- Tham gia
- 21/4/2011
- Bài viết
- 138
Chương 9.2 :
Nó đứng từ xa nhìn thấy 1 màn « người, xe thân thiết », lửa giận phun trào, sát khí mãnh liệt, ánh mắt băng giá, tất cả đều tập trung lên cái người ko biết xấu hổ đang sỉ nhục bộ mặt của bang hội.
Nó thực sự mong muốn giờ phút này rảnh tay, chạy đến 1 cước đá văng cái tên thối tha kia ra ngoài.
Nhưng là hiện tại nó đang dính phải 1 con đỉa, giãy thế nào cũng ko chịu ra.
Nó quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt của Luke, sát khí trong mắt càng thêm mãnh liệt, sự băng giá cũng ngày càng mạnh mẽ. Luke ko khỏi 1 trận rét run. Bàn tay đang giữ lấy tay nó nhất thời buông lỏng.
Nó âm thầm cười lạnh trong lòng, tên này thật sự là muốn chết, cư nhiên dám nhân lúc nó đang ko chú ý, tất cả đều tập chung lên cái thằng đáng chết vẫn tiếp tục hú hí vs chiếc môtô đằng kia mà ngang nhiên giữ tay nó như thế, làm nó rất khó chịu. Được, anh ta muốn vậy thì nó sẽ cho vậy.
Co chân lên, nó đạp 1 cú thật chuẩn xác.
« Bốp ! »
« Hự ! »
Luke gập người xuống, vòng tay ôm lấy… có phải là bụng ko nhỉ ???? Nó phủi tay, cười lạnh. Hừ, nó còn chưa có muốn tên này chết sớm như thế, phải chơi đùa cho vui đã. Ok rồi, ko hiểu từ nay Luke có thực sự mất quyền làm cha ko ? Thật đáng thương !
Bọn đàn em của The man vì nghe theo lời bang chủ ko tiến lên quấy rầy, nên đứng lấp ló xung quanh đó, nay thấy bang chủ bị « hành hung », lập tức cùng xông lên.
The man là bang hội nghe tên là biết chỉ dành cho bọn con trai. Những thằng con trai trong The man được lựa chọn rất cẩn thận và kĩ lưỡng, những ai muốn gia nhập The man phải trải qua 1 quá trình huấn luyện nghiêm ngặt, ko chỉ rèn luyện th.ân thể, khả năng chiến đấu phòng thủ nhanh nhạy mà còn phải học cách làm thế nào để thể hiện tính cách mạnh mẽ của phái mạnh. Tuy nhiên, cái cần nhất đối vs những người gia nhập The man là phải có sự trung thành tuyệt đối và giữ vững tôn nghiêm của chính mình. Sau khi huấn luyện kết thúc, những người có đủ tiêu chuẩn và khả năng sẽ được trực tiếp làm việc ở Nhà chính, tuy chẳng có chức vụ gì, chỉ làm binh lính dưới quyền, nhưng như thế đã là 1 điều rất vinh dự. Còn những người do ko đủ tiêu chuẩn hay khả năng dưới mức trung bình thì lại được điều đi làm đàn em của mấy đại lí nhỏ trực thuộc, như quán bar, hay quán karaoke…
Bang chủ của The man – Luke – có thể nói là rất đẹp trai, từ trước đến giờ luôn là niềm tự hào và là thần tượng của bọn đàn em trong bang, đối vs chúng, ko ai sánh bằng bang chủ, kể cả độ đẹp trai lẫn khả năng chiến đấu. Nay lại có người cả gan « hành hung » bang chủ vào nơi « tối quan trọng », lại là con gái, điều này thật sự là sỉ nhục danh dự của đàn ông, nên tất nhiên là bọn chúng cực kì tức giận.
- Mau, mau, gọi xe cứu thương đi.
- Mau đỡ bang chủ ra đây, xe sắp đến rồi.
- Chết rồi ! Lúc nãy bang chủ có nói muốn đua ở Tử thần, giờ thế này thì…
- Chết tiệt ! Chỉ tại cái con ranh kia !
- Cô ta dám tấn công bang chủ ! Lại còn vào nơi…trọng yếu nhất ! Còn khiến bang chủ ko thể đua… Thật sự là đang muốn sỉ nhục chúng ta đây mà !
- Chúng ta ko thể nào bỏ qua mối nhục này được ! Phải lấy lại công bằng và danh dự !
Thế là 1 nửa xông lên đòi lại công bằng cho bang chủ, 1 nửa thì đỡ bang chủ ra xe cứu thương.
Nó cảm thấy thật buồn cười, đồng thời cũng cực kì tức giận. Bọn nhãi nhép kia dám gọi nó là con ranh ? Lại còn muốn đòi lại công bằng, danh dự ? 100 năm sau cũng ko xứng !
Nó chậm rãi bước từng bước lên phía trước. Sự nguy hiểm từ nó làm bọn đàn em của The man hơi chùn bước, nhưng vì danh dự của đàn ông, bọn chúng tiếp tục xông lên.
Nắm tay lại thành 1 đấm, nó vung tay lên, nhanh và mạnh. 1 thằng ngã xuống, ôm mặt, lăn lộn hét lên đầy bi thảm, máu từ kẽ tay chảy ra :
- Aaaaaaaa… mũi… của tôi… mũi…vẹo… aaaaaa…..
Nó ko chút để ý cùng do dự, giơ chân lên đạp thẳng vào bụng 1 thằng khác ( lần này là vào bụng thật sự nhé ), thằng này gập người xuống đầy đau đớn. Nó ko chút lưu tình đem bọn The man đánh cho bầm dập, thực sự sẽ phải lê lết trong bệnh viện ít nhất là 2 tháng.
Xung quanh, những người chứng kiến đều cảm thấy lạnh lạnh, chậm rãi nuốt nước bọt. Hầu hết những người đến xem đua xe đều ko dính dáng gì tới xã hội đen, hay mấy chuyện đại loại như xích mích, gây gổ đều thương lượng đàm phán, nếu có xảy ra xung đột cũng chỉ đấm đá cho thỏa cơn tức, nay lại thấy 1 cô gái đem chục thằng con trai đánh cho trời đất quay cuồng, cả người bầm dập, chỉ sợ ko thể trở lại bình thường trong mấy tuần. Ai cũng thấy hãi, sao cô gái kia lại có thể nhẫn tâm đến thế, nhưng ko 1 ai đứng ra ngăn cản.
Mấy thằng còn lại trong The man đứng đằng xa, run lên, có thằng vội móc điện thoại, bấm số :
- Bang phó…
Nó phủi tay đứng giữa mấy thằng đang nằm la liệt dưới đất. Nó làm sao mà ko biết những người kia là đang nghĩ gì ? Tất thảy đều hiện lên trên đôi mắt. Kinh ngạc có, sợ hãi có, khinh bỉ có, tức giận có… à, và có vài ánh mắt dường như là… ngưỡng mộ ? Nhưng nguyên lai vẫn chỉ đến thế, ko có ai dám đứng ra mà lớn tiếng quát mắng. Nhát chết !
Nó bước qua 1 thằng con trai, thản nhiên hướng chỗ Ed mà tới. Ed đã ngồi lên chiếc môtô, định thử phóng ga 1 vài phát trước khi vào đua, ko chú ý tới có 1 ác thần đang hung dữ tiến lại. Bọn đàn em đứng xung quanh mặt mũi đã nhanh chóng khẩn trương, vội vàng bắn tín hiệu báo nguy cho Phó tướng, lại bị nó trừng mắt, đến thở cũng ko dám thở, chỉ biết cầu cho Phó tướng vận khí tốt tốt 1 chút.
*Thở dài*, nhưng vận khí của Ed thật quá mức giống vs đà điểu.
Bốp !
ÁÁÁ….. !
Gần chỗ Ed đứng có 1 hố cát rất rộng, và hiện giờ thì Ed đang chuẩn bị đâm đầu vào đó. Ed vội vàng đưa tay chống đỡ, nhưng ko kịp. Đầu cậu vùi xuống cát, mông hướng lên trời. Cảnh tượng nhìn qua trông thật buồn cười.
Ed loạng choạng đứng lên, phun cát khỏi miệng, rồi quay lại phía chị gái, cáu giận gắt um lên :
- Chị đang làm cái gì thế hả ???!!! Sao tự dưng lại đá em là sao ? - Vừa nói Ed vừa nhìn quanh, rồi lại hướng về phía nó, mắt đỏ lên vì giận dữ và xấu hổ - Chị đang làm mất hình tượng của em đấy !!! Từ bây giờ còn cô gái nào ko cười vào mặt em hả ?
- Hình tượng ??!! – Nó thiếu chút nữa thì phì cười, nhưng cực lực khống chế, vì ko thể làm hỏng hình tượng lạnh lùng vốn có trước mặt bọn đàn em – Hình tượng của mày mất từ 8 đời rồi, bây giờ mới nhận ra hả ?
- Đừng có đùa kiểu này ! Ko hay ho gì đâu !
- Đùa ? Mày nghĩ chị đang đùa ? Mày nên xem lại hành động lúc trước của mày, rồi nói xem chị có đùa ko ?
Ed nhíu chặt lông mày, ko tình nguyện đặt tay dưới cằm, nghĩ ngợi 1 lúc. Lát sau, cậu quay sang mấy thằng đàn em từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh :
- Hành động gì nhỉ ?
Nó ngán ngẩm. Cái thằng chết tiệt rốt cuộc ngu ngốc tới mức nào ? Việc mình làm còn phải đi hỏi người khác ?
- Phó tướng, chúng em xin phép nói thẳng nói thật.
- Nói đi. – Ed phất phất tay.
- Dạ, ừm, hành động vừa rồi của Phó tướng… ờ… ý em là hầu như ko còn thể diện… ko chỉ mình Phó tướng mà còn là bộ mặt của toàn thể bang hội nữa… ừm…
- Phó tướng… cái màn hôn hít vừa rồi… em nghĩ Phó tướng nên để lúc khác…
- … Em… nghĩ là, có khi đến cái xe cũng rất… mất mặt ạ… nếu như nó tự cử động được… ờ… có khi nào nó hất văng Phó tướng ra ngoài… ái ! – Anh chàng quay đầu tìm thủ phạm. Cách anh ta 5 bước chân, 1 anh chàng khác vừa bắn 1 hòn sỏi nhỏ vào gáy anh ta. Mắt anh chàng kia mở lớn, trợn trừng, môi mấp máy mà có thể đọc được kiểu như « Mày muốn bị độc chết à ? Đừng nói như thế… ».
Lúc này anh ta mới nhớ ra mình đang nói về Phó tướng ngay trước mặt, cả người run lên, nhẹ nhàng lùi ra sau, cố gắng thoát khỏi tầm mắt của Phó tướng.
Nhưng người tính ko bằng trời tính. Ngay lúc anh ta tưởng đã có thể thoát được, 1 giọng nói tràn ngập lửa giận vang lên :
- Thằng nào vừa nói bé kưng của ông đây sẽ hất văng ông đây ra ngoài ?
Nó đứng từ xa nhìn thấy 1 màn « người, xe thân thiết », lửa giận phun trào, sát khí mãnh liệt, ánh mắt băng giá, tất cả đều tập trung lên cái người ko biết xấu hổ đang sỉ nhục bộ mặt của bang hội.
Nó thực sự mong muốn giờ phút này rảnh tay, chạy đến 1 cước đá văng cái tên thối tha kia ra ngoài.
Nhưng là hiện tại nó đang dính phải 1 con đỉa, giãy thế nào cũng ko chịu ra.
Nó quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt của Luke, sát khí trong mắt càng thêm mãnh liệt, sự băng giá cũng ngày càng mạnh mẽ. Luke ko khỏi 1 trận rét run. Bàn tay đang giữ lấy tay nó nhất thời buông lỏng.
Nó âm thầm cười lạnh trong lòng, tên này thật sự là muốn chết, cư nhiên dám nhân lúc nó đang ko chú ý, tất cả đều tập chung lên cái thằng đáng chết vẫn tiếp tục hú hí vs chiếc môtô đằng kia mà ngang nhiên giữ tay nó như thế, làm nó rất khó chịu. Được, anh ta muốn vậy thì nó sẽ cho vậy.
Co chân lên, nó đạp 1 cú thật chuẩn xác.
« Bốp ! »
« Hự ! »
Luke gập người xuống, vòng tay ôm lấy… có phải là bụng ko nhỉ ???? Nó phủi tay, cười lạnh. Hừ, nó còn chưa có muốn tên này chết sớm như thế, phải chơi đùa cho vui đã. Ok rồi, ko hiểu từ nay Luke có thực sự mất quyền làm cha ko ? Thật đáng thương !
Bọn đàn em của The man vì nghe theo lời bang chủ ko tiến lên quấy rầy, nên đứng lấp ló xung quanh đó, nay thấy bang chủ bị « hành hung », lập tức cùng xông lên.
The man là bang hội nghe tên là biết chỉ dành cho bọn con trai. Những thằng con trai trong The man được lựa chọn rất cẩn thận và kĩ lưỡng, những ai muốn gia nhập The man phải trải qua 1 quá trình huấn luyện nghiêm ngặt, ko chỉ rèn luyện th.ân thể, khả năng chiến đấu phòng thủ nhanh nhạy mà còn phải học cách làm thế nào để thể hiện tính cách mạnh mẽ của phái mạnh. Tuy nhiên, cái cần nhất đối vs những người gia nhập The man là phải có sự trung thành tuyệt đối và giữ vững tôn nghiêm của chính mình. Sau khi huấn luyện kết thúc, những người có đủ tiêu chuẩn và khả năng sẽ được trực tiếp làm việc ở Nhà chính, tuy chẳng có chức vụ gì, chỉ làm binh lính dưới quyền, nhưng như thế đã là 1 điều rất vinh dự. Còn những người do ko đủ tiêu chuẩn hay khả năng dưới mức trung bình thì lại được điều đi làm đàn em của mấy đại lí nhỏ trực thuộc, như quán bar, hay quán karaoke…
Bang chủ của The man – Luke – có thể nói là rất đẹp trai, từ trước đến giờ luôn là niềm tự hào và là thần tượng của bọn đàn em trong bang, đối vs chúng, ko ai sánh bằng bang chủ, kể cả độ đẹp trai lẫn khả năng chiến đấu. Nay lại có người cả gan « hành hung » bang chủ vào nơi « tối quan trọng », lại là con gái, điều này thật sự là sỉ nhục danh dự của đàn ông, nên tất nhiên là bọn chúng cực kì tức giận.
- Mau, mau, gọi xe cứu thương đi.
- Mau đỡ bang chủ ra đây, xe sắp đến rồi.
- Chết rồi ! Lúc nãy bang chủ có nói muốn đua ở Tử thần, giờ thế này thì…
- Chết tiệt ! Chỉ tại cái con ranh kia !
- Cô ta dám tấn công bang chủ ! Lại còn vào nơi…trọng yếu nhất ! Còn khiến bang chủ ko thể đua… Thật sự là đang muốn sỉ nhục chúng ta đây mà !
- Chúng ta ko thể nào bỏ qua mối nhục này được ! Phải lấy lại công bằng và danh dự !
Thế là 1 nửa xông lên đòi lại công bằng cho bang chủ, 1 nửa thì đỡ bang chủ ra xe cứu thương.
Nó cảm thấy thật buồn cười, đồng thời cũng cực kì tức giận. Bọn nhãi nhép kia dám gọi nó là con ranh ? Lại còn muốn đòi lại công bằng, danh dự ? 100 năm sau cũng ko xứng !
Nó chậm rãi bước từng bước lên phía trước. Sự nguy hiểm từ nó làm bọn đàn em của The man hơi chùn bước, nhưng vì danh dự của đàn ông, bọn chúng tiếp tục xông lên.
Nắm tay lại thành 1 đấm, nó vung tay lên, nhanh và mạnh. 1 thằng ngã xuống, ôm mặt, lăn lộn hét lên đầy bi thảm, máu từ kẽ tay chảy ra :
- Aaaaaaaa… mũi… của tôi… mũi…vẹo… aaaaaa…..
Nó ko chút để ý cùng do dự, giơ chân lên đạp thẳng vào bụng 1 thằng khác ( lần này là vào bụng thật sự nhé ), thằng này gập người xuống đầy đau đớn. Nó ko chút lưu tình đem bọn The man đánh cho bầm dập, thực sự sẽ phải lê lết trong bệnh viện ít nhất là 2 tháng.
Xung quanh, những người chứng kiến đều cảm thấy lạnh lạnh, chậm rãi nuốt nước bọt. Hầu hết những người đến xem đua xe đều ko dính dáng gì tới xã hội đen, hay mấy chuyện đại loại như xích mích, gây gổ đều thương lượng đàm phán, nếu có xảy ra xung đột cũng chỉ đấm đá cho thỏa cơn tức, nay lại thấy 1 cô gái đem chục thằng con trai đánh cho trời đất quay cuồng, cả người bầm dập, chỉ sợ ko thể trở lại bình thường trong mấy tuần. Ai cũng thấy hãi, sao cô gái kia lại có thể nhẫn tâm đến thế, nhưng ko 1 ai đứng ra ngăn cản.
Mấy thằng còn lại trong The man đứng đằng xa, run lên, có thằng vội móc điện thoại, bấm số :
- Bang phó…
Nó phủi tay đứng giữa mấy thằng đang nằm la liệt dưới đất. Nó làm sao mà ko biết những người kia là đang nghĩ gì ? Tất thảy đều hiện lên trên đôi mắt. Kinh ngạc có, sợ hãi có, khinh bỉ có, tức giận có… à, và có vài ánh mắt dường như là… ngưỡng mộ ? Nhưng nguyên lai vẫn chỉ đến thế, ko có ai dám đứng ra mà lớn tiếng quát mắng. Nhát chết !
Nó bước qua 1 thằng con trai, thản nhiên hướng chỗ Ed mà tới. Ed đã ngồi lên chiếc môtô, định thử phóng ga 1 vài phát trước khi vào đua, ko chú ý tới có 1 ác thần đang hung dữ tiến lại. Bọn đàn em đứng xung quanh mặt mũi đã nhanh chóng khẩn trương, vội vàng bắn tín hiệu báo nguy cho Phó tướng, lại bị nó trừng mắt, đến thở cũng ko dám thở, chỉ biết cầu cho Phó tướng vận khí tốt tốt 1 chút.
*Thở dài*, nhưng vận khí của Ed thật quá mức giống vs đà điểu.
Bốp !
ÁÁÁ….. !
Gần chỗ Ed đứng có 1 hố cát rất rộng, và hiện giờ thì Ed đang chuẩn bị đâm đầu vào đó. Ed vội vàng đưa tay chống đỡ, nhưng ko kịp. Đầu cậu vùi xuống cát, mông hướng lên trời. Cảnh tượng nhìn qua trông thật buồn cười.
Ed loạng choạng đứng lên, phun cát khỏi miệng, rồi quay lại phía chị gái, cáu giận gắt um lên :
- Chị đang làm cái gì thế hả ???!!! Sao tự dưng lại đá em là sao ? - Vừa nói Ed vừa nhìn quanh, rồi lại hướng về phía nó, mắt đỏ lên vì giận dữ và xấu hổ - Chị đang làm mất hình tượng của em đấy !!! Từ bây giờ còn cô gái nào ko cười vào mặt em hả ?
- Hình tượng ??!! – Nó thiếu chút nữa thì phì cười, nhưng cực lực khống chế, vì ko thể làm hỏng hình tượng lạnh lùng vốn có trước mặt bọn đàn em – Hình tượng của mày mất từ 8 đời rồi, bây giờ mới nhận ra hả ?
- Đừng có đùa kiểu này ! Ko hay ho gì đâu !
- Đùa ? Mày nghĩ chị đang đùa ? Mày nên xem lại hành động lúc trước của mày, rồi nói xem chị có đùa ko ?
Ed nhíu chặt lông mày, ko tình nguyện đặt tay dưới cằm, nghĩ ngợi 1 lúc. Lát sau, cậu quay sang mấy thằng đàn em từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh :
- Hành động gì nhỉ ?
Nó ngán ngẩm. Cái thằng chết tiệt rốt cuộc ngu ngốc tới mức nào ? Việc mình làm còn phải đi hỏi người khác ?
- Phó tướng, chúng em xin phép nói thẳng nói thật.
- Nói đi. – Ed phất phất tay.
- Dạ, ừm, hành động vừa rồi của Phó tướng… ờ… ý em là hầu như ko còn thể diện… ko chỉ mình Phó tướng mà còn là bộ mặt của toàn thể bang hội nữa… ừm…
- Phó tướng… cái màn hôn hít vừa rồi… em nghĩ Phó tướng nên để lúc khác…
- … Em… nghĩ là, có khi đến cái xe cũng rất… mất mặt ạ… nếu như nó tự cử động được… ờ… có khi nào nó hất văng Phó tướng ra ngoài… ái ! – Anh chàng quay đầu tìm thủ phạm. Cách anh ta 5 bước chân, 1 anh chàng khác vừa bắn 1 hòn sỏi nhỏ vào gáy anh ta. Mắt anh chàng kia mở lớn, trợn trừng, môi mấp máy mà có thể đọc được kiểu như « Mày muốn bị độc chết à ? Đừng nói như thế… ».
Lúc này anh ta mới nhớ ra mình đang nói về Phó tướng ngay trước mặt, cả người run lên, nhẹ nhàng lùi ra sau, cố gắng thoát khỏi tầm mắt của Phó tướng.
Nhưng người tính ko bằng trời tính. Ngay lúc anh ta tưởng đã có thể thoát được, 1 giọng nói tràn ngập lửa giận vang lên :
- Thằng nào vừa nói bé kưng của ông đây sẽ hất văng ông đây ra ngoài ?