Hoàn Phép thuật nguyên thủy

Cat nói nhanh và trong đầu tưởng tượng đến bộ quân phục của Santo. Rồi cô đút tay vào hố đen tóm lấy bộ quân phục và lôi ra với lực mạnh nhất có thể. Santo bay vù từ hố đen ra và rớt phịch xuống đất, sức lực của Cat giảm không đáng kể. Xeza há hốc miệng kinh ngạc và từ bên kia khoảng rừng một tiếng hét phẫn nộ vang vọng khiến Cat rùng mình. Vội vàng với lấy anh mình và chột cổ tay Cat, Xeza thăng thiên về thẳng nhà, nhà theo đúng nghĩa mặc dù khi vừa đặt chân xuống đó Cat không biết, cô chỉ biết đó là một phòng khách. Santo đã bị mất ý thức và ngất đi nhưng Cat biết có cái gì đó lạ trên những vết thương của anh ta. Cat nhanh chóng xô Xeza ra và nến thử máu trên người Santo. Chà, có ai đó muốn giữ cho anh chàng này sống nên đã đổ lên người anh ta thuốc làm chậm các quá trình sinh học. có thể là “con quỷ”. Cat nhanh chóng lấy hộp thuốc của mình ra mà không để ý đến chuyện Xeza la hét những người xung quanh và căn nhà bắt đầu náo loạn. những vết cắn trên người Santo nông hơn và không hiểm như những vết cắn trên người Lui. Một ngày với hai nạn nhân của “con quỷ” và sự thực rành rành là hắn, một phù thuỷ hắc ám kinh khủng đang lảng vảng trong vương quốc, trôi qua trôi lại tí tởn trước mũi những nhà cầm quyền mà không phải chịu bất cứ sự truy nã nào. Chỉ trong vòng hai phút, Cat đã sơ cứu xong. Cô nhìn khuôn mặt cắt không còn hột máu nào của Xeza và nói:

- thánh dược.

Xeza vội vàng lục lọi trong túi mà không hề nhớ chút nào rằng sáng nay cậu ta đã đưa lọ thánh dược cho Cat cho đến khi Cat giơ nó ra trước mặt cậu ta.Xeza quá hấp tấp, quá mất bình tĩnh giống hệt như Cat sáng nay vậy. không thể trách cậu ta được vì người đang nằm đây là anh cả, người có thể nói là giỏi nhất trong số cả ba anh, về pháp thuật. Cat nhỏ vào miệng Santo vài giọt thánh dược và ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của chàng pháp sư này. Anh ta là người thừa hưởng nhiều nhất sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của mẹ nên mặc dù Xeza đã như con gái, Santo thậm chí còn giống con gái hơn. Chà, chỉ có Vilas là có khuôn mặt nam tính thôi. Nhưng đó là lúc này thôi, khi Santo đang nhắm mắt. chứ khi anh chàng tỉnh lại thì…. Cat vừa nghĩ như thế thì Santo bật ra một tiếng ho và mở choàng mắt, phản ứng chẳng khác nào Lui. Cat đứng dậy và cúi chào trong khi những tiếng bước chân và sự nhốn nháo bên ngoài nghe ngày một gần. Santo ngồi dậy, nhìn Cat bằng ánh mắt không thể sắc hơn. Sao một đôi mắt đẹp mĩ miều lại có thể phát ra một cái nhìn uy nghi và giữ tợn đến như vậy nhỉ. Xeza nhìn anh trai mình bằng ánh mắt sợ sệt:

- anh không sao chứ?

- Ko…. Bình thường.

Santo nói nhỏ nhưng Cat biết anh ta đang cố không để cơn choáng váng hiện ra trên khuôn mặt mình. Cat thu dọn hộp đựng thuốc thì người nhà Xeza tràn vào phòng khác. Già có, trẻ có, tất cả đều …dường như chưa có ai đi ngủ vì trang phục rất chỉnh tề và không ai giám tới gần Santo. thật kì lạ. trong khi Santo vẫn ngồi nguyên trên sàn mà không mất đi chút uy nghiêm nào. Cat bắt đầu hiểu ra vì sao Vilas lại trở nên như thế, và cả Xeza nữa chứ. Chà, ảnh hưởng của ông bố và người anh.

- bố đâu?

- Có lẽ bố đang trên đường về ạ.

Xeza nói nhỏ nhẹ và lễ phép đến nỗi Cat cũng phải ngạc nhiên. Santo đưa tay ra, trong một giây Cat lập tức hiểu anh ta muốn gì. Ai mà lại thích ngồi dưới sàn trong tình trạng tả tơi như thế này trước mặt người bố uy nghiêm cơ chứ. Cat đỡ Santo đứng dậy và dìu anh ta tới ghế. Mặc dù cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng vết thương cũ chưa lành, vết thương mới lại tới thì đau đớn choáng váng là phải thôi. Cat lấy trong túi ra lọ thuốc giảm đau nhanh nhỏ hai giọt vào li và rót rượu vào. Cô đưa nó cho Santo. Santo không nhìn Cat, đón lấy li rượu và hỏi Xeza:

- cậu nhìn thấy hắn chứ?

- Không thưa anh.
 
Xeza nói câu đó mà như thú nhận một tội ác ghê gớm một cách khó khăn. Santo nhíu mày một cái, không biết vì mùi hăng của thuốc giảm đau hay vì câu trả lời của em mình. Anh ta liếc Cat, hớp thêm một ngụm to nữa:

- còn cô?

- Có thưa ngài.

Cat cúi đầu xuống. không phải vì lễ phép mà để tránh ánh mắt như mũi giao nhọn đâm xuyên vào tâm can người khác của Xeza. Cánh cửa phòng khách lại mở ra một lần nữa và một người đàn ông mặc quân phục đen với huy hiệu của thành Xezata đính trên ngực sải những bước chân dài vào. Santo đứng lên :

- cha.

Lãnh chúa Xezata thì Cat chẳng còn lạ gì rồi. bản sao lớn tuổi của Vilas với sự thâm trầm và uyên bác trên khuôn mặt nhiều nếp nhăn. Cat cúi chào trong khi người nhà của Xeza lặng lẽ rút lui ra bên ngoài.

- cận vệ Catarina Luss làm gì ở đây?

Leo hỏi bằng giọng đều đều không âm sắc. Santo ngồi xuống và nhìn Xeza, Xeza nói:

- để chữa cho anh hai thưa cha.

- Hừ.

Cat không nghĩ đó là một sự hài lòng. Người đàn ông quyền lực buông mình xuống ghế và nhìn Xeza, mắt ông ta nheo lại:

- vậy là, một cuộc tấn công trên đường đi chơi về hả?

- chuyện đó….

Xeza bối rồi cúi đầu như trẻ con phạm lỗi. người cha này. Ông ta thậm chí còn không thèm hỏi xem Santo có
sao không khi mà tuần trước anh chàng vừa bị thủng ruột vì một mũi tên lạc trong trận hỗn chiến.

- chính xác mọi chuyện là như thế nào?

Xeza co vòi rụt cổ như một con rùa nhỏ hiền lành tội nghiệp trước mặt cha:

- bọn con đang trên đường về nhà thì gặp “con quỷ” ở hẻm Rover. Hắn tấn công Santo và….bọn con đã bỏ chạy, về biệt thự rồi về đây.

Cat sửng sốt cả người, không phải vì Xeza nói dối mà vì cách kể chuyện của Xeza. Sao có thể đơn giản hoá mọi chuyện đến mức kinh dị như thế trong khi suýt nữa thì Santo bị tóm đi. Và có thể sẽ bị giết sau khi chúng lấy được thông tin cần thiết. nhưng điều đáng kinh ngạc hơn nữa lại chính là sự hài lòng của Leo. Ông ta thở dài và nói:

- ít ra thì đó cũng là “con quỷ”. Thật đáng xấu hổ nếu không phải là hắn mà là một kẻ tầm thường khác khiến cho hai đứa bỏ chạy.

Cái gì đang diễn ra trong ngôi nhà này vậy? Leo không quan tâm đến Santo mà chỉ quan tâm đến thể diện của gia đình thôi sao? Trong cái giờ phút này hay sao? Cat cắn răng và dường như cô để lộ cái gì đó ra mặt nên Xeza lườm Cat 1 cái cháy mặt. Cat vội cúi đầu xuống. Leo im lặng hồi lâu không nói gì thêm, chỉ mân mê khuy áo và coi như chuyện Santo bị tấn công là chuyện đương nhiên, ông ta đứng dậy:

- ta phải quay về trụ sở, đi ngủ đi.

Rồi ông ta đi ra nhanh như một làn gió. Cat kêu lên:

- cái gì thế? Cha cậu đó sao?

Santo nhướm mày ngạc nhiên vì phản ứng của Cat, nhưng Cat không quan tâm, cô nhìn Xeza chằm chằm chờ đợi sự phản ứng nào đó dù chỉ là con thịnh nộ. mặt Xeza tối lại:

- phải, cha tôi đấy.

- thật…không thể tin được, thậm chí hắn đã bắt…..

- im.

Xeza quát to. Cat nín bặt. trong một chốc lát cô đã quên béng mất lí do vì sao Xeza nói dối về chuyện “con quỷ” bắt Santo. nếu nói ra chuyện đó thì lại phải kèm theo lời giải thích vì sao Cat giật được Santo từ tay “con quỷ”. Như vậy thì lộ bét nhè hết cả.

- bắt cái gì?

Santo nhướm mày. Xeza thở dài và đảo mắt:

- hắn bắt em. Suýt bắt được em, khi anh ngất đi.

Cat cụp mắt xuống ngay lập tức để đảm bảo là mình sẽ không để lộ một lời nói dối nào nữa.

- sao cậu không nói với cha?

Santo nhướm mày không hài lòng. Xeza đứng lên:

- cha còn thiếu chuyện để lo nữa hay sao. Em cũng đâu có bị bắt. về thôi Cat.

Cat cũng chẳng muốn nán lại cái nơi thiếu tình người này chút nào. Cô chào Santo rồi đi theo Xeza:

- cha cậu còn chẳng hỏi xem Santo thế nào nữa. anh ấy choáng, đau đớn và run lên như bị sốt rét vậy

- Santo rất mạnh mẽ. anh ấy sẽ ổn thôi.

Xeza nói nhanh như những sải bước của cậu ta vậy. Cat chép miệng:

- tất nhiên là anh ấy sẽ ổn nhưng lạnh lùng đến như thế có quá lắm không, lại còn đặt danh dự của gia đình lên trên sự an toàn của con cái nữa chứ.

- Đủ rồi.- Xeza quát lên- tôi biết tôi có một người cha như thế nào. Còn cậu hãy giữ đúng nghĩa vụ của một cận vệ đi.

Cat nhướm mày. Đúng là nó đấy. chính là sự bực bội này đây. Không phải dành cho Cat mà chính là bất mãn không thể nói thành lời của Xeza với người cha đáng kính của mình. Cat nhún vai:

- tốt!

Xeza vuốt trán vì sự không kiềm chế của mình. Cat đã biết bệnh của anh chàng này. Kiềm chế cảm súc quá nhiều, giả vờ quá nhiều khiến cho tâm hồn không được thanh thản và luôn hành động theo hướng tiêu cực khi có cơ hội. Cat sẽ làm cậu ta quát tháo, làm cậu ta bực bội chơi. Xeza hạ thấp giọng:

- về nhà thôi. Ngày đầu tiên với cô thế là đủ rồi.

hừ, thật khác xa với bộ dạng giả nai khi ở trước mặt anh và bố. Xeza ơi là Xeza, những ngày sau này của cậu khốn khổ rồi. Cat cười thầm trong bụng khi Xeza nắm cánh tay cô và thăng thiên về nhà.
 
Ngày đầu tiên với danh nghĩa một cận vệ trôi qua như vậy đấy. không thể tưởng tượng được. hai người trở thành nạn nhân của “con quỷ” đều không chết. Cat có thể cảm thấy sự khoan khoái trong tâm hồn mỗi khi nhớ lại tiếng hét giận giữ của “con quỷ” khi để mất Santo trên tay. Xuống nhà ăn sáng trong bộ trang phục chỉnh tề, Cat cảm thấy hơi lạnh. Có lẽ do tuyết rơi dày quá, cũng có thể do Cat chưa có gì vào bụng nên đói
và có thể không. Nhưng một sự ngạc nhiên lớn đang chờ Cat ở bàn ăn. Cat khựng lại khi thấy một bàn ăn…quá xa xỉ với Santo và Xeza đang ngồi, cả hai, đọc báo.

- chào em, Catarina!

Santo hạ tờ báo xuống và mỉm cười, một nụ cười xã giao không thể được coi là tử tế. Cat cúi chào:

- chào anh! Anh cảm thấy thế nào rồi?

- chà, vẫn còn hơi tê đầu ngón tay một chút, có lẽ do thuốc giảm đau hơi mạnh, nhưng anh ổn.

Cat ngồi xuống ghế do người hầu nam kéo ra và hỏi Xeza:

- còn cậu! đang có chuỵên gì vậy?

- không- Xeza giả vờ ngờ nghệch- mình xem báo và chẳng có gì. Nhưng hôm nay chúng ta có một cận vệ mới khác.

Cat chau mày nhìn Xeza xem cậu ta có đùa không. Xeza nhún vai. Cat nói nhỏ:

- cậu đùa đấy à? Mình là người duy nhất trong quân đội tốt nghiệp với quân hàm cận vệ kì này.

- Mình biết Cat. Đây là trường hợp đặc biệt.

Cat khoanh tay trước ngực, cố không để sự bất mãn và bực bội lộ ra quá nhiều trên gương mặt. cô chờ Xeza nói tiếp.

- cậu ta là con trai của tướng quân thống lĩnh Miền Tây, một vị tướng ngoài vương quốc, cậu biết đấy.

- mình biết, chức vụ đó không tương xứng với Tướng của Vương quốc. vậy là một cậu ấm?

Xeza liếc Santo một cái và cười nhẹ, hiền lành nhưng giả tạo hơn bao giờ hết.

- không hẳn là một cậu ấm đâu với những công trạng của cậu ta hai năm trở lại đây. Và….như cậu, chính quyền Miền tây đang sợ cậu ta sẽ vượt quá tầm kiểm soát.
Cat nhăn mặt khi nghe điều đó. Một tên…con trai của tướng miền tây và vượt…nghĩa là lại một kẻ có máu nghệ thuật hắc ám cần được đào tạo nữa à? Có một cái gì đó gõ bong vào đầu Cat:

- ôi trời ơi….ko phải đó là….

- Phải! Radic Bruno.

Cat thở hắt ra một hơi. Cô thật không thể tin được sẽ gặp lại Radic trong lúc này, trong hoàn cảnh như thế này. Santo hỏi:

- em có vấn đề gì với Bruno à?

- À ko…tất nhiên là không rồi. Xeza là một người huấn luyện cận vệ mới hoàn hảo và đương nhiên Radic cũng nên từ tay Xeza mà đi lên, em không ….. ý em là- Cat nhìn sự dò xét trong cái nhướm mày của Santo- ý em là có.

Santo uống rượu một cách hài lòng và chờ đợi. Cat thở dài:

- lần cuối cùng em gặp cậu ta là trong rừng Chusan, anh biết đấy, khi đó quan hệ của bọn em không được tốt cho lắm. em đã cố để hiểu cậu ta nhưng mọi việc chưa đến đâu thì bọn em mỗi đứa một nơi. Em thậm chí còn không biết chuyện gì đã xảy ra….

Santo không nói gì cả chỉ mỉm cười thông cảm:

- anh muốn cảm ơn em về chuyện hôm qua.

- À…chuyện đó là vinh dự của em!

Phải rồi, vì chuyện Cat sơ cứu cho Santo nên anh ta mới ở đây chứ sao có thể là một cuộc gặp gỡ thân mật trong gia đình vào bữa sáng được.

- vậy nên, anh chắc em sẽ rất cố gắng để sau khi hoàn thành khoá kiểm tra không chính thức này, em có thể phục vụ tốt cho một….người chủ tốt.

- cảm ơn anh.

Santo đứng lên, Cat chào anh ta và chỉ chờ cho Santo đi khỏi cô hỏi:

- cái gì xảy ra với cậu vậy? thái độ hoà nhã mềm mỏng đó là sao?

Khuôn mặt Xeza biến đổi ngay lập tức, sự nhã nhặn biến mất nhường chỗ cho đôi mắt giữ tợn có chút coi thường và một vẻ mặt kiêu căng, gian xảo không thể nhầm vào đâu được. Cat gật gù:

- tốt. và suy nghĩ của cậu về Radic không vị tha như cái cách mà cậu thể hiện khi nãy chứ?

- Vị tha ư?- Xeza bĩu môi- tôi không phải là một vị thánh. Tôi cũng qua những khoá huấn luyện của quân đội và tôi cũng biết thế nào là khổ cực. còn cậu, có chuyện gì xảy ra với cái nhìn của Santo vậy? cậu không biết nói dối sao? Rằng mối quan hệ giữa cậu và Radic là khá tốt và cậu thực sự mong một khoá kiểm tra tốt đẹp, rằng cậu sẵn sàng phục vụ cho Vương quốc.

Cat kêu lên bất mãn:

- nói dối ư? Anh ấy là anh trai cậu….

- nhưng cũng là tướng của triều đình. Suy nghĩ đi Cat, đây ko còn là trò đùa hôm qua của chúng ta nữa rồi….hôm qua tôi còn nghĩ cậu sẽ là một thú tiêu khiển tốt, sẽ là một con rối trong tay tôi, nhưng sự thật thì tôi đã nhầm to. Nhìn cậu xem, thật không thể tưởng tượng được, phép thuật…..nhưng Lui nói đúng, cậu chỉ là một đứa trẻ sở hữu sức mạnh quá lớn mà thôi. Thực sự là cậu chẳng biết thế nào là chính trị cả.

- chúng ta đang nói tới Radic, Xeza!
 
Xeza ném khăn ăn xuống bàn với sự nghiêm túc không thể nhầm vào đâu được trên khuôn mặt và đôi khá tối, nhưng khiến cậu ta đẹp trai vô cùng:

- vậy cậu muốn biết gì? Cậu muốn hiểu cái gì, học cái gì? Cậu nghĩ tôi ở đây để làm gì? Hỏi đi!

Cat mím môi. Đó chính là điều khiến cô nghi ngờ. hỏi ư? Ai chứ Xeza thì Cat sẽ không thể mong gì hơn là một lời nói dối ác ý hay một trò đùa kinh khủng. nhưng đó là suy nghĩ của ngày hôm qua.

- Sau khi bị bắt, chuyện gì đã xảy ra với Radic?

- À, chuyện đó- Xeza nhếch mép cười và lấy lại sự bông đùa cợt nhả ngay lập tức- cậu ta bị Gonder tóm cùng với Lui và tên cáo già thông minh đó đã cho cả hai người họ uống một loại thuốc do người sói chế tạo, ăn đi chứ.

Xeza chỉ tay vào đĩa điểm tâm mà Cat vẫn chưa đụng tới, Cat à lên:

- tôi biết thuốc đó, nó khiến người ta phát ra một thứ mùi giống chó vậy.

- chính xác.- Xeza cười khẩy nhạo báng- chính vì thế khi những đồng minh sói của chính phủ Miền tây đổ vào rừng tìm kiếm, người ta chỉ thấy cậu nằm một đống bên mép vực vì kiệt sức, chà phép thuật trong rừng Chusan, ấn tượng đầu tiên. Lần đầu tiên tôi biết tới cái tên Catarina Luss, con gái của cựu Thống lĩnh
quân đội Miền tây.

Cat nhăn mặt:

- con gái của….cái gì? Ba tôi ư? Thống lĩnh quân đội…..

- phải, trước khi ông ấy chết thì đó là chức vụ của ông.

Cat không thể tin được vào tai mình. Cô lại liếc sự ngang tàn trên khuôn mặt Xeza, tuy khó ưa nhưng Xeza không nói dối.

- woa ! sau đó thế nào?

- Sau đó… chúng đưa được cả Radic và Lui ra khỏi rừng trước mũi hàng đống người của liên minh các chính quyền, rồi thực hiện việc trao đổitù binh bằng Lui ngay lập tức. Cậu cũng biết mà, không ai muốn gây phiền phức với nhà Frank đặc biệt là với Kiban. Lui trở về nhà và bổ đi tìm cậu, rồi cậu ta tới đây, nhập học vào Viện pháp sư. Còn với Radic….mọi chuyện không tốt đẹp như vậy. chà, cậu ta làm gì đó khiến “con quỷ” không ưa và sự thương thuyết không diễn ra đơn giản như vậy. “con quỷ”….hắn đã lột sạch kí ức của Radic.

Cat uống nước cho khỏi nghẹn vì cái món lạ lùng cô đang ăn:

- lột sạch? Ý cậu là gì? Lột sạch là chuyện không thể xảy ra. Radic sẽ kháng cự, tôi biết khả năng của
cậu ta.

- Nhưng cậu không biết khả năng của “con quỷ”, hắn dùng bùa chú thần thánh.

Cat cười nhẹ:

- hết bất ngờ này tới bất ngờ khác. Radic, ba tôi, giờ lại thêm “con quỷ” nữa à? Bùa chú thần thánh ư ở đâu ra chứ?

- Từ chúa tể hắc ám.- Xeza nói như một chuyện đương nhiên

Cat thở dài. Cô đã quên béng mất chuyện không được phép nhắc tới ở Vương quốc là xuất thân của chúa tể hắc ám. Ông ta là chú của Tanias, em trai nhà vua. Vậy thì chuyện “con quỷ” một đứa con của chúa tể sử dụng bùa chú thần thánh là điều có thể xảy ra.

- vậy sau đó?

- Sau đó hắn giam Radic trong nhà tù “một chiều” và dường như những thông tin lấy từ cậu ta không làm hai lòng “con quỷ” nên hắn trao đổi tù binh. Có điều, Radic đã thực sự….trải qua những điều tồi tệ trong nhà tù đó.
 
Cat im lặng hồi lâu và ngẫm nghĩ về những điều mình nghe được. rồi cô bất ngờ hỏi:

- mẹ tôi làm gì?

- Một thành viên cao cấp của hội đồng quản lí độn thổ của Miền tây, và có chân trong vị trí thành viên Liên minh các chính quyền. bà ấy có ảnh hưởng rất lớn tới….cô biết đấy, tới cha của Radic.

Câu nói đó của Xeza làm Cat không thoải mái chút nào và cũng không hoàn toàn hiểu hết hàm ý trong đó. Nhưng Xeza chẳng đợi cho Cat hiểu, cậu ta quẳng cho Cat một cái điện thoại di động và cười đểu:

- để liên lạc. giờ tôi sẽ học với gia sư. Chúng ta sẽ gặp nhau vào bữa trưa, hoặc có thể không nhưng nhớ lịch sự khi Radic tới. à, phòng của cậu ta đã chuẩn bị xong. Gửi lời chào của tôi đến Radic nhé. Tối nay chúng ta sẽ ra ngoài.

Xeza đá lông nheo một cách lẳng lơ và cười rồi đi thẳng. chà, Xeza rồi Radic…. Mọi chuỵên không thể tồi tệ hơn.
 
9h sáng, khi một người hầu nam gõ cửa phòng Cat thông báo Radic đã tới thì Cat nhận đựơc tin nhắn của Xeza: “ nhiệm vụ 1: lấy lòng Radic Bruno”

Cat thở dài bỏ điện thoại vào túi. Lấy lòng ư? Người như Cat mà lại đi lấy lòng người khác hay sao? Thật là ngớ ngẩn. Cat chỉnh lại trang phục cho chỉnh tề và đi xuống vừa đi vừa nghĩ tới những lời hướng dẫn tạo một hố đen hoàn hảo trong cuốn bùa chú thần thánh 7.
thật không thể tưởng tượng được hố đen lại có nhiều tác dụng như vậy. liên lạc với bất cứ ai ở bất cứ nơi nào như nói chuyện điện thoại, cứu người trong những tình huống khẩn cấp, lấy đồ mình muốn ở bất cứ đâu mà không bị quản lí bởi chính quyền (như cách Cat lấy bộ quân phục của Santo và cứu luôn anh ta), hút phép thuật của người khác khi mình muốn, tuy nhiên nhược điểm của nó là phải biết chính xác người, vật mình định lấy trông như thế nào.
Tất nhiên điều đó là cần thiết rồi. và nguyên lí của hố đen liên lạc vô cùng phức tạp mà Cat mới tiếp xúc lần đầu nên nhiều chỗ cô không hiểu. Cat đã phải mất 2 năm trong quân đội mới luyện thành hố đen lấy đồ và cứu người. sẽ mất rất nhiều thời gian để dùng được hố đen liên lạc. Cat muốn gọi về nhà, nhưng có lẽ cô sẽ hỏi Xeza chuyện này và thực hiện nó một cách hợp pháp. Sững lại ở cầu thang khi nhìn thấy Radic đứng trong tiền sảnh trong bộ quần áo đi đường, Cat bị sốc. Radic Bruno đã không còn giống như trong trí nhớ của Cat nữa. cậu ta cao lớn hơn rất nhiều và khuôn mặt có một vết sẹo bên trái, kéo dài từ tai xuống tận cằm. trông cậu ta già hơn và đen sạm đi. Cat đi xuống và giữ cho những kinh ngạc ở lại trong tâm trí mình, cô chào Radic một cách lạnh lùng:

- lâu không gặp, trông cậu….khá đấy.

Radic nhìn từ đầu đến chân Cat và cười xã giao:

- chào, cô cũng thay đổi nhiều.

họ bắt tay nhau như….hai người xa lạ. Cat nhìn thấy bên tay trái Radic đang nắm một cái di động giống hệt như của Cat. Nếu Cat không nhầm thì chắc chắn Radic sẽ sớm nhận được một nhiệm vụ mà, theo tính cách của Xeza thì là cái gì đó đại loại như: làm cho Catarina Luss tức chết, hay ngăn cản Catarina Luss làm nhiệm vụ. bà quản gia Selena đón tiếp Radic với thái độ khác hẳn khi bà nói chuyện với Cat, có lẽ do vẻ phong trần của Radic khiến người ta dễ nhận ra sự chín chắn, đáng tin hơn chăng. Cat cười thầm trong bụng. cô đã gặp những người như vậy nhiều rồi, họ chỉ nhìn bề ngoài và đánh giá rồi coi thường sau đó lãnh lấy kết cục thảm bại dưới tay cô.
Thật ấu trĩ. Cat chẳng thích người khác và cũng không khiến người khác thích mình, dường như điều này là do Villas áp đặt một cách rất tự nhiên lên Cat và khi cô chợt nhận ra thì nó đã ăn sâu vào tận xương tuỷ mà muốn sửa cũng chẳng được nữa rồi. hừ! Cat thực sự rất nể phục Villas, anh ta thật….khó xơi.
Một phong thư vàng chói lọi thình lình hiện ra trước mặt Cat và vẫy cánh một cách duyên dáng. Cat với lấy phong thư, thư của bộ phận quản lí cận vệ. lại một quyết định không thể kháng cự nữa. Cat bóc phong thư ra và đọc lướt qua. Chà, quyết định muộn màn về khoá kiểm tra không chính thức trong thời gian không xác định với Xeza và việc tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của cậu ấm này như một vị chỉ huy. Cái gì?
Catarina Luss sững người khi nhìn chữ kí và con dấu ở góc phải của bức thư.

“ chỉ huy đội cận vệ thành Xezata” – Rafael Leo Xeza, đã kí.

Chỉ huy đội cận vệ ? là Xeza ư? Một đội quân bảo vệ gồm hơn 1000 thành viên đã có chứng nhận, một đội quân với đủ mọi thành phần xã hội, già có trẻ có và tự hào vì truyền thống cũng như bề dày thành tích lại nằm trong tay một thanh niên chưa đầy 20 tuổi sao? Mọi chính khách, hầu hết mọi quý tộc, những thương nhân giàu có và người thân của họ trong vương quốc đều cần đến cận vệ; Xezata lại là nơi cung cấp những cận vệ giỏi nhất, nổi tiếng nhất vậy mà người điều hành lại là….
Khuôn mặt gian ngoan xảo quyệt của Xeza thấp thoáng trước mắt Cat, cười nhạo cô vì cô nhầm tưởng rằng Xeza chỉ là một lãnh chúa con con chuyên huấn luyện những cận vệ mới ra lò. Trời ơi…
 
Cat đọc lại thư một lần nữa khi mà những người hầu đưa hành lí của Radic lên tầng trên. Radic cũng nhận được một bức thư tương tự. cậu ta hỏi:

- nó viết gì vậy? tôi không rành cổ ngữ.

Cat nhún vai:

- tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của Xeza. Thế thôi.

Radic tần ngần không nói gì hồi lâu trong khi chẳng còn chuyện gì cần làm ở tiền sảnh nữa. Cat nói:

- mẹ tôi thế nào?

- khoẻ, vẫn khoẻ….

Cat cảm thấy dường như Radic ko muốn nói chuyện nữa nên cô vẫy tay và đi lên trên. Khỏe ư? Đó không phải là những điều Cat muốn biết. cô muốn hỏi chi tiết hơn nhưng với ánh mắt của Radic và cách cậu ta nắm chặt điện thoại trên tay thì Cat chẳng hi vọng gì về việc hỏi han thân mật. cuộc gặp gỡ kì lạ. Radic nhìn lại tin nhắn trên chiếc điện thoại mới mà bà Selena vừa đưa cho cậu để chắc rằng cậu ko đọc sai nhiệm vụ đầu tiên do Xeza giao phó. Thật là một nhiệm vụ kì lạ. liệu có phải Xeza đang đùa giỡn với Radic như những trò đùa ác độc mà cậu ta sử dụng để chơi khăm chính quyền Miền Tây năm ngoái hay ko! Tất cả mọi người làm việc cùng cha Radic đều khuyên cậu hãy cảnh giác khi tiếp xúc với Xeza. Trong mọi tình huống, chỉ sau một giây Xeza đã có thể lừa một người khôn ranh nhất vào rọ rồi.


Thực sự thì Cat chẳng cảm thấy thoải mái tẹo nào khi ngồi ở bàn ăn mà đối diện với hai người khủng khiếp nhất mà cô có thể tưởng tượng ra. Sau hai năm ko biết phép thuật của Radic đã thăng tiến đến mức độ nào rồi. trận đánh hai năm trước cũng làm Cat hiểu được phần nào khả năng của Radic nhưng đó là chuyện của quá khứ. Mọi chuyện sẽ khác đi rất nhiều nhất là sau khi Radic bị những chuyện kinh khủng vì “con quỷ”. Còn Xeza, ngồi xỉa xỉa món khai vị với một vẻ mặt không thể ko làm Cat lo lắng: hí hửng. Xeza chưa bao giờ hí hửng như thế cả, cậu ta tỏ ra láu cá nhiều hơn và ít khi im lặng. Radic rút đũa phép ra và lấy lọ tiêu bên kia bàn ăn khiến cho Xeza nhướm cao chân mày và những người hầu bên ngoài cứ ngọ ngoậy không yên như chính họ phạm lỗi. Cat nói nhỏ:

- Radic, cất đũa phép đi, dùng đũa phép trước mặt thượng cấp là vô cùng khiếm nhã.

Radic liếc nhanh Xeza và bỏ đũa phép vào túi. Cat hỏi Xeza:

- có chuyện gì mà cậu cứ tủm tỉm cười hí ha hí hửng vậy. khó coi quá.

- À… Mọi chuyện đang trở nên căng thẳng khiến Hoàng tử Tanias chạy cuống lên để giải thích với nguyên lão viện. số lượng người liên quan đã vượt quá con số cho phép.

Xeza khoan khoái uống rượu. hừ, cậu ta đang nói dối. nếu mọi chuyện đang ngày một xấu đi với Tanias thì Xeza sẽ là người chạy cuống lên chứ ko phải là Tanias.quá nhiều người bị bắt vì có liên quan đến chuyện tạo phản thì trách nhiệm không nhỏ sẽ thuộc về Leo nữa. Chuyện đó cũng không khiến cho Xeza vui mừng gì hơn là một đám tang trong nhà đâu.

- thật ư?

Cat nhướm mày nghi ngờ. Xeza giả vờ ngây thơ và nhúm vai nhưng vừa lúc đó, một tiếng khóc chói lói vọng từ hành lang vào khiến nụ cười trên mặt Xeza tuột xuống nhanh như quấn đứt chun. Cat gật gù:

- gì nữa đây?

Xeza thở dài.

- hơn sớm một chút nhưng đành vậy.

Xeza ngoắc người hầu và lấy lại vẻ hí hửng khi một bà ** bồng trên tay một đứa trẻ nhỏ xíu đi vào. Xeza cười nhẹ:

- nhiệm vụ thứ hai cho cả hai người: chơi với bé trai này.
 
Cat hơi nhíu mày và đang cố kiềm chế để không kêu lên rằng thật là ngớ ngẩn khi biến một cận vệ thành bảo mẫu. nhìn vẻ mặt hí hửng vui mừng và sự gian xảo trong đôi mắt xanh xinh đẹp của Xeza, Cat thấy nổi hết da gà. Cậu ta có ý gì nữa đây? Hay là một âm mưu kinh khủng nào đó ẩm sau cái nhiệm vụ kì quái lần này. Đầu tiên là lấy lòng một tên đa nghi như Radic, sau đó lại là chăm sóc một đứa trẻ con còn chưa cai sữa. suốt bữa ăn Cat hầu như chẳng nuốt được thứ gì, bỏ qua tất cả những lời khuyên không chân thật mà Xeza nói với Radic về cuốn sách hướng dẫn làm cận vệ Radic cần phải đọc, bỏ qua sự hồ hở của Xeza và cái kế hoạch đi chơi ngớ ngẩn tối nay, Cat lo lắng về đứa trẻ nhiều hơn là về nhiệm vụ tiếp theo. Ước gì cô được chọn, cô sẽ chọn đánh nhau với một con quỷ khổng lồ thay cho nhiệm vụ lần này.
Khi những món bánh tráng miệng lạ lùng mà Cat thề ko bao giờ đụng tới được mang ra, Cat ko thể nhịn đựơc tò mò nữa:

- Xeza đứa bé này ở đâu ra vậy?

Xeza nuốt miếng bánh trong miệng và thể hiện ra một sự khoan dung trơ tráo nhất mà Cat có thể tưởng tượng ra được.

- một đứa trẻ bình thường như bao đứa trẻ khác ở Trại mồ côi thành Yoo. Có điều nó khác những đứa trẻ khác ở chỗ nghịch ngợm đến….khó tin. Thật đáng yêu…..

trời ơi. Vậy là cậu ta đã mang về một đứa nhỏ nghịch ngợm nhất vương quốc, theo như Cat biết về Trại mồ côi thành Yoo thì đây là nơi nuôi dưỡng những đứa trẻ mồ côi bất trị và chắc chắn chúng sẽ bị xung quân ngay lập tức khi đủ tuổi. Cat thở dài nhìn đôi mắt lấp lánh của Xeza, sao Leo lại có thể có một đứa con kinh khủng như Xeza chứ?

- tôi muốn liên lạc về nhà!

Cat nói chưa dứt câu thì Xeza bị sặc. rồi cậu ta trố mắt nhìn Cat quên cả giả vờ:

- tôi tưởng mối quan hệ của cô và mẹ cô không được tốt.

- đó là chuyện của hai năm trước….

Cat thở dài, sự lãnh đạm của bà khi Cat bị giam lỏng ở nhà để chờ đến ngày nhập ngũ đã tạo cho Cat một sự tổn thương sâu sắc, nhưng dù giận, dù ko thì bà ấy cũng là mẹ cô. Còn Mark và Jose nữa. chắc chắn chúng đã lớn lắm rồi. Radic ho lên một tiếng và nói:

- tốt nhất là cậu ko nên về.

Xeza lia ánh mắt sang Radic nhanh hơn điện xẹt và cái nhìn phát ra tia lửa. nhưng Radic đang cúi đầu nhìn cái dĩa của cậu ta nên ko thấy. chà, và Xeza vung chân đá vào chân Radic dưới gầm bàn nhưng chuyển động sai lầm đó càng khiến Cat nghi ngờ:

- ở nhà xảy ra chuyện gì à?

Radic nhận được cú đá chết người của Xeza và ngước lên nhưng mọi chuyện đã muộn. Cat nhìn cả Radic và Xeza một cách ngờ vực:

- có ai chết sao?

- Ko, dĩ nhiên là không.

Radic lắc đầu nhanh khi thoáng nhớ lại phản ứng của Cat ở bìa rừng Chusan ngày mà bố cô mới chết. Cat nhìn Xeza rồi nhìn Radic, Xeza là ai chứ, cậu ta sẽ ko bao giờ nói ra và trước khi cậu ta tóm gáy Radic, Cat phải có được mọi thông tin cô cần.

- Radic, có chuyện gì? Ko có ai chết vậy ai đó bị bắt cóc phải không?

Radic cắn môi không trả lời, vẻ mặt cậu ta hiện lên một sự áy náy rõ rệt, cậu chàng này khá nhạy cảm với vấn đề bị bắt cóc vì bản thân đã phải nếm mùi tù ngục một lần. trong khi Xeza nhìn qua chỗ khác.

- ai?

Radic không nói gì, thay vào đó nhíu mày vì có lẽ đang bị Xeza gẵm vào chân bên dưới gầm bàn. Cat nhún vai:

- thôi được, cậu ko hợp tác như cái lần chúng ta đấu tay đôi trong lớp nghệ thuật hắc ám phải không? Cậu có muốn một trận nữa để đưa mối quan hệ vốn chẳng tốt đẹp gì của chúng ta về với cát bụi ko? Hay là đặt dấu chấm hết cho cái sự toan tính kết đồng minh với tôi và Lui bằng cách im lặng?

Radic đảo mắt bối rối, và đúng như Cat nghĩ, cậu ta đang cân nhắc chuyện “ko xung đột” với cô hay với Lui là điều khôn ngoan. Radic thở sâu trong khi Xeza nhăn mặt lại:

- à….sau khi cậu đi khoảng hai tháng….ko biết vì lí do gì Jose đã mất tích.

Cat ko thể không phản ứng với cái tin trời đánh đó. Nhưng Radic lại tiếp tục:

- vài tuần sau đó, có người xác nhận trông thấy Jose bị “con quỷ” bắt.

Xeza thở dài một cái và ôm đầu. thế là hết.
Tanias bắt Xeza giữ kín chuyện này, còn Lui bảo phải làm cho Cat bận rộn đến nỗi quên đi việc liên lạc với gia đình và bịa ra thật nhiều lí do trì hoãn càng lâu càng tốt cho đến khi Lui tìm được dấu vết của Jose. Nhưng sự xuất hiện của Radic đã làm mọi chuyện …hỏng bét hết cả.
Tên Calas chết tiệt, nếu hắn ko phải là hoàng tử thì Xeza đã bẻ cổ hắn từ lâu rồi. nhìn vẻ mặt ko thể tệ hơn của Cat, Xeza nghĩ thầm…. Kế hoạch tiếp theo
 
Nằm bẹp trên gường cả buổi chiều và suy nghĩ linh tinh khiến đầu Cat đau rần rật như búa bổ, thế mà cũng chẳng có chuyện gì rõ ràng cả. mọi thứ đối với cô quá mờ mịt, quá khó khăn. Thật không thể tưởng tượng được khi cô đang mải mê với những bài thi vượt cấp thì Jose lại bị bắt cóc và không có bất cứ một thông tin nào từ mẹ cô.
Trường hợp đặc biệt mà học viên có thể được nghỉ phép để về nhà là trong gia đình có tang hay bất cứ sự mất tích ko xác định nào. Thế mà cả một mẩu tin nhắn Cat cũng ko có. Mẹ cô nghĩ gì vậy? Cat đã nghe rất nhiều những tiếng loa gọi học viên vào những ngày thứ bảy cuối tháng, đến tháp canh 52 để gặp gia đình theo một nghĩa nào đó.
Học viên sẽ được đứng trên tháp canh và nói chuyện điện thoại với người nhà bên dưới, để bố mẹ họ được nhìn thấy họ vẫn khoẻ mạnh và tốt lành. Một hình thức thăm nuôi được chính những vị Tướng tự đặt ra dựa trên nhiều lỗ hổng luật pháp của Vương quốc và được các cơ quan chức năng lờ đi
. Coi như hoàn toàn hợp lệ, hình thức này được truyền khắp vương quốc và người duy nhất trong học viện ko được gọi ra là Cat. Mặc kệ là trước đây cô đặt ra bao nhiêu lí do để bào chữa cho chuyện đó nhưng hiện tại, một sự thật sờ sờ là mẹ cô, một viên chức cấp cao của chính quyền miền tây ko hề tới thăm con gái lấy một lần. tại sao? Ba cô rất giỏi nghệ thuật hắc ám, giỏi đến mức ko cần thiết và mẹ cô vẫn yêu ba cơ mà.
Hai tháng sau khi Cat bị tống vào Viện quân sự, Jose cũng mất tích…..cứ giả sử như mẹ quá bận bịu với việc tìm kiếm đứa con trai yêu quý và lo bảo vệ Mark đi, nhưng đã hai năm rồi….. hay bà ấy bị sốc quá nên hoá điên, quên mất mình còn có một đứa con nữa?
Cat bật cười với suy nghĩ tiêu cực đó. Cô nắm chặt chiếc vòng trên cổ tay quá mức cần thiết trong vô thức với những suy nghĩ lung tung rối bời về người mẹ mà quên mất điều đó sẽ đem lại cái gì. Cả căn phòng tối sầm lại khiến Cat giật bắn mình rồi mùi hương thoang thoảng quen thuộc ập tới, thơm đến nao lòng. Ju….

- Catarina, có chuyện gì thế?

Ju sà xuống ngay bên cạnh Cat như mọi lần, như cậu nhìn được rõ ràng mọi vật trong bóng tối. sự lo lắng trong giọng nói của Ju khiến Cat vừa vui mừng vừa như muốn khóc.

- em có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh….anh biết đấy, Golias ko có ở đây và…khoan đã, lớp bảo vệ nhà Xeza rất kinh khủng, anh ko sợ bị cơ quan chức năng phát hiện sao?

- Ko sao, đừng quan tâm đến anh, nói chuyện của em đi, có chuyện gì thế? Xeza bắt nạt em à?

Ju vuốt má Cat làm cô muốn khóc vì tủi thân. Cat cắn môi:

- Jose mất tích và mẹ ko nói cho em biết…..

- À…..

Ju thở phào nhẹ nhõm khiến Cat khinh ngạc. sao lại có thể như thế được….Cat hỏi nhanh:

- anh biết chuyện gì à? Sao anh phản ứng…..

- bình tĩnh nào Catarina, anh biết, nhưng cũng như mọi lần, em chỉ nghe thôi và ko được hỏi tại sao thì anh mới nói.

Cat gật đầu lia lịa mà quên mất rằng căn phòng đang tối như mực, cô sốt ruột:

- em hứa, anh nói đi…..

Ju bật cười thành tiếng rồi xoa đầu Cat:

- xem em lo lắng chưa kìa…. Theo…à… nguồn tin của anh thì Jose đã bỏ nhà đi sau khi em vào quân đội hai tháng.

Cat há hốc miệng kinh ngạc, bỏ nhà đi ư? Sao Radic lại nói là bị bắt cóc.

- Radic nói Jose bị con quỷ bắt đi….

- Catarina, em lại hấp tấp rồi, anh đã nói bao nhiêu lần là nghe trước đã mà.

Ju trách mắng nhẹ nhàng như người dỗ trẻ con khiến Cat thấy xấu hổ

- tất nhiên mẹ em sẽ ko thể nói cho Radic chính xác những điều đã xảy ra được. Radic Bruno là ai? Chỉ là một đứa con nít thô lỗ vắt mũi chưa sạch.

Giọng nói của Ju trở nên trầm xuống khiến Cat liên tưởng đến một sự khinh thường mỉa mai. Ko sao! Radic vốn chẳng được lòng ai. Ju nói tiếp:

- anh ko biết chính xác Jose đang ở đâu nhưng anh biết cậu bé hoàn toàn khỏe mạnh, tiếp tục đi học và ….an toàn ở chỗ mới.
 
Cat thở hắt ra một tiếng như trút được cả ngàn cân trên vai, nhưng khi bình tâm lại cô giật bắn mình:

- an toàn ở chỗ mới ư? Ý anh là ở nhà ko an toàn sao?

- Ha….anh ko biết vì sao Jose bỏ đi nhưng anh có thể đoán phần nào, Catarina ạ. Nguyên nhân là ở mẹ em….có thể đã có những vụ tranh cãi về em, về việc đi thăm em, những hình phạt cấm túc, những sự đối xử mà tính cách của Jose ko chấp nhận…

Cat mím môi. Ju biết sự áy náy của Cat về việc mẹ cô ko đi thăm cô mặc dù Cat chẳng bao giờ nói ra….nhưng thôi bỏ đi, Ju biết mọi thứ mà.

- hình phạt nếu có cũng đâu có nặng nề gì, mẹ em rất hiền…

- có thể, cũng có thể ko. Nhưng theo anh biết thì quả thật những hình phạt đó chỉ là trên khía cạnh tinh thần. và điều tiếp theo đó là Jose bỏ đi giữa đêm hôm khuya khoắt, mang theo toàn bộ đồ đạc, hành lí, sách vở của nó và em trong một chiếc túi không đáy. Rồi ngày hôm sau báo chí đăng tin về một vụ mất tích.

Cat lắc đầu ko thể tin được:

- cãi vã và bỏ đi ư? Thằng bé…nó chỉ là một đứa con nít….

- Một đứa con nít nhạy bén và ko giỏi giả vờ…..

Ju mỉm cười làm Cat nghi hoặc:

- anh ám chỉ điều gì thế?

- Anh ko ám chỉ, anh sẽ nói về Mark. Chúng chia sẻ với nhau mọi chuyện, mọi thứ và luôn có nhau. Vậy tại sao chỉ mình Jose bỏ đi? Giả sử Mark ko đồng tình với quan điểm của Jose và quyết định ở lại đi chăng nữa thì tại sao một đứa bé lại có thể bình thản đến như vậy khi bị đưa thẳng tới cơ quan mật vụ của chính phủ để chịu sự hỏi cung của rất nhiều người.

Ju dừng lại ko nói nữa trong khi máu trong người Cat sôi lên.

- hỏi cung ư? Nó chỉ là một đứa trẻ,mẹ em làm cho chính phủ cơ mà….

- Phải, chính vì thế mà Mark mới dễ dàng bị đưa tới cái hầm tối đó giữa đêm khuya, mẹ em chỉ đảm bảo được một chuyện là người ta sẽ ko gây bất cứ tổn thương nào cho thằng bé thôi. Mark biết điều gì đó về chuyện Jose bỏ đi và ko ai cạy miệng được nó. Anh thích thằng bé…. Nhưng dường như nó đã thuyết phục được mẹ em rằng nó không biết và mẹ em đưa đơn kháng lên toà án tối cao để đem lại sự yên ổn cho thằng bé và họ vẫn sống tốt, yêu thương nhau hơn khi mà gia đình chỉ còn lại hai mẹ con.

Cat không nghĩ cách kể chuyện của Ju có phải mang hàm ý rằng mọi thứ chỉ là giả tạo hay ko. Cô hỏi dứt khoát:

- ý anh là gì?

Ju im lặng hồi lâu rồi thở dài:

- anh thì lại đang chờ một câu hỏi khác cơ….ví như vì sao có người lại trông thấy Jose bị “con quỷ” tóm gáy chẳng hạn…..

Cat ngớ cả người ra. Tin Jose bình yên đã xoá hẳn trí nhớ Cat, cô ko hề có chút ý nghĩ nào về “con quỷ” mà chỉ toàn nghĩ về gia đình mình. Cat hỏi lại:

- anh nói Jose vẫn bình yên phải không?

- Phải, hiện tại thì đúng là như vậy. nhưng trong quá khứ thì ko.

Trong quá khứ thì ko ư? Bỏ nhà đi rồi Jose đã gặp phải chuyện gì? Tại sao gặp “con quỷ”, bị hắn bắt rồi mà vẫn ko sao? Với thân thế của Jose lẽ ra “con quỷ” phải trao đổi tù binh như hắn vẫn hay làm chứ?

- nó đã gặp phải chuyện gì?.....làm ơn đi Ju…..

Ju lại cười nhẹ:

- anh ….ko nói được. ko phải vì anh ko muốn nói cho em, Catarina, mà là anh ko thể nói. Theo lời của nhân chứng tại đó thì Jose bị “con quỷ” bắt đi, nhưng theo những gì anh đựơc biết thì chẳng có mấy ai trông thấy “con quỷ” cả, trừ những người có phép thuật cực kì kinh khủng. và “con quỷ” chẳng thích động tay động chân với những đứa trẻ sắp chết, như cái cách hắn bỏ em lại trong rừng Chusan.

- Sắp chết….. “con quỷ” giết Jose ư?

- Chà, em ko hiểu ý anh rồi…. một kẻ như cái tên khùng khùng đó sao lại đụng đến con nít để mang tiếng cả đời chứ. Hắn …..trông thấy và bỏ đi. Nhưng có cái gì đó đã xảy ra khiến hắn giữa chừng quay lại và ….vác Jose đi.

Cái gì xảy ra khiến “con quỷ” quay lại… có một cái gì đó gõ bong lên đầu Cat khi một sợi dây nối tất cả những gì Ju vừa nói lại với nhau. Cat bàng hoàng cả người tua lại trí nhớ và thở dốc. Ju, dường như nhìn được trong bóng tối thật, anh ta mỉm cười khi thấy phản ứng của Cat và nói:

- cuối cùng thì em cũng lớn rồi, Catarina.
 
Rồi anh ta hôn nhẹ lên má Cat và biến mất, ánh sáng lại tràn ngập căn phòng khiến Cat tiếc ngẩn tiếc ngơ vì chưa kịp xác nhận lại…khoan đã…cuối cùng thì em cũng lớn ư? Ko lẽ những suy nghĩ trong đầu Cat thực sự đúng.
Rằng Jose biết một bí mật nào đó từ mẹ Cat và bỏ nhà ra đi rồi….bị một cái gì đó đối đầu với “con quỷ” truy đuổi. cái gì đó đối đầu mới khiến cho “con quỷ” ngứa mắt mà quay lại cướp Jose đi cho bõ ghét. Cái gì khiến “con quỷ” bỏ đi danh dự của hắn để tự rước vào mình tiếng xấu *** hại một đứa con nít. Cái gì nếu ko phải là cái gọi là “chính phủ”.

Cat mím môi, nằm xuống bóp cái đầu đang ong ong vì những thông tin vừa thu đựơc. Jose bỏ đi vì chuyện gì đó mà Ju không biết, một chuyện gì đó khiến nó bị săn đuổi bởi chính những người làm việc cho chính phủ….săn đuổi mà sắp chết sao?
Cat không thể không nghi ngờ điều đó nhưng nghi ngờ chuyện đó cũng chính là nghi ngờ Ju, người luôn luôn cung cấp cho cô những thông tin cần thiết trong những thời điểm cấp bách mà chính Cat cũng không biết làm như thế nào. Nghi ngờ Ju ư? Và nếu không nghi ngờ thì Cat lại phải chấp nhận một hiện thực là Jose biết một bí mật nào đó từ mẹ cô, cẩn mật đến nỗi bị săn đuổi, thậm chí bị giết. bí mật….khủng khiếp đến nỗi ko thể ở lại chính ngôi nhà của mình. Bí mật gì mà khủng khiếp đến như vậy….. và Mark thì có vẻ như biết tất cả mọi chuyện mà ko đi cùng Jose. Có khi nào hai đứa xung đột với nhau không.
 
Một luồng sáng rơi ập xuống chân gường và Lui hiện ra với vẻ mặt lo lắng. à Lui, người lẽ ra phải nói cho Cat biết về sự mất tích của đứa em…. Lui bối rối khi nhìn thấy sự lạnh lùng trong ánh mắt của Cat.

- Xeza nói, cậu đã biết chuyện….

Cat chẳng buồn ngồi dậy. cô nhìn ra cửa sổ;

- phải, biết và người nói ra chuyện đó ko phải cậu mà là Radic.

- Nghe này Cat….- Lui nhẹ nhàng ngồi xuống gường- mình thực sự xin lỗi vì ….chưa kịp nói với cậu. nhưng nếu có sự lựa chọn nào đó thì mình cũng quyết định….à…..nói càng muộn càng tốt.

Cat thở dài. Cô không còn bực bội như từ chiều tới giờ nữa vì đã biết chuyện Jose ko sao. Nhưng cô vẫn còn thất vọng. Lui đã không thẳng thắn, quá bao bọc và điều đó khiến Cat ko thoải mái.

- phải. cậu quyết định mọi chuyện của cuộc đời mình. Cảm ơn, mình ko cần một người bố nữa đâu.

Lui im lặng trước sự khiêu chiến rõ ràng trong giọng nói chua chát của Cat. Hừ, cậu ta chẳng bao giờ đáp lại bất cứ sự khiêu khích nào và đó là lí do khiến suốt thời gian quen biết, họ chẳng bao giờ cãi nhau dù cho Cat có quá đáng đến thế nào đi chăng nữa. Cat cáu:

- vậy mình phải biết chuyện gì? Cậu không định để mình nằm đây mà chết già vì đoán mò chứ?

- Chuyện này cậu ko cần lo lắng đâu.

- Ko lo ư? Chúng chỉ là những đứa trẻ.

Cat kêu lên và bật dậy nhưng Lui, cũng như Ju, cậu ta mỉm cười:

- chúng ko chỉ là những đứa trẻ, chúng ko giống cậu đâu Cat.

Thật không thể tin được. trong chưa đầy 15 phút có đến hai người cười vào sự lo lắng của Cat cho các em cô. Cat chép miệng:

- cứ cho là vậy. mình cần biết chuyện gì đã xảy ra.

- Chuyện này- Lui gãi cằm- xảy ra khi mình đang ở Viện pháp sư và cố gắng tìm kiếm cậu xem cậu ở đơn vị nào, thuộc quyền quản lí của ai và đơn vị cậu đóng quân nằm ở chỗ nào. Thế nên thực sự mà nói thì mình cũng chẳng hề biết gì cho đến cách đây vài tháng, khi mình tìm lại những bài báo cũ để viết báo cáo cho các giáo sư mình mới biết chuyện.

Thở dài một tiếng. Lui nhìn Cat với ánh mắt áy náy tội lỗi.

- mình trở về nhà điều tra, cậu biết đấy, ý mình là dùng thủ đoạn để có được một số thông tin từ văn phòng chính phủ, nhưng mọi thứ…bị bưng bít quá kĩ. Mọi chuyện dường như chẳng đi đến đâu cho đến khi mình tóm được một thông tin thực sự đáng giá: hai ngày trước khi Jose bỏ đi, cả Mark và Jose đã tới nhà mình.

- Tới nhà cậu ư?

Cat nhắc lại để chắc là cô ko nghe nhầm. tới nhà Lui để làm gì trong khi Lui ở trường chứ!

- phải, tới nhà mình. Nhưng ko phải để tìm mình mà tìm Kiban. Mình đã rất ngạc nhiên.

- Mình cũng vậy.

Cat nheo mắt nhìn Lui một cách khó hiểu. Lui mỉm cười:

- thực sự là mình khá bối rối khi nhận được thông tin đó vì Kiban chẳng có mối liên hệ nào với gia đình cậu cả. và đặc biệt là không có mối quan hệ gì với những đứa con nít. Anh ấy chẳng bao giờ cho không ai thứ gì. Nhưng thực tế dường như chính tính cách đó của Kiban đã khiến họ đạt được thoả thuận ngầm và không biết hai em cậu đã trả thứ gì để có được sự trợ giúp của Kiban…..rất nhiều sự trợ giúp, cho tới bây giờ mình vẫn không thể nghĩ ra cái thứ dùng để trao đổi đó.

Cat chăm chú lắng nghe và mỗi lời thốt ra từ miệng Lui lại làm Cat yên tâm hơn một chút. Cô biết Kiban Frank cũng chẳng phải là người tốt đẹp gì nhưng lại là một người vô cùng, vô cùng có thế lực và cực kì kín tiếng. bất kể là chuyện gì mà Mark và Jose đã trao đổi với Kiban thì hẳn chuyện đó đã thành. Lui nói tiếp:

- Kiban đã can thiệp khi người ta đưa Mark tới cơ quan chính phủ. Chỉ cần một cú điện thoại của anh ấy tới hội đồng thành phố là mọi chuyện được giải quyết. nhưng chính phủ đâu phải là thứ dễ chơi như thế. Bọn họ có những đơn vị ngầm mà nếu mình không nhầm, họ đã cho người đọc kí ức của Mark.

- Cái gì? Thật….

- Bẩn thỉu – Lui chép miệng đồng tình- có điều Kiban biết trước điều đó và….mình ko biết đó là ý kiến của anh ấy hay của hai em cậu, lạy chúa nếu như đó là của em cậu thì….không thể tưởng tượng được. bọn họ chẳng lấy được thứ gì từ Mark cả. kí ức của cậu bé đã được kí gửi sang đầu Jose.
 
Cat không thể tin vào tai mình. Chuyện này cô mới chỉ nghe nói và nghe nói rất ít.

- kí gửi ư? Đó….có phải là bẩm sinh không?

- À….chuyện đó thì không ai biết có phải là một khả năng đặc biệt của các cặp sinh đôi hay không nhưng….mình….Kiban, anh ấy……

Lui nhăn trán một cách khó khăn không thể nói được thành lời. Cat quan sát đôi mắt đục ngầu của Lui và không thể tin được, cô bò tới gần nhìn thẳng vào mắt Lui. Đôi mắt mờ đi còn khuôn mặt thì giống như cố diễn tả điều gì đó không thể nói ra được. Cat bàng hoàng:

- Kiban yếm bùa khoá miệng lên người cậu phải không?

Lui mỉm cười tươi như con nít được quà. Cái gì. Một người anh lại yếm bùa khoá miệng lên chính em mình ư? Bùa nào có thể khoá được miệng Lui chứ?

- bùa chú thần thánh hả?

Lui lại tiếp tục cười. hợp lí thôi. Chỉ có bùa chú thần thánh mới có thể khoá được miệng Lui, chứ bùa tầm thường thì ko thể. Chà, anh chàng Kiban này giỏi hơn cả Lui sao? Vậy anh ta bắt Lui im miệng vì chuyện gì? Cat tua lại trí nhớ trong khi Lui nghiêng đầu nhìn Cat và chờ đợi trong háo hức. việc kí gửi kí ức là khả năng đặc biệt của các cặp sinh đôi hay không thì chính Lui cũng không biết chắc, nhưng….Lui định nói cái gì? Kiban đã biết trước chuyện Mark sẽ bị đọc kí ức ư?

- Kiban đã dạy chúng kí gửi kí ức sang cho nhau à?

Lui phá lên cười và nói khó khăn:

- cậu….khá lắm….

- nhưng…có bùa như vậy sao?

Lui nhăn nhó rồi lấy đũa phép ra rút cuốn bùa chú thần thánh 9 khỏi giá sách. Cat đón cuốn sách dày cộp, rở nhanh tới phụ lục và lướt qua. Cô không thấy bùa nào như vậy. cô mới chỉ thấy được một vài bùa sử dụng trong gia đình mà thôi.

- mình ko thấy.

- tất nhiên là cậu ko. Mình biết mà. Vì cậu chẳng có người anh em sinh đôi nào và cũng không có phép thuật cao cường như Kiban. Nhưng Mark và Jose chắc là….trông thấy. chẳng quan trọng chuyện chúng có thấy hay không khi có Kiban bên cạnh. Chẳng có chuyện gì mà anh ấy không làm được cả.

Lui thở dài. Có một người anh quá giỏi cũng khiến cho Lui mệt mỏi. chà chà. Anh chàng Kiban này. Lui gật gù:

- và sau khi Jose biến mất, dường như cậu bé bị “con quỷ” bắt đi. Nhưng khi mình hỏi Kiban thì anh ấy chẳng tỏ ra chuyện đó có gì quan trọng cả. anh ấy….như là biết rõ lắm về Jose ấy…..anh ấy nói Jose vẫn được an toàn. Cậu biết đấy, ko thể cạy miệng Kiban được.

thêm một thông tin đáng tin cậy nữa về chuyện Jose được an toàn. Cat cũng thấy nhẹ nhõm. Cô hỏi:

- vậy cậu có biết vì sao Mark không đi cùng Jose không? Theo như cậu nói thì rõ ràng chuyện bỏ đi đã được chuẩn bị trước.

- ừ. Chuyện này chắc Kiban có biết nhưng mình thì không. Có điều mình khẳng định với cậu là hiện tại anh ấy vẫn có liên lạc với Mark, và có thể cả với Jose nữa.

Cat cười nhẹ:

- vậy Kiban không gặp phải bất cứ rắc rối nào sao?

- Rắc rối ư? Từ ai chứ? – Lui thốt lên kinh ngạc- cậu nghĩ Kiban là ai? Mấy kể trong chính quyền Miền tây đúng là ngu thật nhưng chưa có kẻ nào bị điên. Sờ đế Kiban thì chỉ có một kết cục…..

Lui lại nhăn nhó, dường như anh chàng Kiban này không chỉ yếm một bùa khoá miệng lên em trai của mình. Cat thở dài:

- được rồi. ông anh kinh khủng của cậu. mình chỉ cần biết Kiban vẫn….ổn và hai em mình được an toàn. Chuyện còn lại mình không quan tâm.
 
Cat cúi xuống giả vờ nhìn vào sách để Lui ko thấy đựơc rằng Cat đang nói dối. Lui luôn biết mỗi lần Cat nói dối. Lui cũng có nhiều chuyện phải lo rồi, chuyện của Jose Cat sẽ tự mình tìm hiểu. không hiểu sao chuyện này khiến Cat cứ canh cánh trong lòng hình ảnh về người cha đã chết của mình.
Nếu là Cat, dù mẹ cô giết người, bắt cóc, tống tiền và gì gì đi nữa thì cô cũng không bỏ nhà đi như vậy. trừ khi…..bà có liên quan đế cái chết của cha cô. Hay chính mẹ đã giết cha. Suy nghĩ táo bạo đó khiến Cat rùng mình. Nhưng chính cái rùng mình đó đã động viên cô về suy nghĩ táo bạo của mình.
Biết đâu Jose cũng đã rùng mình như thế và không thể ở lại ngôi nhà thân yêu. Thân yêu ư? Thật nực cười.
Cat cắn môi và bắt đầu lên kế hoạch như hai năm trước cô ngồi lên kế hoạch điều tra về cái chết của cha. Có điều, kế hoạch hai năm trước giờ đã ….lỗi thời mất rồi.
Còn Lui, ngồi nhìn cô em, cô bạn thân của mình với ánh mắt buồn buồn. Cat đang nghĩ gì, đang muốn làm gì Lui đều biết hết. chính vì biết hết như vậy nên mới không giám nói gì vì….sự tôn trọng. Cat đã lớn thật rồi.
 
Ngày thứ hai ở nhà Xeza với một bí mật đen tối treo lơ lửng trên đầu. Cat xuống ăn tối trong chán chường và nói chuyện bâng quơ với Radic. Xeza đã về nhà, ko biết tối nay cậu ta có kế hoạch chết tiệt gì nữa đây.
Những lời Ju và Lui nói vẫn văng vẳng trong cái đầu lùng bùng đau của Cat, đắp thêm những mỗi nghi ngờ ngày càng mạnh mẽ rằng mẹ cô thực sự có vấn đề gì đó. Hàng trăm giả thiết được đặt ra nhưng dường như chỉ có một cái là hợp lí. Cat nghĩ Jose đã tình cờ nghe được từ mẹ một thông tin mật nào đó và….bỏ trốn vì nó quá khủng khiếp, sau đó nó bị người của chính phủ săn lùng rồi tình cờ gặp “con quỷ”. Sự bất hợp lí bắt đầu xuất hiện.
giả sử Jose có nghe được tin tức về cái chết của cha đi nữa thì cũng ko đến mức phải bỏ đi, mà giả thiết mẹ giết cha nghe có vẻ giã man quá sức tưởng tượng. rồi sau khi bỏ đi lại bị săn ráo riết đế mức gần chết. sao người ta có thể đối xử với một đứa trẻ như vậy chứ.

Cứ cho là những người quyền cao chức trọng nhất của chính quyền miền tây liên quan tới cái bí mật Jose nghe được đó thì cũng chỉ cần tóm được nó là ổn. nếu là Cat, cách tốt nhất để xử lí một kẻ nghe lén là tóm hắn và xoá tiệt trí nhớ của hắn đi. Tuy hơi giã man một tí và sẽ gây tổn hại lớn cho đầu óc hắn nhưng cũng khiến hắn quên tiệt và ngồi im ko gây rắc rối nữa. ai lại ko làm thế cơ chứ?

Chắc chắn người của chính phủ cũng sẽ phải làm như vậy và mẹ Cat, nếu có làm cũng làm như vậy. thế thì sao Jose lại suýt chết? Cat ko tài nào hiểu được. săn lùng một đứa trẻ, tấn công nó đến nỗi cả “con quỷ” cũng nhúng tay vào thì…. Hay có sự nhầm lẫn nào đó? Cat kéo món chính về phía mình nhưng chỉ xỉa xỉa chứ chưa ăn, đầu óc cô vẫn lang thang với những thắc mắc bất tận. theo lời Lui nói thì rõ ràng cả Mark và Jose đều biết chuyện đó là gì và thậm chí còn có sự chuẩn bị trước. vậy tại sao chỉ có Jose đi, sao Mark lại ko đi cùng. Điều này dường như hơi khó hiểu nhưng có một ý nghĩ kì lạ cứ lang thang trong đầu Cat rằng chuyện đó chẳng phải là vô tình gì.
Nguy hiểm đến mức phải bỏ trốn cơ mà…. Hay Mark ở lại để do thám? Cat chép miệng. cô xóc một miếng gì đó trong đĩa lên cho vào miệng và ngay lập tức tâm trí cô từ trên cung trăng rớt thẳng xuống đĩa đồ ăn. Cat nhìn chòng chọc vào cái đĩa đựng thứ gì đó như là một con gà rừng quay xẹp lép với hàng đống rau sống xung quanh rồi nhả ngay cái thứ trong miệng ra và nhìn qua chỗ Radic. Cậu ta đã ăn hết một nửa với sự trầm tư như đang suy nghĩ điều gì đó ghê lắm và chẳng biết mình đang ăn cái gì. Cat nói:

- Radic, thức ăn có độc.

Radic giật mình dứt khỏi dòng suy nghĩ và ngẩng lên, mặt giãn ra:

- gì cơ? Độc? cái gì độc…..

chẳng cần hỏi lần hai cũng chẳng cần nhìn phản ứng đa dạng của những người hầu quanh đó, Radic Bruno ngay lập tức hiểu ra rằng khoá huấn luyện này không đơn giản như những gì người ta nói hay viết trên giấy tờ và cậu ta nên cẩn thận với Xeza ngay trước khi quá muộn. Radic ôm lấy bụng và bắt đầu nhăn nhó. Cat nói:

- cậu phải nôn nó ra trước khi quá muộn.

nhưng dường như mọi chuyện đã là quá muộn. Radic loạng choạng đứng lên với khuôn mặt nhăn nhó kinh dị nhưng chẳng đi được bước nào thì đổ nhào xuống đất. liếc nhìn sự kinh hãi của những người hầu quanh đó, Cat nói nhẹ:

- mọi người ko cần phải hoảng sợ. đây là một bài tập của Xeza thôi. Thuốc này ko độc lắm đâu nhưng nó khiến cho người ăn phải đau bụng quằn quại như muốn đứt ruột và- Cat thở dài lắc đầu- ko có thuốc giải.

Cô vẫy hai người hầu nam ra hiệu cho họ nâng Radic dậy và nói thản nhiên:

- nhưng tốt nhất là vẫn nên gọi một bác sĩ.
 
Rồi cô đấm một cú cật lực vào bụng Radic. Radic kêu lên một tiếng và nôn ào ra sàn. Cat nhảy tránh qua một bên cho những thứ kinh dị kia khỏi dính vào người rồi cô điềm nhiên đi lên lầu trong khi bà Selena thì hốt hoảng chạy vào vì có người vừa báo. Chỉ sơ sẩy một chút thôi mà suýt nữa thì cô lại bị Xeza xỏ mũi.
Cái tên này cũng thật là….giờ lại phải cảnh giác cả trong bữa ăn nữa thì mệt lắm. Cat ngồi vào bàn và quyết định nhồi vào cái đầu đang lùng bùng của mình thứ gì đó cho tạm quên đi những giả thiết buốt óc.
Nhưng sự thật khó chịu là dù có giỏi tập trung đến đâu đi chăng nữa mà gặp phải trường hợp này thì cũng bó tay nên khi chiếc di động trên bàn vang lên tiếng kêu báo tin nhắn thì Cat thấy nhẹ nhõm. Ít ra cũng còn có một người cố gắng làm phiền Cat giờ này. Biết đâu đi làm nhiệm vụ với Xeza lại khiến cô đỡ nhức đầu hơn. Cat mở tin nhắn, chỉ có độc một câu-ko hẳn là câu: “mặc thường phục, đợi trước cửa”.

Cat nhanh chóng ra khỏi bàn học và đi tới tủ quần áo tìm một bộ ko phải là quân phục và xỏ đại vào. Nghĩ tới quãng đường dài ngoằng dẫn ra cửa, Cat chép miệng rồi dung “rút ruột” để thu ngắn quãng đường. cô đứng trước cửa vào của dinh thự và đợi Xeza. Gió rít ào ào bên tai tạt những bông tuyết lạnh ngắt vào mặt Cat, trời đã tối hẳn và ánh sáng trên con đường vắng vẻ chỉ là những quầng sáng trắng lung linh toả ra từ đèn đường khiến cho con đường thêm mờ ảo.
Cat hà hơi vào tay cho đỡ lạnh, xốc lại cổ áo khoác để gió không lọt vào và chờ đợi. Xeza ko nói bao giờ cậu ta sẽ đến nên Cat vừa chờ vừa nghĩ ngợi về những lời hướng dẫn của hố đen liên lạc. nếu luyện thành nó, Cat có thể liên lạc được với Mark, thậm chí cả với Jose để biết những chuyện đã xảy ra. Hoặc chí ít là biết chúng vẫn an toàn.
Chuyện này cô sẽ thử thăm dò ý định của Xeza xem cậu ta có định ngăn cản ko, mà thực sự thì cũng chẳng hi vọng gì nhiều ở tên này khi mà hắn đã cố tình dấu Cat chuyện Jose bỏ đi vì một mục đích nào đó, hay vì mệnh lệnh của ai đó.

15 phút, rồi 30 phút trôi qua vẫn ko thấy bóng dáng Xeza đâu cả. Cat lấy điện thoại ra xem lại tin nhắn để chắc là mình ko nhầm địa điểm, ko mắc phải trò lừa đảo nào. Chẳng có dấu hiệu nào chứng tỏ Xeza muốn bày trò cả. tin nhắn thực sự rất ngắn và rõ ràng. Những suy nghĩ tiêu cực bắt đầu nhem nhúm trong đầu Cat.
Hay Xeza muốn Cat đứng chờ một mình trong giá lạnh để thử sự kiên nhẫn. chà, nếu hành hạ như thế mà đánh gục được cô thì cô đã trượt thẳng cẳng từ cuộc thi vượt cấp đầu đông năm ngoái rồi. giá lạnh ở đây đâu là gì so với cái lạnh trên đỉnh núi cao tít ở một địa danh nào đó mà chẳng thành viên nào trong lớp biết nhưng vẫn phải lăn lộn suốt 24 giờ để tìm cho được một cái nhẫn kim cương nhỏ xíu trong lớp tuyết dày hơn 20cm.
giá lạnh ở đây cũng chẳng ăn thua gì so với những ngày đầu Cat mới đặt chân vào quân đội và lén Villas nuôi một con Thiên mã để rồi bị phát hiện và bị phạt quỳ trên đống sỏi ngoài sân trường suốt 12 giờ đồng hồ khiến đầu gối chảy máu đầm đìa còn toàn thân thì tê cứng đến nỗi ko thể tự mình về phòng được.
 
Nhưng có vẻ như những dự đoán của Cat về một trò đùa độc ác của Xeza là hoàn toàn sai. Xeza đáp xuống con đường một cách vội vã, sải những bước chân dài về phía Cat với bộ dạng như vừa trở về từ cõi chết, cậu ta làu bàu:

- thật ko thể tin nổi là nhà tù lại thiếu chỗ. Âm mưu nổi loạn này đã vượt quá sự tưởng tượng của nguyên lão viện và dường như “con quỷ” đang điên cuồng hơn bao giờ hết. hắn lợi dụng lúc chúng ta bận rộn với những cuộc điều tra để tóm gáy những viên chức cao cấp của chính quyền Miền bắc rồi lại thi thố cái trò trao đổi tù binh chết tiệt của hắn. loạn hết cả rồi….

Cat ko biết phải nói gì. Cô không trông đợi sự thành thực nào từ Xeza nên ko phản ứng với những thông tin bất ngờ đó. Xeza hỏi:

- chơi với Vitor chưa?

- Vitor là ai?

Xeza vuốt trán chán chường:

- thằng bé ở trại mồ côi….thôi bỏ đi. Tối nay cô sẽ phải trông nó. Giờ đi với tôi….thật ko thể chịu nổi….

Cat nhún vai ko biết phải nói gì. Cô cũng chẳng ghét Xeza đến nỗi cười trên sự mệt mỏi của anh ta. Chính bản thân cô cũng có nhiều chuyện để lo rồi. Xeza nắm cánh tay Cat và thăng thiên tới một nơi rất….lạ. một quán café. Thật khó có thể tưởng tượng ra họ sẽ làm gì trong một quán café khi mà mọi chuyện chẳng có tí thuận lợi nào cả. đầu Cat loạn lên với hàng trăm suy nghĩ, cố đoán xem Xeza muốn gì để kịp đối phó nhưng quả thật là ko tưởng tượng nổi. Xeza đẩy cửa đi vào quán café sang trọng và ấm ám đó rồi….gọi café. Xeza đi uống café ư? Cat nhăn nhó mất một lúc nhưng cũng ngồi xuống ghế đối diện với Xeza, nhìn cái vẻ trầm ngâm khó đoán của cậu ta và tự nghĩ mình hơi có phần tiêu cực. Xeza chống tay lên cằm, nhìn ra bên ngoài với nhiều suy nghĩ chồng chéo lên nhau. Cậu ta tập trung đến nỗi chẳng để ý đến chuyện Cat quan sát cậu một cách lộ liễu cho đến khi người phục vụ bưng café ra. Xeza dứt khỏi dòng suy nghĩ miên man của chính mình và nhìn Cat:

- chúng ta có một rắc rối nho nhỏ.

Luôn là những rắc rối và hiện tại Cat đã có đủ chuyện tồi tệ để lo rồi, thêm một rắc rối nhỏ nữa thì có chết ai đâu.

- chuyện gì vậy?

- Tanias phản đối chuyện đào tạo Radic chung với cô và muốn tôi loại bỏ cậu ta.

Cat nhún vai. Điều đó hoàn toàn hợp lí thôi.

- nhưng cũng nên cho cậu ta cơ hội chứ! Radic là một tên….khó nhằn.

- phải. cơ hội luôn có- Xeza uống café lơ đãng- và ý Tanias ko giống những gì cô đang nghĩ trong đầu.

Xeza cười nhẹ một cách….khó tin nhưng trong nụ cười ẩn chứa sự nhạo báng. Cat khó chịu khi nghĩ rằng mình bị coi thường:

- vậy ý hoàng tử là gì?

Xeza thở dài nhè nhẹ:

- muốn đánh trượt hay làm khó Radic thì dễ thôi, nhưng vấn đề là cậu ta do hoàng tử Calas đưa tới. vuốt mặt mà ko nể mũi thì khó sống lắm, nhất là trong thời điểm nhạy cảm như thế này….
 
Cat thấy hơi nghi ngờ điều Xeza đang nói. Cậu ta chẳng phải là người sẵn sàng chia sẻ cho mọi người suy nghĩ của mình, ý cậu ta là gì đây? Loại bỏ Radic ư? Hay….Xeza muốn nhắc Cat giữ khoảng cách với Radic- kẻ do hoàng tử Calas cử tới? cuộc chiến giữa các hoàng tử, sự tranh giành quyền lực.....

Xeza mỉm cười khiến Cat rợn cả tóc gáy và lập tức cúi xuống. cậu ta dường như biết trong đầu Cat đang nghĩ điều gì và cười thoả mãn. Vậy đó chính là điều Xeza mong muốn sao? Muốn Cat ý thức được rằng mình sẽ phải theo ai sau này và nên có khoảng cách với những người thuộc hoặc sẽ thuộc phe đối lập… Cat chưa nghĩ tới chuyện này, cô có cảm giác mình ngu đi từng phút một bên cạnh Xeza và luôn bị cậu ta dắt mũi. Hớp một ngụm café, Cat ngạc nhiên với cái thứ mình vừa uống vào. Nó…lạ một cách khó tin và khác xa với café mà ba Cat hay uống. hớp thêm một ngụm nữa, Cat chép miệng cố gắng nhớ xem mình đã uống thứ gì có mùi thơm dễ chịu tương cự như thế chưa! Cảm giác béo ngậy, thơm thơm dễ chịu lan toả trong miệng đem theo vị đắng tê tê đầu lưỡi… thật khó tả. Cat không giỏi văn lắm nên khó mà tả hết được cảm nhận thực sự của mình hiện tại. Xeza hỏi:

- Café có độc à?

- À, nhắc tới độc….

Cat sực nhớ ra chuyện Xeza bỏ độc vào thức ăn và khoanh tay trứơc ngực nhìn Xeza một cách khó chịu. Xeza cười khoan khoái:

- tôi biết… hạ độc vào thức ăn là một trò bỉ ổi. nhưng chuyện này sẽ có lợi cho cả đôi bên khi cô cậu cảnh giác hơn về tất cả những người xung quanh mình. Ko phải ở đâu cũng có những đầu bếp giỏi để phân biệt đồ ăn có độc hay không cho cô đâu.

Cat chỉ biết thở dài. Cô còn có thể làm gì hơn ngoài thở dài khi mà Xeza cười với ánh mắt đe doạ như vậy.

- vậy hôm nay chúng ta ra ngoài làm gì? Chắc không phải để uống café đấy chứ?

Xeza nhún vai:

- tất nhiên, chúng ta đang chờ một người…. con gái pháp sư Bill Butler của nguyên lão viện.
 
Cat biết ông này. Sao mà không biết cho được. ông ta là một trong những người lãnh đạo nổi tiếng nhất thành Yoo mặc dù còn rất trẻ. Con gái Butler chắc cũng chỉ là một cô bé thôi. Nhưng gặp cô bé ấy làm gì? Cat chưa kịp thắc mắc thì một tiếng động đột ngột làm cô rút phắt đũa phép ra, nhưng hoá ra đó chỉ là tiếng kẹt cửa khi một người mặc áo vét đen bước vào và theo sau là một….thiên thần.

Cat không nghĩ có từ nào xứng đáng với cô bé hơn thế. Tóc vàng, mắt xanh, da trắng như tuyết và đôi môi đỏ xinh xắn vô cùng. Cô bé chỉ chừng 14 tuổi, vô cùng xinh đẹp với những bước đi nhẹ nhàng, khuôn mặt ngây thơ trong sáng vô cùng. Xeza thốt lên một tiếng kêu nho nhỏ tỏ vẻ thích thú. Cat quay ngoắt lại nhìn vào đôi mắt gian xảo của Xeza mà thấy lo cho cô bé. Tên dê già. Xeza đứng dậy khiến Cat ngay lập tức cũng đứng dậy theo khi cô bé cùng người- hình như là vệ sĩ- bước tới trước mặt họ. Xeza nghiêng mình hôn tay cô bé một cách điệu nghệ:

- chào em Mimi.

Mimi mỉm cười xã giao nhưng cũng vô cùng xinh xắn:

- chào anh, anh là Xeza phải không? Cha đã nhắc rất nhiều tới anh.

Cat cười nhẹ. Mimi chẳng phải là một nhà ngoại giao thông thường đâu. Có lẽ cô bé đã được dạy dỗ tốt. Xeza cũng chẳng khó khăn gì để nhận ra được điều đó cả. cậu ta lập tức bỏ cái ý định tán tỉnh Mimi và hỏi han:

- đi từ Yoo tới có mệt không? Anh nghĩ thời điểm này các chốt kiểm tra luôn khó khăn hơn bình thường.

- em ổn.

Mimi hướng ánh mắt về phía Cat như không muốn nói chuyện với Xeza nữa. Cat hơi cúi đầu chào trong khi Xeza giới thiệu:

- đây là tân cận vệ Catarina Luss, chắc em có biết phải không?

- Tất nhiên là em biết. em đã rất mong được gặp chị. Từ lâu lắm rồi vương quốc mới lại có một nữ cận vệ. chắc chị phải tài giỏi lắm khi vượt qua hàng ngàn người như thế. Chị kể cho em nghe về cuộc thi cuối đi, cả về con Thiên mã mà chị nuôi trộm nữa.

Cat thực sự ngạc nhiên nhưng không phải về chuyện Mimi biết về thiên mã mà vì thái độ của cô bé khác hẳn mấy câu xã giao vừa thốt ra với Xeza. Cat bối rối:

- à…chuyện đó…hơi dài.

Mimi níu tay Cat, ấn cô cùng ngồi xuống ghế và cười dễ thương như thiên sứ:

- em có thời gian mà…..

Cat nhìn Xeza cầu cứu, Xeza cười khoái chí:

- Catarina, lần này Mimi tới đây xem lễ hội hoa anh đào. Nhiệm vụ của cô là làm cận vệ tạm thời cho cô bé.

Cat liếc nhìn sự thích thú vui mừng của Mimi và sự hí hửng trong đôi mắt Xeza mà thấy nản. cô bỏ qua những suy nghĩ đen tối và uống café tiếp. thật là chẳng đựơc yên ổn ngày nào. Hết Vitor lại tới Mimi. Công việc cận vệ đâu phải là giữ trẻ.

Xeza nói nhẹ nhàng nhưng dường như đang gạ gẫm:

- anh tới quán bar một lát đây….

- Quán bar ư?

Mimi cắn câu ngay lập tức:

- em chưa bao giờ tới đó cả.

cô bé nói một cách dè dặt nhưng rõ ràng sự tò mò đang bất chấp những đề phòng với Xeza. Mimi nhìn Cat như muốn hỏi ý kiến. Cat nói nhỏ:

- nếu em muốn thì đi một lát cũng được. có điều không biết họ có cho trẻ vị thành niên vào không!

- Không vấn đề gì, anh biết một chỗ không cấm trẻ vị thành niên, yên tâm đi….

Yên tâm ư? Xeza đừng nói yên tâm thì còn có thể bớt lo lắng nhưng nhìn ánh mắt tinh quái của Xeza thì không thể ko lo được. nhưng nhìn cô bé con con đang thích thú bám lấy tay Cat, Cat cũng chẳng nỡ làm cô bé mất hứng. họ đứng lên theo chân Xeza ra ngoài.

Quán bar ư? Một lần nữa Cat lại thấy mình ngu một cách khờ dại khi tin lời Xeza. Chẳng có chuyện cậu công tử ăn chơi này lại vào một quán bar bình thường, uống rượu và tán dóc đâu. Nhưng mãi tận tới khi đứng trước cửa hộp đêm to đùng tên là “Gengen” này Cat mới nhận ra điều đó. Quá muộn.
 
Mimi thích thú khoác tay Xeza đi vào bên trong làm Cat vội vã chạy theo. Họ qua cửa mà ko có bất cứ sự hỏi han nào mặc dù trước cửa có hai vệ sĩ to như hai con bò mộng đứng chắn. bước chân qua cánh cửa Cat đã thấy điếc tai vì nhạc quá to và không thể chấp nhận được. bên trong đông và tối như hũ nút. Đèn đóm lập loè, nhạc xập xình và những cô gái mặc mỗi bikini múa cột trên những chiếc bàn cao với những động tác khiêu gợi kinh dị. chỉ đi một đoạn ngắn bên dưới để tới chiếc bàn trong góc phòng thôi mà có tới cả tá gái gọi bu lấy Xeza ve vãn mời chào. Lạ lùng thay, Mimi lại tưởng họ là bạn quen của Xeza. Cat giằng Mimi khỏi tay Xeza và kéo nhanh cô bé tới một bàn trống trong góc phòng. Mimi la lên để Cat nghe thấy:

- ở đây thích quá, chẳng bao giờ bị ba em phát hiện.

- cẩn thận đấy Mimi. Đây không phải là chỗ em thích tới là tới được đâu. Em còn nhỏ ko nên tới những chỗ như thế này.

Kéo Mimi ngồi xuống sát mình, Cat nhìn Xeza đang mắc kẹt giữa hai gái gọi. Cat thích thú vì có lẽ Xeza đang khó chịu lắm. dòng máu quý tộc trong người Xeza khiến cho cậu chàng chẳng thể nào chấp nhận được bất cứ cái gì có tính chất bẩn thỉu và bần tiện. Xeza thở dài khi thả mình ngồi phịch xuống cạnh Cat và ghé tai cô:

- lần trước đâu có nhiều gái như vậy…chỗ này ngày càng xuống cấp.

- lên cấp mới đúng – Cat cười chế diễu- người ta chỉ có dịch vụ khi có nhu cầu….

Xeza chép miệng khó chịu rồi ngó qua Cat hỏi Mimi:

- em uống gì cô bé.

- Nước cam ạ.

Mimi trả lời hồn nhiên vì đang mải ngắm một đôi hôn nhau say đắm ở bàn đối diện. Xeza xì ra một tiếng cười chán chường và nhướm mày nhìn Cat. Cat nói:

- tôi không uống rượu.

- được được….có đồ uống cho những quý cô không thích rượu đây.

Rồi cậu ta rời khỏi chỗ ngồi và đi tới quầy bar. Mimi hỏi ngay khi Xeza đi khuất:

- anh chàng đó không tốt phải không ạ? Mẹ em luôn dặn phải tránh xa anh ta ra, nhưng ba thì ko còn sự lựa chọn nào khác vì tới Xezata mà không gặp gỡ Xeza là khiếm nhã ghê gớm….

- đúng vậy. em không phải là người đối phó được với Xeza, nên tránh xa anh ta và đừng nghe bất cứ lời khuyên nào của anh chàng này. Còn việc gặp gỡ Xeza thì không tránh được khi mà chị được chỉ định là cận vệ tạm thời của em.

Mimi nghĩ một lát rồi hỏi:

- sao chị phải nghe lời anh ta. Xeza thậm chí đã thua chị trong cuộc thi nước rút giành chức cận vệ mà….

- Xeza…em không hiểu đâu, cậu ta huấn luyện cận vệ từ khi còn là một đứa bé. Những mệnh lệnh của cậu ta tuy oái oăm nhưng lại là sự rèn luyện tốt cho những cận vệ. cậu ta tính toán trước mọi chuyện và không bao giờ làm việc thừa….luôn có mục đích rõ ràng, luôn dắt người ta đến một nơi nào đó với những bài học đắt giá.

Mimi khẽ rùng mình một cái. Một đám con trai trông khá ngổ ngáo và hư hóng với ánh mắt đểu cáng đi thẳng tới chỗ Cat chọc ghẹo:

- chào hai thiên thần! các em đi một mình sao, thật là thú vị.

Cat đưa tay vào túi không đáy nắm lấy chuôi kiếm:

- không. Bọn này đi cùng bạn trai…..

những tiếng cười khả ố ồ lên khi Cat chưa kịp nói hết câu:

- những con cừu non trong ổ sói, trông mới ngon làm sao!

- Tao cá là gái tơ đấy.

Rồi chúng lại cười trong khi Mimi níu chặt lấy tay Cat còn máu nóng trong người Cat thì ngày một lên cao. Cô liếc nhìn sự điềm nhiên của Xeza khi cậu ta thong thả uống rượu và quan sát một cách thích thú. Hừ, thế có nghĩa là không cần đợi lệnh gì cả mà cứ thích làm gì thì làm. Cat nói:

- cút hết đi lũ oắt con vắt mũi chưa sạch.

Chúng lại cười rú lên và thêm hai thằng nữa nhập bọn. tất cả có 7 tên. Mimi run lên bên cạnh và níu tay Cat ngày một chặt hơn. Cat ám thị lên người Mimi rồi nói nhỏ:

- buông chị ra, không sao đâu. Cứ ngồi im.

Mimi mím môi, mặt cô bé đã tái mét như tày lá chuối. một tên kêu lên:

- sao thế em, muốn về ** mẹ à?

- Đi với bọn anh đi, bọn này có nhiều trò vui lắm.

Cat gỡ tay Mimi ra và đứng lên nhưng chưa kịp làm gì thì một cô gái tóc xoăn bồng bềnh như mây sải bước tới và quát:

- làm gì thế lũ điên kia. Thấy người ta hiền nên bắt nạt hả, bọn vô lại.

Cat ngạc nhiên với kiểu ăn nói của cô nàng…có vẻ giàu có và tiểu thư này. Đồ cô ta mặc trên người toàn thứ đắt tiền và phong cách thì rất ư cao sang nhưng sao lại ăn nói thô lỗ như vậy.

- cô em nói ai vô lại cơ? Đã xấu xí lại ngoa ngắt.

một tên đứng bên rìa nói xía vào nhưng hắn chẳng kịp nói câu thứ hai thì cô nàng nóng tính đó đã đá hắn một cái vào ngực làm hắn ngã lăn ra. Cat ngạc nhiên nhìn cái váy ngắn cũn cỡn mà cô gái đang mặc. tuy có võ thật nhưng mặc váy ngắn mà đá cao như thế….
 
Quay lại
Top Bottom