marucohamhoc
Tương tác
636

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • ở đời ghét nhất những loại đàn ông như thế này:
    -quá chi li về tiền bạc( nói đúng hơn là thể loại keo kiệt bủn xỉn)
    -nói nhiều hơn làm
    -làm mà không dám nhận, mặt dày, lươn lẹo
    -đạo đức giả
    -sĩ diện hão
    thà chịu khổ chứ ko bao giờ chịu nhục
    cảm giác như đi ngược lại với lý tưởng của bản thân, phản bội chính mình vậy
    anh hùng rơm cũng được, sống mơ mộng cũng được, sao đó rồi chết cũng được, tôi cũng sẽ ko luồn cúi ai mà bỏ người thân của tôi để phải hối hận đâu :)
    việc gì cũng ko theo ý mình, hỏng việc lần thứ hai :)

    p/s: tôi ghét cậu vì tôi đã quá chân thành với cậu :)
    nhớ lại hồi cấp 2, cấp 3 đi hocj thêm
    thường hay đi học rất sớm
    cấp 2, lớp 9 đi học thêm, tới nhà thằng lớpc trưởng, tới rõ sớm mà ko thấy ai, thường thì 15 hoặc 30p sau mới có đứa lục tục đi đến, tranh thủ những lúc vắng người, mình hay đi đạp xa xung quanh chỗ ấy, như là đồng cỏ giữa lòng thành phố ấy, buổi sáng đạp xe quanh đó rồi hít thở khí trời, cảm thấy sảng khoái mà cũng yêu đời vô cùng, quên đi cả cái chuyện học hành bài vở đang phải đối mặt( à, có phải nói thật là hồi đó rất sợ học ko nhỉ :)), giờ vẫn thế ấy chứ :) )
    nhớ hồi đó đi học cùng với một cô bạn lớp khác, 2 đứa chơi với nhau rồi cứ đùa, hay lấy vở ra vẽ hình nhóc Maruko, vẽ 2 con giống nhau, rồi mang đố mấy tên con trai ngồi xung quanh xem ai vẽ con Maruko nào, mà lúc nào cũng bị tụi nó đoán đúng, vì chúng bảo mình vẽ là dễ nhận ra nhất , cô ấy chỉ là nhái theo thôi, mà lúc ấy, cũng thấy vui chứ nhỉ :) , mình lúc đó chẳng thấy sợ tụi kia vì học giỏi hơn mình nữa, mình chỉ thấy buồn cười thôi :)
    lến cấp 3 đi học thêm thì hay đạp xe tới cái địa điểm xây trường mới, năm này qua năm khác, cứ đi xem như vậy, giống nhưu là quan sát tòa nhà hoàn thành được thêm mỗi ngày vậy ^^
    hôm nay đi mua rau gặp cô giáo dạy hồi...lớp 1 ^_^
    thực ra cô chỉ dạy mình hồi thi học sinh giỏi thôi
    mình hỏi cô có nhớ tên mình ko, cô bảo mình tên Vân T^T, hỏi mình có gia đình chưa, hic, mãi một hồi cô mới nhớ ra
    mà chắc cũng ko trách cô được, cô dạy bao nhiêu là người, nhớ sao nổi 1 đứa ko phải là học sinh chính thức của lớp cô chứ =.=
    hồi đó đi học lớp 1, thi hsg, phải học ghép với lớp tụi khác, ngồi cạnh 1 thằng chuyên gia che bài
    nó nghĩ mình thèm dòm bài nó chắc? :))
    con trai gì mà chảnh, cơ mà mình ko thèm, thà ko làm được thì thôi, ko bao giờ thèm nhờ vả hay làm mấy trò mèo đó :-j
    bởi thế trong vở hồi đó hầu nhu toàn bài chữa ko :))
    đi học sợ nhất là học"bồi dưỡng" =.=
    học dở nhất trong lớp đó cũng nên
    chả muốn đâu :)
    Mình luốn tốt với họ, nhưng đừng nghĩ họ cũng tốt với mình
    nực cười :))
    trắng mắt vài lần rồi mà không chừa
    lòng tin rẻ mạt :-j
    ƯỚc gì được yêu một người luoon mỉm cười dõi theo sau lưng mình ^^
    Chưa thấy buồn vì thấy ai đó ra đi
    hoặc giả đã buồn mà chợt lúc nào đó quên mất
    uh, người có lẽ cũng chẳng muốn ta buồn nhiều đâu, nhỉ? :)
    Không thích bị"lên lớp"
    cũng không thích phải"Cố lên"
    giúp được thì giúp, không giúp thì thôi, đừng buông lòng khinh thường
    bởi đôi khi dùng miệng để nói thôi chưa chắc đã phải là thông minh đâu :)
    ngày hôm nay thực sự vui, thực sự mệt, cũng thực sự sợ hãi
    chẳng biết có phải mê tín hay ko, nhưng mình thấy mình xui đủ rồi :(
    cái xe te tua xơ mướp, buồn quá :(
    Mọi thứ sẽ tốt hơn khi có bạn bè ở bên
    có bạn bè thì ngày u ám đến mấy cũng trở nên đáng để vui vô cùng
    không có bạn bè mọi thứ dường như vô nghĩa :(
    Nỗi buồn trẻ con :)
    Tôi sẽ cứ thích Anh, yêu Anh, đôi khi thôi, tới khi nào Tôi thật lòng rung động trước người khác, Tôi sẽ quên Anh đi, được ko? :)
    chỉ là vì lần đầu tiên Tôi biết yêu một Người thôi mà :)
    Tôi không muốn tình cảm của tôi là gánh nặng cho Anh đâu, vậy nên đừng bao giờ cảm nhận như vậy, cũng đừng cố đẩy tôi rời xa,...
    hôm nay ngồi làm quà sinh nhật
    tự dưng lại nhớ đến hồi cấp ba, có lần lễ Giáng sinh làm quà tặng tất cả mọi người trong lớp, chỉ là những quả cầu giấy với mấy tấm thiệp thôi
    làm thì chậm vô cùng, nhưng đến giờ cũng mang được tới lớp, kiểu ai cũng có á, nhưng lời chúc thì khác
    nhớ là lúc đó trong lớp cũng có một đứa bạn( cung NM luôn nhé ^^ ) cùng làm quà tặng, mà thiệp bạn ấy làm rất khép, đẹp cực kì
    nhưng sau mấy tiết học, tới ra chơi đã thấy có một số thiệp và quà rơi tung tóe khắp lớp, bị xé ra tan tác
    cảm thấy có gì đó như là không được tôn trọng ấy
    mình buồn nhưng để trong lòng, còn cô bạn kia hình như cũng trong tình cảnh tương tự, nhưng cô ấy làm như ko có gì, mọi việc như tự nhiên vẫn vậy
    có khi như thế lại hay, chẳng quan tâm, cứ bơ đi mà sống :)
    chỉ là thấy đau khi tim vỡ thôi :)
    những ngày gần tới hai, ba năm trước, cũng có những món quà chưa bao giờ được gửi đi, và những món quà được gửi nhưng người nhận ko muốn nhận, chua chát thế đó :)
    năm nay chả biết sẽ ra sao...
    Chỉ là phải tự nhủ mình sống không vì bản thân mình vui
    phải tự nhủ có bao nhiêu người được như mình đang thế
    phải tự nhủ cho đi mới là tất cả...
    phải tự nhủ đời mình chưa bao giờ là chiếc lá
    rơi xuống để làm gì?
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    con thấy rất mệt mỏi Bố mẹ à :)
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    công ty tnhh sxtm-dv cường hùng
    337 hà huy tập
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top Bottom