Tổng hợp các fic Viết Nối Tiếp đã hoàn thành [Vòng 2]

Fanfic bạn muốn được in trong ficbook nhất?

  • 9. Nhìn Từ Phía Hoàng Hôn - Grey/ Mori Cancer/ Luijun

    Số phiếu: 0 0,0%

  • Số người tham gia
    47
  • Bình chọn đã đóng .
Hihi nhận được phúc lợi đầu ngày nhưng đến cuối ngày e mới trả được.

Trước hết cảm ơn ss @Thu Hà đã bỏ công ra beta và review cho bọn e. E biết thời gian này ss rất mệt, công việc nhiều. Khi e gửi fic cũng không nghĩ sẽ nhận review sớm như thế. Haiz giữa rất nhiều việc vậy mà ss vẫn dành mấy tiếng đồng hồ ngồi review, e thật sự rất cảm động a. :KSV@03: Những góp ý của ss, e sẽ cố gắng tiếp thu và cải thiện. E đã nói, e rất thích coi review của ss. E cảm thấy ss có cảm nhận sâu và dễ nhìn ra ưu nhược của người viết. E cũng nói rồi mà, cia trái tym sắt đá này sẽ không dễ nản lòng trước đả kích đâu. Khi e nhận được review, không biết có vui quá hay không mà e ko cảm thấy chút buồn nào cả mặc dù phần của e vẫn còn thiếu sót rất nhiều.

Ừm, bước vào fic: phải nói khi lần đầu e nhận plot và phần viết của Hase, trong đầu e nó chỉ nghĩ được " ngược luyến tàn tâm". Cá nhân e rất thích bài hát đó và còn là thể cổ trang nên e rất muốn nối.

Như ss đã nói, plot này dù viết dưới góc nhìn của ai cũng không toàn diện. Có nhiều thứ nếu ở góc độ của Ran thì lại không thấy được nội tâm của Shin và Thái tử, nếu ở góc nhìn của Shin sẽ bộc lộ được đau đớn của hn nhưng mà như thế có một vài tình tiết cần Ran và Thái từ lại gặp khó khăn. Còn ở góc Thái tử, nó toàn diện bố cục hơn nhưng nội tâm 2 nhân vật chính là khó diễn tả. Nên khi viết lại e thiên về Ran nhiều hơn, còn đứng dưới góc của Thái tử ban đầu e chỉ định thử sức thôi, cuối cùng... ( ss hiểu mà :))

Cũng giống như ss, trong fic này e thích nhất nam phụ, cũng vì thế mà không muốn đứng dưới góc thái tử, vì nếu đứng góc này, nội tâm y sẽ bộc lộ ra. Huhu.

Về 2 nhân vật chính, ngay từ đầu, kết quả của họ đã là không thể. Một người là người , một người là hồ, để mạch truyện tự nhiên thì mối tình của họ cũng chỉ có thể là bi. Họ yêu nhau như giữa họ có cách trở thân phận. Hắn là người đầu tiên bước vài cuộc đời nàng. Mấy trăm năm tu luyện, chỉ một thời khắc gặp hắn, số phận cuộc đời nàng đã thay đổi. Nàng bị những cử chỉ vụng về lần đầu gặp của hắn làm rung động. Từ đó nàng khắc ghi hắn, chấp niệm hắn. Hắn không biết thân phận nàng, nàng lại giấu kín bí mật cho mình. Nàng vì hắn mà đứng giữa bước và không bước, lại gần hay lùi xa. Viết mà đày Ran, cảm thấy rất có lỗi nhưng mà không đày không được.

Về hắn, thật sự là e muốn tìm một cách nào đó khắc hoạ thật rõ nội tâm nhưng mà có lẽ e còn non nên không thể. Nếu Ran đau, e cũng muốn hắn đau. Khi viết, e từng có suy nghĩ hay để cuối cùng khi Ran đã chết, cho hắn biết sự thật, cho hắn hối hận cả đời, nhưng mà như vậy lại thêm tình tiết, sẽ vướt giới hạn. Vì e không thể viết rõ nhưng đại khái khi e xây dựng hình tượng hắn thì e cũng muốn hướng đến hắn một người thâm tình. Hiểu làm không phải do hắn nên cũng không thể trách hắn. Hắn dù thế nào cũng muốn giữ nàng. Ngay cả khi nhìn nàng trong giá y, khi nàng đã quay bước, vẫn cố chấp một tí hy vọng mà níu tay. Khi hắn dứt khoát buông, có lẽ là lúc nội tâm đau đớn nhất. E muốn người đọc cảm nhận được mà có lẽ là fail mất rồi.

Như e đã nói với ss, khi e chọn tình tiết, e muốn đẩy hiểu lầm lên đến cao trào nhất, đến mức bọn họ chẳng thế giải quyết được, cứ thế mà sống trong tiếc hận. Thật xin lỗi mọi người khi mà e chưa thể làm rõ để m.n có được cảm nhận sâu sắc hơn.

Chính e khi đọc bài của mình cũng cảm thấy thiếu, thiếu cảm xúc để chạm đến cái gọi là " ngược luyến tàn tâm" mà ban đầu e muốn.

Quả thật, e không viết fic nhiều nhưng nếu đã viết, đối với những sai sót e không nguy biện bằng lí do đó. Nhưng gì ss góp ý e sẽ thấm và cải thiện vậy.

@Hasegawa Tomomi Trước hết cảm ơn e đã viết. Khi đọc phần của e ss rất thích cách e xây dựng hình tượng ban đầu của hắn. Không phải kiểu lạnh lùng, oai nghiêm gì mà nó rất thuần chất, cũng cảm giác rất thật, gần gũi. Ss rất thích a. Cái sự vụng về của hắn trong lần đầu gặp nàng để lại trong ss ấn tượng rất nhiều. Ss từng nói với ss Sún giọng văn của e nhẹ nhàng nó hợp với cổ trang, mà bản thân ss cũng khá thích cổ trang, nên thích màu văn của e. Bản thân ss viết chưa tốt nhưng mà ưmmm khi đọc lại khó tính chút. Phần e viết, đã viết được nhiều thứ nhưng khi đọc ss lại thấy cảm xúc chưa thật chạm. Có buồn nhưng cứ lửng lửng. Hoặc tại ss đọc nó trong lúc khó ở nên đọc thế nào cũng cứ thấy vậy. Ngay cả khi ss viết và đọc lại phần của mình cũng thấy chả đau đớn lắm, ss nghe buồn mà chẳng đau.

Haiz nói vậy thôi nhưng e đã làm tốt hơn ss rất nhiều. :KSV@12: Cũng không biết những gì ss viết sau này có đúng theo định hướng ban đầu của e không nữa. Thật ra là ss có viết 2 bản dưới góc của Ran và Thái tử. Nếu e muốn ss sẽ gửi cho e bản kia.

***

Một lần cuối, cảm ơn mọi người đã đọc. Cảm ơn ss Sún, món quà sn này đối với e rất ý nghĩa. Cảm ơn Hase. Những thiếu sót mong mọi người hãy bỏ qua.

~Windy~
 
Trước hết, em xin cảm ơn ss Ram và ss SR. Ss Ram đã nối tiếp câu chuyện em cứ nghĩ là sẽ dang dở này, và ss SR đã giúp đỡ nó có được cơ hội tìm được người nối tiếp, hơn hết còn review rất chi tiết (như mọi khi luôn). Nói thật là thời gian qua em không dùng laptop, không hiểu sao hôm nay vừa lên được thì lại mở Ksv ra luôn và nhận thông báo, em phải ngơ tới mấy phút. *cười cry*
Em phải nói thật là, khả năng của em còn yếu kém. Ngày đó nộp bài cũng do em tắc trách. Em cũng không biện hộ gì, ngoài muốn nói, thật sự với câu chuyện này em nghĩ ra rồi viết này em cũng khá là... chưa hài lòng. Nên ss Ram nói không sai, chính bản thân em cũng không thấy nó tới đâu mấy cả. Buồn thì có, điểm nhấn một cách toàn vẹn chưa có, dẫn chứng ra và các gợi ý cho ss viết nối tiếp cũng không đủ, lại có phần nào đó mờ nhạt.
Các ss hoàn toàn đánh giá đúng tính cách của ba nhân vật mà em xây dựng và nghĩ tới. (Bản thân em cũng không hiểu sao lần này em thích tạo nên một anh nam phụ tuyệt vời ông mặt trời nhưng số là phải bị hành... *cười cry* Chắc máu S em nổi lên quá *tìm nút like câu "đẹp trai" của ss SR*)
Chính ra em còn non trẻ rất nhiều, để viết tới một câu chuyện, em chưa cảm thấy mình có khả năng đó. (Trong tất cả các fic em từng viết, ổn ổn về mặt này có lẽ chỉ có Sương khói, ha ha...) Em sẽ cố gắng hơn nữa. Về phần kia, ss Ram nếu muốn thì cứ gửi ạ. =^w^=
Sau cùng, em cảm ơn mọi người rất nhiều. Câu chuyện tuy còn thiếu sót, nhưng em vẫn rất vui. Nếu sau này còn cộng tác, mong các ss giúp đỡ em thêm ạ *cúi*
 
[Review-Căn gác tầng 2]

Thực sự, đây là fic gây ấn tượng với mình nhất :">

Đầu tiên là về thể loại, bí ẩn, kinh dị và có chút lãng mạn. Bí ẩn và kinh dị thì hay đi với nhau rồi, quen mặt rồi :)) Nhưng còn lãng mạn thì...haha, mình không ngờ đấy :))

Viết Nối Tiếp có một cái hay là, nó chẳng có summary cụ thể, cũng không show plot như fic challenge. Cho nên, người đọc hoàn toàn không thể biết được điều gì đang chờ mình ở phía trước, nếu không đi đến tận cùng. Đọc "Căn gác tầng 2", cảm xúc của mình được đúc kết bằng một câu: Giống như một người khách lữ hành từ từ tiến vào hang sâu, càng đi sâu càng thấy lạnh, đến cuối cùng lại ngỡ ngàng khi phát hiện ra đó là đường tắt để về nhà :))

Thôi thì, mình xin phép đi vào phần của từng người một vậy :">

Đầu tiên là phần của bạn @IceAisi Cách bạn mở ra câu chuyện, mình cho là một lựa chọn thông minh. Chọn một khung cảnh cố định, một địa điểm đầy bí ẩn, một nhân vật sát với nguyên tác( điều này mình đánh giá cao khi bạn chọn Shiho. Với một nơi hoang vắng và đầy mùi nguy hiểm như thế, một cô nàng đủ tỉnh táo và lí trí luôn là sự lựa chọn hoàn hảo :">) và một câu chuyện để thúc đẩy nhân vật. Tất cả vừa tạo điểm nhấn cho fic, vừa duy trì bối cảnh một cách cố định, không phân tán sự tiếp nối của người sau. Các bạn trước review nói bạn mở ra một khung cảnh bát ngát, nhưng với mình, nó lại là thu hẹp. Nhưng, thu hẹp như vậy mới dễ có đất mà đi sâu vào tiến trình khám phá của nhân vật. Cách mở đầu như thế, giống như một đầu tàu, dẫn theo cả đoàn chỉ chạy trên một đường ray duy nhất ấy!

Về phần của sếp @chiho nhà em, đây chắc là fic đầu tiên mà em (gián tiếp) review cho sếp :)) Qua một vài fic en đọc gần đây của sếp, chỉ có thể nói, sếp là người quá lí trí, đến cách viết cũng lí trí luôn :)) ( đơn cử là phần giữa của Đông Ấm, dẫu nó sặc mùi sến súa mà sếp vẫn lái về trinh thám được =)) cơ mà cái này để sau đi :)) ) Sếp tiếp cận và nắm bắt rất nhanh phần của bạn Ice, cũng là cầu nối cho người sau thỏa sức tung hoành. Nói thật, khi đọc phần của sếp, em cứ nghĩ sếp sẽ "lật tẩy" phân nửa cái bí ẩn của ngôi nhà. Ai dè sếp chỉ quăng một dấu chấm hỏi to đùng về sự hiện diện của căn gác tầng hai và hé lộ việc xuất hiện của một kẻ lạ mặt trong bóng tối. Sếp thật lầy lội mà :)) Nhưng em thích điều đó. Cảm giác như không phải sếp không viết được. Phần của sếp hồi hộp có hồi hộp, li kì có li kì, nhưng nó nghiêng về trinh thám hơn là kinh dị. Sếp biết cách tiết chế nội dung phần mình phụ trách, nhường phần đất màu mỡ lại cho người kế sau. Vì quả thực, nếu mọi thứ bị lật tẩy quá nhanh ở phần giữa này, câu chuyện vừa mất đi cái li kì vốn có, vừa ép người viết kết vào chân tường. Đó là cái em thích ở Căn gác tầng hai :* Người viết đầu và viết giữa ngoài chuyện ăn ý ra, còn rất biết cách nhường nhịn, phân chia nội dung rõ ràng. Câu chuyện vì thế cứ từ từ mà hiện lên trước mắt người đọc, dẫn dắt họ cuốn theo bước chân nhân vật. À, còn điều này nữa, em nói sếp lí trí trong cách sắp xếp tình tiết thôi, chứ cách sếp diễn tả Shiho thì...thực sự khiến em nể phục đấy :)) Chẳng biết có ai để ý không, phần đầu của Ice vẽ nên cho em hình tượng một Shiho khá gan dạ, mạnh bạo, thích làm những chuyện khác người ( đến một nơi đầy những câu chuyện kinh dị để ngắm cảnh? Ok, cô ấy quá là bạo gan đi), Nhưng phần của sếp, từ những chi tiết vụn vặt(như nghe thấy tiếng động lạ thì cô ấy lạnh sống lưng, ...) lại cho em cảm giác Shiho chân thực lắm :), cô ấy không chỉ mạnh bạo, dũng cảm, mà cũng có sự nhạy bén và những giây phút "hơi rùng mình" khi mò mẫm trong căn nhà hoang vắng. Sếp chiho mà khô khan thì chắc chả để ý đến mấy chi tiết đó đâu :">

Cuối cùng là cái kết của @panda_koala Nói thật, mình thích phần viết của bạn nhất trong fic này. Nhưng, cảm xúc đó có được cũng là nhờ công rất lớn của hai người viết trước. Họ đã để lại cho bạn một mảnh đất quá màu mỡ đi :)) Cơ mà dù nó có màu mỡ đến đâu mà người nông dân không chịu cấy cày thì...chắc cây trái cũng không "ngọt" được đến thế :* Phần bạn viết, với mình, không phải tốt, mà là cực tốt luôn ấy :)) Muốn li kì, kịch tính? Ok có li kì, kịch tính. Muốn hài, có hài. Muốn lãng mạn, có lãng mạn luôn. Phải nói quá linh hoạt rồi :)) Cách bạn triển khai nốt fic rất khéo. Với một plot theo hướng này, nếu SE thì quá o ép, OE lại không đủ thỏa mãn. Bạn chọn cái kết, chẳng phải SE hay OE, mà là hơi hướng HE :)) Wow, không ngờ luôn. Tất cả những gay cấn, những bí ẩn, lẫn chút kinh dị mà phía trên kéo căng ra, đến phiên bạn lại từ từ xẹp xuống, tạo cảm giác dễ chịu cho độc giả, mà không khiến câu chuyện trở nên phi logic. Bạn tận dụng câu nói của Rei ở phần đầu, lẫn việc suy đoán về vị trí căn gác ở phần hai rất tốt. Biến Rei từ kẻ đầy vẻ thần bí, trở thành một người lầy lội thích nhây đến cùng :v Có cảm giác anh ta đã theo dõi Shiho từ đầu, và ung dung trong bóng tối xem kịch vui vậy :)) Rồi vào lúc gay cấn nhất, cầm rìu vung lên như một vị thần, cưỡng chế Shiho như một sát thủ chuyên nghiệp để rồi...hạ màn không còn gì tưng tửng hơn :)) Haha, mình thích Rei như vậy! Ngàn like cho đầu óc sáng tạo và ứng biến của bạn :*

À, hình như khen đủ rồi :v không phải mình bắt đầu đi vào phần chê đâu nhé :)) dưng mờ có một chi tiết bé nhỏ thôi, mà mình hơi thắc mắc nên muốn team giải đáp giúp.

Phần của sếp chiho có đoạn "Nhìn lên phía trên hòng tìm kiếm lối đi lên căn gác, cô chiếu đèn một vòng quanh trần nhà. Và gần như ngay lập tức, Shiho nhìn thấy một lỗ dài hình chữ nhật" tức là Shiho đã rọi đèn lên khắp trần nhà và quan sát khá tỉ mẩn, vậy thì tại sao cô lại không nhìn thấy chiếc phong linh? Mà phần sau lại có đoạn "Shiho cầm chắc đèn pin trong tay, từ từ xoay ánh sáng hướng lên phía trần căn nhà, ngay chỗ cô đang đứng. Trong phút chốc ngỡ ngàng ngoài dự tính, cô gái chỉ thấy một chiếc phong linh màu bạc, treo lơ lửng bị phủ đầy mạng nhện. "

"Trần nhà" này là trần nhà nào? Nếu "trần nhà" của sếp chiho là trần của căn phòng và "trần nhà" của bạn panda là trần của căn gác thì còn có thể hiểu được. Nhưng vì hai người dùng chung một từ như vậy, nên ít nhiều gây hiểu lầm cho độc giả :-?

Cơ mà nó chỉ là một hạt sạn nhỏ thôi :"> Mọi thứ đều đã rất rất tốt rồi :*

Ngàn nụ hôn :*

From Sề-The Reaper :))
 
Ahihi. Cảm ơn bạn Sề *mình gọi thế được hơm* vì cái comment thiệt dài thiệt đã :))

Vô vấn đề chính.
Phần 2 (cái này là mình suy luận từ ý tưởng của Chiho) Shiho có nhìn lên nhưng không để ý phong linh (vì tới phần 3 mới có chứ sao :)) và cũng không thấy điều gì đặc biệt mà chỉ lo tìm cách leo lên (tâm lí tò mò tò mò a~)

Phần 3. Cái "ngạc nhiên" của Shiho trong phần cuối là do "ngoài dự tính" bạn nhé. Tức là Shiho nghĩ máu từ trần nhà rơi xuống còn thực tế lại không phải. Máu chỉ dính trên cầu thang mà thôi. Còn nếu muốn tìm sự liên quan phần trước, thì cái phong linh vốn không có gì đặc biệt, nên nó cũng không được chú ý luôn.

À quên. Mình giải thích luôn chữ "trần nhà" (giùm Chiho luôn nha). "trần nhà" của Chiho là trần tầng 2. "trần nhà" của mình là "trần ngay chiếc cầu thang". Và căn gác nằm lọt thỏm trong tầng 2. :))

Bạn đồng ý chứ? Cảm ơn bạn một lần nữa nha. Cứ nghĩ nó đi vào dĩ vãng rồi ;))
 
×
Quay lại
Top Bottom