Chào em,
Mấy ngày nay bận quá nên giờ ss mới viết review được.
Về hình thức, fic vẫn còn khá nhiều lỗi type, nhiều chỗ chưa đúng quy tắc gõ văn bản, đặc biệt là dấu câu. Tiếp đến, em không nên in nghiêng toàn bộ chap như vậy. Người khác thì ss không rõ nhưng cá nhân ss thấy in nghiêng toàn bộ khiến fic nhìn khá rối mắt. Thông thường, người ta hay in nghiêng những phân đoạn hồi tưởng, những câu văn "đắt" hay những trích dẫn thơ văn từ các tác phẩm khác để tạo điểm nhấn hay phân biệt chúng với phân đoạn còn lại. Nếu em tinh ý một chút sẽ nhận ra việc in nghiêng, in đậm, in hoa... trong mỗi trường hợp đều có ý nghĩa riêng. Tác giả mượn chúng để biểu đạt "chủ đích" của bản thân mình, và chủ đích đó giúp họ dễ dàng truyền tải nội dung của fic đến với độc giả. Vậy nên, dù rất nhỏ thôi nhưng em hãy thử điều chỉnh lại cách trình bày fic sao cho nội dung fic được bộc lộ rõ ràng và đầy đủ nhất.
Tiếp đến là nội dung fic. Hiện tại, fic mới có 2 chap, nội dung không nhiều nhưng phần nào ss có thể đoán được nội dung fic sẽ tập trung nói về việc Shinichi/ Ran đương đầu với tàn dư của tổ chức áo đen, sự xuất hiện trở lại của ATPX... Đây là một thể loại khó, đặc biệt với người mới viết fic như em. Nếu viết không tốt thì fic sẽ rất khó ngấm.
Viết trinh thám, yêu cầu đầu tiên cũng là tiêu chuẩn quan trọng nhất. Đó là tình tiết logic, chặt chẽ. Tuy nhiên, ss thấy
fic còn rất nhiều điểm phi logic, từ tình tiết lớn đến chi tiết nhỏ, từ đoạn văn đến câu văn. Bất cứ phần nào ss cũng có thể nhặt ra kha khá sạn.
Nói về tình tiết chính trước nhé.
1/ Vụ án trong chap 1.
Đầu tiên,
một vụ án giết người được giải quyết trong 1 chap (2765 từ) thì thật sự là quá nhanh và chóng vánh. Thậm chí, phần phá án chỉ chiếm 1776 từ (2/3 độ dài của chap).
Hoàn toàn không phải ngẫu nhiên khi người ta chú ý đến việc thu thập từng dấu vân tay, từng cọng tóc, từng sợi lông, từng chút DNA sót lại ở hiện trường vụ án... Đây là công việc liên quan đến mạng sống của con người, liên quan đến công bằng và luật pháp. Vì thế, tỉ mỉ và chính xác là yếu tố không thể thiếu. Đối với ss, 1776 từ em viết không đủ để lột tả hết những tình tiết và tháo gỡ những nút thắt của vụ án.
Plot còn quá nhiều sơ hở.
Em viết fic trên góc nhìn của một người đã biết "hung thủ là ai" vì thế cách phá án của Shinichi và việc tìm ra hung thủ còn
chưa thật khách quan. Viết trinh thám, ss nghĩ việc đầu tiên là tạo bối cảnh vụ án, tiếp đó chọn ra người sẽ là hung thủ, cho họ một động cơ gây án, cuối cùng là tìm các "yếu tố nhiễu" đánh lạc hướng của mọi người, tìm chứng cớ ngoại phạm cho hung thủ (nếu muốn viết một vụ án kịch tính). Về phía phá án, khi xây dựng bối cảnh và tình tiết vụ án, em nên chừa ra một lối đi cho chính mình (sơ hở của hung thủ) để dựa vào đó tháo gỡ nút thắt đã tạo. Và tất nhiên, em phải đứng trên lập trường của nhân vật để phá án, dựa vào những dữ liệu có trong tay mà đưa hung thủ ra ngoài ánh sáng. Chứ không phải, em biết hung thủ là ai rồi đưa ra một vài câu lập luận mà buộc tội cho người đó. Như vậy fic sẽ không khách quan và thiếu thu hút.
Dưới đây là
một số sơ hở trong plot:
- Đầu tiên, em bỏ sót thông tin cá nhân và mối quan hệ giữa các nhân vật trong vụ kiện.
Em cũng cảm thấy khá lạ về việc chú Kusuda kiện cô Kimiko ra tòa chỉ vì tranh chấp một cái tủ trà cổ vì trong di chúc của người cha cho chú Kusuda
Em lựa chọn mở đầu bằng một câu nói lưng chừng nửa vời của Shinichi và lời đáp lại của Ran. Nhưng hoàn toàn không cho người đọc biết bất cứ thông tin gì về hai nhân vật được nói đến, quan hệ của họ ra sao, quan hệ với người đã mất như thế nào. Theo cách em gọi Kusuda và Kimiko, liệu họ có phải là chú cháu? Ss thật sự không thể hình dung được...
Bất cứ nhân vật nào được nói đến, em cũng nên giới thiệu sơ bộ về họ để người đọc có hình dung khái quát nhất về nhân vật đó. Trong trường hợp này, thông tin và mối quan hệ của nhân vật phục vụ rất nhiều trong vụ án bên dưới, nên dù ít hay nhiều, em vẫn phải nói tới. Em hiểu tác phẩm và nhân vật mình tạo ra, nhưng người đọc thì không vậy nên nhiệm vụ của em là truyền tải tất cả những yếu tố liên quan để giúp họ hiểu về fic.
Ví dụ như Kusuda và Kimiko có quan hệ như thế nào với người đã mất mà có thể tranh chấp tài sản,... Bởi yếu tố này liên quan mật thiết tới động cơ giết người.
Hôm ấy, tôi buôn bán thua lỗ đến chỗ cha tôi vay tiền. Nhưng cha tôi không cho, còn lớn tiếng mắng tôi là vô tích sự. Mệt mỏi vì những ngày bị bọn cho vay đòi tiền, tôi đã nảy ra một ý tưởng ác độc.
Em không nói đến hoàn cảnh nghề nghiệp của Kusuda nhưng bên dưới lại nói "buôn bán thua lỗ", chính là khiến người đọc cảm thấy bỡ ngỡ. Thua lỗ như thế nào, buôn bán cái gì mà thua lỗ, kinh doanh cái gì mà thua lỗ nặng như vậy?
Cha mẹ luôn thương con cái, lý do gì khiến ông ấy không giao tiền cho con trai trả nợ? Chả lẽ cha của Kusuda tuyệt tình đến vậy sao?
Em không nên chỉ chăm chăm đưa ra kết quả mà còn phải nói tới nguyên nhân của nó bởi "có nhân mới có quả", "không có lửa làm sao có khói"? Nêu em khai thác tốt, có thể khiến những mâu thuẫn và nút thắt trong fic dễ dàng được thiết lập và tháo bỏ hơn.
Em cũng cảm thấy khá lạ về việc chú Kusuda kiện cô Kimiko ra tòa chỉ vì tranh chấp một cái tủ trà cổ vì trong di chúc của người cha cho chú Kusuda.
Mặc dù chiếc tủ đó cũng khá đắt trên thị trường nhưng ngôi nhà và những thứ khác còn giá trị hơn.
Cả hai người họ không phải là người ngốc đến nỗi nhỏ nhen tranh chấp một thứ có giá trị thấp như vậy.
Lỗi logic: Thứ nhất: Tủ trà cổ chứng tỏ hàng hiếm. Em viết "trên thị trường" chứng tỏ loại tủ trà cổ này rất phổ thông, mâu thuẫn với ý trên.
Thứ hai, ở trên em ghi "kha đắt" bên dưới lại "giá trị thấp"... Chính là trong ngoài bất nhất.
Ss nghĩ, em nên viết thêm một số thông tin về chiếc tủ. Ví dụ như nó có từ thời nào, chất liệu, định giá cụ thể ra sao để người đọc phần nào so sánh và ước lượng được giá trị của nó so với gia sản đồ sộ kia và tìm ra điểm bất thường khi hai người tranh chấp chiếc tủ trà. Em thấy đấy, đưa ra một thông số cụ thể bao giờ cũng thuyết phục hơn là nói suông.
Trí óc suy luận nhanh nhạy bắt Shinichi không bỏ qua bất cứ điều gì uẩn khúc của mọi thứ xung quanh, dù là nhỏ nhất.
Lỗi logic:
Trí óc suy luận nhanh nhạy sẽ giúp phân tích vấn đề và giải quyết tình huống nhanh chóng và chính xác.
Còn cẩn thận, tỉ mỉ và thói quen nghề nghiệp mới liên quan đến việc "không bỏ sót từng chi tiết" em nhé.
Ở bụng của cô có một vết đâm chí mạng, máu bắn lên khắp người nạn nhân. Bên cạnh là con dao được đâm qua chiếc túi bóng của cửa hàng tiện lợi. Chắc hung thủ cố tình làm như vậy để không bị dính máu. Ran chạy lại, sờ lên cổ tay của nạn nhân xấu số. Không thấy dấu hiệu của mạch đập. Ran hét :
Cách diễn đạt của em thật sự không ổn.
Lỗi logic: Theo như cách em kể, hung thủ đã rút hung khí ra khỏi cơ thể nạn nhân nhưng tại sao hắn không mang nó đi thủ tiêu mà để lại hiện trường rồi từ đó khiến cảnh sát nhìn ra sơ hở? Rõ ràng phần bên dưới, em có nói Kusuda có thời gian chạy thoát ra ngoài. Vậy tại sao hắn không đem những thứ này đi vứt?
Nếu xác định để lại hung khí ở hiện trường thì tại sao hắn lại phải rút hung khí ra?
Còn nữa "Con dao được đâm qua chiếc túi bóng" là như thế nào? Cách em diễ đạt hoàn toàn chưa đưa ra đầy đủ thông tin và dữ liệu để người đọc phân tích.
Viết trinh thám, muốn hấp dẫn thì phải gợi được trí tò mò của độc giả, khiến họ hóa thân thành một nhân vật trong fic mà đi tìm chân tướng của sự việc. Một mình em viết, một mình em phá án thì cái hay đã giảm đi rất nhiều rồi.
Khi đánh giá sống còn của một người, ta thường bắt mạch cảnh (ở cổ) và mạch bẹn chứ không bắt mạch quay (cổ tay). Mạch quay là mạch máu nhỏ ngoại biên còn mạch cảnh là mạch máu lớn, gần tim hơn nên sẽ mất sau mạch quay.
Shinichi và một số cảnh sát chạy vào. Shinichi cũng không ngạc nhiên cho lắm. Đúng như dự đoán …
Đúng như dự đoán gì hả em? Rằng Kimiko sẽ bị sát hại? Nếu Shinichi đã biết trước, tại sao không theo sát bảo vệ cô ấy? Mà lại để sự việc đáng tiếc này xảy ra? Hoàn toàn không giống với phong cách làm việc và tính cách của Shinichi mà ss biết.
- Được rồi. Thế lúc ở hiện trường, những nghi phạm là ai ?
Tìm ra nghi phạm là công việc của Shinichi, còn chưa đánh giá tình hình đã vội hỏi về nghi phạm, có quá tắc trách không?
Đầu tiên là phải nhìn hiện trường, đánh giá tình trạng của nạn nhân, thời điểm tử vong, tìm các tổn thương phối hợp. Ngoài vết thương ở bụng, trên người nạn nhân còn có vết thương nào khác hay không. Liệu vết thương ở bụng có đúng là vết thương chí mạng hay không? Trước khi chết nạn nhân có ẩu đả với ai không, hiện trường có dấu hiệu ẩu đả hay không. Bao nhiêu chi tiết định hướng và loại trừ như thế mà em hoàn toàn không hề nhắc đến.
Ran xen vào cướp lời :
- Có ba nghi phạm. Thứ nhất là anh Kusuda Kyubi, 34 tuổi, người đã kiện chị Kimiko ra tòa. Thứ hai là chị Samako Toyota, 29 tuổi là người bạn thân của chị Kimiko. Hai nghi phạm là người đã phát hiện ra nạn nhân đầu tiên. Ngoài ra, hung thủ đã đâm xuyên qua chiếc túi để không lưu lại vết máu.
"Ran xen vào cướp lời" cách em dùng từ thật sự không ổn. Ss đọc lên thấy có chút khó chịu, cảm giác như Ran là người không hiểu chuyện vậy.
Có ba nghi phạm nhưng em lại chỉ nói đến thứ nhất, thứ hai. Có thấy vô lý không?
Đoạn trên "
Chắc hung thủ cố tình làm như vậy để không bị dính máu.", đoạn dưới: "
hung thủ đã đâm xuyên qua chiếc túi để không lưu lại vết máu." Cách viết của em thật sự có quá nhiều sơ hở.
Ý bên dưới, không lưu lại máu là không lưu lại máu ở đâu? Trên cơ thể bệnh nhân à? Cái gì có thể viết cụ thể thì viết cụ thể, không nên lười.
Shinichi trầm ngâm nhìn lại hiện trường. Bao quanh hành lang là một bức tường khá cao lên không còn khả năng để trèo qua tường tẩu thoát được. Rốt cục, hung thủ đã làm cách nào vậy nhỉ ?
Bên trên em không nói hiện trường vụ án ở đâu và bên dưới ám chỉ hiện trường vụ án là hành lang... Đây là một thiếu sót đó nhé.
Còn một vấn đề nữa, hiện trường gây án ở tòa án đúng không? Tại sao em không để cảnh sát hỏi về camera ghi hình. Ở nơi thực thi công lý và trị an tốt như vậy, đâu thể thiểu camera và lực lượng bảo vềj?
Lỗi chính tả "nên" mới đúng nhé em.
Sau khi hẹn nạn nhân ra chỗ hẹn, hắn đâm chị Kimiko. Tuy nhiên, chị Kimiko đã hét lên. Đã chuẩn bị sẵn từ trước, hắn dùng kìm sắt nhanh chóng nạy trấn song, tháo ra, chui qua rồi nắp lại, bỏ lại con dao và chạy thoát.
"Hét" là một phản xạ tự nhiên của con người mà, đâu cần dùng "tuy nhiên" nữa em.
Trình tự hành động nhân vật thiếu logic.
Sau khi đâm, tiếp đến là rút dao rồi vứt dao tại hiện trường (ngay cạnh bệnh nhân) rồi mới đến tháo chắn song chứ em. Tháo chắn song, chui ra rồi vứt lại con dao ở hiên trường, hành động có phải quá vô lý không em?
Bằng chứng là trên chiếc gang tay anh đang đeo, lộn nó ra mặt trái sẽ dính máu đấy.
Một buổi sáng cuối tuần tháng chín trong lành, thời tiết mát mẻ, dễ chịu.
Theo như cách em miêu tả, hiện tại là mùa thu thời tiết khá là mát mẻ dễ chịu. vậy tại sao Kusuda lại đeo găng tay? Làm màu chăng? Có gì không cho người khác xem được hay đó là thói quen?
Câu nói của Shinichi, ss nghĩ nếu nó là một câu đề nghị thì sẽ tốt hơn:
Ví dụ: "Anh Kusuda, nếu anh không có gì cần che dấu, thì có thể cho tôi xem găng tay của anh không?.."
Đại loại là vậy đó.
Và thêm một điểm phi logic nữa là Kusuda có thời gian lột găng tay nhưng lại không vứt đi luôn là tại sao? Nếu em nói được là hắn sợ cảnh sát điều tra hiện trường tìm được găng tay sẽ thấy dấu vân tay của hắn lưu lại trên đó thì còn có lý một chút.
Tóm lại, fic có quá nhiều mâu thuẫn và điểm phi logic.
Trong chap 2 thì ss chỉ nói ngắn gọn thôi, có 2 điểm chưa hợp lý là Heiji đến thăm Shinichi và việc Ran dễ dàng kể cho họ nghe toàn bộ sự việc liên quan đến ATPX.
Thứ nhất, Heiji đã lên làm cảnh sát, em nên thêm anh ấy và Kazuha được nghỉ phép nên tranh thủ đến Tokyo. Bây giờ họ có ràng buộc về nghề nghiệp, đâu thể tùy ý đi chơi?
Thứ hai, tổ chức áo đen tuy đã bị tiêu diệt, nhưng những mầm mống còn sót lại cũng là một trong những thành phần cực kỳ nguy hiểm, những thông tin này không phải cần được bảo mật để tránh liên lụy đến người vô tội sao? Trong nguyên tác, Shinichi e dè đến mức không dám nói với Ran vậy mà em để họ kể cho Kazuha ngay giữa quán cà phê. Như vậy còn gid là Thông tin mật nữa?
Tạm dừng vấn đề logic và tình tiết tại đây, ss muốn nói đến
trình tự, diễn biến hành động của nhân vật trong fic chưa hợp lý.
Ôi chao ôi ! Một thứ chất lỏng đo đỏ hồng hồng được phun lên đầy khuôn mặt đẹp trai của ảnh. Và đương nhiên, tai, mắt, mũi của Shinichi đều cay xè xè.
mắt và mũi cay xè thid đúng chứ tai cay xè thì không em nhé. Do cấu tạo niêm mạc mắt và mũi có nhiều thụ thể cảm giác nên chúng thường khá nhạy cảm với kích thích bên ngoài. Còn tai thì thụ cảm ít hơn, cùng lắm khi bị nước vào ta cũng chỉ có cảm giác ù tai thôi.
Ngoài ra, cảm giác của mắt lúc đó không thể chỉ là cay xè được. Mà còn có chảy nước mắt, nóng mắt,... Em có thể miêu tả thêm vào để fic đầy đủ và chi tiết hơn.
Hỏi ra mới biết, cái thứ chất lỏng đo đỏ ấy chính là bột ớt chộn lẫn một số chất hóa học nhưng không nguy hiểm, chỉ tạm thời gây cay mặt cho người sử dụng thôi. Ran nghe vậy cũng sợ liền đem cất cái món đồ chơi nguy hiểm ấy đi.
Lỗi type: "trộn lẫn"
Mâu thuẫn nội dung giữa các ý trong cùng một đoạn.
Còn về phần anh Shinichi, anh vớ vội cái khăn để lau thì ai dè, ảnh lại vớ phải cái giẻ lau vắt trên ghế sofa.
Giẻ lau vứt bừa bộn vậy sao?
Ss biết em viết để tạo yếu tố gây cười. Nhưng humor viết không tốt sẽ thành làm lố. Và hiện tại ss thấy phần này đọc không thấy hài mà thấy gượng gạo như kiểu ép buộc tình tiết vậy.
Trình tự tình tiết không hợp lý, lộn xộn. Ss có cảm giác, em viết ra bất cứ thứ gì nảy ra trong đầu mà không cần phân tích xem sắp xếp chúng như nào, ở đâu cho hợp lý. Nhiều phân đoạn còn diễn tả chưa hết ý mà đã chuyển sang phân đoạn khác. Như vậy đọc lên sẽ cảm thấy ý văn bị cụt, đôi khi còn gây khó hiểu cho người đọc.
Tiếp đến là không đồng nhất trong văn phong. Khi đọc fic, ss có cảm giác nó là tổ hợp của nhiều người viết vậy, hoàn toàn không có sự thống nhất cần có. Em tả cảnh bằng một kiểu văn phong, viết hài một kiểu và khi viết trinh thám một kiểu. Tất nhiên, khi viết các thể loại khác nhau văn phong cũng phải điều chỉnh cho phù hợp nhưng sự thay đổi đó không nên quá lớn... Bởi đọc lên sẽ thấy rất hụt hẫng.
Không đồng nhất trong ngôi kể, toàn fic gần như được viết theo ngôi thư ba nhưng lại có một số phân đoạn lạc hẳn ra.
Vâng, như chúng ta đã được biết, chị Ran đã dùng biện pháp “ nhanh, gọn, lẹ mà hiệu quả.” Anh Shinichi sau khi biết mình bị lừa đành ngoan ngoãn đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân cho sạch sẽ rồi cùng chị Ran đến nhà thân chủ.
Ví dụ như đoạn này, phần trước em đang dùng "anh"/ "cô" để ám chỉ Shin và Ran nhưng ngay sau đó lại hóa thân thành một nhân vật trong fic và viết như thể ngôi thứ hai và em là người kể lại câu chuyện.
Cần phải điều chỉnh lại em nhé.
Fic còn nhiều lỗi dùng từ, diễn đạt.
Đã 5 năm kể từ khi Shinichi trở về hình dạng cũ. Gin, Vodka, ông trùm và một số thành viên của tổ chức bị tiêu diệt. Nhưng những chi nhánh nhỏ của tổ chức lại nổi lên và hoành hành quy mô khắp nước Nhật. Shinichi và Ran sẽ làm gì… ?
Hai người đều là bạn thân mai trúc mã từ hồi còn rất nhỏ, cùng một mục đích tiêu diệt tận gốc tổ chức Áo đen …
Ừm... "chi nhánh" thường dùng trong kinh doanh, ám chỉ những bộ phận nhỏ trực thuộc một công ty hay đại lý nào đó. Trường hợp này em dùng từ này thật sự không thích hợp.
"Thanh mai trúc mã" đã ám chỉ là bạn từ nhỏ rồi nên em không cần ghi "bạn thân thanh mai trúc mã từ hồi còn rất nhỏ nữa". Chỗ này viết vậy là thừa ý.
Nội tâm nhân vật mờ nhạt, không rõ ràng, thiếu logic. Phần thiếu logic thì ss đã lồng ghép nói ở phần tình tiết vụ án, chỗ tâm lý của cha Kusuda khi không cho hắn vay tiền ý.
Ngoài ra, cách em chọn lựa hình ảnh và câu từ diễn tả nội tâm vẫn chưa thật tinh tế, còn khá đơn giản khiến nội tâm khăc họa không sâu.
- Không lẽ, Kimiko đã…
Cô bạn thân của chị Kimiko gào lên thảm thiết.
Ừm... Chỉ gào lên thảm thiết thôi sao?
Ánh mắt, cử chỉ như thế nào... Cô ấy khóc hay mắt mở to đầy kinh ngạc, có lấy tay che miệng không, cử chỉ hành động như nào... Kích động chạy đến chỗ bạn mình hay là đứng bất động tại chỗ do quá sốc?...
Còn phản ứng của Shinichi và Ran khi biết thông tin về ATPX nữa... Em đều chưa biết cách khắc họa và làm nổi bật suy nghĩ nội tâm của nhân vật.
Từ từ điều chỉnh lại nhé.
Thật ra, review fic này đối với ss tương đối khó, thứ nhất là fic trinh thám, yêu cầu cao về logic trong khi ss ít đọc trinh thám. Những góp ý bên trên chắc chắn sẽ không trọn vẹn được.
Tiếp đến, fic có nhiều lỗi logic và mâu thuẫn tình tiết tương đối nhiều.
Ss không biết nên bổ dọc toàn fic (đọc đến đâu reviw đến đó) hay review ngang (chọn ý chính rồi lấy ví dụ). Cuối cùng khiến nó tạp nham như này

(
Ss hy vọng em sẽ không vì cmt này mà nản lòng. Hãy xem nó là một động lcwj để cố gắng.
Chúc em viết tốt hơn ở những chap tới.