Hana no kokoro

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Chị Hana
    em tặng quà sinh nhật muộn cho chị đây ạ
    biết là qua rồi nhưng em vẫn mong gửi lại lời chúc cho chị
    images


    chúc chị sinh nhật vui vẻ ngày càng xg và học giỏi hơn ạ
    chị ới
    em ghé chị đây ạ
    lâu lắm rồi em mới sang nhà chị đc
    em xl chị,em k có biết 14/9 là sinh nhật chị:KSV@18:
    chị tha lỗi cho em đc k ạ:((:((
    Vui vẻ nhé cậu yêu <3
    ayashi-chan.jpg

    Cảm ơn cậu vì đã ở bên tớ suốt thời gian qua. Chúc cậu sớm thực hiện được ước mơ của mình. Mãi là bạn của cậu.
    Thanh Nga
    Làm quen ạ!
    @[997407:@Hải Anh]

    Lời đầu tiên, em rất cảm ơn vì chị đã review fic cho em. Review của chị thật là hay, rất đậm phong cách Hải Anh :))

    Chào em, @[962175:@Hana no kokoro]. Một ca khúc cảm xúc sẽ dễ tạo thành dòng ngôn từ cảm xúc. Phù sinh từ chị đã nghe rất nhiều và không ngờ bây giờ lại được review một tác phẩm thực sự có ý nghĩa từ bài hát này. Phải nói rằng em đã có sự tiến bộ rất nhanh chóng sau những cuộc thi viết fanfic, bắt đầu từ event VNT cho đến event đây. Hình như em đã từng đăng fic cổ trang nhưng lại xoá đi đúng không?

    Em lấy ý tưởng fanfic này không phải từ bài hát Phù Sinh Từ mà là từ...từ điển Tiếng Việt :)) Sau đó vô tình đọc được bài thơ của Tố Hữu về câu chuyện tình Mị Châu Trọng Thủy. Và sau khi tất cả ý tưởng đã xong rồi, em mới vô tình biết đến Phù Sinh Từ. Quá trình viết fic của em là cả một chuỗi vô tình, cho nên ban đầu em không nghĩ tác phẩm này sẽ nhận được sự ủng hộ của nhiều người đến vậy.

    Thật ra đây là lần đầu tiên em viết cổ trang. Trước đây em mới đăng có summary và cũng không phải thể loại này. Ở Ksv có 3 tác giả viết cổ trang em rất ngưỡng mộ là ss Ony, ss Hase và ss Miko ;)) Cả ba đều có những tác phẩm chạm đến trái tim người đọc. Em đã nghĩ làm thế nào để đạt được điều đó, nhưng trong đầu em chưa có một câu trả lời rõ ràng nào cả. Ngay khi nghĩ đến câu chuyện tình giữa Mị Châu và Trọng Thủy, em lúc đó chỉ muốn viết và viết thôi.

    Nữ nhân lầm lỡ vì yêu, nam nhân lầm lỡ vì hận. Suy cho cùng, tình yêu của họ lại không phải là lầm lỡ.

    Em trình bày văn bản khá sạch sẽ, tiện mắt người đọc, nhưng điều đó đôi khi lại khiến cho những câu văn rời rạc:

    "Năm ấy Nam Quốc thất thủ. Chàng đứng giữa chính điện, một thân giáp bào uy nghi, ngỏ ý muốn cầu thân.

    Trong đáy mắt xanh thăm thẳm là cả bầu trời rộng lớn, chỉ một bầu trời duy nhất, trải dài đến tận cùng."

    Hai câu này nên viết chung một đoạn không hề gây dài dòng rối mắt nhé vì nó chủ yếu giới thiệu y. Tách ra khiến mạch kể không được liên kết lắm.


    Theo như cách em suy nghĩ thì câu trên là lời của em, giống như thông báo sự kiện Shin muốn cầu thân. Còn câu dưới là suy nghĩ của Ran, điều khiến nàng vừa gặp đã yêu chính là bầu trời xanh thăm thẳm trong đôi mắt chàng. Ngoài ra câu này em còn muốn đưa vào một ý nghĩa khác nữa. "Trong đáy mắt xanh thăm thẳm là cả bầu trời rộng lớn, chỉ một bầu trời duy nhất, trải dài đến tận cùng." Bầu trời của Ran không hề có binh đao khói lửa, không hề có hai miềm Nam Bắc, chỉ có người nàng yêu. Nàng hy vọng tình cảm của mình sẽ không bị gò bó bởi bất kì xiềng xích nào, có thể tự do như sắc xanh ấy. Bởi vì nội dung đó nên em không muốn đưa vào cùng một đoạn.

    Ngoài ra câu "Nữ nhân này trao cả cho chàng, xin chàng đừng phụ bạc" em có cảm thấy có gì đó không hay cho lắm không? Từ "này" vốn không hợp với ngữ cảnh hiện tại, nó khiến câu văn hụt hẫng và có thể trở thành văn nói. Đối với một đoạn văn đang dâng trào cảm xúc như thế, đang từ từ dẫn đến mấu chốt của vấn đề thì từ "này" đã phủi lại tất cả những cảm xúc trên. Cho dù là lời thoại của nhân vật nhưng vẫn phải tuân theo mạch cảm xúc em đang dẫn dắt. Nhớ nhé. Mà nếu như bắt buộc câu thoại đó phải đủ 12 từ thì chị sẽ sửa thành :"Phận nữ nhi trao lại cho chàng, xin chàng đừng phụ bạc."... em thấy thế nào?

    Em đã có ý định biến câu thoại này như lời Ran nói với chính bản thân mình, cố gắng cho lời lẽ đơn giản hết mức có thể. Nhưng từ "này" hình như đã phản tác dụng rồi :(( "Phận nữ nhi" có vẻ đỡ tụt cảm xúc hơn hẳn đấy ạ :))

    Em rầt vui vì review của chị. Nhưng nếu không có event, chị có muốn bắt tay với em không? ;))
    • Thích
    Reactions: Chuột Móm
    Hải Anh
    Hải Anh
    "Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu
    Trái tim lầm chỗ để trên đầu
    Nỏ thần vô ý trao tay giặc
    Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu."
    Hay quá còn nhớ thơ. *bắt tay* ok rồi đó cô gái.
    @[977980:@Violet SR] Lời đầu tiên, em rất cảm ơn vì chị đã dành thời gian đọc và review cho fic "Lầm lỡ". Ban đầu em cứ nghĩ vì một lí do nào đó mà fic này sẽ không có cmt review. Đây là lần đầu tiên em viết cổ trang nên không thể tránh khỏi sai sót. Dẫu vậy, khi nhìn thấy thông báo em đã nhảy cẫng lên vì vui sướng, cuối cùng thì fic đã có review ^^

    Em muốn giải đáp một số thắc mắc của chị, cũng hy vọng sẽ giải đáp được một phần cho các độc giả đã và đang quan tâm đến fic.

    Chỉ hơi thắc mắc một ý nhỏ là "Nam nhân vì hận...", tại sao chàng lại hận, hận nàng rời xa, hay hận chính mình là một nam nhân bỉ ổi, chỉ biết lợi dụng nàng để tước đoạt giang sơn?. Đây là ý kiến cá nhân của chị nhé, nếu đổi câu "Nam nhân vì hận sinh lầm lỡ..."thành "Nam nhân vì yêu sinh lầm lỡ...", thì chắc hẳn sẽ tạo được hiệu ứng cảm xúc mãnh liệt hơn cho người đọc, ít nhất là với chị

    Hai câu chị nhắc đến cũng là hai câu tâm đắc của em. Em đặt ở đó "yêu" và "hận" không chỉ bởi ý nghĩa gói gọn trong fic. Yêu-hận giống như hai mặt của đồng xu, có hận là có yêu, càng yêu lại càng hận. Đối với Shin, cả đời chàng mang theo một nỗi hận. Ban đầu là hận không chiếm được Bắc Quốc, để quân mình thất thủ. Sau này là hận chính mình đã không nhận ra tình cảm với Ran sớm hơn để dừng lại đúng lúc. Chính Shin đã biến Ran trở thành tội nhân phản quốc, ép nàng vào con đường chết. Còn một cái hận nữa là hận thế sự, cái hận phải đến chết Shin mới có thể hiểu. Tại sao tham vọng làm bá chủ thiên hạ của con người lại quá lớn đến vậy? Nếu không phải do tranh đấu lãnh thổ, tình yêu của hai người đã không nhận kết cục bi thương. Em để Shin mang trong mình vẻ "uy nghiêm", để Shin chết với "một nhát kiếm xuyên ngực" chính là muốn nhấn mạnh cái "hận" ấy, cái "hận" đau đớn đến mức ngàn đời sau phải suy ngẫm. Không phải nhát kiếm năm ấy giết chết Shin mà chính là một chữ "hận".


    "Nữ nhân này trao cả cho chàng, thỉnh chàng đừng phụ bạc"

    Tuy nhiên cảm xúc của chị bỗng bị gãy ở ngay đoạn này, tuy rằng không xuống trầm trọng lắm, nhưng không tránh khỏi một chút hụt hẫng trong lòng. Là bởi vì sao? Tại sao lại là nữ nhân này?. Từ “này” thường là cách để gọi “này, anh này, em này,..”, hoặc là cách gọi của một người thứ ba gọi người thứ hai để nói chuyện về người thứ nhất, ví dụ như: xin giới thiệu với bạn, người này là anh trai của tôi,...Trong ngữ cảnh chỉ có hai người dùng từ “này” là không hợp lý, đọc câu văn lên chị có thể hiểu nhầm rằng có sự xuất hiện của một người thứ ba, đang giao phó Ran cho Shinichi ấy. Nếu đổi lại là “Phận nữ nhân...” hay “Thân nữ nhân...”, nghe sẽ suông miệng hơn nhiều. Đó chỉ là ý kiến cá nhân về câu này, em có thể không cần để ý :3


    Ở đây theo em không chỉ đơn thuần là câu nói với Shin mà là chính Ran đang tự nhủ lòng mình, tự nói với trái tim mình. Nàng nguyện trao cả đời mình cho chàng, dùng cả con người mình để ở bên chàng. Vế sau của câu nói bởi vậy cũng mang sức nặng hơn rất nhiều.

    Đến đoạn này lối xưng hô lại trở nên loạn, lúc lại là “người”, lúc lại là “chàng”. Cảnh này có thể tách thành một phần riêng biệt, miêu tả đoạn hội thoại giữa hai nhân vật, nếu em dùng “người” thì nên đồng bộ cả cho câu “Chẳng hay ngày ấy trong mắt người đã vương bóng hình một nữ nhân…”. Còn không, thì hãy dùng “chàng” cho tất cả, chị biết một phần em cũng muốn tạo điểm nhấn cho toàn fic, nhưng sử dụng một lượt hai từ xưng hô trong cùng một ngữ cảnh thì không hay. Sẽ vô tình tạo tác dụng ngược cho câu văn, cứ ngỡ Ran có tận hai nam nhân ấy.

    Câu "Chẳng hay ngày ấy trong mắt chàng đã vương bóng hình một nữ nhân" em đã xoay qua góc nhìn của Shin. Cả phần "người" phía trên là góc nhìn và suy nghĩ của Ran. Chỉ riêng câu này là tâm tư của Shin. Đây là lúc Shin nảy sinh tình cảm với Ran nhưng ngay cả bản thân mình cũng không biết.


    "Người từng hỏi nàng có lạnh không."
    Riêng câu này, thiếu dấu chấm hỏi phải không nhỉ?


    Câu này chủ ý của em là kể lại từ kí ức của Ran. Em nghĩ việc đặt dấu hỏi không hợp lí cho lắm.


    Thật ra ngay từ khi nhìn thấy người review là chị em đã ngờ ngợ rằng chị nhận ra em. Quả thực em rất muốn dành chiến thắng, nhưng không phải vì món quà của BTC. Em muốn fic của mình sẽ được biết đến nhiều hơn, để vào một khoảnh khắc tình cờ nào đó, một người đã từng quen khi đọc fic của em sẽ phải thốt lên rằng: "Ồ, tôi đã từng là một phần trong "giang sơn" của cô ấy." Đó là sự tham lam của em :)) Vì vậy, điều khiến em hạnh phúc không chỉ là một cmt review, mà người review chính là chị. Xét theo một phương diện nào đó, có lẽ em đã chiến thắng rồi :D

    Cmt đêm không thể chăm chút như fic được :)) Em hy vọng sẽ giải đáp được những thắc mắc của chị.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top