Trò Chơi Tình Yêu

Ngồi học trong lớp mà trí óc Nguyệt để đâu đâu.

Nguyệt bị những lời nói của hắn làm cho khiếp đảm và sợ hãi. Mồ hôi trên mặt Nguyệt không ngừng tuôn ra ngày càng nhiều.

Đây là lần đầu tiên, Nguyệt mới thấm thía cảm giác sợ hãi cực độ là gì ?

Bây giờ dù Nguyệt có than thân, trách phận cũng không có tác dụng gì nữa, vì hắn không phải là một chàng trai đơn giản, hắn cũng không tầm thường như những kẻ khác.

Đối với hắn, một khi hắn đã muốn, hắn sẽ làm bằng được, hắn sẽ biến từ không thể thành có thể.

Chỉ vì Nguyệt ngu ngốc nên mới dây vào hắn.

Bây giờ Nguyệt chỉ có hai từ để nói.

Hối hận !

Nguyệt không ngừng cảm thấy hối hận và hối hận, hối hận đang dày vò tâm trí, đang hành hạ lòng tự trọng của Nguyệt.

Nguyệt sắp khóc vì hãi.

Nguyệt không biết phải ăn nói và giải thích với hắn thế nào ?

Lẽ ra lúc nãy Nguyệt nên nói sự thật cho hắn biết, nên nói rằng Nguyệt là một trinh nữ, là một người thích đùa nhưng không hề có ý định bắt hắn phải chịu trách nhiệm hay muốn hắn lấy mình.

Nhưng Nguyệt lại không nói gì để rồi Nguyệt bị hắn hiểu lầm, hắn được nước lấn tới, hắn lạnh lùng tuyên bố đêm nay sẽ là đêm đầu tiên của hai người.

Nguyệt ôm lấy đầu, mặt Nguyệt tái nhợt, ánh mắt đau khổ và mệt mỏi.

Nguyệt đang rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Nguyệt biết kế hoạch của mẹ mình, cũng hiểu ý tứ của Hoàng Long.

Nguyệt đang bị kẹt ở giữa.

Cuối cùng, Nguyệt nên chọn làm theo cách nào ?

Nguyệt nên để cho hắn hủy hoại, nên biến thành một nhân tình của hắn, nên mượn danh tiếng của hắn để tránh cuộc hôn nhân với Hoàng Long hay là nên ngoan ngoãn từ bỏ ý định không lấy chồng rồi quay về với cuộc sống lúc nào cũng được sắp xếp sẵn của mình ?

Nguyệt thừa nhận, nếu Nguyệt lấy Hoàng Long, Nguyệt sẽ là một người phụ nữ hạnh phúc nhất vì Hoàng Long là một chàng trai tốt bụng, chân thành và thiện lương.

Lấy Hoàng Long, Nguyệt sẽ không còn phải chịu cảnh ghen tuông, sống trong sầu hận và cô quạnh một mình trong đêm lạnh giá.

Cụm từ “lăng nhăng” và “không chung thủy” không có suy nghĩ của Hoàng Long, chỉ cần Nguyệt tỏ ra biết chiều chồng, tỏ ra yêu thích chồng một chút, Nguyệt sẽ có được một cuộc hôn nhân mỹ mãn.

Nhưng đó có phải là điều mà Nguyệt muốn không ? Hay là Nguyệt muốn có một cuộc sống khác, muốn có một cuộc sống nếu không phải là bình yên thì phải có lửa, phải đượm nồng yêu đương và tình ái ?

Khi nghĩ đến những điều này, bất chợt Nguyệt ngước mắt lên nhìn hắn.

Bắt gặp ánh mắt đang nhìn mình đăm đăm của hắn, Nguyệt đỏ mặt.

Nguyệt vội cúi mặt nhìn theo hướng khác.

“Mình bị điên rồi hay sao ? Tại sao mình lại có cảm giác nếu được lấy hắn, chắc chắn mình sẽ có được một cuộc hôn nhân thật nồng cháy và đam mê ?”

“Hu hu hu ! Mình đúng là bị điên thật rồi !”

“Một công tử biến thái như hắn làm sao chấp nhận lấy vợ, làm sao chịu lập gia đình và chịu suốt đời chỉ yêu một người đàn bà ?”

Hắn đi xuống cuối lớp.

Gõ nhẹ lên bàn Nguyệt, hắn mỉm cười.

_Em có chuyện gì sao ?

Nguyệt giật mình nhìn hắn, mặt Nguyệt ngày càng đỏ, ánh mắt bối rối.

_Không…không có gì !

Hắn cười thầm.

“Tiểu yêu tinh ! Đừng tưởng tôi không biết cô đang nghĩ gì trong đầu”

“Có phải cô đang sợ tôi, đang tìm cách để hoãn chuyện tối nay ? Nói cho cô biết, dù cô có muốn trốn cũng trốn không được”

“Chỉ chiều nay nữa thôi, tôi sẽ biết được cô là ai, lúc đó tôi sẽ xông thẳng vào nhà cô để tìm cô tính xổ”

“Tốt nhất là cô nên biết điều mà làm theo lời tôi, nếu không dù có phải hy sinh tự do và cuộc sống cá nhân để cưới cô, tôi cũng sẽ làm. Tôi sẽ cho cô toại nguyện, nhưng cũng sẽ dùng cả đời để hành hạ cô”

Không biết Nguyệt có hiểu hắn đang nói thầm gì không mà mặt Nguyệt ngày càng tái.

_Em đứng lên trả lời câu hỏi của tôi !

Nguyệt run run đứng lên, lòng không thầm chửu hắn là “Đồ xấu xa !”, “Đồ ác quỷ !”

Hắn trừng mắt nhìn Nguyệt.

Nguyệt hốt hoảng vội thu ánh mắt căm tức của mình lại, đồng thời vội giả vờ ngó lơ theo hướng khác.

_Trả lời đi !

Hắn ra lệnh.

Nguyệt cau mày đọc câu hỏi của hắn ở trên bảng.

Sau khi suy nghĩ vài giây, Nguyệt nói.

_Thưa thầy ! Đây đâu phải là câu hỏi ?

Hắn giật mình, hắn không ngờ là Nguyệt nhìn ra được ẩn ý của hắn.

Tuy hài lòng và thỏa mãn vì có một đối thủ xứng tầm nhưng hắn vẫn giả vờ tỏ ra như không.

_Sao em lại nói thế ?

Nguyệt trả lời ngay.

_Vì trong câu hỏi của thấy đã mang ý nghĩa trả lời rồi.

Thêm một lần nữa, hắn hoàn toàn thỏa mãn.

“Tiểu yêu tinh ! Xem ra cô đúng là rất thông minh !”

“Giá mà cô có thể dùng trí thông minh của cô để chiều chuộng tôi thì tốt biết mấy. Đằng này, cô dàm dùng khả năng của cô để bỡn cợt tôi ?”

“Tôi sẽ dạy cho cô hiểu, dù cô có giỏi đến đâu, tôi cũng là thầy của cô, là người giỏi hơn cô”

Hắn tỉnh bơ hỏi Nguyệt hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, Nguyệt phải vã mồ hôi, phải vận dụng hết trí khôn mới trả lời được các câu hỏi của hắn.

Hắn đang nắn tinh thần Nguyệt, hắn bắt Nguyệt phải tâm phục, khẩu phục hắn, phải hiểu hắn là ai ? hắn có khả năng gì ?

Không cần hắn phải tỏ vẻ ra như thế, cũng không cần hắn phải dụng tâm, Nguyệt đã hối hận và sợ hắn lắm rồi.

Hai tiết học sau cuối, Nguyệt bị hắn gọi đứng lên trả lời liên tục các câu hỏi của hắn.

Lý do duy nhất của hắn là vì Nguyệt dám xin hắn cho phép nghỉ hai tiết đầu để đi hẹn hò, dám ngang nhiên t.ình tứ với một chàng trai khác trước mắt hắn, nên hắn phải phục thù lại Nguyệt.

Nếu Nguyệt không phải là một sinh viên chăm chỉ, và thông minh, Nguyệt đã bị hắn làm khó và thật sự đạt được mục đích của hắn rồi.

Nguyệt ngày càng căm tức hắn, hận hắn.

Đến cuối giờ, chờ sinh viên đi ra về hết, hắn tiến đến bàn của Nguyệt.

_Anh mời em ăn cơm.

Nguyệt nghiến răng.

_Anh biến đi ! Đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa !

_Thật tình em muốn anh biến mất sao ?

Hắn cợt nhả hỏi.

Nguyệt tức giận phừng phừng. Đút nốt sách vào túi sách, Nguyệt đứng bật dậy.

Hắn đứng chắn trước mặt Nguyệt.

_Em đừng tỏ ra tức giận như thế ? Đây chẳng phải là điều mà em muốn sao ?

_Tôi chẳng hiểu anh nói gì cả ?

_Em không hiểu hay là em đang giả vờ ?

Nguyệt hét to lên.

_Tại sao tôi phải giả vờ với anh ? Tôi được lợi gì khi tôi phải làm thế ?

Hắn chống tay xuống bàn, hắn kẹp Nguyệt vào giữa hai tay của hắn.

Hắn hẩy nhẹ một cái, Nguyệt nằm dài trên bàn, còn hắn đè lên nửa thân trên của Nguyệt.

Nguyệt thất kinh, tay Nguyệt lập tức chống vào ngực hắn.

_Anh…anh muốn gì ?

_Ồ, em yêu ! Đừng sợ hãi, em phải hiểu nhân tình thì phải làm gì chứ ?

Nguyệt sợ hãi, mắt Nguyệt nhìn hắn như muốn băm hắn thành muôn nghìn mảnh.

_Mau tránh ra ! nếu không tôi kêu to lên bây giờ !

Hắn đọc được ánh mắt sợ hãi, cảm nhận được cơ thể run rẩy của Nguyệt.

Không cần phải nghĩ nhiều, hắn đã đoán được ra.

Nguyệt thực sự là một xử nử !

Phát hiện này khiến hắn bàng hoàng không ít, hốt hoảng không ít, ngạc nhiên và vui mừng cũng không ít, đồng thời hắn cũng tức giận và bực mình vì Nguyệt cũng không ít.

Cảm xúc của hắn chưa có lúc nào lại rối tung rối mù như thế này.

“Tiểu yêu tinh ! Cô đừng trách tôi ! Tất cả đều là do cô tự chuốc lấy, tôi không cố tình muốn chiếm đoạt lấy sự trong trắng của cô, không muốn hại cô cả đời không lấy được ai mà chỉ biết có tôi”

Hắn không hề biết rằng hắn đang có ý định độc chiếm lấy Nguyệt, biến Nguyệt thành tình nhân của hắn.

Đúng như Nguyệt nói, Nguyệt là tình nhân theo kiểu mới của hắn.

Lần này, hắn không chỉ muốn có được th.ân thể Nguyệt, mà ngay cả tự do và trái tim Nguyệt hắn cũng muốn lấy.

Hắn muốn chiếm hữu tất cả mọi thứ của Nguyệt.

Hắn hôn Nguyệt, tay hắn ôm siết lấy cơ thể nhỏ bé của Nguyệt, miệng hắn thì thầm vào tai Nguyệt.

_Mèo con ! Để anh dạy em hôn là như thế nào, anh không muốn có một cô nhân tình ngay cả hôn cũng không biết.

Anh chàng tài xế đứng ngoài cửa chỉ còn biết thở dài, tính cách của sếp thế nào, anh ta là người hiểu rõ.

Mục đích chính của anh ta đứng ở đây là không muốn cho sinh viên khác nhòm ngó hành động riêng tư của sếp.

Nếu những hình ảnh này của hắn bị ai đó nhìn thấy rồi chụp ảnh, đến ngày mai đây sẽ là tin scandal lớn nhất của toàn trường.

Hắn đâu cần cái chức giáo viên quèn này, hắn chỉ đi dạy cho vui nhưng Nguyệt sẽ lãnh đủ. Hắn không muốn mang lại tai tiếng cho Nguyệt nên mới đặc biệt chú ý đến việc này.

Xem ra hắn cũng không đến nỗi xấu xa như Nguyệt tưởng.

Nguyệt có cơ hội từ chối đi ăn cơm với hắn không ?

Hoàn toàn không có !

Trước khi Nguyệt kịp nói câu gì, hắn đã dùng miệng của hắn để bịt miệng của Nguyệt lại, bàn tay của hắn không ngừng ôm siết lấy Nguyệt.

Nguyệt khóc thét vì sợ.

Chỉ nghĩ đến việc tối nay phải phục vụ hắn như một cô nhân tình, Nguyệt hận không thể tự treo cổ mình lên.

Ngu dại !

Nguyệt không ngừng tự sỉ vả bản thân mình, không ngừng tự dằn vặt trí óc ngu muội của mình.

Môi Nguyệt bị hắn hôn đến sưng đỏ, cơ thể Nguyệt bị hắn ôm đến tê dại, lí trí Nguyệt mờ mịt vì nụ hôn của hắn.

Càng ngày Nguyệt càng bị hắn quyến rũ. Hắn đang dùng khả năng chinh phục của hắn để hạ gục tính cách kiên cường của Nguyệt.

Xem ra không chỉ hắn bị Nguyệt dụ dỗ, mà ngay cả Nguyệt cũng bị hắn đưa vào lưới tình.

Hắn cứ hôn Nguyệt, hôn mãi, hắn không thể dừng lại được ý muốn và sự cuồng loạn vì h.am m.uốn của bản thân hắn.

Đến cuối cùng hắn hoàn toàn buông lỏng, hắn hoàn toàn bị đôi môi của Nguyệt lấp đầy tâm trí hắn.

Hắn đã quên mất rằng, hoàn toàn quên rằng, hắn chẳng qua chỉ coi Nguyệt là nhân tình của hắn, Nguyệt không phải là người hắn yêu, là người cho hắn trao đam mê và khát khao của mình.

Nhưng cái cách mà hắn hôn Nguyệt cho thấy, hắn không chỉ coi Nguyệt đơn giản chỉ là người tình của hắn mà còn hơn thế nữa.

Vì người tình dù có ngọt ngào, có đáng yêu đến đâu cũng chỉ mang lại những ý thích ban đầu, không phải kiểu càng ngày càng say, càng ngày càng bị cuốn hút như những cảm giác khác lạ mà hắn đang dành cho Nguyệt.

Hắn buông Nguyệt ra, mắt hắn mờ mịt vì những cảm xúc thăng hoa mà hắn vừa mới có.

Trái tim hắn rung nhẹ, cơ thể hắn đang bị cơ thể Nguyệt hấp dẫn. Nếu không phải do hắn cố gắng kiềm chế, hắn sợ rằng hắn đã chiếm đoạt Nguyệt ở ngay đây rồi.

Hốt hoảng vì những suy nghĩ không hay của mình, hắn lập tức đứng dậy.

Nguyệt căm hận hắn, nước mắt Nguyệt trào cả ra. Nguyệt nghiến chặt răng.

_Tôi căm ghét anh !

Hắn lôi Nguyệt đứng dậy, mặt hắn dí sát vào mặt Nguyệt.

_Em không nên nói những lời lẽ thô lỗ đó thêm một lần nào nữa, nếu không anh sẽ trừng phạt em.

Nguyệt không coi những lời đe dọa của hắn vào đâu.

_Anh định làm gì tôi ?

_Hôn em, chiếm lấy em, biến em thành tình nhân cả đời của anh. Như thế đã đủ trừng phạt chưa ?

Hắn nói một thôi một hồi, hắn nói mà không thèm ngượng miệng.

Nguyệt đỏ bừng mặt, chân tay run lẩy bẩy.

Nguyệt phải đứng dựa vào thành bàn mới không bị ngã.

Đây là lần đầu tiên có một chàng trai dám tuyên bố trước mặt Nguyệt là sẽ chiếm lấy Nguyệt bằng được, thậm chí cũng không ngại ngùng nói rằng muốn Nguyệt là nhân tình cả đời của anh ta.

Hắn quá khác người, quá mặt dày, quá đê tiện, cũng quá phong lưu !

Đối với cô gài nào, chỉ cần hắn thích, hắn sẽ dùng đủ mọi cách để có bằng được cô gái ấy.

Bây giờ Nguyệt mới thấm thía hành động ngu dốt và ngông cuồng của mình.

Nguyệt đã chọc đúng vào tổ kiến lửa !

Nguyệt đã tự nộp mình cho sói dữ !

Dùng hai tay, hắn ôm lấy khuôn mặt nhỏ bé của Nguyệt.

_Em nói gì đi chứ ?

_Tôi không có gì cần nói với anh cả.

Hắn cười ngọt ngào.

_Không phải đã đến lúc em nói cho anh biết em là ai, mục đích tiếp cận anh của em là gì rồi sao ?

Nguyệt sợ hãi, ánh mắt Nguyệt lập tức lảng tránh ánh mắt đang nhìn mình đầy săm soi của hắn.

_Tôi…tôi !

Nguyệt liếm môi, cơ thể Nguyệt khẽ run lên một cái.

Dù Nguyệt cố dấu sự sợ hãi của mình, nhưng hắn vẫn cảm nhận được.

Hắn là một con cáo ! Một con sói chuyên đi săn mồi, làm sao hắn không hiểu con mồi của hắn có đặc điểm gì, có tính cách và hành động ra sao.

Nếu hắn không hiểu các cô nhân tình của hắn muốn gì ở hắn, cần gì ở hắn, và tiếp cận hắn vì lý do gì, hắn đã không sống yên được cho đến tận bây giờ.

Nguyệt là người phụ nữ đầu tiên khiến hắn bị rối trí, bị bối rối và không hiểu Nguyệt thực sự là cô gái như thế nào ?

Trong con mắt của hắn, dù Nguyệt là một cô gái đoan trang và chín chắn hay là một cô gái lẳng lơ và chơi bời, hắn cũng đều muốn có được Nguyệt.

Nguyệt hấp dẫn hắn không chỉ vì vẻ đẹp ngoại hình của mình, mà còn do tính cách thông minh, lém lỉnh và tinh nghịch của Nguyệt.

_Em không muốn nói hay em không có gì để nói ?

Hắn quyết dồn Nguyệt vào đường cùng.

Nguyệt hất tay hắn ra khỏi mặt mình.

_Anh đi quá xa rồi đấy ! Dù sao tôi cũng không nợ nần gì anh, cũng không nói là sẽ chấp nhận làm nhân tình của anh. Anh nên biết điều mà tránh xa tôi ra.

Hắn khoanh tay trước ngực, mặt hắn mang vẻ bỡn cợt.

_Em càng nói không nợ anh, anh càng thấy em nợ anh rất nhiều. Em càng nói em không muốn làm nhân tình của anh, anh càng muốn có em bằng được.

Nguyệt tức điên lên.

_Anh làm thế vì anh đang muốn trả thù tôi chứ gì ? Anh là một tên ngụy quân tử !

Bằng một động tác nhanh, mạnh mẽ và chuẩn xác, hắn nắm chặt lấy tay Nguyệt rồi dơ lên cao, hắn gần như nhấc bổng Nguyệt lên.

_Anh đã nói là anh không muốn nghe em chửu anh thêm câu nào nữa.

Nguyệt hét lên.

_Tôi cũng từng nói tôi sẽ tiếp tục chửu anh chừng nào anh còn làm phiền đến tôi.

_Giỏi lắm, xem ra em thực sự muốn anh trừng phạt em.

Hắn cười nhạt, mắt hắn bừng lên ngọn lửa giận.

"Con nhỏ yêu tinh này định thách thức sự chịu đựng của mình đến cùng đây mà !"

"Mình mà không xử được cô ta, không dạy cho cô ta một bài học nhớ đời, cô ta còn già mồm hét toáng vào mặt mình thêm nhiều lần nữa"

"Mình hết chịu nổi miệng lưỡi của cô ta rồi !"

Hắn thô bạo lôi Nguyệt đi theo hắn.

Nguyệt vùng vằng.

_Buông ra ! Tôi không muốn đi cùng với anh !

Hắn tỉnh bơ như không.

_Đáng tiếc ! Bây giờ dù em có nói không quen biết anh, không chấp nhận yêu cầu của anh cũng không được. Chẳng phải hôm qua em nói em muốn làm một người bạn cùng đi ăn cơm, cùng đi dạo phố với anh ? Anh đang làm đúng theo lời em nói, em còn muốn gì nữa ?

Nguyệt tức nghẹn họng.

Tên công tử biến thái này luôn biết cách khiến người phải chấp nhận lời yêu cầu của hắn một cách vô điều kiện.

Thật không may cho Nguyệt khi đã gây được ấn tượng quá sâu sắc với hắn, nên hắn không thể buông tha cho Nguyệt được nữa.

Nguyệt bị hắn ấn lên xe ô tô.

Trước khi Nguyệt kịp hét lên câu nào, hắn dùng tay bịt kín miệng Nguyệt lại, hắn ôm Nguyệt thật chặt.

Trông Nguyệt lúc này chẳng khác gì một cô vợ nhỏ hay giận dỗi của hắn.

Nguyệt căm phẫn há miệng cắn mạnh vào tay hắn, khiến hắn nhăn mặt phải buông tay bịt miệng Nguyệt xuống.

Sau khi miệng được giải thoát, Nguyệt hét ầm lên.

_Tên kia ! Anh định đưa tôi đi đâu ?

Hắn vừa buồn cười, vừa tức giận vì tính cách có một không hai của Nguyệt.

_Em nghĩ là anh sẽ đưa em đi đâu ?

Nguyệt điên tiết quát.

_Anh còn không mau cho tôi xuống !

Hắn lạnh nhạt đáp.

_Em có gào, có hét cùng vô ích !

_Anh muốn gì ?

_Cùng em đi ăn cơm.

_Tôi đã nói là tôi không muốn ăn.

Hắn không thèm đáp lại lời Nguyệt, hắn tỉnh bơ ngả người ra sau ghế, mắt hắn nhắm lại như chuẩn bị ngủ say.

Chỉ khổ cho Nguyệt hét chán mà không thấy hắn ho he hay có động tĩnh gì, biết hét cũng vô ích nên Nguyệt đành nghiến răng nghiến lợi quay sang trừng mắt nhìn hắn.

Hắn cười thầm.

"Tiểu yêu tinh ! Đã khản cổ rồi hả ? Tôi tưởng cô phải hét thêm một lúc nữa mới thôi"

"Cô càng ngày càng quá đáng !"

"Sao cô dám tỏ thái độ khinh bỉ với tôi như thế ? Cô có biết bao nhiêu cô gái muốn được như cô mà không có cửa không hả ?"

"Đúng là tức chết ! Để xem tôi sẽ hạ gục cái tính cách ngang tàng của cô thế nào?"
 
Thấy hắn chỉ nằm yên mà không chịu nói gì, Nguyệt cũng chán không muốn cãi nhau thêm với hắn nữa, thay vì gào lên như lúc nãy.

Nguyệt cũng bắt chước hắn nằm im, bắt chước hắn nhắm mắt lại.

Nguyệt là một con sâu ngủ, một khi đã mệt, đã muốn ngủ, Nguyệt sẽ ngủ ngay.

Hắn thấy Nguyệt im hơi lặng tiếng, thấy Nguyệt không nhúc nhích, hắn mở mắt, hắn quay sang nhìn Nguyệt.

Thấy Nguyệt nhắm mắt, hơi thở nhè nhẹ, thấy nụ cười phảng phất trên môi Nguyệt, thấy mặt Nguyệt khi ngủ say trông ngây thơ và đáng yêu như một thiên thần.

Hắn ngây người ra nhìn, hắn không dám thở mạnh, cũng không dám động chạm vào người Nguyệt, hắn sợ Nguyệt giật mình tỉnh giấc.

Cảm giác của hắn bây giờ rất kì lạ, đây là lần thứ hai hắn trông thấy Nguyệt ngủ, lần thứ hai hắn được ngắm nhìn khuôn mặt thiên thần và dễ thương của Nguyệt.

Hắn thực sự đã say, say hoàn toàn rồi.

Từ trước đến nay, hắn không muốn thức dậy cùng với một khuôn mặt lạ ở trên gi.ường của hắn, thì nay, hắn lại muốn được thức dậy mỗi sáng cùng với Nguyệt, muốn Nguyệt là người phụ nữ đầu tiên ngủ cùng với hắn trên một chiếc gi.ường, không phải chỉ là một lúc mà suốt đêm, không phải chỉ là quan hệ lăng nhăng bình thường mà là quan hệ thiêng liêng giữa nam và nữ.

Hắn bắt đầu thấy bản thân hắn càng ngày càng trở nên tham lam và trở nên không được tỉnh táo như thường ngày.

Nếu là trước kia, hắn luôn mong nhanh chóng tìm kiếm cho mình một cô nhân tình mới, trong khi cô nhân tình cũ vẫn còn chưa đến lúc phải đi.

Bây giờ hắn lại không hề có ý định đó, hắn muốn giữ Nguyệt ở bên cạnh hắn, muốn cùng Nguyệt trải qua thời gian ba tháng bên nhau thật vui vẻ và thật hạnh phúc.

Hắn muốn một lần được cảm nhận tất cả những cảm xúc mãnh liệt mà hắn chưa bao giờ có.

Khi hôn Nguyệt, ôm Nguyệt, hắn đã nhận ra, Nguyệt mang lại cho hắn những đam mê, mật ngọt, mang lại có hắn những đắm say, mang lại cho hắn cảm giác muốn bay, muốn hét, muốn gào.

Càng hôn Nguyệt, ôm Nguyệt, ở bên cạnh Nguyệt, hắn càng bị Nguyệt quyến rũ nhiều hơn.

Hắn mặc kệ những cảm xúc đó là do tình yêu mang lại hay đơn giản chỉ là sự hấp dẫn giới tính giữa nam và nữ, hắn nhất quyết sẽ phải có bằng được Nguyệt.

Nguyệt càng ngủ càng say, càng nằm im càng chìm đắm vào trong giấc mộng.

Hắn tưởng Nguyệt đang giả vờ ngủ để trêu đùa hắn. Hắn chạm nhẹ vào má Nguyệt.

_Dậy đi ! Đến nơi rồi !

Nguyệt không có phản ứng gì.

Hắn cười nhạt.

_Cô muốn chết hả ? Tôi bảo cô dậy đi, cô có nghe không ?

Nguyệt vẫn không nói gì, cũng không mở mắt.

Bực mình, hắn véo nhẹ vào má Nguyệt.

_Dậy đi !

Nguyệt gạt tay hắn ra khỏi má mình. Nguyệt nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng vì hành động phá rối giấc ngủ của hắn, khẽ cựa người, Nguyệt lại lăn ra ngủ ngon lành.

Hắn mở to mắt nhìn Nguyệt. Hành động trẻ con của Nguyệt khiến hắn phì cười.

“Không lẽ con nhóc này đã ngủ thật rồi ?”

“Thật vô lý ! Mình nằm từ bấy giờ mà có ngủ được đâu ? Tại sao cô ta chỉ vừa mới nằm xuống đã ngủ được ngay là thế nào ?”

“Chắc cô ta lại định làm khó mình chứ gì ?”

Hắn nhếch mép, bộ óc ma quỷ của hắn bắt đầu hoạt động, một tia sáng vừa lóe lên trong đầu hắn.

“Cô cứ ngủ đi ! Để xem cô ngủ được bao lâu ? ”

Hắn không buồn gọi Nguyệt dậy nữa, hắn bảo tài xế.

_Đưa tôi đến khách sạn New World !

Tài xế xe kinh ngạc định mở miệng hỏi hắn lý do vì sao không đến nhà hàng Hồng Hoa mà lại đến khách sạn New World nhưng đã kìm lại được.

Anh ta không lạ gì tính cách trăng hoa của hắn.

Đối với phụ nữ, một khi hắn đã muốn, hắn sẽ tìm đủ mọi cách để biến họ thành của hắn, ngay cả Nguyệt cũng không thoát khỏi tay hắn.

Hắn không ngừng cười khoái trá, hắn muốn dọa cho Nguyệt sợ chết khiếp, đồng thời cũng muốn Nguyệt biết hắn không đời nào chịu từ bỏ ý định của hắn.

Đến khách sạn New World, hắn nhẹ nhàng bế Nguyệt lên.

Tài xế mở cửa xe cho hắn.

Khách sạn này thuộc quyền quản lý của hắn.

Thấy hắn xuất hiện cùng với một cô gái trên tay, ai cũng kinh ngạc nhìn hắn không chớp, trong đầu họ không ngừng hỏi.

Hắn và Nguyệt có quan hệ gì ? Sao hắn đối xử với Nguyệt đặc biệt như thế ?

Nhân viên trong khách sạn cúi đầu chào hắn khi thấy hắn bước vào trong tiền sảnh.

Hắn không nói gì, cũng không có phản ứng gì.

Hắn tảng lờ ánh mắt tò mò và hiếu kì của mọi người xung quanh.

Đối với hắn, dù có bị mọi người phỉ nhổ trước mặt, hắn cũng coi như không nhưng hắn sẽ ngấm ngầm làm cho kẻ đó phải sống khổ sống sở và phải quỳ xuống mà xin hắn tha thứ cho hành động ngu ngốc của mình.

Hắn có thể phong lưu, có thể đa tình, có thể lăng nhăng nhưng hắn tuyệt đối không phải là một kẻ có đầu óc đơn giản.

Khách sạn của hắn thuộc khách sạn bốn sao.

Khách sạn có tất cả hơn mười tầng, có bốn thang máy, và một thang máy riêng, thang máy này chỉ để cho nhân viên cao cấp và hắn đi.

Hắn không muốn dùng chung thang máy với nhân viên nên hắn luôn cho xây thêm một thang máy riêng cho mình, hắn ghét cảnh chen lấn, ghét kiểu xu nịnh của bọn nhân viên dưới quyền, hắn muốn tránh mặt họ ít nhất có thể.

Nhân viên bấm lầu thứ bảy cho hắn.

Hắn chiếm một căn phòng thượng hạng trong khách sạn, căn phòng này là nơi hắn thường xuyên dùng để nghỉ ngơi, và giải trí, thỉnh thoảng hắn đưa một vài cô gái đến đây.

Ai cũng thích được ngủ trên cùng một chiếc gi.ường với hắn nhưng chưa có cô gái nào có vinh hạnh được làm điều đó, Nguyệt sẽ là cô gái đầu tiên hắn muốn làm điều này.

_Reng !

Cửa thang máy mở ra, nhân viên gật đầu chào hắn.

Hắn mỉm cười chào lại.

Bước ra khỏi thang máy, đi thêm mấy mét, căn phòng mang biển số 0708 hiện ra trong tầm mắt hắn.

Chờ nhân viên phục vụ phòng mở cửa phòng cho mình, hắn nhanh chóng bước vào trong và tiện tay đóng luôn cửa phòng lại.

Bây giờ chỉ còn lại hắn và Nguyệt trong căn phòng rộng lớn và sang trọng này.

Hắn đặt Nguyệt lên gi.ường.

Quan sát vẻ mặt say ngủ của Nguyệt, hắn mỉm cười.

_Nhóc con ! Để xem lần này cô còn chạy đi đâu được nữa !

Nụ cười càng ngày càng mở rộng trên mặt hắn.

Hắn là một tên công tử ăn chơi phóng đãng nên cách làm của hắn cũng khác người.

Hắn lột hết đồ trên người Nguyệt, mặt hắn đỏ bừng, tay hắn run run, nhiệt độ trong cơ thể hắn tăng vọt.

Tuy đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cơ thể của phụ nữ nhưng khi nhìn thấy cơ thể trần của Nguyệt, hắn run rẩy mãi không thôi, hắn lúng túng, ngượng ngùng giống hệt một kẻ mới lần đầu tiên làm chuyện xấu xa này.

Hắn không có dũng khí nhìn thêm nên hắn vội đắp chăn che kín cơ thể Nguyệt lại.

Quần áo và túi sách của Nguyệt bị hắn cất kĩ.

Nhớ đến hành vi dám cướp quần áo của hắn để mặc của Nguyệt, hắn cười thầm.

Hắn khóa cửa tủ quần áo của hắn thật cẩn thận, xong đâu đấy, hắn hoàn toàn thỏa mãn với kế hoạch của mình. (hjx tên này xấu xa quá T_T)

Không vội đánh thức Nguyệt dậy, hắn đi tắm.

Khi tắm xong, hắn mới bắt đầu cho Nguyệt nếm mùi sợ hãi và hốt hoảng cực độ là gì ?

Nguyệt tưởng làm nhân tình của hắn là đơn giản lắm sao ?

Hắn không ngừng cười, hắn cười mãi, hắn cười nhiều quá đến nỗi nước mắt của hắn hòa lẫn với nước dưới vòi hoa sen.

Lần đầu tiên trong đời, hắn mới hành động giống một đứa trẻ con thế này.

Hắn nghĩ hắn thực sự đã bị Nguyệt biến thành một kẻ hiếu thắng, một kẻ không còn tôn nghiêm nữa rồi.

Từ trong phòng tắm, hắn bước ra ngoài, vừa đi hắn vừa lau tóc, trên người hắn chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm.

Nhìn thấy hắn thế này cũng đủ cho Nguyệt sợ chết khiếp rồi, hắn đâu cần phải làm thêm gì nữa.

Nhưng tạm thời Nguyệt vẫn còn chưa hét, vẫn còn chưa bị hắn dọa cho sợ chết khiếp vì Tiểu thư “lười” vẫn còn say sưa ngủ, vẫn không biết rằng mình đã thực sự bị hắn đem đến đây để thực hiện hành vi xấu xa của hắn.

Chuông điện thoại của hắn reo vang.

Hắn lập tức nghe máy.

_Chào cậu ! Đã điều tra được gì chưa ?

_Mình đã điều tra xong rồi. Cậu muốn mình mang đến chỗ cậu không ?

Hắn quay lại nhìn Nguyệt.

Nếu Trọng Khiêm đến đây thì còn gì là thú vui của hắn nữa.

_Không cần đâu ! Cậu gửi fax cho mình là được rồi.

_Nếu thế lúc nãy mình đã gửi mail cho cậu. Cậu chỉ cần mở máy tính là có thể đọc được.

_Cảm ơn cậu !

_Không có gì !

Cúp máy, hắn vội mở Laptop, hắn nôn nóng muốn biết Nguyệt thực sự là ai ? Bố mẹ Nguyệt đang làm gì ?

Vài cú nhấp chuột, hắn mở mail của hắn, thấy có hơn chục tin nhắn trong máy tính, hắn bỏ qua chín tin còn lại, hắn chỉ xem tin của Trọng Khiêm gửi cho hắn.

Tay hắn hơi run, hắn nhấp chuột.

Hắn tập trung đọc về sơ yếu lý lịch của Nguyệt.

Trong hồ sơ hắn thấy có một tấm ảnh chụp Nguyệt trong bộ đồng phục nữ sinh.

Chỉ cần liếc mình mắt nhìn, ngay lập tức hắn ngây người, mắt hắn si dại nhìn nụ cười trong sáng, thuần khiết, đẹp như một bông hoa mới hé mở của Nguyệt.

Khuôn mặt Nguyệt được ôm khít bởi mái tóc dài đen mượt, đôi môi đỏ hồng căng mọng đang nở một nụ cười rạng rỡ.

Đôi mắt long lanh đen láy, hàng mi cong vút đang tinh nghịch nheo lại như đang trêu đùa ai.

Dáng Nguyệt thướt tha trong gió, bộ quần áo đồng phục học sinh tạo cho hắn cảm giác đang nhìn một thiên sứ.

Đây là Nguyệt mà hắn quen biết sao ?

Hắn không thể tin được, cô gái mà hắn nghĩ là một dân chơi, một cô gái bao của các đại gia khi thả hồn theo mây theo gió lại đẹp một cách não nùng và làm rung động lòng người thế này.

Nguyên mấy bức ảnh của Nguyệt cũng khiến hắn mất hơn chục phút để xem.

Hắn xem không chỉ xem một lần mà nhiều lần, hắn cứ nhìn cứ ngắm mãi.

Hắn đã bị Nguyệt hút hồn nên hắn không tài nào dứt ánh mắt ra khỏi mấy bức ảnh của Nguyệt.

Hắn phải cố nén cảm xúc đang dâng trào trong lòng để đọc về sơ yếu lý lịch trích ngang của Nguyệt.

Hạ Tuyết Nguyệt năm nay mười chín tuổi, là con gái độc nhất của nhà họ Hạ.

Mẹ của Nguyệt là bà Kim, bà là Giám đốc công ty sản xuất thực phẩm Thiên Khánh.

Công ty Thiên Khánh được thành lập cách đây hơn mười năm, hiện giờ là một trong những công ty làm ăn lớn mạnh và có tiếng trên thị trường.

Bố của Nguyệt là ông Hạ Tuấn Kiệt – ông là một họa sĩ và là một nhà văn nổi tiếng.

Bố mẹ Nguyệt đã ly hôn cách đây hơn sáu năm.

Nguyệt hiện sống với mẹ, còn ông Hạ đã tái hôn và đang sống ở nước ngoài.

Từ khi còn nhỏ, Nguyệt đã dành được rất nhiều giải thưởng về văn chương và hội họa.

Tài năng của Nguyệt được thừa hưởng từ người cha, nhưng Nguyệt không theo đuổi văn chương hay nghệ thuật, Nguyệt chọn học lịch sử và một ngành thương mại ở trường đại học Cao Hùng.

Nguyệt có rất nhiều sở thích như ca hát, nhảy múa, đặc biệt là khả năng chơi dương cầm và múa ba lê.

Năm mười lăm tuổi Nguyệt đoạt giải nhì cuộc thi múa do Phường tổ chức và giải nhất cuộc thi chơi đàn do Trường tổ chức.

Ngay từ khi còn nhỏ, Nguyệt chưa từng đi chơi, cũng chưa từng nghe nói Nguyệt yêu ai.

Sở thích lớn nhất của Nguyệt là ở nhà đọc sách và ngủ.

Cách đây mấy hôm Nguyệt đã được bà Kim mua cho một căn hộ chung cư, hiện giờ Nguyệt đang sống trong căn hộ chung cư ấy.”


Sau khi đọc xong, hắn phải vuốt mặt mấy cái cho tỉnh táo.

Hắn không thể ngờ được rằng, Nguyệt là tiểu thư danh giá của nhà họ Hạ.

Công ty thực phẩm Thiên Khánh, hắn không lạ gì, thậm chí hắn từng gặp mẹ của Nguyệt.

Có nằm mơ, hắn cũng không thể tin được, địa vị và gia thế của Nguyệt không hề tầm thường chút nào, mà ngược lại gia đình Nguyệt thực sự rất giàu, tuy rằng so với nhà hắn, gia đình Nguyệt không thể sánh bằng nhưng so với những gia đình khác, Nguyệt vẫn được sếp vào thứ bậc danh giá và cao quý.

Đọc sơ yếu lý lịch của Nguyệt, hắn chỉ chú đến sở thích và tính cách của Nguyệt.

Thấy Nguyệt là cô gái có nhiều tài năng, có sở thích ở nhà đọc sách và vẫn chưa yêu ai, chưa từng biết mùi vị tình ái là gì, hắn thực sự rất mừng.

Nguyệt giống như một cái cây non, hắn muốn là người hướng dẫn cho cái cây ấy.

Hắn muốn độc chiếm Nguyệt làm của riêng mình.

Nhìn địa chỉ căn hộ chung cư của Nguyệt, trong đầu hắn vừa lóe lên mấy suy nghĩ xấu xa.

Hắn không ngừng cười, không ngừng suy tính.

Gần cuối trang email, hắn thấy có vài dòng ghi chú, lúc nãy do hắn chỉ mải đọc mấy dòng trên nên hắn không nhìn kỹ.

"Nguyệt có một người chồng chưa cưới tên là Hoàng Long.

Ngay từ khi còn nhỏ, gia đình hai bên đã kết nghĩa thông gia với nhau.

Hiện giờ Hoàng Long đã trở về nước và hình như đang chuẩn bị tiến hành kết hôn với Nguyệt"


Mấy dòng này, Trọng Khiêm dùng màu đỏ để nhắc nhở hắn nên đặc biệt lưu ý.

Hắn giật mình, mặt hắn biến sắc.

Lúc nãy hắn vui vẻ và sung sướng bao nhiêu, bây giờ hắn bị sốc bấy nhiêu.

Hắn không thể ngờ được rằng, Nguyệt đã có chồng chưa cưới.

Nhớ lại hình ảnh Nguyệt thân mật với một chàng trai lạ trên sân trường sáng nay, hắn khẳng định người thanh niên đó chính là chồng chưa cưới của Nguyệt.

Tay hắn vo lại thành hình nắm đấm, mắt hắn rực lửa, răng hắn nghiến chặt.

Hắn đang tức giận, đang căm phẫn.

"Tiểu yêu tinh ! Cô thực sự muốn chết !"

"Cô đã có chồng chưa cưới rồi, cô còn dám đi quyến rũ tôi ?"

"Được lắm ! Đã thế tôi sẽ hủy hoại cô, sẽ làm cho cô hoa tàn liễu nát để xem người chồng chưa cưới của cô có còn muốn lấy cô nữa không ?"

Hắn đang bị ghen tuông làm mờ lý trí, đang bị tức giận và phẫn nộ không chế nên về cơ bản hắn không hề biết Nguyệt chỉ là nhân tình của hắn.

Việc Nguyệt có lấy ai và yêu ai không hề liên quan gì đến hắn, và cũng không hề ảnh hưởng gì đến hắn.

Nhưng lúc này, hắn không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ thấu đáo bất cứ chuyện gì nữa, hắn chỉ biết Nguyệt đang có một người chồng chưa cưới và đang chuẩn bị lấy người kia.

Hắn ghét cảm giác phải chia sẻ Nguyệt với bất kì ai, ghét cảm giác Nguyệt không còn trọn vẹn thuộc về hắn nữa.

Thô bạo tắt máy tính, hắn cười nhạt, mắt hắn nhìn trừng trừng Nguyệt.

Ngay bây giờ, hắn muốn hành hạ Nguyệt, muốn Nguyệt thừa nhận tất cả mọi chuyện.

Nhưng đột nhiên hắn lại không muốn làm như thế, hắn không muốn nói rõ cho Nguyệt biết thân thế của Nguyệt, hắn đã tỏ tường, mà hắn muốn cứ giả vờ ngu ngơ, giả vờ không biết, giả vờ không hiểu gì về Nguyệt cả.

Hắn muốn lợi dụng điều này để chơi đùa lại Nguyệt, muốn Nguyệt biến thành con rối của hắn.

Hắn thích cảm giác làm cho Nguyệt hoang mang và không hiểu hắn đã thực sự phát hiện ra mình là ai chưa ?
 
hì hì, sorry những bạn đọc truyện này nha, truyện này dài quá, mình ko post nổi =.=
nếu bạn nào có hứng thú đọc thì vào trang forum.zing/ fiction..... ai mà vào đọc thì bắt đầu từ trang 49 nha :KSV@01:
 
Quay lại
Top Bottom