- Tham gia
- 3/3/2012
- Bài viết
- 194
Fic thiếu những dòng giới thiệu cần thiết của một fanfic.
đây là fic đầu tiên của vader, có gì xin mọi người chỉ giáo
- shinichi, tớ...có chuyện muốn nói với cậu...
- cậu nói đi, haibara...
- tớ...thật ra tớ...đã điều chế thành công thuốc giải của...APTX4869...
- vậy sao? - conan hỏi với vẻ mặt vui sướng vô cùng- tớ có thể thử ngay bây giờ được chứ?
một nét buồn thoáng hiện trên gương mặt haibara,cô bé quay đi để lấy viên thuốc và cũng để tránh cái nhìn đầy xét đoán của conan:
- tớ xuống lấy viên thuốc,cậu...đợi một lúc nhé...
- ừ, tất nhiên.- conan trả lời - vậy là năm tháng này đã kết thúc, cuối cùng mình đã có thể trở lại chính mình rồi!- cậu vui đến nhảy ra khỏi trái đất nếu có thể.
haibara quay đi, lặng lẽ bước từng bước nặng nhọc xuống tầng hầm...
''phải, cậu nói đúng, shinichi, năm tháng này đã kết thúc...''- rầm- cánh cửa đóng lại sau lưng cô. cô khuỵ xuống, cảm thấy người mình như tan chảy...
10 phút, 30 phút, 1 giờ trôi qua, conan cảm thấy có gì đó không ổn, cậu đi xuống tầng hầm...
- haibara, cậu có trong đó chứ? trả lời tớ đi!
im lặng, không một tiếng đáp. conan thấy có gì đó không bình thường, cậu gọi lại lần nữa. nhưng trả lời cậu vẫn là sự im lặng.
đây là fic đầu tiên của vader, có gì xin mọi người chỉ giáo
- shinichi, tớ...có chuyện muốn nói với cậu...
- cậu nói đi, haibara...
- tớ...thật ra tớ...đã điều chế thành công thuốc giải của...APTX4869...
- vậy sao? - conan hỏi với vẻ mặt vui sướng vô cùng- tớ có thể thử ngay bây giờ được chứ?
một nét buồn thoáng hiện trên gương mặt haibara,cô bé quay đi để lấy viên thuốc và cũng để tránh cái nhìn đầy xét đoán của conan:
- tớ xuống lấy viên thuốc,cậu...đợi một lúc nhé...
- ừ, tất nhiên.- conan trả lời - vậy là năm tháng này đã kết thúc, cuối cùng mình đã có thể trở lại chính mình rồi!- cậu vui đến nhảy ra khỏi trái đất nếu có thể.
haibara quay đi, lặng lẽ bước từng bước nặng nhọc xuống tầng hầm...
''phải, cậu nói đúng, shinichi, năm tháng này đã kết thúc...''- rầm- cánh cửa đóng lại sau lưng cô. cô khuỵ xuống, cảm thấy người mình như tan chảy...
10 phút, 30 phút, 1 giờ trôi qua, conan cảm thấy có gì đó không ổn, cậu đi xuống tầng hầm...
- haibara, cậu có trong đó chứ? trả lời tớ đi!
im lặng, không một tiếng đáp. conan thấy có gì đó không bình thường, cậu gọi lại lần nữa. nhưng trả lời cậu vẫn là sự im lặng.
Hiệu chỉnh bởi quản lý: