[Longfic] Chúng ta đám cưới

các bạn cho ý kiến về fic của vader nha. nhưng hãy đọc từ từ, đừng chỉ xem m


  • Số người tham gia
    248
rubik

'' Đừng lo lắng, cứ an tâm đi...
Hãy tin tớ, tớ biết phải làm gì mà.........''


- Ran...

Từng đợt sóng trắng xoá đánh tung vào các hòn đá vốn đã trơn nhẵn,
Những giọt nước- mặn và vô tình bắn hắt lên khuôn mặt ấy, gom thành từng dòng nặng nề lăn trên má.
Gió vỗ xoà những sợi tóc mai đen, che kín khuôn mặt vô cảm...

- Tớ xin lỗi...rất xin lỗi cậu...

''Xin lỗi? Shinichi, đây là lần thứ bao nhiêu cậu nói câu này rồi hả?''

Giọng nói quen thuộc, nụ cười thiên thần, đôi mắt tím trong veo......tất cả những gì cậu đang nắm giữ trong tay chỉ là....kí ức về cô, một mảng kí ức quen thuộc nhưng xa xôi lắm..

''Mori, an tâm, cứ theo sau tớ này...''- câu nói của một cậu nhóc lớp 1 với cô bạn cùng tuổi trong một ''phi vụ bắt ma'' ở trường. Những mảnh vụn của kỉ niệm tràn về, cứ nhưng từng mảng của một cái rubik kí ức, nhưng cậu không tài nào xoay chuyển cho nó về đúng vị trí được.

Phải, cậu đã từng hứa, hứa là sẽ bảo vệ cô, hứa sẽ ở cạnh cô...

Nhưng điều đó có nghĩa lí gì, khi nó chỉ là một lời hứa?

'' Cách tốt nhất để giữ lời hứa là đừng bao giờ hứa''. Phải, cậu đã không làm được, đã không giữ lời hứa của mình. Giờ thì sao chứ? Cậu đã để cô ấy một lần nữa rời xa, một lần nữa rơi vào nguy hiểm, đó là cái cách mà cậu bảo vệ cô ấy sao?

''Shinichi, cậu hứa rồi đấy. Nhớ nhé, nếu thất hứa thì cậu sẽ không bao giờ tìm được hạnh phúc thật sự đâu. Thiên thần sẽ không mang đén niềm vui cho kẻ bội tín, mẹ tớ nói thế đấy!''- Trong ráng chiều vàng, một cô bé có mái tóc đen xoã chỉ chấm vai, đang huơ huơ tay tạm biệt và nhắc đi nhắc lại cậu bạn của mình phải đến đúng giờ để cùng đi xem Cinderella. Và, mặc cho cô bạn cứ nhắc nhở, cậu cứ khoanh tay trước ngực, tựa lưng vào tường với vẻ dửng dưng và khẽ lẩm bẩm: '' Làm gì có chuyện thiên thần ở đây.''

Nhưng bây giờ thực sự cậu rất sợ, cậu sợ thiên thần sẽ vĩnh viễn không ban hạnh phúc cho cậu, sẽ cướp đi cô- người mà cậu yêu ''nhất trên thế giới này''.

Thiên thần sẽ mang lại hạnh phúc cho những ai biết trân trọng lời hứa..
Và quỷ sứ sẽ trừng phạt kẻ bội ước bằng cách lấy đi tất cả những gì hắn có được...


________________________________________________________

KenhSinhVien-blue-moon.jpeg


- Thưa Boss...

- Ta biết cô định hỏi gì, Vermouth.- Boss cắt ngang lời của Vermouth bằng cái giọng trầm nhưng đầy uy lực- Tổ chức sẽ không thể hoàn thành được đại nghiệp nếu không có bộ óc đạt điểm IQ 250 của nó...

- Nhưng...làm sao...

- Ta đã có cách bắt nó quy phục chúng ta, cô cứ việc làm theo là được.

- Vâng...nhưng tôi....

- Được rồi, ta hiẻu cô mà Vermouth, cô sẽ không chịu thôi tò mò nếu ta không nói cho cô biết...Thật dúng ý như lúc cô giả dạng ta vậy. Ta sẽ đưa con bé đến bệnh viện của ta tại California...và các bác sĩ tay sai của chúng ta tại đó sẽ tiến hành phẫu thuật não cho nó.

''Cái...''-Vermouth cố giấu vẻ mặt xám ngắt của mình, nhưng dường như không điều gì có thể lọt khỏi tầm mắt xanh sâu hút ấy, Boss nhìn cô:

- Phải, ta sẽ phẫu thuật não con bé, cắt đi những phần kí ức trước đó, rồi thêm vào bộ não đó một khoảng kí ức giả, để nó hoàn toàn trở thành một thiên tài của tổ chức, bằng một phương pháp phẫu thuật mà ta đã dùng 10 năm qua để nghiên cứu..

Vermouth cúi mặt xuống, cô không đủ can đảm để nhìn Boss lúc này, ông ta giống một tử thần, một kẻ đến từ cõi âm với nụ cười ngọt ngào ác độc...

$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

''Cậu Kudo, tôi là Vermouth, hiện tại tôi đang theo lệnh Boss, trên đường đưa Einsichi đến sân bay để đến một bệnh viện của Tổ chức tại bang California. Chúng tôi sẽ đi qua phố Beika, cậu và cảnh sát hãy đón đường cướp Einsichi đi, nhớ là phải cẩn thận, vì ông ta cho 5 chiếc xe khác hộ tống nữa, xe chúng tôi ngồi là chiếc Porsche 918 Spyder..''

- Vâng, cám ơn cô, Vermouth.

Shinichi gấp điện thoại lại, bỏ vào trong túi rồi quay sang Akai và mọi người:

- Mọi người, giúp tôi chứ?

- Tất nhiên!- Akai vỗ vai cậu- Nhưng với điều kiện, chúng ta sẽ tự hành động mà không cần cảnh sát nhúng mũi vào, thông cảm nhé nhóc thám tử, đó là lòng tự trọng của một FBI. Shiho và Rena sẽ đứng phía trên để bắn tỉa, hai người nhận nhiệm vụ hạ 5 chiếc xe kia nhé, không cần thương vong, chỉ thủng lốp là được rồi.

- Khoan đã anh Akai, em nghĩ chuyện này...

- An tâm đi, chàng thám tử trẻ. Boss không gạt Vermouth bao giờ đâu. Chú mày và ta sẽ phụ trách tóm chiếc xe chở Ran, được chứ?

- Vâng.- Shinichi đành nghe lời ''ngài Tổng tư lệnh''.

- Được rồi, vậy tôi và chị Rena sẽ phục sẵn ở tầng thượng hai toà nhà đối diện nhau để xử 5 chiếc xe kia, chính xác là chỉ cản chúng lại...- Shiho khoanh tay trước ngực, nét mặt nghiêm nghị không khác mọi khi là mấy.- Rena, chị thấy được chứ?

- Được, cứ như kế hoạch.-Rena tán đồng.- Đã lâu rồi tôi không ngửi mùi thuốc súng.

^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

'' Đoàng..............đoàng..........đoàng..........

đoàng................''

'' Kít...............kít....''

Tiếng súng bắn tỉa và tiếng xe phanh đột ngột làm rộn cả con đường chiều thứ bảy dưới màn mưa lất phất. 5 chiếc Porsche hộ tống lần lượt bị thủng lốp dưới tài thiện xạ của Rena và Shiho. Chiếc Porsche 918 Spyder lách qua xác 5 chiếc xe đã bị thương tích, băng băng lao về phía trước.

- Thành công rồi, chúng tôi đã hạ 5 chiếc hộ tống, Akai, bên dưới thế nào?- Rena gọi cho chiến hữu từ tầng thượng của một toà nhà bằng bộ đàm.

''- Ổn cả, Vermouth vừa gục nốt tên tài xế, chúng tôi bắt kịp cô ấy rồi....Á...Đoàng............hự....ự....''
...................
.............................



- Akai! Anh làm sao thế? Akai!!!!!- Rena hoảng lên

''Bip.....bip....''

- Mất tín hiệu, chết tiệt! Shiho, chúng ta đến đó ngay.
 
thật sự thì fic rất hay!
mình cũng công nhận là dừng fic ở đoạn gây cấn sẽ gia tăng sự tò mò của người đọc. Nhưng bạn ko thấy là chap truyện hơi ngắn và diễn biến hơi nhanh sẽ tạo ra cảm giác đứt đoạn khi đọc sao? thêm nữa thời gian post giữa các đoan khá lâu nên nhiều khi mình cũng cảm thấy...hơi nản, mà có chap mới thì đọc cũng chưa thoả mãn, khó có lại cảm xúc liền mạch như xưa lắm!
nếu có thể thì hi vọng bạn post dài thêm tí nữa :KSV@11:
chờ chap mới của bạn!!!!!! ^_^
 
theo lời các p thì diễn biến chap hơi nhanh nên mình đã sửa cho chậm lại tí rùi......... các bạn vui lòng back lại page 74 để đọc lai chap đã sửa ( nếu muốn) trong thời gian chờ chap mới ra lò, hì hì... dự kiến sẽ là tối ngày mai:KSV@05:

Và một chút lưu ý nữa... ta là fan của khoa học viễn tưởng, nên chap sau sẽ sặc mùi khoa học+ma quái????

hy vọng không bị chọi nhiều như chap này.........mà bị chọi nhiều hơn thế thỳ....:KSV@19:
 
theo lời các p thì diễn biến chap hơi nhanh nên mình đã sửa cho chậm lại tí rùi......... các bạn vui lòng back lại page 74 để đọc lai chap đã sửa ( nếu muốn) trong thời gian chờ chap mới ra lò, hì hì... dự kiến sẽ là tối ngày mai:KSV@05:

Và một chút lưu ý nữa... ta là fan của khoa học viễn tưởng, nên chap sau sẽ sặc mùi khoa học+ma quái????

hy vọng không bị chọi nhiều như chap này.........mà bị chọi nhiều hơn thế thỳ....:KSV@19:

đúng là sửa lại thì thấy hợp lí hơn rồi :KSV@02:
truyện hay và rất gây cấn, mong chap mới của bạn lắm lắm luôn! :KSV@12:
 
THE MATRIX ( ma trận) part1

- Chết tiệt! Chúng ta mất dấu họ rồi!- Shiho chau mày, vung nắm đấm lên vô lăn xe. Cô và Rena không kịp theo dấu chiếc Porsche khi nó khuất dạng ở ngã tư.

- Khoan đã....Shiho, bình tĩnh nào. em nhìn xem, vết xước trên thân cây cột đèn kia xem- Rena trỏ về phía cây cột đèn ở bên trái- Có vẻ như chiếc xe nào đó vừa cạ phải nó, vết xước còn rất mới, và tầm khoảng chiều cao thân chiếc Porsche...

- Họ rẽ trái? Chị muốn nói thế?

- Đúng, có thể là vậy.

Shiho nhanh chóng bẻ ngay vô lăng, chuyển bánh xe sang trái, vùn vụt lao đi với tốc độ kinh hoàng.

-Chị có nghe thấy gì thêm không, từ cú điện thoại của anh Akai?- Shiho hỏi Rena, trong khi mắt cô vẫn lăm lăm hướng về phía trước.

- Chỉ có tiếng súng, và một tiếng la lên nhưng rất nhỏ, với âm thanh đó thật khó xác định họ đang ở đâu.- Rena trầm ngâm.

Keeeeeeeeeeee.........eeeeeeeeeet.....

- Sao thế, Shi...ho?- cô ngạc nhiên sau cú thắng gấp của Shiho.

- Xuống xe! mau lên, chị Rena. Trong xe có bom đấy!- Shiho la lớn, cắt ngang lời Rena.- Nó ở ngay phía dưới vô lăng, và sẽ nổ trong 5s nữa, nhanh lên! Quả bom chắc đã được kích hoạt khi em rẽ trái...- Cô xô cửa, bước vội ra mà không hay Rena vẫn còn trong xe.

- Chị Rena!!!!- Shiho gào lên, đập mạnh vào cánh cửa.

- Không, Shiho... Trong xe có một mảnh giấy, viết là:'' Nếu một trong hai người không tan thành tro bụi, cả khu phố Beika này sẽ vĩnh viễn bị xoá sổ trên bản đồ Nhật Bản..''

- Chị Rena!...-Shiho cố cạy cánh cửa xe, nhưng Rena đã khoá chặt nó.- Chị xuống xe đi, làm ơn...

'' 3...2...1...Vĩnh biệt nhé, Rena. Chúc cô lên đường bình an..''

Bùm!!!

- Chị Rena....

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Akai, tránh ra!!!- Shinichi la lớn, định chạy tới xô Akai nhưng không kịp. Viên đạn từ họng súng của Gin đã cắm phật vào lưng anh.

-Hự...

-Anh thế nào rồi Akai?- Vermouth bước ngay xuống xe, chuyền cho Shinichi khẩu súng ngắn- Cầm lấy này, cool guy!

Shinichi nhanh chóng chụp lấy khẩu súng từ tay của Ver mouth, nhưng Gin đã kịp phát cho cậu một viên đạn. Khẩu súng rơi xuống, văng vào dưới gầm xe.

- Tặng ngươi đấy, nhóc thám tử...kẻ đã bị giết hụt..Ta không ngờ ngươi lại có thể sống đến ngày hôm nay...- Gin nói, cùng một nụ cười lạnh lùng với nòng súng còn đang nhả khói.

Viên đạn rạch một đường dài dưới đuôi mắt Shinichi, qua thái dương, từng giọt máu đỏ tươi lăn nhẹ xuống, thấm vào môi, mang lại một mùi vị khó tả.

- Tuyệt thật, ngươi là người đầu tiên có khả năng tránh được đường đạn của ta đấy, nhóc ạ...Nhưng...ta không ngại biến ngươi thành một cái xác đâu- Gin nói, và tiếp tục chĩa súng về phía Shinichi.- À, chờ đã.. - Hắn quay sang Vermouth- Ta sẽ thanh toán tên phản bội này trước khi đưa người về thế giới bên kia...

- Ngươi...- Vermouth dìu Akai, lùi lại vài bước.

Đoàng!!!- Khói từ nòng súng nhả ra, một cái mùi thật khó chịu, xen với mùi máu tanh ngòm...

- Ran!

-Einsichi, cô...tại sao?- Vermouth ngạc nhiên trước pha súng của Ran, cô bắn vào tay của Gin, làm cho khẩu súng hắn đang cầm rơi xuống mặt đường..

- Một liều thuốc gây mê nhỏ thì đâu thể ru ngủ tôi trước trò đọ súng hay ho này chứ.- Cô bước ra khỏi xe- Này ngài Gin, giờ thì tôi sẽ tiễn ngài đi, được chứ?- Einsichi ngước đôi mắt tím đầy thách thức nhìn Gin, chĩa súng vào đầu hắn.

-Hừm....ngươi cứ làm đi, Einsichi, nếu ngươi có thể...- Gin vẫn không hề nhúng nhường, đôi mắt xanh độc ác của hắn hướng thẳng vào mắt cô- Xem nào, giờ thì ai thắng thế nhỉ?

Einsichi vẫn ghì chặt súng, cô liếc nhìn quanh. Trên tầng thượng của những toà nhà đầy ắp những tay bắn tỉa đã phục sẵn, Volka cũng đã tiến tới từ phía sau, hắn nhắm ngay vào Shinichi...

- Chúng ta có thể thoả thuận, Gin..

- Ran!- Shinichi kêu lớn

- Tôi biết anh cần bắt tôi, vì thế...

-Ran! Cậu đừng ngốc thế! Theo hắn cậu sẽ chết đấy!- Shinichi gần như thét lên, cậu không bao giờ, không bao giờ muốn để mất cô, một lần nữa..

- Mặc tớ, Shinichi.- Cô quay sang Shinichi, rồi nhìn Gin, cương quyết - Tôi sẽ đi theo anh, và anh sẽ trả tự do cho họ, được chứ?

- Khá lắm, nhóc. Nhưng ta không định bắt mỗi mày, lệnh của Boss là phải giết tất cả, và bắt sống mày về...nên sẽ không có một thoả thuận nào ở đây cả.

-Thế thì tốt thôi..

Đoàng!!!- Einsichi bóp cò súng, nhưng Gin đã tránh khỏi tầm bắn, hắn tước súng khỏi tay cô bằng một đòn trong Karate

''Chết tiệt! Hắn cũng biết Karate nữa sao?''- cô nhủ thầm, và đưa tay lên đỡ đòn, nhưng không đủ mạnh để có thể ngăn nổi Gin.

-Ran, cẩn thận!- Shinichi la lớn, cậu chạy về phía cô, nhưng không kịp. Tên Volka ở phía sau bắn vào bả vai cậu một phát.

''Shin...ichi....''- Đôi mắt tím nhìn cậu, rất nhanh, rồi lại quay đi.

- Cao thủ Karate....chỉ có thế thôi à?-Gin cười thách thức, đôi mắt màu xanh ánh lên cái nhìn hung ác. Hắn ghí súng vào thái dương Ran, rồi quay sang những tên đàn em - Giải hết bọn chúng đi, chúng ta còn phải xử một con chuột phản bội nữa.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Biip..

- Tiếng này, à phải rồi, chiếc huy hiệu thám tử!- Shiho lấy chiếc huy hiệu Detective Boys trong túi quần ra- Tín hiệu này...nghĩa là.... Phạm vi phủ sóng của huy hiệu thám tử là bán kính 2km...chắn chắn Kudo ở đâu đây...Trong một khoảng cách như vậy, mình làm sao....

Đoàng!!- Một phát súng bắn ngay Shiho, nhưng cô nhanh chóng tránh được, viên đạn chỉ sượt qua chiếc áo khoát dày ở bên ngoài, và để lại một vết trầy nhỏ trên da.

''Bắn tỉa! Khốn kiếp''- Shiho nghĩ thầm, cô nhìn quanh và dừng mắt lại trước một góc nhỏ bên đướng, cách chỗ mình đứng khoảng 300m, sau những gốc rẻ quạt to tướng-''Hắn nấp ở đấy, mục tiêu xác định là mình...Chắc chắn hắn đã biết mình đã phát hiện ra hắn rồi...Nếu tiếp tục bước tới, hắn sẽ ban cho mình một cái chết thật ngọt, vì vào ngay tầm ngắm lí tưởng mà....''

Đoàng!- Phát súng thứ hai, vào gối khiến Shiho khuỵ xuống, nhưng lần này là từ phía sau, và khoảng cách là 180m..

''Mình chết mất, rơi vào thế gọng kìm này....''- cô cố tìm một lối thoát, nhưng vào lúc này, cô chẳng nghĩ ra được gì cả-''Làm sao đây??? Vết thương ở gối là một trở ngại rất lớn, mình không còn đường nào ngoài đường chết cả, đành........vậy........''- cô nhắm mắt, phó mặc số phận cho Chúa.

Đoàng.......Đoàng........- Hai phát súng vang lên, và máu đỏ, từng giọt từng giọt lan đầy khắp mặt đường...


-Shiho! Cô không sao chứ?

- À..- Lúc này cô mới mở mắt ra- Sera, James...tôi cứ tưởng phát súng vừa nãy là dành cho mình chứ, tệ thật!- Shiho cố cười trong khi cái đầu gối đang rỉ máu.- Tôi thì không sao...Nhưng chị Rena...

- Tôi biết rồi.- James lên tiếng, ông đã thấy chiếc xe nổ đen gần đó, và quay sang cô nhân viên trẻ- Sera, cô đưa Shiho đến bệnh viện đi.

- Vâng...- Sera quàng tay qua vai Shiho, đỡ cô đứng dậy. Nhưng chưa kịp bước đi thì...

- Các ngươi sẽ không thể nào thoát được đâu, haha...- một tiếng nói vọng lên từ đằng xa, làm cả ba khựng lại.

- Giọng cười ấy.... là Gin!- Shiho quả quyết, cô nhìn về phía phát ra tiếng nói. Đúng thật, mái tóc dài màu bạch kim phất phơ trong gió, bộ quần áo đen nặng mùi thuốc súng, chính xác là Gin, hắn cùng với tên Volka đang tiến đến rất gần cả ba, và xung quanh đó, là hàng chục những tay bắn tỉa của tổ chức, có cả Korn và Chianti...

- Chúng ta đã bị bao vây..- James nói, giọng vẫn rất bình thản.- Xem ra đây chính là kết cục tốt đẹp, ít nhất là đối với một FBI..

- Phen này chúng ta tóm gọn cả lũ FBI rồi, cả đứa phản bội nữa....- Gin cười ngạo nghễ- Sherry, cô nghĩ tổ chức sẽ xử lí ra sao với kẻ phản bội nhỉ? Giết chết à? nhẹ nhàng quá đấy! Vậy phải làm sao nhỉ....à, để xem...phải rồi, phải hỏi cả ý kiến của cô chị xinh đẹp Vermouth nữa...Dẫn bọn chúng đến đây!- Gin ra lệnh cho đám đàn em.

- Ơ...Kudo! Mọi người...- Shiho kêu lên khi thấy Shinichi, Ran, Vermouth và Akai bị áp giải đến.

- Tống chiến lợi phẩm của chúng ta vào trong xe nào.- tên hung thần gằng giọng, đám đàn em nhanh chóng dẫn cả bọn lên những chiếc Porsche đỗ sẵn gần đó.

- Ngồi yên! Ta rất sốt ruột, muốn thấy màu máu đấy.- Korn doạ, chĩa súng vào cả bọn khi đẩy họ vào trong xe.

- Tuyệt thật, một mẻ cá thắng lợi...- Gin nhìn cả bọn bị đưa lên xe, hắn châm lửa đốt thuốc, rít một hơi thật sâu, phà khói qua cửa kính xe- Chào mừng các người đến với...MA TRẬN...

- Chưa hẳn thế đâu, Gin ạ....- một giọng nói cất lên, rắn rỏi, và rồi...

Đoàng!!!...
 
Hay wé!!!!!!!!!!!!!! Chờ mãi cuối cùng cũng cóa chap mới! Huhuhu....... Sao toàn dừng lại ở đoạn gay cấn vậy nè:KSV@16:
Mà em nghĩ là cái nhân vật của cuối đoạn truyện là Ran chăng? Hay Shin nhỉ? Chắc là một trong 2 người này thui:KSV@05:
 
ra chap mới nào, cho đôi trẻ cưới nhau cho rồi, tác giả cứ như vậy là chia cắt tình duyên của người ta :KSV@18:
mà thôi chưa nghĩ đến chuyện cưói xin xa xôi, em đang rất hồi hộp về trận chiến với tổ chức áo đen đây, làm ơn có chap mới đi mà!!!!!!!!!!!!!!!
 
Dù k cưới cũng ngàn lần xin cậu hãy cho tớ tái ngộ anh Shin đẹp zai cái ế !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! :KSV@15::KSV@15::KSV@15:
Mà nhắc đến Shin thì nhắc tới ichi mà nhắc tới ichi là nhắc tới Einsichi ~~~! :KSV@15::KSV@15::KSV@15:
Nói chung là nhắc tới cái đám cưới .....................................................! :KSV@18:
 
ây dà....................:KSV@08:

ta chịu!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

dạo nỳ thi xong, được nghỉ 1 tuần nà.................:KSV@05:

muốn vik fic lém chớ, dưng mờ...................:Conan04:

................................

tại cái tên Rukawa bên đội bóng rổ Shohoku hớp hồn ta tiu òy, dòm cái avatar là đủ bik hak.............:Conan06:

dưng mờ tin ta đê............ta sẽ post chap mới ngay trong tuần này thoay, hớ hớ!!!!!!!!!!!!!
 
Quay lại
Top Bottom