Feel free to write ^.^

I am happy to join with you today in what will go down in history as the greatest demonstration for freedom in the history of our nation.

Five score years ago, a great American, in whose symbolic shadow we stand today, signed the Emancipation Proclamation. This momentous decree came as a great beacon light of hope to millions of Negro slaves who had been seared in the flames of withering injustice. It came as a joyous daybreak to end the long night of their captivity.

But one hundred years later, the Negro still is not free. One hundred years later, the life of the Negro is still sadly crippled by the manacles of segregation and the chains of discrimination. One hundred years later, the Negro lives on a lonely island of poverty in the midst of a vast ocean of material prosperity. One hundred years later, the Negro is still languished in the corners of American society and finds himself an exile in his own land. And so we've come here today to dramatize a shameful condition.

In a sense we've come to our nation's capital to cash a check. When the architects of our republic wrote the magnificent words of the Constitution and the Declaration of Independence, they were signing a promissory note to which every American was to fall heir. This note was a promise that all men, yes, black men as well as white men, would be guaranteed the "unalienable Rights" of "Life, Liberty and the pursuit of Happiness." It is obvious today that America has defaulted on this promissory note, insofar as her citizens of color are concerned. Instead of honoring this sacred obligation, America has given the Negro people a bad check, a check which has come back marked "insufficient funds."
Martin Luther King, Jr.

I Have a Dream



 
Lười là lỗi của bản thân, không phải lỗi định mệnh.
May mắn là do định mệnh, không phải do bản thân.
Đừng tự hào khoe khoang về hai thứ đó...
Với một người vừa lười vừa xui như tôi...
 
Đến khi tự mình đọc quyển giáo trình mới thấy thế nào là THẤM.
Một không khí hào hùng, khí thế chiến đấu sục sôi.
Cảm giác tự hào dân tộc dâng trào.
Không cần biết ngày mai thi có qua hay không, thực sự thích những dòng này!
note-paper-with-push-pin.jpg
 
11052473_590768441066287_1956127358707103559_n.jpg

Công nhận toàn 4 mắt =))
Quán không gian lạ lạ chút theo phong cách "nông dân" chứ đồ ăn thì đắt vcc. =)) Lần sau chẳng vào đây nữa đâu. =))))
 
Viết có 5 -6 dòng thôi mà mất cả buổi tối sửa đi sửa lại. Có phải mình dốt quá rồi không??
Thôi, dốt cũng do lười, lười là do lỗi định mệnh rồi.
=___=
Thấy cái bài research lúc đầu tưởng dễ dàng, càng đi càng thấy chông chênh, chẳn biết sẽ đến đâu. Nói chung khó nhằn ra phết đấy. =.=
Thế mới biết tham thì thâm là thế nào. Questionnaire hỏi cho cố vô, bắt ng ta trả lời nhiều cho cố vô, đến lúc cũng chẳng thể bê hết ý vào một bài viết có 2000 từ. -_-
 
11009156_856909901050177_2873463965991818168_n.jpg

"Em ra đi. Em biết đó là kết thúc tốt nhất. Em đã dọn nhà sạch bong, cơm đã nấu sẵn, thức ăn nên hâm nóng trước khi ăn, đó là bữa cơm cuối cùng em nấu cho chồng. Ít uống rượu thôi vì bệnh dạ dày nhé, em đã đặt mua một năm sữa bò, họ sẽ đến đưa hằng ngày, nhớ hâm nóng trước khi uống."

__________________________________________________________

Chồng ngoại tình mà còn như vậy, chị này "nhân đạo" quá rồi.
Còn chuyện khác, làm t nhớ đến mẹ t. Lúc bố mẹ cãi nhau, có lần rất nghiêm trọng, mẹ t viết thư, mang theo hai đứa em t bỏ nhà đi. Gọi là bỏ nhà đi, thực ra cũng chỉ là về nhà ngoại. Không ai biết chuyện, hai đứa bé nghĩ đi chơi, ông bà nghĩ con về thăm bố mẹ.
Đến giờ cơm chiều, mẹ t lại về, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm như bình thường, định xong xuôi lại đi.
Lúc đó bố t đã xuống nước xin lỗi và làm hòa, nhưng dù sao t cũng biết mẹ phải hi sinh và chịu đựng rất nhiều...
Vốn dĩ chuyện này t không thể biết, vì t lúc nhỏ ở vs ông bà nội. Chẳng là có lần lục đống giấy chỗ bàn học, phát hiện mấy lá thư nội dung như nhau mà được viết đi viết lại của mẹ... Thế mới biết chuyên, mới được nghe kể.
Người vợ, người mẹ luôn phải cam chịu nhiều như vậy, nếu người đàn ông nào có mắt, sẽ không từ bỏ.
 
20150519-124026-g-horz_520x470.jpg


Jang Ja Yeon
khá mờ nhạt cô khi đảm nhận một vai nhỏ trong Boys Over Flowers. Cô tự tử vào năm 2009 vì bị lạm dụng t.ình d.ục trong thời gian dài. Trong bức thư tuyệt mệnh, nữ diễn viên xấu số cho hay, cô đã bị công ty quản lý ép mua vui cho 31 người, tổng cộng 100 lần. Sự ra đi của Jang Ja Yeon khiến nhiều người bàng hoàng, cũng như bất ngờ trước những mảng tối của làng giải trí nghiệt ngã.
 
Giờ mới biết đến cái ngoại truyện của "Ánh sáng thành phố" - đoạn kết khó hiểu và ám ảnh v~ ra.
Đọc xong... à, thì ra là thế.
Ranh giới tốt xấu không thể nào nhìn ra được, cũng là tội giết người, nhưng tác giả cho nó là tốt, nó là tốt. Châu Chí Siêu, Giang Á là nạn nhân của Ngụy Nguy; họ phạm tội lỗi không thể tha thứ, không phải do Ngụy Nguy hay sao? Mà Giang Á, hắn giết người cũng theo kiểu "vì chính nghĩa" quái gở đó, Ngụy Nguy giết tên phòng 101 có khác gì không?
;"""""";
Châu Chí Siêu có khi nào thật lòng yêu Ngụy Nguy không? Có lẽ không, chưa đến mức biết yêu là gì, nhưng hắn cũng muốn có 1 gia đình, 1 người bầu bạn. Cơ mà theo cái nguyên lí của "ngôn tình", trước đó anh có thể "bẩn" thế nào cũng đc, nhưng sau khi quen em rồi thì chỉ được lên gi.ường với mình em thôi, thế mới là thằng đàn ông tốt. =)) Dù anh có lên gi.ường đứa khác thì cũng phải là vì "nguyên nhân khách quan" =))) Thôi thì Châu Chí Siêu anh chỉ đáng làm diễn viên phụ thôi ;___; Được cái chết huy hoàng v~ ra, làm thế thân cho Phương Mộc còn gì :v ;_____;
Dù sao thì đọc cũng hay và kích thích quá >""""<
 
Thật không khoa học. =))) Thế mà được 8 điềm =))
Cơ mà học thế cũng chỉ được đến 8 điểm =)) Trừ điểm Tin 10 ra còn lại trước giờ đều 7.5 hất về. Lần này coi như đột cmn phá rồi. Ấy thế mà các bạn ấy cư nhiên 8.5 :v
Thật muốn biết các bạn ấy ăn gì :v
 
Hai tiếng rưỡi viết được cái conclusion với tý methodology.
Còn một đống râu ria phải xử lí (^^)
 
Trời nóng quá là nóng.
Mẹ gọi điện bảo, nóng thế này, cứ mua đồ mà ăn giải nhiệt, hết tiền thì đi vay, rồi về mẹ cho :v

:v

Nghe bối cảnh v~ ra :v Vay tiền mua đồ vặt :v

Cơ mà thực sự tháng này nhiều sự cố và bạn đang hết tiền đây :(((((
 
Cuối cùng cũng... sắp xong. Chả biết có được không @@
Nhắc người ta trả khoản tiền lương mà mình đáng được nhận mà sao cũng thấy ngại quá cơ. (_ _")
Dù xứng đáng với công sức bỏ ra, song mình vẫn là vô sản, người ta là tư sản, đành phải luồn cúi thôi, nhỉ?
Làm nhà nước cũng chết, làm tư nhân cũng ngán ngẩm.
Tự mở quán làm chủ có vẻ vui.
 
Ở đây có ai là fan Khúc Đậu và Can Can không? :(
Không hiểu... Việc Can Can bỏ TLN thật ra mình chẳng thấy có vấn đề gì, cos nữa hay không, thuộc nhóm cos đó nữa hay không thì vẫn là Can thôi. Nhưng nhìn Boss vs Can giờ mỗi người một đường, tú ân ái với hai đối tượng khác mà buồn quá. :(((( Cái vụ ảnh "chúng ta" trên bô của hai người làm trái tym bé bỏng của tui nhói đau. :'(
Dù biết Má vs Can k phải couple, nhưng dựa vào kinh nghiệm bản thân để nói thì bạn bè cũng có thể có cái gọi là "ghen tuông" đó. *Mình cũng từng thấy như vậy mà* Có cảm giác tổn thương sâu sắc TT__TT
Chợt nghĩ nếu KN sau này có phải cũng phải như thế, nếu sau 10 năm TFBOYS cũng phải như Tiểu Hổ Đội, đến lúc tan sẽ phải tan, mỗi người một con đường riêng bắt đầu sự nghiệp solo của mình, gặp gỡ nhiều bạn bè mới, hợp tác với nhiều người mới, rồi có JQ với người mới...
Buồn chết được. Chẳng muốn nghĩ nữa...
 
Tuy tuần này BGK chấm điểm làm tui buồn + điên lắm, nhưng nói BGK GMTQ gian lận gì gì đó thì chắc cho xin đi.
Cơ mà hãy công nhận GMTQ mang tính giải trí hơn, ít cạnh tranh và còn rất thường xuyên "cả nể" nữa.
Chứ Nhật Thủy đóng có điểm gì hay, so với Hoài Lâm còn chẳng được chứ so chi với bản gốc. =_=
Nế HL là hàng fake loại 1 giá tiền triệu thì cô này chỉ là hàng fake made in Vietnam giá tiền chục thôi. -_-
Khương Ngọc vậy mà ổng cho 7, ổng toàn ham gái chân dài hay sao hử? =_=
 
Ổng ad GMTQ trẻ trâu v~, ban ng ta r viết stt này nọ. Gọi là thằng hay con vs ng lớn tuổi hơn đã làm sao đâu? Hồi nhỏ xem phim Hàn, phim kiếm hiệp, diễn viên bằng tuổi mẹ tui luôn, mà t toàn nói thằng nam chính kia, đứa này, ông nọ hoài... Mà nếu có đứa cmt vô văn hóa quá, thì nhắc nhở, xoá cmt, cảnh cáo... Chứ ban luôn z tiêu cực bỏ cha. Admin tính đàn bà ghê, k biết là staff nào, bố đời vcc. Khán giả cũng như khách hàng, phục vụ khán giả mà làm trò like a boss, đừng hỏi sao ctrình lắm antifan!
 
Thật không nghĩ Pinocchio lại là phim kiểu này. VN à, khi xem bộ phim này em đã nghĩ gì chứ hả? Truyền hình đáng sợ như vậy, netizens cũng thế, xem bộ phim này em đã có suy nghĩ gì? Em đã phải chịu đựng những điều gì chứ hả??
Đồ ngốc này, sao Thiên Yết em có thể thích thú phim ngược người ta thế này cơ chứ. Chẳng hiểu hôm nay làm sao mà t mới xem đến tập 2 đã khóc không biết bao lần.
Có lẽ vì đá mong chờ phim hài hước kiểu mấy bộ phim thần tượng xem gần đây. Ai ngờ bộ phim có những tình tiết đau lòng như vậy, câu chuyện về giới truyền hình tăm tối đáng sợ như vậy...
 
Quay lại
Top Bottom