Thơ tình buồn

Em có thấy nắng vàng kỉ niệm
Hạ vào ru thanh thản những môi cười
Tuổi ngồi ngóng tay choàng tay nỗi nhớ
Vỗ tay vào nsawm tháng rong chơi.

Hạ hàm tiếu trên mắt người say lửa
Môi em hồng mà lớp xưa rêu phong
Thủa thi sĩ tỏ tình lên cánh phượng
Bước chân về gõ mãi xuống bâng khuâng.

Anh ngày ấy là câu thơ ngây dại
Lời yêu em phiêu lãng với mây trời
Sân trường vắng 1 tiếng người nức nở
Phượng thất tình vin nắng đứng mồ côi.

Về thăm lại tiếng ve thời thảng thốt
Thủa phượng hồng dan díu những bâng quơ
Van em đấy - trời xanh là hoa bướm
Ve và anh ngơ ngác đến bây giờ.

Anh đoán chắc mùa xưa ngọng nghịu thế
Mưa và em lẫn lộn chẳng sao tìm
Dế trượt ngã bậc thềm rêu sóng vỡ
Suốt bao mùa nhân chứng hết lặng im.

Rồi hôm nào em về cào cửa lớp
Cóc xoài xưa lăn lóc hộc bàn xưa
Mẩu phấn ấy 3 năm ngồi khóc
Ghế xanh xao thương những kẻ hẹn hò.

Anh 1 mình 3 năm oan ức
Ngày chào nhau tay vẫy xuống dại khờ
Lớp từ đó vắng những điều dang dở
Hoa loa kèn thổi nắng mắt em chưa?

Xin chia đều mưa nắng làm 2 nửa
Khép cổng trường cho kỉ niệm bình yên
Anh trở lại âm thầm như năm tháng
Mà xôn xao hạ vỡ bước chân mình.
(tác giả : Đăng Dzang, sinh viên)

p/s: 1 bài thơ ngay từ lần đọc đầu tiên đã nghĩ là k thể quên nó

aotrang221.jpg


Lá Rụng Bên Thềm

Em đã yêu anh ...anh đã xa rồi
Nghe ai hát mà bồi hồi da diết
Thời gian trôi ...
Cứ đi hoài biền biệt .
Đến khi nào anh chợt thấy cô đơn.

Mùa phượng đi qua những nỗi giận hờn
Sân đổ lá - mưa đổ chiều loang lổ
Bài thơ vắng tênh...chỗ em ngồi bỏ ngỏ .
Sắc rêu xanh buông tiếng lá thở dài .

Có ai biết rằng ai đã nhớ thương ai ?
Nên khắc khoải từng tiếng ve vỡ vụn ?
Nước mắt hoen thầm đọng trên dòng lưu bút .
Để nghe cay cay ...tiếng trống kéo mùa về .

Bất chợt gì mà sao thấy tái tê
Như hứng trọn cơn mưa hối hả .
Anh sợ ướt nên anh đi vội vã
Để cho em lau nước mắt một mình.

Chuyện qua rồi ...ai cố giữ lặng thinh
Không thể nói dù chỉ lời rất nhỏ.
Nỗi nhớ thương vẫn vương đầy hơi thở
Mưa cứ rơi
Nước mắt cứ nhạt nhòa .

Em yêu anh rồi ...nhưng anh đã đi xa
Câu hát cũ cứ rung từng cơn gió
Anh đã yêu em để tiếng ve kêu trong chiều nay nức nở .
Người xưa ơi
Chiếc lá rụng bên thềm ...

đk
 
Năm sắp qua tết sắp đến rùi
Đông đi qua và mùa xuân sắp đến
Em ngồi đây đọc thơ anh viết
Khẽ mỉm cười không biết vì đâu
Thơ mùa thu rùi tới mùa đông
Nay sắp xuân là 3 mùa anh nhỉ
Ta quen nhau đã 3 độ mùa về
Chỉ còn thiếu 1 mùa phượng nở
Mùa ve kêu biết bao trăn trở
Xa mái trường bè bạn thân thương
Xa cái thời con trẻ với vấn vương
Em vào đời ngây ngô bao vấp váp
Vấp váp rùi để sớm trưởng thành hơn
Mọi người vẫn bảo em vậy đó
Anh Thanh An hay Thành Ân nhỉ
Tết nay về nhà vui lắm anh ha.


rồi thì mùa độ xuân qua
em thêm tuổi mới cùng hoa hé cười
như mây như nắng giữa trời
xuân em tô thắm cuộc đời thanh niên

tặng em tuổi mới thần tiên
đẹp như trang giấy trinh nguyên học trò
như đời quên hết âu lo
môi cười chúm chím hẹn hò bài thơ

tặng em cả một trời mơ
đôi lần chợt nhớ vu vơ bóng người
mối tình ấp ủ bên đời
chỉ riêng em để cho người lao xao

hẹn em mùa mới hoa đào
xuân sang khách lạ ghé vào hồn mơ
thỏa em năm tháng mong chờ
hẹn em câu nhớ vu vơ mùa về

bài thơ viết tặng : kiều trang, cảm ơn nhỏ rất nhiều vì tất cả những tình cảm đã dành cho trang thơ và chủ nhân của nó, một năm nữa sắp sang và nhỏ thêm một tuổi mới rồi, anh chúc nhỏ năm mới thật nhiều niềm vui, hạnh phúc,sức khỏe và thành công , nhỏ luôn giữ mãi tâm hồn đẹn và thánh thiện như mỗi ngày anh gặp nhỏ nhé
 
có một bài thơ em còn viết dở
này anh có giúp đc em không
giúp cho em một đoạn kết đẹp
một bài thơ âu sầu trĩu vai
một bài thơ nỗi nhớ chia hai
một bài thơ giận hờn oán trách
một bài thơ chia li vờ vĩnh
một bài thơ cho trọn đời em




có gì lạ đâu anh
mùa xuân về trong gió
mưa lất phất trên cành
vương vương trên áo nhỏ

xuân về mang nắng ấm
một chút lạnh vấn vương
đủ lắm em nhớ lắm
nhớ một người em thương

ở trong ấy lạnh không
hay là em gửi gió
cho anh chút lạnh lạnh
để khỏi quên nắng hồng

hay em gửi nhớ mong
gom ngày xuân góp lại
như tình em bé dại
gửi hết về anh nha

em gửi giấc mơ xa
tô anh giấc mơ nồng
gửi anh cả dòng sông
trời miền trung em nhớ


gửi anh ....
nỗi đợi chờ

vẹn câu yêu ...
chung thủy

chờ anh
lễ vu quy

pháo hai miền
vang mãi
 
bài thơ viết tặng doremi,


anh viết tặng cho em
cô nhỏ hiền nhí nhảnh
bài thơ những màu xanh
như đời xanh hi vọng

chẳng nỗi sầu mùa đông
tuyết nhòa trong giá lạnh
những nỗi nhớ mong manh
lệ sầu trong đáy mắt

mùa xuân yêu se sắt
anh viết tặng cho em
cả một trời sao đêm
tối giao thừa ấp áp

tặng về em câu hát
gió mùa xuân thơm ngát
như em đó tinh khôi
đẹp tựa nắng cuộc đời

em hãy giữ một trời
hồn nhiên luôn em nhé
như lời ru của mẹ
đẹp mãi tuổi thần tiên
Đồ đệ tặng sư phụ
Những lời chúc thân thương:KSV@12:
Gửi qua gió vấn vương
Ngàn câu thơ khó đỡ :KSV@09:
(P/s : Cám ơn sư phụ:KSV@10:)
 
em về gió lộng triền thơ
để ngây nỗi nhớ đong vừa mùa đông
bỏ nụ cười ở mênh mông
em về để lại bên sông thẫn thờ



 
Bên đây vẫn ngóng vẫn chờ
Đông qua xuân tới em mơ một ngày
Cành mai hoa gió khẽ lay
Cầm tay ta chúc lấy may mắn về
(dear sư phụ : Trời mưa, lạnh quớ vừa đội mưa về đây nè keke)
 
Ngày lạnh giá trong lòng nghe buốt nhói
Mưa lâm thâm rơi những giọt sầu đau
Gió đêm về rủ rỉ khẽ bảo nhau
Muốn hét lên cho nhẹ lòng thanh thản

Nỗi niềm xưa như dội về kỷ niệm
Muốn quên đi sao vẫn cứ hiện hình
Đập vào mắt những mảnh tình ngang trái
Lời trên môi sao ai oán xót xa

Ta lang thang vô vọng cõi đông tà
Cô độc bước trên đường đời lặng lẽ
Và ai kia còn nhớ tới ngày xưa bé
Vô ưu phiền không biết buồn lo

Nhưng thời gian đâu có biết cho
Vô tình trôi hững hờ không trở lại
Giơ tay ra cố níu mà bải hoải
Mệt thật rồi chẳng lẽ lại buông xuôi?

Câu hỏi kia chẳng biết đầu đuôi
Thôi thì cứ là mình thôi nhé
Nghĩ giản đơn và hãy lắng nghe
Còn hy vọng và niềm tin phía trước

Rồi lại bước nhìn sau nhìn trước
Bạn bè ta luôn có ở bên
Sẻ chia cho nhau chuyện xui hên
Nở nụ cười tươi đón chào ngày mới
:KSV@05:
 
Mấy ngày nay sư phụ đi đâu
30132I7-2-45K31.gif

Để vườn thơ còn một mình đồ đệ
30132I7-2-352M9.gif

Đồ đệ tìm sư phụ mà lệ khệ
30132I7-2-22016.gif

Tết măm xong tăng một kí lô
30132I7-2-591K7.gif

Sư phụ ơi người nơi nào đó
30132I7-2-11M408.gif

Hãy về đây đối đáp với Heokool
30132I7-2-1263F5.gif

Còn nếu không ra mặt thì hãy trông
30132I7-2-934423.gif

Heo sẽ phá tan tành sư phụ đừng có tiếc
180Z000-2-1123R.gif
 
một lần say
em thật là ngốc phải không anh
yêu một người chưa bao giờ anh hiểu
ngọt ngào đắng cay chuếnh choáng như người say men rượu
đến bao giờ em mới tỉnh đây
anh không tình yêu em đắm đuối
ngốc nghếch bảo mười bảy thôi nông nổi
mười bảy qua rồi nông nổi giữ riêng anh
người say vẫn thường lẫn lộn nhớ và quên
em vẫn thường quen tình yêu mình đơn độc
đang hát vu vơ người say bỗng dưng muốn khóc
úp mặt vào đâu khi hơi rượu phủ đầy
sẽ có một ngày em dần tỉnh cơn say
hơi rượu ấy có bao giờ trở lại
men say vẫn vương vất qua tiếng thở dài
hạnh phúc vì mình đã một lần được say
 
Sư phụ ơi đồ đệ biết lỗi ùi
30132I7-2-215609.gif

Heokool xin lỗi sư phụ ơi
30132I7-2-D95B.gif

Chỉ tại Mạng đơ yahoo off
180Z000-2-2K22.gif

Sư phụ ơi đồ đệ vẫn chờ đây
30132I7-2-64R50.gif
chủ topic có tha thứ cho tên đồ đệ kia không, thấy nó buồn rười rượi từ hôm qua tới giờ ;))
 
ru ta tháng giêng

lời ru ta hát cho ta
tháng giêng lấp ló nụ hoa ngậm ngùi
như bên trời khoảng buồn vui
lời ru ta giấc ngủ vùi tháng giêng
như qua rồi nỗi chung riêng
nỗi buồn chưa kịp đặt tên đã nhòa
mình ta câu hát phôi pha
tháng năm một kiếp phong ba tảo tần
trời giêng rơi nắng ngoài sân
có mùi cỏ mới cũng gần thanh niên
một người nhắc chuyện tình duyên
hình như lỡ hẹn bến thuyền năm qua
nên lời ru thấy xót xa
bồi hồi ta nhớ chuyện ta chuyện mình
hình như lâu lắm mỗi tình
vẫn còn dang dở một mình riêng ta
tháng giêng câu hát tình xa
hẹn người ở chốn bao la có chờ


 
Chờ một người mãi bên bờ vô vọng
Khi ta say ta chợt nhớ đến em
Cô gái nhỏ học chung thời mới lớn
Giờ đã xa quá khứ mãi nhạt nhòa
Khi ta đơn độc cần em nhất
Em phủi tay chẳng chút vấn vương gì
Ta tuyệt vọng tim ta tan nát
Níu kéo chi em bội bạc duyên ta
Ta gào thét trong đêm khuya vắng
Gọi tên em lặng thầm vô vọng
Nhưng hỡi ôi nào có thấu chăng
 
Bóng trăng mờ tỏ nơi phương ấy
Có biết lòng em cũng ngậm ngùi
Tim em đau quặn ngày mưa ấy
Ngã tư đường mình em đứng bơ vơ
Mùi hoa sữa thu ngào ngạt hương
Cúc đông tàn tạ cũng héo sương
Sen hạ phai hồng màu phấn trắng
Mai xuân còn e ấp cánh vàng
Chỉ trách tình mình sao dở dang
Duyên hồng ngày ấy giờ bẽ bàng
Tủi thương phận bạc thôi thì lỡ
Lỡ chuyến đò ngang đành chia xa
Giờ ai bên đó nhớ câu ca
Tình yêu đầu cũng là tình duy nhất
Nỗi niềm riêng xin gửi tới phương xa
 
Nơi phương xa em có nhớ anh không
Lệ sầu cay cùng giọt mưa tuôn
Lá diêu bông anh trao em ngày đó
Nhưng sao em nỡ vội quay lưng
Bỏ anh lại trên triền đê im lặng
Sánh duyên bên người nào phải là anh
Nỗi nhớ mong manh vô hình hữu hạn
Tình yêu sâu nặng đâu dễ cạn em ơi
Em bên người hạnh phúc chơi vơi
Có phải chăng quên tình ta xưa cũ
Ngày em đi mưa tuôn phố nhỏ
Anh nơi đây mãi ngóng trông em
Nhỏ của anh ơi .....................
 
×
Quay lại
Top Bottom