KhôngPhảiKid

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Em có hay thu đã về rồi đấy
    Giọt nắng vàng khẽ đậu dưới hàng cây
    Em có nghe tiếng chim ca hò hẹn
    Trong khu vườn lồng lộng gió hương bay

    Này em ơi liệu rằng em có hay
    Mùa thu về cho anh từng nỗi nhớ
    Về những ngày tình yêu vừa chớm nở
    Những chuyến xe lấp lánh bóng đi về

    Nhớ những đêm thức trắng nóng như hè
    Nghĩ đến em anh thêm nhiều phấn đấu
    Anh đã mơ về đoạn kết có hậu
    Bước cùng em trong lời ước hẹn thề

    Anh yêu em cũng như lòng yêu hóa
    Luôn thú vị rực cháy lửa đam mê
    Là tình yêu luôn lung linh màu sắc
    Gửi tới em trong ánh nắng thu về
    Có đôi khi bản thân nó thấy mình trống trải đến lạ , cái cảm giác mơ hồ chồng chất lên nhau tựa như làn sóng xa vời và vô định. Đã tự bao giờ khi nhìn qua những sâu sắc của cuộc sống, Bạch Dương chọn cách hời hợt để quên hết mọi cảm xúc của chính mình, và rồi từ đó, nó lại rôm rả trong mọi cuộc vui không lo âu ngày tháng.
    Có bao người biết được Bạch Dương nghĩ gì ngoài cá tính nóng nảy và nông nổi, có bao giờ người ta chịu hiểu cách duy nhất mà Bạch Dương có thể làm để quên đi sầu lo, là những hành động ngây ngô, ngu ngốc. Đừng lầm tưởng rằng nó im lặng mỉm cười, là nó sẽ quên đi mọi sự và cứ thế mà tiếp tục tổn thương. Chỉ là nó đang cố giấu một phần nỗi đau tâm hồn vào nụ cười, để bên cạnh nó - những người yêu thương không phải ưu phiền.
    Thật dễ để nhìn thấy một Bạch Dương cười nói, vui tươi. Nhưng cũng quá khó để trông ra một Bạch Dương thấu cảm - cô đơn - tuyệt vọng. Bởi hơn ai hết, nó biết bản thân mình phải mạnh mẽ, phải là một cây cột vững chắc để mọi người xung quanh có thể dựa vào. Thời gian trôi qua, những giấc ngủ của nó bao giờ cũng đầy lo âu và trăn trở, nó không thể buông tay. Kì lạ. Dù bản thân đã mỏi nhừ trong nhịp đập của vực thẳm..
    Mọi sự xúc phạm, khổ đau, thất bại. Mọi sự sỉ nhục, dè bỉu, miệt thị. Bạch Dương đều trực tiếp chuyển hóa vào trái tim, nó muốn dòng máu nóng tôi luyện đi cái chất độc tàn ác. Chất độc của mọi chuyện, mọi người trên đời, và rồi như dĩ nhiên nó bất tử, nó bất tử không biết buồn là gì ! Nhưng ai biết chăng ? Khi trải qua nỗi đau tôi luyện, nó đã nuốt ngược nước mắt và dãy dụa với cửa chết của tâm hồn. Còn có thể bao lâu, Bạch Dương ơi ! Mày chịu được bao lâu nữa đây...

    -st-
    Ve vẻ vè ve,
    Nghe vè hóa chất
    Nào là nước cất,
    Nào là lọ chai,
    Về C-H-2
    Tha hồ thực nghiệm.
    Còn trong công nghiệp
    Sản xuất ra sao
    Bạn ơi hãy vào
    C-H-1 nhé.
    Nếu thích màu mè,
    Đã có ngành in,
    Duy nhất trường mình,
    Đào tạo phía Bắc.
    Mã ngành được nhắc
    Là C-H-3.
    Chất lượng vươn xa
    Theo chuẩn nước Úc
    C-HE-mười một
    Chương trình Tiên tiến,
    Rồi cả tài năng.
    Chẳng phải băn khoăn
    Còn nhiều
    Việc trong thực tế
    Rất là nhiều luôn,
    Vinfast, Samsung,...
    Vẫn hay tìm đến,
    Vật liệu, sắt thép,
    Phân bón, mạ, sơn,
    Rồi tới môi trường,
    Thuốc thang, mọi thứ !
    Chần chừ gì nữa,
    Về với chúng tôi,
    Cùng dựng xây đời
    Từ điều nhỏ nhất <3
    Nếu còn lấn cấn
    Chủ nhật - C2
    Tư vấn ngày mai,
    Tương lai ngời sáng <3 <3
    Lô nhô ống khói vươn tay,
    Khói hòa mây trắng thở ngày thở đêm.
    Tháp, bể, đường ống đan xen,
    Đoàn xe xuôi ngược bon chen đất trời.
    Ánh kim vàng chóe mắt người
    Dựng xây đất nước rạng ngời tiến lên
    - HN, 13/4, vẻ đẹp của 1 nhà máy công nghiệp. GPP Dinh Cố, Vũng Tàu -
    56985489-2686956557987925-2469820685866762240-o.jpg
    "...Kia Vịnh Trăng Khuyết lưu giọt lệ,
    Đây đường tơ lụa dần lãng quên ...
    Là lòng ai vẫn còn lưu luyến,
    Để rồi đơn chiếc lẻ bóng đêm
    Yêu anh, em ước nhiều hơn thế
    Để lúc đêm về khóc nhiều thêm.
    Chút tình đọng lại lần sau cuối
    Có thể sẽ dần lại biến tan...
    Là tình ái ai kiên cường quá,
    Hoá thành cơn lũ vượt trường giang
    Chỉ một lần thôi được nhớ đến
    Đã đủ hơi ấm sưởi giá băng
    Long lanh từng giọt mưa vai áo
    Dệt đôi cánh nhỏ hướng về anh."

    - HN, 20/3, chán nản. Lạc lõng nơi Vịnh Trăng Khuyết...-
    Ngồi bên khung cửa sổ,
    Ngó ra ngoài mưa rơi.
    Giọt nào trên khung cửa,
    Thành dòng nước lặng trôi.

    Mưa về cùng theo gió,
    Làm lạnh ngắt bàn tay.
    Đường dài phất mưa bay
    Như càng thêm lắt léo.

    Mưa chỉ rơi tí tẹo,
    Chẳng đủ ướt áo ai.
    Không biết được ngày mai
    Mưa có nhoè mi mắt?

    Trời mưa xuân lất phất
    Rồi trời sẽ tạnh mau.
    Dòng người bước qua nhau
    Trên phố đông lặng lẽ...

    -HN, 16/3, qua HĐ, mưa trên phố bay xa...-
    Như con thuyền vẫn lênh đênh,
    Nổi trôi sóng nước mênh mênh chân trời
    Lạc trên hòn đảo đơn côi,
    Tìm hoài chẳng thấy một nơi để về
    Phải chẳng khi nắng chiều về
    Là khi chới với bốn bề loay hoay?
    Đêm nên mơ mộng vút bay
    Biết đâu tay nắm bàn tay nhẹ nhàng...
    Có nhiều chuyện chưa tỏ,
    Giờ đã chẳng kịp thông.
    Có nhiều điều muốn ngỏ,
    Lại chỉ để nhớ mong.

    Một lần và mãi mãi,
    Như vòng lặp xa xôi.
    Chuyện xưa nay tình ái,
    Vẻn vẹn có mỗi tôi.

    Chắc là duyên không đến,
    Hoặc do mình ẩm ương,
    Nên chẳng nhớ chẳng thương,
    Nên chẳng buồn chẳng tiếc.

    Dù giờ không thể đến,
    Vẫn sẽ đợi đón đưa.
    Dầu cho có nắng mưa,
    Sẽ luôn luôn khoảng cách :)

    -HN, Valentine. Chậm. Nhưng chắc vẫn tốt-
    Ngày trong xanh ánh nắng,
    Em mặc váy cô dâu
    Đẹp tinh khôi sắc trắng.
    Khăn voan thắt trên đầu.

    Anh trong bộ vest cưới,
    Sang trọng đầy hào hoa,
    Chân bóng loáng giày da,
    Bước đi trong kiêu hãnh.

    Em đứng đó đợi anh,
    Cùng bước vào hôn lễ.
    Cô dâu và chú rể
    Hôn say đắm mặn nồng.

    Ngập trong sắc tình hồng,
    Là trẻ trung xanh lá,
    Cỗ bàn chẳng để không,
    Đủ người thân, bằng hữu.

    Tàn tiệc trong ly rượu,
    Xe đưa đón chúng ta,
    Đến bờ biển xa xa,
    Ngắm hoàng hôn rực rỡ.

    Anh thì thào với vợ,
    "Anh sẽ mãi bên em,
    Mình sẽ đón nắng lên
    Cùng về khi nắng tắt"

    Rồi chẳng lâu, lắt nhắt
    Mây, Gió đến bên đời.
    Tô màu nhiều sắc tươi
    Cho tình yêu thắm mãi...

    - HN, 12/1, xàm nửa đêm -
    Thời gian trôi nhanh lắm
    Chẳng níu đợi một ai,
    Chỉ có mưa có nắng
    Và những sáng sớm mai.

    Ngày hôm qua đâu mất,
    Tìm lại chẳng còn đâu,
    Chỉ còn những ngày sau,
    Ngoái tìm hình đã cũ.

    Loanh quanh chờ giấc ngủ
    Ngẫm lại đã quá nhanh,
    Ngày nào mới xuân xanh,
    Mà giờ đây hạ nắng.

    Rồi nhanh qua lối vắng,
    Thu chớm chạm tóc xanh.
    Rồi có chút nắng hanh,
    Đông về, vòng khép kín.

    Hai chục năm chẵn lẻ,
    Đã biết được mấy đâu,
    Phải chăng thu bắt đầu,
    Khi hè còn bỏng cháy ?

    -HN, sau một chuỗi ngày dài. Bỗng nhiên thơ thẩn...-
    Hôm nay là Tết cô thầy,
    Em xin được chúc mừng ngày tri ân.
    Thầy cô sớm tối ân cần,
    Dạy em kiến thức xa gần đó đây.
    Dạy em cái đẹp điều hay,
    Để mai sau sẽ dựng xây giúp đời.
    Thầy cô vui tính, hay cười,
    Ôi thật gần gũi như người nhà luôn.
    Thầy cô lo nghĩ sớm hôm,
    Soạn bài dạy dỗ đàn con nên người.
    Chúc thầy cô mãi vui tươi,
    Sức khỏe mạnh mẽ, trồng người trăm năm :D

    -HN, 19/11, chào ngày 20, mai đọc-
    Thiên thu có mấy ngàn năm?
    Đời người được có mấy trăm tuổi đời?
    Kiếp nay tha thiết yêu người,
    Kiếp sau liệu có vẹn mười sắc son?
    Thế gian này bé cỏn con,
    Ái tình duyên nợ tựa non ngút ngàn.
    Nếu ta có cả giang san,
    Cũng xin đánh đổi cùng nàng ấm êm...

    -HN, ngày mưa. Cảm hứng tới từ 1 ask shoutout...-
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom