[D62].29-10-15
Mưa. Xanh, tím và không màu.
Ừ thì, mưa hay dành ra cả hàng giờ đồng hồ để lắng nghe một người xa lạ, nhưng dành chưa trọn 1 phút cho người thân.
Ừ thì, xanh luôn nhận ra một người xa lạ đang buồn chán, nhưng lại chẳng bao giờ để tâm đến cảm xúc người kề bên.
Ừ thì, tím hẳn là cảm thông cho sự mất mát của một người xa lạ,nhưng chưa hẳn đã hiểu hết đau thương của người bên cạnh.
Còn không màu?
Không màu chưa bao giờ nhận được những thứ mà mưa, xanh và tím luôn mang bên mình. Không màu luôn tự nhủ, có lẽ do bản thân không có một nét đặc trưng riêng, không nhìn thấy những thứ tốt đẹp nên luôn nhận được sự thờ ơ từ những người bạn thân.
Không màu này, có biết không!
Sự quan tâm chưa bao giờ là ít đối với không màu, những gì không màu thấy trước mắt chưa hẳn đã là những gì không màu nghĩ.
Đặc trưng riêng của không màu, không cần đi tìm. Nó chính là không màu sắc,không hương vị, đó là tinh khiết.
Ngoài ra, vô tâm một chút cũng đủ để không màu tổn thương đến vậy sao? Không màu hãy nghĩ cho những người bạn của mình.
Đến và đi nhanh như một cơn gió đông.