Thanh xuân của bạn có gì?
Là những buổi bùng môn học chán ngắn và đi loanh quanh đâu đó cùng đứa bạn.
Là những lần ăn quà trong lớp còn lớn mật mời cô ăn cùng.
Là những bài kiểm tra điểm kém vì tội cả lớp chép bài nhau.
Là những chiều nắng gắt trộm xoài của bác bảo vệ rồi ngồi chấm muối ớt xuýt xoa.
Là những giờ kiểm tra bao che nhau mà giở tài liệu.
Là những buổi học thêm trên trường mà lên lớp chỉ có ăn, chơi và ngủ.
Là những bức ảnh dìm không thể dìm hơn trong album máy đứa bạn.
Và còn là những ngày đếm xem mình còn bao nhiêu ngày như vậy nữa...
.
.
.
Cấp 2 của tôi đã bỏ lỡ mất một phần của tuổi trẻ. Tôi học không nhiều, nhưng không bùng học, không đi chơi, chỉ lên lớp nghe giảng và ghi chép bài đầy đủ, đóng vai một học sinh gương mẫu. Và tôi đã từng nghĩ rằng, chắc như vậy cũng là tuổi trẻ rồi.
Nhưng tôi đã lầm. Cuối cấp tôi bắt đầu sống buông thả mình hơn một chút. Vẫn là không quá xa, chỉ là bùng một hai buổi, đi ăn kem, đi mua truyện, đi ăn đâu đó với bạn bè, và đó mới là quãng thời gian đẹp nhất cấp 2 của tôi.
Đầu học kỳ 1 lớp 10 tôi vẫn đang ép mình quen với cuộc sống xung quanh. Nhưng cấp 3 khác lắm, đặc biệt là những ngôi trường lớn lâu đời trong thành phố. Bạn sẽ nhận ra rằng tuổi trẻ của bạn sẽ trôi qua thật lãng phí nếu như bạn không làm những điều bạn muốn làm trong khi còn đến trường.
Hãy cứ bùng vào một hôm bạn cảm thấy buồn chán, hoặc môn học đó thật tẻ nhạt. Chả sao cả, điều đó ảnh hưởng không nhiều đến kết quả của bạn đâu. Hãy đi ra ngoài nhiều hơn và nhìn nhận xung quanh nhiều hơn. Hãy cứ sống và vui chơi hết mình đi, khi bạn mới 17 tuổi.
Sau này tôi mới nghĩ lại, phải chăng hồi cấp 2 tôi buông thả thêm ít nữa, thì bây giờ tôi đã không hối tiếc 4 năm tuổi trẻ của mình.
Bạn bè sau này họp lớp không kể với nhau rằng ngày xưa tao được điểm cao môn này môn nọ, mà là những kỷ niệm đáng nhớ khi còn trong trường, là những lần bị phạt, bị mắng, hay những lần bị cô phạt mà nghĩ rằng cô trù, để rồi nhận ra cô vẫn là muốn tốt cho mình. Là những dấu ấn đặc biệt của thời học sinh, chứ không phải là những thành tích đạt được hay những con chữ trên trang giấy bị lãng quên.
Cấp 2 của tôi đã qua rồi, tôi không thể để 3 năm cấp 3 của tôi trôi qua tẻ nhạt như vậy nữa.
Và, nếu như thời đi học của bạn chỉ có xoay quanh sách vở, nhà, những chỗ học thêm và luyện thi, thì, xin chia buồn, thanh xuân của bạn thật nhàm chán và tẻ nhạt.
Bạn đang còn trẻ, hãy làm điều gì đó đi trước khi vụt mất thanh xuân trong hối tiếc.
Kuro