Đây là tập thơ riêng thứ hai của Thanh Trắc Nguyễn Văn.
Tập thơ được Nhà xuất bản Tổng hợp Đồng Nai cho ấn hành năm 1999.
Cũng như tập thơ Hoa sứ trắng, tập thơ Hạ nhớ được Thanh Trắc Nguyễn Văn tiếp tục gởi bán ở các quầy sách báo. Tuy vẫn bán được, nhưng đã có nhiều dấu hiệu chững lại, thơ bán không còn nhanh như trước nữa. Phải hơn hai năm sau (năm 2002) mới bán hết được các tập thơ đã ký gởi.
Chợ quê trên chợ dưới thuyền
Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ
Từ ngày con nhện lửng lơ
Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
Em cười chẳng biết với ai
Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu...
Một hôm tôi quyết hỏi liều
Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây?
Em đùa nhắn gió thách mây
Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy...
Ai ngờ từ đấy phân ly
Bảy năm biền biệt tôi đi không về
Giận em ném lại câu thề :
"Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..."
Giảng đường sớm nắng chiều mưa
Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy
Thế rồi phượng thắm mùa thi
Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời...
Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
Thuyền em vẫn đậu bên sông
Gặp em tay níu, tay bồng... bốn con!...
Áo ai giờ nhạt màu son
Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê...
1994
(Tuyển tập thơ Thơ nhà giáoTP.HCM - NXB Trẻ 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: “Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa...”: những năm từ 1980 đến năm 2000, các thí sinh ở miền nam khi thi vào các trường đại học thường có chung quan điểm “danh giá” nhất là khi được thi đậu vào trường Đại học Y dược TP.HCM, “tạm được” là thi đậu vào trường Đại học Bách khoa TP.HCM.
Bài thơ viết từ câu chuyện kể của một vị bác sĩ người miền Tây Bộ, bài thơ trên cũng có trong truyện ngắn Lời thề màu hoa phượng của Thanh Trắc Nguyễn Văn đã đăng trên một số báo và tạp chí.
Nhiều người thường nhầm lẫn phần màu đỏ của cây trạng nguyên (hay nhất phẩm hồng)là hoa, nhưng thực tế hoa của cây này có kích thước nhỏ, nằm ở đỉnh cành và được che phủ xung quanh bởi những chiếc lá màu đỏ. Cây thường nở hoa vào dịp Giáng Sinh và gần Tết, với những bông hoa nhỏ màu vàng có hình dáng giống chiếc môi đáng yêu.
Này cô bé ăn kem ốc quế
Kem ngon không sao bé cứ ăn hoài?
Bé có thấy mùa xuân về trước ngõ
Giọt nắng bỗng hờn rớt nhẹ qua vai.
Này cô bé ăn kem ốc quế
Xin hãy ngừng nhai để nói một lời
Ta đã đợi từ mùa đông giá buốt
Đến bây giờ rét lắm bé ơi!
Ta chẳng dại ước thành kem quế
Sợ bé nhai gặm mất hình hài
Ta chỉ muốn làm cây quế nhỏ
Để bé cầm nâng nhẹ trên tay.
Này cô bé ăn kem ốc quế
Bé quá xinh, còn ta quá dại khờ
Bé chỉ thích ăn để ta đứng ngóng
Hạt bụi nào trong đáy mắt bơ vơ...
Này cô bé ăn kem ốc quế
Bé ăn xong sao lại đứng im thầm?
Ta muốn nói bỗng bàng hoàng chết lặng
Khi tay bé cầm cây - kem - quế - thứ - năm!
1995
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ được viết tặng một cô gái thích ăn kem chuối.
Lúc đầu bài thơ có tên là Cô bé ăn kem chuối, một món kem đặc sản làm từ chuối nổi tiếng ở Sài Gòn những năm 90, cuối thế kỷ 20. Sau đó do có quá nhiều người suy diễn "kem chuối" thành những từ "nhạy cảm" nên tác giả đã chỉnh sửa bài thơ thành Cô bé ăn kem dứa rồi cuối cùng sửa thành Cô bé ăn kem ốc quế như hiện giờ.
Một phiên bản khác của bài thơ:
CÔ BÉ ĂN KEM CHUỐI
Này cô bé ăn kem chuối
Kem ngon không sao bé cứ ăn hoài?
Bé có thấy mùa xuân về trước ngõ
Giọt nắng bỗng hờn rớt nhẹ qua vai.
Này cô bé ăn kem chuối
Xin hãy ngừng nhai để nói một lời
Ta đã đợi từ mùa đông giá buốt
Đến bây giờ rét lắm bé ơi!
Ta chẳng dại ước thành kem chuối
Sợ bé nhai gặm mất hình hài
Ta chỉ muốn làm cây kem nhỏ
Để bé cầm nâng nhẹ trên tay.
Này cô bé ăn kem chuối
Bé quá xinh, còn ta quá dại khờ
Bé chỉ thích ăn để ta đứng ngóng
Hạt bụi nào trong đáy mắt bơ vơ...
Này cô bé ăn kem chuối
Bé ăn xong sao lại đứng im thầm?
Ta muốn nói bỗng bàng hoàng chết lặng
Khi tay bé cầm cây - kem - chuối - thứ - năm!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Một vỏ kem ốc quế, quặng kem hay nón kem là một loại bánh khô, hình nón, thường được làm bằng một chiếc bánh wafer có kết cấu tương tự như một chiếc bánh quế, dùng để đặt kem lên trên và cầm ăn mà không cần bát hoặc muỗng.
Con thuyền xưa bằng giấy
Anh thả vào ước mơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Bập bềnh trên sóng nước.
Em ngồi bên cửa lớp
Con thuyền ghé làm quen
Em đẩy. Thuyền lật nghiêng
Lắc lư rồi trôi tiếp!
Em cười đôi mắt biếc
Màu áo trắng như mơ
Con thuyền cũng ngẩn ngơ
Lặng trôi và trôi mãi...
Con thuyền nay bằng giấy
Anh thả về tuổi thơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Cũng bồng bềnh sóng nước.
Nhưng người em thuở trước
Năm tháng ấy về đâu?
Con thuyền cũ nghiêng chao
Giữa đôi dòng thương nhớ.
Trời mưa bong bóng vỡ
Phượng rụng ướt mùa thi
Có một chiếc thuyền đi
Bên thềm xưa trôi mãi...
1994
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ viết tặng cho đôi bạn nam nữ học sinh lớp 12, lớp của tác giả chủ nhiệm, khi hai em thả thuyền giấy trên sân trường trong một ngày mưa.
Trước năm 2000, những cơn mưa lớn thường làm sân trường THPT Võ Thị Sáu ngập nước mênh mông như một con sông nhỏ. Nhiều khi nước ngập quá, tràn luôn vào tận lớp trong tiếng cười khúc khích của các em học sinh...
Trường THPT Võ Thị Sáu ngày nay thay đổi nhiều. Lớp học cũ ngày xưa giờ đã được thay bằng dãy lầu mới khang trang hơn nhưng kỷ niệm vẫn mãi còn đó.
Chỉ vì em
Đôi mắt biếc xinh xinh
Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc
Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc
Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình?
Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh
Biển gào thét còn ta thì đứng lặng
Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm
Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu?
Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau
Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng
Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng
Chợt hiểu ra em - cô gái ấy
Xa rồi...
Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời
Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát
Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát
Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn...
Xuyên Mộc 1994
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Biển Hồ Cốc là vùng biển nằm ở huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, cách thành phố du lịch Sài Gòn khoảng 125km về phía Đông Nam, tương đương 2 tiếng lái xe.
Biển Hồ Cốc có diện tích khoảng 11 nghìn hecta, tuy không lớn như nhiều bãi biển khác nhưng lại sở hữu vẻ đẹp không trùng lặp với bất kỳ bãi biển nào.
Cảm ơn em đã yêu tôi
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác... Hương bay ngậm ngùi...
1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Tình muộn là mối tình xuất hiện ở tuổi trung niên hoặc về già, khi người ta đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Ngoài ra, tình muộn cũng có thể mang sắc thái tiếc nuối, ám chỉ những mối quan hệ yêu đương đến trễ, khi hoàn cảnh không còn phù hợp để bắt đầu hoặc duy trì một mối quan hệ trọn vẹn.
Tình muộn mang theo sự chín chắn, sâu lắng và thường đi kèm với sự trân trọng, vì người trong cuộc đã có nhiều kinh nghiệm và hiểu rất rõ giá trị của tình yêu.
Nếu biết trân trọng, tình yêu đến dù đã quá muộn màng, vẫn mãi là những ký ức đẹp.
Cảm ơn em đã yêu tôi
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác...
Hương bay
Ngậm ngùi...
1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Tình muộn là mối tình xuất hiện ở tuổi trung niên hoặc về già, khi người ta đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Ngoài ra, tình muộn cũng có thể mang sắc thái tiếc nuối, ám chỉ những mối quan hệ yêu đương đến trễ, khi hoàn cảnh không còn phù hợp để bắt đầu hoặc duy trì một mối quan hệ trọn vẹn.
Tình muộn mang theo sự chín chắn, sâu lắng và thường đi kèm với sự trân trọng, vì người trong cuộc đã có nhiều kinh nghiệm và hiểu rất rõ giá trị của tình yêu.
Nếu biết trân trọng, tình yêu đến dù đã quá muộn màng, vẫn mãi là những ký ức đẹp.
Vớt trăng từ đáy cốc
Mảnh trăng nát trong chiều
Người yêu sao không nói
Người nói lại không yêu!
Vớt mây từ đáy cốc
Mảng mây vỡ nhạt nhoà
Người quên sao vẫn nhớ
Người nhớ lại chia xa!
Vớt em từ đáy cốc
Hỏi ai giờ sang sông
Hỏi tình sao hư ảo...
Chợt vớt lên nụ hồng!
Vớt ta từ đáy cốc
Bao sóng gió dập vùi
Tưởng cầm tay nước mắt
Chợt vớt lên nụ cười!
1998
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ viết sau khi người yêu cũ đi lấy chồng.
Thà độc thân sáng giá,
Hơn nghe những lời dối trá khi yêu.
Những câu nói hay về cô đơn:
"Thà một mình kiêu hãnh, hơn bên cạnh kẻ phản bội."
"Độc thân không đáng sợ, đáng sợ là yêu nhầm người."
"Thà lẻ loi mà bình yên, còn hơn yêu thương mà muộn phiền."
"Một mình vẫn ổn, miễn là không bị lừa dối."
"Chọn cô đơn chứ không chọn tổn thương."
Con đường mất nửa thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa vẫn còn bóng em.
1996
(Tuyển tập thơ Mây ngàn phương - NXB Thanh niên 2005)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Dù trái tim anh có mất nửa, nửa trái tim còn lại vẫn có bóng hình em...
"Trái tim mất nửa" là một hình ảnh lãng mạn có thể hiểu theo nghĩa bóng là trái tim đã không còn trọn vẹn, bị tổn thương hoặc mất mát một điều quan trọng
Bài thơ viết trả lời cho câu hỏi của người yêu cũ, đã nghe lời cha mẹ đi lấy chồng, khi gặp lại ở một quán cà phê: "Trong trái tim anh có còn bóng hình em không?"
Con đường mất nửa
thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn.
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa
Vẫn còn bóng em...
1996
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Dù trái tim anh có mất nửa, nửa trái tim còn lại vẫn có bóng hình em...
"Trái tim mất nửa" là một hình ảnh lãng mạn có thể hiểu theo nghĩa bóng là trái tim đã không còn trọn vẹn, bị tổn thương hoặc mất mát một điều quan trọng
Bài thơ viết trả lời cho câu hỏi của người yêu cũ, đã nghe lời cha mẹ đi lấy chồng, khi gặp lại ở một quán cà phê: "Trong trái tim anh có còn bóng hình em không?"
Tôi chào ngày mới
Giọt nắng đầu ngày
Tung tăng nhún nhảy
Tươi màu cỏ cây.
Xin chào chiếc lá
Ngọt ngào hơi sương
Xanh cùng trời biếc
Long lanh bên đường.
Xin chào dòng sông
Lững lờ nước bạc
Con thuyền thức giấc
Theo sóng bềnh bồng.
Xin chào khúc nhạc
Ai vừa ca vang
Niềm vui hội tụ
Rộn rã cung đàn.
Xin chào đôi mắt
Không còn xa xăm
Mùa xuân chợt đến
Trong gió thì thầm.
Vẫy chào ngày mới
Thấy mới bao điều
Ngủ ngoan em nhé
Đêm dài rong rêu.
1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ viết để tự động viên sau một đêm nhiều mệt mỏi ưu tư.
Xin chào ngày mới với những năng lượng mới và những nỗ lực mới.
Những câu hay về "Ngày mới":
"Thành công không đến từ may mắn, mà đến từ sự cố gắng mỗi ngày. Hãy hành động ngay từ sáng hôm nay!"
"Dù hôm qua có thế nào, hôm nay vẫn là một cơ hội mới để thay đổi và phát triển!"
"Hãy sống hết mình với hôm nay, để ngày mai ta không phải hối tiếc!"
Mây mùa thu
Sương mùa thu
Vầng trăng ứa lệ
Gió ru giữa trời
Cầm lên nỗi nhớ chơi vơi
Buốt xuống đêm lạnh bời bời giọt đau.
Mây mùa thu
Lá xôn xao
Lệ thu nghiêng ngả bứt vào hư không
Thơ bay
Bay tận bềnh bồng
Tìm thơ
Ai nhặt nỗi lòng tháng năm?
Mây mùa thu
Mưa lâm thâm
Giọt thương giọt nhớ gọi thầm
Xa xôi
Ta còn đi
Mây còn trôi
Ngàn năm mây ướt cuối trời bơ vơ.
Mây mùa thu
Đêm xanh mơ
Phố xa hiu hắt bao giờ gặp nhau?
Người đi khuất nẻo trăng sao
Vẫy tay
Gởi trả câu chào vào đêm...
Kon Tum 1996
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Kon Tum từ xưa đã là địa bàn cư trú của người Ba Na bản địa, dẫn đến tên gọi Kon Tum, nghĩa là "Làng Hồ" theo tiếng Ba Na.
Nhà thờ gỗ Kon Tum (Nhà thờ chính tòa giáo phận Kontum) địa chỉ đường Nguyễn Huệ, phường Thống Nhất, thành phố Kon Tum. Nhà thờ được làm hoàn toàn bằng gỗ cà chít, theo phong cách Roman kết hợp với kiến trúc nhà sàn của người Ba Na được xây dựng 1913 kéo dài đến năm 1918 mới hoàn tất.
Xin gởi lại nỗi buồn của gió
Ta ra đi nghe lá rơi đầy
Giảng đường ấy ai ngồi để khóc
Ngước nhìn trời mây trắng vừa bay.
Xin gởi lại những chiều quán nhỏ
Giọt cà phê đắng nghét nụ cười
Đời sinh viên bao ngày rỗng túi
Trang báo nhàu nát tiếng mưa rơi.
Xin gởi lại con đường cơm áo
Bước gia sư rệu rã chân trần
Vị nước mắt cay xè miếng bánh
Nhớ quê nghèo nghèn nghẹn bâng khuâng.
Xin gởi lại mảnh trăng hiu hắt
Dãy lầu xa hun hút tối mù
Đêm ký túc chăn màn chợt thức
Ngoảnh mặt nhìn chỉ thấy ưu tư.
Xin gởi lại nụ tình mới chớm
Hóa hư vô bởi quá dại khờ
Nửa trái ngọt bỗng thành vị đắng
Em bây giờ hay ở trong mơ?
Xin gởi lại tháng ngày đại học
Ta ra đi xa biệt mái trường
Hành trang đó trái tim lửa đỏ
Nẻo đường đời mù mịt khói sương.
1997
(Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng Hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Nhiều bạn học đại học do gia đình quá khó khăn nên giữa chừng không có đủ kinh phí để học tiếp, đành phải dừng việc học, gọi là ra trường sớm.
Ra trường mà bằng tốt nghiệp không có, nghề nghiệp cũng không nên quãng đường trước mắt là một quãng đường đầy chông gai...
Bài thơ viết tặng một bạn sinh viên đại học, là học trò cũ của Thanh Trắc Nguyễn Văn, phải ra trường sớm vì không có đủ tiền để đóng học phí cho trường mà em đang học.
THƠ VIẾT Ở BIỂN VŨNG TÀU
Anh chỉ là chú còng trên cát
Chạy theo em khắp các bãi bờ
Rồi một hôm còng biến thành hoàng tử
Khi quơ càng bỗng gắp được câu thơ...
Vũng Tàu 2005
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ được viết tặng cho cô Thùy Dương, giáo viên hóa trường THPT Võ Thị Sáu.
NGÀY VỀ
Rồi một ngày về tìm nhặt trái thông rơi
Anh chợt hỏi mùa thu giờ đâu mất?
Dã quỳ lăn tăn vàng tươi hút mắt
Công chúa giận hờn, công chúa đã đi xa...
Lời thì thầm em gởi lại cỏ hoa
Tà áo xưa em gởi màu mây bảng lảng
Trang lưu bút em gởi vào năm tháng
Chút giọt buồn em gởi hạt mưa bay.
Ngày anh về đã xa mất tầm tay
Mất công chúa, chàng dũng sĩ lơ ngơ muốn khóc
Chân đồi tuổi thơ xác diều nằm thở dốc
Tiễn nắng dại khờ run rẩy bước sang đông.
Anh đi tìm nhưng chỉ nhặt được mênh mông
Đâu kính trắng, đâu nụ cười em lấp lánh?
Những trái thông xưa giờ chắp từng đôi cánh
Đàn sẻ nâu đưa cổ tích lên trời.