[Longfic] Cung đàn ngày ấy...

hoatrangnguyen1908

Such a nice day today
Thành viên thân thiết
Tham gia
23/2/2012
Bài viết
7.340
Cung đàn ngày ấy………


Có những thứ người ta định ra rằng….

Kẻ nghèo thì đừng bao giờ mơ ước cao sang…..

Có những thứ người ta đã định ra rằng….

Con gái thì phỉa nghe lời cha mẹ….

Có những thứ người ta đã định ra rằng….

Hồng nhan thì mãi trọn kiếp bạc mệnh…..

Em từng….
.
Sống như một cái xác không hồntrong ngôi nhà ấy…….

Em từng……

Đã khóc bao nhiêu đêm trong cănnhà ấy……

Em từng…..

Sống với ảo mộng sợ hãi…..
Author:hoatrangnguyen1908

Rating:hưm còn tùy vào suy nghĩ của từng mem^^!nhưng sợ các bé sẽ…….

Couple:Shin Ran thôi!

Disclaimer:Shin ran là của bác GA em chỉ mượn của bác ý anh chị này và còn lại là của em^^!

Summary:chiếc đàn ấy….nơi rung lên từng khúc nhạc. Nơi một trái tim đã chết lành lại…..

I)lướt qua nhân vật chút ít(nhớ ra ai khai báo cho dân làng đầu tiên không nhớ viết đến đâu nhớ đến đó=.=)

1)KudoShinichi: con trai của thừa tướng đương triều nhà Kudo. Một gia đình giàu có có thế lực. cậu được con như một tiêu chuẩn của tầng lớp thống trị bóc lột bấy giờ. Độc ác nhiều mưu xảo thống trị độc tài.
KenhSinhVien-kudoshinichi1.png


2)Ran Mori: là mẹ tư của Shinichi. Do bị ép buộc gả vào nhà Shinichi khi mới 15 tuổi.Là một hồng nhan bạc mệnh sinh nhầm thời đại.
KenhSinhVien-kenhsinhvien-313130-314839705208479-1530174142-n.jpg

3)Sami:con gáicủa quản gia nhà Shinichi. Một cô gái xinh đẹp và có tình cảm với Shinichi.
4)Hắn bố củaShinichi(k phải là Yusaku đâu nha^^!) thừa tướng đương triều kẻ tào bạo.
Và một đội quân hùng hậu nữa…..

………..+………..+………..
Ngày xưa ngày xưa cho đến tận bâygiờ,mỗi lần khi sen nở người ta lại truyền tai nhau kể lại câu chuyện về một quan trạng nguyên và một cô gái bất hạnh. Cô gái đó đã phải sống dưới sự đàn áp của một tầng lớp thống trị xấu xa và bẩn thủi còn cậu sinh ra để thống trị tầng lớp đó….

Cô-một cô gái mới chớm tuổi trăng tròn mà đã phải làm vợ lẽ người ta ,còn cậu ít hơn cô 10 tuổi một thiếu gia ăn chơi và tàn bạo…..

Nhưng dòng đời luôn là một chuỗi luân phiên thay đổi sống ngày hôm nay thì không thể biết được trước ngày mai……

Điều gì đã khiến cho trái tim cô từ không còn nhịp đập hạnh phúc sống trở lại…..

Điều gì đã khiến một kẻ độc tài như cậu biết yêu thương….

Chỉ khi hai trái tim họ cùng đập chung một nhịp…..

Có cậu có cô…….

Thì trái tim rỉ máu của cô…..

Và sự lạnh lùng độc ác của cậu…..

Mới chấm hết……!
KenhSinhVien-van-kiem-mobile.jpg

hết:KSV@05::KSV@05::KSV@05:sẽ có chap một sớm:KSV@11::KSV@11::KSV@11:ta đả trở lại và phá hoại kém xưa:KSV@18::KSV@18:
 
Ta chém :))
Viết sai chính tả nhiều quá
4.gif

Có những thứ người ta đã định ra rằng….

Con gái thì phỉa nghe lời cha mẹ….

Có những thứ người ta đã định ra rằng….

Hồng nhan thì mãi trọn kiếp bạc mệnh…..
Đừng nên dùng từ "định ra" nghe như...nói làm sao thì cũng không rõ lắm,nói chung ss bấn từ :KSV@08:,nhưng dùng từ đó thì không hợp đâu.

Trước khi post em nên đọc lại bài một vài lần,sẽ không có hại gì đâu.Được cái nhóc tưởng tượng tài,cốt truyện khá thú vị

p/s:cái loa loa bao giờ có chap mới :KSV@07:
 
Mong chờ fic thứ n của bé, và mong lần này sẽ k "dây thun" như lần trước ! :KSV@05::KSV@05::KSV@05:
Nội dung có vẻ thú vị đấy ! :KSV@12:Nhưng mà nhức đầu quá, mới trả bài viết số 2, bài Tự tình, cũng là số phận người phụ nữ xã hội phong kiến xưa ! :KSV@16::KSV@16::KSV@16:
p/S: Giựt tem ! :KSV@06::KSV@07:
 
thank cừu hai bà chuỵ!
@charm: em ghét viết bài số 2 lớm.
@chân đất: hehe! em nhận được thư òy^^! chữ ss là một quả đồi với cây cối nhấp nhô vô cùng trẻ con và kute^^!
 
k ủng hộ thì thôi:KSV@07:ta cho shin ác đếy làm gì nhau:KSV@05::KSV@05:
 
Ran là mẹ của Shinichi:KSV@19::KSV@16:tuy không thích phần này cho lắm :KSV@08:nhưng vẫn mong chap mới:KSV@05:
 
em ko ủng hộ cái này!!!!!:KSV@07:
Sao ss lại cho Ran làm mẹ Shin vs cho Shin làm nv phản diện.....:KSV@16:
ôi Shin-sama , tình yêu của tôi.
Mà sao lắm ng ủng hộ thế? Có cả [you] nữa!:KSV@05:
Hazzzzz! không phải lần đầu đọc fic Ran là mẹ Shin :KSV@05::KSV@05::KSV@05:
Shin chính nghĩa riết rùi cũng ... nên cái này cho mới lạ=> ủng hộ nhiệt tình và đòi nợ hết mình

 
AIIVY đã lê vào đây và ủng hộ b nguyên cái chuyện ran là mẹ shin:KSV@05:
ủng hộ luôn việc shin nhà ta độc ác:KSV@05:...chả là shin bao lần chính nghĩa lắm r, giờ phải cho anh ấy bùng phát tý chứ:Conan12:
p/s: chap sớm đi nguyên tui chờ b đó :KSV@11:
 
2 trang r nguyên ơi....cho xuất hiện mẹ ran và ' con cưng' shin nhà mềnh đê:KSV@05:
hùi hợp quá trời r...:KSV@07:
 
chap 1: cánh phù dung mỏng.......

Sau khi vị địa chủ giàu có Mori thua trong một ván cược lớn với thừa tướng Kudo nên đành lòng phải gả con gái là Ran về làm vợ thứ tư của thừa tướng. Lúc đó Shinichi mới 5 tuổi và Ran thì 15 tuổi. và cảnh truyện bắt đầu từ…….

Khu vườn nhỏ,cánh phù dung bay một cách vội vã và buồn bã,chút sương đậu trên cành cây và mỏn đá xanh một màu long lanh. Trời bắt đầu sang đông và chút lá còn sót lại trong thu chẳng thể nào cố níu giữ cành nên phải đành lòng rụng xuống….

Tiếng đàn đan lên một âm thanh nghe buồn mang mác,ngón tay dài nhẹ nhàng lướt trên những sợi dây đàn. Tiếng đàn nhẹ một tựa khúc “bạc tình”,màu đàn cũ đối màu mới cánh tay trắng ngần lộ ra từ lớp áo màu hồng…..


Chỉ trách ai nỡ vội bạc tình….

Bẻ gãy đi cung đàn vui tươi ngày ấy…..

Chim không hót…..

Hoa chẳng cười…..

Em cũng quên…….

Vài búp sen nở nhầm mùa rung rinh trong làn gió lạnh buốt.Em nhíu mày,cái nhíu mày buồn bã vài giọt lệ nhỏ xuống cung đàn…..

-tiểu thư đến giờ rồi.

Tiếng dục buồn,em vẫn vờ như không nghe thấy,em lờ đi và vẫn tiếp tục đánh đàn. Tiếng đàn lạc hẳn,nước mắt em chảy củng thêm nhiều…..

-tiểu thư…..

Lại một giọng nói khác cất lên vồn vã. Giọng buồn trầm trầm lạc vào cung đàn sầu thương..Em vẫn đánh và không trả lời. Ngoài kia tiếng đàn tiếng trống vui nhộn réo rắc, đối hẳn với tiếng đàn chỉ có âm trầm của em….

-xin tiểu thư đấy, nếu ngừơi….

“tinh”

“phập”

Sội dây đàn đứt,gón tay em rớm máu. Giọt máu đỏ như một bó trạng nguyên vội vã nở trên nền tuyết trắng. Em thở ra làn khói cuộn mỏng,hơi thở mất bình tĩnh. Cung đàn cũng đã tan,đúng là người ta nói đàn thì không nên căng dây quá căng cũng như việc gì cũng không thể theo ý mình mãi được….

-ta đi thôi.

Em buồn bã nói rồi từ từ đứng dậy. Chớp mi,cái chớp mi nhẹ nhàng như lá thu khẽ làm xao động mặt hồ trong vắt. Em buồn một nét buồn hư vô ảo mộng. Một nỗi buồn phảng phất trên khuôn mặt người con gái mới chớm tuổi trăng tròn. Em sắp phải về làm vợ người ta,em sắp phải làm thê thiếp kẻ hơn em tận 20 tuổi. Chua xót thay,chỉ vì cha em lỡ đánh cuộc em vào ván bài đỏ đen.Chua xót thay,khi “hắn(thừa tướng” bắt gặp em. Chua xót thay, khi ánh mắt hau háu của hắn nhìn khắp người em….

-Ran à, bảo trọng nha con.

Mẹ em khóc,giọt nước mắt của một người đánh mất đia đứa con gái duy nhất. Em buông tay , cái buông bất lực với số phận. Em buông tay trước cái điều mà người ta đã định ra : “Ai bảo em sinh ra trót mang kiếp hồng nhan”…..

em biết trách ai đây……

khi em trót sinh nhầm thời…..

em phải làm sao đây……

khi em trót mang khiếp hồng nhan…..

để cung đàn ấy,buồn lại thêm buồn…..

để cung đàn ấy,bẻ gãy niềm vui…….

Cánh lược hồng,bài ca vang lên một cách chán ngán.Em mặc trang phục đỏ bước lên kiệu hoa,vài giọt lệ nhỏ ra từ đôi mắt tím……

“tạm biệt, Hakuba”

Em đánh rơi bó lan xứ lạnh,ánh mắt em trùng xuống một màu thăm thẳm tim tím……

Tiếng đàn…..

Tiếng trống……

Tiếng nhạc…..

Tiếng chúc rượu vang lên khắp nhà,tiếng cười tiếng nói vang lên trong thừa phủ nhà Kudo rộng lớn. Ai nấy đều tươi cười vài tiếng nói chuyện rì rầm vang lên. Em cắn chặt môi,cảm giác đầy sợ hãi và bất lực…….

“tinh”

Một nốt nhạc ngân bất ngờ nào đó vang lên lạc lõng,em nhíu mắt.Em cũng như vậy…lạc lõng quá……!

-này nghe nói tứ phu nhân rất xinh phải không?

Tiếng trò chuyện vang lên lọt vào căn phòng,cái chẹp môi đầy vẻ tiếc rẻ của vài cô nô tì. Lúc nào cũng vậy khi gia chủ có chuyện gì là lũ nô tì bọn đầy tớ lại có cơ hội xì xào bàn tán…..

-thật đúng là có phúc. Mới 15 tuổi mà đã lọt vào nhà này.Đúng là một bước lên tiên.

Vài tiếng cười. Em thở dài “một bước lên tiên” khi em bị cha mình tình nguyện trao cả em cho người ta? “Một bước lên tiên” khi em bỏ đi tình yêu đầu mới chớm nở trong lòng mình? “Một bước lên tiên” khi em chỉ làm vợ lẽ?Cánh phù dung bay mỏng,một chút gió thoảng lành lạnh…..
KenhSinhVien-mua.jpg

“Nồng”

“Nồng quá”

Mùi rượu nồng nặc khắp căn phòng,một bóng người bước vào nhòe nhoẹt trong ánh đèn vừa rõ ảo lại vừa thực…..

Em co người lại,cảm thấy sống lưng có gì lạnh buốt…..

“hơi thở gấy gáp……”

Hắn đặt bàn tay thô ráp bẩn thỉu lên khuôn mặt trắng ngần tựa bông tuyết của em,em sợ hãi lùi lại…..

-ÁAAAAAAAAAA….

Tiếng hét thất thanh vang lên,em khóc giọt nước mắt lại thấm ướt hai gò má….Hắn đưa tay ôm lấy mặt. Em tát hắn,em chẳng thể để ai động đến mình……

-đê tiện.

“soạt”

Hắn tát em. Một cái tát thật đau. Má em đỏ ửng,khóe mi chảytừng giọt máu…..

Em đâu thể rách ai…..

Em đâu thể hận ai…..

Khi em sinh ra trót bạc mệnh…….

Em đâu có quyền quyết định…..

Đời cướp đi của em mất rồi…….

-ngươi có biết là từ trước đến nay chưa ả đàn bà nào dám làm vậy với ta không hả?

Hắn lại tiếp tục đánh em,em cắn chặt đôi môi đang chảy máu…Tự dưng em thấy mình nhục nhã ghê gớm. Tự dưng em thấy mình như một thứ mà người ta thả sức chà đạp…..

-thả tôi ra.

Hắn nắm chặt lấy tay em,em hết sức cựa quậy một cách bất lực.Em quá yếu….

-vẫn cố chấp nhỉ.

“bịch”

Hắn thả tay ra,em ngã xuống gi.ường. Ánh mắt hắn hằn lên những quầng lửa giận dữ. Em khóc hai hàng nước mắt thi nhau chảy làm ướt đôi hành mi cong vút…..

-người đâu mang ả đàn bà này ra đánh 50 trượng cho ta.

Hắn bước đi một cách tức giận. Từng đoàn người xông đến. Họ kéo em đi…..

“vút”

“vút”

Tiếng roi,tiếng gậy. Em đau nhói cả th.ân thể rã rời. Emchẳng thể nào để ai động đến mình....dù có chết đi chăng nữa.......


KenhSinhVien-1311237932-1235267562-img1.jpg

Một ngày buồn trôi……..!​
 
hay...quá xá hay...mới vô mà đã thấy bi tráng r, xem ra nguyên nhà mềnh đang trên đà mạnh tay với shinran hơn r...:KSV@05:
nói chung chỉ mới khúc dạo đầu nên chưa nói dk gì nhiều, nhanh nhanh chap tiếp đi nguyên..hum nay lun cũng dk, mong quá :KSV@18:
p/s: 15-5 thú vị đê :KSV@09::KSV@09:
 
shin ran gặp nhau thì còn lâu! vài chap nữa! lại còn để shin lớn và biết yêu thì lâu lắm! Shin nhỏ hơn Ran mà:KSV@08:
 
Tội Ran quá:KSV@18: cái lão già chết tiệt, chết bầm kia mà dám đụng vào Ran-neechan nhà ta hả, coi chừng ta quăng mi cho cá ăn!!!
4.gif

Tks và mong chap mới sau 1 hồi hú hét=))
 
Viết càng ngày càng hay ! :KSV@12::KSV@12::KSV@12:
Mà nè ông nội nào tát oánh Ran ở đoạn cuối ế ? Đừng nói là Shin nhá, Shin mới 5 tuổi thôi mà ...! :KSV@08::KSV@08::KSV@08:
Đọc fic này giống như đọc Truyện Kiều của Nguyễn Du, "một cung gió thảm mưa sầu, năm cung nhỏ máu năm đầu ngón tay ....." :KSV@05::KSV@05::KSV@05:.................. Rồi trong đầu lại liên tưởng đến bộ manhwa Cô dâu thủy thần, khi n/v chính bị gả cho 1 ông thần nghe oai lắm nhưng thực ra chỉ là 1 đứa trẻ .......... ( nếu đọc tiếp thì thấy đứa trẻ đó không được bình thường ) ....................................................! :KSV@05::KSV@05: Nhưng tóm lại là ss cực kết giọng văn này của nhóc, thực sự không còn gì để chê nữa đâu ! :KSV@03::KSV@03::KSV@03:

p/S: 20-10 vui vẻ, thưa bà tập hợp Z !!!!!!!!!!!!! :KSV@03::KSV@03::KSV@03::KSV@05::KSV@06:
 
Ss thích Shin đánh hơn ! :KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05: Nhỏ nhỏ nhoi nhoi dễ thương dễ mến ! :KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05::KSV@05:
Mà đừng nói là fic này Ran yêu Shin nhớ ~~~! :KSV@08::KSV@08::KSV@08::KSV@08:
 
×
Quay lại
Top