Hoàn Phép thuật nguyên thủy

Tâm trí của Cat lại lang thang về những ngày tháng đen tối năm cô 13 tuổi. sau khi đánh trọng thương 5 đứa trong nhóm của Bacbara, Cat đã bị gọi lên “trung tâm tư vấn phép thuật cho trẻ vị thành niên”.
Thật là quãng thời gian khủng khiếp. tất cả mọi người đều không hiểu vì lí do gì mà một đứa hiền lành ít nói như Cat lại đánh nhau với học sinh lớp trên nhưng có một người biết mọi chuyện, đó là ba cô. Ông không hề nói bất cứ điều gì, cho đến khi mọi chuyện lắng xuống thì Cat phát hiện ra cuốn sách “những nghệ thuật hắc ám không bùa chú khủng khiếp nhất trong lịch sử” viết bằng cổ ngữ của cô đã biến mất.
sau đó ông Luss đã đưa Cat về miền quê chơi một chuyến và nói chuyện với cô, những chuyện mà dù chết đi sống lại Cat cũng không thể quên. Nghệ thuật hắc ám ban đầu cũng chỉ là những bùa chú nhưng vì lòng tham nên một số kẻ ác đã bóp méo những bùa chú nguyên sơ đó để tạo thành những thứ khủng khiếp phục vụ cho tội ác của chúng. Do đó trong suốt chiều dài lịch sử, nghệ thuật hắc ám là những thứ bị nhân loại kinh ghét. Chúng làm cho con người ta mất dần đi những cảm xúc chân chính, mất sự nhạy cảm và khiến tâm hồn chai sạn, lạnh lẽo dần. những phù thuỷ tinh thông nghệ thuật hắc ám thường đi vào con đường tội ác vì bản chất thoái hoá dần theo thời gian.
Nghệ thuật hắc ám chi phối linh hồn những người sử dụng chúng vì bản chất của chúng là sự độc ác trong tâm hồn, càng độc ác thì càng mạnh. Trong thời gian đó, Cat cũng bị tác động theo hướng như vậy. ông Luss không cấm Cat học hay sử dụng nghệ thuật hắc ám nhưng ông dạy cô giới hạn của một con người khi đứng trước những điều thần kì. không ai có thể phủ nhận được sự thần kì của nghệ thuật hắc ám trong việc truy tìm, phá hoại và những thành tựu mà nghệ thuật hắc ám đóng góp cho phù thuỷ trong thời trung cổ, khi mà Người sói tàn sát những làng mạc của phù thuỷ vì những tranh chấp đất đai và Ma cà rồng lại không thể giúp được vì những cải cách sai lầm trong chính quyền của bọn họ đã dẫn đến sự diệt chủng khiến cho số lượng của Ma cà rồng suy giảm một cách khủng khiếp.
cũng không ai giám phủ nhận rằng, nghệ thuật hắc ám đã xây dựng cho phù thuỷ những thành luỹ bất khả xâm phạm, tránh khỏi sự xâm lăng của loài người vào thời nguyên sơ khi số lượng phù thuỷ quá ít ỏi so với con người hay yêu tinh. Nhưng, đó là thời chiến tranh man rợ, giết chóc, tàn sát khắp nơi. Còn thời đại ngày nay, nghệ thuật hắc ám tiếp tay cho tội ác.

Sau cuộc nói chuyện đó với cha, Cat đã suy nghĩ rất rất nhiều. Chính bản thân cha cô cũng đã thú nhận rằng ông am hiểu nghệ thuật hắc ám quá nhiều so với sự yêu cầu của nghề nghiệp nhưng sự khác nhau giữa người và phép thuật chính là tri giác. Nghệ thuật hắc ám bản thân nó không có tri giác nhưng con người thì có.
Chúng ta tạo ra nghệ thuật hắc ám nhưng phải sử dụng như thế nào để chúng không thể chi phối chúng ta mà ngược lại, mang lại cho chúng ta những cái nhìn đa chiều về cuộc sống và phép thuật. Cat luôn ghi nhớ những lời đó của cha mình và cô bắt đầu bẻ cong nghệ thuật hắc ám để thư giãn sau những giờ học căng thẳng. tuy nhiên, cái chết của cha cô đã khiến cô quá sốc. sốc đến nối cắm đầu vào học “đoạt hồn” những mong mau chóng tìm ra kẻ giết cha mà quên mất rằng điều cha cô mong muốn nhất dù còn sống hay khi đã chết là Cat đừng bán rẻ lương tâm của mình cho quỷ sa tăng.
Nghệ thuật hắc ám càng cao siêu thì tác động vào con người càng lớn, “đoạt hồn” chính là một ví dụ. thứ nghệ thuật hắc ám này có rất nhiều, rất nhiều công dụng và cũng không hề có thần chú, nó xuất phát từ phép thuật của chính người sử dụng với nguyên lí vô cùng phức tạp. tác dụng chính của nó là đoạt đi những kí ức lưu lại trên các vật thể, kiểm tra xem vật thể (hay con người) có phải là đồ giả hay không. Và điều khiến cho “đoạt hồn” được xếp vào những nghệ thuật hắc ám khủng khiếp nhất trong lịch sử chính là tác dụng như cái tên của nó.
Khi một phù thuỷ luyện đến mức tối đa, giới hạn của phép thuật này, chỉ bằng một cú chạm hắn có thể tước đi linh hồn một con người. điều đó có nghĩa là giết người.
 
Cat buông một tiếng thở dài và nhớ tới Lui, một người gần như hoàn toàn xa lạ đối với Cat trước khi cha cô chết. Lui đã khiến Cat thay đổi hoàn toàn suy nghĩ đối với bùa chú. “hố đen” mà Lui sử dụng là một trong số những “bùa chú thần thánh” cổ xưa nhất xuất phát từ thánh địa của phù thuỷ mà ngày nay gọi là: vương quốc “Nguyên thuỷ”.

Cat đã hoàn toàn không biết đến loại bùa chú này và thánh địa này trước đó. Lui đã cho cô mượn cuốn sách viết về Vương quốc Nguyên thuỷ. Cuốn sách cũng không có nhiều thông tin lắm,nó ko nói Vương quốc nằm ở đâu và hoàn toàn ko có bất cứ bức ảnh nào.

Thật là mơ hồ. có lẽ người ta phải dấu kín vị trí của vương quốc vì kho tàng mà nó chứa đựng: những bùa chú thần thành nguyên vẹn nhất từ thời Thuỷ tổ. Thuỷ tổ, theo truyền thuyết, là phù thuỷ đầu tiên trong thế giới nguyên sơ sinh ra từ một hang đá. ông ta có 9 người con, mỗi người đã chép ra một cuốn bùa chú thần thánh mà cho đến nay chưa có bất cứ ai học được hết chin cuốn sách đó. Bản thân Thuỷ tổ cũng chép một cuốn và những cuốn sách này viết hoàn toàn bằng cổ ngữ.

điều mà Cat thấy thần kì nhất ở các cuốn sách là chỉ có nhà vua mới có thể sao chép chúng (bằng cách nào thì Cat ko biết) và người bình thường ko thể mang sách ra khỏi vương quốc. do đó, những bùa chú lưu truyền ở thế giới bên ngoài kể cả “hố đen” chỉ là bản sao khiếm khuyết của bùa gốc do người ta gi lại bằng trí nhớ.

- Cat, mình về thôi, tối quá rồi.

Lui đi vào xưởng và đưa áo khoác cho Cat. Cat cho dừng dây chuyền rồi mặc áo khoác và theo Lui ra ngoài.
Cánh cửa xưởng đồ chơi cọt kẹt đóng lại phát ra những âm thanh rin rít nghe rợn cả người. ánh sáng của buổi chiều ta rọi từ những khe cửa không đủ soi sáng không gian yên ắng trong xưởng, cũng không thể soi tỏ mặt kẻ đang lướt nhanh như một bóng ma dọc theo một băng chuyền.
từ sau lưng hắn lòi ra một thứ gì đó trông như một con rắn đen không đầu dài ngoằng, dựng đứng, ngoe nguẩy.
 
Cat trở về nhà cùng Lui vừa kịp lúc mẹ cô dọn bữa tối xong. Chuyện Lui tới nhà Cat ăn tối giờ chẳng còn gì là lạ nữa, đến nỗi hình như Mark và Jose bắt đầu xem đó là chuyện đương nhiên như thể Lui là một người nữa trong gia đình.

Cat cho rằng chẳng tốt lành gì khi dựa dẫm quá nhiều vào một người mà mình chưa hiểu nhiều cho lắm nhưng cô ko còn sự lựa chọn nào khác. Lui thông minh hơn, thực tế hơn, nhiều kinh nghiệm hơn và dường như có quyền hành quá nhiều so với cái tuổi 16, Cat cần những thứ đó từ Lui còn những chuyện khác cô không biết, hay có thể nói là không nghĩ tới.

Cat gẩy gẩy món gà rán trong đĩa một cách lơ đãng trong khi mẹ cô nói chuyện với Lui về tình hình tiêu thụ hiện tại các sản phẩm của tập đoàn Frank trong siêu thị mà bà làm việc. Cat đang đắn đo không biết có nên kiểm tra đũa phép của bà trong bữa ăn hay không, khi mà mẹ cô đang mải mê….

- cậu nên chuẩn bị đồ từ trước đi, rừng Chusan không phải là thứ bình thường đâu.

Lui bất chợt quay sang nói tiếp đề tài mà họ đã nói với nhau trên đường về nhà.

- mẹ cũng đã nhận được thông báo của nhà trường về chuyến cắm trại 1 tuần trước giáng sinh tới rừng Chusa- bà Luss vuốt tóc một cách hồ hởi- nơi đó thực sự, thực sự rất thú vị. thậm chí không một ai trong lớp của mẹ thời đó giám bén mảng vào rừng dù là vô cùng tò mò về mọi thứ trong đó. Lạc trong rừng là điều khủng khiếp nhất.

Cat không thấy ấn tượng lắm với khu rừng đó. Cô vẫn nắm chặt bàn tay trái đang dần dần sáng xanh lên dưới gầm bàn và sẵn sàng thực hiện nghệ thuật hắc ám. Lui liếc Cat một cái và nói hộ:

- dù không thích cậu cũng phải đi thôi. Chúng ta sẽ chỉ học về hệ sinh thái bìa rừng thôi mà, mình sẽ xin với các giáo sư nếu cậu không thoải mái lắm….

Cat chưa kịp hiểu ý Lui thì Mark hỏi:

- chị bị chứng sợ Rừng à? Mấy đứa trong lớp em cũng bị chứng đó đấy.

Cat nói nhẹ:

- chị sẽ ổn thôi, chỉ là bìa rừng thôi mà.

Cat liếc nhìn sự điềm tĩnh của Lui và thắc mắc không biết cậu ta vô tình hay cố ý khi có ý nói Cat bị chứng sợ cái khu rừng vớ vẩn đó. Công nhận là rừng Chusan là khu rừng làm cả thế giới kinh sợ thật nhưng Cat sao lại phải sợ khu rừng đó cơ chứ. Vớ vẩn. Jose hỏi Cat:

- chỉ ổn chứ? Trông cứ như người mất hồn vậy.

- chị ổn, chỉ là do hơi căng thẳng thôi, em biết đấy thứ hai tuần sau lớp chị sẽ tới Chusan rồi… địa ngục.

mẹ Cat mỉm cười trong hiền lành vô cùng và bắt đầu đưa ra hàng loạt những cách để quên đi sự sợ hãi như mọi khi. Cảm giác tội lỗi tràn ngập con tim Cat khi cô giả vờ chăm chú lắng nghe. Nếu thực sự mẹ cô chỉ là một người bình thường… bên dưới gầm bàn, Lui khẽ hích mũi giầy vào chân Cat.
Đến lúc rồi. Cat dồn sức vào bàn tay trái, đầu thì nhớ lại những trang sách hướng dẫn của thứ nghệ thuật hắc ám không thần chú mà cô đã mất mấy năm và nếm không biết bao nhiêu lời nguyền mới luyện thành. Nó thậm chí còn chẳng có tên nhưng trong thế giới ngầm, phù thuỷ hắc ám gọi nó là “tiros” tên một con quỷ có khả năng tước đũa phép của phù thuỷ trong truyền thuyết. và đó cũng chính là công dụng của nó. Tước đoạt đũa phép của người khác chỉ bằng một cú chộp ruồi.
Cat mím chặt môi và chộp tay vào không khí như cách mà cô tước đũa phép của hàng trăm người nhè lúc họ không chú ý rồi Cat suýt nữa thì đứng bật dậy vì sửng sốt. cô nhìn xuống tay một cách vô thức để xác nhận lại rồi liếc nhìn mẹ cô. Trong tay Cat không có gì cả. Lui quay sang hỏi mẹ Cat về mấy mẹo vặt làm hết mùi rượu trên quần ao trong khi Cat không để ý đến mọi người nữa vì quá sốc.
sau khi luyện thành nghệ thuật hắc ám này, Cat chưa từng thất bại một lần nào khi lấy đũa phép của bất kì ai kể cả cha cô, mặc dù Cat đã hối hận vì đã không kiểm tra đũa phép của cha cô ngay lúc đó. Nhưng, ngay cả đũa phép của cha, Cat còn lấy đước, vậy tại sao cô không thể lấy được đũa phép của mẹ. Cat dồn sức, nhớ lại chi tiết từng lời hướng dẫn và chụp một lần nữa vào không trung. Vẫn không có gì… tay cô vẫn trống trơn.
Cat sững sờ mất một lúc rồi đứng dậy và một cơn ớn lạnh chạy dọc từ sống lưng xuống tận chân rồi lan khắp cơ thể Cat ngay khoảnh khắc Cat vừa nhấc mình khỏi ghế. Dạ dày cô nôn nao, Cat cảm thấy buồn nôn…
 
- oẹ….

Cat bịt miệng và chạy vội vào nhà vệ sinh, nhưng đó chỉ là cảm giác, cô ko thể ói được.

Thật là kì quặc….

Khi đã yên vị nằm trên chiếc gường quen thuộc vuốt vuốt cái dạ dày đang dần dần dịu lại, Cat mới tiếp tục suy nghĩ. Lui mở cửa phòng đi vào với bộ mặt đưa đám khó coi nhất mà Cat từng thấy rồi cậu ta hỏi:

- không được àh?

Cat lắc đầu. đâu là lần đầu tiên cô thất bại sau khi đã luyện thành “tiros”, một thất bại kì lạ với một phản ứng phụ cũng kì lạ. cũng may là mọi người trong nhà tưởng rằng Cat sợ chuyến picnic vào rừng nên chẳng ai nghi ngờ gì. Lui nói nhỏ:

- để sau đi. Cậu đã chuẩn bị đồ trong danh sách giáo sư Villar đưa chưa?

- Mấy cái thứ đồ mà không một thứ nào liên quan đến phép thuật ấy à?

Cat hỏi một cách ngao ngán. Lui gật đầu:

- đừng coi thường chúng vì khi cậu bắt đầu bước vào thung lũng, những đồ liên quan đến phép thuật của cậu sẽ hỏng hết và trở về nguyên trạng….

- Lui – Cat nhìn Lui bằng ánh mắt sắc lẻm- đó không phải là vẫn đề mình quan tâm hiện giờ.

Lui ngồi xuống gường, vuốt lại vạt áo thẳng tắp không một nếp nhăn rồi nói nhẹ nhàng như không có chuyện gì xảy ra:

- mình biết vấn đề ở đây là gì, mình sẽ nói chuyện này vào ngày mai…được chứ?

Cat nhìn chằm chằm vẻ bình thản của Lui và thấy bực mình. Cậu ta nói như vậy có nghĩa là cậu ta biết thừa vì sao Cat không lấy được đũa phép của mẹ cô nhưng lại không nói ngay, có cái gì cần phải tìm hiểu thêm sao? Cat không biết và không cần biết. cô cảm thấy toàn than mệt mỏi rã rời và đầu thì giật giật lên rất khó chịu.

- mình sẽ chuẩn bị đồ cho chuyến picnic, mình cũng sẽ lấy cả cho cậu nên đừng mua them thứ gì trừ quần áo nhé. Nhớ là quần áo dài tay đấy.

rồi Lui ra khỏi phòng. Điều đó làm Cat nhẹ nhõm vì thực tế bây giờ Cat không muốn làm bất cứ việc gì cả. cô ngủ.



thức dậy vào sang hôm sau, điều đầu tiên mà Cat cảm thấy là nỗi sợ hãi và sự hỗi hận vì cách cư xử chẳng ra sao với Lui. Cat ăn sáng một cách qua quýt và phóng ra khỏi nhà, định sẽ xin lỗi Lui ngay khi gặp mặt nhưng rồi cô sững lại ở cửa. chiếc xe bóng lộn của Lui đã đậu trước cửa nhà Cat từ lúc nào, ngồi trong xe, Lui đang nghiên cứu tài liệu gì đó trông có vẻ rất tập trung. Cat bước lên lớp tuyết mỏng một cách chận rãi và nhìn những bong tuyết trắng xoá rơi nhè nhẹ như những thiên thần lạnh lẽo. tất cả mọi vật khoác lên mình một màu trắng xoá của tuyết trông tang tóc một cách quái dị trong ánh sáng mờ mờ của buổi bình minh. Bình minh ư? Trong khi bầu trời đem đặc một màu và chẳng có nổi một tia nắng thì bình minh chỉ như một sự tưởng tượng xa hoa của con người. Cat mở cửa xe, chưa kịp ngồi cho gọn gàng thì Lui chẳng nói chẳng rằng lái xe vụt đi. Cat vô cùng ngạc nhiên, cô nhìn Lui cố tìm trên mặt cậu ta dấu vết của bất cứ nguyên nhân nào khiến tâm trạng Lui tồi tệ đến như vậy. Lui liếc Cat một cái rồi đưa tập hồ sơ mà cậu ta xem nãy giờ cho Cat. Cat liếc qua. Đây….là danh sách của 10 gia tộc có tầm ảnh hưởng lớn nhất và giầu có nhất trong lịch sử…hay là cái gì khác nữa?

- mình đã cho người điều tra- Lui nói với giọng nghe thê lương không thể nhầm vào đâu được- “tiros” chào thua trước một loại đũa phép, ý mình là nó không đoạt được một loại đũa phép….không phải lỗi tại cậu.

Cat sửng sốt cả người:

- trong sách đâu có nói…

- vì có lẽ người viết sách cũng không biết chuyện này. Cậu chắc còn nhớ truyện cố tích về Thuỷ tổ và 9 người con chứ.

Cat khẽ gật đầu. Lui nhếch mép cười nhạt:

- đũa phép của họ làm từ gân rồng, đó là loại duy nhất mà “tiros” không thể đoạt đựơc.

- không thể nào, đó chỉ là truyện cổ tích thôi….
 
Cat thốt lên rồi chính cô lại tự chặn họng mình. Truyện cổ tích ư? Nếu Thuỷ tổ là truyện cổ tích thì bùa chú thần thánh ở đâu ra. Lui nhìn phản ứng của Cat và cười thêm một cái nữa.

- sau khi thuỷ tổ và các con ông qua đời, đũa phép gân rồng của họ theo di chúc được truyền lại cho những người mà họ yêu quý, mà hầu hết những người này đều trở nên vô cùng xuất chúng. Thậm chí có lời đồn, gia tộc Rafaen giữ tới 3 cây đũa phép, điều này không có gì lạ vì gia tộc này là nhánh chính trong gia phả của Thuỷ tổ và hàng ngàn năm qua họ vẫn làm vua trên vùng đất thánh: Vương quốc Nguyên thuỷ.

- Vậy cậu nghĩ mẹ mình giữ một cây đũa phép gân rồng àh?

Cat ngắt lời Lui. Lui nhún vai:

- mình khẳng định đó là một cây đũa phép gân rồng. hôm qua mình đã liên lạc với một người trong gia tộc Gonder….

Cat nhăn mặt lại. Lui chỉ cười. sao cậu ta lại liên lạc với gia tộc Gonder cơ chứ. Nghe nói hậu duệ cuối cùng của gia tộc này là một trong những tay chân thân tín nhất của Chúa tể hắc ám- kẻ đã thống trị thế giới tội phạm cách đây 10 năm.

- cậu liên lạc để làm gì?

- Để hỏi những cảm giác của bà ta khi thử “tiros” trên chính cậu em trai của mình… lạnh,buồn nôn, mệt mỏi, đầu óc trống rỗng… như cậu tối hôm qua.

Lui đưa tay lên mở khuy trên của chiếc áo khoác lông thú đắt tiền. còn Cat, đầu cô lại bắt đầu trống rỗng, rồi một cơn ớn lạnh lan từ sống lưng ra khắp cơ thể. Cat run lên bần bật như người sốt rét, danh sách trên tay cô rung rung. Ngực Cat thắt lại như có ai đó hút hết không khí khỏi phổi, cô thở dốc. mẹ cô chỉ là một người bình thường, chẳng phải người của gia tộc danh giá vậy mà lại có trong tay một trong những cây đũa phép cổ xưa nhất, quyền lực nhất do chính tay Thuỷ tổ làm ra sau khi giết hết loài rồng hung ác. Tại sao bà lại có được? tại sao?

- mẹ cậu, ít ra phải mạnh cỡ như giáo sư Villar mới có thể sử dụng được cây đũa phép đó. Và sức mạnh thôi vẫn chưa chứng minh được điều gì và đũa phép gân rồng là một thứ không thê tước đoạt được. nó được chuyển nhượng từ người chủ trước sang người chủ sau theo nghi thức cổ xưa của Thuỷ tổ. ai đó, một ai đó rất quyền lực đã chuyển cây đũa phép đó cho mẹ cậu.

hừ, thế là rõ rồi. một người đàn bà làm việc cho chính phủ dưới hình thức người thu ngân trong siêu thị. Mẹ cô cũng che giấu sự thật như cha cô, hay những người làm việc cho chính phủ đều phải che dấu gia đình như vậy. liệu mẹ có biết cha bị giết không? Liệu mẹ có đang điều tra không? Hay biết đâu bà lại là nạn nhân tiếp theo? Ai đã giết cha Cat? Mẹ cô có liên quan tới chuyện này không? …. Những câu hỏi đó cứ luẩn quẩn trong đầu Cat làm cô bứt rứt khó chịu. bất chợt, Lui thắng kít lại đột ngột đến nỗi làm Cat suýt đập đầu vào cái TV nhỏ để trước mặt. Cat ngẩn lên và há hốc miệng khi nhìn thấy cái vật mà Lui thấy. một con ma, giữa ban ngày.

Hắn, con ma mà Lui và Cat há hốc miệng ra nhìn đang lướt từ một con hẻm ra đường chính. Chân hắn không hề chạm đất, không hề động đậy, hai tay hắn chắp sau lưng và “lướt” là từ duy nhất có thể miêu tả chính xác động tác trôi có hướng với vận tốc ổn định đó. Hắn chừng 30 tuổi, khuôn mặt không có gì đặc biệt:tóc vàng, mắt xanh ; hắn mặc áo khoác đen và quần bò cũng đen nốt. con ma cũng dừng phắt lại vì tiếng phanh xe và trợn ngược mắt lên nhìn Cat và Lui như thể không tin được vào mắt mình…hắn ngạc nhiên vì có hai đứa nhóc nhìn thấy hắn. rồi con ma vội vã lướt dọc con đường về hướng ngược lại với hướng Lui đang lái xe. Ngay lập tức, Cat mở bật cửa xe và lao ra ngoài, đuổi theo con ma. Lui cũng chạy theo ngay lập tức. con ma liếc lại phía sau rồi tốc độ của hắn đột nhiên tăng vọt. Cat cắm đầu chạy không kịp suy nghĩ. Cô định làm gì? Tóm hắn lại hỏi xem hắn chết ngày tháng năm nào và chụp một phô ảnh kỉ niệm lần đầu tiên Cat nhìn thấy một con ma hay sao? Cat không biết, cô chỉ biết đuổi theo hắn. cả thân hình hắn toát ra một thứ ánh sáng xanh nhạt như ánh sáng từ các vũ khí hắc ám. Con ma qoẹo vào một con hẻm rồi rút đũa phép ra đứng chờ. Cat đứng khựng lại còn nhanh hơn cả bóp phanh và kéo Lui dừng lại theo. Họ vừa thở hồn hộc vừa nhìn con ma cách đó chỉ mấy chục met, chỉ cần bước vào con hẻm…. con ma quay lưng lại và lướt vào sâu trong con hẻm. Lui nói như hết hơi:

- hắn… là ma hay người vậy?

Cat nhìn theo bóng con ma rồi cắn môi:

- cậu đã thấy con ma nào có đũa phép chưa?

Lui vuốt trán. Vì quá bất ngờ nên có lẽ cậu chàng tạm thời chưa nghĩ ra. Họ quay lại xe một cách thất thểu như hổ đói vồ trượt mồi. Cat nói nhỏ:

- có vẻ như chẳng có ai nhìn thấy hắn trừ chúng ta….

- ừ, mình cũng nghĩ như vậy, hắn trợn tròn mắt lên khi chúng ta nhìn hắn và mấy bà cô bên đường thì tưởng chúng ta đuổi nhau.

Cat cắn chặt môi rồi nói tiếp:

- cậu có thấy ánh sáng xanh phát ra từ người hắn không?

Lui lắc đầu:

- mình chỉ thấy hình như từ xương cụt của hắn mọc ra một cái gì đó y như một cái đuôi không lông và quấn chặt quanh thắt lưng hắn thôi.

- Đuôi ư?

Cat nhăn mặt lại không tin nổi giả thiết của Lui. Họ gặm nhấm những thắc mắc, những suy nghĩ riêng tư nên không nói gì với nhau nữa.
 
Quá nhiều chuyện đã xảy ra trong thời gian quá ngắn đã khiến Cat không lúc nào được thư giãn. Có quá nhiều điều thắc mắc và bao nhiêu sách cần phải đọc nên Cat đã bỏ mặc Lui chuẩn bị đồ cho chuyến ngoại khoá ở rừng Chusan.

Từ khi gặp con ma đó, Cat lại nằm mơ thấy những cơn ác mộng. giật mình thức giấc trong bóng đêm Cat sợ. cô sợ thứ ánh sáng xanh phát ra từ người con ma, cô sợ cái cách hắn nhìn cô khi cô và Lui đuổi theo hắn. cô sợ mọi thứ xung quanh mình. Cat biết sức mạnh của con ma đó lớn như thế nào vì để có thể phát ra ánh sáng xanh liên tục như vậy thì hắn phải liên lục sử dụng một nghệ thuật hắc ám kinh khủng nào đó như cái cách bàn tay Cat phát sáng. Có lẽ chính nghệ thuật hắc ám đó đã khiến hắn trôi lơ lửng được như vậy.

Cat chống cằm nhìn ra ngoài của sổ. cô đang ngồi trên chiếc ôtô đặc biệt của chính phủ cùng với Lui và toàn bộ học sinh lớp A. chỉ vài phút nữa thôi chiếc ôtô sẽ khởi hành tới lãnh địa Chusan kinh khủng.
khu rừng đó đúng là địa ngục của mọi phù thuỷ, chỉ cần bước vào thung lũng Chusan thôi phép thuật của phù thuỷ sẽ giảm sút một cách rõ rệt.

Khu rừng đó như một cái hố đen khổng lồ hút cạn mọi phép thuật, vô hiệu hoá mọi câu thần chú, làm hỏng mọi thứ đồ chế từ phép thuật và là nỗi sợ hãi của cả nhân loại. không ai giám bén mảng tới gần khu rừng nên việc bảo vệ của chính phủ cũng chỉ là phòng hờ với những người không biết mà thôi. Lui thắt dây an toàn cho Cat khi chiếc xe bắt đầu chuyển bánh. Giáo sư Villar nhắc mọi người thắt dây an toàn vào vì xe sẽ nhảy qua nhiều thành phố khác nhau nên rất xóc.
Bà vừa dứt lời thì chiếc xe rung một cách dữ dội và xóc lộn cả ruột lên rồi lại bon bon chạy trên một con đường lạ hoắc tấp nập xe cộ trong ánh bình minh rạng ngời. những ngôi nhà ở đây cao chọc trời và xe cộ đi lại đông một cách khó tin. Tất cả học sinh háo hức nhìn ra ngoài còn giáo sư Jame White dạy môn sinh vật học thì xướng to:

- thành phố phù thuỷ ở Mexico, đông đúc hơn, hiện đại hơn nhưng chính phủ thì đau đầu vì quản lí ô nhiễm. các trò đừng nên mở cửa kính ra.

Cat chưa kịp hứng thú vì khung cảnh bên ngoài thì chiếc xe lại rung lên và họ nhảy cóc tới một con đường khác ở miền quê tuyệt đẹp. Lui nói nhỏ:

- mình đã chuẩn bị đầy đủ đồ, nếu chúng ta phải vào rừng.

Cat quay sang nhìn Lui và hạ thấp giọng khi ko chắc là từ hang ghế phía sau Jack có đang nghe trộm họ không:

- để làm gì? Đừng nói với mình là cậu sẽ khám phá khu rừng đấy nhé.

- Không đâu- Lui cởi áo khoác ngoài ra- mình sẽ không vào rừng nếu như không có chuyện khẩn cấp.

Cat không hiểu ý Lui, cô nhìn khuy áo sơ mi mà Lui đang cởi ra sau khi đã vứt cái áo khoác long thú đắt tiền sang một bên rồi hỏi:

- ý cậu là gì? Chuyện khẩn cấp ví dụ như chuyện gì?

Lui mỉm cười, ngồi tựa lưng một cách thoải mái như một ông vua con:

- cậu thì chưa bao giờ trải qua nhưng hồi nhỏ mình đã từng bị bắt cóc tống tiền một lần rồi đấy.

Câu nói đó của Lui làm Cat tỉnh cả ngủ. cô trố mắt lên nhìn vẻ điềm nhiên của cậu bạn và đảo mắt. phải rồi, Lui là con thứ của một tập đoàn khổng lồ tung hoành cả miền Tây mà, chuyện bắt cóc….là chuyện đương nhiên. Cat nuốt nước bọt. hừ, Cat đã không suy nghĩ nhiều về Lui nên không tưởng tượng ra cậu chàng này đã sống trong hoàn cảnh nào suốt 16 năm trời. hèn gì mà Lui lại già dặn hơn nhiều so với tuổi như thế. Chiếc xe nảy lên một cái nữa và cái lạnh quay trở lại ngay tức khắc nhưng Cat kéo tay Lui khi cô nhìn thấy cảnh vật bên ngoài. Họ đang chạy bon bon trên một con đường nhỏ trong một thung lũng xanh ngắt trải dài đến tít tận chân trời với hàng ngàn hàng vạn bông hoa bồ công anh trắng muốt đung đưa trước gió.
Cứ mỗt khi có cơn gió thổi qua, những cánh hoa bồ công anh lại bay tung lên như một sự giải thoát khỏi ngôi nhà than yêu để bắt đầu một hành trình mới cho riêng mình.

- đẹp quá.
 
Lui cũng thổt lên nhưng hầu hết học sinh đều im lặng để ngắm nhìn cảnh đẹp mê hồn đó. Rồi chợt chiếc xe rùng mình và giáo sư Jame lại ngân nga:

- lãnh địa Chusan.

Cat thấy như vừa có một cái máy quét quét qua cơ thể cô và lấy đi một nửa sức mạnh vậy. nhưng cảnh đẹp bên ngoài làm Cat chẳng mấy bận tâm về điều đó. Khi xe còn ở bên ngoài lãnh địa thì họ không thể nhìn thấy khu rừng, nhưng giờ nó hiện ra rõ ràng như một bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ.

Trông nó chẳng khác gì một khu rừng ôn đới thông thường với những cây cao chọc trời, gai góc trông y hệt như cây thông có cái tên dài tới nỗi Cat chẳng thèm đọc lại lần hai khi cô nhìn tới. những đám cây bụi thì trông gai góc khủng khiếp và đen thui một màu của cành khô vì lá đã trụi lủi hết từ bao giờ.
Và đậu trên những cành cây gai góc đó, nếu Cat không nhầm thì đó là những thiên thần nhỏ xíu với đôi cánh trong suốt như pha lê. Ngay bên cạnh bìa rừng là hai căn lều to tướng có logo của cục bảo vệ thiên nhiên hoang dã quốc tế. bọn học sinh reo hò khi trông thấy căn lều đó và Jack hét toáng lên đoạn điệp khúc của “khúc quân hành”. 10 phút sau khi vào lãnh địa, chiếc xe dừng lại ở cuối con đường và học sinh ngoan ngoãn kéo nhau xuống xe theo sự chỉ đạo của giáo sư Villar. Cat bước xuống xe, hít căng phổi cái không khí trong lành ẩm ướt của vùng Chusan linh thiêng đầy rẫy nguy hiểm. lần đầu tiên cô tới lãnh địa Chusan. Đúng 8h30’ sáng. Cat nhận chiếc ba lô to tướng của mình từ người lơ xe và khoác lên vai. Nặng kinh khủng. không biết Lui đã cho những thứ gì vào đó nữa.

Cả đoàn người rồng rắn nối đuôi nhau theo giáo sư Villar và giáo sư Jame đi bộ về phía hai căn lều với đồ đạc lỉnh kỉnh nặng nề. giáo sư Jame vừa đi vừa giảng về tác dụng của mấy cây cỏ lạ mọc xen kẽ với cỏ thường dưới chân họ và sự kì diệu của hoa bồ công anh vùng này. Cat chỉ nghe được đoạn đầu vì khi họ vừa tới gần đựơc căn lều thì Lui kéo tay Cat và ra dấu về phía bên phải. cổ họng Cat như cứng lại khi cô thấy kẻ đứng bên cạnh bìa rừng cách hai căn lều không xa.
Con ma. Hắn khoanh tay trước ngực nhìn về phía đám học sinh với ánh mắt đằng đằng sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả vậy. quần áo hắn mặc hoà vào màu đen của những bụi gai cao đến thắt lưng khiến cho lúc đầu Cat không nhận ra hắn ngay được. con ma liếc thấy ánh mắt của Cat và Lui đang hướng về phía hắn nên hắn quay đầu bỏ đi. Hắn vào rừng. Cat ngạc nhiên nhưng Lui kéo tay Cat lại và nói nhỏ :

- đừng dỡ hành lí. Khi chúng ta chưa vào rừng thì phép thuật của chúng ta vẫn đủ để triệu đến những thứ mà chúng ta cần nên đừng dỡ hành lí.

Cat chưa kịp nói gì thì giáo sư Villar đã kêu to:

- các nữ sinh theo ta, theo ta.

Bà vẫy tay về phía chiếc lều bên trái và bọn con gái lục đục theo bà. Cat cũng đi theo. Alex đuổi theo bắt kịp Cat và hỏi:

- cậu hẹn hò với Frank àh?

Cat nhìn vẻ mặt khó đoán của Alex và lắc đầu.

- chỉ là công việc ở xưởng đồ chơi thôi Alex àh. Mọi chuyện hoàn toàn ổn mà.

- Nhưng cậu…cậu gần như bỏ rơi bọn này.

Cat quay mặt lại đối diện với Alex và nói bằng giọng mà chính cô cũng không thể tưởng tượng được:

- chính cậu đã bỏ rơi mình kể từ khi cậu và Jack bồ bịch với nhau.

Sự tổn thương trên khuôn mặt Cat làm Alex sững lại. rồi cô nàng bối rồi:

- mình xin lỗi.

- không có gì. Sau khi cha mình chết thì mình không có nhiều thời gian để chơi bời nữa. mình còn mẹ và hai đứa em nhỏ…tuy rằng đó chỉ là sự lo xa của mình.
 
Đúng. Cat đã lo chuyện gia đình cô sẽ lâm vào tình trạng khó khăn sau khi cha cô qua đời nhưng chuyện đó sẽ không xảy ra chừng nào mẹ cô còn làm việc cho chính phủ.
Xét cho cùng thì gia đình Cat từ trước đến nay cũng chẳng túng thiếu gì mà chỉ tỏ ra “bình thường”. nhưng chính vì tỏ ra bình thường nên mới bất thường. Cat mới chỉ nhận ra rằng mức sống của gia đình cô cao hơn rất nhiều so với những người hàng xóm xung quanh vì thực phẩm nhà cô dung là loại xịn mua từ siêu thị bên kia thành phố của tập đoàn Frank chứ không phải từ siêu thị mẹ cô làm việc.

điều này cũng chính Lui nói cho cô biết. Cat cứ tưởng mẹ mình lấy đồ ăn giảm giá trong siêu thị bà làm việc nhưng những điều đó chỉ toàn là do cô tự tưởng tượng ra chỉ vì ba mẹ có vẻ khó khăn về chuyện tiền nong khi Mark và Jose đòi thứ nọ thứ kia. Và điều đó cũng dẫn đến một hệ quả đương nhiên khác là hình như ba mẹ cô đều biết công việc của đối phương và rất có thể còn làm chung một bộ phận. chà, sự thống nhất về tiền bạc cũng nói lên nhiều điều.

Alex có vẻ khổ sở khi nghe Cat nói về chuyện gia đình. Đó là phản ứng bình thường của Alex và Jack, họ không muốn Cat mặc cảm về gia đình cô và muốn giúp cô nhưng lại không biết làm thế nào cho phải vì bản thân họ cũng chưa làm ra tiền.

Cat bước vào trong căn lều và sững lại vì căn lều này khác xa với sự tưởng tượng của cô. Nó hoàn toàn làm bằng chất liệu thông thường, không có bất cứ loại phép thuật gì yếm trên đó cả. sàn lều làm bằng gỗ chống thấm, trên sàn là mấy chục cái túi ngủ. căn lều rất chật chội. Cat chọn cho mình một cái túi ngủ trong góc, bên cạnh lỗ thông hơi đan bằng lưới có mắt nhỏ xíu như mắt bọ. vứt ba lô xuống, cô ra khỏi lều rồi nhìn lại nó. Một cái lều hoàn hảo mang nhãn hiệu Frank. Thật là kinh khủng. cho đến tận bây giờ Cat vẫn chẳng biết gì nhiều về Lui ngoại trừ chuyện anh cả của cậu ta tên là Kiban. Một cái tên lạ lùng. Giáo sư Villar ra khỏi lều và nói với bọn con gái:

- cứ chơi thoải mái đi, chúng ta sẽ bắt đầu học vào chiều nay và nếu…- bà nhấn mạnh- ai bị bắt gặp đặt một chân vào trong rừng thì sẽ bị đuổi học ngay tức khắc.

Cat chẳng nghi ngờ tính chính xác trong lời nói của giáo sư Villar làm gì vì bà chẳng bao giờ biết nói đùa là gì.
 
Giáo sư Villar gọi mấy đứa con trai theo bà đi lấy củi còn giáo sư Jame đưa cho bọn con gái mấy cây gì đó và bắt chúng tìm quanh quanh bãi cỏ. Cat thì được giao nhiệm vụ làm và nhóm bếp với, thật trớ trêu, Radic.
Cat thở dài trong khi Radic hì hục đóng hai cái chạc ba xuống đất. có lẽ các giáo sư muốn học sinh của mình cộng tác với nhau tốt chứ không phải là đánh nhau chí choé suốt ngày nhưng cái cách mà giáo sư Jame cứ thỉnh thoảng lại liếc về phía họ là Cat thấy không thoải mái chút nào. Cat nhìn Radic, nói cho cùng thì hắn ta cũng là một tên dễ nhìn.
Hnay Radic mặc áo sơ mi trắng xắn tay và quần bò xanh, trông khá bảnh trai vì màu gia nâu của hắn tương phản một cách duyên dáng với cái áo và màu trắng như tuyết của hoa bồ công anh dưới chân. Quả thực Radic giống người anh của Cat một cách kì lạ. đôi mắt của Rai cũng y hệt như thế mặc dù trông hiền hơn rất nhiều. cái miệng Rai cũng chẳng khác gì miệng Radic nhưng lại luôn luôn mỉm cười hiền lành. Người anh trai của Cat, người mà đã mất tích một cách kì lạ khiến cho cả gia đình một phen chao đảo và sau khi được thông báo về cái chết của Rai, mẹ Cat đã gần như phát điên lên đến nỗi lơ đãng gây ra một vụ hoả hoạn khủng khiếp khiến căn nhà của họ bị thiêu trụi. may mắn thay không ai bị thương nhưng những bức ảnh của gia đình chẳng còn cái nào. Chẳng còn gì của Rai còn sót lại.
Cat chăm chú nhìn Radic đến nỗi nếu có ai đó trông thấy sẽ ngay lập tức hiểu sai cái nhìn đó. Rai chỉ hơn Cat 1 tuổi nhưng trong kí ức nhạt nhoà thời thơ ấu của Cat, Rai xuất hiện đầu tiên với nụ cười tươi roi rói và ánh mắt hiền hoà đến nao lòng. Cat cắn môi nhìn xuống chân. 7 tuổi, thế giới thật ác độc. anh ấy còn chưa kịp đi học, chưa kịp có mối tình đầu…. biết đâu sự cái chết của Rai có liên quan đến công việc của ba mẹ Cat. Câu hỏi đó cứ luẩn quẩn mãi trong tâm trí Cat khi cô nhớ lai tuổi thơ hầu như chỉ chơi loanh quanh trong nhà và học với bảo mẫu của cả hai anh em…

- sao thế?

Radic nâng cằm Cat lên và nhìn cô với ánh mắt khiến cô đông cứng lại. ánh mắt không phải của Radic…. Cat dồn hết sức vào bàn tay trái tập trung vào những lời hướng dẫn để kiểm tra con người và chạm vào Radic. Radic bật ngửa ra phía sau và buông một tiếng **** thề trong khi ôm lấy đầu. là đồ thật:

- chết tiệt, làm cái quái gì vậy.

- xin lỗi.

Cat bật cười vì hành động thiếu suy nghĩ của mình. Làm gì có chuyện Radic là đồ giả cơ chứ, ai mà thèm giả dạng cậu ta. Nhưng ánh mắt đó….

Radic đứng thẳng dậy mặt nhăn như khỉ ăn gừng và cáu:

- thích choảng nhau àh?

- Không.

Cat nói một cách bình thản. giờ mới thực sự là Radic chứ. Ánh mắt hắn hồi nãy trông giống hệt đôi mắt to tròn trong veo của Rai khi lo lắng cho Cat. Radic nhìn Cat với vẻ không thể hiểu nổi rồi đi tới gần và nói nhỏ:

- cô có biết mẹ cô nói gì với tôi không con nhỏ tâm tính thất thường này?

Cat ngước lên nhìn Radic và ngạc nhiên, không phải vì cái tin mẹ cô nói chuyện với Radic mà vì khi đứng sát rạt như thế này thì tầm nhìn của Cat thẳng ngay vào cái cổ của Radic. Cat không ngờ là Radic lại cao đến như vậy và một kí ức xoẹt qua đầu cô: đêm vũ hội.

- mẹ cô nói tôi trông chừng cô vì hình như cái chết của cha cô đã ảnh hưởng quá nhiều tới cái đầu đặc như bí này.

Radic dường như muốn gây sự nhiều hơn là đang nói chuyện. cậu ta vuốt một ngón tay lên lọn tóc loà xoà trước trán Cat và thật giống một trò đùa của tạo hoá, một làn gió nhẹ thoảng qua đem theo mùi cơ thể rất đặc trưng xộc thẳng vào mũi Cat y như mùi cô ngửi thấy đêm vũ hội khi ngã nhào vào kẻ hôn trộm đó.
Cat cắn chặt môi cố nhớ lại xem sau đó khi cô tìm kiếm người lẻ cặp có trông thấy Radic ở đâu đó không. Biểu hiện trên khuôn mặt Cat làm Radic hiểu nhầm. cậu ta lầm tưởng những lời nói của mình đã khiến cho Cat bị tổn thương nên bối rối ra mặt. Cat quay lưng nhìn đi chỗ khác. Sao cuộc sống lại trớ trêu như vậy nhỉ, theo những gì sót lại trong đầu Cat thì Radic không hề có trong hội trường lúc đó…giả sử Radic chính là người đã phục kích Cat thì sao? Cat nhắm mắt nhớ lại cảm giác đêm đó. Bóng tối khiến cho những giác quan khác nhạy hơn rất nhiều, mùi hương lạ nhưng rất dễ chịu, mùi cơ thể đặc trưng và cảm giác về chiều cao của tên đó…. Ôi trời ơi….
 
Cat ngồi thụp xuống cỏ ôm đầu khiến cho Radic Bruno tưởng rằng chính cậu ta đã khơi dậy nỗi đau mà Cat chưa thể vượt qua đựơc. Mọi ấm ức về trận đại bại dưới tay Cat, mọi hiềm khích trước đó và mọi ganh ghét đột nhiên biến mất khỏi đầu Radic. Cậu ta hối hận. mặc dù Radic vẫn tỏ ra lạnh lùng làm cái bếp tiếp theo nhưng cậu ta thực sự hối hận.

Radic là người biết rõ hơn ai hết cái cảm giác mất đi người thân yêu nhất của mình là như thế nào. Khi một đứa trẻ chứng kiến cái chết thảm khốc của người thân thì kí ức đó sẽ theo nó suốt đời không bao giờ có thể quên được. Mãi không thấy Cat đứng dậy, Radic đi tới, ngồi xuống bên cạnh và nói nhỏ:

- sao thế, mới nói có thế mà đã rũ ra như gà thế này àh?

Cat giật mình khi nghe giọng nói của Radic sát bên tai. Không cần ngẩng lên cũng biết Radic chẳng có chút ác ý nào. Cậu ta đang nói cái gì vậy?
Cat tua lại trí nhớ của mình, Radic nói về cái chết của cha cô và mẹ cô muốn cậu ta để mắt đến cô vì …. Cái gì?

Cat ngẩng phắt lên nhìn Radic, đôi mắt tăm tối đến khó ngờ khiến Radic càng cảm thấy tội lỗi hơn nữa. Cat nhìn xoáy và mắt Radic và hỏi:

- mẹ tôi… bảo cậu để mắt tới tôi sao? Sau khi chúng ta đánh nhau àh?

- ừ.

Radic đang chìm nghỉm trong cái suy nghĩ về sự hèn hạ của mình khi lấy cái chết ra để khiêu khích người khác nên không nhận ra sự khác lạ trong ánh mắt của Cat. Cat đảo mắt liên hồi và nhìn xuống đất. mẹ cô quan tâm đến cô nên mới nhờ Radic để mắt hay vì… hay bởi vì cha của Radic cũng là người của chính phủ… ai lại nhờ một người đánh con mình tí chết để mắt đến con mình bao giờ nếu như không có một mối liên hệ khác.
Nếu thằng bạn nào đó của Mark đánh Mark với những lời nguyền giã man như vậy thì Cat sẽ không đời nào nhờ vả thằng nhóc đó trông chừng Mark đâu trừ phi….
Trừ phi Cat hiểu rõ thằng nhóc đó như lòng bàn tay và biết rằng thằng đó không có ác ý thực sự với Mark. Cat lại nhìn Radic, vẻ mặt của Radic khiến Cat đứng phắt dậy và bỏ đi.

Đứng từ xa, Lui Frank không thể thấy hết mọi chuyện được nhưng biểu hiện lạ của Cat làm Lui không yêm tâm chút nào. Câu ta đi nhanh tới chỗ Radic, nắm cổ áo của Radic và rít lên:

- cái quái gì thế Bruno? Thích một trận đòn nữa àh?

Radic nhìn Lui một cách điềm tĩnh rồi nói:

- Catarina, cô ấy bị ám ảnh giữ quá…

Lui chưa hiểu ngay những điều Radic nói nhưng ánh mắt Radic đã khiến Lui đông cứng lại và buông tay khỏi cổ áo cậu ta ngay lập tức.

Một câu hỏi to đùng chặn hết mọi suy nghĩ của Cat và Lui lại: thực ra Radic thực sự nghĩ gì? Lui không biết, không thể biết vì trong mắt Lui, Radic là một tên phù thuỷ hắc ám con nhưng ba cậu ta có mối quan hệ rất tốt với Kiban nên Radic luôn né Lui khéo như chạch.
Còn Cat, cô nghĩ rằng chính Radic là người đã phục kích cô trong đêm vũ hội đầu năm và ba cậu ta có thể là mật vụ cho chính phủ. Nếu họ nói chuyện với nhau thì mọi chuyện sẽ khác. Giá như họ nói chuyện với nhau, giá như Cat nói cho Lui biết những suy nghĩ của cô thì mọi chuyện sẽ khác. Nhưng họ đã không có cơ hội đó, không phải vì họ chọn lựa giữ lại những bí mật cho riêng mình mà vì số phận trớ trêu hay đùa giỡn con người, đùa giỡn số phận 3 người họ.



Vừa rời khỏi chỗ Radic thì Cat bị giáo sư Jame lôi vào đám con gái đang chuẩn bị nguyên liệu để nấu bữa trưa. Họ vừa phân loại rau ăn được với rau độc dưới sự giám sát của giáo sư vừa buôn chuyện chí choé về anh chàng ca sĩ bất trị Sumio Frank, người mà được cho là có họ hàng với Lui nhưng không ai giám hỏi. Alex túm tay Cat và lắc lắc nhì nhèo :

- Cat, đàn bản “ hối hận” của Sumio đi….

Cat nhìn khuôn mặt dễ thương của Alex mà muốn từ chối cũng không được. cô rút đũa phép ra và triệu một cây đàn không bị yếm bất cứ bùa nào đến.
phải lâu lắc lâu lơ sau đó cây đàn yêu quý của Cat mới rớt xuống tay cô. Cat dạo đàn, ngồi duỗi một chân thoải mái rồi bắt đầu đàn bản Hối hận. sự hối hận của Sumio khi không kịp xin lỗi người bạn thân nhất của mình thì người đó đã đi tới một nơi không thể tìm ra mất rồi.

Kết thúc bản nhạc, Cat lại trả cây đàn về nhà và mò mẫm đi ra bìa rừng xem xét các loại cây cối gần đó để tránh những cuộc nói chuyện vô bổ và chờ Lui.
Đúng như Cat nghĩ, chỉ 1 lát sau Lui đi ra và nhẹ nhàng ngồi xuống cùng Cat ngắm những thiên thần cánh trong suốt đang chơi đùa. Cat nói:

- bọn này chuyên chỉ đường sai cho người đi lạc đây phải không?

- ừ, nghe lời chúng thì chỉ chết rục trong rừng thôi.
 
Cat nghiêng đầu ngắm những sinh vật xinh đẹp và nguy hiểm đó rồi bất chợt cô nghe một tiếng hét từ phía hai căn lều. Lui đứng bật dậy nhanh như lò xo.
Cat nhìn về phía lều và kinh ngạc. hơn một chục phù thủy hắc ám mặc đồng phục đen có dấu hiệu của chúa tế hắc ám đang chạy ào ào từ hướng con đường tiến thẳng về phía 2 căn lều. học sinh bắt đầu chạy tán loạn trong khi giáo sư Villar và giáo sư Jame la hét cố gắng động viên chúng chiến đấu. chỉ một số đứa cầm đũa phép lên, số còn lại mà hầu hết là con gái túm tụm lại một góc run lên như cầy sấy. bọn phù thuỷ hắc ám tiến lại gần và lần lượt từng người bị chúng treo ngược lên. Cat đang định chạy về giúp các giáo sư thì cô thấy một chuyện lạ.
Radic Bruno với ba lô khoác trên vai đang chạy cật lực về phía Cat. Một tên trong đám phù thuỷ hắc ám hét to một cách khác thường át hết cả những tiếng la hét:

- Bắt lấy nó, 1000 đô cho kẻ nào bắt được Radic Bruno, 2000 đô cho kẻ nào bắt được Lui Frank.

Cat sững người lại trong khi Lui rút đũa phép ra và triệu ba lô của cậu ta và ba lô của Cat tới. từ xa, Cat trông thấy Jonh bị một tên phù thuỷ hắc ám treo ngược lên và làm nổ tung một giò.

- không….

Cat hét lên và lao về phía căn lều

- quay lại Cat…..

Lui không kịp ngăn Cat lại. bọn phù thuỷ hắc ám la lên oai oái:

- Lui Frank ở kia, bắt lấy nó.

Radic ôm ngang người, chặn Cat lại và quát to:

- chạy đi, chúng muốn bắt chúng ta, chạy thì những người khác mới toàn mạng…

Cat vùng vẫy muốn thoát khỏi hai cánh tay như hai gọng kìm của Radic nhưng Radic rít lên:

- trong số đó có Gonder, hắn đã giết mẹ tôi…..

Cả người Cat đông cứng lại. Lui chạy ào tới vừa kéo Cat theo vừa đưa cái balô nặng chịch cho cô. Cả ba người họ chạy vào rừng, bỏ lại sau lưng phép thuật và 3 xác chết của 3 người bạn cùng lớp.
Gonder cất cây đũa phép gân rồng của hắn vào túi và vẫy tay ra hiệu, 10 tên phù thuỷ hắc ám tuốt gươm sáng loáng ra nối đuôi nhau chạy vào rừng, theo chân 3 đứa trẻ.
 
Cat chưa bao giờ chạy nhanh và nhiều đến như vậy. họ chạy suốt từ sáng đến tận chiều muộn băng qua không biết bao nhiêu là cây cối, đạp lên không biết bao nhiêu gai nhọn khiến cho quần áo bị cào xé nát tươm như ăn mày. Radic dừng lại thở hổn hển, ôm một bên hông đau rần rật và nhìn lại sau lưng. Không có dấu hiệu gì của những kẻ đuổi theo mặc dù có lần họ đã nghe những tiếng la hét ở đâu đó gần lắm. Cat cũng dừng lại thở. Trong 3 người, Radic yếu nhất, điều này Cat mới chỉ biết được khi học cùng chạy vòng quanh trường mà thôi. Lui hạ ba lô xuống và nhắm mắt cố nhớ lại một điều gì đó rồi cậu ta mở ba lô ra và thò tay vào bên trong lần mò sau đó lôi ra một cái đồng hồ đeo tay, nhìn vào đó và thở phào nhẹ nhõm. Cat đi đến bên cạnh Lui, cô nhìn chiếc đồng hồ mà thoạt tiên không biết nó là thứ gì. Nó giống như là một máy quét vậy. Cat hỏi:

- cái này….là gì?

- Một thiết bị định vị rất hiện đại của con người. không có phép thuật và hiện giờ bọn chúng cách chúng ta 5km về phía nam vì chúng đã đi chệch hướng.

Thật là thú vị. Cat săm soi cái đồng hồ trong khi Radic lôi bình nước mini ra uống. Lui nói với Radic:

- tiết kiệm thôi, không biết chừng nào mới gặp sông suối nữa. chỗ này cằn cỗi quá.

Họ tiếp tục đi. Lui nói đúng. Khu rừng này cằn cỗi một cách khó tin. Đất nứt nẻ, cây cối chỉ toàn một màu xám xịt đầy gai nhọn và nhung nhúc nhện độc. họ đã phải dừng lại một lần để uống thuốc giải trước nhưng những vết đốt trên tay Cat vẫn sưng phồng lên nhức nhối. Cat để ý thấy rằng Lui luôn đi về hướng đông và không hề nao núng khi bị săn đuổi mặc dù bọn phía sau là bọn giết người…

- cẩn thận, đừng đạp lên cây bụi, không để lại dấu vết thì bọn chúng sẽ không tìm thấy chúng ta đâu.

Lui nhắc Radic. Radic bước tránh qua chỗ khác và chẳng còn hơi sức đâu mà nói gì nữa. Cat lấy bình nước bên hông ra uống rồi suýt tông vào lưng Lui khi cậu ta đứng sững lại. trước mặt họ, treo lủng lẳng trên cây là một con rắn khổng lồ với hai con mắt đỏ lòm. Cat chưa kịp kinh hoàng thì con rắn đã phóng người tới với mồm há ngoác ra và một tiếng phậm rợn người vang lên, máu bắn tung toé khắp nơi. Đầu con rắn lăn lông lốc xuống đất mà vẫn còn đớp đớp. trên tay Lui là một thanh kiếm ngắn sáng loáng. Cat nhìn lại phía sau khi Radic níu lấy áo cô, ánh mắt Radic đang hướng về bên phải và thật kinh hoàng, một con rắn khác thậm chí còn to hơn nhiều….

Con rắn phóng tới. Cat nhảy qua một bên tránh được cú táp trong gang tấc và trong khoảnh khắc đó, Lui vung kiếm lên chém đứt đầu con rắn ngọt như chém bùn. Bình nước vẫn còn trên tay Cat, đúng nguyên tư thế mà cô cầm nó khi thấy con rắn đầu tiên. Lui lẩm bẩm:

- đi mau. Mùi máu tanh sẽ lôi kéo những con khác tới.

Cat vội vã đóng bình nước lại, đeo vào hông và theo chân Lui mà thần kinh căng lên một cách dễ sợ, mắt đảo láo liên khắp mọi hướng cảnh giác với mọi thứ chuyển động.

Trời sập tối nhanh như kéo màn. Cả bọn dừng lại ở một bãi đất trống và sau khi kiểm tra lại thiết bị định vị lần nữa Lui mới bắt đầu đốt lửa.

- bọn chúng hoàn toàn rối loạn rồi. thậm chí còn đi về hướng ngược lại với chúng ta và dường như một tên đã bỏ mạng.

Radic nhìn những vểt nhện đốt sưng phồng lên và nói chua chat:

- không chết mới lạ đấy, bao giờ lại phải uống thuốc giải lần nữa?

- sáng mai.

Lui trả lời nhẹ nhàng. Ngọn lửa bùng lên nhanh chóng vì Lui có bật lửa của con người. Cậu mở hẳn ba lô và lôi ra một thứ gì đó to tướng và bóng nhẫy:

- giúp một tay, Radic.
 
Căn cứ vào vẻ mặt Radic thì cậu ta cũng không biết đó là cái gì cho đến khi Lui xũ nó ra. Đó là một cái lều, giống hệt như cái lều ngoài bìa rừng nhưng nhỏ hơn. Hèn gì Lui để hết đồ lặt vặt vào ba lô của Cat như vậy. Radic đóng cọc xuống trong khi Lui lần mò tìm cách dựng lều lên. Cat nhìn vào đống lửa. thật không thể tin vào chuyện này. Rồi bất chợt cô hỏi Radic:

- bọn chúng bắt Lui thì cũng được thôi nhưng bắt cậu làm gì?

Radic sững lại như bị dính bùa đông cứng, Lui cũng nhìn Radic với một cái nhìn xăm soi. Radic tiếp tục đóng cọc và cộc cằn:

- chắc cũng tống tiền thôi, ai mà biết được.

Một lời nói dối trắng trợn, nhưng Cat chẳng hi vọng điều gì khá hơn từ Radic. Ba cậu ta là người của chính phủ, hẳn rồi, chính vì thế mẹ cậu ta mới bị Gonder giết và giờ hắn săn cả Lui lần Radic. Suy nghĩ của Cat dừng lại ở đó, cô không muốn nghĩ tiếp lúc này vì khi mệt mỏi thì con người ta không thể minh mẫm được. Cat nhìn chằm chằm vào ngọn lửa và nghĩ tới bùa lửa đơn giản khiến cho ngọn lửa cháy to lên…cô lẩm bẩm câu thần chú mà lâu nay cô không dùng tới cho khỏi quên. Câu thần chú vừa dứt khỏi miệng Cat thì ngọn lửa bùng lên dữ dội. Cat giật mình ngã ngửa ra phía sau và kinh hoàng khi thấy sức lực của mình giảm xuống 1 chút. Radic quay lại nhìn ngọn lửa đang cháy nhỏ dần đi và hỏi:

- cái gì vậy?

- một…một con gì đó vừa rơi vào lửa.

vì khuôn mặt của Cat ở trong bóng tối và vì Radic quay lưng lại phía ngọn lửa nên cậu ta không nghi ngờ gì mà tiếp tục căng lều, nhưng Lui không cả tin như Radic. Ánh mắt Lui chứa đầy sự nghi vấn và ngay cả bản thân Cat cũng nghi ngờ chuyện đang diễn ra. Cô lẩm bẩm bùa bay một cách tập trung nhất trong khi nhìn cành củi khô bên cạnh bếp lửa- như cái cách cô nhìn mọi thứ khi “ám thị” chúng. Trước sự kinh ngạc của Cat và Lui, cành củi bốc mình lơ lửng trên không trung và theo sự điều khiển của Cat, nó tự đặt mình vào giữa ngọn lửa. Lui làm rơi cái cột gấp dùng để chống lều, miệng thì há hốc ra. Radic đang mải chôn cọc nên không nhin thấy.

Cat sửng sốt cả người. lẽ nào…lẽ nào cô có thể dùng phép thuật mà không cần đũa phép hay sao? Lẽ nào cô….trái tim Cat đập thình thịch trong lồng ngực mãi không sao *** lại được. cho tới tận khi Radic và Lui dựng lều xong Cat vẫn chưa hết bàng hoàng. Trong khi Lui lấy đồ hộp ra thì Cat cầm một cành củi khô và vẽ một vòng tròn lớn xung quanh lều và chỗ bếp lửa rồi tập trung hết sức lực, Cat “ám thị” lên vòng tròn. Sức mạnh thoát ra khỏi người Cat như mọi lần cô “ám thị” thành công. Mọi sinh vật vào địa phận của vòng tròn dưới mọi hình thức đều sẽ tan biến như mây khói. Nếu sự “ám thị” thành công thì chứng tỏ Cat có thể sử dụng phép thuật bằng mắt, ít nhất là ở trong khu rừng này. Cat quay lại bếp lửa,hồi hộp đến nỗi cơn đói hoàn toàn biến mất và cô cũng không biết mình đã ăn những thứ gì.

Một con bọ bò từ từ trên bãi cỏ và khi chân nó vừa chạm vào vòng tròn thì một tia sáng xanh lè loé lên, con bọ tan biến như một làn khói.
 
Cat ngồi trầm ngâm bên đống lửa cháy bập bùng mà đầu óc lùng bùng không nghĩ được gì cả. cơ thể cô bắt đầu phản ứng với sự vận động dữ dội suốt cả ngày hôm nay. Các cơ bắp đau nhức, mỏi nhừ và chẳng muốn cựa quậy. các giác quan kém đi nhưng chưa hẳn là buồn ngủ vì vẫn còn rất sớm, mới hơn 7h. Lui đang ngồi bên cạnh Cat và gỡ những chiếc gai nhọn cắm vào đôi bôt gia rồng cao cổ. thật là may mắn khi Lui chuẩn bị cả cho Cat một đôi nên cô mới không bị rách hết ống quần và xước tứ tung ở chân như Radic. Radic đã vào trong lều nằm. Lui nói đủ cho cả Radic nghe:

- đồ hộp chỉ đủ ăn trong 3ngày nếu chúng ta tiết kiệm, nước gần cạn rồi, chúng ta phải tìm được nguồn nước nếu không sẽ chết trước khi bị bắt mất.

Radic không nói gì, mặc dù vẫn còn thức. Cat cũng chẳng biết phải làm thế nào, cô không có kinh nghiệm sống trong rừng, không biết săn bắn, không thể tìm nguồn nước. Radic nói nhỏ:

- nếu chúng ta không có nước và thức ăn thì làm cách nào bọn phù thuỷ hắc ám kia có được? chúng có đến 10người lận.

Lui cười nhẹ:

- mọi thứ luôn ở xung quanh ta nếu ta biết cách tìm kiếm. đừng quên Gonder được mệnh danh là “ông vua của Yatto”, hắn sinh ra và lớn lên gần khu rừng hắc ám nổi tiếng nhất thế giới, Chusan không làm khó được hắn đâu. Bọn chúng đã tính toán đến chuyện chúng ta sẽ chạy vào rừng nên đã chuẩn bị trước, chúng đem theo gươm và bình nước đấy thôi. Thức ăn thì luôn có sẵn bên cạnh, còn nước thì sáng sớm mai sẽ có.

Cat chưa hiểu ý Lui cho lắm. xung quanh đây toàn là rắn rết với nhện độc, làm gì….

Radic ngồi bật dậy và hỏi đúng câu Cat định hỏi:

- không phải chúng ăn rắn rết đấy chứ?

Lui cười. Cat nhăn mặt lại. Radic phát ra một tiếng kêu như tiếng sặc nước:

- gớm ghiếc.

- không gớm lắm đâu Bruno, cận kề cái chết thì không có cái gì là gớm cả.

Cat kéo tay Lui:

- thế còn nước?

- sáng sớm sẽ có rất nhiều sương, nước đọng lại trên lá rất nhiều, chúng ta chỉ việc chắt lấy những giọt nước đó.

Ôi trời ơi! Cat thở dài thườn thượt. chắt những giọt sương thì bao giờ mới…..

Quay sang nhìn nụ cười của Lui, Cat sực tỉnh. Cô có phép thuật mà! Chỉ một câu thần chú đơn giản thôi họ sẽ có đủ nước. Radic chép miệng một cái rồi nói:

- căn lều này nhỏ quá.

- đủ chỗ cho cả ba mà.
 
Lui điềm nhiên trả lời. Cat nhíu mày. Cô vẫn chưa nghĩ tới chuyện đó nên không có ý niệm gì cả, nhưng chẳng lẽ cả ba lại ngủ chung trong lều àh? Chuyện đó nghe có vẻ không hợp lí lắm nhất là ở cái tuổi của Cat. Cô vẫn chưa từng có bạn trai, chưa bao giờ quá gần gũi với người bạn khác giới nào, đột nhiên bảo Cat ngủ chung trong một cái lều nhựa chặt hẹp với hai tên con trai khác thì….

Lui liếc nhìn Cat, Cat quay mặt qua một bên như sợ bị Lui đọc được suy nghĩ nhưng chuyện đó chắc chẳng khó đoán gì. Lui thì dường như không thấy ngại hay xấu hổ mà hích nhẹ vào tay Cat và thì thầm:

- cậu dùng phép thuật bằng mắt hả?

Cat liếc nhanh về phía Radic rồi khẽ gật đầu. Lui bật lên một tiếng cười thích thú rồi ghé sát tai Cat:

- cậu học được bao nhiêu lời nguyền không thần chú rồi?

- một vài cái thôi. Sao vậy?

Cat ngạc nhiên nhìn vẻ mặt của Lui, Lui cắn môi rồi dường như không thể nhịn được, cậu ta phá lên cười sang sảng. tiếng cười làm khu rừng yên ắng như sống dậy xao xác và khiến Cat giật thót mình. Radic gầm gừ:

- cười gì đó?

Lui nín cười, niềm vui không thể nhầm vào đâu được ánh lên trong đôi mắt trong veo, Lui nói một cách tự nhiên:

- Cat có thể dùng được phép thuật.

Cat há miệng kinh ngạc, nếu có người nào Cat không muốn nói cho chuyện này thì đó chắc chắn là Radic. Cậu ta là một kẻ kì lạ, chưa xác định được xuất xứ và mục đích, cậu ta có thể bán đứng họ bất cứ lúc nào, làm cách nào Lui lại….

Radic im lặng giây lát rồi cười nhạt:

- đùa hả? khu rừng này hút đi mọi phép thuật của con người….

- có ngoại lệ chứ.

Lui nhìn sang Cat khi bị Cat nhéo cho một cái vào tay. Cậu ta cười, xoa đầu Cat rồi nói:

- sẽ dễ dàng hơn cho cả ba chúng ta nếu cậu có thể dùng phép thuật, ít ra thì đũa phép cũng không phải là đồ bỏ trong khu rừng này. Mình không hi vọng chuyện này sẽ dễ dàng gì, nhưng ít nhất thì chúng ta sẽ có cơ hội thoát cao hơn.

Cat cắn môi. Đôi mắt Lui trông rất lạ…. giống như là bảo Cat im miệng và đừng có nói gì hết vậy. Cat liếm môi, cô thực sự mệt mỏi. Lui nói tiếp:

- cậu sao vậy, rút đũa phép ra đi chứ. Nếu cậu yếm lên lều mấy bùa bảo vệ thì chúng ta có thể ngủ ngon rồi.

Cat thở dài, thì ra là vậy. Lui cố tình nói như thể Cat dùng được đũa phép chứ không phải dùng phép thuật bằng mắt. vậy là rút đũa phép ra để diễn kịch cho Radic xem à?

- thôi được.
 
Cat chép miệng và lôi đũa phép ra giả vờ yếm bùa bảo vệ nhưng thực ra là cách li họ với Radic để cậu ta không thể nghe được nhứng gì họ nói với nhau. Cat quay ngoắt lại nhìn Lui khi biết chắc rằng bùa chú đã có tác dụng:

- sao cậu lại nói ra, nếu phải nói chuyện này cho cả thế giới biết thì người cuối cùng mình nói sẽ là Radic.

- Chúng ta sẽ có nhiều thuận lợi hơn nếu không phải dấu diếm điều gì, hay ít nhất là khiến Radic nghĩ rằng chúng ta không dấu điều gì.

Cat nhìn ánh mắt Lui rồi cười nhạt:

- rõ ràng cậu cũng chẳng thích thú gì khi phải đi chung với Radic mà.

Lui nhún vai:

- sao cậu có nhiều thành kiến với Bruno thế nhỉ? Đã bao giờ cậu nghĩ sẽ đối xử với Radic như với những người bạn bình thường chưa? Cậu ta cũng đâu đến nỗi nào….

Cat mím môi và đi tới bên cạnh Lui:

- Radic Bruno là một thứ gì đó mà mình không biết rõ, không hiểu được nên mình mới phải cảnh giác. Ba cậu ta có thể là người của chính phủ.

- Chắc chắn chứ không phải có thể.

Lui cười nhẹ, tay bứt một ngọn cỏ còn mắt liếc Radic. Cat lẩm bẩm:

- cậu biết?

- sao không biết, cậu có bao giờ hỏi mình đâu! Ba hắn làm rất to trong cơ quan gì đó được bảo mật tuyệt đối. Kiban đã phải tốn không biết bao nhiêu tiền bạc mới móc nối được với ông ta để được chấp nhận xuất nhập khẩu hang hoá tới Vương quốc Nguyên thuỷ. Mình không nghĩ rằng lão Bruno đó lại không biết gì về cái chết của cha cậu, và không chắc là Radic có nằm trong danh sách dự bị bổ sung vào cái cơ quan mật đó hay không. Hắn chẳng ngạc nhiên gì khi bị truy đuổi, thận chí hắn còn biết mặt Gonder nữa. thật là kì cục.

Cat cắn chặt môi đến nỗi nó tím lại. cha của Radic…. Lại thêm một mối nghi ngờ nữa về những người dính dáng đến cái chết của cha cô, tất cả thông tin đều đến từ Lui. Cat thấy ruột gan như đảo lộn hết. dường như cô chẳng được tích sự gì và tất cả những việc cô làm là nghi ngờ, nghi ngờ trong khi lẽ ra người phải lao đầu vào tìm kiếm sự thật không phải là Lui mà là Cat. Nhưng điều kì cục ở đây không phải là biết mặt Gonder hay không mà chính là suy nghĩ của Lui với Radic. Sau khi biết được nhiều chuyện như vậy và cũng không chắc về bản chất thật của Radic mà Lui vẫn có thể đề nghị Cat đối xử bình thường với Radic thì quả là lạ. Lui xoa đầu Cat với một nụ cười thông cảm:

- cậu vẫn còn bé lắm.

Cat nhìn xuống chân, không phải là cô còn bé mà vì Lui hiểu chuyện quá nhiều so với bạn bè cùng trang lứa. làm sao có thể đưa được từng ấy thông tin vào đầu mà không chết vì sốc chứ. Âm mưu, giết người, nghi ngờ, săn đuổi…tất cả mọi thứ đến quá nhanh. Cuộc sống của Cat dường như thay đổi hẳn sau khi cha cô chết. vấp ngã rồi chưa kịp đứng dậy th.ì lại sắp ngã lần nữa. ở cái nơi quỷ quái này, nếu không dung nghệ thuật hắc ám, nếu không “ám thị” thì sẽ không thể tồn tại được, nhưng nếu ám thị quá nhiều bản thân Cat lại giẫm lên vết xe đổ của chính mình cách đây mới mấy tuần. Cat thở dài. Những quyển sách hướng dẫn “ám thị” lại lướt qua đầu Cat. Nghệ thuật hắc ám này nghe thì có vẻ hoang đường nhưng Cat thực hiện được nó trước khi cô có ý thức về nó. “ám thị” là áp đặt suy nghĩ của phù thuỷ vào một lời nguyền để lời nguyền tự nhận dạng và tấn công kẻ thù, nhưng lần đầu Cat thực hiện nó là để đặt chuông cho đồng hồ báo thức.

- hãy biến Radic thành mình.

Lui nói nhỏ khiến Cat hơi giật mình.

- gì cơ?

- Cậu hãy biến Radic thành mình- một Lui Frank thứ 2. cậu sẽ thấy sự khác biệt.

Cat nhìn Lui chằm chằm:

- con người khác đồ vật ở chỗ đó mà, cậu đâu thể tuỳ tiện biến một người thành cóc nhái được.

- ý mình không phải vậy-Lui vuốt tóc Cat- ý mình là cậu hãy làm cho chính bản thân cậu nhìn thấy 2 Lui Frank.

Cat nhăn nhó. Tại sao lại phải tự khiến mình nhìn Radic thành Lui chứ.

- như thế thì biết ai là cậu mà nói chuyện chứ?

- Chà, nhưng đó lại là điều mình muốn. đó là cách tốt nhất để cậu có thể nói chuyện bình thường với Radic được. ít ra thì cậu cũng đâu có ghét khuôn mặt mình.
 
Cat gật gù. Nhưng cô cũng đâu có ghét khuôn mặt Radic, trông cũng được chứ đâu đến nỗi nào. Vấn đề là bản chất con người đâu hiện hết ra trên khuôn mặt.

Tuy suy nghĩ mông lung lắm nhưng Cat cũng gỡ bùa cách li ra và đi tới gần lều. Radic đang nằm ở lưng chừng, hai chân vẫn thò ra ngoài nhưng đã ngủ. Cat nâng cậu ta lên, đặt gọn vào lều rồi yếm lên căn lều bùa nới rộng. cô chui vào bên trong. Căn lều nhìn hoàn toàn khác hẳn. Radic cựa mình. Ánh sáng le lói bên ngoài không đủ soi rõ khuôn mặt Radic nhưng Cat vẫn cảm thấy bất an. Không hiểu sao Cat lại nghĩ hành động này của mình sẽ tạo ra vô vàn rắc rối sau này.

Đôi khi, những linh cảm của con người rất đúng, nhưng đa phần là sai. Thậm chí ngay cả Rafael Xeza, người được mệnh danh là nhà tiên tri thiên tài, hậu duệ của dòng họ đời đời tiên đoán số phận con người nhiều khi cũng có những linh cảm sai huống hồ một đứa con nít chưa lớn như Cat.

Trong khi Cat đang ngủ say trong căn lều chật hẹp bên cạnh Lui và Radic thì ở một nơi khác, Rafael Xeza ngồi trước quả cầu thuỷ tinh tiên đoán bước đi tiếp theo của bản thân mình.
Kể từ khi biết đến thuật tiên tri, Xeza chưa bao giờ tiên đoán sai điều gì, nhờ đó mà cuộc đời cậu ta ít sóng gió nhất trong số ba anh em
. 17 năm sống trong thế giới độc tôn, Xeza luôn được xưng tụng là tài năng nhất, dũng mãnh nhất, tuấn tú nhất; tất nhiên cái nhất của Xeza buộc phải xếp sau hai vị hoàng tử đương triều của Vương quốc, nhưng chưa bao giờ Xeza phải chịu bất cứ thất bại nào. ấy thế mà ngày hôm nay- ngày đen đủi nhất cuộc đời Xeza- cậu ta hứng chịu thất bại một cách cay đắng và nhục nhã bổi một tên ở nhánh phụ của gia phả nhà mình: Rafael Golias. Chính vì thế mà nửa đêm rồi, Xeza vẫn ngồi trước quả cầu để ổn định lại cú sốc đau đớn và đứng dậy đi những bước vững chãi hơn.
Xeza đặt cả hai bàn tay lên quả cầu. chỉ vài tuần nữa thôi, qua năm mới Xeza sẽ bước sang tuổi 18. điều đó đồng nghĩ với nhiều quyền lợi trong gia tộc, nhiều thử thách, nhiều sự kèm cặp. cậu cần một lời chỉ dẫn từ Thuỷ tổ vĩ đại để không vấp ngã lần nào nữa.
Cả người Xeza phát ra ánh sang trắng lung linh rực rỡ và quả cầu trong veo bắt đầu cuộn sóng. Những hình ảnh loạn xạ lướt qua nhanh đến nỗi khó có thể nhận ra đựơc. Xeza buông tay khỏi quả cầu và thở như người sắp chết, mồ hôi vã ra như tắm nhưng với một nụ cười nở trên môi, Xeza tự tin rằng mình sẽ trở nên hoàn hảo.

Cách dinh thự của lãnh chúa – nơi Xeza đang ở không xa, Rafael Golias cũng đang ngồi trầm ngâm giữa một căn phòng lớn trưng bày hàng trăm bức tranh do chính cậu vẽ. cũng bằng tuổi Xeza nhưng trông mặt Golias già dặn hơn rất nhiều và đang cau có. Cậu đã không hoàn thành được một nhiệm vụ mà cấp trên giao, hay nói đúng hơn là không thể làm gì khác được ngoài việc về nhà ngồi chờ đợi. gặm nhấm nỗi tủi hờn trong nhiều ngày khiến Golias trở nên khác hơn so với bản tính vui tươi của chính mình đến nỗi hôm nay cậu đã chơi xỏ người con trai út của lãnh chúa.
Golias không áy náy gì về chuyện đó nhưng Xeza và cái tính kiêu căng ngạo mạng cố hữu của cậu ta đã gợi cho Golias một ý tưởng để cậu dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ được giao. Vấn đề là thực hiện ý tưởng đó như thế nào.
 
Ra khỏi toà Thành Xezata, nơi Golias và Xeza đang sống; hướng thẳng về phía 1 ngọn núi cao chọc trời, vòng qua ngọn núi ta có thể thấy một toà Thành khác và một cung điện nguy nga tráng lệ xây giữa lưng chừng ngọn núi. Một con đại bàng to gần bằng chiếc trực thăng đang chao mình bay về cung điện, trên lưng nó chở một chàng trai tóc đen. Chàng trai nắm chặt lấy dây cương bằng hai bàn tay đỏ lòm vì máu, mặt tái mét, đôi mắt xanh mờ đục đi. Con đại bàng lao thẳng vào cung điện, bay qua bãi cỏ rộng mênh mông và nhẹ nhàng đáp xuống trước một biệt thự xây kiểu hiện đại hình bán nguyệt giống như nửa chiếc nhẫn úp vào núi. Chàng trai rơi từ trên lưng con đại bàng xuống trước sự hốt hoảng của những người mắc đồng phụ màu vàng và gọi bằng chút hơi tàn:

- Bi…ma….tos…

Rồi cậu ngất xỉu.

Những tiếng la hét kêu cứu vang vọng khắp cung điện hình bán nguyệt khi những người lính mặc đồng phục vàng nháo nhào chạy ra đỡ chàng thanh niên vào trong. Từ trên cao, chắc chẳn Thuỷ tổ đang nhìn những hậu duệ của mình. Nếu số phận của những con người đó có điểm giao nhau thì đó chắc chắc sẽ là tai hoạ và người có lỗi đầu tiên sẽ là Thuỷ tổ vì chính ông đã gieo mầm mống tai hoạ vào quẻ bói của Xeza.[/size]
 
Cat tỉnh giấc khi trời mới mờ mờ sáng. Cô đã ngủ mê mệt không biết gì vì phải vận động quá mạnh. Cat quay sang nhìn khuôn mặt hiền khô của Lui và mỉm cười, khi ngủ trông ai cũng hiền lành cả. Radic đã dậy và ra khỏi lều từ lúc nào. Cat nhẹ nhàng ngồi dậy nhưng vẫn đụng nhẹ vào Lui khiến cậu ta mở mắt. Cô nói nhỏ:

- vẫn còn sớm lắm, cậu ngủ thêm một lát nữa đi. mình đi lấy nước.

Lui không trả lời mà chỉ nhìn Cat bằng ánh mắt hơi ngạc nhiên và ngái ngủ. chui ra khỏi lều, Cat vươn vai. Trời còn chưa sáng hẳn, cảnh vật trong rừng trông thật mờ ảo tăm tối và nguy hiểm. không có tiếng chim hót, không có tiếng côn trùng kêu, bốn bề yên lặng như tờ chỉ thỉnh thoảng có tiếng lá sột soạt:

- dậy rồi à? Lấy nước đi!

Lui thình lình xuất hiện sau một thân cây to và cười nhẹ. Cat tỉnh cả người. Lui….đang nằm trong lều hay đang đứng trước mặt Cat đây? Cat đã quên béng mất vụ biến Radic thành Lui hôm qua nên… ôi trời, vậy người nằm trong lều hẳn là Radic rồi.

- cậu sao vậy? nếu không nhanh mặt trời lên nước sẽ bay hơi hết đấy.

- à, ừ… không sao. Mình lấy liền.

Cat hấp tấp chui vào lều lấy bình nước. người nằm trong lều chắc chắn là Radic, cậu ta nhìn Cat bằng ánh mắt lạnh lùnh. Cat tránh ánh mắt đó bằng cách khua thật nhanh cả ba bình nước rồi chui vội ra khỏi lều. cái nhìn lạnh lùng của Radic thì không xi nhê gì, nhưng Radic giờ giống hệt Lui, nhìn Cat bằng ánh mắt của Lui, khuôn mặt của Lui nên Cat cảm thấy không thoải mái. Cô sẽ không thể nào chịu được nếu Lui Frank thật nhìn cô như vậy. Cat đi nhanh về phía Lui- đang lúi húi đốt lửa- và hướng về phía những tán cây ướt đẫm sương đêm rồi liếc ánh mắt cảnh cáo của Lui, Cat chán nản rút đũa phép ra. Sao phải đóng kịch khi mà Radic không nhìn thấy chứ. Cô tập trung tư tưởng và đọc thần chú. Cả khoảng rừng trước mặt Cat mờ đi vì hơi nước từ dưới bốc lên, cuộn thành những làn khói rồi từ từ bị hút vào chiếc bình trong tay Cat. Lui nói:

- chà, hữu ích thật đấy.

Cat mỉm cười khi bình của Radic đầy, cô lấy tiếp bình của Lui và hỏi:

- bọn chúng đi tới đâu rồi?

- mình không chắc, để mình xem…

Lui lục lọi trong túi quần rồi đứng lên:

- chắc mình để trong lều rồi.

Cat nhún vai. Cô nhìn một con nhện sặc sỡ trên cái cây gần đó một cách cảnh giác và từ từ lùi lại.

- không…. Không thể nào…

Cat giật mình suýt đánh rơi bình nước khi nghe tiếng kêu kinh ngạc của Lui. Rồi mất giây sau, cả 2 Lui vội vàng bò ra khỏi lều.

- nhanh lên Cat, chúng chỉ còn cách bọn mình hơn 1km nữa thôi.

- Cái gì?
 
Cat há miệng ngạc nhiên. Đêm qua trước khi đi ngủ Lui còn kiểm tra máy định vị và khoảng cách là gần 10 km cơ mà. Thôi quên đi. Cat đọc nhanh thần chú để thu nước vào bình của mình đồng thời quay đầu lại rốc cọc lều lên, gấp cái lều lại trong chớp mắt. giờ thì không thể phân biệt được ai là Lui ai là Radic nữa nên Cat nói với cả hai người.

- chạy trước đi, mình lấy đủ nước sẽ xoá dấu vết rồi theo sau. Đừng phát cây, hôm qua mình đã yếm nhiều bùa lên quần áo hai người rồi.

Lui vừa nhét lều vào balô vừa nói nhanh:

- cậu theo kịp không?

- Kịp cái gì?- Radic lên tiếng- cùng đi luôn.

Cat sốt ruột nhìn bình nước vẫn đang từ từ nặng lên và gắt:

- đi trước đi, để ba lô của mình lại đó. Muốn chết hết cả lũ hay sao?

Radic nhấc balô lên, đeo lên vai. Mặc dù ngoại hình giống hệt Lui nhưng giọng nói thì vẫn là của Radic Bruno:

- nếu khoảng cách xa quá phép thuật của cậu sẽ mất tác dụng. bọn này càng đi xa, cậu sẽ càng mất sức.

- Cậu không tin Catarina àh?

Lui nắm cánh tay Radic và nhìn cậu ta bằng ánh mắt tối tăm. Radic cáu, khuôn mặt giống hệt Lui đó nhăn lại:

- còn cậu? nghĩ sao khi bỏ bạn bè lại?

- giờ không phải là lúc nghĩ- Lui quát lên- nhìn lại chúng ta đi, chính chúng ta mới là những người làm vướng chân Cat khi bọn chúng đuổi đến nơi. Cô ấy có phép thuật Bruno ạ, còn chúng ta thì không. Điều quan trọng nhất là 2 đứa mình không bị bắt vì chúng sẽ chẳng bao giờ tóm đựơc Cat.
 
Quay lại
Top Bottom