Ám luyến

41.

Screenshot_20240804-073735.jpg
 
43.

Thỉnh thoảng nhìn thấy bài viết mới trong nhật ký của chị nho, tôi rất yên tâm.

Với tôi đó là dấu hiệu của việc Tiểu bang còn sống.

Khi viết về Marcynae, Hana, hoặc thậm chí là khi viết về Mai, tôi đã để bản thân trong vai Eternal. Eternal của khu rừng này. Eternal yêu thương khu rừng này.

Dù không hứa, nhưng tôi biết mình cũng sẽ đối xử với nơi này như căn nhà năm ấy.

Tất nhiên đó là khi anh Newsun còn vững vàng ở đây.
 
45.

Trong những giấc mơ dang dở ấy, tôi thấy mình chạm được đến tay nàng.

Rồi hạ tàn, đông sang, bốn mùa xoay chuyển với bức tranh màu sắc. Loang ra như nước, lấp lánh như gương. Lại phản chiếu một khuôn mặt tôi đen đặc.

Tôi đã mong giữa cú xoay mình ấy, một đôi cánh mọc ra từ phía hõm vai, nhấc cơ thể nhẹ bẫng của nàng lên, thả vào lòng sáng, giải thoát nàng khỏi đáy sâu tăm tối là tôi. Từ ấy tôi nằm lại đây, vĩnh viễn cô đơn trong kiếp người này.
 
46.

Tôi mong em rời bỏ tôi nhiều hơn, đủ xa để tôi nhớ nhung, đừng lại gần.

Những ngày như vậy thật đau em ơi.

Trái tim tôi kiệt quệ và lồng ngực này run rẩy, cánh tay tôi tê dại trong ký ức về em. Tôi không thể ngừng khóc. Gương mặt tôi đẫm nước và hai mắt đã nhoè đi, nhưng những giọt nóng hổi cứ chực trào ra liên tục.

Em à...

Chuyện tình mình đi đến mức này, là do khi tôi sinh ra, đã lựa chọn sai lầm.

Tôi cảm thấy hai vai mình trĩu nặng, đầu gối tôi cũng nhói lên rồi. Sự nhức mỏi đến từ trong xương, âm ỉ xuyên qua lớp thịt rệu rạo, và nhảy múa trên da tôi.

Chúng ta có thể yêu nhau thêm bao lâu...
 
Quay lại
Top Bottom