Tập 2: Không phải mơ!!!!!
Có lẽ nào...........ko phải mơ! Tiểu thuyết, truyện tranh, phim ảnh hiện nay đang ầm lên xu hướng quyay về quá khứ sau đó khoác lên mình danh phạn của 1 công chúa hay hoàng hậu gì đó! Lẽ nào điều đó lại ứng nghiệm trên tôi! Ko thể như thế chứ! Mai tôi còn có kì thi, bao công dùi mài kinh sử chờ ngày trổ tài vậy mà lại rơi tọt về cái chốn này(xạo khiếp, thi lại mà còn nói nhiều). Ko thể được, tương lai tươi sáng đang chờ tôi ở phía trước làm sao có thể chôn vùi cuộc đời ở nơi xa lạ này chứ! Thật hoang đường! Tôi nằm vắt tay lên trán suy nghĩ sau khi được 2 cô nô tì đưa đến 1 lều sạch sẽ và thơm tho hơn! Nếu đã có thể trở lại quá khứ thì ắt hẳn phải có đương về vì đơn giản truyện nào cũng vậy!
Nhưng cảm giác trống trải, mất phương hướng đây sao?????????
************************************************************************
-DẠ HÂN!
Hử? Tôi nghe như có ai gọi tên mình!Giọng nói thân thương, quen thuộc này............
-DẠ HÂN!Chị có dậy ngay ko? Con gái con lứa leo lên đại học rồi chứ ít ỏi gì mà vẫn ngủ ngày?
-Meeeeeeeeeeeeeeeeeee!-Tôi bật người ngồi dậy ôm chặt lấy cổ mẹ, ổn rồi, tất cả chỉ là mơ! Có lẽ mình học nhiều quá nên bị stress!- Sao mẹ ko gọi con dậy sớm hơn?- Tôi nũng nịu nhưng hình như...hình như...........mẹ đang khóc! Tôi buông mẹ ra
-Dạ Hân! Con ở đâu về với mẹ,...........mẹ nhớ con!-Mẹ dần dần mờ nhạt rồi mắt tăm trong khoảng ko nhưng ánh mắt buồn thăm thẳm của mẹ vẫn còn hiện rõ trong tôi, bàn tay chới với đưa ra, tôi muốn nắm lại nhưng ko thể!
-MẸ!- Tôi ngồi bật dậy! Ôi ko? Đấy mới thực sự là mơ! Tôi đang ở đây, trong căn lều xa lạ.Tôi như thế này còn mẹ thì sao? Tôi như thế này còn mẹ thì sao! Trước giờ chỉ có 2 mẹ con sóng với nhau, mẹ sẽ thế nào đây!
-Á Á Á Á ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!Tôi hết ầm lên làm cho 2 cô gai hoom wa đang ngủ gà ngủ gật cùng bàng hoàng tỉnh giấc chạy lại!
-Công chua! Công chúa sao vậy, người đây..........................
-Á Á Á AAAAAAAAAAAAA!Tô tiếp tục hét, cút đi, cút hết đi, giấc mơ quái quỷ này cút đi, đưa tôi về với thế giới của tôi!-ĐƯA TÔI VỀ THẾ GIỚI CỦA TÔIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
-Có chuyện gì vậy?- Hừ, giọng nói bình thản của hắn, điệu bộ như ko hề can dự của hắn làm tôi sôi tiết! Phải, tôi ra nông nỗi này là do hắn do cái bản mặt cáo già đấy! (Giận cá chém thớt kìa!) Tôi nhìn hắn chăm chăm!
-Dạ, dạ tiểu nữ cũng ko rõ chyện gì nữa! Vừa rồi đột nhiên công chúa ngồi bật dậy rồi la to như thế! Tiểu nữ, tiểu nữ.......cũng ko rõ có chuyện gì ạ!
- Rôi!Các ngươi lui hết ra ngoài đi!- Mấy tên lính và 2 cô gái từ từ lui ra ngoài ko 1 tiếng động
-Công chúa!- Hắn cất tiếng.
-TÔI NÓI RỒI! TÔI KO PHẢI CÔNG CHÚA!- Ko thể nào nói chuyện với tên này bằng ngôn ngữ bình thường được! Bực bội!
-VẬY THÌ CÔ LÀ AI? - Hắn nổi giận quát vào mặt tôi
TÔI LÀ AI Á? TÔI LÀ TRẦN DẠ HÂN, SINH VIÊN NĂM NHẤT ĐẠI HỌC KINH TẾ! TÔI LÀ AI Á? TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM! Ông có hiểu tôi nói gì ko? Làm sao mà hiểu nổi?
Tôi đưa mắt qua nhìn hắn, hình như, hình như .........hắn hiểu, miệng mấy máy gì đó như muốn nói
-Sao? Ông biết thứ gì đúng ko? Rốt cuộc là ông biết những gì! Làm ơn..........................
-Ngươi, ngươi nói sao? Ngươi là người việt Nam.............?
-Phải tôi là người Việt Nam, ông biết người Việt Nam đúng ko? Biết nước Việt Nam đúng ko? Làm ơn chỉ cho tôi biết với, mẹ tôi đang ở đó!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi tiến lại lay lay người hắn, hắn ta ko nói gì, chỉ nhìn chăm chăm xuống sàn như suy nghĩ gì đó. Rất lâu sau hắn mới nói được 1 câu!
-Biết!- Hắn ko nhìn tôi
-Oh year! LÀm ơn chỉ cho tôi biết nước Việt Nam ở đâu được ko? Ah! Tôi đang ở đâu? đây là năm bao nhiêu, trước hay sau công nguyên?- Tôi tuôn 1 tràng câu hỏi mà ko cần biết hắn có nghe hay ko! quay trở lại là ổn rồi!
- Ta ko hiểu thứ ngươi đang hỏi là gì nhưng ta chỉ có thể giải thích có thể ngươi đã bị lạc về 1 thế giới khác-thứ mà các ngươi gọi là quá khứ!
-Sao.......sao anh biết?
-Đừng hỏi nhiều, đến lúc cần thiết ta sẽ đưa ngươi đến nơi đó!
-Là sao?-Tại sao lại phải đến lúc cầnb thiết và bao giờ là lúc cần thiết?
-Ta đã nói là đừng hỏi nhiều, người có thể đưa ngươi về thế giới của ngươi chỉ có mình ta vì vậy nếu ngươi ko chịu nghe theo sự sắp xếp của ta thì.................
-Ko! Tôi nghe!- Ko để cho hắn nói hết câu tôi đã vội đồng ý!
-Giờ nghe ta nói, trong 1 tháng nữa ngươi vẫn phải sống trong thân phận của Hoàn Trân công chúa, hiểu chứ?
-Tại sao lại.....................ờ ko hỏi nữa!-Chưa kịp hỏi hết câu đã bị hắn liếc xéo-Nhưng câu này tôi phải hỏi! Tại sao lại là 1 tháng! Ngày mai à ko hôm nay chứ tôi phải thi lai!-Híc! SAo lại nói ra cái điều đáng xấu hổ đấy chứ. Mà cũng chẳng sao, hắn có hiểu cái mô tê răng rứa chi đâu! Lại cái liếc xéo khiến tôi giật bắn cả mình!-Ờ thôi! ko hỏi nữa-1 tháng thôi mà, coi như đi du lịch vậy! Lại còn được làm công chúa nữa, mình đâu có lỗ!
-Nhớ kĩ lời ta nói! Cấm được để lộ chuyện này rõ chưa? Ta đi đây!- Hắn bước ra cửa lều thì quay lại-Ta nghĩ nhà ngươi nên thay bộ y phục khác, thứ ngươi đang mặc..........................
Tôi nhìn lại bộ đồ trên người, quần lửng đến đầu gối, áo phông rộng! Có sao đâu, thứ này tôi mặc đi chơi còn được! Nhưng mấy nàng thời xưa ăn mặc kín đáo, chỉ mở mỗi cái áo ngoài cũng bị quy vô tội ăn mặc hở hang, còn tôi thế này có khi thành 'dâm nữ'
-OK!
-Ok?-Lại cái mặt ngơ ngác ko khác con nai già!
-Ok là đồng ý hiểu chửa cha nội!
Hắn lại liếc, ko biết hắn cố ý liếc hasy con mắt hắn bị tật nữa
-Ngươi nên ra dáng 1 công chúa!
-Ra dáng! Dáng ta chuẩn rồi ko cần phải ra thêm đâu! Nếu ông sợ người ta nghi ngờ thì kêu với người ta là công chúa /hồ quốc cá tính và mạnh mẽ như tôi là ok!
-Ngươi...........................-Hắn định nói gì đấy nhưng nhanh chóng bị tôi chặn họng
-Thôi tướng quân lui ra đi, mấy ngày nay ta chưa cóa tắm rửa gì cả, ta muốn tắm 1 xíu!Hay tướng quân muốn ở lại coi???????????- Tôi cố gắng nói to cho đám lính bên ngoài nghe thấy, ra dáng ah! Này thì ra dáng công chúa này!
Hắn ta cười, con người khó hiểu này! Nụ cười của hắn cũng ko kém phần âm u, ma quái, rất ko an toàn
-Vâng thưa công chúa!-Hắn nói dõng dạc rồi lui ra ngoài.Xí! Tôi ghét nhất cái cảnh bị người khác lên mặt dạy đời, tên này cùng lắm hơn tôi 1,2 tuổi gì đó thôi chứ nhiêu mà đòi lên lớp tôi. Tưởng phải dựa dẫm vào nhà ngươi mà ta phải nhẫn nhịn cho ngươi đè đầu cưỡi cổ hả? Mơ đi cưng!
***************************************************************************************
Mấy ngày ở doanh trại tôi cứ hết ăn rồi đén ngủ, ôi thiên đường hạnh phúc của ta đây rồi! Ko phải đi học, ko phải làm thêm, ăn có người bưng tận miệng, tắm rửa cũng có người phục vụ! Phải nói là sướng hơn tiên, tên tướng quân đó cũng chẳng bữa nào đến làm phiền, hạnh phúc chết đi được! Nhưng thêm vài ngày nữa tôi bắt đầu thấy chán nên đã nhanh chóng bắt tay vào công cuộc khai thác thông tin về cái thế giới lạ lẫm này! Thêo thông tin mà tôi moi được từ mấy cô nô tì thì tình hình chính trị múc này đang rất ngay ngắt.Chu quốc và Hồ quốc đang xảy ra chiến tranh chỉ vì lí do tranh dành con sông tên gì đấy, chắc ko phải là sông ở Việt Nam! Nói chung là dạo này thời tiết khô hạn, nguồn nước từ con sông cũng là nguồn sống của người nông dân.Chỉ vì lí do đó mà cũng phải chiến tranh! sao 2 ông vua ko cùng ngồi lại để thảo luận về cách sử dụng chung, như vậy có phải nhẹ nhàng và tình cảm hơn ko?
Kết quả của cuộc chiến kéo dài gần tháng trời là Chu quốc thắng, Hồ quốc thua đành nhường lại con sông và cống nạp công chúa cho Chu quốc. Trong lúc binh đao loạn lạc Hoàn Trân công chúa đã chạy trốn đến khi bắt lại thì điên điên, khùng khùng, nói năng điên cuồng, la hét om sòm- Đấy là lời mấy tên lính rỉ tai nhau bị tôi tóm được! Gì chứ? ''điên điên, khùng khùng, nói năng điên cuồng, la hét om sòm" là tôi sao? MMaays tên nay!!!!!!!!!!!!!!Tức chết đi được tụi nó ko phân biệt được cá tính và điên khùng sao?Làm như cái cô Hoàn Trân kia dịu dàng, nữ tính lắm ấy! Mà nói cũng thấy bất ổn, nếu cô ta trống mà người bị bắt lại là tôi thì giờ cô ta có khi đang ung dung ở đâu đó! Nếu sự việc lộ ra thì nguy to! Phải đi kiếm tên tướng quân bàn bạc lại cho rõ ràng mới đươc!
Nghĩ vậy tôi liền lật đật mặc thêm đồ để chuẩn bị đi! Hì, như đã nói thời tiết hiện nay rất nóng, với lại mấy bộ cách của công chúa thì lấy đâu ra mà 'mát mẻ' vì vậy để khắc phục tình trạng tôi đành phải lột 1 số thứ ko cần thiết xuống thôi!Tôi mở của lều bước ra, chưa kịp ngoc ngang dọc mà mắt đã phải trố ra hết cỡ để mà dán vào 2 thanh kiếm kề trước cổ! Hên là mấy bộ đồ tôi mặc quá rườm rà rắc rối nên cũng phần nào cản trở công tác tham gia giao thông của tôi chứ cứ cái kiể chạy vù vù như ở nhà thì ' thân đi nhé, cổ ở lại đây" cũng nên!
-Mời công chúa trở lại trong lều!
Hừ! Cái này khác gì giam lỏng con nhà người ta!
- Mấy người lui ra đi! Tôi muốn đi gặp tướng quân của mấy người để bàn chuyện đại sự!Tránh ra coi- Tôi lên giọng nguýt bọn họ. Dù gì cũng là công chúa mà lị!
-Chưa có lệnh của tướng quân thì công chúa ko được ra ngoài, nếu có việc thì tướng quân sẽ đến tìm công chúa, mời công chúa trở vào tronmg lều
-Ơ hay!Nói ko nghe hả, chuyện hot như thế này ko nói ko được. Xích ra coi!
-Công chúa! nếu vẫn ko chịu nghe lời thì..............................
-Các người ưng đôi co phải ko?- Chưa để cho chúng nói hết câu tôi đã chống nạnh gân cổ chen vô- Có tin tôi cắt lương đuổi việc mấy người luôn ko?-Bà chủ thường hay nói vậy phải ko nhỉ?
ko để tôi kịp đắc ý với câu nói quá đỗi bà chủ của mình, 2 tên lính đã túm tay quăng thẳng tôi vào trong lều! Ko lễ trong nho giáo ko dạy họ phải biết thương hoa tiếc ngọc ah!Ưng đừa với bổn cô nương sao?Chiều mấy chú luôn!
Tôiu đứng nấp vào 1 bên cạnh cửa lều sau đó lấy giày nến bể lọ hoa cạnh gi.ường rồi gân cổ kêu to
-CÓ THÍCH KHÁCH, CÓ THÍCH KHÁCH! HELP ME, HELP ME!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Trúng phốc dự đoán của tôi 2 tên lính lao tẳng vào lều mà ko để ý đến việc tôi phống ra ngay sau đó.
-Công chúa kìa! Mau bắt lại!
Sau khi tôi chạy đực 1 doạn khá xa bọn chúng mới cuống cuồng hô nhau đuổi theo
Chà! Xem chỗ này là đâu nào? Toàn lều! Doang trại 'địch" đây sao! Cả mấy trăm cái lều to nhỏ chứ ít ỏi gì!
Oái 1 đám lính tuần! Vừa nhìn thấy bóng dáng của 1 tốp 5, 7 tên gì đó là tôi đã nhanh chân nép vào 1 cái lều cạnh đó! Oái ăm thay lũ lính lại đi tuần quanh cái lếu này, vậy là tôi cũng phải đi vòng vòng quanh lều! Cảm giác hơi giống chơi năm mười!
-OẠCH!- Tôi bị té vào trong lều, cũng chỉ tai đi mà mắt cứ tớn lên cơ, cái cửa lệu to thế mà cũng ko nhìn thấy.Hên là lúc nãy ko cười chứ ko cắn mưỡi tự tử đâu rồi!Ui da! Đau quá
-Ai?- Nghe tiếng bên ngoài vọng vào tôi nhanh chóng đứng bật dạy nép vào 1 bên cửa lều! Có khi lũ lính tuần cũng nghe thấy, ngã to thế cơ mà! Mồ hôi tôi dòng giã theo từng bước chân của chúng!
-Công chúa bỏ trống rồi! Mau đi tìm! - 1 tên ở đâu đó chạy huỳnh huỵch lại nói rồi lại ầm ầm chạy đi!
-Ngươi! Vào trong kiểm tra còn lại theo ta!- 1 tên cất tiếng sai khiến, sếp đây mà!Ngay lập tức cả bọn tản ra, 1 tên mom men vào lều
-BỤP!- 1 âm thanh gì đó vang lên, tên lích ngã xuống và chiếc gập trong tay tôi- hung khí cũng được vứt xuống theo
-Sorry nha! Nhưng cho ta mượn bộ đò 1 xíu nha!
*******************HẾT TẬP 2**********************