[Longfic] Về với Lửa Định Mệnh

@ all : Sao các tềnh iu bít Rose là Ran thế, Rose tóc đỏ đấy, ko phải đen đâu!!!! he he!
tất nhiên là bít rùi, còn ai nữa, nhìu dấu hiệu lém: mối thù với nhóm shin, chết trong lửa,etc
 
Dạo này Ran nhà ta ác quá.......như quỷ ^.^ t/g đâu vào trả nợ đi
 
sao mềnh lại thích Ran ác thế nhỉ.... để hành hạ anh Shin dài dài :KSV@05: dù sao thì cũng mong chap mới!!!
 
Sorry cả nhà nhen, dạo ày bận lawsm1 CHap mới thì ta sẽ ra một ngày ko xa
 
Úi chà, fic ta chìm nghỉm, nay quyết tâm tự giác lôi nó lên ko cần nhờ các tềnh iu nữa nghen! :KSV@05:

Chap 6 : Quy luật thứ hai - Liều thuốc độc

Có người nói Quỷ không có trái tim...
Vậy,...chúng tồn tại nhờ đâu ?

Shinichi khẽ lắc đầu khó hiểu, chợt nhìn lên đồng hồ , đã 10 giờ trưa rồi . Cậu ngao ngán thở dài, buồn thảm. Mái tóc rũ xuống khuôn mặt trầm ngâm, một vẻ lạnh lùng của chàng thám tử . Cậu cất giọng :
- Tớ chẳng thể hiểu được hung thủ đã làm gì để giết đi 30 người chỉ trong một đêm bằng cách thiêu chết họ trong khi họ là những cảnh sát đã được huấn luyện kĩ càng !
- Ừm, đúng vậy. Mấu chốt của vụ án chính là cách hung thủ giết người - Hakuba gật đầu đồng ý, vẻ mặt cậu đã lốm đốm những vệt mồ hôi trong ánh nhìn đầy lo lắng của Shiho . Cô nàng nhún nhường khi đôi mắt cậu dừng lại ở phía cô.
- Tớ chịu thôi - Shiho nói : - Nhưng hung thủ thật sự rất độc ác !
- Và ra tay rất thâm hiểm - Aoko tiếp lời, vẻ mặt đã thực sự rất hoảng sợ khiến Kaito vỗ nhè nhẹ vào vai chấn tĩnh .
Heiji đứng dựa vào góc tường, vẻ mặt cậu trông u buồn hết sức, cậu lãnh đạm nói :
- Dù hung thủ có là ai đi chẳng nữa, tớ nhất định cũng không bao giờ tha cho hắn ! Nhất định là thế!
- Heiji, cậu ổn chứ ? -Kazuha hỏi nhỏ cậu, lo lắng .
Và cậu không trả lời...

Sự thật giờ như được ẩn sau bức màn tăm tối, ai có thể vén lên nếu chưa đi qua ngưỡng cửa Tử thần ?

....

- Rose, đã đến lúc cô ra mặt rồi đấy ! - Mọt giọng nói vang lên trong căn phòng đen tối. Thứ tiếng ấy xa xăm, lạnh lẽo và duờng như đã chẳng còn hơi thở của sự sống . Chỉ một tiếng nói phát ra từ cõi vĩnh hằng .
- Phải rồi, đã đến lúc! - Rose đứng bên cạnh người đàn ông đó, cô gái với mái tóc đỏ rực bồng bềnh khẽ nở nụ cười : - Chơi trốn tìm quá lâu rồi, phải không Gin ?
Người đàn ông bên cạnh cô chẳng phải ai, chính là Gin : Kẻ sát nhân tàn bạo khi còn sống . Khuôn mặt hắn giờ lạnh băng, cắt như không còn giọt máu. Hơi thở hắn dường như không hề tồn tại. Lòa xòa trên đôi vai gầy gầy của hắn là mái tóc vàng rất hợp với bộ đồ đen xì mà hắn đang vận trên người. Hắn nhếch mép :

- Đi đi Rose. Mong rằng cô không để chúng tôi thất vọng !
- Tôi đã từng làm điều gì đó khiến ngài không tin tưởng chăng ? - Rose nhướn mày .
- Không có, chỉ là,... thứ tình cảm của loài người là một liều thuốc độc. Chúng sẽ ăn mòn linh hồn của Quỷ, gặm nhấm nỗi đâu đớn tột cùng, hãy nhớ lấy Rose. Tôi nói đến đây hắc cô cũng hiểu ?
- Ồ, đương nhiên! Quy luật thứ hai trong cuốn sổ Tử thần . Tôi nhớ chứ - Cô thản nhiên đáp lại, khẽ liếc đôi mắt tím biếc sang Gin và vị trí thì vẫn không thay đổi .
- Tốt, vậy thì đi đi ! - Gin nhếch mép cười và lặng nhìn về phía lò sưởi đang chày bùng bùng .
- Hẹn gặp lại - Rose nói và cô biến mất khi nọn lửa bao quanh lấy mình, thoát khỏi căn nhà u tối à trở về với căn phòng giám đốc của khách sạn DAWN HOTEL trong tích tắc .
Cô nàng khẽ đưa ngón tay lên, miệng lẩm nhẩm những lời nói khó hiểu :
- Hỡi loài Quỷ đầy kiêu hãnh với quyền uy kiêu hãnh . Ta - Rose Vina - Thánh nữ tộc Quỷ Chiswer xin chiêu gọi Ngọc Định Tâm của tộc quỷ . Bằng sức mạnh vô năng, ta yêu cầu hãy lập tứ đáp ứng nhu cầu của ta . - Và Rose khẽ hạ giọng và nhẹ nhàng thốt ra một lời nguyền : - Strecubio ( nghĩa : Triệu hồi Ngọc Tịnh Tâm )
Đột nhiên, trước ngón tay của Rose, một vòng tròn ma thuật hiện ra. Đỏ rực với những họa tiết kì lạ và từ từ, những ánh sáng xanh biếc lấp lánh ngay giữa tâm của vòng tròn . Chúng xoay đều và hiện ra một viên ngọc vàng chóe, khá nhỏ và tràn đầy ánh hào quang rực rỡ . Không gì khác, đó chính là Ngọc Tịnh Tâm - Bảo vật gia truyền của tộc Quỷ Chiswer .
Vòng tròn đột nhiên biến mất và Rose nhanh tay tóm lấy viên ngọc. Cô khẽ mỉm cười. Cô cầm viên ngọc đặt lên bàn giám đốc và cầm lấy một con dao và ...
" Xoẹt " - cô cứa con dao vào tay mình. Máu ngấm lên viên ngọc và những gọt máu biến mất, mở ra một thứ ánh áng huyền ảo kì lạ ....
- " Thành công rồi " - Rose reo lên .
End chap 6
 
Hiệu chỉnh:
bao nhiêu ngày tháng chờ đợi:KSV@18:, cuối cùng Au cũng ra chap mới lại hay nữa chứ:KSV@12: nhưng tại sao chap mới ngắn thế :KSV@16:
**kéo áo Au lại**
**hỏi nhỏ**
chị Ran đang làm gì vậy?:KSV@02:
**hỏi tiếp**
chừng nào ra chap mới:KSV@05:
 
ngó qua ngó lại, ta giựt tem+phong bì
-lâu lém mới thấy chap mới nha, mà sao ngắn thế hở ss, nhưng mà hay
mà ss cho nguyên dàn B.O thành quỷ hết hử,có anh Gin kìa,ko bít thành quỷ ảnh còn như lúc trước ko, hay là...cool hơn:KSV@05:
-chị ran làm gì thế kia, và "thánh nữ tộc quỷ Chiswer", ran-nee đã trở lại, cho em hỏi, chị ran mới mất mà lên làm thánh nữ rùi
-em mong chờ cuộc hội ngộ giữa ran-nee và kẻ phản bội *theo lời neechan, đừng chọi em*
-câu 2 tính từ câu thơ chỉ cần:"vẻ lạnh lùng của chàng thám tử", ss ko cần cho thêm từ "trai" vào
-có một lỗi chính tả và tên của Kazuha đã biến thành Kazxuha :KSV@05:
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
ngó qua ngó lại, ta giựt tem+phong bì
-lâu lém mới thấy chap mới nha, mà sao ngắn thế hở ss, nhưng mà hay
mà ss cho nguyên dàn B.O thành quỷ hết hử,có anh Gin kìa,ko bít thành quỷ ảnh còn như lúc trước ko, hay là...cool hơn:KSV@05:
-chị ran làm gì thế kia, và "thánh nữ tộc quỷ Chiswer", ran-nee đã trở lại, cho em hỏi, chị ran mới mất mà lên làm thánh nữ rùi
-em mong chờ cuộc hội ngộ giữa ran-nee và kẻ phản bội *theo lời neechan, đừng chọi em*
-câu 2 tính từ câu thơ chỉ cần:"vẻ lạnh lùng của chàng thám tử", ss ko cần cho thêm từ "trai" vào
-có một lỗi chính tả và tên của Kazuha đã biến thành Kazxuha :KSV@05:
Hì hì, sao tham thế hở nàng ?
Không nguyên cả diễ đàn B.O đâu nhá, còn có Quỷ Chúa nữa chứ ( tức là người giúp Gin, Ran và 1 số người khác thành Quỷ ý )
Ran có cái kì lạ của Ran mà ( ta ko thể tiết lộ đc )
Thanks kiu vi na miu bạn nha, mình đánh vội nên ko để ý, mình sẽ sửa.
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Ss mau ra chap ms nửa nha!
Chap nì hay wa nhưng ngắn. Tks ss để động lực dồi dào post típ nhá
:KSV@03:
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
hum qua vừa sn ta xong đấy. Vậy mà trên ksv chẳng có ai chúc ta câu gì! Bù n quá à! Đã vậy ém fic đến năm sau lun >"< :KSV@07:
từ từ chứ Au, hôm qua ai cũng bận việc hết mà:KSV@05:
Thôi bây giờ chúc Zxu sinh nhật vui vẻ:KSV@01:( à nếu nhớ không nhầm thì Zxu nói hứa sẽ ra chap mới vào sinh nhật mà:KSV@05:)
 
Hì hì, sao tham thế hở nàng ?
Không nguyên cả diễ đàn B.O đâu nhá, còn có Quỷ Chúa nữa chứ ( tức là người giúp Gin, Ran và 1 số người khác thành Quỷ ý )
Ran có cái kì lạ của Ran mà ( ta ko thể tiết lộ đc )
Thanks kiu vi na miu bạn nha, mình đánh vội nên ko để ý, mình sẽ sửa.

ko tham sao được, cứ thử tưởng tượng coi, nguyên dàn B.O+ran-nee thì anh shin sẽ die chứ sao
 
He he. Các tình iu ưi, ta vừa hìan thành xong 1 chap, lưu trg máy vì gõ W, lí do hum qua mất mạng , ngồi đánh cho vui!nhưng Au mệt nên chỉ có 2 page thui! Thog cảm cho Au nha! Đăg khi có thể!
Bye!
 
Đây đây... ngắn tí tẹo tèo teo nhưng cũng là 1 chap nhá! ^^
Chap 7 : Sập bẫy ?

Từng ngọn gió thổi vi vút lay nhẹ cành lá, tạo tiếng vi vu vi vút trong rừng trúc . Âm u .

Trăng đã lên cao, tròn vành vạnh, toả những ánh sáng lung linh vào khoảng trống ở giữa rừng . Sáng láng .

Tiếng bước chân nhè nhẹ và cả tiếng loạt xoạt áo chùm . Một sinh vật thể nào đó đang bước đi . Không đúng ! Là rất nhiều .

“ Tõm “ - từng giọt máu nhỏ đậm xuống nền đất . Tanh tưởi và loang lổ .

Ánh mắt long sọc lên, máu vẫn nhỏ . Và sinh vật nào đó gục xuống, không còn hơi thở. Nó chết .

Tiếng sói tru lên thảm khốc . Một con rồi cả đàn.

Một con sói đã chết và cả đàn đang biết ơn thể hiện qua một truyền thống tuởng niệm nó - kẻ cùng chung một bầy với chúng !

- “ Hẳn các ngươi cũng rất buồn vì chuyện này. Ta không có cách nào có thể cứu chữa khi một chú sói dũng cảm này bởi cậu ta đã chết bởi một lão thợ săn với phát súng Tử Thần. Sinh linh của cậu ta giờ thuộc về Thần Chết . “ - Tiếng nói vang vọng của một người phụ nữ có mái tóc bạch kim thả chấm tận thắt lưng với khuôn mặt mĩ miều và thân hình quyến rũ . Người phụ nữ ấy dừng lại một lát rồi nói tiếp với giọng cao hùng của kẻ chỉ huy :
- Và… Con người đã thảm sát các ngươi . Chính là con người! Chúng đang giết dần giết mòn Tộc Sói Địa Ngục các ngươi . Các ngươi lẽ nào chịu nhường nhịn, chịu chấp nhận sự thật ? Hãy nhớ rằng : Các ngươi mạnh hơn con ngưòi rất nhiều . Các ngươi không thể làm phụ lòng ta được - kẻ đã cứu các ngươi ra từ Đá Ấn Bảo . Ta cần các ngươi như một cánh tay đắc lực. Ta muốn các người giết loài người . Hãy ăn thịt và xé xác chúng ra . Hãy moi tim chúng để dâng tặng người các người tôn thờ. Chính là ta ! Là Vermouth - Chiến binh của tộc Quỷ oai hùng Chiswter . Hãy là người của tộc Quỷ Chiswer ! Một khi đã trở thành người của tộc Quỷ ta thì Tộc Sói Địa Ngục các ngươi sẽ không bao giờ… Phải, không bao giờ phải trở về vùng đất Đá Ấn Bảo nữa . Ta hi vọng có lời đồng ý khôn ngoan từ các ngươi ! - Và Vermouth nở nụ cười .

Những con sói duờng như đã nghe rõ từng lời một, chúng nhìn nhau bằng những ánh mắt đầy ngụ ý. Sau nửa giờ, mới có kẻ cầm đầu Tộc Sói cất giọng cao vút - Chúng có thể nói tiếng người :
- Chúng tôi đồng ý! - Vermouth nở nụ cười mãn nguyện . Nhưng con sói ấy lại tiếp lời :
- Nhưng với một vài điều kiện sau . Bà đồng ý chứ ?
- Đuợc thôi, hãy nói điều kiện của các ngươi đi!
Bằng một giọng điềm tĩnh, con sói ấy nói:
- Thứ nhất, chúng tôi cần đuợc coi trọng trên hết về danh dự của cả Tộc Sói Địa Ngục . Thứ hai, chúng tôi tham gia chỉ vì mạng sống và nỗi hận thù với loài người nên Tộc Chiswer cần phải bảo đạm mạng sống cho chúng tôi . Thứ ba, xin hãy nghe đây! Chắc bà cũng biết lịch sử oai hùng của tộc Sói chúng tôi rồi chứ ? Chúng tôi vẫn là một dòng tộc cao quý có các truyền thống và quy lụât nhất định như loài Quỷ các bà và tôi muốn Tộc Chiswter phải coi trọng điều luật cư xử, hành dộng của chúng tôi. Chúng tôi : không giết người một cách vô lí, bừa bãi! Nếu Tộc Chiwter chấp nhận thì Tộc Sói Địa Ngục chúng tôi sẽ đồng ý gia nhập !
Vermouth xoáy cái nhìn chết chóc vào tên thủ lĩnh vừa xướng một bài xong, bà có thể giết hắn bất cứ lúc nào hoặc ngay tại bây giờ nhưng bà sẽ không làm vậy. Vì Tộc Chister cần chúng- lũ sói vô tích sự luôn cho mình là này, là nọ .
- Đồng ý ! - Bà lãnh đạm .
Con sói thủ lĩnh xoay người sau khi đã nói : “ Cảm ơn Bà và Tộc Quỷ Chiwer ’’ để nói lên một lời tuyên thệ với mọi con sói khác đang chăm chú lắng nghe nãy giờ :
- Hỡi các bạn, chúng ta tự hào mang trong mình dòng máu của Vua Swayle - Vua của các loài Sói . Và giờ đây, chúng ta đang gặp mối hiểm hoạ lớn : Con người và cái chết trong vùng đất Đá Ấn Bảo . Tộc Quỷ Chiswter đã ngỏ ý mời chúng ta gia nhập. Vermouth- vị nữchiến binh này đã cứu chúng ta, chúng ta nợ bà ấy một mạng. Vì vậy, hãy sinh tồn hay sống sót trong cuộc chiến khốc liệt với con người để tự cứu lấy mình. Ta sẽ gia nhập Tộc Quỷ Chiswer- một tộc Quỷ hùng mạnh sẽ bảo vệ chúng ta và họ coi trọng lời nói, luật lệ của chúng ta . Từ giờ phút này, Tộc Sói Địa Ngục sẽ chính thức là một thành viên của Tộc Quỷ Chiswter. Có ai phản đối không ?- Con sói nhướn giọng lên hỏi .
Không ai nói gì!
- Ồ, vậy là các bạn đều đã đồng ý ! Rất tuyệt vời !
Và con sói ấy quỳ xuống:
- Chúng tôi xin phục vụ vì lợi ích của tộc quỷ Chister mãi mãi!
Rồi những con sói khác cũng làm vậy :
- Chúng tôi xin phục vụ vì lợi ích của tộc quỷ Chister mãi mãi!!!!!
Khoé môi Vermouth chếch thành nụ cười .
- Phần còn lại nhờ con cả đấy, Rose!
End chap 7
thanks + com là nguồn động lực!
Bye!:KSV@20:
 
Hiệu chỉnh:
Chap mới hay thì có hay:KSV@12: nhưng............ đang đến phúc cao trào thì tại sao Zxu lại ngưng vậy:KSV@16:mà thôi Zxu có ra là được rồi:KSV@05:
 
sao nhanh thế, mất hết rồi
-ss đã báo trước nó ngắn nhưng em ko ngờ nó ngắn vô đối thế này, thôi kệ, có còn hơn ko, đọc mấy chap đầu em cứ tưởng Ver là người tốt chứ, ko ngờ theo phe ran-nee, nhưng sao lại xưng "con" nhỉ, có ẩn ý gì ko???
-tộc sói này mang danh địa ngục mà hiền thế nhỉ, cái gì mà "không giết người một cách vô lí, bừa bãi", nhưng cũng vào tộc quỷ Chiswter hết thôi, mà ran-nee làm thánh nữ, thế gin làm vua à???
 
Ngắn.....ngắn và ngắn. đang đoạn cao trào, thật mất hết cảm xúc :KSV@15: Dù sao thì vẫn hóng chap mới :KSV@06:
 
Cái chap nì có lẽ mấy tình iu nên cảm ơn mấy ông thợ điện chỗ ta vì đã ngắt điện ngay sau khi có đc chừng 3 phút! Vì ko ngủ đcneen đành ngồi ôm máy tính gõ chap mới! Haizz!
​Chap 8 : Hoa hồng đỏ liệu có thể hoá trắng ?

Sáng ngày thứ hai trong lành lại trải lên nhè nhẹ mùi hương mặn mà của biển, ôm lấy tòa biệt thự Darw Hotel một cách nâng niu và âu yếm nhưng sao nơi ấy quá buồn và tang khốc !

Những cái xác chết đã được di chuyển đi chôn cất tất cả ! Các thám tử và cảnh sát vẫn còn điều tra nhưng hình như chẳng khấm khá lên chút nào! Rắc rối duy nhất bây giờ của biệt thự này là ai sẽ lên chức tổng giám đốc để cai quản khu nghỉ mát này ! Và họ cũng đang gấp rút tìm người thân của bà giám đốc để thay thế!
………………………..

Nhóm bạn Shin thì vẫn kiên quyết ở lại. Các cô nàng trong nhóm thì tỏ vẻ không hài lòng về điều ấy. Họ đều kêu than nơi này bị quỷ dữ ám và mình là con người thì không làm gì được quỷ . Họ lo cho tính mạng của các cậu bạn . Riêng chỉ có Shiho và vẫn ung dung đi mua sắm quần áo khiến Hakuba phải thốt lên rằng : “ Shiho, chắc cậu chẳng sợ gì đâu nhỉ ? Đến thám tử bọn tớ còn thấy hơi ghê ghê ! Cậu thì chắc nếu là quỷ cũng làm tướng soái luôn chứ chẳng phải quân lính ! Ồ không, có thể cậu cũng là…là … ” Và chưa kịp nói hết câu, anh chàng đã lãnh cái nhéo đau điếng từ cô gái với khuôn mặt hầm hầm sát khí! ….

Cuộc điều tra vẫn tiếp tục cho đến một hôm … Ngày thứ sáu …
Đã tìm được người lên nhận chức giám đốc cho biệt thự!!!
Cô gái với cái tên Rose Lowver - Cháu gái vừa đi du học về của bà giám đốc , với bằng tiến sĩ trong tay, sẽ lên nhận chức ! Đó là một cô gái lãnh đạm, khuôn mặt vương nét u buồn và đặc biệt hơn cả là mái tóc cô đỏ rực như lửa. Có người trong biệt thự nói rằng đó là tóc giả nhưng lại có người cho là nhuộm. Và có kẻ còn tin đó là tóc thật và cứ khăng khăng không tin tưởng Rose là cháu gái của bà giám đốc. Nhưng có kẻ nào muốn mất việc mà ngu ngốc thốt lên những lời nhận xét như vậy! Bởi lẽ ấy mà Rose đường đường chính chính lên cai quản biệt thự Dawm Hotel !
……………………
Sáng thứ bảy, Shin đang ngán ngẩm nhai mẩu bánh mì . Cậu muốn nhanh chóng ăn cho xong vì lát nữa cậu sẽ cùng nhóm bạn ngớ ngẩn - cậu cho là vậy đi gặp mặt vị giám đốc này. Cậu đoán già đoán non về hình ảnh cô gái Rose đó . Cậu thấy hơi kì lạ về chi tiết cô gái ấy có mái tóc mầu đỏ và đặc biệt hơn cả là cậu cứ nghĩ về cô gái đã gặp trong mơ hồ mờ ảo ở trên chiếc xe tải . Lại là Rose, lại là hoa hồng…
……………………….

- Shin, lẹ lên đi chứ!!! - Tiếng Aoko ngân vang
- Uhm, uhm… đợi tý nào! - Shin đáp lại ậm ừ
- Đồ lề mề - Heji phán câu xanh rờn , nhưng cậu bạn lề mề ấy vẫn không để ý.
Đã đến căn phòng của giám đốc. Như phép lịch sự tối thiểu mà một người cần có, Hakuba lịch lãm gõ lên cánh cửa : “ Cộc, cộc, cộc ” Chút im lặng trong vài giây, bên trong giọng nói rất thân thuộc với họ nhưng sao thanh thanh và có chút lạnh lùng vang lên :
- Mời vào!
Ngắn gọn nhưng đủ để họ hiểu. Họ lần lượt bước vào. Không gian não nề. Căn phòng dường như vẫn thế nhưng sao u tối và lạnh lẽo. Rèm cửa che hết đi cái nắng dịu của sáng sớm. Chỉ một tia nhỏ thôi cũng không có. Trên bàn làm việc của cô gái ấy, gọn gàng và sạch sẽ. Một cái máy tính, những tập hồ sếp chồng chéo lên nhau, ống đồ dùng và có cái tiêu đề nhãn vàng bóng :
Tổng giám đốc
Rose Lowwer​
Và hình ảnh cô gái đó hiện lên rõ nét hơn. Mái tóc dài đỏ rực buông tỏa thõng xuống. Thân hình cô đang ẩn sau chiếc ghế làm việc. Cô ngồi trên chiếc ghế đó . Nhưng xoay người vào trong. Họ chưa thấy khuôn mặt cô gái đó.
- Dù gì cũng phải giáp mặt thẳng với anh ta thôi! Quay lại đi nào, Rose !
Tiếng nói ấy chỉ là suy nghĩ - của ai ? Nhưng rồi cô giám đốc từ từ xoay chiếc ghế lại…
Thật chậm…
Dường như cô vẫn đang né tránh …
Ánh mắt mọi người dõi theo nhất cử nhất động của cô …
Và ánh mắt ấy ngạc nhiên hơn cả! Họ không tin vào mắt mình !
Cô Rose ấy - với khuôn mặt, đôi mắt tím, chiếc mũi, mùi hương cỏ thoang thoảng - giống hệt Ran . Nhưng đôi mắt cô lạnh lùng, buồn thảm như đôi mắt họ thấy khi cô chìm trong biển lửa . Khuôn mặt giờ lạnh lùng, không hồng hào và không có nét vui tươi, vô tư như Ran . và giọng nói thật khác, lãnh đạm và thanh cao :
- Tôi là Rose Lowwer, rất vui được gặp các bạn! - Đôi môi chếch thành nụ cười
Tất cả im lặng, họ sững sờ, không ai có thể nói được gì cả .
- RAN!!! - Shinichi đột nhiên hét lên. Bóng hình ấy là của Ran, cậu không thể nhầm được . Bosnh hình người con gái cậu yêu thương nhất! Cậu lao đến, ôm ghì cô vào lòng. Cậu mong ước điều này rất lâu rồi, cậu đã không gặp cô hai năm trời. Và giờ đây cậu gặp cô, nhưng cô trong bộ dạng hơi khác lạ. Có điều, cậu biết đây là cô .
Cô gái mảnh dẻ ấy lập tức đây cậu ra, cô lạnh lùng còn cậu sững sờ :
- Ngài thám tử, có lẽ ngài nhầm chăng ? Tôi không phải là Ran! Và tôi không thích cái kiểu ngài xông đến ôm tôi như vậy! Ngài hiểu cho!
- Hả ? Không đâu! Nhất định là cậu rồi Ran ạ! Nhất định là cậu rồi! Không thể nhầm được! - Shinichi hốt hoảng thốt lên :
- Tôi đã nói tôi không phải là Ran mà ! Tôi là Rose, Rose Lowwer!

- Đừng nói dối nữa Ran, nhất định là cậu mà! Không thể nhầm được! - Shin nhìn cô, đôi mắt xanh ấy đang có vẻ vui và lo sợ. Cậu đang sợ đánh mất cô lần nữa! Cậu sợ cô không nhận ra mình. Cậu sợ , rất sợ, nhỡ người đó không phải là cô !

- Shiho, Kaito, Heji, Kazuha… Aoko và Hakuba, CÁC CẬU KHÔNG NHẬN RA ĐÂY LÀ Ran SAO ? Là Ran đó! Cô ấy còn sống! - Shin tiếp

- Shinichi à, cô ấy chết rồi. Ran chết rồi. Người ta đã tìm thấy những hứ tàn tích lại ở đó. Hoàn toàn trùng khớp với Ran! Cô ấy không thể sống được! - Kazuha giờ đây đã đẫm nước mắt, cô thổn thức .

- Và cô Rose đây chỉ là giống về hình thức thôi. Ran không thể nào mang họ Lowwer và đã đi du học, lấy bằng tiến sĩ. Hơn nữa lại là cháu gái ruột của bà giám đốc đây.Với lại, nếu Rose thực sự là Ran thì cô ấy đã không phủ nhận mình là Ran. Vì cô ấy rất yêu cậu và rất quý bọn tớ. Cô ấy trong sáng, thánh thiện như thiên thần, Ran không thể là cô Lowwer được . - Shiho trầm giọng xuống. Đến cô, người lạnh lùng không biểu cảm thì giờ đây cô không thể kìm nén chúng được. Cô khóc. Nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt thanh tú . Nước mắt thật từ tận đáy lòng cô. Cô lạnh lùng nhưng cô coi Ran là chị gái. Cô chưa bao giờ nói ra điều ấy cả, vì cô sợ mình sẽ không còn là Shiho nữa. Cô rất yêu quí Ran, nếu nsi về người thân, có lẽ người duy nhất mang bóng hình chị gái cô Akemi sẽ là Ran…
- À… - Rose lên tiếng - CÓ lẽ la tôi có ngoại hình khá giống cô bạn Ran gì đấy của các người! Nhưng tôi không phải Ran. Tôi là Rose Lowwer. Tôi xin chia buồn về cái chết của cô ấy như sự thật thì phải cô ấy. Cô ấy có thể còn sống hay đã chết thì tôi không quan tâm. Nhưng…mọi người đã và đang làm hỏng cuộc gặp gỡ ngày hôm nay! Có lẽ chúng ta nên hoãn lại! Hẹn gặp lại mọi người và ngày mai!
Rose nói một lèo và Aoko lên tiếng :
- Chúng tôi xin lỗi!
Rồi cả nhóm lịch kịch tiến ra phía cửa . Shinichi nãy giờ đứng chết trân khẽ ngoái đầu nhìn lại cô, thì thầm :
- “ Ran … ”
Bỗng, Rose mỉm cười, ánh mắt cô sắc lạnh . Shin hơi sững sờ một chút nhưng rồi cậu cũng bước đi ra khỏi căn phòng .
“ Cạch ”
Cánh của đóng lại. Rose thở dài và buông thõng người xuống ghế. Đôi mắt cô u sầu ẩn dười mái tóc rủ xuống. Trái tim quỷ như cô dường như đang bị ai bóp nghẹn. Cô có chút gì đó nhói đau trong.
- Người trong sáng, thánh thiện như thiên thần sao ? Tôi đã từng là người như thế trong lốt người phàm tục Ran Mori sao ?
Cô cảm thấy rsst khó chịu. Cô nhận thấy trong đôi mắt họ là sự chân thực. Họ … lẽ nào đã thương tiếc cho cái chết của cô ? Lẽ nào họ là người vô tội ? Nhưng rồi cô lắc nhẹ cái đầu :
- KHông đâu, không thể tin tưởng chúng thêm một lần nữa. Những con người đó đã cố ý đẩy mình xuống vực. Mình không thể tha thứ cho họ, không được phép có lương tâm với chúng!!!
Nhưng còn anh, còn Shinichi. Cô không thể dối lòng mà phủ nhận rằng trong mắt cậu không có chút gì lo lắng cho cô, không có chút gì thể hiện cậu yêu cô rất nhiều. Nhưng cô không thể, cô không thể nào không nghĩ về quá khứ, những tổn thương mà họ đã gây ra cho mình. Trái tim cô cứ nhói lên đau đớn khi lí chí cô ngập hận thù. Nhưng con tim đã chiến thắng con tim . Cô làm theo lí trí. Cô phải trả thù họ, những con người gây ra cho cô sự đau khổ tột cùng… Nhất định phải bắt học chịu đau khổ gấp mười lần so với những gì cô chịu đựng. Nhất định là thế!

Đôi mắt tím biếc ấy sao ngập hận thù. Rối có ngày nó sẽ hóa thành đỏ, thành màu của máu mất thôi! Cô đã khiến toàn bộ tin cô là cháu gái ruột của bà giám đốc. Chỉ với chút hương thơm của Ngọc Tịnh Tâm, cô đã thay đổi cả lí lịch của mình. Làm cho họ tin cô là cháu gái ruột, là người hợp pháp được quyền thừa kế khách sạn này. Cô đâu có thèm tiền bạc, thứ cô muốn là trả thù cho thật thuận lợi .

Rose giơ tay lên, một vòng tròn ma thuật hiện ra. Trước khi bước vào đó, cô thì thầm thật nhỏ :
Mẹ, nhất định con sẽ làm được. Hoa hồng giờ đây sẽ là lúc nở rộ ”
End chap 8
ĐỌc xong fic của mình, tự thấy mình thiệt ngu ngốc khi vít nó. Dở ẹt à! Phí mất 2 tiếng trời! Hic
 
Mong chờ từng ngày từng đêm cuối cùng cũng có chap mới để đọc:KSV@18:
Zxu đừng nản lòng chứ, mình thấy nó cũng được mà:KSV@12:à mà hình như chap mới sai mấy lỗi chính tả thì phải:KSV@02:
 
Darw Hotel, Dawm Hotel, em tưởng khách sạn tên Dawn Hotel, ran lên làm giám đốc à, thú vị nha, để coi các "vị khách" của chúng ta sẽ làm gì, à em tìm được khá nhiều lỗi type nha, và ko phụ lòng minna, shin lao ngay vào ran như thiêu thân, nhưng bây giờ chị ấy khác rồi anh ạ, cool hơn anh nhiều XD XD XD, "mẹ" ở dòng cuối là ai thế nhỉ, BTW chap mới hay lắm ss, mặc dù hơi ngắn, em muốn xem ran sẽ trả thù như thế nào, mong ran-nee ko tốt lại giữa chừng
 
×
Quay lại
Top Bottom