Nhật kí KSV 3

khổ thân thằng bé, lớp 5 mà học tới tận 12h đêm. chạy trốn, mình hok phủ nhận mặt tích cực của nó là giảm bớt áp lực hiện tại, và lấy lại tinh thần,
ao ước một phút thả lỏng, quên hết mọi sự, quên hết những thứ khó chịu, và thậm chí cả những cái vui.
chỉ là thả lỏng, như đang chết.
trốn biệt tăm hơi, chỉ 1 ngày thôi, chỉ 24h , tắt điện thoại, dời xa Vos thân iu, cắt đứt mọi thiết bị GPS. quá hoàn hảo, quá tuyệt vời.
đáng tiếc...........chỉ một điều thôi: Mình hok thể.
thế mới là cuộc đời,
Mệt mỏi, nhưng điều đó có nghĩa mình đang sống thực sự
Nếu thả lỏng, vứt bỏ mọi thứ, quên hết, Cũng khác gì đã chết chứ???
haiz!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
thở dài, r lại thở dài, nhưng là thở gấp , như sau khi chạy,
nhiều rắc rối, nhiều cái buồn cười, nhiều cái thú vị, cũng nhiều cái hơi cực, nhiều cái hok đnág để suy nghĩ.....
tất cả tạo nên một mớ hỗn độn,
xoáy......
theo hình ốc
và tới một điểm duy nhất
mà chỉ mỗi người biết
người ta đã nói thế
ở đâu đó
chỉ biết: cái vòng xoáy ấy sẽ ngừng lại một điểm mang tên:........... chưa biết đk!!!!!!!
 
Ước gì có ai nấu cơm cho mình ăn nhỉ:P
Ở nhà một mình, chẳng muốn đun nấu tẹo nào:(
Đói nhưng lười quá đi thôi.
 
ság nay...
00:00. điện thoại báo thức...chả cần nó réo inh ỏi mìh cũg nhớ...hnay sn N!
ngồi trầm ngâm. suy nghĩ. cảm thấy nghẹt thở...
soạn xog cái tn dài loằg ngoằg...rồi lại save vào đt...tắt máy!
rồi lại bật máy lên, lại mở tn ra, đọc lại, ấn tìm số...nhưg k send!
bn cảm xúc chợt đến...nc mắt dâg lên làm nghẹn cổ...đau đớn...
giá như mìh khác, giá như N khác, giá như mìh và N khác...chắc mọi chuyện sẽ khác...
giá như cái giá như này thàh hiện thực!
lại ság nay...
8:14. ngủ dậy, uể oải, mắt khô khô, đáh răg rửa mặt, uốg 2 cốc nước to lù rồi ngồi nhá 2 miếg báh mì...
nhìn đt, cầm lên, đặt xuốg, cầm lên, vào outbox, đọc đọc, rồi lại đặt xuốg...k có dũg khí!
11h kém hoặc sớm hơn hoặc muộn hơn...để stt YH. chắc cũg đọc đc...(hoặc k:-s). thôi kệ. thấy ổn hơn rồi!
chiều nay...
leo lên xe, vào số, xe chết máy, con e lon ton ra vặn vặn ga, xe phi cái vèo, may phah kịp. mìh bị mắg té tát!
...
tối nay chắc làm nốt BT a rồi đi ngủ sớm. thức khuya đâm ra nghĩ nhiều!
...
miss u so much!
 
"Babe, don’t say no
Come on and just say yes
You know it’s time to keep it simple
Let’s take a chance and hope for the best"có phải lúc nào cũng có thể nói Yes?
?

----------

mình chẳng hiểu. mình đã làm sai cái gì chứ???vẫn bình thường cho tới lúc này, mình đã thấy và thực sự có cảm giác.....gì đó hụt hẫng thực sự.
tất cả r cũng sẽ thế
dù khởi đầu khác vị trí, khác thời khắc, nhưng tại sao lại kết thúc tại một điểm????
hãy cho tôi một câu giải thích, tôi hok đnág bị như thế.

----------

CHỉ bởi vì không hiểu, chẳng ai hiểu, và mãi mãi sẽ không hiểu, tôi không phải loại người ấy.
 
Thế là sắp đến tuần mới rồi. Chán quá, sắp phải thi tháng
 
kiểm tra 1 tiết zề mà lắm thế nàythứ 2 là sử thứ 3 thể dục võ mới đau chớ 8-} 8-} thứ 4 thi vượt cấp thứ 5 là tiếng anh thứ 6 là sinh thứ 7 là địa
k ngày nào là được nghỉ cả 8-} 8-}
sắp die ồi :(( :((
 
Ngày tháng dần qua, thời gian chứng minh được mọi thứ... Tôi vẫn như thế , Nishino
 
lần đầu tiên mình cảm thấy buồn vì bất lực hok giúp được gì cho người quan trọng vs mìnhcái cảm giác khó chịu
biết chuyện nhưng hok thể làm gì hok thể nói gì :KSV@17:
 
nhớ cô quá!
thấy tội lỗi quá!
muốn đc nghe cô mắg, muốn đc nghe cô khen, muốn đc nghe cô tâm sự, muốn đc cô vỗ về...
...
sắp 20/11 rồi. sẽ về chứ mìh?????
 
chẳng hiểu ý nghĩa của cái việc vô ích đó,
nếu đã thế, việc j phải thế???
ngủ và chỉ ngủ thôi. suốt ngày lăn ra ngủ
rất nhàn, rấ vô tư, chẳng lo nghĩ gì cả. bình chân như vại.....
hay đã chuẩn bị r???
 
Mình thực sự thấy thất vọng về chính bản thân mình.
mình có thể làm đk thế, z mà lại làm cho mọi thứ trở nên càng tồi hơn.
mọi người nói mắt mình lúc nào cũng ướt, ầng ậng nước, như sắp khóc
h thì lại có người bảo giọng mình cũng như sắp khóc luôn.
tại sao lại cứ gắn với mấy cái việc khóc lóc ấy.
mình đâu có hay sướt mướt???
bài phát biểu cũng hok đến nỗi tệ.
h thì mình lại hi vọng mình bị trượt
cái sự sợ sệt lúc nào cũng chiếm ưu thế. lúc nào cũng xù lông lên bảo vệ mình thái quá
khiến cho mọi người tránh xa mình??
sao lại nói thế???
chỉ bởi vì hiểu mình, hay bởi vì chính a ấy nghĩ và thấy thế???
mình chỉ biết cười trừ cho câu nói âý, nhưng chính câu nói ấy khiến mình phải suy nghĩ lại tất cả, tất cả.
chán
bởi vì mình luôn bị cái cảm giác ấy khiến cho mình co cụm lại
đâu phải vì mình luôn thế, đâu phải vì mình muốn thế, chỉ bởi mình sợ lịch sử lại tái diễn.
h thì mình hiểu tại sao lại phải làm thế. và tại sao mình muốn rút lui.
làm sao đây???
 
đau hết cả đầu!
quay cuồg trog mớ bài tập!
rối loạn vz nhữg suy nghĩ!
phát điên lên vì 1 cảm xúc k tên!
...
cuộc sốg khó khăn là thế...vẫn phải chấp nhận nhở!
còn rất nhiều ng khó khăn hơn mìh...nhưg mìh k nghĩ đc cho họ...cũg k cảm thấy mìh sướg hơn họ là bn...
...
loạn quá đi mất!
...
lại bị đau dạ dày rồi...
 
mười ngày chờ đợi, nó sẽ ntn???? một ẩn số, hy vọng sẽ cải tạo cuộc sống từ lần nè!!!!!!!!!!!!!!!!!!:KSV@11:
 
liên hoan trà quốc tế Thái Nguyên_Việt Nam
có tình yêu nào đi ko vậy?
có nhiều hđ lắm đấy :D
..........................................
 
Quay lại
Top Bottom