Chương 7:
***
Tokyo. Nhật Bản.
23h. 23/9.
Căn biệt thự xa hoa, rực rỡ, chăng đèn chói sáng như ban ngày. Người người đi lại, nói cười tấp nập trong ánh đèn rực rỡ vào buổi đêm.
Sinh nhật của Nagatoshi Tagami – lão đại của giới xã hội đen Nhật Bản.
“ Tích tắc! Tích tắc!...”
Đâu đó dưới lòng đất, tiếng tích tắc cứ vang lên đều đều, nhưng dường như ko 1 ai nghe thấy.
*
Trên nóc của 1 căn nhà cách biệt thự ko xa, một bóng đen đang đứng.
Gió thổi qua, làm tung bay mái tóc.
Ánh trăng chiếu sáng, hiện rõ khuôn mặt của 1 cô gái còn rất trẻ, nhìn như chỉ khoảng 16, 17 tuổi.
Cô gái đó rất xinh đẹp, mặc dù vậy, vẫn ko thể nào bỏ qua được sự thanh thản và bình tĩnh trong đôi mắt nâu đỏ, thậm chí còn có cả 1 tia sát khí. Ánh mắt cô gái dừng lại tại căn biệt thự sáng chói trong đêm, nơi yến tiệc xa hoa vẫn đang tiếp tục.
*
0h 05’.
Các quan khách lần lượt ra về, mặc dù mới qua nửa đêm được 5’. Nguyên nhân là bởi Nagatoshi cảm thấy cơ thể mệt mỏi, muốn được nghỉ ngơi sớm. Những thủ hạ sớm tối ở bên cạnh lão ngay lập tức thực hiện nhiệm vụ đuổi khách. Bọn họ ko muốn chủ nhân gặp nguy hiểm, bởi làm sao mà bọn họ có thể ko biết tâm tư của những vị khách đến đây hôm nay, e rằng ko phải có ý tốt.
0h 10’.
Cổng biệt thự nhanh chóng được khép lại. Mọi thiết bị bảo vệ tối tân nhất bắt đầu hoạt động. Xung quanh biệt thự cứ cách 1m là lại có 1 vệ sĩ canh gác.
1 con ruồi cũng ko thể đi lọt.
0h 12’.
“ Tích tắc! Tích tắc!... “
Tiếng tích tắc lạ lùng vẫn vang lên, làm người ta cảm giác được nguy hiểm đang ập tới.
0h 13’.
Cô gái đứng trên nóc nhà khẽ mỉm cười, tay giơ ra phía trước, nắm tay hướng ngón cái xuống phía dưới:
- Game over!
Đằng xa, 1 cảnh tượng kinh hoàng…
**
Mát-cơ-va. Nga.
23h 30’. 23/9.
“ Xình xịch… Xình xịch… “
Chuyến tàu lúc nửa đêm từ Mát-cơ-va đi Vôn-ga-grat bắt đầu khời hành.
Trong số những hành khách tại khoang hạng nhất, có 1 đại nhân vật trong giới xã hội đen của Anh.
Peter Một Mắt - mạng lưới thông tin tình báo dày đặc, trải dài khắp thế giới. Rất nhiều người đã bỏ ra hàng chục triệu đô để mua những tin tức quý giá từ Peter.
*
Bar đêm cao cấp trên tàu.
Ở góc khuất bên trong Bar, ẩn phía sau 1 chậu cây cảnh to đùng là 1 chiếc bàn nhỏ đủ chỗ cho 2 người.
Những người ở bên ngoài gần như ko thể nào phát hiện ra được chiếc bàn này, nhưng ngồi ở đây lại có thể bao quát được hết thảy mọi việc xảy ra trong Bar.
Hiện tại, trên chiếc bàn nhỏ, có 1 người đang ngồi. 1 cô gái.
Cô gái này chỉ khoảng 16, 17 tuổi, vì vậy thực sự đáng để hỏi vì sao cô ấy lại vào được đây. Nhưng việc đó nên để sau.
Phóng tầm mắt theo hướng cô gái đó nhìn, trên chiếc bàn tròn, Peter đang ngồi nhàn nhã, bên mắt còn nguyên vẹn nhắm lại, thưởng thức những bản nhạc vang lên trong Bar.
Một lúc sau, gã gọi người phục vụ đưa lên cho gã 1 ly voska.
Thấy tình hình thuận lợi, cô gái khẽ chuyển mình, đứng dậy, nhằm thẳng hướng quầy Bar mà tiến. Ngồi lên chiếc ghế xoay, quay mặt hướng thẳng vào người pha chế rượu của quầy Bar, cô gái khẽ mỉm cười.
Anh chàng pha chế rượu nhất thời choáng váng, hoàn toàn chìm đắm trong nụ cười của người đẹp, quên đi ly voska đang pha chế dở.
Cô gái vươn tay chạm nhẹ vào cánh tay của anh chàng kia khiến cánh tay anh ta tê rần, cả khuôn mặt ửng đỏ 1 cách quái dị. Lúc rút tay về, bàn tay như lơ đãng dừng lại trên chiếc ly voska, những ngón tay khẽ lắc nhẹ.
Mỉm cười vs anh chàng si tình lần cuối, cô gái rời đi ko ai hay biết. Chui qua cửa sổ toa, trèo lên nóc tàu, cô gái mỉm cười 1 cách tao nhã. Đôi mắt đen láy mang theo ý cười ẩn chứa sự hài lòng và thỏa mãn.
Cô gái đưa tay lên nhìn đồng hồ. 0h 13’.
“ Vụt!”
Cô gái nhảy xuống đất, đáp ngay vào 1 chiếc môtô xanh nước biển còn đang chạy. Ko hề do dự nắm vững tay lái như thể đã làm việc này hàng trăm lần, cô gái quay đầu lại hét to:
- Thank u, Alex!
Rồ ga phóng đi, cô gái bỏ lại sau lưng sự hỗn loạn và những tiếng gào thét đầy thống khổ của 1 ai đó bên trong con tàu…
**
Paris. Pháp.
23h 20’. 23/9.
1 cô gái khoảng 16, 17 tuổi mặc chiếc váy màu hồng dễ thương vs chiếc áo khoác carô đen trắng đang ngồi vắt vẻo trên đỉnh tháp Elfen, nhàm chán nhìn ra xung quanh.
Aizzz, thật sự là rất chán! Sao ko có cái gì để chơi?
23h 30’.
Mắt cô gái bất thình lình mở lớn, trong mắt mang theo sự hứng thú.
A! Đồ chơi đến rồi kìa! Đến rồi!
Khẽ liếm môi, trong đôi mắt xanh lóe lên tia gian xảo. Đã có đồ chơi rồi, phải chơi cho thật vui thì mới tốt à nha!
*
Trước tháp Elfen, 1 người phụ nữ khoảng 30 tuổi xách chiếc cặp màu xám bạc đang đứng. Thỉnh thoảng bà ta lại nhìn quanh quất như đang tìm kiếm ai đó.
- Elly!
Từ đằng xa, có tiếng người gọi. Người phụ nữ quay lại, khẽ thở phào nhẹ nhõm nhìn 1 người đàn ông đang tiến đến gần.
- Bob, cuối cùng anh cũng đến rồi đấy. Cái đồ chết tiệt nhà anh! Có biết tôi đã phải vất vả thế nào mới đến được đây ko? – Elly bực tức gắt giọng.
- Cớm? – Bob hỏi.
- Cớm? Ha! Anh đùa tôi đấy à? Bọn cớm hèn kém đó mà làm khó được Elly tôi ? Xin lỗi đi !
- Con chíp đó đâu ? – Bob ko chút để ý hỏi tiếp.
- Trên người tôi. Chúng ta cần 1 nơi để nói chuyện.
- Đi theo tôi.
Bob dẫn Elly bước vào 1 nhà hàng. Ngồi xuống 1 góc khuất, Elly mới lấy từ trong ngực áo ra 1 con chíp nhỏ và đưa nó cho Bob.
- Đây, thông tin toàn ở trong này cả.
- Những thông tin này cô lấy ở đâu?
- Mua từ Peter vào ngày hôm qua. Hơn 5 tỷ đô. Có lẽ giờ này gã đang trên tàu từ Mát-cơ-va đến Vôn-ga-grat.
- Cô đảm bảo những thông tin này là chính xác? Peter nhiều lúc ko thể tin tưởng được.
- Yên tâm, tôi lấy tính mạng ra bảo đảm.
- Tốt lắm. Có được những thông tin này, lão già James kia sẽ bị đá văng ra khỏi vị trí hiện tại, ông chủ sẽ là người thay thế lão ta.
- Ê ê ê ê ê ….
- Tên tôi ko phải là ê.
- Mặc xác anh. Này, khi ông chủ thay thế lão James, có thể cho tôi đá *** lão 1 cái được ko ? – Elly kích động nói.
- Cô 29 tuổi rồi đấy. – Bob liếc mắt nhìn Elly.
- 29, 29 thì đã sao ? Còn chưa đến 30, ko thể coi là già. Tôi hãy còn trẻ chán. Mà khi còn trẻ vui chơi mới thích. Thế nhá, cho tôi đá *** lão ta 1 cái thôi mà ! – Elly năn nỉ.
- Khụ khụ, việc này tôi ko quyết định được, cô phải hỏi ông chủ.
- Ko sao ko sao, miễn là cho phép tôi đá *** lão 1 cái, tôi mơ đến cái viễn cảnh này lâu lắm rồi ý.
Bên trong nhà hàng, 1 người phụ nữ đang chìm đắm trong 1 viễn cảnh được coi là tuyệt vời.
Còn ở bên ngoài, 1 cô gái vs chiếc váy màu hồng khinh bỉ nhìn qua cửa sổ, sát khí tràn ngập trong đôi mắt. Cô gái lẩm bẩm mấy chữ rồi vụt biến đi mất.
« Diêm vương, chờ nhận thêm người mới ! »
*
Elly và Bob bước ra khỏi nhà hàng, mỗi người đi 1 hướng.
Thơ thẩn bước đi trên con đường lát đá, Elly khẽ mỉm cười khi nghĩ đến lúc được đá *** James 1 cái khiến lão ta văng ra khỏi chiếc ghế quyền lực. Vị trí lão đại của giới xã hội đen Mỹ sẽ thuộc về ông chủ. Lúc đó, vs cương vị là thư kí riêng của ông chủ, bà ta sẽ được hưởng ké 1 phần quyền lực.
« Vụt ! »
Elly giật mình nhìn ra xung quanh. Trong bóng đêm, tiếng gió thổi qua những tán lá như mang theo khúc nhạc của tử thần. Dù là ai cũng có thể cảm nhận được nguy hiểm đang rình rập bởi sát khí nồng đậm trong ko khí.
Nguy hiểm !
Trong đầu Elly bật ra 2 chữ. Nhưng chưa kịp làm gì, bà ta đã thấy trước mặt xuất hiện 1 cô gái trẻ. Đôi môi đang cười, nhưng đôi mắt thì ko. Trên tay cô gái là 1 khẩu súng bạc.
Cũng đã nhiều năm lăn lộn trong giới xã hội đen, Elly ngay lập tức lấy lại bình tĩnh, khuôn mặt trở nên băng giá, lạnh giọng hỏi :
- Cô là ai ?
Cô gái vẫn mỉm cười nhưng ko hề trả lời. Elly liếc nhìn khẩu súng bạc :
- Cô muốn gì ?
Nụ cười trên miệng vẫn ko hề thay đổi, cô gái cất tiếng :
- Ta muốn chơi trò chơi.
- Trò chơi ? – Elly khó hiểu nhíu mày.
- Phải a ! – Cô gái gật gật đầu, vui vẻ nói. – Chúng ta sẽ chơi vs cái này.- Cô gái giơ khẩu súng lên.
- Nếu như cô cho rằng khẩu súng là 1 món đồ chơi, cô bé, thì đó là 1 món đồ chơi nguy hiểm.
- Nguy hiểm thì đã sao ? Ta nói là ta muốn chơi vs cái này. – Cô gái bĩu môi nói.
Elly nheo nheo mắt, giọng nói mang theo sự thăm dò :
- Ko cần đóng kịch nữa, nếu muốn giết ta sao ko ra tay luôn đi ?
- Ko ko, chưa giết vội, có đồ chơi thú vị như thế này ko chơi đùa thì hơi phí. – Cô gái lắc lắc đầu.
- Tôi đã bảo cô ko cần phải đóng kịch. Đừng nói cô vẫn cho rằng khẩu súng là đồ chơi…
- Ai nói đồ chơi là khẩu súng ? Đó là bà nha ! Bà mới là 1 món đồ chơi thú vị !
- Cô muốn chơi đùa vs tôi ? – Elly cười nhạt.
- Phải a phải a – Cô gái gật đầu kịch liệt.
- Vậy chúng ta sẽ chơi trò gì đây nhỉ? – Elly đảo mắt vòng quanh.
- Ồ, dễ chơi thôi mà, chúng ta sẽ chơi bắn súng nha, ai bắn nhanh hơn thì là người thắng.
- Ko có phần thưởng sao?
- Đừng lo đừng lo, kể cả người thua cũng có thưởng.
- Tôi đang tò mò tự hỏi phần thưởng sẽ là gì đây?
- Phần thưởng của người thắng a, nói chung là tuyệt vời đến ko tả nổi. Nhưng người thua cũng ko hề chịu thiệt thòi đâu nha.
- Ko hề chịu thiệt?
- Đúng đúng, được tham quan Âm phủ và gặp mặt Diêm vương ko phải rất thích sao?
Elly nhàn nhã cúi xuống mở chiếc cặp màu xám bạc, lấy ra 1 khẩu súng ngắn màu đen. Cô gái kia nhìn nhìn khẩu súng, tán thưởng:
- Oa! Khẩu súng đó thực sự rất tốt nha, có thể nói là xác suất bắn trúng mục tiêu là rất lớn.
- Đúng thế, bởi vậy nó rất đắt, để có được khẩu súng này, tôi đã phải vay rất nhiều tiền. Chuyến đi đến Âm phủ là chuyến đi dài ngày, tôi còn cần thời gian để trả nợ nữa, ko có thời gian để đi, vì vậy tôi nhường chuyến đi đó cho cô. - Vừa lắp đạn Elly vừa nói.
- Nhưng phải thua thì mới được đi nha, mà ta thì ko hề thích bị thua, nên chuyến đi này chỉ có thể dành cho bà thôi.
- Tôi ko chắc về điều đó. – Elly đứng dậy, đối diện vs cô gái.
0h 13’.
“ Đoàng! ”
“ Đoàng! ”
Tiếng súng khô khốc vang lên trong đêm đen. 1 thân ảnh ngã xuống đất, mắt vẫn mở trừng trừng, giữa ngực là 1 lỗ đen sâu hoắm, máu túa ra, nhuộm đỏ cả 1 khoảng xung quanh.
Elly đã chết.
Cô gái tiến đến, miệng cười rạng rỡ, hài lòng nói:
- Trò chơi thật sự là thú vị, phần thưởng thật ko tệ chút nào.
Cô gái dùng đá đập nát toàn bộ cơ thể Elly, khiến bà ta trông chẳng khác gì 1 đống thịt bèo nhèo trộn lẫn vs máu tươi, trông rất ghê tởm. Bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy buồn nôn ko cách gì dừng lại được, cơ hồ muốn ngất xỉu.
Cô gái đá vào đống thịt, khiến nó văng mạnh ra xa, rớt phịch xuống dưới gốc cây.
- Cú đá này là câu trả lời cho cái viễn cảnh tuyệt vời của bà. Nên ít mơ tưởng viển vông đi.
Quay quay khẩu súng trên tay, cô gái mỉm cười:
- Trò chơi còn chưa có kết thúc đâu nha! Lão Bob còn chưa có chơi mà. Coi bộ con chíp kia sẽ là phần thưởng tiếp theo dành cho người chiến thắng.
Xoay người, trước khi rời đi, cô gái để lại 1 câu:
- Đi chơi vui vẻ!
**
25/9.
Trang nhất. Thời báo Tokyo.
Nằm chình ình chính giữa trang nhất là một dòng tít lớn.
“ Vụ thảm sát hơn 300 người tại biệt thự Nakki – Nagatoshi Tagami, một trong những ông trùm nổi tiếng của giới chính trị có phải hay ko bị ám sát? “
*
Trang nhất. Thời báo Lê-nin.
Đập ngay vào mắt người đọc là 1 tiêu đề nổi bật.
“ Một người chết do trúng độc khi dùng rượu tại quán Bar trên con tàu hạng nhất Victoria - liệu sự cao cấp có chứng minh được chất lượng? “
Trang nhất. Thời báo Tin tức.
“ Chất độc có trong ly rượu voska là 1 loại độc mới cực kì nguy hiểm gây nên hiện tượng ảo giác và đau đớn ở con người. Các nhà khoa học đang phân tích và thử nghiệm. “
*
Trang nhất. Thời báo Paris.
“ Hai tử thi ko còn xác định được hình dạng. Hai cái chết đầy bi thảm khơi lên làn sóng sợ hãi và phẫn nộ của nhân dân. “
Trang nhất. Thời báo Ngày mới.
“ Hai cái chết thảm khốc chỉ trong 1 đêm - Kẻ sát nhân có còn là con người? “