KhôngPhảiKid

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Cơn mơ qua đem đến nhiều kỳ lạ
    Những bí ẩn chờ ổ khóa mở ra
    Ngày mưa giông giữa tháng hè oi ả
    Tôi đưa em đi lễ ở Đền Ghềnh.

    Đây uy nghi những tượng đài Quan Thánh
    Kia trầm mặc nghi ngút khói trầm hương
    Ngược và xuôi giữa dòng người đông đúc
    Tôi nhẹ nhàng nắm chặt tay người thương.

    Chuyện bề trên tôi chẳng gan phán xét
    Những dấu hiệu gợi mở chốn tâm linh
    Chốn nhiệm màu hiện trong màn cổ tích
    Xin soi xét một con đường chúng sinh

    Trăm ngàn năm, uy nghi rồi lặng lẽ
    Lòng người dưng, thành thật lẫn mưu toan
    Thánh vẫn ngự trên ngai cao chứng giám
    Người thành tâm cầu một góc an yên...

    - HN, 25/7/2025 -
    Trời Hà Nội ùng ục màu xam xám
    Hỏi ông trời cũng nặng lòng hay sao?
    Nhạc cứ vang căn phòng đợi em đến
    Chẳng còn gì khoảng cách giữa hai ta...

    Và ta sẽ quện vào nhau thật chặt
    Môi tìm môi, tay nắm chặt bàn tay
    Tỉnh giấc dậy sau cơn giấc mộng say
    Bình minh lên tô em cười tỏa sáng.

    Mình bên nhau đã trải bao ngày tháng
    Chợt nhận ra viết tặng em chẳng nhiều
    Mấy câu từ kết đọng từ tình yêu
    Sao nhiều khi nói ra khó khăn thế?

    Đã mấy mùa trăng kia nhô chẵn lẻ
    Đã bao lần mưa đêm lạnh tìm nhau
    Anh vẫn mơ, mơ đến một ngày sau
    Một chương cuối khép cuốn truyện tình đẹp...
    - HN, 25/7/2025 -
    Em có hay khi thu về trên phố
    Cũng là ngày em cất cánh rời xa
    Anh một mình trên những con phố lạ
    Lạ vì nay thiếu một bóng đi cùng

    Em biết không, phố thật ra vẫn thế
    Vẫn đông người xào xạc lá vàng rơi
    Chỉ khác là thiếu vắng một bóng người
    Đã cùng nhau qua bao mùa thu ấy

    Anh sẽ đếm từng chiếc lá thu này
    Sẽ nhớ về những ngày thu năm ấy
    Nhớ thật nhiều khoảnh khắc nhẹ chạm tay
    Nụ cười em như trời thu toả nắng

    Tuy thấy vui, nhưng lòng lại trống vắng
    Xa em rồi anh nhớ mãi mùa thu
    Thu Hà Nội nhờ anh gửi lời nhắn
    Hẹn ngày thu em níu bóng quay về

    - HN, ngày...tháng...năm -
    Lại một đêm trằn trọc vào giấc ngủ
    Chiếc đài cũ xập xẹt bài hát xưa
    Đêm hè oi gió dường như chẳng đủ
    Như từ xa đang đợi một cơn mưa

    Giọng đều đều vang lên không gian trống
    Chẳng biết là có gì nỗi suy tư
    Dẫu trống không như không gian bóng tối
    Lại chẳng hề nhẹ giấc mộng lòng tôi...

    Tôi làm gì trong đêm dài hôm ấy?
    Chẳng biết nữa, chỉ gõ dòng vô tư
    Chẳng ý nghĩa, chỉ nghĩ gì gõ đấy
    Anh bạn à, anh bạn đã ngủ chưa?

    - HN, 16/7/2025 -
    Đêm khuya khó ngủ
    Lén dậy đề thơ
    Chẳng mong bất hủ
    Chỉ muốn nằm mơ

    - HN, 8/7/2025, mất ngủ -
    Một ngày lại nhẹ dần trôi qua
    Chầm chậm đường xa anh về nhà
    Hà Nội hôm nay nắng đẹp quá
    Thật trong lành hậu trận mưa đêm qua...

    Dòng tin nhắn có nụ cười trong mắt
    Ngày thu này em sẽ ở cách xa
    Anh bồi hồi, lòng chợt như hụt hẫng
    Bao dự định bỗng thoáng lướt vụt qua

    Anh hẹn em một ngày thật đặc biệt
    Dành cho em một kỷ niệm long lanh
    Dẫu tiếc nuối nhưng tự nhủ lấy rằng
    Phải cùng nhau trưởng thành nhiều hơn nữa

    Con phố nhỏ vẫn chầm chậm lướt qua
    Anh nhớ về ngày xưa tình chớm nở
    Ta chở nhau khắp góc phố đi về
    Những chiếc ôm thật chặt đêm mưa vắng

    Sáu mươi ngày từ đêm hạ hôm nay
    Mình cùng nhau lấp đầy ngăn ký ức
    Để một mai luôn nhớ trong lồng ngực
    Có bóng hình mãi mãi chẳng thể quên
    Rằng dù xa anh vẫn sẽ ở bên
    Năm năm nữa mình cùng nhau trưởng thành


    - HN, 2/7/2025, "Anh lại muốn được cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều..."-
    1751467448219.png
    Bụi đời rong ruổi phong ba,
    Hỏi đường đời ấy gần xa thế nào?
    Nơi biển cả, chốn rừng cao,
    Ta đi tìm thấy chốn nào là ta?

    -HN, 1/7/2025, From Lục bát nối đuôi vibe 2016, Không Phải Kid-
    Cũng chẳng biết ấy thiệt hay hơn
    Chia tay không một lời cảm ơn
    Trước cơ hội mới, thử thách mới
    Thôi thì bỏ danh tiếng Thợ Sơn

    -HN, 25/3/2025, bầu trời mới -
    Giọt mưa rơi lộp độp
    Gõ lên mái nhà ai
    Giọt mưa như nước mắt
    Nhòe đi góc phố dài

    Gió từng cơn lạnh buốt
    Trống vắng chẳng người qua
    Khoác áo dài ướt sũng
    Tìm chỗ trú hiên nhà

    Nhớ sao những đêm cũ
    Hơi ấm quện vào nhau
    Phút giờ cứ trôi mau
    Qua đi mùa gió rét

    Đêm xuân mưa ướt lá
    Ướt cả giấc ngủ ai
    Ước giấc ngủ sớm mai
    Tỉnh dậy thành ngày cũ
    -HN, 16/2/2025, đêm mưa buồn-
    Hey, chỉ là những người ở cái chốn này rất lâu muốn chào hỏi nhau một chút thôi ^^
    • Thích
    Reactions: KhôngPhảiKid
    KhôngPhảiKid
    KhôngPhảiKid
    Ghé lại nơi ngõ vắng
    Ngó tường đã rêu phong
    Ai qua để lời nhắn
    Nhẹ chào nắng trong lòng
    :) :) :)
    Năm sớm mong manh mối duyên lành,
    Nét buồn trong ánh mắt long lanh.
    Lữ khách bỗng rơi theo dòng nước,
    Lạc trong nghìn bước chỉ mỗi anh...
    - Một ngày xưa cũ vô tình tìm lại những con chữ tưởng quên -
    Duyên đến duyên đi, ấy bình thường.
    Người đến người đi, dẫu có thương.
    Đã là duyên số, làm sao tránh,
    Vậy thôi làm lá sưởi ánh dương...
    - Một ngày xưa cũ vô tình tìm lại những con chữ tưởng quên -
    Có những đêm đông mưa về bên cửa sổ
    Thả giọt mưa cuốn theo cả niềm vui
    Có những đêm thức trắng cùng khói bụi
    Nhấp ngụm cà phê để nghe lòng bão tố
    Mưa vẫn rơi trút nước ngoài khe cửa
    Đợi chờ chi những nhung nhớ xa xôi
    "Nếu bây giờ được dầm mưa thật thích nhỉ?
    Chẳng ngại mưa, ngại ốm, chẳng cần ô"
    Có những đêm mưa lạnh buồn tê tái
    Thoáng giật mình về đồi núi nhấp nhô
    Về những cung đường luôn quanh co uốn lượn
    Về những niềm thương hãy còn mãi đong đầy
    Đêm lại mưa, mưa rào như mùa hạ
    Ngỡ là đông phải buốt giá lắm chăng
    Biết là mưa, rồi trời lại sẽ sáng
    Nhưng đông à, xuân đã ghé sang ngang?
    - HN, 25/1/2020 -
    Trời xanh có ánh nắng vàng,
    Có làn mây trắng dịu dàng lướt qua.
    Cỏ xanh cùng với bướm hoa,
    Dập dịu trong gió thướt tha lưng trời.
    Xuân sang đẹp những đôi mươi,
    Má đào hồng phớt tô đời ấp e.
    Lưng ong thon thả khéo che
    Xuân cho nhựa sống tràn trề bưởi cam.
    Bầu trời tươi sắc xanh lam,
    Có làn mây trắng nhuộm vàng nắng xuân.
    - HN, 29/1/2020 -
    Nếu có thể làm được điều gì đó
    Anh sẽ ngay lập tức đến bên em
    Sẽ giữ em dẫu cho có ngày đêm
    Chở che cho người anh thương yêu nhất

    Dù mai đây giữa ngược xuôi tất bật
    Em cũng đừng buông lỏng đôi bàn tay
    Luôn có anh mãi mãi ở sau này
    Không để em một mình đâu! Anh hứa!

    Mình bây giờ xa nhau bao cách trở
    Anh bất lực chẳng có một cái ôm
    Chỉ ở đây dằn vặt và nhớ mong
    Em yêu à, hứa anh bình yên nhé

    -HN, ở xa em, chẳng thể làm được gì giúp em. Anh lo cho em lắm người yêu à ... -
    Em hãy về, về sông Lục núi Huyền
    Nơi có mây, có suối nước bao quanh
    Có chàng trai trao em hết lòng thành
    Sẽ cho em một cuộc đời êm ấm

    Em hãy về, về Lục Nam yêu dấu
    Anh sẽ đi xây dựng những miền xa
    Sẽ ở nơi còn hoang vu xứ lạ
    Sẽ chờ em, chờ em đến lúc già

    -HN, Những Nội Tâm Tranh Đấu, hy vọng anh sẽ không phải gửi bài này đến em. Anh xin lỗi...-
    Em có hay thu đã về rồi đấy
    Giọt nắng vàng khẽ đậu dưới hàng cây
    Em có nghe tiếng chim ca hò hẹn
    Trong khu vườn lồng lộng gió hương bay

    Này em ơi liệu rằng em có hay
    Mùa thu về cho anh từng nỗi nhớ
    Về những ngày tình yêu vừa chớm nở
    Những chuyến xe lấp lánh bóng đi về

    Nhớ những đêm thức trắng nóng như hè
    Nghĩ đến em anh thêm nhiều phấn đấu
    Anh đã mơ về đoạn kết có hậu
    Bước cùng em trong lời ước hẹn thề

    Anh yêu em cũng như lòng yêu hóa
    Luôn thú vị rực cháy lửa đam mê
    Là tình yêu luôn lung linh màu sắc
    Gửi tới em trong ánh nắng thu về
    Có đôi khi bản thân nó thấy mình trống trải đến lạ , cái cảm giác mơ hồ chồng chất lên nhau tựa như làn sóng xa vời và vô định. Đã tự bao giờ khi nhìn qua những sâu sắc của cuộc sống, Bạch Dương chọn cách hời hợt để quên hết mọi cảm xúc của chính mình, và rồi từ đó, nó lại rôm rả trong mọi cuộc vui không lo âu ngày tháng.
    Có bao người biết được Bạch Dương nghĩ gì ngoài cá tính nóng nảy và nông nổi, có bao giờ người ta chịu hiểu cách duy nhất mà Bạch Dương có thể làm để quên đi sầu lo, là những hành động ngây ngô, ngu ngốc. Đừng lầm tưởng rằng nó im lặng mỉm cười, là nó sẽ quên đi mọi sự và cứ thế mà tiếp tục tổn thương. Chỉ là nó đang cố giấu một phần nỗi đau tâm hồn vào nụ cười, để bên cạnh nó - những người yêu thương không phải ưu phiền.
    Thật dễ để nhìn thấy một Bạch Dương cười nói, vui tươi. Nhưng cũng quá khó để trông ra một Bạch Dương thấu cảm - cô đơn - tuyệt vọng. Bởi hơn ai hết, nó biết bản thân mình phải mạnh mẽ, phải là một cây cột vững chắc để mọi người xung quanh có thể dựa vào. Thời gian trôi qua, những giấc ngủ của nó bao giờ cũng đầy lo âu và trăn trở, nó không thể buông tay. Kì lạ. Dù bản thân đã mỏi nhừ trong nhịp đập của vực thẳm..
    Mọi sự xúc phạm, khổ đau, thất bại. Mọi sự sỉ nhục, dè bỉu, miệt thị. Bạch Dương đều trực tiếp chuyển hóa vào trái tim, nó muốn dòng máu nóng tôi luyện đi cái chất độc tàn ác. Chất độc của mọi chuyện, mọi người trên đời, và rồi như dĩ nhiên nó bất tử, nó bất tử không biết buồn là gì ! Nhưng ai biết chăng ? Khi trải qua nỗi đau tôi luyện, nó đã nuốt ngược nước mắt và dãy dụa với cửa chết của tâm hồn. Còn có thể bao lâu, Bạch Dương ơi ! Mày chịu được bao lâu nữa đây...

    -st-
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom