marucohamhoc
Tương tác
636

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Bao giờ cũng cười nên chắc người ta nghĩ mình chỉ biết vui :)
    chỉ muốn ở một mình, sẽ chẳng phải là gánh nặng của ai nữa ^^
    một mình đi chơi, một mình ngắm cảnh, một mình buồn, một mình vui
    những thứ đang cố nắm chỉ như hạt cát
    chỉ hi vọng một lần mình tự công nhận cho chính mình, rằng mình đã làm đúng, đã làm hết sức có thể
    đời có tốt hơn hay xấu hơn cũng chẳng phải do mình nữa, mặc kệ
    chỉ muốn đi xa :)
    không cần cầu được ai hiểu nữa
    Do you know, you're so bad to me, so bad :) ?
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    img00200.jpg
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    hồi trước có lúc từng nghĩ là mình có thể cất giữ được cho hoa không bị héo
    từng hí hửng ngắt hoa bỏ vào nước
    thế mà được vài ngày cánh cũng vàng xìu cả ra
    lớn lên đỡ hơn, chẳng h.am m.uốn giữ hoa ko tàn, chỉ nghĩ có thể giữ được cái gì đó của hoa thôi cũng được, thế là ép hoa ^^
    ép hoa ngọc lan, hoa nhài, hoa đào, hoa bưởi
    đủ thứ hoa, cho mấy quyển sách mấy ngày cứ thơm thoang thoảng, mỗi tội ko dám mở sách ra sợ hoa chưa khô, ép chặt thật chặt
    nay chẳng hay làm thế nữa
    nếu mà có thể giữ được hương, muốn giữ được mùi của hoa sen, hồ sen mênh mông đó ^^ , khi buồn mở ra ngửi, chắc sẽ tĩnh tâm lắm :)
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    Đau đớn bao nhiêu rồi cũng để hồn quay về bên gia đình...
    chẳng có nơi nào hơn
    dẫu có phơi bày bao nhiêu thứ cảm xúc hay buông bỏ cho những gì đã qua đi nữa, cũng thấy chẳng muốn làm gì thêm
    chỉ muốn một lúc nào đó được cởi bỏ những sự nặng nề này mà nói thật, là đang rất buồn với ai đó, thế thôi :)
    muốn quay về và ôm mẹ, muốn ngửi mùi...người thân quá ^^
    Con sẽ không trách Người một điều gì
    bởi vì Người đã đưa con đến với thế giới này
    cho dù cách người yêu thương con làm con cảm thấy ngạt thở
    con cũng sẽ không bao giờ lấy đó làm lý do để trách Người
    con không thừa nhận mình là một đứa cư xử tốt với Người yêu thương con
    con chỉ cố gắng không làm đau trái tim con yêu người
    bởi vì con không chịu nổi tiếng thở dài hay ánh mắt buồn của Người hay chính con đã làm nên mọi sự
    con chỉ muốn dẹp tan những ích kỷ cá nhân, con chỉ muốn tìm đường đi, con chỉ muốn làm cho Người tin rằng Con không hề yếu đuối, rằng đứa con của Người sẽ có thể sống hạnh phúc và thành công như những gì khi sinh ra con người đã từng mong mỏi
    đừng níu lưng con nữa, hãy nhìn con thôi, con sẽ đi được, vì đã đến lúc con phải thế rồi :)
    depositphotos_13880770-Happy-family-holding-hands-and-smiling.jpg

    con biết dù con truongr thành chẳng đúng hẹn với thời gian, nhưng con mong những điều con nhận được nếu con dám dấn thân sẽ mang lại cho con nghị lực mạnh mẽ nhất
    con cầu mong Người đừng bao giờ phải khóc hay thất vọng vì con thêm nữa
    Vì con sẽ phải lựa chọn rồi :)
    Cầu cho cậu mau chóng khỏe lại
    cả nhà mình sẽ sớm được vui vẻ như trước
    như vậy mẹ cũng bớt đi một nỗi lo đau đáu bấy lâu
    cảm thấy mình vô tâm khi không hỏi thăm cậu, mẹ vẫn nhắn tin thông báo tình hình mới biết
    thôi con cầu từ xa, được không Mẹ? :)
    Yêu mẹ nhiều như sự ích kỷ của chính con :(
    Hôm nay nó không được bình thường
    rõ ràng nó không bình thường, nếu không muốn nói là nó hình như đang sắp phát điên :)
    nó thấy những việc chẳng hay ho gì mấy, là khởi đầu cho một ngày của nó
    nó tức giận tìm cách đổ lỗi lên ai đó/một thứ gì đó, nó nghĩ có lẽ làm thế nó sẽ thấy tốt hơn, nhưng rồi nó nhận ra, nó làm thế là quá độc ác, chỉ cần một lý do cho chính mình mà nó lại gán tội cho người khác, làm thế rồi nó cũng chẳng được gì, ngoài việc lương tâm cắn rứt, nó đâu có quen làm thế
    thế rồi nó cứ đi, nó tặc lưỡi đi, hình như nó không để ý, hình như lúc chạy xe suýt nữa nó bị công an tuýt vì đi xe trái đường, dù sao thì nó cũng kệ, nó cũng đâu nghĩ được nhiều thế nữa
    ngồi chờ bạn, nó thấy có một ông cụ đi bán vé số. Nó chợt lóe lên một ý khôi hài, hay là mua vé số, ha, sự thật thì nó chả mua, chỉ là nghĩ thế, trước nay nó chưa bao giờ nghĩ sẽ có ý định mua vé số chứ đừng nói mua thật, chỉ là bỗng dưng nó nghĩ biết đâu mình trúng thì sao :), nó muốn rước may mắn về cho mình, mua vé may rủi mà:). Nó luốn nghĩ nó có nhiều thứ không giống như mọi người, nó cái gì cũng kém, nó ngốc nghếch, hay làm sai viecj, hay gặp chuyện đổ vỡ, nó thấy chẳng bao giờ suôn sẻ như người ta. Nếu nó giờ đây muốn mua một chút may rủi, liệu có được không? :)
    Nó thấy cụ bà đi ra từ trong ngõ, dừng lại nơi lề đường cạnh nơi nó đang đứng, thấy cụ nhìn sang lề đường bên đối diện, lẩm bẩm gì đó rồi lại cười mà đi tiếp, nó hướng mắt nhìn theo thì thấy một cụ bà khác, ăn mặc cũng tương tự, đang đi trên vỉa hè. Nó cứ tưởng 2 cụ hẹn nhau đi chợ hay gì đó, tính bỏ xe đó chạy ra đỡ, hóa ra không phải, có lẽ 2 cụ đó ko liên quan hay là không đi với nhau, do nó tưởng thế thôi. Cũng chẳng biết cụ bà thứ nhất cười gì, nhưng nó ngờ ngợ, có phải vì cụ ấy đang nhìn cụ bà thứ hai rooif cười không vậy?
    Mọi việc xong xuôi, nó lại lừ lừ dong xe về thẳng nhà. Bạn nó gọi điện, bảo sao đi mãi chưa tới, nó cười bảo tao đi về luôn rồi. Nó thấy bạn nó hình như đang lo, nó thấy tim mình có chút gì đó như được an ủi. Ừ, nó đâu có tủi thân đâu, nó chỉ đang tìm cách trốn ngày của nó thôi mà, sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến ai khác. Nó cần tìm một nơi để gặm nhấm những sự tự kỉ của riêng mình, và nó chọn về nhà...
    Thế rồi nó đi chợ, vừa có ý mong vừa có ý né tránh muốn ai ở chợ nhận ra nó, một con bé lâu ngày, dễ có hơn nửa năm không mò tới chợ. Nó chờ đợi, nó mong xem ngày hôm nay sẽ có gì khác, sẽ có gì khá hơn cái sự "mất" mà nó đang phải ôm, rồi nó chợt thấy hình như là có, hình như hôm nay mớ nấm nó mua đã rẻ hơn rất nhiều. À, hôm nay nó cũng thấy một vài điều lạ lùng. Nó thấy ở chỗ nộp học phí, nó làm thủ tục có vẻ nhanh hơn mấy lần trước, nó còn thấy người giữ cửa cẩn thận lấy bìa cứng che lên yên xe từng người cho chúng nó ra về đỡ bị"nóng mông". Nó thấy, rồi nó thấy trong lòng một chút an nhiên len lỏi.
    Nó tự nhủ, à không, nó ước nó có thể dễ dàng buông bỏ nỗi buồn lo của nó, như ai đó, cầm lên được thì cũng thả xuống được, nó nghĩ nếu nó có thể làm thế, nó sẽ sống tốt và bớt giày vò bản thân mình lẫn người khác biết bao nhiêu. Quãng đường hôm nay không dài như nó nghĩ, chỉ là không quá ngắn để nó đi thật chậm và suy nghĩ, đi thật chậm và cũng thật lặng lẽ một mình.
    Một điều gì đó không tốt nhận được do bất cẩn và lười biếng thì không phải là do may mắn không có, hay là do xui xẻo. Thế nên có lẽ nếu mà nó mua tấm vé đó, thì cuối cùng nó vẫn vậy thôi, "xui xẻo" đúng nghĩa ^^. Thế là thôi, nó chấp nhận tự an ủi mình, nó chấp nhận, cố bảo não mình rằng những việc này chỉ là một việc không to tát lắm, không nên để tâm quá nhiều. Nó băng qua nắng để tìm đến nơi bóng râm, cho nó một ngày như vậy :)
    trước thì nghe của Mỹ Tâm, đã thấy nôn nao, giờ nghe bản này, cảm xúc lại cứ ùa về :)
    giọng của bản này cứ như là vọng về tứ quá khứ ấy
    đều là một thời hoa lệ, biết nhớ, biết thương
    cũng là một thời để yêu, yêu trong tin tưởng, chân thành lẫn hoài nghi
    đối xử tốt cũng được, tin nhau cũng được, ghét bỏ cũng được
    chỉ cần thật lòng thôi :) , có không?
    Trí nhớ của người đã sớm xóa sạch sẽ rồi
    đôi lúc nghĩ, mình ấy mà, luôn nhớ rất nhiều không phải là điều hay ho gì, chỉ hại bản thân
    nếu buông bỏ được thì đã làm rồi, cần gì cưỡng ép :)
    đêm, quá giờ đi ngủ bình thường lâu rồi mà o còn gọi điện
    có lẽ o lo cho mình nên gọi
    cũng chẳng biết sao, mình quên mất hôm qua mình đã thấy bế tắc và khủng hoảng như thế
    chỉ có thể cười để o nghe giọng mình ko run hay sợ hãi
    nhà o nay mọi người hết lễ lại đi hết rồi, có lẽ lâu lắm nữa mới lại đông vui
    kì lạ thật
    mới hôm qua 2 ngày trước mình còn ở đó, còn quây quần ăn uống cùng mọi người được
    thế mà một lần đi, giời gian gặp lại phải tính bằng năm
    chỉ mong nhanh được về
    buổi chiều đó, hình ảnh ấm áp đó đã in sâu trong đầu mất rồi :(
    thương nhớ, rồi cũng chỉ có tặc lưỡi mà ra đi :(
    AI đó không muốn thì mình không ép :)
    sống nhưng khống muốn phải bận lòng
    có lẽ đêm nay sẽ được yên, ừ, một đêm :) , mai tới có ra sao thì ra
    mọi chuyện hôm nay mình chẳng muốn nghĩ nữa
    một chuyện thôi cũng đủ mệt
    mà không chỉ một, cảm thấy như xương cốt muốn rã rời, tâm thần cũng muốn nhão hết ra :(
    ko lẽ đó là hậu quả của việc trốn tránh mọi thứ? :(
    cảm thấy bất an
    không có kinh nghiệm gì trong việc phải đối mặt với những chuyện thế này :(
    ko biết phải làm sao đây nữa, ko lẽ từ nay ko ngủ nữa? :(
    muốn quay về nhà ngay tức khắc, càng nhanh càng tốt :(
    cần một chỗ dựa, chỉ để an tâm không sợ mình phải một mình thôi mà :(
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    Em đã sống những ngày không có anh bên cạnh,
    Và rồi xem cũng sẽ trưởng thành...Sẽ quên hết mọi thứ đúng không Anh?
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    4PwvL-BMqbk[/MEDIA]
    người không biết tôi đã sống như thế nào
    người không biết đâu :)
    https://kenh14.vn/kham-pha/3-su-kie...e-gioi-ne-phuc-viet-nam-20150429090441238.chn
    Cảm thấy không tin tưởng lắm vào những điều mình được biết, có lẽ do được thấy và nghe suy nghĩ của người khác
    chấp nhận việc ai đó rời đi là lựa chọn của riêng họ và mình không thể thay đổi, co lẽ là nên...
    thấy chạnh lòng và trong tim thấy trống hoác
    viết nhiều nhưng rồi cũng thấy nhẹ tênh
    Muốn được ai đó tới bên nói răng" Giỏi lắm!", không muốn cứ phải" Cố lên!", hay" Phải thế này..., phải thế kia"
    Mệt lắm :)
    Sau này mình có gia đình, mình muốn gia đình mình sẽ vui, như mấy cảnh mà thấy hôm qua ấy ^^
    thấy Cún yêu lăng xăng làm nũng bố này, thấy cái miệng bi bô hát suốt ngày này, thấy bố lo cho em này. hehe, bố và con gái, có thể có gì thích hơn chứ :) , rất là yêu
    ( mình nghĩ mình cần bỏ cái tính hay kết hơpj những thứ ko liên quan với nhau đi :) )
    muốn lấy được một người chồng hiểu vợ và yêu thương con ;)
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    Hoa ngọc lan nhà hàng xóm nở nhiều, ban đêm một mình ngồi gnoaif ban công thấy quanh người toàn mùi ngọc lan
    muốn vui mà không được ^^
    https://www.facebook.com/YanFeng.VN...8911751820228/938539262857476/?type=1&theater
    ko háo cặp Phong Yên lắm
    nhưng đều có thiện cảm tốt với 2 ng này :3
    ( lão Phong Meo đừng có đa tình nhé, chỉ muốn lão yêu bà Hân thôi :'( )
    giờ mới biết Đường Yên cung Nhân Mã đó
    thảo nào cứ thấy có gì đó đồng cảm, nhất là khi coi mấy ảnh chị tung tẩy trong Bên Nhau trọn đời :)), nhắng ko chịu được :))
    ấn tượng với chị khi xem tập Happy camp có Lý Dịch Phong, Lưu Diệc Phi với Giả Nãi Lượng ấy
    thấy kể chuyện hài nhà "nãi nãi" xong, mọi người nói sang chuyện khác rồi mà chị vẫn cứ cười ko dứt
    còn người ko giấu nổi niềm vui ^^
    thấy đáng yêu lắm luôn :)
    Lắm khi người nói vô tình, người nghe hữu ý ;)
    hôm nay khá vui
    dạo này cảm giác dì chủ nhà đối xử thân thiện với mình hơn, dạo trước nói thật là toàn thấy dì có vẻ ko ưa mình lắm, vì mình có-nhà-rồi-mà-vẫn-tới-phòng-bạn-ở :D , cơ mà, giờ lâu lâu dì có hỏi thăm mình :)), nói chuyện nữa, sáng nay còn nghe dì hỏi "M có ưng gả cho ___ nhà dì ko?" O_O. chỉ biết cười lại, vì chưa biết người dì nói là ai, dù đang FA, biết dì nói chơi thôi mà thấy sung sướng qtqđ :)). cơ mà mình có điểm gì tốt đâu -_____-
    chiều hôm qua xin nghỉ học kế toán, chiều nay vác cái mặt đi học bù, tưởng là vô lớp này học ké là được biết sớm hơn 1 buổi, ai dè họ học nhanh hơn cả nửa tháng @@ . Cơ mà hôm nay có người khen mình chăm học :)), sự thật thì hoàn toàn ngược lại =))), vì lười học nên mới đi học bù, ngồi 1 góc thu lu 1 đống nghe coo giảng bài lại =.=, ko đi học thiệt đúng là chẳng hiểu gì luôn @@
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top Bottom