Ran Mori_2000

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Khế Xanh muội ngủ ngon nhé ! <3<3<3
    • Thích
    Reactions: Ran Mori_2000
    Ran Mori_2000
    Ran Mori_2000
    Ừm, bị ăn mắng muội nghe rồi, nó... kinh khủng lắm >.<. Lời nói là con dao 2 lưỡi, đâm vào trái tim là gây tổn thương nhiều lắm. Vậy nên cần cẩn thận lời nói của mình
    shingin
    shingin
    Ừ, thôi tỷ đi hóng mát đây , muội ngủ ngon nhé , chúc sớm :x
    Ran Mori_2000
    Ran Mori_2000
    Vâng pp tỷ :x
    Khi cô lên cấp 2 bố cô ra nước ngoài, gia đình bắt đầu lộn xộn lên. Thím và mẹ cãi nhau gây bất đồng trong nhà khiến cô bé buồn lắm. Cô bé ko biết nên tin ai, bênh vực ai vì người này nói thì người kia lại bảo ko phải, cô cực kì đau đầu. Cũng chính vì ko ai chịu nhường ai, ko biết ai nói thật ai nói dối nên cô bé mới có ước mơ làm luật sư để có thể điều tra rõ mọi việc và bảo vệ cho người tốt, kẻ yếu đuối. Lại nói về ước mơ... ban đầu thiên thần ấy thích làm ca sĩ cơ. Nhưng vì cô bé ấy bị ho 1 thời gian dài nên ko thể nào còn chất giọng ban đầu nữa. Hát cũng ko còn tốt, và có 1 chuyện nữa mà cô ko thể nói với ai. Lớn lên thêm chút nữa, cô nhận ra bố mẹ ko còn quan tâm, yêu thương cô như trước. Ban đầu cô cảm thấy buồn lắm vì tất nhiên mà đứa trẻ nào thấy bố mẹ ko yêu thương mình nữa chả buồn. Nhưng cô bé ấy đã suy nghĩ lại, chắc là do mình lớn rồi phải tự lập, bố mẹ ko quan tâm nữa cũng chỉ để mình trưởng thành hơn thôi. Suy nghĩ của cô bé, ko phải... ở bất cứ đứa trẻ nào cũng có. Một suy nghĩ rất thực tế và biết cảm thông... nhưng ngay sau đó cô bé đã biết chắc chắn rằng bố mẹ thực sự ko còn quan tâm đến cô nữa. Mẹ thì lucs nào cũng mắng mỏ, thậm chí là những chuyện rất vớ vẩn. Cô lúc đó cảm thấy uất ức lắm, cô ko làm gì sai cả mẹ ko cho cô giải thích. Và cô bắt đầu mệt mỏi với việc suốt ngày phải giải thích, cô ko muốn nói nữa mẹ muốn hiểu ra sao thì hiểu. Cô bé mặc kệ tất cả, cho dù hiểu làm giữa 2 mẹ con ngày càng lớn. Từ đó cô gái bé nhỏ ấy cũng its nói hơn, trầm mặc hơn, suy nghĩ thấu đáo hơn. Rồi sau đó cô gặp vài người quen biết trên mạng. Lúc đầu cô vui lắm khi họ hỏi han ân cần, quan tâm cô kiến cô cảm thấy ấm áp, hạnh phúc. Cô đã nghĩ mình có thể chia sẻ cho họ, những nỗi buồn niềm vui. Nhưng... cô đã sai, sai trầm trọng họ... chỉ là những người bạn trên mạng thôi làm sao có thể quan tâm 1 kẻ xa lạ ko quen biết như cô. Lúc cô biết được điều đó cô đau... đau lắm vì ngoài đời cô cũng đâu có nhiều bạn bè. Và thậm chí cô còn chẳng có người bạn thân. Họ chơi với cô chỉ để lợi dụng, hoặc thay thế 1 người nào đó rồi sau 1 thời gian họ lập tức cho cô ra rìa ngay. Cô đã rất sốc khi biết điều đó, và còn đau lòng hơn khi cô quá tin tưởng vào những người bạn trên mạng. Cô tin rằng họ qua tâm thật sự đến cô ư??? Sai rồi, chẳng qua cô chỉ là 1 đứa bams đuôi thôi, khiến người ta mệt mỏi vaf thêm chán ghét cô. Vậy cô cố níu giữ mối qua hệ đó làm gì??? Và nước mắt thiên thần lại rơi... rơi mãi... Mặc dù thiên thần ấy ko bao giờ khóc trước mặt người khác nhưng khi ở 1 mình thiên thần yếu đuối lắm, ko mạnh mẽ như người ta nhìn thấy đâu... Khi gặp mọi người thiên thần luôn mỉm cười, nhưng có ai biết đâu là nụ cười thật của cô. Cô cười nhưng trong lòng đang raát đau đớn. Cô có thể cười buồn, cười gượng, cười đểu, cười... 1 cách vô hồn nhưng cười 1 cách thực sự thì chưa bao giờ cô cười. Cô ôm hét tất cả mọi nỗi đau mình phải gánh chịu, đôi lúc cô cũng cần có người để chia sẻ lắm. Nhưng... xung quanh cô đâu có ai, toàn là 1 ko gian lạnh lẽo đến đáng sợ. Có người cũng kéo cô ra khỏi ko gian đó nhưng sau đó lại buông tay ngay. Và từ đó cô đã rút ra bài học cho mình...
    Một cô bé... với tuổi thơ rất đẹp đẽ. Cô rất hạnh phúc, luôn vui vẻ, vâng lời, lễ phép. Cô... như 1 thiên thần vậy. Một thiên thần ko biết đến buồn đau, vô tư, hồn nhiên. Cô ko biết cô có phải là thiên thần ko nữa, vì thiên thần luôn mang lại niềm vui cho mọi người mà. Nhưng cô bé nghĩ ai sinh ra cũng đều là thiên thần cả, ko mang đến nhiều niềm vui cho mọi người nhưng cũng mang hạnh phúc đến cho boó mẹ mình. Nhưng tuổi thơ của cô bé đã kết thúc từ khi cô học hết lớp 5. Một chuyện kinh hoàng đã xaỷ đến với cô bé mà khiến cho cô bé đã thay đổi hoàn toàn....
    Tình hình là mình đã quay trở lại ngày xưa. Lạc lõng... bơ vơ... ko sao sắp thi rồi như thế này cũng tốt. Để sau khi thi xong xem tình hình có cải thiện hơn ko, haiz! Ko cải thiện thêm chút ít thì thôi, bơ vơ 1 mình nó quen rồi *cười*. Với lại mình vẫn còn 1 vài người bạn nữa mà :v :v *mặc dù chả biết họ có quan tâm đến mình ko, có coi mình là bạn ko nữa* *cười khổ* ^^
    donna kotoba ni kaete kimi ni tsutaerareru darou
    arekara ikutsumo no kisetsu ga
    toorisugita keredo itsumo soba de waratteru
    watashi nimo ienai koto ga mada hitotsu dake aru
    Secret of my heart utagattemo nai ne
    itsu datte sukoshi no mirai ga areba
    shinjitsu wa te ni irerareru hazu
    I can't say mou sukoshi dake
    I'm waiting for a chance

    konna odayaka na toki motto tsunagatteitai
    subete o miseru no ga kowakute
    sukoshi hanarete aruku kimi no yokogao ga nazeka
    kowaresou de mamoritai motto chikazukitai yo

    Secret of my heart wakattekureru yo ne
    dare datte nigetai toki mo aru kedo
    soredake ja nanimo hajimaranai
    I can't say kitto kanarazu
    I'm calling for a chance

    Can I tell the truth?sonokotoba iezu karamawari suru kuchibiru ni
    Feel in my heart kakusenai kore ijou
    'Cause I love you

    I will be with you
    Wherever you are
    Can you feel my heart?
    Can you feel my heart?

    Can't you see, you're my dream ushinaitakunai yo
    taisetsu na kimi to sugosu kono jikan
    akirameru kurai nara shinjite
    I just wanna say mou mayowanai

    Can't you see, you're my dream donna tsukurimono mo
    kantan ni kowareteshimau hi ga kuru
    dakedo mata itsumademo kawaranai
    Secret of my heart Our future is forever


    Nếu em có thể thay đổi những lời đã nói với anh, anh có cho rằng chúng có thể thấu tới anh?
    Từ khi ấy, hàng ngàn lí do bị lờ đi
    Nhưng ngay cả khi em luôn mỉm cười với anh
    Vẫn có những điều em không thể nói ra

    Bí mật trong trái tim em, không chút ngờ vực
    Nếu nắm bắt được chút gì đó của ngày mai
    Thì sự thật ta vẫn nên giữ lấy
    Em không thể nói, thêm chút nào nữa
    Em đang chờ đợi một cơ hội

    Khoảng thời gian yên bình này, em muốn lại gần một chút
    Em sợ phải cho anh thấy tâm hồn này
    Trong chốc lát, em ra đi khỏi anh, nhưng sao thế này, khuôn mặt anh như muốn tan vỡ? Em muốn che chở cho anh, em muốn được ở gần bên anh

    Bí mật trong trái tim em, anh hiểu mà, đúng không?
    Mọi người ai cũng cảm thấy muốn trốn chạy cái gì đó
    Nhưng nếu đó là tất mả ta làm, thì chẳng thể bắt đầu được gì
    Em không thể nói gì, nhưng chắc chắn rằng, tuyệt đối
    Em đang trông chờ một cơ hội

    Em có thể nói thật không?
    Những điều em không thể nói cứ lơ lửng trên môi em
    Con tim em mách bảo rằng, không thể trốn tránh thêm một chút nào nữa
    Vì em yêu anh...

    Em sẽ ở bên anh
    Bất cứ nơi nào anh tới
    Anh có cảm nhận được trái tim em?
    Anh có cảm nhận được trái tim em?

    Anh có biết anh là giấc mơ của em? Em không thể chịu đựng để đánh mất giây phút quý báu có em và anh
    Khi anh cảm thấy sẵn sàng bỏ cuộc, hãy tin em đi
    Em chỉ muốn nói rằng, em sẽ không đánh mất anh thêm lần nào nữa đâu

    Anh có biết anh là giấc mơ của em? Sẽ có một ngày khi mà mọi điều gian dối dễ dàng biến mất
    Và đúng vậy đấy, mọi chuyện sẽ không hề đổi thay
    Bí mật trong trái tim em, tương lai ta là mãi mãi
    1_9.jpg

    Tặng muội nè!!!! Tối ngủ ngon nha muội <3
    con mèo nhà mình, xấu ko gì có thể tả được >.<. Tại sao mẹ lại chọn con mèo xấu vậy???? Hơ, mới đầu mang về, ko đeo kính:-B, nhìn bộ lông trông rõ đẹp :x. Đến lúc đeo kiếng vào thì...... >.<, ko ngờ nó lại phũ phàng đến vậy:((. Mặt thì lem nha lem nhem, mắt thì lồi ra:-SS, gầy còm:|, đuôi thì ngắn tũn >.<. Đã gầy rồi thì phải ăn nhiều vào cho mập lên trông nó mới xinh :x, thế mà cho thức ăn lại để mèo nhà hàng xóm ăn mất:((. Ta mà bắt được con mèo đó:KSV@07::KSV@07:, mi sẽ ko yên đâu, dám ăn thức ăn của mèo nhà ta à:KSV@07::KSV@07:. Đã béo như con heo rồi lại còn ăn thức ăn của mèo nhà khác à:KSV@07:, mi ko yên với ta đâu:KSV@07::KSV@07:. Nhớ đấy con mèo kiaaaaaaaaa:KSV@07:
    Tại sao???? Tại sao chứ??? Tại sao mọi ngưới cứ dần dần rời xa mình mà ko cho biết lí do??? Để khiến mình cảm thấy cô đơn và lạc lõng vô cùng. Mình sợ cái cảm giác này lắm rồi, ko muốn nó đến với mình. Người ta quả nói rất đúng "ghét của nào trời trao của ấy", mình càng ghét cái cảm giác đó bao nhiêu thì nó càng đến nhiều hơn. Có phải vì vậy mà mình trở nên ích kỉ??? Muốn níu giữ tất cả mọi thứ, ko muốn cho ai hết?? Có phải vì vậy mà mình càng khó có thể trở lại con người như xưa??? Có phải vì vậy mà mình sống trầm lặng hơn nội tâm hơn?? Ai có thể trả lời cho mình ko??? Đôi lúc cảm thấy cần có 1 bờ vai để tựa lắm, 1 người để chia sẻ, an ủi mình lắm. Nhưng... trớ trêu thay điều đó lại ko thể trở thành hiện thực được. Vậy thì mình sẽ cố gắng làm quen với cảm giác này, mình sẽ mạnh mẽ hơn, tự vượt qua những nỗi đau mà ko cần người khác giúp. Như vậy có tốt hơn ko???
    Sao ai cũng nói mình phải mở lòng là sao :KSV@16:, mình có làm gì đâu. Chỉ muốn chắc chắc rằng mọi người xung quanh mình đều ko phải là đểu giả, dối trá thôi. Trước khi mở lòng với 1 người muốn điều tra rõ, biết con người thật của người đó ra sao cũng là sai ư :((. Mọi người kêu mình khép kín, nhưng thực sự thì mình chỉ muốn an toàn thôi mà, có sai đâu nhỉ????
    hôm nay cả lớp cãi nhau om tí tỏi xem ai đẹp hơn=)). Mình và Nhi, Mai bảo Hakuba đẹp trai nhất. Con Hoàng Anh thì kêu Shinichi đẹp trai nhất. Oanh bảo Hattori đẹp trai nhất. Hà thì kêu Kid đẹp trai nhất=))=)). Tình hình là fan anh Hakuba đông hơn. Quá chuẩn, anh ấy đẹp trai thế cơ mà:KSV@12::KSV@12:. Thế mà bọn nó Hakuba kiêu:KSV@07::KSV@07:. Anh ấy đâu có kiêu chỉ lạnh lùng thôi:KSV@12::KSV@12:
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom