- Tham gia
- 16/11/2011
- Bài viết
- 14.545
Đôi môi kia tiếp tục hôn lên vết sẹo trên người chàng, mái tóc dài của nàng phiêu diêu trong làn nước tựa như một lớp áo che khuất ánh nhìn của chàng.
“Hà Y…”, chàng miễn cưỡng khống chế những xung động của cơ thể.
Quả thật chàng chưa từng gặp một cô gái nào to gan đến thế, dường như chàng cũng chẳng cần khống chế bản thân làm gì. Chàng liền mặc kệ tất thảy, kéo nàng từ dưới nước lên, nói: “Hà Y, nàng tỉnh táo lại đi!”.
“Tỉnh táo cái gì cơ!”, nàng trợn mắt nhìn chàng.
“Nàng uống quá nhiều rượu rồi!”
“Đâu có!”
“Nàng vừa mới… nàng vừa mới…”, chàng lắp bắp nói.
“Thiếp vừa mới làm chuyện xấu, vậy thì làm sao?”, nàng vênh mặt, chống nạnh, cười cực kỳ gian xảo.
“Chẳng sao cả”, chàng từ tốn nói: “Chỉ mỗi mình nàng biết làm chuyện xấu thôi hả?”, nói rồi kéo nàng một cái, hai người lập tức rời khỏi thanh gỗ, đại chiến một trận trong suối nước.
Quấn quít trong nước một hồi, toàn thân Mộ Dung Vô Phong đã ướt đẫm, Hà Y cứ ôm chặt lấy chàng không chịu buông.
“Được rồi, Hà Y”, cuối cùng chàng nói.
“Vô Phong, thiếp rất vui, chàng… chàng không có chết, chàng vẫn còn sống”, nàng đắm mình trong lòng chàng, thủ thỉ nói.
“Từ bao giờ nàng lại cứ dính chặt lấy ta thế này vậy?”, chàng vỗ nhẹ lên má nàng.
“Thiếp yêu chàng, chẳng biết phải làm sao cả”, nàng khẽ nói.
“Hà Y…”, chàng miễn cưỡng khống chế những xung động của cơ thể.
Quả thật chàng chưa từng gặp một cô gái nào to gan đến thế, dường như chàng cũng chẳng cần khống chế bản thân làm gì. Chàng liền mặc kệ tất thảy, kéo nàng từ dưới nước lên, nói: “Hà Y, nàng tỉnh táo lại đi!”.
“Tỉnh táo cái gì cơ!”, nàng trợn mắt nhìn chàng.
“Nàng uống quá nhiều rượu rồi!”
“Đâu có!”
“Nàng vừa mới… nàng vừa mới…”, chàng lắp bắp nói.
“Thiếp vừa mới làm chuyện xấu, vậy thì làm sao?”, nàng vênh mặt, chống nạnh, cười cực kỳ gian xảo.
“Chẳng sao cả”, chàng từ tốn nói: “Chỉ mỗi mình nàng biết làm chuyện xấu thôi hả?”, nói rồi kéo nàng một cái, hai người lập tức rời khỏi thanh gỗ, đại chiến một trận trong suối nước.
Quấn quít trong nước một hồi, toàn thân Mộ Dung Vô Phong đã ướt đẫm, Hà Y cứ ôm chặt lấy chàng không chịu buông.
“Được rồi, Hà Y”, cuối cùng chàng nói.
“Vô Phong, thiếp rất vui, chàng… chàng không có chết, chàng vẫn còn sống”, nàng đắm mình trong lòng chàng, thủ thỉ nói.
“Từ bao giờ nàng lại cứ dính chặt lấy ta thế này vậy?”, chàng vỗ nhẹ lên má nàng.
“Thiếp yêu chàng, chẳng biết phải làm sao cả”, nàng khẽ nói.