Rảnh rỗi làm tiết mục truyện ngắn (phiên ngoại) tặng cho các vị, thích hay không thích bổn cô nương mặc xác, ta đã lao động rùi! Rồi, phiên ngoại này ai nhận ra thì nhận ra, ai không nhận ra thì không nhận ra, chuẩn tấu. Ngoài lề tí thì tên chương 4 chính là: Lạc hồn - Ngắt hoa. (Tui là tui spoil đến đây thui nha, hết đất để cắt rồi.) Đặc biệt thân gửi ss thỏ, coi như đặc biệt dành cho chị, người ngoài ăn phần theo đi. Cũng vì ngắn quá,với lại cái nhà này thường chẳng mấy ai qua lại nên tui spoil chán chê cũng chẳng mấy ai biết được đâu. Phẻ đê... (Lại quên uống thuốc rồi, thật xin lỗi đồng bào... Tui đi uống nè...)
@[66038:@duonghmu] : Nói ở đây vậy nhé, đỡ bị coi là spam, bạn có thể tưởng tượng thoải mái, tưởng tượng không có biên giới cũng được. Đúng sai chứ gì? Về sau khắc rõ. :3 Hoan nghênh bạn trụ lại với thành phần tưng tửng theo chu kỳ, thi thoảng mới không có chu kỳ này nhé. Cái kia mình cũng sửa rồi, là "Khẩu xà tâm phật", là tsundere, tsundere!! >< *Tung bông*
..................... ~ Tui là đường phân cách chảnh chóe, đừng có coi thường tui ~........................
Đêm là vậy, bên sân nhỏ trước vườn cũng thật dễ chịu.
“Đưa tay lên, chính là như vậy, chậm thôi. Sau đó thu chân lại, cũng hạ tay xuống. Đầu nghiêng qua…” “Chú ý một chút, hông của muội. Khủy tay lại cứng rồi.”
“Như thế này?” Nàng ưỡn ngực lên một chút, thử để toàn thân giãn ra.
“Ừm… Càng cứng.”
“……” “Huynh…”
Nàng lẩm bẩm trong họng “Tốt nhất tự đi mà múa đi.” Ngồi một chỗ thì hay lắm sao?
Gần một canh giờ rồi… Toàn bộ gân cốt đã muốn rão…
“Muội thật muốn ta tới?”
Nàng giật mình, lại cố che dấu. Võ công giỏi thì tốt lắm sao…
Thôi bỏ đi.
“Rồi tới đây phải làm sao?” Nàng chỉnh lại dáng điệu, tạm thấy hài lòng mới lại hỏi.
“Chỗ này, so với trước còn cứng hơn. Tay trái đưa quá cao, eo này…” Bàn tay đặt lên phần bụng nhỏ cách một lớp vải, dùng lực vừa phải khiến độ cong giảm nhẹ một chút “…phải như vậy. Tiếp tới…”
Hơi thở ấm nóng quá gần khiến đỉnh đầu nàng nhận một trận gió nhẹ.
Nàng cũng không phải gặp chuyện này lần đầu tiên, kiếp này kiếp trước, cảnh này đều quá quen thuộc. Chỉ có điều trừ bỏ lần đầu tiên ra thì… toàn thân vẫn hoàn cứng ngắc, nháy mắt là hết dám cục cựa.
“Hửm? Sao vậy?”
“Con mẹ nó huynh đúng là đồ dâm tặc!”
Nàng đứng đó chửi. Nhưng tuyệt đối vẫn nghe lời không dám động, má bắt đầu thấy ấm. Người nào đó nếu thấy nàng phá hư tư thế nhất định đêm nay sẽ không cho nàng ngủ.
“Rồi rồi, dâm tặc.”
Sau đó lại cầm lấy tay nàng điều chỉnh từng ngón tay một, đem nó về đúng tư thế. Má càng nóng thêm một bậc.
“…..”
Mới nói hắn là dâm tặc nha…
Đĩnh đạc một cách thần thánh… Dù quen rồi, biết rồi vẫn cảm thấy thần thánh.
Nàng ngứa ngáy trong lòng, đột nhiên mức độ thật mãnh liệt. Nên là lại nghịch dại.
“Bất lực…” Nhưng vẫn là không đủ dũng khí, nói nhỏ thật nhỏ, nhỏ thật nhỏ. Với người có thính giác vô cùng quái vật như nàng, căn bản với thanh âm đó còn cảm thấy không rõ ràng.
“……” Có tiếng thở dài trên đỉnh đầu “Có lẽ muội chửi mắng thô tục chán rồi, muốn học nói chuyện thô bỉ?”
Mặt nàng không đổi sắc, cái này vẫn nằm trong dự đoán.
Còn đỉnh đầu thì thầm kín run lên, nàng tự nhủ mình định lực quả nhiên yếu kém.
Cơ mà vậy mà vẫn chịu đựng được? Cái người này căn bản không phải là nam nhân đúng không? Nàng lẩm bẩm, quả thật hồi đó dù thê thiếp nhiều như vậy vẫn là… Nhưng dù sao cũng chỉ mới một năm thôi.
Nàng đắm chìm trong ảo tưởng miên man….
Không có biết người nào đó từ trên cao nhìn xuống đã nhíu mày.
“Ta dạo này thật sự có chút khó ngủ.”
Tay nắm đầu ngón tay, nhẹ dùng sức một cái.
“Thì sao--…”
Sau đó nàng bị quay tới trước mặt người nào đó… Đối diện với người đó, nhỉn thẳng vào mắt người đó. Ừm… cỡ thời gian vài lần đập cánh của một chú chim nhỏ.
Thậm chí trong lúc lúng túng còn suýt nữa không giữ được thăng bằng… ngã. Kịp thời được ôm lại, níu eo.
Nhìn vào gương mặt đó, nàng lờ mờ nhận ra mình kế tiếp sẽ bị hành hạ dày vò thê thảm…
“Nên là, đêm nay muội tốt nhất hát ta ngủ đi.” Biểu cảm hay thái độ cũng đều thật là chính trực tiêu sái.
“…..”
Thật là…… Con mẹ nó!
Giấc ngủ của nàng đêm nay xong rồi.
“Tập cho xong rồi về, nhanh, ta muốn đi ngủ sớm.”
“……”
Khốn nạn… Đành nuốt lệ vào trong. Số nàng chính là nông nô nha…
Nông nô không có cơ phản kháng!
Chú thích nè: "Bất lực" đó... Chính là phương diện đó, chính nó... Ui ta thực xấu hổ... ><
Lời tác giả: Muốn biết ngày ra không? Muốn biết không?
Chờ tui có hứng! (Thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng...)
@[66038:@duonghmu] : Nói ở đây vậy nhé, đỡ bị coi là spam, bạn có thể tưởng tượng thoải mái, tưởng tượng không có biên giới cũng được. Đúng sai chứ gì? Về sau khắc rõ. :3 Hoan nghênh bạn trụ lại với thành phần tưng tửng theo chu kỳ, thi thoảng mới không có chu kỳ này nhé. Cái kia mình cũng sửa rồi, là "Khẩu xà tâm phật", là tsundere, tsundere!! >< *Tung bông*
..................... ~ Tui là đường phân cách chảnh chóe, đừng có coi thường tui ~........................
Đêm là vậy, bên sân nhỏ trước vườn cũng thật dễ chịu.
“Đưa tay lên, chính là như vậy, chậm thôi. Sau đó thu chân lại, cũng hạ tay xuống. Đầu nghiêng qua…” “Chú ý một chút, hông của muội. Khủy tay lại cứng rồi.”
“Như thế này?” Nàng ưỡn ngực lên một chút, thử để toàn thân giãn ra.
“Ừm… Càng cứng.”
“……” “Huynh…”
Nàng lẩm bẩm trong họng “Tốt nhất tự đi mà múa đi.” Ngồi một chỗ thì hay lắm sao?
Gần một canh giờ rồi… Toàn bộ gân cốt đã muốn rão…
“Muội thật muốn ta tới?”
Nàng giật mình, lại cố che dấu. Võ công giỏi thì tốt lắm sao…
Thôi bỏ đi.
“Rồi tới đây phải làm sao?” Nàng chỉnh lại dáng điệu, tạm thấy hài lòng mới lại hỏi.
“Chỗ này, so với trước còn cứng hơn. Tay trái đưa quá cao, eo này…” Bàn tay đặt lên phần bụng nhỏ cách một lớp vải, dùng lực vừa phải khiến độ cong giảm nhẹ một chút “…phải như vậy. Tiếp tới…”
Hơi thở ấm nóng quá gần khiến đỉnh đầu nàng nhận một trận gió nhẹ.
Nàng cũng không phải gặp chuyện này lần đầu tiên, kiếp này kiếp trước, cảnh này đều quá quen thuộc. Chỉ có điều trừ bỏ lần đầu tiên ra thì… toàn thân vẫn hoàn cứng ngắc, nháy mắt là hết dám cục cựa.
“Hửm? Sao vậy?”
“Con mẹ nó huynh đúng là đồ dâm tặc!”
Nàng đứng đó chửi. Nhưng tuyệt đối vẫn nghe lời không dám động, má bắt đầu thấy ấm. Người nào đó nếu thấy nàng phá hư tư thế nhất định đêm nay sẽ không cho nàng ngủ.
“Rồi rồi, dâm tặc.”
Sau đó lại cầm lấy tay nàng điều chỉnh từng ngón tay một, đem nó về đúng tư thế. Má càng nóng thêm một bậc.
“…..”
Mới nói hắn là dâm tặc nha…
Đĩnh đạc một cách thần thánh… Dù quen rồi, biết rồi vẫn cảm thấy thần thánh.
Nàng ngứa ngáy trong lòng, đột nhiên mức độ thật mãnh liệt. Nên là lại nghịch dại.
“Bất lực…” Nhưng vẫn là không đủ dũng khí, nói nhỏ thật nhỏ, nhỏ thật nhỏ. Với người có thính giác vô cùng quái vật như nàng, căn bản với thanh âm đó còn cảm thấy không rõ ràng.
“……” Có tiếng thở dài trên đỉnh đầu “Có lẽ muội chửi mắng thô tục chán rồi, muốn học nói chuyện thô bỉ?”
Mặt nàng không đổi sắc, cái này vẫn nằm trong dự đoán.
Còn đỉnh đầu thì thầm kín run lên, nàng tự nhủ mình định lực quả nhiên yếu kém.
Cơ mà vậy mà vẫn chịu đựng được? Cái người này căn bản không phải là nam nhân đúng không? Nàng lẩm bẩm, quả thật hồi đó dù thê thiếp nhiều như vậy vẫn là… Nhưng dù sao cũng chỉ mới một năm thôi.
Nàng đắm chìm trong ảo tưởng miên man….
Không có biết người nào đó từ trên cao nhìn xuống đã nhíu mày.
“Ta dạo này thật sự có chút khó ngủ.”
Tay nắm đầu ngón tay, nhẹ dùng sức một cái.
“Thì sao--…”
Sau đó nàng bị quay tới trước mặt người nào đó… Đối diện với người đó, nhỉn thẳng vào mắt người đó. Ừm… cỡ thời gian vài lần đập cánh của một chú chim nhỏ.
Thậm chí trong lúc lúng túng còn suýt nữa không giữ được thăng bằng… ngã. Kịp thời được ôm lại, níu eo.
Nhìn vào gương mặt đó, nàng lờ mờ nhận ra mình kế tiếp sẽ bị hành hạ dày vò thê thảm…
“Nên là, đêm nay muội tốt nhất hát ta ngủ đi.” Biểu cảm hay thái độ cũng đều thật là chính trực tiêu sái.
“…..”
Thật là…… Con mẹ nó!
Giấc ngủ của nàng đêm nay xong rồi.
“Tập cho xong rồi về, nhanh, ta muốn đi ngủ sớm.”
“……”
Khốn nạn… Đành nuốt lệ vào trong. Số nàng chính là nông nô nha…
Nông nô không có cơ phản kháng!
Chú thích nè: "Bất lực" đó... Chính là phương diện đó, chính nó... Ui ta thực xấu hổ... ><
Lời tác giả: Muốn biết ngày ra không? Muốn biết không?
Chờ tui có hứng! (Thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng...)