Chap 20.
Aoko bước tới cổng nhà Mouri. Cô có phần choáng ngộp bởi sự lộng lẫy của căn biệt thự. Khi đã biết chắc đây là nơi cô cần đến, Aoko đưa tay nhấn chiếc chuông nhỏ gần đó.
- Ai vậy?- một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên ở hộp theo dõi.
- Ah...tôi...tôi là nhân viên mới được, ừm, Lucia gì đó giới thiệu.
Im lặng. Aoko không nhận được câu trả lời từ phía bên kia. Có tiếng động, cánh cổng biệt thự mở ra trước con mắt ngỡ ngàng của Aoko. Cô thầm nghĩ, nơi này thật tuyệt. Những hàng hoa hồng thơm phức, lung linh dưới ánh nắng, chim hót líu lo đâu đó. Thật tuyệt. Nhưng Aoko cảm thấy có gì đó hơi ngột ngạt, một cảm giác kì lạ.
Ran đã nhìn thấy Aoko từ xa. Tuy không thấy mặt nhưng Ran đoán cô gái này tầm khoảng 17, 18 tuổi giống mình. Cô tự hỏi tại sao Lucia lại chọn cô gái đó, có gì đặc biệt sao? Ran muốn ra ngoài đón, nhưng thân phận không cho phép. Hitory càng không. Gin thì đi điều tra về nhà Miyano, những người hầu khác thì bận việc. Nhìn qua ngó lại cũng có mỗi Kaito thảnh thơi ăn bánh. Thấy thế, Ran hỏi.
- Kai...kaito này, anh có thể...đón cô hầu mới của tôi không?
Kaito nhìn theo hướng chỉ của Ran và mỉm cười. Cậu tiến lại cầm theo 1 bông hoa hồng.
- Tuân lệnh tiểu thư.
Bùm.
Một làn khói trắng bay lên và Kaito biến mất, đồng thời bông hoa hồng xuất hiện trên tóc Ran. Hitory cười lớn như chưa bao giờ được cười, còn Ran thì đỏ mặt.
Kaito, với đôi chân của 1 tên đạo chích ẩn danh, chạy như bay về phía cổng. Còn Aoko thì mải ngắm hoa đến nỗi không nhìn đường. Việc đâm trúng phải nhau là điều không tránh khỏi.
- Xin lỗi, tôi vội qu...
Kaito đứng dậy xin lỗi, rồi đột nhiên tròn mắt khi trước mặt mình là Aoko, giống Ran như đúc.
- Tiểu thư? Cô xuống đây bằng cách nào?
- Tiểu thư? Tôi? Aoko ngạc nhiên.
- Thì người chứ là ai.
- Anh nhầm rồi, tôi không phải tiểu thư gì đó, tôi là...
- Cô nói gì vậy, tiểu thư?
Aoko ngày càng đờ ra không hiểu gì hết, và Kaito cũng thế.
- Tôi...tôi không phải là tiểu thư.
- Cô là tiểu thư!
- Tôi đã nói là không phải!
- Tôi chắc chắn!
Và thế là 1 trận cãi vã xảy ra. Trong khi đó, Ran đang chờ sốt ruột trong phòng. Nửa tiếng là quá lâu nên cô quyết định đích thân ra ngoài. Còn Aoko và Kaito? Hai người cãi từ cổng vào cửa nhà, đúng lúc Ran mở cửa.
Thời gian như ngừng lại.
Kaito há hốc, Aoko và Ran thì đứng như trời trồng.
Họ đang đứng trước bản sao của nhau.
"CON CÓ MỘT NGƯỜI EM SONG SINH"