- Tham gia
- 1/9/2010
- Bài viết
- 3.131
Trước khi post fic này mình đã suy nghĩ rất nhiều .................. ! Vì nhiều lí do, không phải vì nó dở mà vì lỡ post rồi thì phải đâm theo lao .................................. Mong mọi người giúp đỡ !^^ Nhớ góp ý tận tình !!
Fic này có tên : NANATSUNOKO
Author : girlprincess1996
Disclaimer : Những nhân vật này thuộc về bác G.A
Genres : ** sẽ nói sau ^^ **
Rating : All !^^
Pairing : Shinichi x Ran, Kid x Aoko ( Cặp này chỉ thêm vào !^^ )
Tóm tắt sơ lược : Một ngày đẹp trời, Conan đang bị cảm nặng ( sao nghịch lý quá vậy ?!=.=" ), nhưng " số phận " của cậu dường như .... không được phép nằm trên gi.ường bệnh ....... Ngày hôm đó là một ngày định mệnh đối với cậu, ngày mà cả cậu, cả Ran, cả những người bạn, những người mà câu yêu mến,...... đều đang đứng trước " thảm họa " ......
Bạn của cậu là những đứa trẻ học lớp 1B, lại rủ rê cậu vào một trò chơi vô cùng .... con nít, trò chơi " truy tìm kho báu ". Nhưng cậu có nghĩ rằng .... trò chơi đó là một định mệnh ? ..... Chiếc xe của bác Agasa bỗng nhiên gặp trục trặc, và thế là ...... ?!
Trong khi đó, Ran đang trên đường đến trường ......... !
Có ai nghĩ rằng ..... Shinichi & Ran sẽ gặp nhau trong một tình huống đặc biệt hay không ?!^^
Si La Son La ........
Và Kaitou Kid ....... ? Cậu cũng đang đứng trước " thách thức " của một câu nói bí ẩn ......... !
Pandora đang là trung tâm của Tokyo ......... !
++++++++++++++++++++++++++++
Chap 1 : Đánh hơi ** bình tĩnh khi đọc, mình viết chatting khá nhiều đó **
Lưu ý : Vì đây là chap khởi đầu nên mình viết chatting là chủ yếu !^^ Ai không thích có thể đọc sơ qua để nắm nội dung là được rùi !^^
Buổi sáng Chủ Nhật, Tokyo bỗng " đẹp " lạ thường ...... ( Tác giả đang trầm tư ý mà !=.=" )
Cái đẹp đó là gì ? Vì sao đẹp ?
.................
Không gian im ắng bao trùm lấy nơi đây ....
Phải rồi, bây giờ chỉ mới 6h sáng thôi mà ......
***************
Văn phòng thám tử Mori ......
Reng reng !!!!!!!!
- .....
- ......
Chíp chíp ..........
Chim hót, và mặt trời thì đã " thức giấc " từ lúc nào ....
...........
Cốc cốc !
Giọng nói thánh thót của một cô gái phá tan bầu không khí im lặng ......
................
- Này !!!!!! Conan ơi, dậy đi ! Sáng rồi đấy !! - Ran hối thúc.
-
U ơ ....... Oáp ..... Buồn ngủ quá ! Sao chị dậy sớm thế này ? Chị
không biết hôm nay là Chủ Nhật à ? - Conan nhăn nhó. ( Khó chịu !=.=" )
- Haizz ! Chủ Nhật mà chị đây cũng phải lên trường thi thử đấy nhóc ! Mà chính chị mới là người phải hỏi em : Sao hôm nay nhóc dậy trễ quá vậy ????
- Huh ?
- Hử hả gì ? Dậy ăn sáng mau lên ! Chắc tối qua ngồi xem mấy cuốn truyện trinh thám nên mới " nướng " thế này đây !
- Ơ ... nhưng mà .....
......
- Em sao vậy ?
- Hả ?
-
Chị hỏi em bị sao vậy ? Mệt à ? Sắc mặt em xanh xao lắm ! - Vừa nói,
Ran vừa áp sát vào trán của Conan, khiến cu cậu ngượng chín cả mặt
...... !
- Oái oái .... !! Ơ .... À ...... Thôi ... thôi được rồi ạ !! Em không sao đâu ! Em dậy liền đây !
- Sao thế này .... ? Đầu em sao nóng quá vậy ? Được rồi nhóc, há họng ra nào, chị đo nhiệt cho !
--------------------
- .....
- Hừm .... 38,5 độ C, em làm gì mà để sốt cao thế này ? - Ran giở bộ mặt " hỏi cung " thằng nhóc tội nghiệp.
- Dạ ... Có lẽ cứ tới mùa là em bị thôi ạ !
- Vậy sao ? Thật chứ ? - Ran sờ má Conan
- Thật .... thật mà chị - Cậu lại ngượng nữa rồi. =.="
-
Ừ ! Vậy thì xuống nhà đi em ! Chị có nấu bữa sáng cho em rồi ! Ăn xong
chị sẽ cho em uống thuốc - Ran nở một nụ cười thật hiền
- Vâng ạ !
Ắt xìiiiiiiiiiii !!
" Hình như hôm nay bọn nhóc hẹn mình đi đâu đó ..... Suýt nữa quên béng ! " - Conan thầm nghĩ ....
------------
- ....
- .... Chị sao vậy ? Ăn đi chứ ?
- Ừ, em ăn trước đi ! Chị cũng hơi mệt ....
- Chi cũng mệt à ? Hay để em xin phép cho chị nghỉ bữa nay nhé !
- A ... không ! Chị mệt vì chuyện khác cơ .... Hì !^^ - Ran cười trừ, một nụ cười cho qua chuyện ....
- Ran ...
- .....
- Chuyện anh Shinichi nhà em chứ gì ?!
- Huh ?
- Hử hả gì ? Nhìn mặt chị là em biết tỏng rồi ! - Cu cậu cười gian thấy sợ =.="
-
Có lẽ vậy ...... Không biết ..... từ vụ ở London đến giờ, chẳng thấy
Shinichi gọi điện cho chị cú nào, chị rất lo ! Như vậy là cũng sắp kết
thúc học kỳ rồi ! 2 tuần nữa là thi học kỳ rồi đó em ! - Ánh mắt Ran khẽ
ánh lên nỗi âu lo .....
- 2 tuần ?
- Ừ ....
- ....
- .....
( tác giả muốn bí rồi đây !=.=" )
- ....
- Conan này ! Chẳng biết em có hiểu hay không ..... Nhưng mà .... kể từ
sau chuyến đi đó .... chi cảm thấy ... trong lòng hạnh phúc hơn bao giờ
hết ! - Ran lại cười, một nụ cười thiên thần ... đáng yêu.
- Vậy ạ ? - Conan đỏ mặt ( phát ớn ông anh anyf !=.=" )
- Vì vậy chị rất lo .... ! Conan ạ, em có nghĩ ... anh ấy sẽ hiểu được tâm trạng của chị không ? .....
- Hả ?? Tâm trạng ..... ?
- .....
- À .... ! Há há ..... ! Chị .... dữ như bà chằn vậy ...... Ai thèm để ý
đâu mà ..... Hí hí .... ! Mà vụ ở London, chắc anh ấy chỉ đùa thôi ý,
chị đừng bận tâm nhiều ..... ! - Conan phẩy phẩy tay nói cho qua chuyện ......
Nhưng mà cái kiểu " cho qua chuyện " ấy cũng gây ra một hậu quả .... hết sức ghê gớm. =.="
- Em vừa nói gì ? - Ran trừng mắt.
- Dạ ?? .... - Conan sợ run người !!
- Chị hỏi em vừa nói gì? Nhắc lại xem nào !! - Mặt Ran nghiêm nghị. ( Sợ quá !=.=" )
- Ơ .... à ... Em ... em có nói gì đâu ? À ... không .... Ý em chỉ là .... ơ .... Em chỉ nói đùa cho .... vui nhà vui cửa thôi ấy mà ! Hì hì ..... ! - Conan gãi đầu, mặt cười toe nhưng trên gò má thì mấy giọt mồ hôi đang chảy .... ròng ròng ....
- Đùa ư ?
- V ... vâng .... !
- Ừ ..... Có lẽ .... anh ấy chỉ đùa với chị thôi, Conan nhỉ ..... ?! - Ran cười buồn
- ??
- .....
Mấy giây im lặng ..... Ran nhìn Conan .... đượm buồn .....
...........
Kính coong !!!!!
Conannnnnnnnnnn !!!!!!!! Bọn tớ đến rồi đây !!!!!
Oái !!!!! Giật cả mình ! - Chẳng hiểu sao mà anh chàng lại sởn cả tóc gáy !=.="
- Ủa ? Các em .... Bác Agasa ! Mọi người đến đây làm gì thế ? - Ran ngạc nhiên
- À, chẳng là bác đã phát mình ra một loại thuốc, có thể chữa hết mọi bách bệnh ngay lập tức ! Và hôm nay bác đến nhà cháu " mượn " Conan làm " thí nghiệm " một chút ! Cháu không phiên chứ ? - Bác Agasa noi mà không sợ ai kia bị " tự ái " =.="
- Gì ... gì cơ ? Thí nghiệm ?? - Conan há hốc mồm ......
- Ồ, vậy sao ạ ? Em ấy cũng đang bệnh, bác đến thật đúng lúc ạ !^^ Bác có thể " mượn " ngay bây giờ đấy ! Cháu phải đi học đây !^^ - Ran vui vẻ " chào đón " =.=" ( Chẳng biết cô nàng đang nghĩ gì ....... )
- Ấy ấy, chị Ran ..... Đừng .... đừng mà !
- Suỵt, thôi nào ! Ở nhà chẳng có ai đâu ! Chị chuẩn bị sẵn thuốc cho em rồi, đến giờ nhớ uống nhé ! - Ran kéo Conan lại một bên .....
- Nhưng Ran ơi .....
- Nào ! Đừng nhõng nhẽo chứ ?! Chị sắp trễ giờ rồi đấy !^^
- Ran ..... Chị .... không còn buồn chuyện lúc nãy chứ ?
......
- .... ? Ôi, chị thật là ..... chị không nên kể chuyện đó cho em nghe ..... Xin lỗi em .... !
- .....
- Chị đi nhé ! Khi nào về nhớ gọi đện cho chị ! - Chẳng hiểu sao, đôi mắt Ran lại cứ đượm buồn .... khi nhắc đến chuyện đó ....
..............
" Mình đùa có hơi quá lố ? Chắc Ran giận rồi ....... Tội nghiệp cô ấy .... "
" Buồn lắm sao ? Tớ cũng khổ tâm lắm ...... ! Phải làm gì để hết buồn đây, Ran nhỉ ? " - Conan nhìn theo Ran tất tả chạy khuất .....
Ê !!
Giật mình, Conan quay lại ....
- Gì thế ? Thủng màng nhĩ bây giờ !! - Conan gắt.
- Cậu tính sao đây ? - Cả bọn đồng thanh.
...........
- Vậy cậu có định đi không đấy ? Nhất là khi đang sốt hơn 38 độ ...... ?! Haizzzz - Haibara nhìn Conan với vẻ khó chịu .....
- Ừ .... Đi thì đi ! Khổ các cậu quá ! - Cậu chỉ còn biết nghe theo " số đông " ....
--------------------
Trên xe .......
- Này bác ....
- Cái gì ?
- Bác xạo vừa thôi nhé ! - Conan cười đểu
- Xạo ?? ..... Ừ thì xạo .... nhưng sao cháu nghĩ bác nói dối hay vậy ? - Bác Agasa gãi đầu .....
- Bác nói đã " phát minh " ra được thuốc chữa mọi bách bệnh chứ gì ?
- Ừ !
- Ha ha ! Nếu chữa đựoc tất cả các loại bệnh, thì ngay cả " bệnh " teo nhỏ của cháu cũng chữa được luôn chứ gì ?
- Chính xác ! ..... Huh ? Thì ra bác đã sơ hở ở chỗ đó ..... - Agasa cúi sầm mặt, đau khổ vì đã không lừa được một thằng nhóc 7 tuổi ......
- Thấy chưa ? Nếu chữa được cho cháu thì còn mời đám nhóc đến đây làm gì ? Lộ hết cả chân tướng ..... ! Haizzzzzz !!
- Này ! Hai ông cháu đang nói gì thế ?? - Ayumi bắt đầu " nhiều chuyện " ....
- À không có gì đâu ! Tớ chẳng hiểu tại sao " kịch bản " của các cậu lại " dở " thế ? Tớ biết tỏng rồi ...... Mọi người rủ rê tớ đi .... đào vàng chứ gì ?? - Conan lại cười đểu ( Sama nói gì nghe mích lòng quá !=.=" )
- Ê ! Sao cậu biết hay vậy ? Hay là .......
- Đúng ...... Ông bác dễ thương của các cậu đã khai hết rồi ! Hờ hờ .... - Conan liếc xéo về phía ông bác tội nghiệp ......
- Bác ơi là bác !!!!!!!!!!
- Oái !!
*******************
" Định chơi trò " truy tìm kho báu " hả ? Địa điểm là khu rừng sau trường học ? Hừm ...... " - Cậu nhăn mặt nhìn vào tấm bản đồ .......
" Mũi tên đỏ này ........ "
Cánh rừng rậm rạp ...... Thách thức con người một điều gì đó ..... Không ai biết được ......
Kiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiitttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt !!
- Này ! Sao thế ? - Haibara nhồm dậy
- Tiêu rồi ..... Hình như xe bị trục trặc gì đó ....... Đi không được nữa ! - Bác Agasa nhăn mặt
- Gì ??
******************
Vì sự cố xe bị trục trặc nên cả đoàn phải ra ngoài ...... tìm chỗ .... ăn uống .... Tại vì ..... " có thực mới vực đựoc đạo " ...... ( Chết thật, tìm kho báu kiểu này chắc chết đói mất thôi ! - Lời tác giả )
..................
- Ôi .... ! Nóng quá ! - Conan bắt đầu cảm thấy mệt ...... Cậu ngồi xuống cạnh một gốc cây
- Có lẽ cậu đang mệt lắm ! Đúng không Conan ? - Haibara ngồi xuống cạnh đó .....
- Có lẽ vậy .....
..... Mà cậu có thấy thời tiết hôm nay rất đẹp không ? - Conan cười .....
- Hôm nay ? ..... Ừ ! Đẹp lắm ! Nhưng cũng thật đáng sợ ! - Haibara nói, vừa nhìn về một nơi nào đó xa xăm .....
- Ý cậu là gì ?
- Sao nào ? Cậu sợ chứ gì ? ......
Một phút yên lặng ................
..... Đúng vậy, cậu biết không ? Trước khi có mưa bão ập đến, bầu trời thường rất xanh và đẹp .... Thế rồi .... Mây đen kéo đến ..... cuốn phăng tất cả ......
- ??
- ..... Tớ đùa đấy ! Cậu đừng nhớ những gì tớ nói ..... Những tâm sự của một đứa .... " chán đời " ..... ! - Haibara nhìn Conan rồi ngoảnh mặt đi .............
..................
" Thật chẳng hiểu bà cô này đang định nói về cái gì nữa ...... "
*****************
..........
" Gì đây ? "
" Một dòng chữ ...... "
" Và một dãy số ...... ? "
" 0858 ?? "
" Đây là gì ?? "
Gió từ đâu ù ù kéo đến ...... Cuốn phăng mọi thứ .......
.....
Ê ! Conan !! Cậu đi đâu vậy ????
**********************************
End chap 1 !
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Chap 2 : Tái ngộ
Part 1 :
Gió ù ù kéo đến, mang theo nỗi âu lo về một ngày định mệnh. Của ai ? ....
Của cậu, của những người mà cậu yêu mến .... Định mệnh nghiệt ngã ..... kéo theo cậu vào một trò chơi số phận. Nếu đánh đổi được tính mạng của mình, cậu sẽ được cười hạnh phúc ...... ( viết khó hiểu vậy cho .... vui ý mà !^^ )
---------------------
Bầu trời Tokyo hôm nay rất đẹp .....
Thế nhưng .....
Một cơn gió .....
Cũng đủ làm lá cây rơi xào xạc .....
.............
Ran rảo bước nhẹ trên con đường đến trường ..... Hôm nay, trường Teitan tổ chức đợt thi thử cho các học sinh lớp 11, cô cũng phải đến tham dự ......
Tâm hồn nặng trĩu ..... Cô đang nhớ về ai đây ?
" Gâu gâu !! "
Tiếng chó sủa ..... Bất giác ..... Ran quay lại .......
Huh ?
" Hứ hứ ...... "
Một con chó à ? ..... Mày sao thế ? Bị đau ở đâu à ?
" Gâu !!!!! "
Con chó đen tuyền tiến đến gần Ran ..... Như không muốn để cô phải quay đi nơi khác .....
Nó nhìn cô .... một cách chăm chú ......
Và móc ra một vật .............
.............
Gì đây ? - Ran hoảng hốt.
Đây có phải là .......
Trời ơi ! Đây có phải là cặp kính của Conan ? Tại sao .... tại sao mày lại có nó ?? Thằng bé đâu rồi ??
Á !!
Ran vừa nói xong, lập tức chú chó chạy biến mất ..... Ran chỉ còn biết đuổi theo ......... Cô đuổi theo một cách vô thức, trong lòng bỗng bất an, cô cảm thấy lo cho đứa em trai yêu quý của mình ..... " Conan, rốt cục là em bị làm sao ? " ....................
+++++++++++++++++
Part 2 :
30 phút trước .......
Ê !! Conan ! Cậu chạy đi đâu vậy ??
....................
Này !
................
Haibara, cậu làm gì vậy ? Giữ Conan lại đi !! - Cả bọn nhốn nháo ...........
- .....
- .....
- ..... Cứ để cậu ấy đi đi !
- Nhưng mà .......
Phụt phụt phụt !
......................
- Haibara, thế nghĩa là .... - Bác Agasa lên tiếng
- Vâng .... Cháu đã đánh hơi thấy bọn chúng ! Vì vậy .... Bác hãy trông bọn trẻ nhé ..... !
- Này ! Haibara ! Haibara !!
Cô bé xinh xắn, mái tóc màu nâu đỏ ...... chạy vụt đi ..... như thể cô sắp đánh mất một thứ gì đó ..... một cơ hội chăng ?
****************************
Huỵch huỵch ....
Gió kéo đến, khiến bụi bay khắp một vùng ......
...........
" Nốt nhạc ?! "
" Đây là khu thương mại sầm uất nhất nhì Tokyo .... ?! "
Cậu tiến đến gần địa điểm ấy ....
Tầng thứ 108 - Khu thương mại Beika ( Tên này là em tự bịa !^^ )
Thật không thể nào tưởng tượng được ....
Cậu khẽ đẩy nhẹ cánh cửa .....
Trong lòng cậu đã bắt đầu cảm thấy bất an .....
Rõ ràng đây không phải là một trò đùa .....
Không, cũng đúng đấy chứ ..... Đây đúng là một trò đùa ..... Nhưng lại là một trò đùa của số phận ......
Số phận nghiệt ngã kéo cậu đi vào mọi ngóc ngách của nguy hiểm .....
" Lại gì nữa đây ? Một cánh cửa khác ........ !
Gì thế này ...... "
.........
Á !
Xẹt xẹt !!
........
Phía bên kia ..... Một người phụ nữ xinh đẹp đã ở đó, có lẽ từ rất lâu rồi, cô đang trông chờ một điều gì chăng ?
Cô tiến đến gần cậu bé ấy, sờ vào đôi má hồng hào của cậu ..... và nhoẻn miệng cười ...... một nụ cười quyến rũ ...... " Cool guy, I see you ..... "
A secret makes a woman woman
....................
Có ai từng uống rượu Belmot chưa nhỉ ? Có lẽ là ..... vị của loại rượu đó rất nồng nàn và quyến rũ .........
- Sally, hãy mang cặp kính này cho cô bé ......
Ta muốn tái ngộ thiên thần .....
**************
Trở về với hiện tại ......
- Này ! Mày định chạy đi đâu nữa đây ?
Oái ! Chờ ta với !
..........
- Sao ? Đây là .....
Đây ư ? Khu thương mại Beika !
Này ! Thằng bé đang ở trong này à ? ...........
Chó Sally không thể nói tiếng người .... thế nhưng .... dường như nó muốn cô lấy ra một thứ gì đó, từ cặp kính mà nó đã trao cho cô ......
.......
- Gì đây ? Một bức thư ? .....
........ " Hãy lên tầng thứ 108 ! Ta muốn gặp em, Angel của ta ..... "
Angel ?
***************8
Căn phòng tối đen như mực ..... À không, vẫn còn một chút ánh sáng ..... nhưng chỉ đủ làm chói mắt một con kiến nhỏ ...... ( Tác giả tưởng tượng ghê quá !=.=" )
- Ngủ ngon nhé, cậu bé đẹp trai ......
................
- ....
- .....
Cậu bé đáng yêu vẫn ở trong trạng thái ngủ say ..... Đã lâu rồi ..... bà chưa được nhìn cậu rõ như vậy ...... Đôi mắt tinh anh nhắm nghiền ..... Bà ngắm cậu rất lâu ......
- Sắp rồi Cool Guy ạ, cậu sẽ được thấy Angel của cậu .......
*********************
Trong khi đó ..... Tại tòa tháp Tokyo, trung tâm của thủ đô Nhật Bản .....
- Hắn thật liều mạng ! Dám đến đây gây chuyện ! - Tiếng nói sỗ sàng từ một gã thanh tra ......
Ảo thuật gia cuối thế kỷ đã tái xuất rồi ư ?
Pandora là thứ hắn muốn ?
++++++++++++++++++++++
Part 3 :
Lá thư của Kid ?!
Có lẽ là hôm nay ..... Tokyo náo nhiệt hơn bao giờ hết ...... Một tương lai gần .....
................
Tại sở cảnh sát ......
Chẳng biết vì lý do gì mà cả sở cảnh sát lại vò đầu bứt tai như vậy ?! .....
- Ông Suzuki quả là liều ! Sao lại dám công khai viên ngọc quý giá ấy
nhỉ ? Đúng là đầu óc ông ta có vấn đề ..... Định đánh động tên Kid hay
sao thế này ?? - Thanh tra Nakamori nói một cách bực tức
- Vâng, quả là chẳng có ai dám đánh động Kid một cách lộ liễu như thế
đâu ạ ..... Tôi thấy ông ta dũng cảm hơn sếp đấy ! Ha ha - Một viên cảnh
sát lên tiếng .....
- Cậu vừa nói gì ??
- Ơ .... dạ .... ??
............
- Này .....
- ??
-Cậu biết thông tin gì về vụ này chứ ?
- Chẳng biết gì cả .... !=.="
.... À, nhưng mà ..... có đấy ! Đó là một viên ngọc lạ, mang tên là .....
.......
" Pandora đã xuất hiện ..... "
****************************
Trở lại với Ran ......
Vì sự cố đột xuất, thang máy của tòa nhà bị .... mất điện ! Ran phải chạy từ tầng 1 lên đây ....... ( Đúng là rảnh chị ơi !=.=" )
Cô đẩy cánh cửa đầu tiên .....
- Sao tối om thế này ?! ....
Huh ?
Gì đây ?
..... Một chiếc kìm chích điện ?!
Hả ??
......
Bỗng từ đâu, một người đàn ông to cao xuất hiện .....
....
- Ai ? Là ai vậy ?????
- Là ai ư ..... ?
..............
Á !
Xoẹt ..... xẹt ..... !
" Ngủ đi nào ! Con chim bồ câu bé nhỏ "
Ngươi sắp gặp đựoc người mà ngươi mong nhớ rồi đấy ! Ha ha ......
***************
Cool Guy & Angel ...... họ đang chìm trong giấc ngủ say ......
....................
Mùi rượu nồng nặc cả một căn phòng rộng lớn .....
Căn phòng tối tăm ......
Giờ thứ 2 ....
Thuốc mê đã hết tác dụng .......
......
Cậu từ từ mở mắt .....
- Đây ... đây là đâu ? - Cậu thật sự bàng hoàng khi mình đang ở trong một căn phòng lạ hoắc .... Nhưng không, đây là nhà kho thì đúng hơn ..... Mọi thứ thật lộn xộn .....
" Hả ? "
" Mình dã ngủ bao lâu rồi ? "
" Sao thế này .....
..... Tay của mình tê quá .....
Hình như ..... một sợi dây ?
Mình bị trói ư ???????
Cậu bất giác nhìn về phía sau ..... Dù tay cậu đang bị trói .....
Một người cũng bị trói như cậu ..... Họ trói tay cậu & người đó rất chặt .....
Ai đây ?
Một cô gái .....
Bị trói chung với mình .....
Hả ??
RAN MORI ??????? "
++++++++++++++
Chap 3 : Nguyên lí thuốc giải Apotoxin 4869
Quay trở lại với Haibara ......
Vài tiếng trước......
Part 1 :
Hộc hộc .... !!
Cô bé xinh đẹp, mái tóc màu nâu đỏ chạy thuc mạng về phía tòa nhà ấy ...... Trên khuôn mặt cô lấm tấm vài giọt mồ hôi .... Cô đeo trên tai chiếc phone thám tử nhỏ ......
Cô đang nói chuyện với ai đó ..... Vừa nói và vừa chạy ......
- Ai này ! Cháu định đến đó thật hay sao ? - Giọng của bác Agasa reo lên trên chiếc tai phone của cô bé .....
- Cháu đã quyết định rồi ! Cháu sẽ cứu Kudo ! Cậu ấy rất liều mạng ..... !
- ......
- Bác hãy trông chừng bọn trẻ giúp cháu .....
- .....
- Cháu đã gây mê chúng rồi ...... Hãy làm thật tốt nhiệm vụ của bác .....
- Bác biết rồi ......
- Cháu rất mến bác ..... Hãy sống tốt nhé .....
- Ai !
Cô & ông ấy im lặng một hồi lâu ..... Thế rồi .....
- Bác Agasa .....
..... Bác có biết rằng ..... Trước khi đi, Kudo đã nhắn nhủ gì cho mọi người không ...... ?
..... Cậu ấy bảo ..... " Cho dù sau này, tớ có xảy ra chuyện gì ..... thì hãy mãi là một đội thám tử nhí đáng yêu, và có ích cho xã hội nhé .... Cố lên nào !! ...
..... Tớ yêu các cậu " .....
- Vậy sao .... ?
.....
Từng cơn gió vô tình khẽ áp sát vào khuôn mặt của cô gái bé bỏng ..... Tâm trí cô rối bời. Cô đang chạy về đâu thế này ..... ? Một cõi hư vô ? .....
.....
Gió ....
Không ổn rồi ..... Cô đã nói gì thế này ? .....
Cô đã từng tâm sự với Kudo, đây có phải là một lời tâm sự ..... ?
" Trước khi có mưa bão ập đến, bầu trời thường rất xanh và đẹp .... Thế rồi .... Mây đen kéo đến ..... cuốn phăng tất cả ...... "
.....
Bỗng ....
Một hạt mưa rơi ..... Thấm ướt mắt cô .....
Mưa thật rồi ư ?
Tí tách ..... Tí tách ......
Cũng vào ngày mưa ấy ..... Là ngày đó ... Ngày cuối cùng cô gặp người chị quá cố của mình ...... - Akemi
.....
Mưa đã rơi ..... Mưa rồi .....
Tại sao vậy mưa ? Sao nỡ rơi trên bầu trời Tokyo tươi đẹp này ..... ?
Hoa anh đào đang nở cơ mà ..... ?!
*******
Cool Guy & Angel .......
Cậu là tia chớp ..... Cậu luôn thay đổi mọi thứ ..... Cậu xuất hiện trước mặt cô ..... Rồi vụt chạy đi mất ..... Khiên trái tim cô không khỏi nhớ nhung ......
Cô là rừng cây tĩnh lặng, cô ở đó chờ ai thế này ? Cô mạnh mẽ nhưng mềm yếu ..... Dù là cơn gió nhẹ cũng đủ làm cô ngã khuỵu .....
Cô có biết rằng ..... Cậu rất xót xa khi nhìn cô như vậy không ?
............
Căn phòng nồng nặc mùi rượu ấy ..........
- Ran ?? Tại sao lại là Ran ?? Ai đã đưa cậu ấy đến đây ?
......
- Ha ha .... Chính là ta đấy, cậu bé ạ ..... !
- Ai vậy ??
- Là ta, chính là ta đấy ! Cậu biết ta mà ..... Phải không nào ..... ?
- Bà là ai ??
.....
Hương thơm nồng nàn quyến rũ ..... Bà đã uống vài ngụm Belmot rồi bước vào đây ...... Để ngắm nhìn gương mặt của cậu ..........
Suỵt, Cool Guy !
Angel đang ngủ rất ngon cơ mà ..... ?!
..............
A secret makes a woman woman .......
Mùi rượu Belmot càng lúc càng nồng nặc ..... Không chỉ căn phòng ấy, mà là cả một khu vực .....
Bà đang định đánh thức một thứ gì chăng ?
******************
Trường Teitan .....(Nhiều khi tác giả đọc nhầm thành Titanic mới đau !=.=")
Kính coong !!
15 phút trước khi làm bài thi ......
Ồn ào .......
Một cô gái khác, mái tóc màu nâu đang ngồi uể oải trong phòng học ....
- Oài ..... ! Sao lâu thế nhỉ ? Ran ơi là Ran !! Cậu định nghỉ không phép luôn hay sao thế ?????? - Thì ra đó là Sonoko, cô bạn thân nhất của Ran .....
- Ừ ! Qua hai tiết rồi mà chẳng thấy mặt mũi đâu ! Xưa nay Ran đâu phải đứa nghỉ học không lý do đâu nhỉ - Một cậu bạn khác vừa nói vừa chống cằm ......
- Thôi được rồi !! Thắc mắc cũng chẳng được gì ..... Lo ôn bài đi ! - Bỗng một cô gái khác lên tiếng ......
- Không, không phải ..... - Một học sinh khác nữa ......
- Cái gì ?
- Không nên quy tội Ran .... Lỡ như cậu ấy có mệnh hệ gì thì sao ? Bị người khác bắt cóc giữa đường thì sao ?? - Cô gái xinh đẹp nói một cách dõng dạc ..... Trên khuôn mặt lộ rõ sự chín chắn .....
Mái tóc cắt ngắn theo kiểu Tomboy, ánh mắt to lanh lợi .....
Cô nhoẻn miệng cười ..... Như đang khiêu khích một ai đó ......
++++++++++++++
Tạm thời cứ như thế đã !^^
Fic này có tên : NANATSUNOKO
Author : girlprincess1996
Disclaimer : Những nhân vật này thuộc về bác G.A
Genres : ** sẽ nói sau ^^ **
Rating : All !^^
Pairing : Shinichi x Ran, Kid x Aoko ( Cặp này chỉ thêm vào !^^ )
Tóm tắt sơ lược : Một ngày đẹp trời, Conan đang bị cảm nặng ( sao nghịch lý quá vậy ?!=.=" ), nhưng " số phận " của cậu dường như .... không được phép nằm trên gi.ường bệnh ....... Ngày hôm đó là một ngày định mệnh đối với cậu, ngày mà cả cậu, cả Ran, cả những người bạn, những người mà câu yêu mến,...... đều đang đứng trước " thảm họa " ......
Bạn của cậu là những đứa trẻ học lớp 1B, lại rủ rê cậu vào một trò chơi vô cùng .... con nít, trò chơi " truy tìm kho báu ". Nhưng cậu có nghĩ rằng .... trò chơi đó là một định mệnh ? ..... Chiếc xe của bác Agasa bỗng nhiên gặp trục trặc, và thế là ...... ?!
Trong khi đó, Ran đang trên đường đến trường ......... !
Có ai nghĩ rằng ..... Shinichi & Ran sẽ gặp nhau trong một tình huống đặc biệt hay không ?!^^
Si La Son La ........
Và Kaitou Kid ....... ? Cậu cũng đang đứng trước " thách thức " của một câu nói bí ẩn ......... !
Pandora đang là trung tâm của Tokyo ......... !
++++++++++++++++++++++++++++
Chap 1 : Đánh hơi ** bình tĩnh khi đọc, mình viết chatting khá nhiều đó **
Lưu ý : Vì đây là chap khởi đầu nên mình viết chatting là chủ yếu !^^ Ai không thích có thể đọc sơ qua để nắm nội dung là được rùi !^^
Buổi sáng Chủ Nhật, Tokyo bỗng " đẹp " lạ thường ...... ( Tác giả đang trầm tư ý mà !=.=" )
Cái đẹp đó là gì ? Vì sao đẹp ?
.................
Không gian im ắng bao trùm lấy nơi đây ....
Phải rồi, bây giờ chỉ mới 6h sáng thôi mà ......
***************
Văn phòng thám tử Mori ......
Reng reng !!!!!!!!
- .....
- ......
Chíp chíp ..........
Chim hót, và mặt trời thì đã " thức giấc " từ lúc nào ....
...........
Cốc cốc !
Giọng nói thánh thót của một cô gái phá tan bầu không khí im lặng ......
................
- Này !!!!!! Conan ơi, dậy đi ! Sáng rồi đấy !! - Ran hối thúc.
-
U ơ ....... Oáp ..... Buồn ngủ quá ! Sao chị dậy sớm thế này ? Chị
không biết hôm nay là Chủ Nhật à ? - Conan nhăn nhó. ( Khó chịu !=.=" )
- Haizz ! Chủ Nhật mà chị đây cũng phải lên trường thi thử đấy nhóc ! Mà chính chị mới là người phải hỏi em : Sao hôm nay nhóc dậy trễ quá vậy ????
- Huh ?
- Hử hả gì ? Dậy ăn sáng mau lên ! Chắc tối qua ngồi xem mấy cuốn truyện trinh thám nên mới " nướng " thế này đây !
- Ơ ... nhưng mà .....
......
- Em sao vậy ?
- Hả ?
-
Chị hỏi em bị sao vậy ? Mệt à ? Sắc mặt em xanh xao lắm ! - Vừa nói,
Ran vừa áp sát vào trán của Conan, khiến cu cậu ngượng chín cả mặt
...... !
- Oái oái .... !! Ơ .... À ...... Thôi ... thôi được rồi ạ !! Em không sao đâu ! Em dậy liền đây !
- Sao thế này .... ? Đầu em sao nóng quá vậy ? Được rồi nhóc, há họng ra nào, chị đo nhiệt cho !
--------------------
- .....
- Hừm .... 38,5 độ C, em làm gì mà để sốt cao thế này ? - Ran giở bộ mặt " hỏi cung " thằng nhóc tội nghiệp.
- Dạ ... Có lẽ cứ tới mùa là em bị thôi ạ !
- Vậy sao ? Thật chứ ? - Ran sờ má Conan
- Thật .... thật mà chị - Cậu lại ngượng nữa rồi. =.="
-
Ừ ! Vậy thì xuống nhà đi em ! Chị có nấu bữa sáng cho em rồi ! Ăn xong
chị sẽ cho em uống thuốc - Ran nở một nụ cười thật hiền
- Vâng ạ !
Ắt xìiiiiiiiiiii !!
" Hình như hôm nay bọn nhóc hẹn mình đi đâu đó ..... Suýt nữa quên béng ! " - Conan thầm nghĩ ....
------------
- ....
- .... Chị sao vậy ? Ăn đi chứ ?
- Ừ, em ăn trước đi ! Chị cũng hơi mệt ....
- Chi cũng mệt à ? Hay để em xin phép cho chị nghỉ bữa nay nhé !
- A ... không ! Chị mệt vì chuyện khác cơ .... Hì !^^ - Ran cười trừ, một nụ cười cho qua chuyện ....
- Ran ...
- .....
- Chuyện anh Shinichi nhà em chứ gì ?!
- Huh ?
- Hử hả gì ? Nhìn mặt chị là em biết tỏng rồi ! - Cu cậu cười gian thấy sợ =.="
-
Có lẽ vậy ...... Không biết ..... từ vụ ở London đến giờ, chẳng thấy
Shinichi gọi điện cho chị cú nào, chị rất lo ! Như vậy là cũng sắp kết
thúc học kỳ rồi ! 2 tuần nữa là thi học kỳ rồi đó em ! - Ánh mắt Ran khẽ
ánh lên nỗi âu lo .....
- 2 tuần ?
- Ừ ....
- ....
- .....
( tác giả muốn bí rồi đây !=.=" )
- ....
- Conan này ! Chẳng biết em có hiểu hay không ..... Nhưng mà .... kể từ
sau chuyến đi đó .... chi cảm thấy ... trong lòng hạnh phúc hơn bao giờ
hết ! - Ran lại cười, một nụ cười thiên thần ... đáng yêu.
- Vậy ạ ? - Conan đỏ mặt ( phát ớn ông anh anyf !=.=" )
- Vì vậy chị rất lo .... ! Conan ạ, em có nghĩ ... anh ấy sẽ hiểu được tâm trạng của chị không ? .....
- Hả ?? Tâm trạng ..... ?
- .....
- À .... ! Há há ..... ! Chị .... dữ như bà chằn vậy ...... Ai thèm để ý
đâu mà ..... Hí hí .... ! Mà vụ ở London, chắc anh ấy chỉ đùa thôi ý,
chị đừng bận tâm nhiều ..... ! - Conan phẩy phẩy tay nói cho qua chuyện ......
Nhưng mà cái kiểu " cho qua chuyện " ấy cũng gây ra một hậu quả .... hết sức ghê gớm. =.="
- Em vừa nói gì ? - Ran trừng mắt.
- Dạ ?? .... - Conan sợ run người !!
- Chị hỏi em vừa nói gì? Nhắc lại xem nào !! - Mặt Ran nghiêm nghị. ( Sợ quá !=.=" )
- Ơ .... à ... Em ... em có nói gì đâu ? À ... không .... Ý em chỉ là .... ơ .... Em chỉ nói đùa cho .... vui nhà vui cửa thôi ấy mà ! Hì hì ..... ! - Conan gãi đầu, mặt cười toe nhưng trên gò má thì mấy giọt mồ hôi đang chảy .... ròng ròng ....
- Đùa ư ?
- V ... vâng .... !
- Ừ ..... Có lẽ .... anh ấy chỉ đùa với chị thôi, Conan nhỉ ..... ?! - Ran cười buồn
- ??
- .....
Mấy giây im lặng ..... Ran nhìn Conan .... đượm buồn .....
...........
Kính coong !!!!!
Conannnnnnnnnnn !!!!!!!! Bọn tớ đến rồi đây !!!!!
Oái !!!!! Giật cả mình ! - Chẳng hiểu sao mà anh chàng lại sởn cả tóc gáy !=.="
- Ủa ? Các em .... Bác Agasa ! Mọi người đến đây làm gì thế ? - Ran ngạc nhiên
- À, chẳng là bác đã phát mình ra một loại thuốc, có thể chữa hết mọi bách bệnh ngay lập tức ! Và hôm nay bác đến nhà cháu " mượn " Conan làm " thí nghiệm " một chút ! Cháu không phiên chứ ? - Bác Agasa noi mà không sợ ai kia bị " tự ái " =.="
- Gì ... gì cơ ? Thí nghiệm ?? - Conan há hốc mồm ......
- Ồ, vậy sao ạ ? Em ấy cũng đang bệnh, bác đến thật đúng lúc ạ !^^ Bác có thể " mượn " ngay bây giờ đấy ! Cháu phải đi học đây !^^ - Ran vui vẻ " chào đón " =.=" ( Chẳng biết cô nàng đang nghĩ gì ....... )
- Ấy ấy, chị Ran ..... Đừng .... đừng mà !
- Suỵt, thôi nào ! Ở nhà chẳng có ai đâu ! Chị chuẩn bị sẵn thuốc cho em rồi, đến giờ nhớ uống nhé ! - Ran kéo Conan lại một bên .....
- Nhưng Ran ơi .....
- Nào ! Đừng nhõng nhẽo chứ ?! Chị sắp trễ giờ rồi đấy !^^
- Ran ..... Chị .... không còn buồn chuyện lúc nãy chứ ?
......
- .... ? Ôi, chị thật là ..... chị không nên kể chuyện đó cho em nghe ..... Xin lỗi em .... !
- .....
- Chị đi nhé ! Khi nào về nhớ gọi đện cho chị ! - Chẳng hiểu sao, đôi mắt Ran lại cứ đượm buồn .... khi nhắc đến chuyện đó ....
..............
" Mình đùa có hơi quá lố ? Chắc Ran giận rồi ....... Tội nghiệp cô ấy .... "
" Buồn lắm sao ? Tớ cũng khổ tâm lắm ...... ! Phải làm gì để hết buồn đây, Ran nhỉ ? " - Conan nhìn theo Ran tất tả chạy khuất .....
Ê !!
Giật mình, Conan quay lại ....
- Gì thế ? Thủng màng nhĩ bây giờ !! - Conan gắt.
- Cậu tính sao đây ? - Cả bọn đồng thanh.
...........
- Vậy cậu có định đi không đấy ? Nhất là khi đang sốt hơn 38 độ ...... ?! Haizzzz - Haibara nhìn Conan với vẻ khó chịu .....
- Ừ .... Đi thì đi ! Khổ các cậu quá ! - Cậu chỉ còn biết nghe theo " số đông " ....
--------------------
Trên xe .......
- Này bác ....
- Cái gì ?
- Bác xạo vừa thôi nhé ! - Conan cười đểu
- Xạo ?? ..... Ừ thì xạo .... nhưng sao cháu nghĩ bác nói dối hay vậy ? - Bác Agasa gãi đầu .....
- Bác nói đã " phát minh " ra được thuốc chữa mọi bách bệnh chứ gì ?
- Ừ !
- Ha ha ! Nếu chữa đựoc tất cả các loại bệnh, thì ngay cả " bệnh " teo nhỏ của cháu cũng chữa được luôn chứ gì ?
- Chính xác ! ..... Huh ? Thì ra bác đã sơ hở ở chỗ đó ..... - Agasa cúi sầm mặt, đau khổ vì đã không lừa được một thằng nhóc 7 tuổi ......
- Thấy chưa ? Nếu chữa được cho cháu thì còn mời đám nhóc đến đây làm gì ? Lộ hết cả chân tướng ..... ! Haizzzzzz !!
- Này ! Hai ông cháu đang nói gì thế ?? - Ayumi bắt đầu " nhiều chuyện " ....
- À không có gì đâu ! Tớ chẳng hiểu tại sao " kịch bản " của các cậu lại " dở " thế ? Tớ biết tỏng rồi ...... Mọi người rủ rê tớ đi .... đào vàng chứ gì ?? - Conan lại cười đểu ( Sama nói gì nghe mích lòng quá !=.=" )
- Ê ! Sao cậu biết hay vậy ? Hay là .......
- Đúng ...... Ông bác dễ thương của các cậu đã khai hết rồi ! Hờ hờ .... - Conan liếc xéo về phía ông bác tội nghiệp ......
- Bác ơi là bác !!!!!!!!!!
- Oái !!
*******************
" Định chơi trò " truy tìm kho báu " hả ? Địa điểm là khu rừng sau trường học ? Hừm ...... " - Cậu nhăn mặt nhìn vào tấm bản đồ .......
" Mũi tên đỏ này ........ "
Cánh rừng rậm rạp ...... Thách thức con người một điều gì đó ..... Không ai biết được ......
Kiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiitttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt !!
- Này ! Sao thế ? - Haibara nhồm dậy
- Tiêu rồi ..... Hình như xe bị trục trặc gì đó ....... Đi không được nữa ! - Bác Agasa nhăn mặt
- Gì ??
******************
Vì sự cố xe bị trục trặc nên cả đoàn phải ra ngoài ...... tìm chỗ .... ăn uống .... Tại vì ..... " có thực mới vực đựoc đạo " ...... ( Chết thật, tìm kho báu kiểu này chắc chết đói mất thôi ! - Lời tác giả )
..................
- Ôi .... ! Nóng quá ! - Conan bắt đầu cảm thấy mệt ...... Cậu ngồi xuống cạnh một gốc cây
- Có lẽ cậu đang mệt lắm ! Đúng không Conan ? - Haibara ngồi xuống cạnh đó .....
- Có lẽ vậy .....
..... Mà cậu có thấy thời tiết hôm nay rất đẹp không ? - Conan cười .....
- Hôm nay ? ..... Ừ ! Đẹp lắm ! Nhưng cũng thật đáng sợ ! - Haibara nói, vừa nhìn về một nơi nào đó xa xăm .....
- Ý cậu là gì ?
- Sao nào ? Cậu sợ chứ gì ? ......
Một phút yên lặng ................
..... Đúng vậy, cậu biết không ? Trước khi có mưa bão ập đến, bầu trời thường rất xanh và đẹp .... Thế rồi .... Mây đen kéo đến ..... cuốn phăng tất cả ......
- ??
- ..... Tớ đùa đấy ! Cậu đừng nhớ những gì tớ nói ..... Những tâm sự của một đứa .... " chán đời " ..... ! - Haibara nhìn Conan rồi ngoảnh mặt đi .............
..................
" Thật chẳng hiểu bà cô này đang định nói về cái gì nữa ...... "
*****************
..........
" Gì đây ? "
" Một dòng chữ ...... "
" Và một dãy số ...... ? "
" 0858 ?? "
" Đây là gì ?? "
Gió từ đâu ù ù kéo đến ...... Cuốn phăng mọi thứ .......
.....
Ê ! Conan !! Cậu đi đâu vậy ????
**********************************
End chap 1 !
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Chap 2 : Tái ngộ
Part 1 :
Gió ù ù kéo đến, mang theo nỗi âu lo về một ngày định mệnh. Của ai ? ....
Của cậu, của những người mà cậu yêu mến .... Định mệnh nghiệt ngã ..... kéo theo cậu vào một trò chơi số phận. Nếu đánh đổi được tính mạng của mình, cậu sẽ được cười hạnh phúc ...... ( viết khó hiểu vậy cho .... vui ý mà !^^ )
---------------------
Bầu trời Tokyo hôm nay rất đẹp .....
Thế nhưng .....
Một cơn gió .....
Cũng đủ làm lá cây rơi xào xạc .....
.............
Ran rảo bước nhẹ trên con đường đến trường ..... Hôm nay, trường Teitan tổ chức đợt thi thử cho các học sinh lớp 11, cô cũng phải đến tham dự ......
Tâm hồn nặng trĩu ..... Cô đang nhớ về ai đây ?
" Gâu gâu !! "
Tiếng chó sủa ..... Bất giác ..... Ran quay lại .......
Huh ?
" Hứ hứ ...... "
Một con chó à ? ..... Mày sao thế ? Bị đau ở đâu à ?
" Gâu !!!!! "
Con chó đen tuyền tiến đến gần Ran ..... Như không muốn để cô phải quay đi nơi khác .....
Nó nhìn cô .... một cách chăm chú ......
Và móc ra một vật .............
.............
Gì đây ? - Ran hoảng hốt.
Đây có phải là .......
Trời ơi ! Đây có phải là cặp kính của Conan ? Tại sao .... tại sao mày lại có nó ?? Thằng bé đâu rồi ??
Á !!
Ran vừa nói xong, lập tức chú chó chạy biến mất ..... Ran chỉ còn biết đuổi theo ......... Cô đuổi theo một cách vô thức, trong lòng bỗng bất an, cô cảm thấy lo cho đứa em trai yêu quý của mình ..... " Conan, rốt cục là em bị làm sao ? " ....................
+++++++++++++++++
Part 2 :
30 phút trước .......
Ê !! Conan ! Cậu chạy đi đâu vậy ??
....................
Này !
................
Haibara, cậu làm gì vậy ? Giữ Conan lại đi !! - Cả bọn nhốn nháo ...........
- .....
- .....
- ..... Cứ để cậu ấy đi đi !
- Nhưng mà .......
Phụt phụt phụt !
......................
- Haibara, thế nghĩa là .... - Bác Agasa lên tiếng
- Vâng .... Cháu đã đánh hơi thấy bọn chúng ! Vì vậy .... Bác hãy trông bọn trẻ nhé ..... !
- Này ! Haibara ! Haibara !!
Cô bé xinh xắn, mái tóc màu nâu đỏ ...... chạy vụt đi ..... như thể cô sắp đánh mất một thứ gì đó ..... một cơ hội chăng ?
****************************
Huỵch huỵch ....
Gió kéo đến, khiến bụi bay khắp một vùng ......
...........
" Nốt nhạc ?! "
" Đây là khu thương mại sầm uất nhất nhì Tokyo .... ?! "
Cậu tiến đến gần địa điểm ấy ....
Tầng thứ 108 - Khu thương mại Beika ( Tên này là em tự bịa !^^ )
Thật không thể nào tưởng tượng được ....
Cậu khẽ đẩy nhẹ cánh cửa .....
Trong lòng cậu đã bắt đầu cảm thấy bất an .....
Rõ ràng đây không phải là một trò đùa .....
Không, cũng đúng đấy chứ ..... Đây đúng là một trò đùa ..... Nhưng lại là một trò đùa của số phận ......
Số phận nghiệt ngã kéo cậu đi vào mọi ngóc ngách của nguy hiểm .....
" Lại gì nữa đây ? Một cánh cửa khác ........ !
Gì thế này ...... "
.........
Á !
Xẹt xẹt !!
........
Phía bên kia ..... Một người phụ nữ xinh đẹp đã ở đó, có lẽ từ rất lâu rồi, cô đang trông chờ một điều gì chăng ?
Cô tiến đến gần cậu bé ấy, sờ vào đôi má hồng hào của cậu ..... và nhoẻn miệng cười ...... một nụ cười quyến rũ ...... " Cool guy, I see you ..... "
A secret makes a woman woman
....................
Có ai từng uống rượu Belmot chưa nhỉ ? Có lẽ là ..... vị của loại rượu đó rất nồng nàn và quyến rũ .........
- Sally, hãy mang cặp kính này cho cô bé ......
Ta muốn tái ngộ thiên thần .....
**************
Trở về với hiện tại ......
- Này ! Mày định chạy đi đâu nữa đây ?
Oái ! Chờ ta với !
..........
- Sao ? Đây là .....
Đây ư ? Khu thương mại Beika !
Này ! Thằng bé đang ở trong này à ? ...........
Chó Sally không thể nói tiếng người .... thế nhưng .... dường như nó muốn cô lấy ra một thứ gì đó, từ cặp kính mà nó đã trao cho cô ......
.......
- Gì đây ? Một bức thư ? .....
........ " Hãy lên tầng thứ 108 ! Ta muốn gặp em, Angel của ta ..... "
Angel ?
***************8
Căn phòng tối đen như mực ..... À không, vẫn còn một chút ánh sáng ..... nhưng chỉ đủ làm chói mắt một con kiến nhỏ ...... ( Tác giả tưởng tượng ghê quá !=.=" )
- Ngủ ngon nhé, cậu bé đẹp trai ......
................
- ....
- .....
Cậu bé đáng yêu vẫn ở trong trạng thái ngủ say ..... Đã lâu rồi ..... bà chưa được nhìn cậu rõ như vậy ...... Đôi mắt tinh anh nhắm nghiền ..... Bà ngắm cậu rất lâu ......
- Sắp rồi Cool Guy ạ, cậu sẽ được thấy Angel của cậu .......
*********************
Trong khi đó ..... Tại tòa tháp Tokyo, trung tâm của thủ đô Nhật Bản .....
- Hắn thật liều mạng ! Dám đến đây gây chuyện ! - Tiếng nói sỗ sàng từ một gã thanh tra ......
Ảo thuật gia cuối thế kỷ đã tái xuất rồi ư ?
Pandora là thứ hắn muốn ?
++++++++++++++++++++++
Part 3 :
Lá thư của Kid ?!
Có lẽ là hôm nay ..... Tokyo náo nhiệt hơn bao giờ hết ...... Một tương lai gần .....
................
Tại sở cảnh sát ......
Chẳng biết vì lý do gì mà cả sở cảnh sát lại vò đầu bứt tai như vậy ?! .....
- Ông Suzuki quả là liều ! Sao lại dám công khai viên ngọc quý giá ấy
nhỉ ? Đúng là đầu óc ông ta có vấn đề ..... Định đánh động tên Kid hay
sao thế này ?? - Thanh tra Nakamori nói một cách bực tức
- Vâng, quả là chẳng có ai dám đánh động Kid một cách lộ liễu như thế
đâu ạ ..... Tôi thấy ông ta dũng cảm hơn sếp đấy ! Ha ha - Một viên cảnh
sát lên tiếng .....
- Cậu vừa nói gì ??
- Ơ .... dạ .... ??
............
- Này .....
- ??
-Cậu biết thông tin gì về vụ này chứ ?
- Chẳng biết gì cả .... !=.="
.... À, nhưng mà ..... có đấy ! Đó là một viên ngọc lạ, mang tên là .....
.......
" Pandora đã xuất hiện ..... "
****************************
Trở lại với Ran ......
Vì sự cố đột xuất, thang máy của tòa nhà bị .... mất điện ! Ran phải chạy từ tầng 1 lên đây ....... ( Đúng là rảnh chị ơi !=.=" )
Cô đẩy cánh cửa đầu tiên .....
- Sao tối om thế này ?! ....
Huh ?
Gì đây ?
..... Một chiếc kìm chích điện ?!
Hả ??
......
Bỗng từ đâu, một người đàn ông to cao xuất hiện .....
....
- Ai ? Là ai vậy ?????
- Là ai ư ..... ?
..............
Á !
Xoẹt ..... xẹt ..... !
" Ngủ đi nào ! Con chim bồ câu bé nhỏ "
Ngươi sắp gặp đựoc người mà ngươi mong nhớ rồi đấy ! Ha ha ......
***************
Cool Guy & Angel ...... họ đang chìm trong giấc ngủ say ......
....................
Mùi rượu nồng nặc cả một căn phòng rộng lớn .....
Căn phòng tối tăm ......
Giờ thứ 2 ....
Thuốc mê đã hết tác dụng .......
......
Cậu từ từ mở mắt .....
- Đây ... đây là đâu ? - Cậu thật sự bàng hoàng khi mình đang ở trong một căn phòng lạ hoắc .... Nhưng không, đây là nhà kho thì đúng hơn ..... Mọi thứ thật lộn xộn .....
" Hả ? "
" Mình dã ngủ bao lâu rồi ? "
" Sao thế này .....
..... Tay của mình tê quá .....
Hình như ..... một sợi dây ?
Mình bị trói ư ???????
Cậu bất giác nhìn về phía sau ..... Dù tay cậu đang bị trói .....
Một người cũng bị trói như cậu ..... Họ trói tay cậu & người đó rất chặt .....
Ai đây ?
Một cô gái .....
Bị trói chung với mình .....
Hả ??
RAN MORI ??????? "
++++++++++++++
Chap 3 : Nguyên lí thuốc giải Apotoxin 4869
Quay trở lại với Haibara ......
Vài tiếng trước......
Part 1 :
Hộc hộc .... !!
Cô bé xinh đẹp, mái tóc màu nâu đỏ chạy thuc mạng về phía tòa nhà ấy ...... Trên khuôn mặt cô lấm tấm vài giọt mồ hôi .... Cô đeo trên tai chiếc phone thám tử nhỏ ......
Cô đang nói chuyện với ai đó ..... Vừa nói và vừa chạy ......
- Ai này ! Cháu định đến đó thật hay sao ? - Giọng của bác Agasa reo lên trên chiếc tai phone của cô bé .....
- Cháu đã quyết định rồi ! Cháu sẽ cứu Kudo ! Cậu ấy rất liều mạng ..... !
- ......
- Bác hãy trông chừng bọn trẻ giúp cháu .....
- .....
- Cháu đã gây mê chúng rồi ...... Hãy làm thật tốt nhiệm vụ của bác .....
- Bác biết rồi ......
- Cháu rất mến bác ..... Hãy sống tốt nhé .....
- Ai !
Cô & ông ấy im lặng một hồi lâu ..... Thế rồi .....
- Bác Agasa .....
..... Bác có biết rằng ..... Trước khi đi, Kudo đã nhắn nhủ gì cho mọi người không ...... ?
..... Cậu ấy bảo ..... " Cho dù sau này, tớ có xảy ra chuyện gì ..... thì hãy mãi là một đội thám tử nhí đáng yêu, và có ích cho xã hội nhé .... Cố lên nào !! ...
..... Tớ yêu các cậu " .....
- Vậy sao .... ?
.....
Từng cơn gió vô tình khẽ áp sát vào khuôn mặt của cô gái bé bỏng ..... Tâm trí cô rối bời. Cô đang chạy về đâu thế này ..... ? Một cõi hư vô ? .....
.....
Gió ....
Không ổn rồi ..... Cô đã nói gì thế này ? .....
Cô đã từng tâm sự với Kudo, đây có phải là một lời tâm sự ..... ?
" Trước khi có mưa bão ập đến, bầu trời thường rất xanh và đẹp .... Thế rồi .... Mây đen kéo đến ..... cuốn phăng tất cả ...... "
.....
Bỗng ....
Một hạt mưa rơi ..... Thấm ướt mắt cô .....
Mưa thật rồi ư ?
Tí tách ..... Tí tách ......
Cũng vào ngày mưa ấy ..... Là ngày đó ... Ngày cuối cùng cô gặp người chị quá cố của mình ...... - Akemi
.....
Mưa đã rơi ..... Mưa rồi .....
Tại sao vậy mưa ? Sao nỡ rơi trên bầu trời Tokyo tươi đẹp này ..... ?
Hoa anh đào đang nở cơ mà ..... ?!
*******
Cool Guy & Angel .......
Cậu là tia chớp ..... Cậu luôn thay đổi mọi thứ ..... Cậu xuất hiện trước mặt cô ..... Rồi vụt chạy đi mất ..... Khiên trái tim cô không khỏi nhớ nhung ......
Cô là rừng cây tĩnh lặng, cô ở đó chờ ai thế này ? Cô mạnh mẽ nhưng mềm yếu ..... Dù là cơn gió nhẹ cũng đủ làm cô ngã khuỵu .....
Cô có biết rằng ..... Cậu rất xót xa khi nhìn cô như vậy không ?
............
Căn phòng nồng nặc mùi rượu ấy ..........
- Ran ?? Tại sao lại là Ran ?? Ai đã đưa cậu ấy đến đây ?
......
- Ha ha .... Chính là ta đấy, cậu bé ạ ..... !
- Ai vậy ??
- Là ta, chính là ta đấy ! Cậu biết ta mà ..... Phải không nào ..... ?
- Bà là ai ??
.....
Hương thơm nồng nàn quyến rũ ..... Bà đã uống vài ngụm Belmot rồi bước vào đây ...... Để ngắm nhìn gương mặt của cậu ..........
Suỵt, Cool Guy !
Angel đang ngủ rất ngon cơ mà ..... ?!
..............
A secret makes a woman woman .......
Mùi rượu Belmot càng lúc càng nồng nặc ..... Không chỉ căn phòng ấy, mà là cả một khu vực .....
Bà đang định đánh thức một thứ gì chăng ?
******************
Trường Teitan .....(Nhiều khi tác giả đọc nhầm thành Titanic mới đau !=.=")
Kính coong !!
15 phút trước khi làm bài thi ......
Ồn ào .......
Một cô gái khác, mái tóc màu nâu đang ngồi uể oải trong phòng học ....
- Oài ..... ! Sao lâu thế nhỉ ? Ran ơi là Ran !! Cậu định nghỉ không phép luôn hay sao thế ?????? - Thì ra đó là Sonoko, cô bạn thân nhất của Ran .....
- Ừ ! Qua hai tiết rồi mà chẳng thấy mặt mũi đâu ! Xưa nay Ran đâu phải đứa nghỉ học không lý do đâu nhỉ - Một cậu bạn khác vừa nói vừa chống cằm ......
- Thôi được rồi !! Thắc mắc cũng chẳng được gì ..... Lo ôn bài đi ! - Bỗng một cô gái khác lên tiếng ......
- Không, không phải ..... - Một học sinh khác nữa ......
- Cái gì ?
- Không nên quy tội Ran .... Lỡ như cậu ấy có mệnh hệ gì thì sao ? Bị người khác bắt cóc giữa đường thì sao ?? - Cô gái xinh đẹp nói một cách dõng dạc ..... Trên khuôn mặt lộ rõ sự chín chắn .....
Mái tóc cắt ngắn theo kiểu Tomboy, ánh mắt to lanh lợi .....
Cô nhoẻn miệng cười ..... Như đang khiêu khích một ai đó ......
++++++++++++++
Tạm thời cứ như thế đã !^^