Thuyền em rời bến sông Buông
Chở trăng, chẳng chở nỗi buồn tôi theo
Sương giăng bàng bạc mái chèo
Sóng oằn mặt nước, sóng leo mạn thuyền
Mình tôi đêm trắng nỗi niềm
Nẻo về mây trắng, trắng miền bơ vơ.
Thả trăng, em thả câu hò
Bỏ tôi, em bỏ bên bờ sông Buông
Sông Buông chậm chậm đừng buông!
Tơ lòng chưa gởi trăng buồn ngả nghiêng
Gởi trăng, trăng rụng xuống thuyền
Gởi thuyền, thuyền đã trôi biền biệt xa...
Đồng Nai 1996
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Sông Buông có chiều dài hơn 52 km, bắt nguồn từ thành phố Long Khánh chảy qua huyện Trảng Bom và thành phố Biên Hòa, rồi đổ ra sông Đồng Nai. Đây là dòng sông nội tỉnh dài nhất của Đồng Nai.
Năm 2005, tôi có tham gia chơi Võ Lâm Truyền Kỳ do một em trong lớp chủ nhiệm 12 của tôi cứ lo chơi không chịu học bài, dù năm đó là năm em thi Tốt nghiệp. Tôi đã nhận lời thách thức của em, tham gia game với điều kiện: nếu nhân vật em thua nhân vật của tôi thì em sẽ "từ giã giang hồ". Sau 3 tháng luyện công, chúng tôi gặp nhau và hẹn "quyết đấu" trên núi Trường Bạch. Chỉ cần một nhát đao, tôi đã chém nhân vật của em té lăn xuống ngựa, em đã giữ lời hứa không chơi Võ Lâm Truyền Kỳ nữa...
Đến năm 2006, sau khi đã lấy được Thẻ Võ Lâm Kim Bài, chứng nhận người chơi đã đạt được danh hiệu Đại cao thủ võ lâm, thì tôi "từ giã" giang hồ. Năm 2022 khi đi uống cà phê thì tôi vô tình gặp lại team đồng đội cũ. Họ có gởi lại tặng cho tôi bài thơ mà tôi đã viết trước ngày chia tay team.
Trên Thẻ Võ Lâm Kim Bài có khắc nổi tên thật của tôi khi chơi game, thuộc phái Thiếu Lâm, server Hằng Sơn. Còn "Muội Ngũ Độc Giáo" trong bài thơ là một cô gái xinh đẹp trong team của chúng tôi.
Thời điểm đó nhiều giáo viên trong trường Võ Thị Sáu cũng có chơi Võ Lâm Truyền Kỳ như thầy T. (phái Ngũ Độc), cô M. (phái Nga My)...
Tôi rất cảm ơn các bạn cũ vẫn còn giữ lại được bài thơ Võ Lâm Truyền Kỳ sau hơn 15 năm xa cách.
"Ta" trong bài thơ là nhân vật thuộc chánh phái Thiếu Lâm Tự (Thanh Trắc Nguyễn Văn khi chơi lấy nick cũng là tên thật Nguyễn Văn Tạo). Còn "muội" là nhân vật nữ thuộc Ngũ Độc Giáo, một phái "ác ma" chuyên phóng độc hại người.
Mỹ Nhân Ngũ Độc trong bài thơ là nick của một cô gái trẻ, là nữ sinh viên đại học xinh đẹp. Lúc đầu chúng tôi đánh nhau nhiều trận chí tử. Sau này gặp nhau ngoài đời tại một tiệm net chúng tôi kết bạn, rồi trở thành đôi bạn hành hiệp giang hồ trong game.
Ngoài ra tôi còn có một cô bạn dễ thương khác khi chơi game thuộc phái Nga My. Lúc đầu nàng xưng tên là Kiều Mỹ, sau này trao đổi qua điện thoại nàng mới cho biết tên thật của nàng là Thu Hiền... Bài thơ này được sáng tác sau khi Mỹ Nhân Ngũ Độc "bỏ cuộc chơi' đi lấy chồng. Hai tháng sau tôi cũng "từ giã giang hồ" vì "giang hồ còn có ý nghĩa gì nữa khi đã vắng bóng mỹ nhân!".
Tôi ném vào em những bê tha phóng đãng
Em ném vào tôi những ích kỷ dã tâm
Ta ném vào nhau những đau thương gãy vỡ
Thời gian ném trả ta những quả đắng lạc lầm.
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ trong chuỗi các bài thơ Hoa Mua - Con đường xưa đi học - Ngày Xưa - Trở Về - Bi Kịch - Ly Dị - Người Hóa Đá
Người chết có tên
Kẻ góp tiền có tuổi
Nhưng bọn sát nhân
Vẫn không ai biết chúng có chức vụ gì?
2007
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Ngày 26.9.2007 hai nhịp cầu dẫn của cầu Cần Thơ đang xây dựng cao khoảng 30m giữa ba trụ cầu bỗng bị đổ sụp. Đây là một tai nạn cực kỳ nghiêm trọng, một thảm họa lớn nhất trong lịch sử xây dựng tại Việt Nam. Có 55 người chết, 81 người bị thương. Tổng giám đốc chủ đầu tư dự án lúc bấy giờ là ông Dương Tấn Minh, Bộ trưởng Xây Dựng lúc bấy giờ là ông Nguyễn Hồng Quân.
Ngày 2.10.2007 Bộ Công an giao cho đồng chí Lê Văn Út, lúc bấy giờ là Phó Giám đốc kiêm thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra tỉnh Vĩnh Long ký quyết định khởi tố vụ án. Cho đến ngày 31.8.2010, nhận định đây chỉ là lỗi do khách quan, nên không có một ai bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
GIỚI THIỆU TẬP THƠ HẠ NHỚ CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
Hạ Nhớ, tập thơ riêng thứ hai của Thanh Trắc Nguyễn Văn, một nhà giáo làm thơ, tên tuổi đã bắt đầu trở nên quen thuộc với bạn đọc yêu thơ cả nước.
Tập thơ gồm 44 bài thơ viết về mẹ, về chị, về những vùng đất tác giả từng đi qua. Nhiều nhất vẫn là những kỷ niệm thời cắp sách và tình yêu đầu thơ mộng. Sách dày 72 trang, NXB Tổng Hợp Đồng Nai
(Bài viết đã đăng trên báo Đà Nẵng Cuối Tuần ngày 1.10.2000)
Tháng tám ta về gió gió lên
Đông Hồ bàng bạc khói lênh đênh
Câu thơ áo trắng chòng chành vỡ
Kỷ niệm mù sương bỗng bập bềnh.
Gió đùa mặt nước, gió đùa mây
Hoàng hôn chấp chới cánh chim bay
Thuyền ai neo vội bên sông vắng
Neo mảnh trăng chìm sóng lắt lay?
Em xa xóm núi bỏ trầu không
Bỏ phố chênh vênh nắng biển nồng
Bỏ ta ngơ ngác mờ mưa bụi
Cầu phao bập bỗng bước long bong.
Long bong sóng vỗ nhịp âm âm
Một khúc xôn xao, một khúc thầm
Vọng nghe câu hát mùa ly biệt
Đau đáu tìm nhau vượt tháng năm.
Em đã về đâu, biết đến đâu?
Trời chiều nhuộm tím bến Tô Châu
Người xưa bỗng nhớ người xưa cũ
Một bóng trên sông, bóng lặng sầu.
2000
(Tuyển tập thơ Thơ Tìm Người Thơ – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2001)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ viết tặng cho một cô bạn tên Thúy. Khi Thanh Trắc Nguyễn Văn viết bài thơ HÀ TIÊN HOÀNG HÔN thì thị trấn Hà Tiên vẫn còn cầu phao bắc tạm qua sông. Sau này, khi cầu Tô Châu được xây dựng xong (ngày 30.4.2003), cầu phao cũ mới bị tháo dỡ không còn dùng nữa...
Gặp em gánh thóc trên đồng
Hỏi em em đã có chồng hay chưa?
Em cười lỏn lẻn rồi thưa:
Trước đây ba tháng vẫn chưa... có chồng!
1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Năm 1999, khi đi gác thi ở điểm thi là trường Nguyễn Trãi Tp.HCM, có một giáo viên nam ở trường bạn thấy cô Bạch Tuyết - giáo viên dạy môn sinh vật trường THPT Võ Thị Sáu - quá xinh nên hỏi tôi: cô ấy đã có người yêu chưa? Tôi cười và ứng khẩu đọc cho thầy ấy nghe bài thơ này. Đúng vậy, cô Bạch Tuyết làm lễ kết hôn vừa đúng ba tháng trước!
Lời của một cô gái có đáng tin hay không, chỉ có bản lĩnh của người đàn ông mới nhận thức được.
Ra đi gió lạnh trời đông
Câu thơ mắc cạn dưới dòng sông Thương
Sông Thương ai nói lời thương
Một thương hẹn nhớ, chín thương hẹn chờ.
Bắc Giang 1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Ở Miền Tây vào những năm 1960, các gia đình thường rất đông con, có nhà có đến mười bốn mười lăm người con không phải là chuyện hiếm. Bài thơ lục bát này được viết tặng cho một cô gái ở Tiền Giang tên là Thương. Trong nhà người thân của cô cũng thường gọi cô là cô Mười Ba. Cô gái có nhờ tác giả viết một bài thơ tứ tuyệt lục bát nhưng làm sao phải có đủ 13 chữ "Thương" (tên cô) để cô làm kỷ niệm.
Tác giả năm đó cũng vừa từ Bắc Giang về, Bắc Giang có một dòng sông cũng tên là sông Thương. Thế là bài thơ ra đời...
Khi đôi mình dừng ngắm núi Cô Tiên
Vầng mây bạc đã trôi dần, xa lăng lắc
Tiên nữ xõa tóc giữa trời ngân tiếng hát
Năm tháng rì rào...
Vọng sóng biển khơi.
Nếu lỡ vắng em rồi
Anh chỉ còn là giọt nắng chơi vơi
Lang thang mãi giữa bến bờ vô vọng
Như Nha Trang kia sẽ bốn mùa biển động
Khi Hòn Chồng chợt mất bóng Cô Tiên!
Hạnh phúc có ai ngờ bình dị đến thiêng liêng
Tiên nữ xuống chọn chồng nơi đất biển
Để từ đó cánh chim trời chao liệng
Cái đẹp muôn đời vời vợi với biển xanh.
Sao em lại trách hờn trong đôi mắt long lanh
Trách Cô Tiên ấy anh chưa nhìn thấy được
Anh chỉ thấy một cô tiên rất thực
Xõa tóc nhìn trời...
Giận dỗi nhìn anh...
Nha Trang 1996
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Núi đôi Cô Tiên Nha Trang Khánh Hòa có độ cao chừng 400m, với 3 đỉnh nằm liền kề nhau, tựa như một bóng dáng người phụ nữ xõa tóc và ngẩng khuôn mặt lên trời. Nếu tính từ phía biển, đỉnh núi thứ nhất chính là phần đầu của Cô Tiên, đỉnh thứ 2 là phần ngực và đỉnh cuối cùng là đôi chân thon dài trong tư thế vắt chéo.
Bài thơ viết tặng cho vợ chồng thầy Phước, giáo viên toán trường THPT Võ Thị Sáu
Nhà em qua bảy nhịp cầu
Vườn hồng bảy cửa, bảy màu, bảy hương
Lối vào bảy vấn, bảy vương
Nẻo ra bảy nhớ, bảy thương, bảy chờ.
1998
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Lời tác giả: Bài thơ viết tặng cho một cô giáo sinh dạy văn tên là Lại Thị Bảy. Trong bài thơ có chín chữ "bảy" theo yêu cầu của cô (cô sinh ngày 7 tháng 9).