- Tham gia
- 7/5/2021
- Bài viết
- 173
Chương 76:
Chap 76:
Buổi sáng như bao ngày, tôi đang ngồi chém gió với bố mẹ tôi, tối qua Phương về đã nói lại lý do sao tôi bị như thế này nên sáng sớm nay bố mẹ tôi chỉ mắng nhẹ thằng con dại gái này thôi hề hề. Nói chuyện một lúc thì bố mẹ về để lại cho hai người con gái ấy, đang ăn miếng lê mát lạnh kia thì cái đám cờ hó của lớp ào vào, tôi nhớ lại cảnh bọn nó đi thăm thằng D khi trước mà hãi hùng luôn,
- Hề hề chào lớp trưởng lại anh hùng cứu mĩ nhân ai ngờ anh hùng vừa tới cuối cầu thì té chỏng queo rồi hahaha! Thằng M vẫn những câu thâm thúy vãi.
- Hề hề khỏe chưa, mau khỏe về làm tường cho bọn tao đá cái, cơ thể mầy ăn mấy gậy mà không sao mà hề hề! Thằng L châm biếm tôi.
- Con mợ tụi bây tha tao đi, mấy tháng vừa qua thân tàn ma dại rồi nè.
Mặc dù đã van xin , có khi muốn quỳ xuống lạy bọn nó luôn, những cũng chẳng thoát được kiếp nạn. Cái dĩa lê ngon lành của tôi giờ đang bị bọn nó xâu xé mỗi đứa một miếng, cái lon sữa hôm qua giờ cũng đã lăn lông lốc dưới chân gi.ường, còn tôi giờ đang ngồi dưới đất than vãn bởi bây giờ trên gi.ường bọn nó đang bận đánh bài. Chịu mọi cực hình của cái lũ cờ hó thì cũng được yên thân leo lên gi.ường yên vị, nàng nở nụ cười tỏa nắng bao ngày bước tới,
- Hihi nãy em kịp giấu lê với bánh khỏi đám bạn nè, ăn đi không đói! Nàng chìa dĩa trái cây với bánh lại.
Tôi mếu máo thầm cảm ơn nàng, rối rít cầm lấy ăn như bị bỏ đói lâu ngày ấy, ăn no nê xong tôi cũng đi thay đồ rồi cùng nàng xuống dưới để làm thủ tục xuất viện. Đi qua phòng của L, tôi ngoái nhìn vào trong đã thấy căn phòng trống vắng chắc là về trước rồi, tôi mặc kệ rồi cùng nàng về nhà. Về tới nhà, Trinh đã chuẩn bị cho tôi nhiều món ăn mà tôi thích nhất, ngồi xuống cùng cả nhà, tôi lại bắt đầu chiến dịch giải tỏa nạn đói kia, cả nhà lại bật cười nhìn thằng con trai đang ăn hơn cả ông bác giới trong tây du kí luôn. Đang ăn ngon lành, mẹ tôi thở dài rồi nói,
- Không biết sao nhà đối diện bên kia chuyển đi đâu ấy!
Tôi nghe mẹ nói xong cũng dừng việc ăn rồi nhìn sang nhà đối diện, cánh cổng đã đóng im ỉm, bên ngoài được chốt một cái ổ khóa khá to. Mấy người trong nhà với Phương và nàng thì chắc vẫn chưa biết gì, còn tôi với Trinh lặng lẽ nhìn nhau rồi cuối xuống tiếp tục công việc ăn bởi vì nhà bên chuyển đi chắc cũng bắt đầu từ sự việc đã sảy ra tại căn phòng đó.
……….
Những ngày lại trôi qua, nhà đối diện vẫn không còn có bóng người ra vào nữa cứ như đã bốc hơi, tôi bây giờ đang ở trên lớp cầm tờ giấy thông báo từ lớp B9 đưa tới,
- E hèm ee hem, thông ggggg báo oooooo ọ! Tôi ngân dài
- Con mợ mầy lớp trưởng đọc lẹ coi! Thằng TS lườm tôi.
- Hề hề, có khá nhiều lớp đăng kí nên chỉ giới hạn được 16 lớp thôi, lớp mình đăng kí sớm nên đã ok rồi, bây giờ khối 10 có 6 lớp, khối 11 có 5 lớp, khối 12 có 5 lớp. Các trận đấu của các khối 11 và 12 sẽ diễn ra buổi chiều và tối, còn 10 là buổi sáng. lớp mình sẽ đá trận đầu tiên ngày mai với lớp B1 lúc 8h sáng, cái lớp chọn của trường ấy anh em ta đè bẹp luôn đi, học không bằng nhưng thể thao thì phải dứt đẹp luôn hề hề.
- Khô máu bọn nó luôn đi! Thằng M đứng dậy hí hửng
- Và cũng nhắc luôn là toàn bộ đều thi đấu loại trực tiếp nhé, chỉ cần thua một trận là coi như xong.! Tôi chốt câu tử thần cho cả lớp.
- Sợ gì chơi luôn! Cả lớp đồng thanh.
Với tinh thần hiện tại thì tôi cảm thấy an tâm hơn, mặc dù chỉ đá cho vui chứ mấy ông 11 với 12 kia toàn đội tuyển được nhà trường chọn lựa từ năm ngoái nên rất mạnh, có cả lớp còn có tới bốn người trong đội tuyển nữa. Tôi bước về chỗ ngồi thì tiếng trống 15 phút đầu giờ vang lên. Cô Nguyệt bước nhẹ nhàng như bao ngày vào lớp.
- Hôm nay cô giới thiệu hai bạn học mới từ trường NCT vào lớp chúng ta, mọi người vỗ tay chào mừng hai bạn đó đi nào.
Tuy chả biết ai nhưng cứ vỗ tay cái đã hề hề, nhưng khi hai người đó bước vào thì cả lớp lại vỗ tay to hơn nữa vì hai đứa nó là thằng Tùng với thằng Khang cặp đôi bật nhả kinh điển của xóm tôi. Mọi người trong lớp ai cũng niềm nở chào đón hai người họ. Sau đó mấy đứa ngồi cạnh thông báo cho hai bọn nó về giải đấu và trận đấu ngày mai. Tiếng trống vang lên, đám bạn rủ nhau đi ra quán ăn lẩu bò, tôi từ chối vì hôm nay phải đi làm chứ không bị bà chủ đuổi mất, mặc dù tôi biết bả chả đuổi đâu hề hề. Buổi tối tôi lại bắt đầu công việc làm thêm sau mấy ngày bỏ bê, đang làm thì người con gái tôi yêu lại ngồi ở vị trí đó, tôi chạy lại ngay bên cạnh,
- Hể không đi ăn với mấy đứa bạn hả em! Tôi tòi mò hỏi.
- Hihi không anh không vui gì cả! Nàng hấp háy hai mắt nhìn tôi.
- Sao lại không vui , mà thôi đã tới rồi thì anh có món này làm ngon lắm nè, đợi anh xíu ha! Tôi cũng hấp háy đôi mắt trêu lại nàng.
Nói xong tôi quay lưng cong đít lon ton chạy vào quầy, tôi lấy ba cây xả ra rồi đập dập bỏ vào nước đun sôi, đợi nước đã sôi, tôi rót ra ly rồi để ly vào khay đá cho nó mau nguội, sau khi nước nguội tôi lấy chanh vắt vào và cho thêm chút mật ong vừa miệng, cho thêm ít đá vào ly. Tôi đặt ly lên khay rồi bưng lại tới người con gái xinh đẹp của tôi hề hề.
- Đây món nước chanh sả mật ong do chính tay anh đẹp trai làm nè hề hề, mời quý khách thưởng thức.! Tôi chớp chớp mắt đẩy ly về hướng nàng.
- Hihi gớm quá đi ngốc à, để em xem nào!
Nhìn đôi môi đang uống nước kia mà tôi muốn đá bay luôn cái ly đi chỉ vì ghen tỵ nó T.T. Đứng đợi nàng cho kết quả thì thằng cờ hó nào mới vào gọi nước. Tôi cay đắng nghĩ thầm,
- Mợ ông đây đang được người yêu chấm điểm, gọi gọi con khỉ khô! Tôi chửi thầm trong bụng nhưng bên ngoài miệng vẫn đang nở nụ cười với khách.
Sau khi chật vật từ lúc bị gọi thì cũng kết thúc giờ làm, hôm nay đang được người yêu nếm thử ai ngờ mấy ông thần hôm này vào đông thế không biết bực bội gì đâu á ứ hự. Tôi hí hửng gặt hết mấy ông thần kia sang chạy tới chỗ nàng,
- Hề hề anh làm xong ca rồi, về thôi em!
- Hihi trả anh ly nước nè, hết sạch luôn nè! Nàng nở nụ cười ấm áp nhìn về tôi.
Thôi chả cần nó dở hay ngon gì hết, tôi lúc đó chỉ muốn nựng lấy người con gái ấy thôi hề hề. Thay nàng thanh toán xong, tôi đưa nàng đi ra chỗ công viên cũ trên đường NVX, vẫn hai người, vẫn chỗ cũ, vẫn cây phượng đó, nhưng hôm nay đã khác, lúc trước họ còn chưa là gì của nhau, bây giờ họ đang tay trong tay bước từng bước cùng nhau vui vẻ, cùng ngắm nhìn cây phượng đang sắp nở rộ những bông hoa rực rỡ, ánh trăng hôm nay thật sáng, gió khẽ thổi qua mát mẻ, hai con người đang chung một nhịp đập con tim, đối với họ lúc đó là một màu hồng của cuộc sống, ngọt ngào của tình yêu đầu đời.
Buổi sáng như bao ngày, tôi đang ngồi chém gió với bố mẹ tôi, tối qua Phương về đã nói lại lý do sao tôi bị như thế này nên sáng sớm nay bố mẹ tôi chỉ mắng nhẹ thằng con dại gái này thôi hề hề. Nói chuyện một lúc thì bố mẹ về để lại cho hai người con gái ấy, đang ăn miếng lê mát lạnh kia thì cái đám cờ hó của lớp ào vào, tôi nhớ lại cảnh bọn nó đi thăm thằng D khi trước mà hãi hùng luôn,
- Hề hề chào lớp trưởng lại anh hùng cứu mĩ nhân ai ngờ anh hùng vừa tới cuối cầu thì té chỏng queo rồi hahaha! Thằng M vẫn những câu thâm thúy vãi.
- Hề hề khỏe chưa, mau khỏe về làm tường cho bọn tao đá cái, cơ thể mầy ăn mấy gậy mà không sao mà hề hề! Thằng L châm biếm tôi.
- Con mợ tụi bây tha tao đi, mấy tháng vừa qua thân tàn ma dại rồi nè.
Mặc dù đã van xin , có khi muốn quỳ xuống lạy bọn nó luôn, những cũng chẳng thoát được kiếp nạn. Cái dĩa lê ngon lành của tôi giờ đang bị bọn nó xâu xé mỗi đứa một miếng, cái lon sữa hôm qua giờ cũng đã lăn lông lốc dưới chân gi.ường, còn tôi giờ đang ngồi dưới đất than vãn bởi bây giờ trên gi.ường bọn nó đang bận đánh bài. Chịu mọi cực hình của cái lũ cờ hó thì cũng được yên thân leo lên gi.ường yên vị, nàng nở nụ cười tỏa nắng bao ngày bước tới,
- Hihi nãy em kịp giấu lê với bánh khỏi đám bạn nè, ăn đi không đói! Nàng chìa dĩa trái cây với bánh lại.
Tôi mếu máo thầm cảm ơn nàng, rối rít cầm lấy ăn như bị bỏ đói lâu ngày ấy, ăn no nê xong tôi cũng đi thay đồ rồi cùng nàng xuống dưới để làm thủ tục xuất viện. Đi qua phòng của L, tôi ngoái nhìn vào trong đã thấy căn phòng trống vắng chắc là về trước rồi, tôi mặc kệ rồi cùng nàng về nhà. Về tới nhà, Trinh đã chuẩn bị cho tôi nhiều món ăn mà tôi thích nhất, ngồi xuống cùng cả nhà, tôi lại bắt đầu chiến dịch giải tỏa nạn đói kia, cả nhà lại bật cười nhìn thằng con trai đang ăn hơn cả ông bác giới trong tây du kí luôn. Đang ăn ngon lành, mẹ tôi thở dài rồi nói,
- Không biết sao nhà đối diện bên kia chuyển đi đâu ấy!
Tôi nghe mẹ nói xong cũng dừng việc ăn rồi nhìn sang nhà đối diện, cánh cổng đã đóng im ỉm, bên ngoài được chốt một cái ổ khóa khá to. Mấy người trong nhà với Phương và nàng thì chắc vẫn chưa biết gì, còn tôi với Trinh lặng lẽ nhìn nhau rồi cuối xuống tiếp tục công việc ăn bởi vì nhà bên chuyển đi chắc cũng bắt đầu từ sự việc đã sảy ra tại căn phòng đó.
……….
Những ngày lại trôi qua, nhà đối diện vẫn không còn có bóng người ra vào nữa cứ như đã bốc hơi, tôi bây giờ đang ở trên lớp cầm tờ giấy thông báo từ lớp B9 đưa tới,
- E hèm ee hem, thông ggggg báo oooooo ọ! Tôi ngân dài
- Con mợ mầy lớp trưởng đọc lẹ coi! Thằng TS lườm tôi.
- Hề hề, có khá nhiều lớp đăng kí nên chỉ giới hạn được 16 lớp thôi, lớp mình đăng kí sớm nên đã ok rồi, bây giờ khối 10 có 6 lớp, khối 11 có 5 lớp, khối 12 có 5 lớp. Các trận đấu của các khối 11 và 12 sẽ diễn ra buổi chiều và tối, còn 10 là buổi sáng. lớp mình sẽ đá trận đầu tiên ngày mai với lớp B1 lúc 8h sáng, cái lớp chọn của trường ấy anh em ta đè bẹp luôn đi, học không bằng nhưng thể thao thì phải dứt đẹp luôn hề hề.
- Khô máu bọn nó luôn đi! Thằng M đứng dậy hí hửng
- Và cũng nhắc luôn là toàn bộ đều thi đấu loại trực tiếp nhé, chỉ cần thua một trận là coi như xong.! Tôi chốt câu tử thần cho cả lớp.
- Sợ gì chơi luôn! Cả lớp đồng thanh.
Với tinh thần hiện tại thì tôi cảm thấy an tâm hơn, mặc dù chỉ đá cho vui chứ mấy ông 11 với 12 kia toàn đội tuyển được nhà trường chọn lựa từ năm ngoái nên rất mạnh, có cả lớp còn có tới bốn người trong đội tuyển nữa. Tôi bước về chỗ ngồi thì tiếng trống 15 phút đầu giờ vang lên. Cô Nguyệt bước nhẹ nhàng như bao ngày vào lớp.
- Hôm nay cô giới thiệu hai bạn học mới từ trường NCT vào lớp chúng ta, mọi người vỗ tay chào mừng hai bạn đó đi nào.
Tuy chả biết ai nhưng cứ vỗ tay cái đã hề hề, nhưng khi hai người đó bước vào thì cả lớp lại vỗ tay to hơn nữa vì hai đứa nó là thằng Tùng với thằng Khang cặp đôi bật nhả kinh điển của xóm tôi. Mọi người trong lớp ai cũng niềm nở chào đón hai người họ. Sau đó mấy đứa ngồi cạnh thông báo cho hai bọn nó về giải đấu và trận đấu ngày mai. Tiếng trống vang lên, đám bạn rủ nhau đi ra quán ăn lẩu bò, tôi từ chối vì hôm nay phải đi làm chứ không bị bà chủ đuổi mất, mặc dù tôi biết bả chả đuổi đâu hề hề. Buổi tối tôi lại bắt đầu công việc làm thêm sau mấy ngày bỏ bê, đang làm thì người con gái tôi yêu lại ngồi ở vị trí đó, tôi chạy lại ngay bên cạnh,
- Hể không đi ăn với mấy đứa bạn hả em! Tôi tòi mò hỏi.
- Hihi không anh không vui gì cả! Nàng hấp háy hai mắt nhìn tôi.
- Sao lại không vui , mà thôi đã tới rồi thì anh có món này làm ngon lắm nè, đợi anh xíu ha! Tôi cũng hấp háy đôi mắt trêu lại nàng.
Nói xong tôi quay lưng cong đít lon ton chạy vào quầy, tôi lấy ba cây xả ra rồi đập dập bỏ vào nước đun sôi, đợi nước đã sôi, tôi rót ra ly rồi để ly vào khay đá cho nó mau nguội, sau khi nước nguội tôi lấy chanh vắt vào và cho thêm chút mật ong vừa miệng, cho thêm ít đá vào ly. Tôi đặt ly lên khay rồi bưng lại tới người con gái xinh đẹp của tôi hề hề.
- Đây món nước chanh sả mật ong do chính tay anh đẹp trai làm nè hề hề, mời quý khách thưởng thức.! Tôi chớp chớp mắt đẩy ly về hướng nàng.
- Hihi gớm quá đi ngốc à, để em xem nào!
Nhìn đôi môi đang uống nước kia mà tôi muốn đá bay luôn cái ly đi chỉ vì ghen tỵ nó T.T. Đứng đợi nàng cho kết quả thì thằng cờ hó nào mới vào gọi nước. Tôi cay đắng nghĩ thầm,
- Mợ ông đây đang được người yêu chấm điểm, gọi gọi con khỉ khô! Tôi chửi thầm trong bụng nhưng bên ngoài miệng vẫn đang nở nụ cười với khách.
Sau khi chật vật từ lúc bị gọi thì cũng kết thúc giờ làm, hôm nay đang được người yêu nếm thử ai ngờ mấy ông thần hôm này vào đông thế không biết bực bội gì đâu á ứ hự. Tôi hí hửng gặt hết mấy ông thần kia sang chạy tới chỗ nàng,
- Hề hề anh làm xong ca rồi, về thôi em!
- Hihi trả anh ly nước nè, hết sạch luôn nè! Nàng nở nụ cười ấm áp nhìn về tôi.
Thôi chả cần nó dở hay ngon gì hết, tôi lúc đó chỉ muốn nựng lấy người con gái ấy thôi hề hề. Thay nàng thanh toán xong, tôi đưa nàng đi ra chỗ công viên cũ trên đường NVX, vẫn hai người, vẫn chỗ cũ, vẫn cây phượng đó, nhưng hôm nay đã khác, lúc trước họ còn chưa là gì của nhau, bây giờ họ đang tay trong tay bước từng bước cùng nhau vui vẻ, cùng ngắm nhìn cây phượng đang sắp nở rộ những bông hoa rực rỡ, ánh trăng hôm nay thật sáng, gió khẽ thổi qua mát mẻ, hai con người đang chung một nhịp đập con tim, đối với họ lúc đó là một màu hồng của cuộc sống, ngọt ngào của tình yêu đầu đời.