「Tự nhiên không nhớ mình tên gì, mình bao nhiêu tuổi, tại sao lại ở đây.
Chắc chẳng bao giờ suy nghĩ nghiêm túc về điều đó.
Bi hài nhất vẫn là vấn đề giới tính, vào lúc nói ra mọi chuyện, ánh mắt mọi người giống như tôi không còn ở đây nữa, ai đó đã nhập xác tôi, đã thay tôi nói chuyện, giống như E. đã thế cho N. và ai biết được đấy, nếu nói bản thân không phải nam càng không phải nữ, cũng không có rung động đặc biệt nào lẽ ra, nên rung động, thì không dám nghĩ đến chữ thì. Đôi lúc cảm thấy thật bi hài.
Có một cặp đồng tính trong trường, nhìn họ đột nhiên thấy ấm áp, nghĩ rằng sẽ có người tìm thấy tôi, cũng như tôi sẽ tìm thấy ai đó khiến bản thân rung động, và sẽ thương nhau và yêu, và chúng tôi sẽ hạnh phúc, nếu những chuyện về giới tính không ràng buộc lên tâm trí này nữa.
Tôi xin lỗi, vì đã không giống như bề ngoài thể hiện...
Nhưng tôi không sửa được lỗi này rồi. Một cái bóng nặng nề, từng giây phút một đeo bám, có lúc gạt được nó đi, lại có lúc nó đập vào khoảng yếu đuối nhất trong tâm hồn này, thấy mình đang đứng tự dưng ngã quỵ. Có phải không bản thân đã yêu, nhưng là yêu người đồng giới, nên chối bỏ thứ tình cảm ấy? Con người ta rốt cuộc bị hiệu ứng đám đông tác động thế nào?
Ở cạnh một người bạn, nói chút chuyện về người đồng tính, lặng lẽ hỏi vài câu, cậu ấy nói sợ. Sợ vì người đồng tính được nhắc đến như kẻ lập dị, yêu đương khác người, không đúng với những điều số phận sắp đặt, lại là phấn son quá trớn, là khởi nguồn của những vụ phát điên đánh nghe vớ vẩn. Nếu tiếp tục chủ đề ấy, cậu có cái nhìn khác không? Cố chấp nói tiếp cũng là tôi sợ rồi, nên chọn im lặng.
Nhiều khi, công khai tính hướng chẳng phải chuyện tốt gì, sẽ có một người đi rêu rao, sẽ là khi lỡ quan tâm đến một ai cùng giới nhiều hơn, người đó nói rằng, chưa biết sao, cậu ta là kẻ đồng tính.
Những tốt đẹp thật khó khăn để chèn lên tiêu cực.
Lại nhớ một câu nói, "sao hai bạn nam mà ngồi nắm tay nhau vậy?", lòng se sắt. Lúc đó chỉ cảm thấy bản thân lại rơi, lẽ ra không cần thiết phải tiêu cực đến thế, lại trở thành đúng cái dạng mình không muốn thành. Đi đến đây, biết đến đây, xem ra cũng là một dạng cố gắng. Sẽ có ngày mọi thứ tốt hơn, chỉ cần bản thân thay đổi, hoặc là không, sẽ có ngày mọi thứ tốt hơn, nhưng chẳng phải hôm nay.」