- Tham gia
- 16/11/2011
- Bài viết
- 14.545
Người lạ mặt ngồi yên bên lò, vươn tay ra sưởi trên lửa.
Hà Y lại cảm thấy cử chỉ của cô ta có chút làm bộ, nhìn cô ta rõ ràng chẳng hề lạnh chút nào.
Hà Y đưa cho cô ta một cốc trà nóng, người kia đón lấy, cảm ơn rồi từ từ nhấp một ngụm.
“Qúy khách đang đêm tới đây, phải chăng có việc gì?”, Hà Y ngồi xuống bên cạnh hỏi.
“Ta đến thăm bạn cũ thôi”, cô ta cười.
Thì ra là bằng hữu của Lục Tiệm Phong và Sơn Mộc, Hà Y yên tâm hơn một chút, thái độ khách khí hơn nhiều.
“Nơi đây vẫn còn vài phòng nữa, nếu cô nương thấy không tiện xuống núi có thể ở tạm một đêm. Trong này cũng có một suối nước nóng nữa, tắm rửa rất thuận tiện”, Hà Y đề nghị.
“Liệu có thể cho ta ăn chút gì đó được không? Ta thực sự rất đói bụng”, cô ta đáp.
“Nếu cô chịu vào bếp giúp ta, ta rất vui lòng nấu vài món cho cô”, Hà Y nói. Người này chưa biết là bạn hay là thù, nàng không thể để cô ta và Mộ Dung Vô Phong ở một mình với nhau.
“Rất xin lỗi, ta thật sự không chịu nổi mùi dầu mỡ”, người lạ mặt dứt khoát cự tuyệt.
Hà Y cười lạnh: “Vậy cũng rất xin lỗi. Ta muốn ở lại đây chăm sóc tướng công của ta”.
Người lạ mặt lại nói: “Nếu cô không đi nấu ăn, ta sẽ giết tướng công cô”.
Hà Y đứng bật dậy.
Mộ Dung Vô Phong trên gi.ường lên tiếng: “Hà Y, đi nấu đồ ăn mời khách”.
Hà Y giậm chân nói: “Vậy chàng…”.
“Đi đi. Chúng ta với vị khách này không quen không biết, cô ta sẽ không làm hại chúng ta đâu”.
Nàng chỉ đành hậm hực vào bếp.
Hà Y lại cảm thấy cử chỉ của cô ta có chút làm bộ, nhìn cô ta rõ ràng chẳng hề lạnh chút nào.
Hà Y đưa cho cô ta một cốc trà nóng, người kia đón lấy, cảm ơn rồi từ từ nhấp một ngụm.
“Qúy khách đang đêm tới đây, phải chăng có việc gì?”, Hà Y ngồi xuống bên cạnh hỏi.
“Ta đến thăm bạn cũ thôi”, cô ta cười.
Thì ra là bằng hữu của Lục Tiệm Phong và Sơn Mộc, Hà Y yên tâm hơn một chút, thái độ khách khí hơn nhiều.
“Nơi đây vẫn còn vài phòng nữa, nếu cô nương thấy không tiện xuống núi có thể ở tạm một đêm. Trong này cũng có một suối nước nóng nữa, tắm rửa rất thuận tiện”, Hà Y đề nghị.
“Liệu có thể cho ta ăn chút gì đó được không? Ta thực sự rất đói bụng”, cô ta đáp.
“Nếu cô chịu vào bếp giúp ta, ta rất vui lòng nấu vài món cho cô”, Hà Y nói. Người này chưa biết là bạn hay là thù, nàng không thể để cô ta và Mộ Dung Vô Phong ở một mình với nhau.
“Rất xin lỗi, ta thật sự không chịu nổi mùi dầu mỡ”, người lạ mặt dứt khoát cự tuyệt.
Hà Y cười lạnh: “Vậy cũng rất xin lỗi. Ta muốn ở lại đây chăm sóc tướng công của ta”.
Người lạ mặt lại nói: “Nếu cô không đi nấu ăn, ta sẽ giết tướng công cô”.
Hà Y đứng bật dậy.
Mộ Dung Vô Phong trên gi.ường lên tiếng: “Hà Y, đi nấu đồ ăn mời khách”.
Hà Y giậm chân nói: “Vậy chàng…”.
“Đi đi. Chúng ta với vị khách này không quen không biết, cô ta sẽ không làm hại chúng ta đâu”.
Nàng chỉ đành hậm hực vào bếp.