KhôngPhảiKid

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Năm sớm mong manh mối duyên lành,
    Nét buồn trong ánh mắt long lanh.
    Lữ khách bỗng rơi theo dòng nước,
    Lạc trong nghìn bước chỉ mỗi anh...
    - Một ngày xưa cũ vô tình tìm lại những con chữ tưởng quên -
    Duyên đến duyên đi, ấy bình thường.
    Người đến người đi, dẫu có thương.
    Đã là duyên số, làm sao tránh,
    Vậy thôi làm lá sưởi ánh dương...
    - Một ngày xưa cũ vô tình tìm lại những con chữ tưởng quên -
    Có những đêm đông mưa về bên cửa sổ
    Thả giọt mưa cuốn theo cả niềm vui
    Có những đêm thức trắng cùng khói bụi
    Nhấp ngụm cà phê để nghe lòng bão tố
    Mưa vẫn rơi trút nước ngoài khe cửa
    Đợi chờ chi những nhung nhớ xa xôi
    "Nếu bây giờ được dầm mưa thật thích nhỉ?
    Chẳng ngại mưa, ngại ốm, chẳng cần ô"
    Có những đêm mưa lạnh buồn tê tái
    Thoáng giật mình về đồi núi nhấp nhô
    Về những cung đường luôn quanh co uốn lượn
    Về những niềm thương hãy còn mãi đong đầy
    Đêm lại mưa, mưa rào như mùa hạ
    Ngỡ là đông phải buốt giá lắm chăng
    Biết là mưa, rồi trời lại sẽ sáng
    Nhưng đông à, xuân đã ghé sang ngang?
    - HN, 25/1/2020 -
    rời xanh có ánh nắng vàng,
    Có làn mây trắng dịu dàng lướt qua.
    Cỏ xanh cùng với bướm hoa,
    Dập dịu trong gió thướt tha lưng trời.
    Xuân sang đẹp những đôi mươi,
    Má đào hồng phớt tô đời ấp e.
    Lưng ong thon thả khéo che
    Xuân cho nhựa sống tràn trề bưởi cam.
    Bầu trời tươi sắc xanh lam,
    Có làn mây trắng nhuộm vàng nắng xuân.
    - HN, 29/1/2020 -
    Nếu có thể làm được điều gì đó
    Anh sẽ ngay lập tức đến bên em
    Sẽ giữ em dẫu cho có ngày đêm
    Chở che cho người anh thương yêu nhất

    Dù mai đây giữa ngược xuôi tất bật
    Em cũng đừng buông lỏng đôi bàn tay
    Luôn có anh mãi mãi ở sau này
    Không để em một mình đâu! Anh hứa!

    Mình bây giờ xa nhau bao cách trở
    Anh bất lực chẳng có một cái ôm
    Chỉ ở đây dằn vặt và nhớ mong
    Em yêu à, hứa anh bình yên nhé

    -HN, ở xa em, chẳng thể làm được gì giúp em. Anh lo cho em lắm người yêu à ... -
    Em hãy về, về sông Lục núi Huyền
    Nơi có mây, có suối nước bao quanh
    Có chàng trai trao em hết lòng thành
    Sẽ cho em một cuộc đời êm ấm

    Em hãy về, về Lục Nam yêu dấu
    Anh sẽ đi xây dựng những miền xa
    Sẽ ở nơi còn hoang vu xứ lạ
    Sẽ chờ em, chờ em đến lúc già

    -HN, Những Nội Tâm Tranh Đấu, hy vọng anh sẽ không phải gửi bài này đến em. Anh xin lỗi...-
    Em có hay thu đã về rồi đấy
    Giọt nắng vàng khẽ đậu dưới hàng cây
    Em có nghe tiếng chim ca hò hẹn
    Trong khu vườn lồng lộng gió hương bay

    Này em ơi liệu rằng em có hay
    Mùa thu về cho anh từng nỗi nhớ
    Về những ngày tình yêu vừa chớm nở
    Những chuyến xe lấp lánh bóng đi về

    Nhớ những đêm thức trắng nóng như hè
    Nghĩ đến em anh thêm nhiều phấn đấu
    Anh đã mơ về đoạn kết có hậu
    Bước cùng em trong lời ước hẹn thề

    Anh yêu em cũng như lòng yêu hóa
    Luôn thú vị rực cháy lửa đam mê
    Là tình yêu luôn lung linh màu sắc
    Gửi tới em trong ánh nắng thu về
    Có đôi khi bản thân nó thấy mình trống trải đến lạ , cái cảm giác mơ hồ chồng chất lên nhau tựa như làn sóng xa vời và vô định. Đã tự bao giờ khi nhìn qua những sâu sắc của cuộc sống, Bạch Dương chọn cách hời hợt để quên hết mọi cảm xúc của chính mình, và rồi từ đó, nó lại rôm rả trong mọi cuộc vui không lo âu ngày tháng.
    Có bao người biết được Bạch Dương nghĩ gì ngoài cá tính nóng nảy và nông nổi, có bao giờ người ta chịu hiểu cách duy nhất mà Bạch Dương có thể làm để quên đi sầu lo, là những hành động ngây ngô, ngu ngốc. Đừng lầm tưởng rằng nó im lặng mỉm cười, là nó sẽ quên đi mọi sự và cứ thế mà tiếp tục tổn thương. Chỉ là nó đang cố giấu một phần nỗi đau tâm hồn vào nụ cười, để bên cạnh nó - những người yêu thương không phải ưu phiền.
    Thật dễ để nhìn thấy một Bạch Dương cười nói, vui tươi. Nhưng cũng quá khó để trông ra một Bạch Dương thấu cảm - cô đơn - tuyệt vọng. Bởi hơn ai hết, nó biết bản thân mình phải mạnh mẽ, phải là một cây cột vững chắc để mọi người xung quanh có thể dựa vào. Thời gian trôi qua, những giấc ngủ của nó bao giờ cũng đầy lo âu và trăn trở, nó không thể buông tay. Kì lạ. Dù bản thân đã mỏi nhừ trong nhịp đập của vực thẳm..
    Mọi sự xúc phạm, khổ đau, thất bại. Mọi sự sỉ nhục, dè bỉu, miệt thị. Bạch Dương đều trực tiếp chuyển hóa vào trái tim, nó muốn dòng máu nóng tôi luyện đi cái chất độc tàn ác. Chất độc của mọi chuyện, mọi người trên đời, và rồi như dĩ nhiên nó bất tử, nó bất tử không biết buồn là gì ! Nhưng ai biết chăng ? Khi trải qua nỗi đau tôi luyện, nó đã nuốt ngược nước mắt và dãy dụa với cửa chết của tâm hồn. Còn có thể bao lâu, Bạch Dương ơi ! Mày chịu được bao lâu nữa đây...

    -st-
    Ve vẻ vè ve,
    Nghe vè hóa chất
    Nào là nước cất,
    Nào là lọ chai,
    Về C-H-2
    Tha hồ thực nghiệm.
    Còn trong công nghiệp
    Sản xuất ra sao
    Bạn ơi hãy vào
    C-H-1 nhé.
    Nếu thích màu mè,
    Đã có ngành in,
    Duy nhất trường mình,
    Đào tạo phía Bắc.
    Mã ngành được nhắc
    Là C-H-3.
    Chất lượng vươn xa
    Theo chuẩn nước Úc
    C-HE-mười một
    Chương trình Tiên tiến,
    Rồi cả tài năng.
    Chẳng phải băn khoăn
    Còn nhiều
    Việc trong thực tế
    Rất là nhiều luôn,
    Vinfast, Samsung,...
    Vẫn hay tìm đến,
    Vật liệu, sắt thép,
    Phân bón, mạ, sơn,
    Rồi tới môi trường,
    Thuốc thang, mọi thứ !
    Chần chừ gì nữa,
    Về với chúng tôi,
    Cùng dựng xây đời
    Từ điều nhỏ nhất <3
    Nếu còn lấn cấn
    Chủ nhật - C2
    Tư vấn ngày mai,
    Tương lai ngời sáng <3 <3
    Lô nhô ống khói vươn tay,
    Khói hòa mây trắng thở ngày thở đêm.
    Tháp, bể, đường ống đan xen,
    Đoàn xe xuôi ngược bon chen đất trời.
    Ánh kim vàng chóe mắt người
    Dựng xây đất nước rạng ngời tiến lên
    - HN, 13/4, vẻ đẹp của 1 nhà máy công nghiệp. GPP Dinh Cố, Vũng Tàu -
    56985489-2686956557987925-2469820685866762240-o.jpg
    "...Kia Vịnh Trăng Khuyết lưu giọt lệ,
    Đây đường tơ lụa dần lãng quên ...
    Là lòng ai vẫn còn lưu luyến,
    Để rồi đơn chiếc lẻ bóng đêm
    Yêu anh, em ước nhiều hơn thế
    Để lúc đêm về khóc nhiều thêm.
    Chút tình đọng lại lần sau cuối
    Có thể sẽ dần lại biến tan...
    Là tình ái ai kiên cường quá,
    Hoá thành cơn lũ vượt trường giang
    Chỉ một lần thôi được nhớ đến
    Đã đủ hơi ấm sưởi giá băng
    Long lanh từng giọt mưa vai áo
    Dệt đôi cánh nhỏ hướng về anh."

    - HN, 20/3, chán nản. Lạc lõng nơi Vịnh Trăng Khuyết...-
    Ngồi bên khung cửa sổ,
    Ngó ra ngoài mưa rơi.
    Giọt nào trên khung cửa,
    Thành dòng nước lặng trôi.

    Mưa về cùng theo gió,
    Làm lạnh ngắt bàn tay.
    Đường dài phất mưa bay
    Như càng thêm lắt léo.

    Mưa chỉ rơi tí tẹo,
    Chẳng đủ ướt áo ai.
    Không biết được ngày mai
    Mưa có nhoè mi mắt?

    Trời mưa xuân lất phất
    Rồi trời sẽ tạnh mau.
    Dòng người bước qua nhau
    Trên phố đông lặng lẽ...

    -HN, 16/3, qua HĐ, mưa trên phố bay xa...-
    Như con thuyền vẫn lênh đênh,
    Nổi trôi sóng nước mênh mênh chân trời
    Lạc trên hòn đảo đơn côi,
    Tìm hoài chẳng thấy một nơi để về
    Phải chẳng khi nắng chiều về
    Là khi chới với bốn bề loay hoay?
    Đêm nên mơ mộng vút bay
    Biết đâu tay nắm bàn tay nhẹ nhàng...
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top