Nhật kí CTP (muốn chat muốn war muốn dìm hàng tự kỉ mời vô đây)

Đó là một lựa chọn khi con người tự giam mình vào một cái lồng. Hể? Ha ha ha.
Không hẳn vậy. Có khi vì đám đông khiến họ phải vào lồng
 
Đây là NỖI SỢ. Vấn đề là ở đó. Chúng ta sợ dám đông. Và Eistein cũng từng nói, rằng nếu ta luôn đi theo đám đông, ta sẽ không bao giờ vượt qua được đám đông. Nực cười là, ngoại trừ thể xác nặng nề của ta ra, thì tâm trí, trừ khi ta cho phép, không một ai có thể nhốt nó cả. Ta có thể học âm nhạc trong thầm lặng. Đám đông sẽ không biết đâu. Còn sợ? Chưa bao giờ thử, đã sợ rồi sao? Để rồi khi ta sinh con. Ta lại dặn nó, để nó lại bước lên con đường của ta. Loài người thật nực cười. Sợ những thứ mình không biết. So fucking funny.
 
Khi đứa nào đó nói: "Mày sai rồi". Thật, mày sẽ phản ứng thế nào đây? Nhảy bổ tới và dập banh mặt tụi nó? Hay là âm thầm chứng minh những gì mày đang làm là đúng. Tao không nghĩ mày có can đảm để làm điều thứ hai đâu. Hoặc là mày, sẽ làm điều thứ ba? Khi cái cỗ máy quyền lực tối thượng đang bảo mày rằng: "Mày phải trở lại con đường mà mày đã được lập trình sẵn." Điều thứ ba, có thể lắm nhỉ? Mày cần lý do, hơn là cần tìm cách để lách cái luật lệ bullshit đang tròng vào cổ mày, để làm điều mà mày phải làm, đúng không?
 
Trong cuộc này, có một quy luật: thiểu số phục tùng đa số. Khi một người đưa ra một ý kiến mà bị đám đông phản bác, không cần biết đúng sai ra sao, người khác nhìn vào hầu hết là tin theo đám đông
 
Mặc kệ nó. Bởi vì. Nếu mày không mặc kệ nó, mày nghĩ mấy người thiên tài họ ở trên trời rớt xuống? À mà thiên tài cũng chỉ là cách nói của đám đông dành cho những kẻ dám phá đi cái rào cản mà bọn nó xây nên thôi. Mày và thiên tài. Khác nhau. Bởi vì thiên tài là khác nhau.
 
Nếu mày không mặc kệ nó. Mày sẽ sợ, và mày sẽ chẳng làm được gì ngọai trừ đi theo nó tới hết đời. =))
 
Quay lại
Top Bottom