"Em ra đi. Em biết đó là kết thúc tốt nhất. Em đã dọn nhà sạch bong, cơm đã nấu sẵn, thức ăn nên hâm nóng trước khi ăn, đó là bữa cơm cuối cùng em nấu cho chồng. Ít uống rượu thôi vì bệnh dạ dày nhé, em đã đặt mua một năm sữa bò, họ sẽ đến đưa hằng ngày, nhớ hâm nóng trước khi uống."
__________________________________________________________
Chồng ngoại tình mà còn như vậy, chị này "nhân đạo" quá rồi.
Còn chuyện khác, làm t nhớ đến mẹ t. Lúc bố mẹ cãi nhau, có lần rất nghiêm trọng, mẹ t viết thư, mang theo hai đứa em t bỏ nhà đi. Gọi là bỏ nhà đi, thực ra cũng chỉ là về nhà ngoại. Không ai biết chuyện, hai đứa bé nghĩ đi chơi, ông bà nghĩ con về thăm bố mẹ.
Đến giờ cơm chiều, mẹ t lại về, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm như bình thường, định xong xuôi lại đi.
Lúc đó bố t đã xuống nước xin lỗi và làm hòa, nhưng dù sao t cũng biết mẹ phải hi sinh và chịu đựng rất nhiều...
Vốn dĩ chuyện này t không thể biết, vì t lúc nhỏ ở vs ông bà nội. Chẳng là có lần lục đống giấy chỗ bàn học, phát hiện mấy lá thư nội dung như nhau mà được viết đi viết lại của mẹ... Thế mới biết chuyên, mới được nghe kể.
Người vợ, người mẹ luôn phải cam chịu nhiều như vậy, nếu người đàn ông nào có mắt, sẽ không từ bỏ.