Lần nghỉ vừa rồi, vừa đặt chân về nhà đã gặp một chuyện khá kỳ cục. Bác Thọ (anh của bố - Bác trưởng trong nhà), ngay khi mình đặt chân về nhà đã dùng một vẻ mặt khá nghiêm túc để gọi mình lại.
- Hân, vào đây bác hỏi.
- Cháu đây, có việc gì thế bác?
- Năm nay mày bao nhiêu tuổi rồi?
- Cháu mới có 24 tuổi thôiiiii.
- 24 tuổi là cũng đến tuổi ổn định, lập gia đình rồi đấy.
- Ôi giồi ôi, cháu còn ở với bố mẹ cháu, bố mẹ cháu đã đuổi cháu đi đâu
- Thì cũng đến tuổi suy nghĩ để còn lập gia đình rồi, tính dần đi chứ còn đợi đến bao giờ nữa.
Thế rồi mình vâng dạ cười cười cho qua. Kể cũng hơi buồn cười vì bác Thọ rất hay "quan tâm" và tỏ ra là "người quán xuyến tất cả mọi việc trong gia đình" trong những việc không đáng
Hơi hỗn một tí chứ bố mẹ cháu còn chưa ép cháu cái gì thì bác làm rì mà phải sồn sồn lên thế?
Mình đem chuyện kể với mẹ, vừa kể vừa cười hềnh hệch. Mẹ bảo: "Ùi giời, bố mẹ đã giục đâu, chả việc gì phải lo. Ơ mà này, sao mẹ chả có khái niệm giục các con lấy chồng đâu nhé
"
Hey there, đã thấy chưa? Đây là phụ huynh kiểu mẫu nhé các bạn trẻ lẫn các bác già. Tự do yêu đương, tự do ế nhé mọi người ơi mọi người ơiiiii.
Ple ple ple