Nhớ ai!

Ngọc đến đường hoa xuân rạng rỡ
Huyết hồng khoe sắc một màu thơ
Trời ban vạn sắc làm bỡ ngỡ
Một bức hồn ta lặng như mơ
 
Anh viết tình em trên cung bật nhớ thương
Để đêm về trong tim mang một vấn vương
Tim rộn khẻ một nỗi niềm cất giấu
Bỗng tuôn trào như nước lũ mùa mưa
Tình anh trao như ánh nắng mùa khô
Như ban mai cho đời em hạnh phúc
Rồi từ đây trên khắp nẻo chân trời
Bên cạnh em luôn có một người chờ đợi
Ủ yêu thương nhóm ngọn lửa tươi hồng
Ngọn lữa yêu thương bập bùng mở lối
Đưa hai kẻ song song ngược hướng
Cùng đi về một nơi có một tình yêu
Nắm bàn tay nghe tim dâng niềm vui mới
Những song hành đã có kẻ kề bên
 
Nỗi lòng em ai kia chừng hiểu thấu
Ngọn lửa tình em đã nhóm vào tim
Dòng thư tím tự tay ai viết vội
Nét chữ ngây thơ nét chữ chờ

Cung bậc tình yêu....
với thăng trầm của một thời thử thách
Khúc hát yêu thương....
tình yêu muôn đời luôn vẫn thế.
Nỗi nhớ....
Về em người con gái kia ơi.
Nỗi lòng anh...
một mai em sẽ hiểu.
Và rồi...
anh sẽ nhớ đến anh.
Chờ anh nhé...
con tim kia thắm vội.
Khúc hát tình mình...
khúc hát của tin yêu
 
Tình yêu đến rồi đi như giấc mộng
Như con thuyền đi xa bến không về
Đừng để một lần tim thổn thức
Rồi lại một lần nức nở giữa đêm thâu
KenhSinhVien.Net-imagescav1gnxa.jpg

Tiếng mưa đêm như điệp khúc tình sầu
Như tiếng hát vọng về trong ký ức
Thoáng du dương nghe buồn da diết
Thoáng vào lòng lay nhẹ trái tim rung
KenhSinhVien.Net-imagescaybvg9w.jpg

Cuộc tình nào không mang nhiều cay đắng
Lẫn giận hờn những đêm vắng cô đơn
Thì thôi anh nói chi lời yêu vội
Rồi chia tay ai biết lệ ai vơi
 
hàng liễu phơ phất gió lay
rụng rơi từng chiếc lá bay mất rồi
còn cây đứng mãi bồi hồi
cách xa ngàn dặm lá trôi nơi nào?
có còn nhớ đến phương nao
nơi đây liễu đứng chờ trao câu thề
 
Có con sóng luôn ngàn năm ly biệt
Có cuộc tình mãi mãi sẽ không phai
Có hay chăng đôi tình nhân cô lẻ
Thuơng nhớ nhiều nhưng chẳng nói điều chi.

Một tiếng yêu ta trao ai thắm vội
Bỗng giật mình hướng về cõi xa xăm
Em đứng đó và mình anh đứng đó
Vẫn tựa hồ một dáng đứng kiêu sa

Cuộc tình nào không mang cay đắng
Trái tim nào không ngây ngất thuơng yêu
Con tim nhỏ nhưng chứa chan hình bóng
Một dáng hình, một thoáng nhớ ai kia.

Nếu một ngày anh đã nói tiếng yêu
Thì anh xin ai kia ơi đừng vội
Hãy đứng đây để đôi mình nhìn lại
Rồi từ từ...hãy quyết định nha em

Nếu một ngày em ở bên anh
Xin một lần anh ôm em thổn thức
Xin một lần hôn đôi môi khờ dại
Xin một lần và mãi mãi bên em

Nếu một ngày em chẳng ở bên anh
Hãy nghĩ rằng đó là điều hạnh phúc
Tuy không gặp, không một lần gặp gỡ
Nhưng anh vẫn ở bên....
---------------cuộc sống của em.


 
Nếu yêu thương về quá mong manh
Theo gió thoảng bay về nơi xa lắm
Chắc nào bình yên được giây phút
Rồi xa nhau để phiền lụy ngày mai

Nếu tình yêu là muôn vàng hạnh phúc
Chắc trên đời đâu có kẻ tình si
Và có lẽ tình yêu mang nhiều hi vọng
Nên hành trình vọng ảo mãi thôi anh

Những yêu thương từ trong cõi nhớ
Còn luyến lưu đến giờ phút hôm nay
Dù có biết tình không dễ đổi thay
Nhưng trong đời không thiếu chi chữ ngờ

Nếu tình yêu đẹp như một giấc mơ
Thì có lẽ nhân thế đâu ai tĩnh giấc
Uống cạn lệ tình mà tim vẫn nhói đau
Đốt hồn mình với men rượu chia phôi

Tình yêu đầu em trao về một nơi rất xa
Khói lam chiều còn tỏa ngát nhớ thương
Bụi hồn lam còn vương nhiều kỹ niệm
Ánh mắt sầu em nghi mãi trong tim

Lời chia tay kia còn động lại nỗi niềm
Làn hương gió chưa vội thổi đi mau
Nên lời yêu nữa chắc đã lắm vội vàng
Chưa với tới cung vàng hạnh phúc
 
Đã bao lâu rồi ta không gặp gỡ
Những giận hờn cứ ngỡ đã phôi pha
Thế rồi hôm nay trên góc một hiên nhà
Em chợt thấy một bóng người đơn côi

Dáng cô đơn như mùa đông băng giá
Rơi băng tàn vào tận sâu thẳm con tim
Hóa tình ta thành trùng dương kỷ niệm
Rắc vào lòng một khúc hát bi ai!

Đã lâu rồi anh nhỉ? rất lâu rồi
Vắng hai ta trên con phố đông người
Hôm nay lại vô tình chi lạ
Hai kẻ cùng nhau đối mặt giữa phố đông

Dòng thời gian như lắng lại không trôi
Để hai ta đi vào trong giấc mộng
Mơ ngày đầu với bao khát vọng mong manh
Mơ nụ cười những lúc có nhau bên cạnh

Giờ ngồi đây anh còn nhớ không nhỉ.
Hay chỉ vô tình là một thoáng đi ngang
Chẳng vương vấn hay trăn trở điều chi
Chỉ vô tình lạc bước vào chốn xưa?

 
Đã lâu rồi ta không ghé quê xưa
Nơi ngàn năm hát khúc tình li biệt
Nơi ngàn năm tình yêu luôn chảy mãi
Nơi ngàn năm làm thổn thức tim ta

Trái tim ơi ta trót trao người
Nụ cười kia vẫn mong ai thắm vội
Nét duyên thầm chúm chím tuổi đôi mươi

Thơ của ta và nàng luôn chảy mãi
Con sóng lòng xin yên mãi biển ơi
Để cho ta cùng nàng tay sánh bước
Giọt lửa tình luôn thôi thúc trong tim
 
Nếu đồng ý xin cho lời ước hẹn
Để tim anh thôi thổn thức đêm ngày
Và mai kia em cùng anh sánh bước
Mọi nẻo đường chỉ có mỗi đôi ta

Đôi bóng hồng in đậm dấu chân kia
Cùng bước trên thảm cỏ thiên đường
Con đường dài cùng nhiều mộng đẹp
Gió thu ngàn thổi ấm con tim anh!
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Nếu đồng ý xin cho lời ước hẹn
Để tim anh thôi thổn thức đêm ngày
Và mai kia em cùng anh sánh bước
Mọi nẻo đường chỉ có mỗi đôi ta

Đôi bóng hồng in đậm dấu chân kia
Cùng bước trên thảm cỏ thiên đường
Con đường dài cùng nhiều mộng đẹp
Gió thu ngàn thổi ấm con tim anh!
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Bước chân trần tuổi thần tiên mơ mộng
Em thấy đời rực rỡ sắc màu tươi
Đời em đó còn biết bao nụ cười
Cố sống nào ta xây đấp tương lai
Sao em thấy niềm vui nhấp nháy
Giữa cuộc đời đầy sống gió nhỏ to
Hay đâu đó lòng em đã mơ mộng
Mơ về ai mà mắt thoáng ưu tư
Mắt em đó cả bầu trời tâm sự
Như bản đồ của kho báo vô hình
Này ai ơi đừng cố đi tìm!
Đường vào tim em dài vô tận
Như bạt ngàn rừng núi nhân gian
Tình em là hang sâu cùng cốc
Sâu trong lòng lạnh giá mù khơi
 
Cánh thiên thần không biết có từ bao giờ
Vỗ cánh bay cho bao kẻ mong chờ
Đôi cánh em đi qua những khoảng trời lạ
Góp sắc màu cho đất thắm màu xinh
Tuổi đời em cô bé mắt trong xanh
Có nhiều lắm những hành trình khám phá
Mong bước chân em sẻ có kẻ song hành
Đi đến hết những nơi trên khắp hành tinh xanh
Hóa cánh chim câu tìm bến đỗ an bình
 
Ai có nhớ mắt người xưa xa lạ
Nơi mịt mùng sa mạc tình yêu
Gió hớt hải bồi hồi khẻ kêu gọi
Trái tim em về bến đỗ nơi đây
Dòng sông chiều êm ả cánh diều bay
Thanh mảnh tóc em lay theo nhịp gió
Đợi con đò anh ghé tắt sang chơi
Đem tình yêu cháy bỗng hơi tình nồng
Em vẫn đợi âm thầm trong nỗi nhớ
Tiếng chân xa không vọng nữa bao giờ
Chỉ âm thanh hỗn tạp đưa nhịp bước
Của lần lượt những khách chờ sang sông
Dòng nước hiền hoà soi bóng em lạnh
Ánh trăng tà cũng nghiêng mình né tránh
Đáy mắt em ngấn lệ nhoà mong manh
Cánh hoa rơi vươn mình trên mái tóc
Màu điểm tô tinh khiết của ngọc ngà
Em đưa tay hứng giọt sương tan chảy
Ôm tương tư ngồi đợi mãi không về
 
Em khóc giữa đêm trường vắng lặng
Mơ hồ nghe tiếng hát của người thương
Trăng lưỡi liềm cũng vương màu cô động
Ánh lên vàng màu của những nhớ nhung

Em khóc giữa khung trời đầy mộng ảo
Nghe bước chân ai lặng lẽ não nề
Tiếng thê lương của côn trùng rả rích
Hay tiếng lòng em đang nức nỡ nhớ mong

Em lại khóc, dòng nước mắt ấm nồng
Rơi nhẹ nhàng vào cánh nguyệt trắng trong
Anh đi đến bàn tay mang hơi nóng
Sưởi tâm hồn lạnh giá giữa mùa đông

Em có buồn và tựa vào vai anh khóc
Giọt lệ trong tựa ngọc bạch dưới trăng
Môi điểm nhẹ, hồng nhạt cánh sen thơm
Em trao tặng trong say mê tình ái

Tiếng sấm vang, giật mình em tỉnh giấc
Nhận ra rằng chỉ là giấc mơ thôi
Buôn lá rơi em khép hờ mi mắt
Cố dặn lòng đừng nhớ để mà quên

Cơn mưa nhỏ lắc rắc trên mái tóc
Nhỏ giọt lạnh, như tiếng khóc của em
Bầu trời giăng đầu màu u ám
Nặng hạt rồi mưa đã lớn hơn

Tiếng mưa rơi như tiếng người chờ đợi
Ngày lại ngày ngồi giữa màn đêm
Nghe âm thanh đâu đó vọng về
Mà tê tái một nỗi niềm thầm kín.
 
giữa đêm buồn ngồi nghe lòng trắc ẩn
để ngày mai lại cộng hưởng nỗi nhớ thương
người ấy ơi lại vô tình ngoảnh mặt
để mình em thức trắng nỗi u sầu?

sao để tình em dạt dào đau khổ
có biết chăng cảm xúc của tình em
hãy cho em một lời gì đó đi
dù vô nghĩa nhưng cũng ấm tình con!
 
Một vầng thơ viết trên nền giấy vụn
Chờ trăng tàn mộng giấc chiêm bao
Cánh bằng lăng tím màu hoang dại
Buông ánh chiều chờ trăng đến hôm nay
Tiềng thời gian nôn nao trôi mãi
Những ngày qua chỉ là ảo mộng
Đêm xa vời buông tiếng thở xa xăm
Niềm tâm sự xin ai kia cất giữ
Làm thành trang sử của tình muôn năm
 
hãy viết đi có đỡ dại đỡ khờ
cho vơi đi nỗi niềm tâm sự
có thể là lịch sử nghìn trang
nhưng nó chỉ là trang sách nhỏ
chưa mảnh tình thơ dại mà thôi
giết thời gian theo nỗi buồn ấy
chôn chặt trong sách tim bớt sầu
nếu có thể hãy viết cho hết
hết tình này đã để cho ai
để rồi khi chiều tàn buông xuống
mộng tỏ cùng trăng, tiêu nỗi sầu.
 
Hẹn ước mai này cùng sánh bước
Tay chung tay xây hạnh phúc lâu dài
Đài hoa thơm nhủ cánh phơi sắc nước
Sắc đợm phong trần mấy vầng quang
Giữ mây tuyết nhu làm nên kỹ niệm
Nhặt lá thơ vàng khắc trái tim yêu
(^"^)
 
Chiều nay mây vắng bên trời
Ghé vào trang web xem người làm thơ
Thơ em vẳng tiếng ru hờ
" Nhớ ai "...ai nhớ...hồn thơ nặng sầu...
 
×
Quay lại
Top Bottom