tự dưng hôm nay nhạn ra một điều mới
những bài viết, cho dù có cảm xúc bao nhiêu, thì khi viết ra trong một cuộc thi để ganh đua, nó đã mất bớt đi cái sự hồn nhiên và ý nghĩa rồi
mình đã từn viết, viết như chưa từng bao giờ được nói nhiều đến thế
yêu quý đến mức mà có thể nhắc tới hàng ngày như hơi thở
bây giờ ngồi lại để mà viết một bài cảm nhận dường như là quá khó
cảm xúc ko còn vẹn nguyên
vẫn yêu đấy, vẫn nhớ đấy, thậm chí đôi lúc muốn sống mãi trong cái thế giới đó mà ko bao giờ bước ra
nhưng làm sao mà viết...
khi những điều muốn nói đã nói cả, đến giờ đã bay theo gió, bay theo dòng thời gian phủ bụi mờ...
những bài viết, cho dù có cảm xúc bao nhiêu, thì khi viết ra trong một cuộc thi để ganh đua, nó đã mất bớt đi cái sự hồn nhiên và ý nghĩa rồi
mình đã từn viết, viết như chưa từng bao giờ được nói nhiều đến thế
yêu quý đến mức mà có thể nhắc tới hàng ngày như hơi thở
bây giờ ngồi lại để mà viết một bài cảm nhận dường như là quá khó
cảm xúc ko còn vẹn nguyên
vẫn yêu đấy, vẫn nhớ đấy, thậm chí đôi lúc muốn sống mãi trong cái thế giới đó mà ko bao giờ bước ra
nhưng làm sao mà viết...
khi những điều muốn nói đã nói cả, đến giờ đã bay theo gió, bay theo dòng thời gian phủ bụi mờ...