Rồi như gió
Gió cuốn lệ rơi
Rồi như mưa
Mưa hòa nước mắt
Sao không là nắng
Nắng chứa chan tình
Anh đi rồi
Sân ga thành bến đợi
Chỉ còn em cùng với gió với mưa
Anh đi rồi
Tình có còn ở lại?
Nắng đã lên nhưng mắt em vẫn vậy
"Cặp mắt mùa thu" ngày xưa anh vẫn gọi
Nắng đã lên nhưng trong em vẫn là
Gió....
Mưa.....
Em cứ đi, đi mãi, chẳng dừng
Như quán tính trôi vào vô thức
Đường nào anh đi, dấu chân nào anh bước
Đâu hết rồi? ngày ấy, chỉ còn em
Quán tính dẫn em về bến đợi
Anh chưa về
Những toa tàu thời gian nối mãi
Chỉ còn lại
Mình em.
▶️
QUOTE]
trong phong trào thơ mới và thơ cực mới của văn học việt nam, nhiều tác giả đã đi vào lịch sử chỉ với 1, 2 bài thơ đuợc viết nên, hầu hết trong số đó là những bản tức cảnh sinh tình mà có thể nói là cho tiền thì tác giả cũng không thể nào viết lại đuợc lần thứ 2 như thế
có thể trong chúng ta đã một hay vài lần nghe đến tác gia , chủ quán ruợu gia TIỂU YẾN TỬ và bài thơ đòi nợ trứ danh của chị, bài thơ sau khi ra đời đã đuợc các báo in dày đặc trên trang nhất và truyền hình phỏng vấn chị nhiều lần vì những câu thơ ấy. chúng ta may mắn đuợc TIỂU YẾN TỬ đăng bài ấy lên vuờn thơ và là những nguời đầu tiên cảm nhận và chịu đựng cái hay của bài thơ đòi nợ trên. chúng ta hãy cùng phân tích bài thơ để thấy đuợc những ý tứ tế nhị tác giả gửi gắm qua bài thơ : đòi nợ sân ga của tác gia, chủ quán ruợu gia TIỂU YẾN TỬ .
Rồi như gió
Gió cuốn lệ rơi
Rồi như mưa
Mưa hòa nước mắt
Sao không là nắng
Nắng chứa chan tình
Anh đi rồi
Sân ga thành bến đợi
Chỉ còn em cùng với gió với mưa
Anh đi rồi
Tình có còn ở lại?
mở đầu bài thơ là hình ảnh cơn gió nhẹ nhàng thoảng nhanh, rồi như gió , gió cuốn lệ rơi, rồi tiếp theo là mưa, mưa hoà nuớc mắt.4 câu thơ trừu tuợng đau khổ với lệ rơi và nuớc mắt đầm đìa cá sấu, và câu hỏi tu từ tiếp theo, sao không là nắng, nắng chứa chan tình,một câu hỏi tu từ không lời đáp, như hỏi một điều gì đó ở vô vọng để mở ra khoảng thơ sau bát ngát cùng gió và nắng
Anh đi rồi
Sân ga thành bến đợi
Chỉ còn em cùng với gió với mưa
Anh đi rồi
Tình có còn ở lại?
5 câu thơ lẽ tiếp theo đầy ngụ ý,nhân vật ở đâu tự nhiên xuất hiện rồi đi ngay, như con tàu đến ga rồi mất hút, và để lại một nguời vò võ chờ đợi với gió mưa cùng câu hỏi, bao giờ anh trở lại.
truớc khi phân tích tiếp những câu thơ sau, chúng ta tìm hiểu thêm về tác giả TIỂU YẾN TỬ , cái tên nghe đồn có ý nghĩa là tử yến đi tiểu, sau rút gọn lại cho đẹp là TIỂU YẾN TỬ.nàng vốn là con của một gia đình bán thịt cầy nhật tân từ mấy đời truớc,truớc nàng mở công ty kinh doanh thịt chó với gia đình nhưng sau đó nhìn thấy món hời lớn từ việc kinh doanh này nên sau thời gian kinh doanh nàng đã tích góp đuợc một số vốn lớn và ra riêng với quán thịt chó sân ga đã đi vào thơ.truớc khi viết bài thơ này tác giả cũng đã ghé qua quán ấy và trà dư tửu hậu với một số khách ở đó, nghe kể chuỵên thì chị chủ quán truớc kia vốn là một nguời đẹp nghiêng nuớc nghiêng chậu đất hà thành.phải lòng một lơ chuyên nhảy tàu hay ghé quán. năm tháng qua đi, tuổi đời đã in trên mặt chị nhưng những gì của ngày xưa vẫn còn đó, guơng mặt chị dù hoang tàn nhưng vẫn còn sót lại đôi chút sắc của ngày xưa. và bài thơ này bắt đầu cũng từ mối tình ấy.
anh yêu chị và chị yêu anh, thế nhưng tính anh hơi nhầy nhụa, ăn thịt chó toàn nợ không trả tiền, lại còn hay rủ bạn bè tới ăn nợ, 1 trăm 2 trăm chị còn vì tình có thể bỏ qua, 1 triệu 2 triệu chị cũng có thể vì anh mà không đòi dữ , nhưng khi số nợ lớn hơn số ấy thì chị cũng cụt vốn,đòi dai và đòi dữ thì anh bắt đầu ít xuất hiện và tăng số lần hứa,cho tới ngày chị quyết tâm đòi thì
Nắng đã lên nhưng mắt em vẫn vậy
"Cặp mắt mùa thu" ngày xưa anh vẫn gọi
Nắng đã lên nhưng trong em vẫn là
Gió....
Mưa.....
Em cứ đi, đi mãi, chẳng dừng
Như quán tính trôi vào vô thức
Đường nào anh đi, dấu chân nào anh bước
Đâu hết rồi? ngày ấy, chỉ còn em
Quán tính dẫn em về bến đợi
Anh chưa về
Những toa tàu thời gian nối mãi
Chỉ còn lại
Mình em.
anh trốn đi trong một buổi sớm mai thức giấc, hay nói đúng hơn là lặn mất tăm mất tích cùng số nợ, chị sau phút đầu ngỡ ngàng thì điên lên,sùng sục,bị lừa tình đau đớn, bao nhiêu là thịt chó của chị đã thành hư không, mắt chị hằn lên những tia giận giữ . cặp mắt mùa thu bây giờ long sòng lên toàn mưa gió sấm sét, những câu thơ chị tả rất đúng và rất thực.và đâu dễ gì xù đuợc của chị " Em cứ đi, đi mãi, chẳng dừng "' ''Đường nào anh đi, dấu chân nào anh bước''' tìmchứ, con dao chọc tiết chó sau lưng và chị tìm khắp hà nội, mong gỡ gạc chút vốn, cũng may là anh đã bỏ dép mà chạy kịp.
Đâu hết rồi? ngày ấy, chỉ còn em. và nỗ lực của chị tìm anh đã không thành. chị trở về bên quán thịt chó thân yêu cụt vốn mất rồi, cuối khổ thơ là một câu đầy trăn trở " chỉ còn lại .... mình em "