- Tham gia
- 25/10/2011
- Bài viết
- 1.059
ngày ấy qua rồi, đã quá xa
năm tháng hao mòn, bước chân qua
người một bóng ôm ngày cũ
theo mãi thời gian, chẳng xóa nhòa
cái thuở ban đầu xanh áng mây
nào đâu hay biết chuyện sau này
chung vai người sẻ chia khó nhọc
che mát đời nhau như bóng cây
hai hướng cuộc đời trôi mênh mông
biết đâu lối rẽ một dòng sông
heo may nhè nhẹ rơi trên tóc
đến buổi chiều Thu, ta vẫn mong
ai đó đừng trách ai lờ lững
dù thời gian làm bạc tóc mai ?
người ơi, em nợ những đọa đài
cung đàn lạc nhịp, tiếng đàn phai.
đã bao ngày em làm bờ đợi
anh thôi về bến hẹn mông lung
giờ tiếc chi buổi ấy tương phùng
rồi oán trách một thời vụng dại
cái thời mà khi em quay lại
đẹp vô cùng như ánh ban may
nhưng hoàng hôn về ngang vội vã
đã vô tình mang ánh nắng đi xa
nào ai trách khi nắng vô tình nghiệt ngã
mưa não nề đọng tái đọng tê
kỷ niệm cũ là xa quá chẳng về
ai đếm lại những dĩ vãng đam mê
ngày em đi em bỏ lại lời thề
anh ở lại não nề đem góp
một giấc mơ cho cái ngày sum họp
chỉ mơ thôi khi nắng rợp trên đầu
người ta đi nào có biết gì đâu
bến sông đợi giờ chỉ những âu sầu
chuyện thủy chung chẳng phải là có tội
một mình anh kể lại chuyện trong đời
năm tháng hao mòn, bước chân qua
người một bóng ôm ngày cũ
theo mãi thời gian, chẳng xóa nhòa
cái thuở ban đầu xanh áng mây
nào đâu hay biết chuyện sau này
chung vai người sẻ chia khó nhọc
che mát đời nhau như bóng cây
hai hướng cuộc đời trôi mênh mông
biết đâu lối rẽ một dòng sông
heo may nhè nhẹ rơi trên tóc
đến buổi chiều Thu, ta vẫn mong
ai đó đừng trách ai lờ lững
dù thời gian làm bạc tóc mai ?
người ơi, em nợ những đọa đài
cung đàn lạc nhịp, tiếng đàn phai.
đã bao ngày em làm bờ đợi
anh thôi về bến hẹn mông lung
giờ tiếc chi buổi ấy tương phùng
rồi oán trách một thời vụng dại
cái thời mà khi em quay lại
đẹp vô cùng như ánh ban may
nhưng hoàng hôn về ngang vội vã
đã vô tình mang ánh nắng đi xa
nào ai trách khi nắng vô tình nghiệt ngã
mưa não nề đọng tái đọng tê
kỷ niệm cũ là xa quá chẳng về
ai đếm lại những dĩ vãng đam mê
ngày em đi em bỏ lại lời thề
anh ở lại não nề đem góp
một giấc mơ cho cái ngày sum họp
chỉ mơ thôi khi nắng rợp trên đầu
người ta đi nào có biết gì đâu
bến sông đợi giờ chỉ những âu sầu
chuyện thủy chung chẳng phải là có tội
một mình anh kể lại chuyện trong đời