[Longfic] Bắt đầu từ một kết thúc

Cảm nhận của mọi người về fic?

  • Hay

  • Bình thường

  • Tệ

  • Fic hay quá! Chúc Au ngày viết hay hơn

  • Cũng hay đó, nhưng cần điều chỉnh 1 số chỗ

  • Không hay lắm! Cần học hỏi tìm hiểu để nâng cao tay nghề

  • Dở quá! Au nên suy nghĩ về việc drop fic hoặc tạm ngưng để tìm cách viết hay hơn

  • Đây mà gọi là Fanfic sao? Tốt nhất là Au nên drop fic cho đỡ chật đất!


Bạn chỉ được xem kết quả sau khi tham gia bình chọn.
Anh không biết nhưng xin em đừng nói, nói ra rồi em có thấy vui không



Part 3:

"Aoko!!" tiếng 'nói' của nó làm cho Aoko phải giật mình.

"À, hả? Sao?" Aoko ngơ ngác quay sang nó. Có vẻ như do nó lo cho Aoko quá nên cứ ngồi ở khu vườn đó cho đến tối mịt. Vết thương cứ đau âm ỉ nên nó định sẽ về nhà trước rồi gọi điện hỏi thăm nhỏ sau! Mà nó cũng thắc mắc, trận này cũng không đến nỗi nào mà cả Aoko với bọn trong nhóm không ai gọi hay nhắn tin báo cho nó cả, nó gọi thì số máy báo bận, cũng chẳng buồn đến đó làm gì, tốn nhiều vậy sao? Vừa bước ra thì lại chạm ngay mặt nhỏ, đúng là vừa nhắc tào tháo thì tào tháo tới mà! Hai đứa chẳng ai nói gì cứ kéo nhau ra bãi đỗ xe, thấy sắc mặt nhỏ không tốt, nó lên tiếng
"Làm gì mà mơ màng thế! Không định nói sao?" nó lo lắng

"Không có gì, chỉ là...! Mà thôi 'kính lão đắc thọ' cậu nói trước đi, kết quả?" nhỏ đánh trống lảng

"Này, ăn nói cho cùng độ tuổi dùm đi! Cái gì mà lão với chả thọ ở đây!" nó cáu

"Không sao? Tưởng dễ ăn chứ ai ngờ cũng trọng thương!" nhỏ cười đểu khi thấy thương tích đầy mình của nó, nhỏ cũng thấy xót

"Vậy cho nên 'đừng bao giờ khinh thường đối thủ', phải khắc cốt ghi tâm câu này thôi!" nó cười xòa, tay nắn bả vai

"Nhưng phong cách của White Demon, chẳng phải là quá ỷ lại sao? Hoàn toàn không xứng đáng!!" nhỏ nhấn mạnh

"Nếu vậy thì trận này bọn họ nắm chắc phần thắng rồi chứ không phải viết lên mặt tụi mình chữ 'hòa' đâu, cậu cũng vậy mà đúng chứ? Hay là áp dụng câu nói đó rồi nên mới vẫn bình an vô sự như thế này?" nó nhìn từ đầu đến chân của nhỏ, quần áo chỉnh tề, nước hoa mùi vẫn còn nồng nữa, nó nói móc

"Thôi đi, còn chẳng có tư cách để khinh nữa rồi! Trận này có thể nói là hòa!" nhỏ không muốn kể, chỉ cần biết Kaito chưa làm gì nhỏ là được rồi! Đây là trò chơi của riêng nhỏ với Kaito nên cũng không muốn ai xen vào! Mọi chuyện có lẽ nhỏ sẽ kể sau

"Thì hòa!" nó cười bí ẩn, chuyện của nhỏ chắc phức tạp đây! Thôi thì người ngoài cuộc thì đứng xem thôi! Nó với Aoko ra đến bãi, định đưa Aoko về nhưng nhỏ nói muốn đi taxi, kêu nó mau về nhà dưỡng thương. Cũng chẳng ai đề cập đến chuyện của nhóm, nó lẳng lặng lên chiếc Lexus phóng đi. Aoko cũng bắt taxi đi về!

Từ đằng xa nó thấy bóng ai đó, ghì chặt vô lăng nhíu mày, nó nhận ra đó là Sonoko. Đứng trước cổng nhà nó, thấy ánh đèn pha nhận ra chiếc Lexus của nó nhỏ vẫy tay
"Rachel!!" nhỏ cười

"Sao lại ở đây?" dừng lại trước mặt nhỏ, nó ra khỏi xe

"Bị mớ à! Trao đổi kết quả đi!" nhỏ hớn hở, hình như chẳng bị ảnh hưởng gì sau trận đánh

"Hòa!" nó tỉnh bơ, cũng thở phào khi thấy Sonoko không bị thương gì

"Hòa? Ừm, cũng có khả năng! Bọn đó đối với tớ và Kazuha cũng chỉ hạng tép riu thôi nên cũng gọn lẹ! Trong nhóm cũng có vài đứa bị thương nhưng không sao! Trận này bất phân nhưng cũng 'lĩnh giáo' được chút đỉnh!" nhỏ nhe răng cười

"Có phải thần thánh đâu mà khả năng gì ở đây! Coi thường leader của cậu đấy à!!" nó nổi điên lên vì tự dưng bị đánh giá thấp thế này!

"Sorry nha! Nhưng mà tụi tớ cũng gặp được một tên trong bộ ba của nhóm ấy đấy! Hattori Heiji, tên đó cư xử lạ lắm, nhất là khi hắn gặp Kazuha!" Sonoko cười gian
Flashback

Bãi đất trống lúc đầu rất 'bình yên' mà bây giờ biến thành bãi chiến trường. Sau khi tập hợp lực lượng đầy đủ, cả hai bên không cần chào hỏi đôi co mà nhào vô. Sonoko với Kazuha định dành sức đấu với Heiji mà mấy đứa kia cứ thích múa may quay cuồng quanh hai đứa, phần vì không tìm thấy đối tượng cần tìm. Sonoko nắn tay
"Này, ngứa mắt quá rồi! Vận động trước đi, xử lí bọn ruồi muỡi này xong rồi tìm tên đó cũng đâu muộn!" chẳng kịp để Kazuha nói gì Sonoko nhập cuộc.

Kazuha nhìn theo rồi thở dài kiểu 'Cần phải mỏi tay vì bọn tép này sao!!' rồi nhập cuộc nốt. Heiji một lúc sau mới tới, cũng bị cuốn vào trận chiến không biết rằng hai 'con sư tử hà đông' đang rình mồi là mình. Sau khi lấy lại oxi, Sonoko kéo tay Kazuha
"Ê, đã tìm thấy mục tiêu! Giờ sao, mặc dù là con gái nhưng chơi hai đánh một thì không phải phong cách của tụi mình! Kéo, búa, bao ai thắng được miếng mồi nhé!" Sonoko thấy bóng của Heiji thì chỉ tay nói cứ như đùa

"Cậu 7 tuổi đấy à! Muốn thì tớ giới thiệu con nhóc hàng xóm của tớ để chơi đồ hàng với cậu nhé! Cậu đúng là, mà phải chào hỏi trước chứ! Đây là phép lịch sự tối thiểu nhất của tụi mình khi sắp tiễn ai đó về diêm vương đấy!" Kazuha cười rồi kéo Sonoko tiến lại gần. Heiji cũng xử lí nhanh gọn lẹ, nhìn đám hỗn độn xung quanh mà than

"Ngu quá! Tự dưng nhận đến đây để bọn nhặng bám đầy người thế này! Chẳng bù cho hai thằng kia, vớ được mấy em ngon!"

"Chẳng phải thiếu gia Hattori đây sao! Đáng lẽ phải ở nhà giúp bố đánh cướp thay vì làm gia tăng thêm cái sổ tội phạm chứ! Anh sẽ làm bố mình khó xử đấy!" Sonoko từ đằng sau lên tiếng

"Heh, cô cũng phải học làm một tiểu thư theo nghĩa gốc đi chứ! Tập đoàn Suzuki của cô chắc cũng tốn không ít đâu! Mà khá là khó đấy, cái định nghĩa 'tiểu thư' còn không biết nữa là!" Heiji quay lại đối mặt với Sonoko

"Thay vì đang cố lảng tránh, sao không đấu cho ra một trận đi! Muốn dùng đầu hay nắm đấm gì cũng được! Cùng là bộ não của nhóm thôi mà!" Kazuha đứng sau lưng Sonoko bước ra nói, môi vẽ lên nửa hình cung khiêu khích. Đôi mắt bỗng mở to, dán chặt vào gương mặt Kazuha. Chợt có gì đó nhói lên trong tim. Là gương mặt ấy, đúng là gương mặt ấy rồi! Kí ức bỗng chốc ùa về, Heiji vô thức nới tay, chân định chạy nhưng có thứ gì đó níu lại. Không thể nào là cô ấy được! Cô ấy...!!! Bước lùi lại, mọi thứ như vỡ ra, như một cuốn phim quay chậm thắt lại trong tim. Không muốn nhưng càng rõ hơn! Đau!! Kazuha và Sonoko thấy ngạc nhiên trước hành động kì lạ của Heiji cứ như biến thành một người khác vậy! Yếu đuối và sợ hãi nữa! Cố bình tĩnh lại, Heiji lên tiếng
"Thấy tôi giống loại thích làm nhục bản thân lắm sao!"

"Heh, không cần phải ga lăng vậy đâu! Cảm thấy sợ thì rút thôi!" Sonoko không quan tâm, cười nhạo

"Cũng đâu phải là hạng cấp cao gì đâu! Thể hiện ra thế kia thì còn gì cái danh của White Demon nữa chứ!" Kazuha tự mãn nhìn Heiji nói

"Nhìn các cô chỉ tổ bẩn mắt thêm! Còn đòi tôi 'đụng' nữa à? Vịt mà muốn hóa thiên nga, nực cười! Kojima, dọn dẹp sạch đi!" nhìn Kazuha với ánh mắt đầy 'thiện cảm' rồi kéo tay một đứa gần đó nói rồi bỏ đi

"Này, anh...!!!" Kazuha nói với lại định chạy theo thì bị bọn White Demon chặn

"Đến nắm đấm cửa còn không có mà đòi sao? Nâng cao bản thân thì để tụi này hạ bớt xuống cho!" Kojima Genta đứng trước mặt hai đứa mà hất hàm nói

"Vậy thì phải lấy chìa khóa trước nhỉ?" Sonoko cười thích thú rồi nhào vô không bận tâm đến Heiji nữa. Kazuha nhìn theo bóng tên đó khuất dần rồi cũng bị tụi kia cho 'bận rộn'. Trận đấu bất phân nên 'ai về nhà nấy' chỉ chờ khẩu lệnh của leader. Kazuha cũng không nói gì, bỏ Sonoko mà về trước

Endflashback
"Biết mấy cái chuyện phức tạp này thì chúng ta làm được gì! Người ngoài cuộc thì đứng xem thôi! Heiji với Kazuha, chẳng thể biết được quan hệ giữa hai người họ!" sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, nó thấy chán nản khi lặp lại mấy cái bí ẩn và phức tạp như Aoko

"Vậy thì phải chuẩn bị trận tiếp theo thôi! Level càng tăng theo mỗi trận đấy! Mà cậu không sao chứ? Thương tích như thế này rồi lại làm bác và cô lo lắng thêm!" Sonoko nhìn nó nói

"Không thấy là được! Về đi, cậu đang làm hao calo của tớ đấy!" nó quay đi bỏ vào trong. Cô giúp việc chạy ra nhận chìa khóa từ tay nó, tiếng nguyền rủa của Sonoko vang tận vào trong. Nó rón rén lên phòng rồi tự sát trùng băng bó vết thương rồi ngủ luôn! Chắc tại trận đánh tàn khốc quá!

Biệt thự Hattori
Loảng xoảng...!!!
Tiếng thuỷ tinh rơi xuống như mưa. Căn phòng như bị một con quái thú tàn phá, sách vở ngổn ngang dưới đất. Li, bình vỡ toang nằm vương vãi, tấm ga gi.ường lấm tấm máu, những cái gối bị xé tàn bạo. Heiji ngồi đó, tay ôm lấy đầu, từng giọt máu đỏ thẫm từ hai bàn tay nhỏ xuống tấm ga. Gió rít qua khe cửa nghe lạnh người. Căn phòng tối om chỉ có ánh trăng phản chiếu làm căn phòng lạnh lẽo cô độc hơn.

Flashback
"Chuyện này cần thiết đến như vậy sao? Nhất định...em nhất định phải rời bỏ tôi sao?" Heiji nắm chặt tay cô gái
"Vậy cho đến khi làm đám tang tôi xong thì anh mới thấy chuyện này cần thiết sao?" cô gái giật mạnh tay ra, ánh mắt chứa nỗi sợ hãi. Khuôn mặt giống hệt Kazuha!

"Em không tin tôi sao? Không tin rằng tôi có thể bảo vệ em sao? Quen nhau bao lâu mà đây là cái lòng tin của em đối với tôi sao!" Heiji tức giận

"Vậy anh muốn tôi làm gì đây? Giấu tôi mọi chuyện rồi bây giờ thì...! Bảo vệ sao? Tức cười, chỉ cần một phát thôi là tôi đi chầu diêm vương rồi! Anh có thể ở bên cạnh tôi hằng ngày không, có thể bảo vệ gia đình tôi được không? Mà không, quen biết với anh là tôi đã tự đào mồ cho mình rồi! Tôi không cần tiền, danh hay cái sắc của anh tôi chỉ muốn anh hãy buông tha cho tôi! Tôi cũng chỉ là tình một đêm của anh thôi, không phải sao? Vứt bỏ đi dễ dàng mà!" cô gái nói mà đôi mắt ầng ậng nước

"Đối với tôi em còn nhiều hơn thế, em biết tình cảm của tôi mà! Em là mạng sống của tôi, tôi..chỉ cần em thôi, nhất định phải rời bỏ tôi sao!" Heiji nói như hét, giọt nước mắt chảy xuống từ khóe mi. Cô gái cắn môi ngăn nước mắt chảy xuống, nhìn Heiji đau đớn rồi vụt bỏ đi. Chẳng thể đuổi theo, đôi chân nặng trịch, nước mắt chảy nhiều hơn.

Endflashback
Bấu chặt vào đầu. Đau nhiều hơn! Muốn xé nát mảng kí ức đó
"AAAAAAAA.....!!!!!" tiếng hét cào xé cả khoảng không, vọng vào tâm can của người con trai ấy. Suốt đêm đó, nước mắt không hề ngừng rơi
Cuối cùng anh cũng nhận ra anh chẳng là gì nếu thiếu em

Anh đã quá sai lầm, hãy tha thứ cho anh

Trái tim anh tan vỡ từng mảnh như cơn sóng

Trái tim anh rung động như cơn gió

Tình yêu anh tan biến như làn khói, như một hình xăm không thể xóa mờ

Anh thở dài như thể trái đất này sụp đổ xuống

Anh nghĩ anh sẽ không thể sống nổi một ngày không có em ~.....



Sáng hôm sau, một lần nữa nó phải lén lút rời khỏi nhà. Vào lớp, nó đặt cặp xuống rồi thở dài vì cái trận chiến chết tiệt ấy! Ba đứa kia thấy nó cũng vẫn ung dung nói chuyện, chẳng ai đề cập đến chuyện hôm qua. Bỗng giọng oang oang của Ayumi vọng cả hành lang, con nhóc hớt hải chạy vào lớp, gặp nó liền nói giọng như cấp bách lắm

"Chị Rae! Bọn White Demon đòi gặp tụi chị, trong vòng đúng 5'!" cả bọn mắt thoáng mở to nhìn con nhóc
Họ thực sự đã dính vào nhau theo trò đùa của số phận. Từ đây bao nhiêu nước mắt, nụ cười kể cả đau thương, khổ sở sẽ theo họ suốt hành trình dài

 
Hiệu chỉnh:
Bây giờ em mới lật đật chạy vào đọc fic của ss
Ôi hay quá ss ơi! :KSV@03:.Không ngờ Kazuha lại có khuôn mặt giống cô gái mà Hattori yêu sâu đậm nhưng sao thấy tội tội cho Hattori quá
Ss càng ngày càng dẫn câu chuyện đến phút cao trào:Conan14:.Em sẽ luôn luôn ủng hộ và hóng chá mới của ss.Yêu ss nhiều:KSV@03:
 
Biết đâu cô gái đó là Kazuha thật thì sao nhỉ? Sau này có lẽ gặp chuyện gì đó nên không nhớ Heiji nữa chăng??!! Thôi chờ chap mới của tác giả!!:KSV@01:

''Họ thực sự đã dính vào nhau theo trò đùa của số phận. Từ đây bao nhiêu nước mắt, nụ cười kể cả đau thương, khổ sở sẽ theo họ suốt hành trình dài!''
Mình bấn loạn vì câu này mất rồi!! (x_x)
 
Ai za, đọc đã lâu nhưng giờ mới mò lên com được. Em thông cảm cho ss! Giờ chắc ss com luôn ba part cùng một lượt luôn vậy! Đọc chap xong ss cũng chẳng biết nói gì ngoài câu SS RẤT THÍCH A~~~~! >_<. Mọi thứ diễn ra ngoài tất cả mọi suy nghĩ của ss, nhưng điều ss không ngờ nhất là Kaito của ss lại vô lại đến như thế. Trời ơi, chơi gì mà đánh thuốc mê con gái nhà người ta rồi chụp hình lại thế này? Còn gì là hình tượng Kaito trong lòng ss đây? Nhưng em cứ yên tâm, em không cần chịu trách nhiệm gì hết vì ss thích anh í như vậy mà! =))
Thứ hai là ss thích trận đụng độ giữa Ran và Shinichi. Quả đúng là không nên xem thường đối thủ, ai cũng có mặt trái trong tim và tất nhiên không nên động vào cái mặt khủng khiếp ấy. (Ss chưa muốn nằm ngắm lan can trong bệnh viện suốt một tháng!) Mà hình như chuyện nhà của tất cả các nhân vật trong fic đều không tầm thường như nhau nhỉ? Ss rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra a~~~ >_< Cái con sâu tò mò lại bắt đầu ngọ nguậy làm ss khó chịu quá đây này! Mà ss thấy Heiji quá đáng thương. Yêu cô gái đó đến như vậy rồi cuối cùng chỉ vì thân phận cách biệt mà phải chia tay. Ss thấy đằng sau màn chia tay đó nồng nặc mùi bí ẩn à nha.
Cái nữa đáng hoang nghênh đó là độ dài part cuối của em đã trở nên dài hơn hẳn, tuy nhiên đọc xong vẫn chưa đở cơn nghiền được. Và cả tốc độ ra chap của em cũng khiến ss và không ít Author khác cảm thấy khâm phục. Mỗi ngày một part, dù không dài nhưng rất đều đặn, rất đáng để mọi người học hỏi.
Tóm lại là ss chờ xem chap sau sẽ có chuyện gì xảy ra giữa hai nhóm đại ca trường học này. Và mong em sẽ giữ vững phong độ thế này. Tạm biệt em!
 
Hế lô mn! Ta- Angel dễ thương xinh xắn đã trở lại^^ và ăn hại ý lộn lợi hại hơn xưa. Nói chung là ăn mừng cho nó hoành tráng ( sau 2 ngày ta quay lại KSV):KSV@09: zậy thui chứ ko bít chừng nào mới ra chap mới được, sắp đi học lại rùi! Mà nếu mn huy động bà con chòm xóm, công an dân phòng ra đây ủng hộ thì Angel ta đây mới có khí thế vít típ chớ! Mình gác bàn phím tại đây thôi, chúc các bác đầu năm đi học lại zui zẻ nhá! Ủng hộ fic nhìu nha :KSV@03:
 
Mình định hum nay sẽ ra chap 7 part 1. Bắt đầu từ part 2 sẽ có nhiều nhân vật( mặc dù toàn là phụ thui^^) nên ai muốn góp mặt vào fic của mình thì báo cho mình nha. Mn thích BA hay WD cứ vít ra mình cho zô nhóm lun. Nhớ vít tên nv ra lun nha chứ mình dốt khoản đặt tên lém! Ai nhanh tay zô trước mình sẽ cho vai chính diện, zô càng trễ làm vai phản diện là ko bắt đền mình nha! Nhá hàng trước nàààà!!
Chap 7: Lời yêu không thành thật
Thay đổi và quên đi hoặc là...
Mẹ!!!!!
Cô muốn điều khiển trò chơi này sao?
Chỉ mới bắt đầu thôi...!!

 
Ss đừng quên em nha em thấy ai cũng đều xin vô BA nên ss cũng dành vé BA cho em với.Em xin tự giới thiệu tên em là Tomoko Yuka(tên tự bịa:KSV@05:)
Ss yêu quý xinh đẹp như viên đá quý.SS nhất định phải ra chap nhanh nhé.Yêu ss nhiều:KSV@03:
 
Ss ơi, fic của ss phải nói trên cả hay luôn.Em nghiện fic này rồi.
hic. Quá khứ của mấy anh chị trong fic này sao đầy đau thương vậy? Em rất thích đoạn đánh nhau của ran neechan và shin niichan, hay cực luôn. Còn anh Kaito chơi " sạch" ghê, dùng thuốc mê rồi chụp ảnh, còn đâu là thể diện chứ. Anh Heiji thì không hiểu sao em cứ thấy ảnh cùi thế nào ý, chẳng xứng là mem trong White Demon, như anh lép vế trước Kazuha neechan và Sonoko neechan.
Cuối em hóng chap
p/s: ss cho em vào BA nha( mà BA là gì nhỉ??) Cho em cái tên Yuki Katsuna nha.
 
ss ơi cho em tham gia vs phản diện , chính diện gì thì tùy ss quyết định nha. Tên của em là Mikarin Takikuto nha. Nói thiệt là em rất thích cái fic này của ss!~ Lúc nào cũng cao trào, hấp dẫn, lôi cuốn và vô cùng bí ẩn nữa nên mong ss dù bận đến mấy thì cũng đừng bỏ fic này nha!!!~ ">~<" Iu ss nhiều lắm! Mau ra part nha!
 
Xin đừng đùa giỡn với tình yêu
Những tổn thương gây ra...sẽ chẳng bao giờ...bù đắp được



Chap 7: Lời yêu không thành thật

Part 1:
Sau trận đấu, vết thương mà nó tặng hắn cũng làm hắn ê ẩm cả người. Hắn, Kaito và Heiji cũng không gặp nhau mà về thẳng nhà. Nhìn cơ thể bầm dập của mình trong gương, tức giận thẳng tay vứt cái cặp xuống nền nhà. Hòa đối với hắn là đã thua rồi! Thua một đứa con gái đau đớn như vậy! Chiếc điện thoại rung lên bần bật trong túi quần, khó chịu hắn nhấc máy nói giọng cộc cằn
"Gì!!!"

"Thằng điên này, ngứa mồm thì đi tìm thằng cột nhà cháy kia mà trút kìa, sao cứ nhằm tao vậy hả!! Mà cũng không trách mày được, chắc là không thua thì cũng hòa thôi chứ gì! Tao đã nói hoa hồng thì có gai, mà mày lại nhằm trúng hoa hồng đen mà đụng nữa chứ! Nọc độc đấy! Mà tụi bay ồn ào làm ảnh hưởng đến 'công việc' của tao quá!" Kaito bị một phen đau tim, đoán được kết quả cũng hạ hỏa mà tặc lưỡi thích thú nói

"Này, tao vẫn dư sức cho mày xuống nhà xác nằm đấy! Dù sao thì tao với mày không cùng đẳng cấp, chơi chiêu của mày, hạ danh dự của tao quá!" hắn nói móc

"Heh, trời ban cho tao thì đếch gì phải nhục! Phong độ của tao mày không vượt nổi đâu! Chỉ sợ nó phản tác dụng với mày thôi!" Kaito cười đểu

"Mày không biết 'phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi' à! Tao không ham mà con nhỏ đó dễ xơi vậy sao? Tao tưởng phải có cú đột phá mới chứ! Thất vọng quá!" hắn nói

"Mày...!!! Bình tĩnh đi, còn chưa bắt đầu mà! Tao bao tụi bay xem film free hết! Con nhỏ đó...chưa thể đánh giá ngay được! Đúng là không nên coi thường tụi nó mà!" Kaito cười nhạt, biết rằng không thể đấu lại cái miệng của hắn

"Thằng Heiji sao rồi? Đúng là oan gia mà, mới chào hỏi thôi mà tụi nó đã 'quẩy' đến mức này rồi!" hắn nhếch mép cười
"Nghe rồi sao! Tình cờ thôi, chưa biết chuyện này sẽ đi đến đâu mà, nếu thằng Heiji vẫn tuân thủ được châm ngôn của 3 đứa thì cần gì phải khắt khe quá!" Kaito cười. Có cuộc gọi đến, là Heiji!

"Quên tao rồi à! Lần sau không có chuyện tao nhường lại cho tụi bay đâu đấy! Chiêu cũ của mày vẫn hiệu nghiệm nhỉ? Làm tao mong chờ!" Heiji hớn hở nói

"Tao nghe thằng Jim 'khen' rồi, không đến lượt mày đâu! Có mỗi chiêu cũ mà tụi bay móc tao muốn lòi họng rồi đây, bạn bè thế đấy!" Kaito khá ngạc nhiên vì thái độ của Heiji

"Tao là bạn mày chứ không phải thần thánh hay bố mẹ mày đâu! Cái tài tán gái của mày có bao giờ là cũ chứ! Còn thằng Jim thì sao?" Heiji cười

"Chắc là hòa! Ngày mai kêu mấy đứa trong nhóm mua bông băng thuốc đỏ tặng thằng Jim, có khi được 'thăng chức', tao biết mà nhỏ leader đấy không phải hạng dễ ăn đâu!"

"Thích thì mày tự mà vào hang cọp, đừng có lôi tụi tao vào! Mà trận đó chắc hẳn gay cấn lắm!" Heiji tò mò
"Tao quên gắn camera trong đó nên không biết như thế nào! Tiếc quá!" Kaito tiếc nuối

"Chưa đánh đã khai! Thằng hắc dịch kia, mày làm bao nhiêu lần rồi hả!!" hắn nổi điên

"Lần thứ 2 rồi đấy, thằng điên kia! Mà liên quan đến kinh tế nhà mày à? Xem leader của chúng ta bắt mồi thôi mà cần phải căng lên sao!!" Kaito suýt nữa thủng màng nhĩ gân cổ lên cãi lại

"Sẽ liên quan đến kinh tế nhà mày nếu chuyện này tái diễn nữa đấy! Mày muốn lục đục nội bộ sao?" hắn gằn giọng

"Gặp nhau là như chó với mèo! Yêu nhau lắm cắn nhau đau, tụi bay đang mờ ám như vậy sao!!" Heiji thêm dầu vào lửa

"Ít nhất thì tụi tao không bị chia xa như mày!" Kaito bỗng nghiêm túc lại

"Tụi bay nghe rồi sao! Trên đời có vô số chuyện kì lạ hơn thế này, tụi bay định bới móc lại quá khứ vì chuyện này sao!" Heiji cười nhạt

"Bới móc? Chẳng phải nó đã xảy ra rồi sao! Bị cái thứ tình cảm ướt át đó chi phối mày chỉ sau 1 giây, đừng làm tao phải vô tình chứ!" hắn nói

"Mày đang cố đấy à? Heh, đừng có ra lệnh cho tao, mày không có cái quyền đó đâu! Đặc biệt là đừng có nhắc lại chuyện đó!" Heiji kiềm chế

"Tao nói sai? Chỉ vì một đứa con gái, heh đừng để tao phải cho mày out khỏi nhóm! Cái ủy mị đó không dành cho mày đâu!" hắn cười khẩy

"Tao nói là đừng lôi cô ấy vào đây cơ mà!!" Heiji bùng nổ tức giận

"Tao cảnh cáo, đừng để lộ con người thứ hai của mày trước mặt tao, thay đổi, ừ thì mày đã thay đổi! Nhưng mày sẽ như một cái máy khi cứ để những kí ức đó dằn vặt mãi mà không quên đi, mày muốn biến thành con quái vật...như vậy sao? Quên đi hoặc là buộc tao phải giết chết nó!!!" hắn nói giọng run run, có gì đó thật sợ hãi. Những điều hắn muốn nói chỉ có vậy? Hắn cúp máy

"Thằng Jim đúng là không có tình người mà! Mày nữa, mọi chuyện sẽ tệ hơn đấy! Quên đi, quá khứ chẳng thể thay đổi được!" Kaito nói nhẹ nhàng hơn

"Thay đổi và quên đi? Lẽ sống của tao, làm sao có thể quên được chứ! Giống như tình một đêm thôi, chơi chán rồi thì vứt!" Heiji nói rồi lạnh lùng cúp máy. Kaito cũng thở dài rồi cúp. Heiji như một cái xác không hồn, chiếc điện thoại như bị bóp nát trong lòng bàn tay. Đẫm máu! Tấm hình đã nhăn nhúm và sờn cũ ở trên tay, ngón tay lướt qua gương mặt cô gái với nụ cười sáng từng làm cho tim Heiji thổn thức. Như làn gió gào thét
Xoẹt...!!!

Theo sau là hàng loạt những tiếng xé nhỏ như cào rách trái tim người con trai ấy. Tấm hình trở thành những mảnh vụn giấy rơi lả tả trên tấm ga gi.ường. Ánh mắt trở nên kiên định, những giọt máu tiếp tục nhỏ xuống như muốn xóa tan hình ảnh của cô gái trên từng mảnh giấy vụn, như lấp đầy con tim đã chết hồi sinh nhưng đẫm nước mắt, tàn nhẫn. Quệt nước mắt, khóe môi cong lên, tay siết chặt, chất giọng băng lãnh bao trùm căn phòng
"Tôi sẽ cho em toại nguyện!!" Heiji đứng dậy bỏ đi khỏi phòng

....Nhưng không như anh nghĩ, anh đã chế ngự được bản thân sống tốt hơn

Dù anh có hét lên rằng 'anh nhớ em'

Em vẫn cứ im lặng không trả lời

Anh đã hi vọng vào em trong hão huyền

Nhưng giờ nó thật vô nghĩa

Người đàn ông bên cạnh em là ai thế?

Anh ta có làm em khóc không?

Nếu gặp lại anh liệu em có thể quênquên hết tất cả được không?

Anh đã lo lắng vì dù có lại gần em anh cũng chẳng thể nói được lời nào

Anh thức trắng những đêm dài, cố xóa những suy tư cả nghìn lần

Đừng nhìn lại mà hãy bước đi

Đừng tìm anh nữa mà hãy tiếp tục sống

Anh không hối hận vì đã yêu em

Hãy ra đi mang theo những kỉ niệm đẹp, em nhé!

Bằng cách nào đó anh sẽ chịu đựng được

Bằng cách nào đó anh sẽ đứng lên được

Càng làm vậy sẽ khiến em được hạnh phúc.

Haru Haru - Big Bang

Aoko sau khi bắt taxi cũng về đến nhà. Nhỏ mệt mỏi nhìn căn nhà trống trải trước mặt rồi thở dài. Hôm nay nhỏ gặp nhiều chuyện quá! Aoko sống ở căn nhà khá bình thường. Ba nhỏ bỏ đi khi còn nhỏ, mẹ thì một năm số lần gặp không quá 10 lần. Sống một mình ở đây, tiền thì mỗi tháng vẫn gửi đều đặn, nhỏ chỉ mong hơi ấm của mẹ, được gặp mẹ nhiều hơn, nhỏ nhớ mẹ. Nhưng khi thấy những người đàn ông bên cạnh mẹ, nhỏ lại cảm thấy hận mẹ vô cùng. Tự hỏi tại sao mình quá ngốc như thế này!

Ánh đèn điện hắt ra từ cửa sổ khiến nhỏ lật đật chạy vào, mở cửa nhỏ bất ngờ khi thấy đôi guốc trước bậc cửa. Aoko đã nghĩ đến người phụ nữ đó, không biết là nên vui hay buồn nữa! Bước vào, đúng như nhỏ nghĩ, cất tiếng
"Mẹ!!!" từ trong đáy lòng Aoko rất muốn gọi từ này

"Đi đâu?" người phụ nữ ăn mặc quý phái quay lưng lại, cất giọng lạnh lùng

"Con có vài chuyện...! Mà tại sao mẹ đến đây?" Aoko hỏi

"Chuyện? Lại đi đánh nhau với mấy đứa đầu đứờng xó chợ chứ mày thì có chuyện gì! Học thì cũng không xong, riết rồi tao cũng không biết mày là gái hay trai nữa! Mày đang biến thành vết nhơ trong cuộc sống của tao đấy!" mẹ nhỏ tức giận

"MẸ!!! Làm sao mẹ có thể nói họ như vậy chứ! Họ là những người đã giúp con thoát khỏi sự hắt hủi của mọi người, giúp con thoát khỏi sự bất công trong cuộc sống, đã có lúc con muốn tự tữ đấy! Chết quắt đi để không phải suy nghĩ gì! Nói họ như vậy trong khi mẹ đang cố đẩy con vào con đường của mẹ, để mọi người khinh rẽ! Mẹ thậm chí còn không bước đến cổng trường con nữa, làm sao mẹ biết con học như thế nào chứ! Mẹ...có tư cách sao?" nhỏ nói nước mắt lưng tròng

Chát...!!!
"Mày ăn nói với mẹ mày như vậy sao! Tao sinh ra và nuôi lớn mày, còn phải làm việc để gửi tiền cho mày ăn học mà mày đối xử với mẹ mày như vậy sao! Ra ngoài rồi nhiễm thói về đây nói xằng với tao, muốn thì đi tự tữ đi, tao không ép mày ở đây!" 5 dấu tay in hằn lên má nhỏ. Mẹ nhỏ tức giận ném chiếc phong bì dày cộm xuống đất rồi bỏ đi. Aoko đứng đó, nước mắt rơi lã chã, muốn hét lên mà không thể. Đau đớn! Bỗng...!!

Sáng hôm sau, hắn và Kaito đến trường sớm. Lết được cái xác đến trường là may lắm rồi, còn bị tên Kaito kia lải nhải giáo huấn bên cạnh. Ngồi trên xe hắn mà Kaito phải quỳ xuống lạy lục vì mấy lần không u đầu mẻ trán thì cũng biết được mặt thần chết như thế nào, chỉ chưa kịp chào hỏi thôi! Xuống xe, Kaito như muốn nôn ra bởi kĩ năng chạy xe của hắn
"Thằng ôn dịch, tao mới nói có vài lời mà mày nỡ moi hết bữa sáng trong bụng tao ra như vậy hả!!" Kaito bức xúc

"Lải nhải nữa tao moi hết ruột của mày ra đấy!" hắn nổi điên đe dọa. Kaito chỉ biết rủa thầm trong miệng. Từ đằng xa, thấy bóng dáng nó đang bước đi Kaito khều nhẹ
"Nhìn kìa, con nhỏ đó ngoài cái mã ra cũng được quá đấy chứ!" thấy nó tỉnh bơ không xây xát gì Kaito khá nể phục

"Mày lo chuyện của mày đi kìa!" hắn nhìn theo bóng nó rồi bỏ đi. Là leader nên cả hắn và nó không bao giờ để lộ khuyết điểm và tất nhiên những vết thương sau trận đánh cũng vậy.

Nó lên lớp gục xuống bàn trong khi Sonoko với Kazuha đang tò mò vì thái độ bất bình thường của Aoko. Gặng hỏi mãi về trận đấu hôm qua Aoko cũng không trả lời. Nhỏ hôm nay hình như 'lạnh' hơn mọi ngày thì phải. Bọn Black Angel tự dưng đụng phải White Demon trên sân trường, món nợ cũ chưa trả hôm qua làm bọn nó hăng hơn. Định còn sớm tụi nó giải quyết luôn ai dè leader của White Demon xuất hiện buộc tụi nó phải phân xử công bằng. Sau khi nghe nhóc Ayumi kể đầu đuôi 4 đứa tất tả đến 'hiện trường vụ án'. Ló mặt ra là gặp phải hai tên cầm đầu của White Demon, Kaito ung dung chỉ đồng hồ khi thấy tụi nó xuất hiện
"5' chuẩn nhỉ!" hướng mắt về phía Aoko, cười đểu

"Đúng là chẳng biết phép tắc, bạ đâu cắn đó mà không xét tình hình, chủ nào tớ nấy!" hắn nhìn nó. Heiji có vẻ chưa đến trường

"Mấy người cũng về chữa trị nhanh đi, lên cơn dại lúc nào không hay đấy!" Sonoko cãi lại

"Trận chiến hôm qua chưa kết thúc nhưng đây cũng không phải là lúc bắt đầu lại! Lượt này chúng tôi sẽ cho các cô ra 'thể lệ'. Về quản chó cho kĩ, chỉ cần giữ cho mấy đứa này trật tự một chút đi!" hắn lên tiếng lia mắt tới đám Black Angel

"Được thôi! Nhưng cũng đừng để mấy đứa đó ảo tưởng sức mạnh, đến chỗ tụi này làm loạn thì phải vác thây về đấy!" nó nói lia mắt tới đám White Demon. Làm hai đám tức hộc máu vì bị coi như đám nhóc tì. Đang định bước đi thì tiếng của Kaito vọng lại

"Aoko! Hình như cô quên gì đó thì phải?" Kaito nhếch mép cười

"Heh, nếu thích thì cứ cầm, tôi rộng lượng lắm!" Aoko chợt giật mình quay lại, hiểu ý

"Làm sao được! Có mượn thì có trả, tôi với cô cũng đâu phải xa lạ gì nữa!" Kaito nói, làm cho cả hai nhóm miệng há hốc vì khó hiểu, nó và hắn chỉ đứng đó cười nhạt

"Xin lỗi nếu như anh không thể cưỡng lại sự quyến rũ của tôi! Mà không, đó đâu phải lỗi tại tôi mà xin lỗi chứ!" Aoko cười

"Mọi người, ăn mừng cho cuộc gặp gỡ đầu tiên, tôi sẽ khao tất cả, hôm nay tạm thời bỏ qua thù hằn nhé! Tối nay tại bar của Kazuha, được chứ!" Kaito bỗng dõng dạc tuyên bố làm cả đám nhao nhao cả lên

"Được thôi! Tôi cũng có chuyện muốn nói, gặp nhau ở đó vậy!" Aoko cười bí ẩn rồi cả đám theo chân nhỏ bỏ đi. Cả hai nhóm bỗng từ thù trở thành bạn làm cho tụi nó phản đối rầm rộ. Nhưng chỉ cần cái quắc mắt của leader thôi thì đã im thin thít! Kazuha và Sonoko cố cạy miệng Aoko để moi móc thông tin nhưng không được, biết rằng nó chẳng có hứng thú với mấy chuyện này nên tụi nó chỉ biết chịu trận chờ đến tối.
9.00pm Bar Galaxy

Tối hôm đó, Sonoko 'cầm đầu' đưa nhóm đến bar, Kazuha cũng trực chờ sẵn ở đó. Đánh tâm lí với nhau bằng ánh mắt cho đã rồi lại kéo nhau ra sàn nhảy quậy trong khi chờ leader chủ chốt đến. Đến giờ, nó và Aoko bước vào, ánh mắt của mấy thằng con trai dồn hết vào tụi nó.

Nó - hôm nay ăn mặc cá tính hơn. Mái tóc đen dài để thả xuống tận lưng, nó trang điểm nhẹ thôi! Chiếc áo đen ngắn nó mặc bên trong, bên ngoài là chiếc áo lưới có sọc lông màu trắng để lộ vòng eo con kiến của nó. Chiếc quần jean ngắn ngang đùi được mài rách khéo léo. Đôi giày thể thao đế cao màu trắng nốt, càng tôn thêm vẻ đẹp cho đôi chân của nó. Chiếc Snapback màu hồng cá tính với những hình vẽ độc đáo làm cho mái tóc nó nổi bật hẳn, vẫn không quên nụ cười nửa miệng quen thuộc. Trông nó cá tính cực! Đến con gái cũng không thể rời mắt khỏi nó
"Chị Rae chơi trội quá nha!" con nhóc Ayumi phải thốt lên khi thấy leader của nó. Aoko cũng không hề kém cạnh, hôm nay hình như có gì đó làm nhỏ hứng thú

Nhỏ cột tóc sang một bên, để vài sợi lòa xòa hai bên tai. Nhỏ mặc chiếc áo hai dây màu trắng để lộ vòng eo thon gọn. Chiếc quần bó màu đen có dây đeo vai đính những viên đá nhỏ li ti lấp lánh dưới ánh đèn của bar. Đôi guốc được thiết kế kiểu cách làm nhỏ hấp dẫn hơn mọi ngày. Đến cả nó cũng ngạc nhiên vì nhỏ bỗng dưng chuyển sang kiểu gu 'yêu đời' thế này!

Cánh cửa bỗng mở ra kéo theo con mắt của mọi người. Hắn và Kaito bước vào, vẫn không biết Heiji đang biệt tăm ở đâu cũng không đi học, hắn cũng chẳng lo vì biết chắc một điều rằng thằng Heiji ấy sẽ không chết đâu! Hôm nay hắn muốn nhường sân khấu lại cho Kaito thì phải, không thèm 'đọ thời trang' với tên đó! Mái tóc ánh sắc đỏ bên dưới những chiếc neon màu, chiếc sơ mi trắng họa tiết đơn giản, tay áo sắn lên nửa cánh tay. Chiếc quần jean dài qua gót chân và đôi giày thể thao. Nhưng có vẻ hắn vẫn thu hút được khối ánh nhìn nhờ gương mặt góc cạnh, viên đá nhỏ màu xanh đính bên tai càng tôn thêm vẻ huyền bí cho hắn. Chiếc ca vát thắt hờ hững đến nút áo thứ hai để lộ ra sợi dây chuyền đen lấp lánh. Mọi người nhìn thấy hắn là cứ như chết ngất bởi nụ cười có thể đánh gục bất kì cô gái nào!

Kaito vẫn chăm chú vào chiếc điện thoại cướp được của Aoko trên tay, nở nụ cười bí ẩn. Mặc chiếc áo thun cùng chiếc sơ mi kẻ sọc khoác ngoài. Chiếc quần trễ tới đáy với đôi giày thể thao họa tiết. Mái tóc bù xù hệt dân chơi, mà đấy lại là kiểu làm các cô gái chết mệt! Hai chiếc vòng màu đen đơn giản như bị lọt ra khỏi bộ đồ được đặt làm riêng của Kaito, là vòng đeo tay đôi, trông có vẻ đã cũ, nó ánh lên màu bạc mỗi khi ánh đèn neon chiếu tới. Ánh mắt của mọi người trong quán dường như dồn hết vào 4 đứa. Hắn nhìn nó cười đểu, nó cũng vậy. Kaito nhìn Aoko thích thú, riêng nhỏ nụ cười không mang bất kì cảm xúc nào. Bỗng làm cho Kaito hình như hẫng đi một nhịp tim! Có lẽ cả 4 người cũng đứng hình vài giây khi gặp nhau rồi.

Không ai nói gì, bữa tiệc lại bắt đầu. Kaito cứ thích thú săm soi chiếc điện thoại của Aoko, suy nghĩ gì đó. Sonoko kéo nó lại
"Chừng nào hai người đó mới định vén màn đây?" mắt hướng về Kaito và Aoko

"Tớ thấy...người quyết định sẽ là Aoko đấy!" nó nhìn Aoko cười thầm, dự đoán sẽ có trò vui

"Rồi sao! Không định chào hỏi sao!" Sonoko bỏ qua câu nói khó hiểu của nó
"Heh, đến rồi!" miệng cười thích thú, nó hướng mắt lên Kaito đang bước lên sàn nhảy.

Mọi ánh mắt đổ dồn, tiếng nhạc cũng nhỏ dần. Aoko đứng bên dưới tay đưa đi đưa lại cốc rượu, làm chất lỏng màu đỏ bên trong sóng sánh. Bất giác mỉm cười rồi đặt li rượu xuống, tiến lên sàn ngay cạnh Kaito. Nhìn thấy nhỏ, Kaito cười nhạt ngay khi định nói thì bị Aoko kéo lại nắm chặt lấy tay, Kaito thoáng ngạc nhiên, nhỏ quay xuống
"Chúng tôi có chuyện muốn nói! Tôi và Kuroba Kaito đang quen nhau!" mọi người thi nhau im phăng phắc vào lúc đó, như sét đánh ngang tai! Nó và hắn bất ngờ chạm mắt, có lẽ không phải ngẫu nhiên đâu!

Bốn con người lúc đó nó và hắn, Kaito và Aoko trao cho nhau nụ cười mà tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ đó. Bí ẩn.

Bánh xe số phận cứ tiếp tục quay, cuốn vào đó những bước chân lầm đường lẻ loi! Họ có thật là một nửa của nhau hay một hiểu lầm không đáng có! Tình yêu tuổi 17 là những con đường dù ngắn hay dài nhưng quan trọng là điểm đến của nó. Chơi đùa với số phận rồi mới nhận ra điều quý giá là thứ mình không thể với tới được nữa! Đấu tranh, hi sinh hay bỏ cuộc! Lướt qua đời nhau rồi để lại vết thương không thể nguôi ngoai! Tại sao không thẳng thắn mà quay đầu lại đối diện với nó?

 
Hiệu chỉnh:
Suy nghĩ hoài cuối cùng em cũng hiểu BA, WD có nghĩa là gì :)) Ss cho em một vé vào WD đc kô?? Dù rất thích BA nhưng thích đối đầu vs BA cơ^^ Em rất thích hành hạ người em thương^ ^" Liệu ss có thể cho tình tiết này vào fic?! Part ms hay lắm!!! Tiếp tục phát huy nha^^Cuối hóng part ms!!
 
Hiệu chỉnh:
Cấp báo mn là fic hiện nay đang đứng trước nguy cơ '1 tuần 1 part' vì hàng rào bảo mật 'bố mẹ' quá gắt gao cộng với việc mã hóa 'học bài' nên Angel mong các bác thông cảm. Em còn bị 3 anh chàng hot dog
boy rượt đánh trối chết không kịp thở đây
Shinichi: thế này là thế nào, sao không ai gia nhập White Demon hết vậy (trừ em Mikarin nhé^^)
Kaito: đúng đó, tụi mình 'xe đầy bình, tiền đầy túi, ăn mặc bảnh bao...cất xe đi ngủ' thế này=)). Tất cả là tại nhỏ Angel kia kìa! *xách chổi*
Heiji: huhu, mấy người hùa theo mấy bà kia ăn hiếp tụi tui, là tại con bé Angel kia, tại sao mi để bọn ta lép vế mấy bà chằn kia hả, phải đánh cho mi drop fic mới đc!! *xách dép*
Angel: oa oa hông phải tại em, mà anh Heiji drop fic thì sao mn người zô nhóm đc Heiji: ý lộn sorry tiếp tục nha Angel: mấy anh phải thuỳ mị nết na nữ tính vào thì mn mới zô ủng hộ chớ. Mà nói chung là do em quyết hết á nên các anh khỏi phải làm gì hớt, hên xui thui^^
Heiji, Kaito, Shinichi: xông lên anh em!!!! *xách dép, cuốc, xẻng...nói chung là có cái gì xách cái đó*
 
Mình đã sửa lại chap 7 rùi, mn zô đây góp ý thêm nha! Với lại chắc mn đang mong muốn có thêm mấy trận đối đầu giữa BA và WD, xin lỗi mn nhưng mình định BA với WD bây giờ đã là đồng minh rùi. Chính diện là ở trg nhóm, phản diện là kiểu 'lục đục nội bộ' hay đại loại như vậy ấy. Mà mn đừng lo còn nhiều nhóm khác bên ngoài cần 'xử lí' mà. Mà mình cũng thấy tội Shiho, góp mặt trong đây mà tới chap này chưa được giới thiệu chính thức nữa. Vậy mn cho mình bít ý kiến nha, muốn đối đầu nữa hay trở thành đồng minh thì cứ hú cho mình 1 tiếng, có gì mình sẽ cố xoay chuyển tình thế cho fic ha!!^^
 
Quay lại
Top Bottom