[Shortfic] Tránh ra, đó là vợ tôi

t/g ơi bạn viết hay lắm .mình đọc xong mà cái miệng rộng thêm được mấy cm luôn:KSV@09::KSV@09::KSV@09:.hazzzzzzzzzzzz anh shin nhà ta đúng là mặt dày mà .nhưng mình rất thích fic này của bạn.:KSV@12::KSV@12::KSV@12:

MÌNH MONG CHAP MỚI CỦA BẠN NHA:KSV@10::KSV@10::KSV@13::KSV@20:
 
@su_chibi , Su ra chap mới thiệt nhanh, thích thích :D. Mấy mẩu chuyện kỳ này còn dzui hơn, dễ thương mấy câu chuyện trc nữa, nhất là 3 câu chuyện Shinichi nhờ vả 3 cậu bạn đó. Đúng là "mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên" nha. thảo thấy Shinichi này như bị trúng độc Ran ấy, quả thiệt rất nặng nên tính chiếm hữu ca không chịu nổi luôn mấy đâm ra nhìu câu chuyện zậy nè. Mau mau ra tiếp Su nha. Tạm biệt. ~^o^~
 
Sao nàng có công suất viết đỉnh thế nhở Ô.Ô

Ta mới cmt part 1 hôm bữa @@ Vậy mà lượn một vòng vô lại chẳng những một part mà là TẬN 2 PART T^T xin bái phục, bái phục đó nhaaaa

Quay lại nội dung chính này, hai chap này chung quy lại thì lời văn hay cách diễn đạt đều giống part 1 :) rất vui tươi, hóm hỉnh ( à mà series crabble nào cũng vậy mà nhỉ ?! ) Ôi thần linh ơi, dễ thương thế, hai anh chị ngày càng khiến người ta động lòng đó nha !!

Shinichi ghen gì mà tàn bạo thế -.- dù sinh vật có mang giống đực cũng không được lại gần Ran a ~ Độc tôn dễ sợ ! Nhưng như vậy thì mới đốn đổ được Ran cũng như mấy fan girl khác chứ :"> mà công nhận, nếu ta là Ran ( thật tình thì chẳng thế nào có sự "nếu" này ) thì đã dùng võ karatedo đá bay hắn lên nóc nhà quá :)) rõ ràng là quá mặt dày ._.

Chuyện tình hai người mới chút xíu là lắm sóng gió -_- nào là hết chàng này cảm nắng đến chàng kia theo đuổi, tình địch vốn theo đó mà có thể chất chồng lên cấp số nhân a ~ Tuy nhiên cũng chẳng thể qua Shinichi được =)) mặt rõ dày và tâm hồn thì độc tôn, biến thái thấy sợ :3

Ta đợi phần tiếp theo nhé ! Đọc fic rất giải trí :> cảm ơn nàng và chúc nàng viết tốt :3
 
@su_chibi như đã hứa với em ss comt cho em đây :*
Ôi mèn đéc ơi =))=))=)) bùn cười quá thể =))

Shinichi trong đây tự sướng hơn ta tưởng =))
Cơ mờ mới tí tuổi đầu mà đã ghen tuông bá đạo như vậy rồi sao :)) thật là phục em đấy nhé =))đúng là trí não phát triển, tiến hóa còn hơn là loài người tiến hóa nữa a~~~~=))

Xin giới thiệu, tôi Kudo Shinichi, 24 tuổi. Hiện tôi là một điều tra viên tài năng có hạng. Đẹp trai, quyến rũ, thông minh, lịch lãm, giàu có và tài năng là tất cả những gì mọi người vẫn thường nhận xét về tôi. :)):))


Hèm, tôi không phải là người quá tự cao về bản thân nên tôi thấy những điều đó vốn không… hoàn toàn sai, hay nói cách khác khiêm tốn hơn tôi thấy là đúng (tôi chỉ nhìn nhận đúng bản chất vấn đề thôi. Điều tra viên không thể nói dối được) :-bd


Hiện nay tôi có một gia đình hạnh phúc. Phải nói là cực kỳ hạnh phúc. Vợ tôi đảm đang, tài giỏi (nữ hoàng luật sư không phải chỉ là cái hư danh thôi đâu) nhưng điều đáng nói là cô ấy vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, đến nỗi tôi không thể nào không lo lắng. :-S


Theo đúng cả nghĩa đen lẫn bóng, điều đó cực kỳ nguy hiểm và khiến tôi đau đầu. :-L Tại sao ư? Chắc chỉ thằng ngu mới không nhìn ra cái hiểm họa từ những thằng đàn ông suốt ngày đưa mắt liếc trộm vợ tôi. Không những thế số lượng ngang nhiên liếc công khai cũng không phải là ít. Mà đâu phải chỉ sau này mới thế, tình địch của tôi xuất hiện từ cách đây cả chục năm rồi chứ chả chơi.
Cũng chẳng có gì đáng nói nếu tôi không ngứa ngáy mà thò tay véo cô ấy mấy cái vào hai bên má. :))=))
Mấy cái này em nên bỏ bớt emo đi nhé ^^
-Rốt cuộc hồi đó trong đầu anh chứa cái quỷ gì vậy hả?
-Kế hoạch gia đình =))=))
Ui cu cậu này lúc đấy là bao nhiêu? còn nhóc tì mà đã nghĩ đến kế hoạch gia đình rồi sao :)) thật là bó chân =))

Cái # Cột điện ấy ^^ ss đọc mà cười ngoác mồm =)) tưởng tượng Shin là ... =))
Đánh ghen thì khỏi phải nói rồi =))ss chỉ tội cho mấy tên ruồi nhặng kia thôi =))
-A~~~ Tôi muốn đập đầu vô đất. Người ta đã có lòng tốt giúp đỡ rồi lại còn…
-Sao được bà xã ~ Như vậy tối nay anh biết ôm ai mà ngủ

-Ôm con heo ý
-Có heo thật ở đây thì há chi cái đồ giả nhồi bông đó chứ. Bà xã a ~~
Ss cũng muốn có một con heo nhồi bông a~~~~~ =))
Cho dù là fic thì Shin cũng không thoát khỏi lời nguyền mù nhạc =))

-Bạn… Cho mình hỏi bạn tên gì vậy?


Không để Ran trả lời tôi đáp luôn:


-Mẹ của con tôi!

Ôi thật là bá trên cả đạo =)) Mẹ của con tôi = Vợ tôi =))
Vâng mà những màn cầu hôn kinh điển đến không thể kinh điển hơn=))
Nghĩ cũng tội Shin :)) cầu cứu ai không cầu lại đi cầu cứu 3 quân sư quạt mo tiếng tăm lừng lẫy chứ =))
Đúng là tội nghiệt mà =))Aizzzzz gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh a~~~~~=))
Ảnh ss tài trợ kìa *chỉ chỉ* :KSV@11:đẹp không =))
Mong chap tiếp của em nhé :*
 
@Co Be Cau Kinhcám ơn bạn đã ủng hộ mình. :)


@bunnythao91 mấy tên thám tử như Shin biến thái lắm thảo à. :v lý do ư? chỉ đơn giản là mình thích vậy thôi, hehe. với cả nhờ độ mặt dày đó mà Shin giữ được Ran kìa. Thế là ảnh đại thành công rồi còn gì nữa :D


@babywings0000 ta viết nhanh là do mấy bữa cuối tuần được thầy cô thương tình cho xả hơi tí chút đó nàng. Còn bây giờ lại lao vào học nữa rồi. nghĩ mà khốn khổ cho thân ta.:(

Phải độc tôn thì mới không mất vợ chứ nàng :). Ran dễ thương thế cơ mà, không thấy bao nhiêu anh chàng để ý rồi sao :v


@tho ngoc *cúi đầu* cám ơn ss đã ghé qua *vui dữ*

Shin biến thái quá thể như thế cũng vì phải thích nghi với môi trường đầy *ruồi muỗi* đó ss. không tiến hóa thì chỉ có nước tử trận thôi ss à *rùng mình*

Nghe lời ss em sẽ bỏ mấy cái emo cho mọi ngưỡi dễ bề theo dõi (mấy chap sau ko có emo đó ss, em tiến bộ phải không ạ *chỉ chỉ*)

Tưởng tượng Shin là gì hả ss. Nói nhỏ thôi không ảnh lại dùng độc chiêu với ss thì... *toát mồ hôi* em không biết đâu nhé :D =))

Mấy màn câu hôn đó quả thật hơi tội cho Shin. Nhưng chả sao. Ảnh làm khổ người khác lâu rồi giờ cho ảnh nếm mùi tý, ss ha. :)

Còn một ảnh nữa ss. Em sẽ dành nó cho chap sau, tức là chap cuối ý.
 
@su_chibi Vậy Ran chính là động lực thúc đẩy sự tiến hóa đó sao :hee_hee:

Không chèn emo cũng không tốt lắm, em nên tung emo vào những khúc gay cấn thôi :)
Xì Shin mà đòi xử ss sao, khéo ss hành cho chết ấy =))=))=))

Mong chap cuối của em :*
 
@tho ngoc ôi ôi, anh Shin mà biết bị ss dọa thế này chắc chẳng dám ló đầu ra mất.
Tội ảnh quá, ss ơi.:)

@AngleWings cũng ba từ:
Thanks so much, hehe :D

1aa1b2119313b07e2a67c5b30ad7912396dd8c03.jpg

(mượn của ss thỏ, cảm ơn ss)

#..Cách của Kudo


Tôi dẫn Ran đến một nhà hàng khá sang trọng tại phố Haido. Trong lúc chờ tôi đề nghị chơi một trò chơi.


Luật chơi rất đơn giản. Tôi sẽ đưa ra năm câu hỏi, đáp án là được và không được. Nếu cô ấy trả lời đúng cả năm thì ngày mai tôi sẽ đưa cô ấy tới công viên nhiệt đới, và lẽ dĩ nhiên sẽ là miễn phí với cô ấy.


Còn nếu không thì cô ấy sẽ phải chấp nhận một yêu cầu của tôi, đương nhiên là trong phạm vi cô ấy có thể làm.


Ran đồng ý, dù lúc đầu có hơi lưỡng lự.


-Câu một, cá heo có đẻ con được không?


-....


-Câu hai, mèo có thể nhìn được trong bóng tối không?


-Được


.....


-Em có thể kết hôn với anh được không?


-Được





Một nụ cười thoáng qua, tôi nhìn thẳng vào khuôn mặt còn ngơ ngác của Ran, trong lòng không khỏi đắc ý mừng thầm.


Đúng lúc cô ấy còn đang hoang mang chưa rõ tình hình, một chiếc bánh ngọt được đặt ngay ngắn trên bàn (đương nhiên là do đích thân tôi chuẩn bị từ trước, dẫu không đẹp mắt nhưng cũng vừa vặn ngốn hết của tôi 12 tiếng đồng hồ trong bếp), phía trên đó là dòng chữ mảnh mai được tỉ mỉ viết bằng chocolate: “ Will you marry me <3?”


Đó là cách cầu hôn “made by Kudo”. Chẳng cần sự trợ giúp của mấy tên quân sư ngốc kia, Shinichi này cũng ngang nhiên lừa í lộn rước được Ran về nhà.


----------------


-Thế nếu khi đó em trả lời không thì sao?

-Em đâu có tỉnh táo như thế chứ bà xã~~

-...




# Hoa


Ran tham gia một sự kiện do cơ quan cô ấy tổ chức. Và đương nhiên tôi bỏ hết công việc của mình để tham dự cùng cô ấy.


Lý do đơn giản: vì cô ấy được yêu cầu chơi một bản nhạc trong đêm đó.


Phải nói Ran đàn rất hay. Dù tôi mù nhạc nhưng tôi dám chắc điều đó. Và đương nhiên cô ấy nhận được vô cùng nhiều những bó hoa của mọi người. Chắc phải tới gần hai mươi nếu tôi không nhầm.


Điều quan trọng là khi ra về số lượng chỉ còn lại ba. Một bó, dĩ nhiên là của tôi.


-Thế là sao, Shinichi?


Tôi giả vờ ngây thơ:


-Là vậy đó!


Ran dành cho tôi một cái nhìn sắc lẻm, lạnh sống lưng.


-Anh vứt đi rồi.


-Tại sao?


-Do đàn ông tặng – Tôi đáp rồi đi thẳng


-…



---------------------------


Vậy anh thuộc giống gì hả?


Anh là khác. Em chỉ có thể nhận hoa của một người đàn ông duy nhất là anh thôi, bà xã~~



# Giáo dục


Một đồng nghiệp cùng cơ quan của vợ tôi vừa mới sinh. Và tôi, mang nhiệm vụ cao cả là áp tải vợ tôi đi chọn quà cho đứa bé.


Hai chúng tôi vào một cửa hàng sách.


-Em muốn mua cho đứa bé vài cuốn truyện cổ tích.


Tôi cầm mấy cuốn truyện lên đọc thử. Cuối cùng tôi quay sang vợ tôi:


-Bà xã, anh nghĩ không nên đâu. Truyện cổ tích rõ vớ vẩn, chẳng mang tính giáo dục gì cả. Này nhé, ví như Lọ Lem đây: chẳng lẽ lại dạy cho đứa nhỏ hễ gặp khó khăn là lại cứ ngồi khóc khắc có người đến giúp hay sao? Không được ỷ lại như thế thằng nhỏ hư mất.


-Rồi Bạch Tuyết và cái gì đó. Cái quái gì đây chứ. Theo như khoa học, nếu chất độc ngấm vào cơ thể chắc chắn sẽ gây tử vong. Đặc biệt là chất cực độc. Vậy mà khi nhổ miếng táo ra cô ta sống lại. Thử hỏi đó là cái đạo lí gì cơ chứ? Thế chả lẽ chết vì nghẹn? Mà nếu vậy cũng không thể, con người thiếu oxi 3 phút là đủ chết rồi. Ở đây rõ ràng cô ta thiếu đến tận mấy tháng trời. Rõ là hoang đường. Không thể để cho bọn trẻ lạc mãi trong đống phép thuật bất logic đó được đâu bà xã à~


-…


Ran trợn tròn mắt, nhấn mạnh từng chữ:


-Vậy.anh.chọn.cuốn.nào?


-Sherlock Holmes. Tính giáo dục vô cùng cao.


“…”



-------------------------


Ông xã, anh định để đứa trẻ mới sinh nghe mấy cái vụ giết người máu me kinh khủng đó sao hả? Đồ biến thái~~~



# Buồn hay vui


Hôm đó tôi cùng mấy người bạn rủ nhau đi uống rượu. Và rất tình cờ là tôi lại gặp phải đối tượng từng theo đuổi bà xã nhà tôi trước kia.


-Ai cha, mới lấy vợ một năm, chẳng lẽ anh đã sớm chán đời đến mức phải trốn nhà ra uống rượu rồi sao?


-Chẳng lẽ anh không thấy tôi đang vui sao? Đây là cách thức ăn mừng của những người đàn ông đã yên bề gia thất. Khác với một số người “phòng không gối chiếc” phải đến đây mượn rượu giải sầu – Tôi nhấp một ngụm, miệng châm chọc.


Hắn ta không nói gì, chuồn thẳng. À, hắn còn độc thân.



# Hỏa hoạn


Tôi đang tập huấn cho thằng con trai 2 tuổi 5 tháng của mình về việc ứng phó khi có hỏa hoạn.


-Nhớ kĩ, khi có cháy, con nhất định không được hoảng hốt. Không nên hô hoán ầm ĩ mà phải gọi 114, hiểu không?


Thằng bé gật đầu.


-Rồi, hãy tưởng tượng bây giờ có cháy, con sẽ làm gì?


Thằng nhóc ngang nhiên bắc tay lên miệng hét lớn:


-MỘT MỘT BỐN, MỘT MỘT BỐN!


-…


Tôi đứng hình, không nói được lời nào.



------------------


-Ha ha ha…


-Sao em dám cười anh hả?


-Thằng bé còn nhỏ, anh dạy thế thì nó làm vậy chứ sao nữa.


Mặt tôi xám ngoét.



# Thư ký


Cô thư ký của tôi ghé vào tai tôi thỏ thẻ:


-Em muốn trở thành người quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho bữa cơm của anh mỗi ngày.


Vừa nói cô ta vừa lấy tay vuốt ve khuôn mặt của tôi, cử chỉ lả lơi, buông thả.


-Muốn làm ô-xin cho tôi thay vì là thư ký hả?


“…”


Sáng ngày hôm sau, cô ta chính thức bị sa thải.




#


Một lần khác, đối tượng từng cảm mến vợ tôi (nay là hàng xóm) sang nhà tôi chơi.


Trong lúc tôi đang loay hoay với tập hồ sơ thì hắn liếc sang vợ tôi rồi nhỏ nhẹ:


-Thật ra cho đến bây giờ khi nghĩ đến một người tôi cứ thích thả hồn theo những đám mây.


Trong khi vợ tôi chưa nói gì, tôi thả tập hồ sơ xuống bàn, buông ra vỏn vẹn một câu:


-Thế thì cẩn thận răng bay theo gió không có mà nhặt về đâu!


“…”


Mấy hôm sau, tôi được biết ngôi nhà đó đã có người khác thuê.



# Khổ hay là lỗ



Một lần, trong bữa ăn tại cơ quan, cấp dưới của tôi nháy mắt hỏi:


-Sếp, chẳng hay sếp có yêu vợ mình không vậy?


Mấy cậu khác cũng hùa theo chờ đợi câu trả lời.


Tôi bỏ một miếng cam vào miệng, nhếch mép cười:


-Nói trắng ra thì yêu là khổ mà không yêu lại lỗ. Mà mấy cậu biết rồi đấy, tôi đây thà chịu khổ chứ có bao giờ chấp nhận lỗ đâu.



-----------------


-Được lắm, yêu em khiến anh khổ hả?


-Ấy, bà xã đại nhân đừng giận. Dù có khổ anh nhất quyết vẫn yêu em cơ mà.


-Không nói nhiều, phòng khách thẳng tiến.


-Đừng, bà xã. Pháp luật nghiêm cấm cực hình mà.


“Bụp”



# Đồng nghiệp


Vốn dĩ nhân tài thì nhiều kẻ ghen ghét. Mà tôi đương nhiên không phải là ngoại lệ.


Một lần, một đồng nghiệp đồng thời là tình địch cũ hỏi móc tôi:


-Rốt cuộc cậu với chồn hương có quan hệ gì với nhau vậy hả?


-Đồng nghiệp – Tôi nhếch mép, mắt nheo nheo.


Đồng nghiệp kia: Ôm gối khóc ròng.



--------------------------


Ông xã, anh cũng quá đáng đó nha.


-Nhân hậu với người khác là ác độc với bản thân đó bà xã đại nhân.


“…”




# Bánh


Vợ tôi mua một cái bánh kem cực ngon về đãi khách. Vị khách đó lại chính là một người bạn nam cùng câu lạc bộ trước kia của cô ấy. Chỉ nhìm lớp kem chocolate bên ngoài thôi đã khiến tôi không ưa nổi rồi.


Chiều hôm đó, cô ấy quay qua hỏi tôi:


-Anh có thấy cái bánh em mua hồi sáng đâu không?


-Anh đã cất nó ở một nơi rất an toàn.


-Ở đâu? – Vợ tôi nheo mắt nghi ngờ.


-Trong bụng anh! – Tôi cười đáp lại, mắt nai tơ.


“…”


“Bụp”


-Bà xã đại nhân tha mạng. A~~~



# Dạy con


Tối hôm đó, con trai được đặc cách nghe ba nó kể chuyện. Tôi nhắm mắt, đầu gật gù ra vẻ suy tư:


-Chú chim nhỏ đang bay về miền nam tránh rét nhưng nó bất ngờ đâm phải cột điện và bị rơi xuống đất. Trời rất lạnh, khiến chú chim dần kiệt sức. Đúng lúc đó, một con trâu đi qua vô tình thải phân lên chú chim đó. Và chú chim nhận ra phân trâu khiến nó ấm hơn. Điều đó khiến nó khỏe lên và vui mừng cất tiếng hót. Chú mèo mun đi qua phát hiện tiếng chim và tìm thấy chú chim nhỏ trong đống phân. Nó kéo chú chim đáng thương ra ngoài rồi ăn thịt.


Kể xong tôi nhìn sang đứa con trai và hỏi:


-Nào, nói cho bố biết con rút ra điều gì từ câu chuyện trên?


Thằng bé gãi đầu, miệng ú ớ không tìm được câu trả lời.


-Thứ nhất: không phải cứ ai ném phân vào mình đều là kẻ thù.


Thứ hai: không phải tất cả những người kéo mình ra khỏi đống phân đều là bạn tốt.


Và thứ ba: khi đã ở sâu trong đống phân thì hãy biết điều mà khép mình lại và ngậm chặt cái miệng vào.


-…


-Kudo Shinichi, anh dạy một thằng nhóc ba tuổi cái quỷ quái gì thế hả?


images-4--1.jpg



 
Hiệu chỉnh:
@su_chibi đọc fic đã lâu, giờ mới có dịp com cho nàng (tật đọc chùa mãi không bỏ được =))). Vào việc chính nào.
Nói chung thì toàn fic đều không thấy lỗi type, tuy nhiên vẫn có lỗi kiểu chữ. Nàng soát lại một lượt hoặc không chỉ để một kiểu thôi thì hơn.
Về nội dung thì * đập bàn đập ghế* ta thích ta thích. Dìm đến tận cùng luôn. Mà có vẻ dìm này vẫn nhẹ tay lắm a~ cần cho Shin thê thảm hơn nữa, thật nhiều vào.
Mà fic cũng end rồi nhỉ, cái này cũng đáng khen lắm a~. Hoàn rất nhanh, hy vọng mấy cái sau cũng như vậy.
 
@su_chibi OA, HAY QUÁ ĐI:KSV@12: chap này hay quá đi!!
Ta rất ấn tượng với mấy cái hành động, câu nói ghen tuông của a Shin =))
Lại còn đán lừa Ran bằng mấy câu hỏi đó nữa chứ :)) đọc mà hài quá đi!!
Lại còn vấn đề giáo dục nữa chứ!! Anh Shin định cho con đọc mấy vụ án từ nhỏ để con quen với xác chết hả =))đọc đến cái đoạn Shin nói đấy mà...:))
Tiếp đến là câu đe dọa "Thế thì cẩn thận răng bay theo gió không có mà nhặt về đâu!" của anh Shin nhà ta!!;))
Đúng là một Shinichi biến thái hết sức :D vậy là fic này end rồi hả nàng?
Nàng rất đúng hẹn đó *sau trung thu :D*
Lần sau nhớ hứng lên viết những shortfic hài hước như thế này nhé nàng :)
NHƯNG MÀ...trước tiên nàng phải ra chap mới fic: Kim Chi Kỳ Nữ đi nhá!!
Ta hóng lắm đó :)
 
chap này hài quá đi =))=))=)) đọc những dòng viết về anh Shin nhà ta ghen mà cười đau cả bụng :)):)):))=)) cả đoạn dạy con cách phòng cháy hỏa hoạn với kể chuyện cho con nữa :))
vậy là fic này end rồi..........mong những fic sau của Au cũng hài hước như vậy ^^
đọc lâu rồi giờ mới comt cho Au :3 tha lỗi cho Kuro vì đọc chùa lâu nay :3
 
@Rukato Chirikatori mấy cái câu in nghiêng đó không nằm trong từng chuyện đâu nàng. Giống như là phần ngoài, hai anh chị nói vs nhau ý. Cho nên ta mới đổi kiểu chữ để mọi người phân biệt :)

@Duong Ngoc Huyen Shin ý, có tính sở hữu rất cao nàng a. CHo nên đôi lúc có phần biến thái ha.
Nhưng mà ta thích....
Nàng cũng thích là ta mừng rồi :v

@kuroshiro_shinran cảm ơn Kuro vì đã com ủng hộ. Au sẽ viết fic khác nhưng chủ đề với thời gian thì còn để đó đã. (tại vụ học hành ý ) :D
 
hihi haha anh shin nhà ta sao lại có ngày hôm nay mắc cười chết mất.Không biết trong dc chính hãng có cảnh này không nhỉ,nếu có thì em phải vào bệnh viện với bệnh án vỡ bụng vì cười quá!!!
 
Hay quá :KSV@12: em rất thích hành động ghen tuông của anh shin trong chap này đó. Mà fic này end rồi hả ss :KSV@17: *hic* fic hay vậy mà end sớm quá, mong ss viết thêm fic hay như vậy nữa :KSV@20:
 
Chào Au:KSV@01:, fic của au rất chi rất chi là hài, à và cũng rất chi rất chi là bá đạo(ông Shin ấy) Ôi~~ hình tượng còn đâu~~~ Và ảnh cũng ghen kinh a~~~ Au viết khá thoáng dòng nên một đứa lười soi chữ như ta thích lắm cách trình bày của au và còn mấy thứ bla bla khác ta muốn khen nhưng... lười quá đi:KSV@09::KSV@09:
 
Ôi fic hay quá âu ơi, rất nhẹ nhàng nhưng vô cùng hài hước, đọc mà tội chị Ran bị quản lí chặt chẽ ghê
 
@thienthankhongcanh ta cũng mong đc có em ơi, nhưng chắc bác Áo không cho đâu (đâu phải ai cũng có đầu óc biến thái như chúng ta chứ ạ~~ (vậy là bụng em an toàn nghe) :D

@Angle ran mori uhm. End rồi em ạ. SS cũng muốn viết thêm nhưng đành thôi, sức ss có hạn em à, hehe:)
Sắp tới nếu được ss sẽ cho ra fic mới, nhưng không phải thể loại này. Mong em ủng hộ nha :) (pr trá hình nè) :v

@Ankiko san mình cũng rất thích cách trình bày đó. <3>Đọc đỡ đau mắt và nhàm chán mà mình lại ăn gian thêm dòng nữa<br>Tiện cả đôi đường ha [img src=

@Co Be Cau Kinh Cảm ơn đã ủng hộ mình. Mình đang có ý tưởng cho fic mới :)

@Thiên thần của tôi @Angle ran mori @Hasegawa Tomomi cảm ơn đã ủng hộ và com cho mình nha. Một sự động viên không hề nhỏ đâu đó :)
 
Hiệu chỉnh:
- Cú đêm đi dạo thì gặp fic thần thánh này đây. Ôi ! Shin quả thật là ba chấm luôn á, ghen tuông vô cớ nè, biến thái nè, dạy con cũng ít có hài lắm,... Nói chung là kết cái fic qtqđ luôn á Au, mong Au có nhiều fic giống như vầy nữa nha. Thích mấy cái kiểu mà Shin biến thái như này ghê luôn á!~~~~
 
×
Quay lại
Top Bottom