Sea Wases
Thành viên
- Tham gia
- 8/11/2025
- Bài viết
- 0
Gửi anh nơi xa nhớ!
E mừng vì tìm được 1 diễn đàn để có thể ghi nhật ký cho a, nó làm e cảm giác như mình quay lại khoảng thời gian trước kia vậy, ngày mà 2 đứa cày 2T ý!...nhưng giờ chắc chỉ còn mình e ở nơi đây thôi vì a đang rất bận rồi và cũng không có nhiều thời gian cho e nữa...
4 ngày kể từ khi a đi Hàn , với e mỗi ngày nó dài như 1 tháng vậy, cảm giác lo lắng, trống trãi không nói thành lời được...tuy rằng chúng ta cùng dưới 1 bầu trời nhưng khoảng cách địa lý làm e không còn được nhìn thấy a nữa, nhớ a, muốn nghe giọng nói a cũng không thể nữa rồi...vì bạn ấy đang bên cạnh a...
4 ngày trôi qua làm bạn với em là chiếc điện thoại: e đọc lại từng tin nhắn của chúng ta rồi nhớ lại những gì của chúng mình, rồi e tự hỏi nơi đó a có đang nhớ e không?.... A đã thích nghi với công việc, cuộc sống mới chưa? Bạn nấu ăn có hợp với khẩu vị a không? A sẽ không vì lạnh quá mà bệnh đó chứ? Bủi sáng a đã dậy đi làm chưa? Trưa thì a ăn cơm với gì? Chìu a có rã rời vì công việc hay không?.... muôn vàn câu hỏi nhưng lại không có câu trả lời
Nhưng hôm nay vào lúc không ngờ tới a đã nhắn tin cho e, e mừng như đứa trẻ đợi được mẹ đi chợ về ý, cảm giác như gánh nặng cục đá trong lòng đc buông xuống rồi...e trả lời a ngay vì sợ a đang đợi tin nhắn e...vì e hiểu hơn ai hết sự khó chịu khi trông đợi ai đó mỗi ngày mà...biết a qua đó bình an là e đã nhẹ lòng rồi, khi nào thuận tiện a nhắn tin cho e cũng đc....!
P/s: e muốn khoe vs a 1 đìu nữa nè, e cày đủ mua cho bé điu thuyền bộ skin mới r ý...e nhớ cảm giác chơi game cùng a quá P ơi!
E mừng vì tìm được 1 diễn đàn để có thể ghi nhật ký cho a, nó làm e cảm giác như mình quay lại khoảng thời gian trước kia vậy, ngày mà 2 đứa cày 2T ý!...nhưng giờ chắc chỉ còn mình e ở nơi đây thôi vì a đang rất bận rồi và cũng không có nhiều thời gian cho e nữa...
4 ngày kể từ khi a đi Hàn , với e mỗi ngày nó dài như 1 tháng vậy, cảm giác lo lắng, trống trãi không nói thành lời được...tuy rằng chúng ta cùng dưới 1 bầu trời nhưng khoảng cách địa lý làm e không còn được nhìn thấy a nữa, nhớ a, muốn nghe giọng nói a cũng không thể nữa rồi...vì bạn ấy đang bên cạnh a...
4 ngày trôi qua làm bạn với em là chiếc điện thoại: e đọc lại từng tin nhắn của chúng ta rồi nhớ lại những gì của chúng mình, rồi e tự hỏi nơi đó a có đang nhớ e không?.... A đã thích nghi với công việc, cuộc sống mới chưa? Bạn nấu ăn có hợp với khẩu vị a không? A sẽ không vì lạnh quá mà bệnh đó chứ? Bủi sáng a đã dậy đi làm chưa? Trưa thì a ăn cơm với gì? Chìu a có rã rời vì công việc hay không?.... muôn vàn câu hỏi nhưng lại không có câu trả lời

Nhưng hôm nay vào lúc không ngờ tới a đã nhắn tin cho e, e mừng như đứa trẻ đợi được mẹ đi chợ về ý, cảm giác như gánh nặng cục đá trong lòng đc buông xuống rồi...e trả lời a ngay vì sợ a đang đợi tin nhắn e...vì e hiểu hơn ai hết sự khó chịu khi trông đợi ai đó mỗi ngày mà...biết a qua đó bình an là e đã nhẹ lòng rồi, khi nào thuận tiện a nhắn tin cho e cũng đc....!
P/s: e muốn khoe vs a 1 đìu nữa nè, e cày đủ mua cho bé điu thuyền bộ skin mới r ý...e nhớ cảm giác chơi game cùng a quá P ơi!