Yoshida
Tương tác
8.215

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • “Who am I to judge your actions, Master Vincent. Especially after you saved me. Even though I wanted to escape and tried… somewhere I realised that it was impossible. I didn’t know if I was going to rot in the dungeon, without anyone knowing where I went.”

    Halfway through her escape, Eve had started to lose all hope, and when the head guard caught her, she had believed that was her end.

    “I thought no one would come for me…” Eve whispered those words, and tears started to form in her eyes again. She took a deep breath before asking, “Did you come to the dungeon for some work?”

    Vincent stared at her. He then nodded, “Yes,” without admitting the fact that he had come to the dungeon for her, after discovering that she was the one who was blamed for Fowler’s case. He knew there were consequences for his actions, but at that time he was pissed.
    Yoshida
    Yoshida
    Hãy đọc i và quắn quéo chung với tui =))))
    Yoshida
    Yoshida
    Tạm dịch:
    "Tôi là ai mà dám phán xét hành động của cậu chứ, thưa cậu chủ Vincent. Nhất là khi cậu đã cứu tôi. Mặc dù tôi muốn trốn thoát và đã thử... nhưng đâu đó, tôi vẫn nghĩ điều đó không thể thực hiện được. Tôi còn nghĩ, có khi tôi chết thối trong ngục cũng chẳng ai biết tôi ở đâu."

    Bỏ trốn được nửa đường, Eve đã cảm thấy tuyệt vọng, cho đến khi tên lính trưởng bắt được cô, cô chắc mẩm rằng mình xong đời rồi.

    "Tôi nghĩ sẽ không ai đến tìm mình đâu..." Eve thì thầm, nước mắt lại bắt đầu rơi. Cô hít một hơi thật sâu rồi hỏi. "Cậu đến ngục có việc gì sao?"

    Vincent nhìn cô, gật đầu: "Ừm.", anh không thừa nhận mình đến ngục là vì cô, sau khi phát hiện cô là người bị đổ tội oan trong vụ án của Fowler. Anh biết hành động của mình sẽ để lại nhiều hậu quả, nhưng không còn cách nào khác, thời khắc đó, anh rất tức giận.
    Ú à, đã làm năm thứ 5 mình tham gia Ksv rồi đó :)) Bất ngờ chưa :))
    Hellochikhoehok
    • Tim
    Reactions: Yoshida
    Yoshida
    Yoshida
    @shushi fan Chị cảm ơn em, em cũng nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Giờ chị cứ ho khẹc khẹc thôi, chỗ chị ai cũng bị vậy :((
    shushi fan
    shushi fan
    Mong chị mau khoẻ<3 trong nam có đợt nào rét như này chưa chị?:3
    Yoshida
    Yoshida
    @shushi fan Chị khỏe rồi nè, cảm ơn em nhé.
    Theo chị thì năm nay lạnh hơn năm ngoái. Năm nay bạn bè chị bệnh nhiều hơn năm ngoái :)) Với lại ngày xưa nó cũng lạnh, nhưng kiểu nó không gắt thế này.
    Hồi xưa chị thích mùa này lắm, nó lạnh, nhưng dễ chịu. Còn giờ nó lạnh rùng mình, lạnh căm luôn í :)) Hay do chị có tuổi rồi nên sợ lạnh ta :))
    Điều ngoo ngôk nhất khi đkhp không phải là chọn nhầm gv dở, mà là xếp 2 môn chuyên ngành cùng một ngày.
    (Và với tui, điều ngoo ngôk hơn thế chính là đk học ca 1 - 6h30 sáng :))))))))
    Trên đời có 4 cái giàu:
    1. Giàu về tài chính (có tiền)
    2. Giàu về xã hội (có địa vị)
    3. Giàu về thời gian (tự do)
    4. Giàu về thể lực (khỏe mạnh)

    *Hãy cẩn trọng với những công việc trao cho bạn số 1 và 2, nhưng lại cướp đi 3 và 4.
    Hi gái iuuuuu
    • Tim
    Reactions: Yoshida
    Yoshida
    Yoshida
    @Gemini Malfoy Thời tiết kiểu này ở nhà quấn chăn ngủ ngon ha chị :)) Tính ra ở HN cũng lạnh xĩu :( Hết tuần này chị lại đi ùi
    Gemini Malfoy
    Gemini Malfoy
    Chúc mừng năm mới em iu ~ mong em có một năm mới an lành và tràn ngập hạnh phúc nha <3
    hết tuần này chị bắn khói đuýt đi học gòi :(
    Yoshida
    Yoshida
    @Gemini Malfoy Chúc chị năm mới vui vẻ, gặp nhiều may mắn ạ <3
    Hết tuần này em còn nghỉ 1 tuần nữa mới đi học hehe :))
    Tự nhiên mấy nay em thấy lạnh quá :)) Mà mọi người lại không thấy lạnh nhỉ :))
    Tết này em ở nhà quấn mền, ăn ngủ full time đúng nghĩa đen luôn :)) Tết chị có được lì xì hem :>
    Đi thi về bao nhiêu công chuyện đổ dồn, hôm nào rảnh mị sẽ kể lại câu chuyện đi thi bằng lái đi vào lịch sử cho cả nhà nghe :)) bao ly kỳ, bao hấp dẫn :))
    Con người mà, ai chẳng có vài ba vết sẹo...
    Không cần phải muộn phiền, chúng ta đẹp theo cách của chúng ta.
    Và những người có thể tìm thấy vẻ đẹp của chúng ta sau vết sẹo ấy mới là những người thật sự đáng trân trọng.

    Đừng buồn nhé, tôi ơi.
    Sẽ có những lúc, sự quan tâm của chúng ta là thứ dư thừa, trò cười trước mặt người khác.
    Trên trang "Bức thư của Hà Nội", mình đọc được những dòng này:

    [- Tớ thích cậu.
    - Tớ xin lỗi, tớ không nhận tình cảm này được...
    - Đâu, tớ chỉ muốn nói tớ thích cậu thôi.
    - Hả?
    - Tớ chỉ muốn thông báo với cậu là tớ thích cạu, cậu tuyệt vời lắm, chứ tớ có nói muốn làm người yêu cậu đâu...
    - ...
    - Như khi ai đó khen cậu xinh hay khen cậu tốt bụng í, tỏ tình cũng giống như vậy thôi. Tớ muốn cậu biết cậu ở trong mắt người khác tuyệt vời như thế nào...
    - Tớ cảm ơn nhé.
    - Ừ đúng rồi đấy, việc cậu cần làm chính là cảm ơn thôi. Đừng xin lỗi, đừng áy náy gì cả.]
    Yoshida
    Yoshida
    Thì ra cũng có những bạn vì không thể nhận một tình cảm mà thấy áy náy giống như mình...
    Phỏng vấn thì rớt.
    Việc đang làm cũng bay luôn.
    :)
    Thôi thì, còn thở còn gỡ vậy.
    Hong hiểu sao bị sợ hai chữ "phỏng vấn" í :(( Cứ sợ bị rớt huhu :((
    Yoshida
    Yoshida
    Mới vô câu đầu tiên là biết rớt rùi á :)) Chị phỏng vấn trả lời nhẹ nhàng nhưng mà hiểu 99.999999% là rớt rùi :))
    Yoshida
    Yoshida
    Rồi có mail thông báo rớt thiệt luôn :))
    Tích góp được mấy năm nay, cuối cùng cũng thực hiện được 1 giấc mơ nho nhỏ khi bé.
    Con biết bố mẹ không vui, nhưng mà... con cũng không muốn thất hứa với bản thân mình.

    Cảm ơn bố mẹ đã nhận, con rất vui.

    P/s: Vậy là phải làm lại từ đầu rồi :))
    Chúc cậu sinh nhật vui vẻ ^^ có lẽ đối với cậu, tớ đã là chuyện của quá khứ, là một người bạn mơ hồ... ừm, thời gian đã nhấn chìm tình bạn của chúng ta một cách nhẹ nhàng như thế.

    Nhưng dẫu sao, vẫn chúc cậu sinh nhật vui vẻ.
    Bởi tớ thật sự muốn cậu vui, muốn cậu lạc quan, dễ mến như cô bé năm nào.

    Có lẽ cậu không biết, nhưng những ký ức mong manh vụn vặt ấy, những tiếng câu nói bâng quơ, những tiếng cười đùa "vô tri" ấy là một phần động lực để bản thân tớ cố gắng hơn từng ngày...

    Chúng ta cách biệt nhau, từ khoảng cách địa lý, từ học thức, từ đam mê, đến cả địa vị, ngoại hình. Nhưng chúng ta có một điểm chung, điểm chung duy nhất: Chúng ta từng là bạn, là bạn thân...

    Cảm ơn cậu vì đã sinh ra.
    Cảm ơn cậu vì đã sống và học tập tại ngôi trường đó.
    Cảm ơn cậu vì đã chọn tớ làm bạn.
    Cảm ơn cậu vì những món quà.
    Cảm ơn cậu vì trở nên một phần ký ức tươi đẹp của tuổi thơ tớ.

    Chúc cậu tuổi mới bình an và thành công ❤️
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom