marucohamhoc
Tương tác
635

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • thôi, coi như không có thời gian để tức nữa
    cố gắng tìm mọi cách để tránh mà ko được
    cười, nhưng thực sự ko vui :)
    Giống như một chú ngựa tự mình từ bỏ tự do để ở bên người, để rồi nhận lại được nỗi đau khổ tủi nhục suốt đời không thể xóa được
    thương... :(
    hôm qua đi họp lớp
    rơi rụng thêm vài đứa :), năm cuối của vài đứa
    nghe nói có "ai đó"cố tình tắt điện thoại, mà cũng tặc lưỡi cho qua, cơ bản là người ta không muốn thôi, ép cũng chẳng được
    họp lớp năm nào cũng như năm nào, cũng nhậu nhẹt và hỏi chuyện xung quanh
    mình thì chỉ có biết cười, ai hỏi thì nói thôi
    con bạn ngồi bên thúc vào hông hỏi sao không nói chuyện gì đi, mà đâu biết nói gì
    muốn nói nhưng cũng không biết nói gì, và cũng không thể nói, vì bị ngắt lời liên tục, và hình như chẳng ai muốn để mình nói ^^, nên là thôi
    chấp nhận im lặng để nghe, những kỉ niệm qua lời người khác, hầu như không có mình trong những câu chuyện đó ^^
    trước nay đều thế
    ra trường rồi, có đứa chưa, mà trong lớp thấy bảo có 2 đứa sắp kết hôn
    nghe toàn chuyện tốt nghiệp, đi làm, xin công ty nào, rồi chuyện cưới xin gia đình, người yêu, kể cả chuyện...sinh đẻ
    thấy hơi chạnh lòng
    những gì tương lại mình nghĩ chỉ là một cuộc sống bình yên với những điều đơn giản thôi
    tương lai của mình là gia đình mình hạnh phúc á :), chẳng cần gì nữa :)
    gặp nhau chỉ nói thế thôi, với mình chỉ có vậy ^^, những điều vui vẻ đã rơi mất từ ngày hôm qua
    hi vọng ngày nào đó sẽ khác
    hoặc nếu không, thì cũng chịu thôi :)
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    bữa nay mình có kiểu suy nghĩ là cứ chạy chữ trong đầu thành câu, đoạn văn như đang viết luôn cơ :)
    hình như nằm mơ cũng bị biến thành như vậy
    à, không viết trên dt nữa, hôm qua nằm mơ thấy mình quyết tâm đi xa, để tìm...
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    quá nhiều điều để nghĩ, đều trở thành vô thường
    ước gì có một người nào chịu hiểu :)
    chắc là hết Tết rồi :))
    cũng chả biết nên khóc hay cuời
    trống rỗng :)
    cuối ngày rồi vì cái khóa luận chuyên đề mà chả muốn đi đâu nữa :(
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    con hi vọng mẹ được vui, mẹ à :)
    có lẽ không có thế giới nào để chúng ta chạy trốn được đâu mẹ
    có lẽ đành phải chấp nhận thế
    có lẽ làm đàn ông luôn luôn là sướng hơn:)
    chờ online, chờ wifi để viết vài chữ thôi à, nhớ gì thì cũng quên rồi ^^
    hết mùng 2 rồi
    đây là năm đầu tiên đi chúc tết một mình
    thấy có chút gì đó tự hào, cũng sợ, nhưng mà... :)) oh men, sv sắp ra trường :)), bình thường toàn bám theo mama mà ^^
    đi rồi mới biết trong xóm còn nhiều nguoif nhớ mình lắm à, hạnh phúc :)
    ai cũng bảo ko ngờ con bé hồi trước còi cọc chuyên gia ăn cơm muối vừng nay đã sắp tốt nghiệp đại học
    nghe mà thấy rưng rưng :)
    hồi tối chú Hoàn sang chơi, cùng gia đình chú, nhóc Thảo Nguyên nay đã lớn hơn rồi, là con gái nhưng hiếu động ghê ^^, mẹ bảo nhìn nhóc giống mình hồi trước, tính cách một mình một kiểu, ko nghe lời ai
    èo, chả phải riêng hồi trước đâu, nay cũng vậy à
    nhớ lúc tới nhà hàng xóm, thấy Gia Uyên bảo mồng 2 là hết Tết rồi á, cái vẻ nhìn ngao ngán lắm luôn, cơ mà con bé mới học lớp 5,nghĩ lại mình hồi trước tới lúc sát ngày đi học rồi còn bảo Tết chưa qua, còn buồn nẫu ruột, thế mà lũ nhóc này ít hơn tuổi mình đã nói thế này rồi :))
    chả bằng được em út
    cơ mà Tết còn dài lắm, nếu em còn thấy thích, còn thấy yêu Tết
    buồn như năm ngoái cũng được, đơn giản như năm nay cũng được, chỉ đơn giản là thấy yêu thôi:)
    "Nếu thấy hết Tết rồi thì mang sách vở đi lên phòng rồi học bài đi!!!" :))
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    tự hứa là năm sau phải về mừng tuổi lại mọi người ^^
    tin tức của những cậu bạn năm xưa
    hồi trước còn bé xíu có thằng bạn chí cốt, chơi với ông nội toàn được ông bế, 2 đứa mỗi đứa"chiếm" một bên đùi
    có cục pin hay cái kẹo, cái bánh, thứ gì ngộ cũng đòi chia đôi
    vẫn còn giữ bức ảnh có chụp cả hắn nè :)
    mà sao giờ ko bao giờ gặp lại, lại nghe bố mẹ nói hắn ít tuổi hơn mình, làm gì có chuyện, hồi trước bằng tuổi nhau mà? :(
    mà mới 4. 5 tuổi, so bì những thứ nhỏ nhặt này kia, ai mà biết đứa nào hơn tuổi đứa nào chứ
    lại có một cậu bạn khác hồi cấp 2
    hôm nay lại được tin cậu ấy bận ko về Tết
    cậu bạn đó, cùng em gái, một cô gái rất vui vẻ hoạt bát, hai anh em họ đã là những người bạn ở quê thân nhất của mình
    tuy ko được tham gia vào những trò nghịch ngợm cùng họ, mình nhớ lúc đó mình mới lớp 7 thôi, vẫn cứ quanh quẩn ở nhà, lúc đó nhà đang xây, thì đã ngồi hóng chuyện của 2 anh em con chú thợ xây tới quen luôn
    cậu ấy kể cho mình nghe chuyện đi chơi, làm pháo, đúc nến, đủ thứ trò hay
    cậu ấy còn làm cho mình một cây nến hình tim nữa :)
    có điều giờ ko còn nữa rồi
    hình như có một lần, lần đầu tiên, và cũng là duy nhất, mình được tới chơi nhà cậu ấy nguyên một ngày, được anh em cậu ấy dắt đi chơi, lần đầu tiên được trèo cây, cái cây bắc ngang cái ao nhỏ, 2 chân vắt vẻo, cứ chạy qua chạy lại dưới bóng mát, vừa ngồi vừa ăn quả, trái cây cả trưa, vui biết bao
    sau này cũng có lần về lại nơi đó, nhưng cái cây thì đã ko còn, người thì cũng lớn khôn, đi xa đất cũ, buồn :)
    chẳng thể quay lại được như ngày xưa...
    chỉ cần trong tim người ta có một chút mong hướng tới, Tết ắt hẳn sẽ luôn ấm áp, mãi ko mất đi đâu ^^
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    nay chỉ nghe tiếng Pháo hoa, tiếng mưa xuân rơi ở trong lòng thôi :)
    Tết nay thấy trống rỗng
    gần giao thừa không thấy buồn, không thấy vui :)
    mình có 1 năm để thử thách bản thân
    cố lên :)
    được mấy anh họ ra rửa bát cùng :))
    thấy buồn cười
    mà cũng thấy buồn nữa :)
    anh mà lấy vợ rồi, anh chắc chả ngó gì đến mình nữa rồi :(
    chỉ muốn được người khác lo lắng cho thôi :(
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    ko biết có đúng ko, nhưng mình cảm giác là mình vẫn được mọi người thường nhất á :)
    Tết đến xuân mới đang về lại được gặp người cũ :)
    sáng nay gặp cô giáo dạy thêm tiếng Anh hồi cấp 2, cô là người quen của gia đình, trông cô chẳng khác xưa là bao, vẫn rất đẹp, cô cười bảo cô không nhận ra mình nữa, mà thôi, chẳng sao, cô ko nhớ, có mình nhớ, mình sẽ nhắc cho cô giáo nhớ mình :)
    đi ra đường thì có qua nhà 1 anh, hồi trước lúc nhỏ bà hay bế mình ra đường ăn cơm, anh hay kêu mình là Trốc vẹo, đầu vẹo á, mình nhiều biệt danh lắm, gặp lúc nào cũng bị trêu, nay thấy anh ấy ở trước cửa, thấy thay đổi râu ria lắm rồi, ko nhận ra nổi nữa
    hôm trước đi nhận trợ cấp cho bà, gặp Be, cứ ú ú ớ ớ, cười đùa như thân thiết, mình cũng ừ lại, nói chuyện cho bớt thời gian, mà lạ thay ko thấy sợ hay xa lạ gì, chỉ thấy bình yên, đỡ chán hơn khi phải chờ đợi, hôm nay đang bực mình vì lỡ hẹn, đang lầm bầm đi về thì có người gọi từ phía sau, hóa ra là Be, gọi như gọi bạn bè luôn, thấy bình yên ^^
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    à. chiều nay mìn đòi nướng thịt ăn, may có o chú ủng hộ, xách ly tách, đĩa chén ra sau nhà ngồi chiến tại chỗ luôn :))
    chao ơi là ngon :))
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    có những người cũng làm mọi việc mà mình thích thật là vui :)
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    mình ko thích bố mình hút thuốc
    hôm nay đi siêu thi gặp 1 chị thu ngân rất quen, nhưng nhìn mãi ko nhớ ra gặp ở đâu, thấy chị rất nhiệt tình
    chúc chị năm mới vui vẻ nhé :)
    hôm nay nhiều việc thật
    được gặp mấy đứa bạn cấp 1, có gì đó nuối tiếc cho mình vì đã không thể vui :)
    xin lỗi vì đã ko gặp :)
    xin lỗi :)
    xin lỗi vì chỉ biết tự ti thôi :)
    ngày hôm nay ko thấy vui, vì thấy quá nhiều giả dối
    nay anh Út tới chơi
    hồi trước gặp thì toàn nói chuyện tào lao ko, đại loại ko thích, xin lỗi anh nhé :))
    ko hiểu sao hôm nay thấy anh tới mà thấy vui, thích bay vô chọc mấy câu :))
    hì, dù sao so với những người lạ khác, tám chuyện với anh vẫn vui hơn nhiều ;)
    Mấy chú làm trên bệnh viện với bố chú nào cũng nhìn rất là"bảnh trai" :)
    tết về, người ta cảm nhận rõ nhất tình cảm con người khi giúp đỡ nhau có được niềm vui
    cảm ơn một số người đã giúp mình, nếu chưa bao giờ được nói thay ai đó :)
    • Thích
    Reactions: leduy
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    tết thì rất vui, nhưng cũng rất buồn :)
    chợ đông nhộn nhịp, vui
    nhưng nhìn những số phận con người khắc khoải ở chợ thì không cười nổi
    ngắm hoa nở thì vui, hoa tàn thì buồn
    đón người đến thì vui, tiễn người đi thì buồn
    Tết đến, điều gì cũng có vẻ hạnh phúc, những nghĩ xem, có phải như vậy không? :)
    sẽ tốt hơn nhiều nếu không nghĩ tới hai từ KẾT THÚC :)
    Nhà mình là ba thế hệ nè :)
    rảnh rảnh mà ngồi xem vtv1 chương trinh gần tết rất nhiều cái hay ^^, ko biết từ hồi nào nhưng giờ nhìn lên tv là có biểu tượng đào mai rồi
    p/s: mình muốn nhà mình luôn vui ^^
    1535477-691166284256594-85364913-n.jpg

    :)
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    ko liên quan nhưng vtv1 có chiếu chương trình làng quê hay quá ^^
    ô ô ô ô, cái quái gì thế @@@@@@
    abcxyz @[778803:@@@@@@]@@@
    ăn-bì-li-vờ-bồ @[778803:@@@@@@]
    mình đang hoa mắt à??????? @@@@@@
    mr.png
    marucohamhoc
    marucohamhoc
    coi như 1 niềm vui trước Valentine vậy ^_^
    mặc dù đây là bài hát buồn ^^
    Tết hồi xưa khác bây giờ khác bây giờ nhiều, bởi vì Tết hồi xưa thì người ta mong chờ nó tới
    nhưng này thì nó cứ diễn ra như vậy, và người ta bỗng nhưng nhận ra là nó đã về, vẫn như bình thường thôi :)

    p/s: giận mẹ nhưng mà thấy mẹ làm đồ ăn cho thì lại hết giận :">
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom