nay được xem Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh rồi ^^
đi một mình, do bất đắc dĩ thôi
được gặp Thiều, Mận và bé Tường nữa
ban đầu đi coi vì thích Thiều, giờ thích luôn cả Tường, nhìn cái má dễ thương quá luôn ^^
xem cực cảm động, sởn hết da gà vì diễn xuất của các em
bé đóng vai Thiều tự nhận là ko giỏi diễn cảnh khóc như mình xem thì thấy ko còn gì để chê, cái lúc em ấy khóc thương em trai bệnh nhìn mà thương
các em đã làm nên một bộ phim rất ý nghĩa đó
dù tuổi thơ ko được bay nhảy nơi sóng lúa bờ đê như các em, nhưng chắc là những cảm xúc trẻ thơ đó, những tình ca,r bạn bè, gia đình thắm thiết đó, cũng "đã từng" được nếm
giá mà cứ thế mãi thì hay nhỉ?
thực ra có thể có những điều ko cần viết ra mà cảm nhận được, nhưng mà cứ thích viết, để mai sau đọc lại có thể nhớ là đã có những chuyện này xảy ra
dạo này bà bệnh mới thấy ông bà quan tâm lẫn nhau ghê, nhất là ông, dù bình thường ko biểu lộ ra mấy
vì bà ốm, những việc thường ngày ko làm được nên ông lại lọ mọ dậy làm thay, dù ông cũng hay đau yếu, mà vẫn làm rất say mê và có trách nhiệm
bà cứ càm ràm sợ ông ko biết làm, ông hơi cáu, mà sau đó vẫn im lặng, cần mẫn làm tiếp :P , thấy cứ buồn cười ấy, bình thưỡng kiểu gì cũng cãi cọ nhấm nhẳng rồi
rồi những lúc bà ko muốn ăn cơm, ông vẫn ngồi gữ đồ ăn ra kêu bà ăn, kiểu kiên nhẫn í, bị bà gắt mà vẫn cứ làm, rồi chờ cho bà chịu ăn mới thôi quay sang ăn của mình, thấy thương quá đi luôn, thường ngày như trước đây chỉ hay thấy ông với bà nói chuyện với nhau nhưng người già rồi ko có mùi mẫn như người trẻ, kiểu hỏi-đáp qua lại thôi, nay hấy ông cứ dùng hành động, im lặng mà lo cho bà, thấy ông nội đúng là một người chồng yêu vợ luôn ^^, dù thế nào thì nhìn như vậy ko thể nói là họ luôn bất hòa được
hẳn là ông rất sợ bà sẽ ko bên cạnh ông nữa
bà sẽ ở bên ông còn lâu lắm, cầu trời, con sẽ ngoan mà