@Băng Như Em à, tôi cho em 3 ngày để em có thể chuẩn bị tinh thần và tư thế để đối mặt với tôi, để chịu trách nhiệm những gì em đã làm với đứa con tinh thần của tôị và với những reader đã thật lòng tin tưởng em đến ngày hôm qua. Còn giờ cái em đã làm với tôi là xóa bài trên wattpad, phi tang chứng cứ, đồng thời nhờ người khác gửi lời xin lỗi đến tôi. Trong khi chính em_người đã làm điều sai với tôi vẫn im lặng và rúc vào một xó, em ẩn mình như em chưa từng tồn tại.
What the f*ck? Đùa tôi à???
Em nói với bạn em rằng em muốn xin per để reup fic, nhưng khi tôi vào bài đăng của em, tôi thấy tất cả đều chẳng phải là của tôi, mà tác giả là em. Tôi tự hỏi nếu tôi không đột nhiên nổi hứng search thử tên fic trên gg, và gật đầu cho em permission, em sẽ làm cái mẹ gì với TCCBT? Post đến chap 19 và tuyên bố drop vì bận, vì bệnh, vì học hành? Em làm tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác luôn =))
Nói thật với em, khi tôi đọc những dòng tâm sự và cmt của em trong lúc "viết TCCBT" trên wattpad, tôi vừa buồn cười vừa tức giận em ạ. Em diễn sâu quá, diễn thật đến mức có thể "gãy tay" vì viết nhiều, có cả một đoạn thời gian nghỉ tĩnh dưỡng rồi comeback hoành tráng, có cả vừa post ảnh kinh dị vừa sợ nữa( trong khi "em" chính là người "viết" và truyền cảm hứng cho reader). Em à, khi em vô tư viết những dòng hời hợt đùa cợt đó, em có từng nghĩ đến tôi_người đã chắt chiu từng chút thời gian, ý tưởng và cảm hứng suốt 5 năm trời để viết lên những gì mà em đã vỗ ngực tự vơ lấy làm của mình không? Ba mẹ, thầy cô có dạy em rằng được phép trộm cướp đồ của người khác không em? Thần tượng của em ShinRan, NaLu có dạy em cách bỏ chạy đớn hèn như vậy không?
Em cũng đã từng viết fic, em cũng hiểu để fic được người khác đón nhận khó khăn thế nào. Vậy mà em lại chọn cách lấy những gì không thuộc về mình, chọn đánh đổi cả lòng tự trọng và sự chân thật của em, chỉ để có được cái danh hão. Điều đó cần thiết lắm sao em?
Bây giờ thì em như ý rồi, em nổi danh rồi đó...cái danh của một đứa đạo fic.
Nhưng đáng trách hơn, em không dám đối mặt với sự thật, những gì em làm là hèn nhát và rũ bỏ trách nhiệm. Gửi lời xin lỗi? Em nghĩ em là ai mà cử cả "sứ giả" đến để xin lỗi tôi? Tôi đếch cần em ạ.
Tôi vồn từng hiền lành, bị những người như em đạo fic hết lần này đến lần khác, và giờ nhờ đó tôi đánh mất sự hiền lành. Con Tấm bản chất hiền lành bị giết hết lần này đến lần khác còn bằm Cám ra làm mắm, huống chi tôi không là Tấm.
Vậy nên từ giờ đừng để tôi thấy mặt em ở bất cứ nơi đâu trong fandom DC nữa, thấy em ở đâu tôi sẽ vùi dập tới đó đấy. Tôi không đùa chút nào em ạ.
Hi vọng một ngày đẹp trời nào đó, em đọc được những dòng này và nhận thức rõ hậu quả cho việc làm sai trái của mình.