- Tham gia
- 16/2/2012
- Bài viết
- 583
OAN GIA NGỎ HẸP
Fic thứ 2 của mình đây, sau đây là 1 số thông tin về fic:
Thể loại: hài hước, tình cảm, có chút trinh thám.Cốt truyện: sau khi đầu thai trở thành con người, ran, shinichi, aoko, kaito, kazuha, heiji, sonoko, makoto, shiho và hakuba đều quên hết ký ức, nhưng số trời vẫn để họ gặp nhau, ran, sonoko, kazuha, shiho và aoko học chung lớp, còn shinichi, hattori, hakuba, makoto và kaito cũng đc chuyển chung vào lớp của nhóm Ran, biến cố bắt đầu xảy ra từ đó, những câu chuyện dở khóc dở cười, ko có bọn áo đen nhưng cũng ko thiếu những bọn ác ôn luôn nhắm vào cả nhóm. Thôi, bắt đầu thôi:
Chap 1: Cuộc gặp gỡ bất ngờ
Tại lớp 11B1. Thầy giáo:- Các em ngồi giữ trật tự, thầy đi đây chút việc.
-Này, thầy đi đâu thế nhỉ? Xưa nay thầy đều kêu nhỏ lớp trưởng làm giùm thầy mà?_ Aoko thắt mắt.
- Ừ nhỉ! Cậu nhắc tớ mới nhớ._Kazuha nói
- Các cậu đúng là hk biết cập nhật thông tin gì hết._Sonoko chề môi
- Dị chứ cậu biết à?_Shiho liếc sang Sonoko vs ánh mắt " thám tử".
- Đương nhiên là biết rồi! Tiểu thư năng động của tập đoàn Suzuki mà lị._Sônko đấm ngực
- Vậy thì xin mời tiểu thư giải thích cho tụi này hiểu giùm._ Ran bây h mới lên tiếng
- Ukm, nghe nhé, hôm nay lớp chúng ta sẽ chào đón 5 cậu học sinh mới , 5 ng' đó chính là:...........
Chưa kịp nói xong thì thầy chủ nhiệm bước vào, thầy nói:
-Các em xem này, hôm nay lớp chúng ta vinh hạnh đc đón tiếp thêm 5 bạn mới, chắc hẳng ai cũng biết 5 ng' bọn họ, đầu tiên, nhà ảo thuật trẻ tuổi nhất Nhật Bản ( NB ), Kaito.
- OA! OA! Kaito kìa, đẹp wa.
- Xin chào các bạn._ Kaito vs nụ cười nửa miệng " mê hoặc lòng người"
- Tiếp theo, anh chàng thám tử đại diện cho miền Tây NB, Hattori._ Thầy tiếp tục màn giới thiệu của mình.
- OA!!! Hattori! Hatori! Hattori!
- Hello Everybody!_ Hattori ngã mũ chào mọi người.
- Kế tiếp là anh chàng võ công đầy mình, chỉ mới 18 tuồi nhưng đã thượng đài 200 lần không thua trận nào, võ sĩ Makoto, hạt giống của NB.
- Xin chào mọi người, rất vui đc làm wen vs các bạn!_ Makoto thân thiện
- Ôi đẹp trai wa, Makoto, Makoto!!!
- Woa! Tớ rất thik anh Makoto, vì ngưỡng mộ anh ấy mà tớ đã theo hox Karate đó!_ Ran nói
- À! Thì ra đây là ý trung nhân của Ran hả?_ Sonoko & Kazuha đồng thanh.
- Các cậu nghĩ đi đâu vậy, chỉ là ngưởng mộ thui mà._ Ran giải thích
- Thui đi, còn 2 ng' nữa kìa, xem đi._ Aoko lên tiếng.
- Các cậu xem đi, tớ không wan tâm đến mấy ng' đó đâu._ Shiho lạnh lùng
- Thôi mà Shiho, toàn là Mỹ nam của NB ko đó._ Sonoko nói.
- Mỹ Đen thì có! 3 ng' mà đã có 2 ng' là " bao công " rồi._ Shiho đáp.
- Shiho!_ Cả bọn liếc sang Shiho như muốn "ăn thịt" cô nàng
- Thôi, tớ ko nói nữa là đc rồi chứ gì._ Shiho đành phải rút lui.
1 bóng dáng cao ráo cùng khuôn mặt điển trai b'c vào lớp:
- Xin chào các bạn, mình tên là Hakuba, thám tử, cái tên này ở Nhật có vẽ ko đc biết đến nhiều nhưng ở Mỹ lại có kha khá người biết đến đấy nhé!_ 1 cái chớp mắt "hớp hồn" biết bao ng' và nụ cười đầy mê hoặc.
- Ôi trời ơi, đẹp wa, chưa bao h thấy ng' nào lại đẹp trai như vậy._ Cả lớp loạn cả lên
- Còn 1 ng' cuối cùng, ng' đó đang làm giới báo chí điên đầu, bên cảnh sát cũng phải trầm trồ khen ngợi. Đó chính là Kudo Shinichi._ Thầy chủ nhiệm la lớn.
- Xin chào, tui tên là Kudo Shinichi, thám tử trung học.
1 câu nói ngắn gọn nhưng làm cả lớp muốn nổ tung. Bỗng nhiên 1 đám nữ sinh khổng lồ từ các lớp khác trong trường ùa đến bu nghẹt cả lớp:
- Ôi anh ấy kìa, kinh thật, đẹp hơn cả trên TV nữa.
- Anh Shinichi ơi, cho em xin chữ ký có đc ko ạ._ 1 ng' dũng cảm ra nói
- Cũng đc nhưng phải đợi ngày mai đã, tôi vừa phá xong vụ án nên hơi mệt._ Shinichi nói
- Ôi, cảm ơn anh ạ.
- Bây h thì về lớp mấy ng' đi_ Shinichi đuổi
Câu nói vừa thoát ra miệng của Shinichi thì trong vòng 1 phút, ko thấy 1 bóng ng' nào trên hành lang cả.
- Chà, cậu ghê nhỉ._ Kaito khen
- Không dám_ Shinichi vừa nói vừa kiếm chỗ ngồi, đi đến bàn Ran, mở miệng:
- Tôi có thể ngồi đây chứ?_ Shinichi hỏi
- Ghế là ghế của nhà trường, tui ko có quyền quyết định vì thế cậu muốn ngồi đâu thì ngồi._ Ran trả lời câu hỏi của Shinichi, ko biết tại sao nhưng vừa nhìn thấy Shinichi thì cô lại ghét đến như vậy.
- Ồ, thế à, hân hạnh đc làm wen vs cô._ Shinichi chìa tay sang Ran
Ran cũng lịch sự bắt tay vs Shinichi:
- Cám ơn.
Sau khi bắt tay xong, Shinichi lấy trong túi ra 1 chiếc khăn tay, chậm rãi lau bàn tay vừa bắt tay vs ran như cố tình để cô thấy rồi sau đó đút khăn vào túi.
Lửa trong ng' Ran đang cháy hừng hực, cô thầm nghĩ" tưởng mình là ai mà có thể sĩ nhục ng' khác vậy chứ, bắt tay vs mình xong thì lau tay, làm như tay mình dơ lắm vậy, đc thôi, bổn cô nương cũng sẽ dùng chiêu thức của ngươi"
Ran cũng lấy trong túi 1 cái khăn tay, cô cũng lau tay 1 cách chậm rãi nhưng sau đó lại vứt vào thùng rác, chưa hết, cô còn lấy chai n'c của mình đổ vào tay và rửa sạch. Xong hết cô mới ngồi xuống.
Thế là trong lớp có 1 cặp nước vs lửa này. Shinichi cũng ngồi xuống, quay sang Ran:
- Tôi chùi tay là vì tôi bị phong thấp, tôi cứ tưởng là cô biết phong thấp ko lây chứ, nhưng ko ngờ là cô lại lau tay kĩ như vậy, kiến thức của cô tầm thường đến vậy sao? Ngu thật.
(Đương nhiên cái vụ phong thấp là giả, chỉ cố tình nói để chọc Ran thôi)
- Anh nói ai ngu hả?_ Ran đứng phật dậy, vỗ bàn nhìn Shinichi
- Tôi nói cô ngu cô lại không chịu, ng’ khác nói mình như vậy mà mình cũng hk biết quả thật là ngu hết thuốc chữa._Shinichi tiếp tục nói
- Anh quá đáng lắm rồi, anh tưởng anh là ai mà nói ng’ khác ngu, bộ anh thông minh lắm à? Nhìn cái mặt anh là tôi biết kiếp trước anh là heo đầu thai rồi._Ran la lớn.
- Cô nói ai là heo hả?_ Shinichi ko kiềm nỗi cơn giận của mình.
- Sao anh ngu wa dậy? Tôi nói anh là heo đầu thai mà anh cũng hk biết, thế mà nói ng’ ta ngu hết thuốc chữa, anh chắc bệnh ngu thời kỳ cuối wa._Ran la lên
- Cô dám nói lại lần nữa không?_Shinichi bùng bùng lửa, mặt mày đỏ hoét.
- Sao lại không. Tôi mắt chứng gì mà phải sợ anh chứ, đừng tưởng là thám tử lừng danh thì tôi sợ nhé, nói cho mà biết, trong mắt tôi anh chẳng khác gì 1 thằng bé còn bú sửa bình._ Ran ra sức cự lại
- Tôi đây cũng nói cho cô biết đấy nhé, trong mắt tôi cổ chẳng khác gì 1 con bò cái đâu._ Shinichi cũng ko bỏ qua cho Ran.
- Thôi đi, 2 ng’ thôi đi._ Đám con gái thì kéo Ran ra, con trai thì kéo Shinichi vào, nếu ko thì lớp sẽ trở thành chiến tranh thế giới thứ 3.
- Các cậu sao thế hả, vừa gặp nhau đã cãi rồi_Shiho la lên
- Tại cô ấy tr’c nhé._ Shinichi chỉ tay váo Ran
- Nếu ko phải anh sĩ nhục tôi tr’c thì tôi đâu có thèm cãi vs con heo như anh chứ._ Ran hét lớn.
- 2 ng’ thôi đc chưa, gây như thế vẫn chưa đủ à?_ Hakuba cũng hk kèm nỗi cơn giận of mình.
Bỗng nhiên, cánh cửa lớp từ từ mở ra kèm theo 1 giọng nói rất wen thuộc:
- Ran & Shinichi, 2 em lên phòng nề nếp vs cô.
- Cô hiệu trưởng_ Cả lớp ồ lên kinh ngạc
- Chết 2 cậu rồi, liệu mà đối phó đấy nhé._ Makoto vỗ vai Shinichi.
- Thấy chưa, là cô hại tôi đó._ Shinichi quát vào mặt Ran
- Ng’ nói câu đó là tôi chứ hk phải là anh đâu, anh đừng có mà quát tôi đấy nhé._ Ran bực tức.
- Tôi quát cô thì sao? Làm gì đc nhau? Cô giết tôi à?_ Shinichi cãi lại
- Đc thôi, nếu anh muốn chết thì tôi sẽ cho anh chết._ Ran nói
- Các em thôi đc chưa, nếu các em còn nói thêm 1 câu nào nữa thì cô sẽ hạ hạnh kiểm các em đấy nhé. Còn nếu ko sợ thì cô sẽ đem ra hội đồng kỉ luật.
- Nghe cô hiệu trưởng nói xong, cả 2 im lặng đc 1 chút thì Ran quay lại:
- Xì! Cái đồ heo đầu thai.
- Cái con bò cái kia, tôi cấm cô gọi tôi = heo đó.
- Shinichi!_ Cô hiệu trưởng đập bàn của Shinichi làm cậu “hồn siêu phách tán” còn Ran thì đc 1 trận cười vỡ bụng.
- Tại sao các em lại gây dữ vậy?_ Cô hiệu trưởng nói
- Tại con nhỏ này tr’c, thưa cô._ Shinichi nhắm thẳng vào Ran mà nói
- Thôi, cô quyết định sẽ hạ hạnh kiểm tháng của 2 em 1 bậc, nếu còn vi phạm nữa thì đừng trách cô. Nghe rõ chưa.?
- Vâng ạ._ Cả 2 đồng thanh
- 2 em về lớp đc rồi.
Thế là cả 2 về lớp, chưa đặt chân vào lớp nữa b’c thì cả lớp ùa ra:
- Cậu có sao ko Ran?_ Sonoko hỏi
- Ko sao chỉ bị hạ hạnh kiểm tháng 1 bậc thôi.
- Từ nhỏ đến lớn cậu chưa bao h để bị hạ hạnh kiểm, thế mà chỉ vì cãi lộn vs Shinichi, đáng ko?_ Aoko hỏi
- Tớ muốn trừng trị hắng nên hạ hạnh kiểm 1 tháng có sao đâu?_ Ran cười để cho các bạn yên lòng.
- Đây là lần cuối cùng tôi nói vs cô là ko đc kêu tôi = heo, tôi là con trai đó._ Shinichi quay sang Ran
- Miệng là miệng của tôi, tôi muốn nói gì anh ngăn đc à?
- Trời ạ, nếu ko muốn bị kỷ luật thì đừng có nói nữa đc ko?_ Hattori chen ngang.
- Vào lớp thôi, thầy đến kìa!_ Kazuha chỉ tay về phía thầy và kéo Ran vào lớp.Cuộc chiến đến đây coi như tạm thời chấm dứt.