Sắc xám [Diary]

Em cũng tính đi du học khi đủ tuổi :D nên bây giờ em đang cật lực cày tiếng nhật và tiếng hàn đây :D
 
Ngày 27/3
.......................

STOP !
Dừng lại ! biết cái đấy gọi là gì không ?




Đúng rồi đấy ...... Ảo tưởng !
Không phải là mơ mà là ảo tưởng







..........................................................................................Tại sao k đối diện với nó khi lỡ mở một cánh cửa nơi cái góc tối ấy nhen nhóm ánh nến ?
Tại sao lại lo lắng khi chính mình là người bắt đầu ?
Tại sao lại sợ hãi khi nó mơ hồ ?
Không phải đâu - có cái j đó rất chân thật - đó là lời hứa - nhưng sao vẫn hoang mang
..... ....... ....... ......
Chắc hẳn vì quen vs bóng tối nên sợ hãi ánh sáng - làm sao đây ?!
 
[D20].23-07-15

Giống như một trò chơi nó là vòng quay của số phận. Như một trò đùa nó là niềm vui.
Khi bất chợt đứng giữa lưng chừng của cảm xúc, chầm chậm thôi chấp nhận một cách nhẹ nhàng. Nó có thể là lừa dối, đùa giỡn,...nhưng sâu thẳm nó vẫn mang cảm giác bình yên.
Nhẹ nhàng như làn gió mùa thu, mạnh mẽ như cơn sóng cuộn và cũng xảo trá hệt cơn bão xa.
Đừng bao giờ tin tưởng tuyệt đối vào gió. Gió có thể làm bạn hạnh phúc và nó cũng có thể nhấn chìm bạn trong đau khổ.
Mọi người, mọi vật, tất cả đều có hai mặt chỉ có điều...nên đặt bộ mặt ấy ở đâu.
Bảo bình có thể là kẻ khó hiểu, nhưng để hiểu được bảo bình đâu khó. Bảo bình cười, bảo bình vui, bảo bình khóc, bảo bình giận dữ, bảo bình cô đơn....và sâu thẳm trong bảo bình luôn buồn.
Đừng ích kỷ chiếm lấy trái tim của bảo bình, vì bảo bình là đôi cánh của tự do.

P/s : @Tiểu Muội Muội c có thể mở mắt một cách chầm chậm và từ từ, vậy sẽ thích nghi đc vs ánh sáng thôi. Ở trong bóng tối hoài nên khi mở mắt ra c sẽ thấy....ánh sáng của bầu trời cũng k tệ ^^


 
Sống về đêm - tĩnh lặng - đơn độc -. một mình
góc bên trái lồng ngực - đóng băng
Góc bên phải lồng ngực - trống rỗng
Góc tối đó có một khe sáng - có ng muốn tôi mở mắt nhìn bầu trời - nhưng ng đó lại sống trong bóng tối
Chan - t k còn là đứa trẻ c biết k - ng ta chọn cách trưởng thành - t chọn lm một đứa trẻ - vỳ như thế mn sẽ để yên cho t một góc tối .

Nhóc - e dành cho tôi một căn phòng tối - nhưng giờ t cần một cơn mưa - tôi k tỉnh được - t bơ vơ - t lạc lõng - thứ tôi nên chấp nhận - t muốn đóng cánh cửa đó lại vỳ đó ms là cs của tôi- t k đc phép- hy vọng , không được phép yếu lòng
 
Vậy ngay từ đầu chị đã sai lầm khi mở nó ra. Đã mở rồi thì rất khó đóng lại. Hoặc là thích nghi hoặc là đóng lại hoặc là tìm một cái gì đó lấp vào chỗ sáng! OK?
 
Rốt cuộc lừ mún cái giề? Em là em hiểu ý chị rồi đấy. Chẳng có cái gì qua mặt được Hí hí cô nương ta đây
 
ý em là em biết chị nói đến vd gì rồi. Tức là quen cô độc, tự nhiên.....sợ bị tủn thương..... nên...... tức là vậy. Còn chị muốn đóng, khép, lấp gì thì em k biết
 
Top Bottom