Ran Mori_2000

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Thực sự là tôi ko đáng để mọi người mở mồm sao?? Nói chuyện vs nhau cũng ko được chắc. Mà phải trả lời 1 cách đầy miễn cưỡng, hoặc ko thì lờ đi, coi như ko khí luôn. Vậy thì tôi sẽ biến mất như ko khí cho mọi người vui lòng, như vậy ĐƯỢC CHƯA??? Cứ cố gắng làm mọi điều để mọi người có thể chấp nhận tôi, nhưng càng làm thì càng cách xa nhỉ? Tôi sẽ đi, đi xa, biến mất như từng tồn tại, xin lỗi vì làm tốn thời gian của mọi người, tôi sẽ ko xuất hiện nữa. Vì vậy cũng ko mong ai bước vào cuộc đời tôi lần nào nữa. Niềm tin ư??? Đã đánh mất từ lâu rồi, vì vậy đừng có cố, trái tim này nó đã nát rồi ko lành lại đâu... Bạn bè ư?? Tình thương ư?? Sự quan tâm, lo lắng, tình bạn ư??? Dối trá, tất cả đều là giả dối, tôi ko tin ko tin thêm 1 lần nào nữa đâu. Có khi ở 1 mình lại hay. Cái cuộc sống này thật là mệt mỏi, nhưng chắc mình sẽ đứng vững... Đúng ko???
    *đập đầu vào bàn* tại sao ta ko vẽ được Shinichi mà lại vẽ được Conan, trời ơi, ko vẽ được Shinichi thì làm sao bây giờ, đã hứa vs con bạn rồi. Haiz! Hay ta vẽ Ran giả nó vậy, vẽ Ran dễ hơn, rồi sau đó vẽ thử Hakuba, trời ơi tại sao lúc đầu đăng lên face làm chi..
    XỬ NỮ VÀ NỤ CƯỜI.

    Lắm lúc cũng thật trớ trêu thay, rằng em dù không có vẻ ngoài hào nhoáng và quyến rũ, tôi vẫn bị hấp lực của nụ cười em thu hút.

    Xử Nữ em cười. Thậm chí cười nhiều là đằng khác. Nhưng nụ cười ấy của em sao lại quá xa xôi. Nó ẩn giấu những cảm xúc khác lạ. Người ta vui, người ta cười. Còn em, em giận, em cũng cười, em khinh thường, ngoài mặt em vẫn cứ tươi. Lúc ấy, nụ cười của em không phải để truyền niềm vui, mà nụ cười ấy là nụ cười thâm sâu khó lường, để đối phương cứ thắc mắc lo lắng.

    Em à, em biết không, nụ cười là để kết nối mọi người với nhau. Nhưng với những nụ cười của em, tôi chỉ thấy nó dựng lên khoảng cách. Như lúc em buồn, em vẫn cười nhẹ “Chẳng có gì đâu”. Người tinh tế có thể thấy dù em cười nhưng mắt em không thế. Nhưng phần lớn, lại bỏ qua chỉ vì cái cười của em. Em có nhiều mặt nạ, và nụ cười cũng là một thứ như thế. Để bảo vệ trái tim em khỏi bị ai bước vào.

    Nhưng khi em có thể nở nụ cười chân thật với mọi người, đó là lúc tôi thấy mình yêu. Nụ cười ấy, trong sáng quá, đáng yêu quá. Vốn biết ai cười lên cũng sẽ đẹp cả thôi, nhưng thật sự, khi em cười, Xử Nữ em là người đẹp nhất. Em không phải mặt trời, nên nụ cười của em dịu dàng, thanh khiết. Xử Nữ dành những điều chân thật nhất, kể cả nụ cười, cho người mình yêu và người biết hiểu em.

    Tôi nghĩ rằng, rồi sẽ đến một ngày, có ai đó cũng sẽ bị em thu hút bởi nụ cười, và thật tâm đánh đổi mọi thứ cho một nụ cười thật lòng của em. Em ơi, hãy cười lên, cho một ngày nắng vẫn còn lấp lánh.
    oa! Đúng quá, nụ cười của mình là thế này đây :x, dạo này cảm thấy mình giống Xử nữ hơn :p
    sao bố ko chỉnh sửa ảnh, để con đen thế này :KSV@16: :KSV@15:
    10363911-412539985555505-2862296622679848686-n.jpg

    10415608-412549842221186-3488063628382058373-n.jpg

    cơ mà cái bàn đẹp đấy :x :x, khi nào bố về cho con mấy cái ảnh nha :x
    Làm mọi điều

    Nhưng chợt nhận ra

    Tất cả chỉ là NGỘ NHẬN

    Nụ cười ấy không dành cho tôi

    Ánh mắt ấy đang nhìn về hướng khác

    Và bàn tay ấy đang nắm lấy tay ai đó, không phải tôi...

    Xin lỗi nhé..

    Vì đã làm phiền một người

    Xin lỗi nhé..

    Vì đã chiếm nhiều thời gian của người

    Cứ ngỡ.. NỤ CƯỜI ấy dành cho mình

    Cứ ngỡ.. ÁNH MẮT ấy dành cho mình

    Cứ ngỡ.. BÀN TAY ấy dành cho mình

    Cứ ngỡ.. TÌNH CẢM ấy dành cho mình

    Nhưng...

    Chợt nhận ra

    ...TẤT CẢ CHỈ LÀ NGỘ NHẬN...
    XỬ NỮ VÀ NỖI ĐAU CỦA CHÍNH MÌNH. GÓC KHUẤT ẨN SÂU.

    Xử Nữ, đôi khi vô tâm với chính mình. Họ dửng dưng với cảm xúc của chính mình. Buông rơi cảm xúc, cho nó tự rơi mặc dù chính họ còn chẳng biết điểm dừng là đâu.

    Người khác lo cuống lên cho họ, họ vẫn cười nhạt đầy lạnh lẽo. Họ kệ, đau rồi sẽ lành, buồn rồi sẽ qua và nước mắt rồi cũng phải ngừng rơi. Họ tự bảo với mình những câu lạnh lùng như thế. Như thể, mọi thứ chẳng còn ý nghĩa với chính họ.
    Có đâu biết, đến như thế, là họ đã từng đau tới như nào. Con người đau sẽ khóc, buồn sẽ than thở, nhưng Xử Nữ, tới nỗi đau của chính mình còn thờ ơ vô cảm, vậy họ đã phải chai sạn đến mức nào?

    Có lẽ, một phần, họ biết, nếu họ quan tâm, nếu họ để tâm, họ sẽ bị lún sâu vào, nên họ cố thờ ơ, cố lạnh lùng. Nhưng có đâu biết, càng cố trốn tránh, nó càng ủ sâu, nó càng nhức mủ và cháy âm ỉ. Trong họ là những cảm xúc rối bời, là những xáo trộn không dừng không dừng, sự trống rỗng đến đáng sợ đang ngày một bủa vây, xoáy họ vào sự đơn độc tận cùng.

    Đôi khi, họ tự cào cấu nỗi đau của chính mình. Không thể phủ nhận, đã có những lúc, Xử Nữ tiêu cực hóa những cảm xúc của bản thân, tự phóng đại lên nỗi đau của mình. Hay suy nghĩ, suy nghĩ quá nhiều dẫn đến họ đến rối rắm và luẩn quẩn.

    Xử Nữ đôi khi khá ích kỉ. Họ chỉ nhìn thấy nỗi đau của mình mà quên mất rằng người khác cũng đang đau. Họ so sánh các nỗi đau mà không biết rằng, chẳng ai có thể so sánh chúng cả.

    Và họ tự khép mình, dò xét nghi ngờ người xung quanh, trách mắng vô cớ, lạnh lẽo vào một góc. Họ làm những người yêu thương họ cảm giác muốn chạm mà không thể chạm, muốn hiểu mà không thể hiểu, đến nỗi, đạt giới hạn giận dữ của đối phương, khi mà người yêu thương họ bỏ đi rồi, họ lại hụt hẫng, tự trách mình.

    Đôi khi cười khẩy khi người khác sợ hãi họ, người khác rời xa họ chỉ vì thấy họ quá khó gần. Họ hả hê khi cảm thấy người khác không thể chạm vào mình. Họ chai sạn bình thản với nỗi đau và sự thương cảm của người khác. Họ lạnh lùng với ai đó muốn quan tâm họ. Và họ khát khao người khác thấy họ mạnh mẽ, thấy họ bình thản với những nỗi đau thế nào, cứng cáp ra sao, nhưng có biết, chính sự khao khát ngu ngốc, sự tự lập đầy cứng nhắc cố chấp ấy, đã khiến cho Xử Nữ chỉ càng ngày càng tệ thêm?

    Lạc lối. Chìm đắm trong nỗi buồn của chính mình.

    Làm vậy, Xử Nữ thật sự có hạnh phúc? Hay đó phải chăng chính là nỗi đau đớn tận cùng, khi mà chính bản thân đã hết hy vọng, chính bản thân đã tự cảm thấy rằng, chẳng ai có thể hiểu nổi mình?
    Đơn độc tận cùng.

    Thật ra, Xử Nữ luôn khao khát lắm sự yêu thương, muốn chìa tay chạm tới sự quan tâm đầy ấm nóng, nhưng lại nhanh chóng rụt bàn tay ấy lại.
    Họ sợ, họ thiếu tin tưởng, họ ghét sự quan tâm giả tạo, và họ cảm giác mình đang yếu đuối và phải dựa vào ai đó để tồn tại.

    Tự bảo mình phải chia sẻ. Tự bảo mình phải bớt suy nghĩ. Tự bảo mình đừng dằn vặt mình như vậy. Cũng tự bảo mình đừng cười với nỗi đau của mình như thế nữa.
    Luôn luôn, tự dặn, tự nói, tự bảo mình đừng khờ ngốc như thế nữa, tin tưởng và chia sẻ đi. Nhưng, sâu trong Xử Nữ, đâu đó, luôn nhắc nhở, cần một sự an toàn để đừng tổn thương.
    quá là giống mình, muốn sửa nhưng mà ko được :(
    Cuộc đời này thật nguy hiểm, liệu mình có thể đặt được niềm tin vào 1 người ko?? Xung quanh toàn là những giả dối, có ai là thật lòng... Niềm tin đã bị đánh mất từ lúc nào ko hay... Muốn lấy lại cũng quá khó...
    Nhớ một người không nhớ mình

    Thương một người không thương mình

    Níu một người không thuộc về mình!

    Là mệt mỏi!

    Là đau khổ!

    Là vô vọng!

    Là ngu ngốc!

    Là ích kỉ!

    Biết thế!

    Nhưng lí trí không thắng nổi trái tim!

    Mệt mà không muốn bỏ!

    Đau mà không muốn buông!

    Vô vọng mà không thôi hi vọng...
    ức chế lắm rồi đấy nhá:Conan08::Conan08::Conan08:, đừng để ông gặp lại lần nữa nếu ko thì chúng m sẽ nhận lại hậu quả gấp đôi đấy. ShinAi hay ConanAi, bố *** thèm quan tâm nhá, miễn là đừng có lôi chị Ran vào rồi chửi om sòm lên. Chỉ đơn giản là Ran trong truyện ko thích ai khác ngoài Shin nên thông thường các fan Ran sẽ gần hết là fan ShinRan thôi. Thực chất chỉ cần chị Ran được hạnh phúc là vui lắm rồi, với lại đây cũng quý Ai nhá! Thế mà cứ lôi Ai với Ran ra mà war à, bố mà gặp lại là bố ko đứng ngoài xem nữa đâu, ức chế lắm:Conan08:. Nhưng trong truyện này cũng có phần lỗi là ở fan ShinRan gười ta đăng ảnh ConanAi thì tự dưng nhảy vô làm gì cho mệt xác. Túm lại từ lần sau mà gặp đứa nào chửi chị Ran nữa là ông ko tha đâu:Conan08:, tuy ta ít khi war nhưng cãi nhau cũng ko phải là tệ, nên nhớ đấy:KSV@07::KSV@07::KSV@07:
    p/s: lên face thiệt là ức chế, lên Ksv vui hơn:KSV@10::KSV@10::KSV@10:
    Sắp có war rồi, ngồi xem đê *lấy ghế*, hóng xem tình hình thế nào. Đăng có mỗi cái ảnh mà cũng chửi nhau -_-, mình thề là trên face noí chuyện rất khó chịu >_<
    Đau...
    Vì niềm tin của mình bị vứt bỏ...
    Buồn...
    Vì sự quan tâm lo lắng của mình là vô nghĩa...
    Khóc...
    Vì những lời nói quá tàn nhẫn của ai đó...
    MỆT MỎI và cuối cùng phải buông tay!!...
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom