- Tham gia
- 6/4/2016
- Bài viết
- 101
Hihi nhận được phúc lợi đầu ngày nhưng đến cuối ngày e mới trả được.
Trước hết cảm ơn ss @Thu Hà đã bỏ công ra beta và review cho bọn e. E biết thời gian này ss rất mệt, công việc nhiều. Khi e gửi fic cũng không nghĩ sẽ nhận review sớm như thế. Haiz giữa rất nhiều việc vậy mà ss vẫn dành mấy tiếng đồng hồ ngồi review, e thật sự rất cảm động a. Những góp ý của ss, e sẽ cố gắng tiếp thu và cải thiện. E đã nói, e rất thích coi review của ss. E cảm thấy ss có cảm nhận sâu và dễ nhìn ra ưu nhược của người viết. E cũng nói rồi mà, cia trái tym sắt đá này sẽ không dễ nản lòng trước đả kích đâu. Khi e nhận được review, không biết có vui quá hay không mà e ko cảm thấy chút buồn nào cả mặc dù phần của e vẫn còn thiếu sót rất nhiều.
Ừm, bước vào fic: phải nói khi lần đầu e nhận plot và phần viết của Hase, trong đầu e nó chỉ nghĩ được " ngược luyến tàn tâm". Cá nhân e rất thích bài hát đó và còn là thể cổ trang nên e rất muốn nối.
Như ss đã nói, plot này dù viết dưới góc nhìn của ai cũng không toàn diện. Có nhiều thứ nếu ở góc độ của Ran thì lại không thấy được nội tâm của Shin và Thái tử, nếu ở góc nhìn của Shin sẽ bộc lộ được đau đớn của hn nhưng mà như thế có một vài tình tiết cần Ran và Thái từ lại gặp khó khăn. Còn ở góc Thái tử, nó toàn diện bố cục hơn nhưng nội tâm 2 nhân vật chính là khó diễn tả. Nên khi viết lại e thiên về Ran nhiều hơn, còn đứng dưới góc của Thái tử ban đầu e chỉ định thử sức thôi, cuối cùng... ( ss hiểu mà
Cũng giống như ss, trong fic này e thích nhất nam phụ, cũng vì thế mà không muốn đứng dưới góc thái tử, vì nếu đứng góc này, nội tâm y sẽ bộc lộ ra. Huhu.
Về 2 nhân vật chính, ngay từ đầu, kết quả của họ đã là không thể. Một người là người , một người là hồ, để mạch truyện tự nhiên thì mối tình của họ cũng chỉ có thể là bi. Họ yêu nhau như giữa họ có cách trở thân phận. Hắn là người đầu tiên bước vài cuộc đời nàng. Mấy trăm năm tu luyện, chỉ một thời khắc gặp hắn, số phận cuộc đời nàng đã thay đổi. Nàng bị những cử chỉ vụng về lần đầu gặp của hắn làm rung động. Từ đó nàng khắc ghi hắn, chấp niệm hắn. Hắn không biết thân phận nàng, nàng lại giấu kín bí mật cho mình. Nàng vì hắn mà đứng giữa bước và không bước, lại gần hay lùi xa. Viết mà đày Ran, cảm thấy rất có lỗi nhưng mà không đày không được.
Về hắn, thật sự là e muốn tìm một cách nào đó khắc hoạ thật rõ nội tâm nhưng mà có lẽ e còn non nên không thể. Nếu Ran đau, e cũng muốn hắn đau. Khi viết, e từng có suy nghĩ hay để cuối cùng khi Ran đã chết, cho hắn biết sự thật, cho hắn hối hận cả đời, nhưng mà như vậy lại thêm tình tiết, sẽ vướt giới hạn. Vì e không thể viết rõ nhưng đại khái khi e xây dựng hình tượng hắn thì e cũng muốn hướng đến hắn một người thâm tình. Hiểu làm không phải do hắn nên cũng không thể trách hắn. Hắn dù thế nào cũng muốn giữ nàng. Ngay cả khi nhìn nàng trong giá y, khi nàng đã quay bước, vẫn cố chấp một tí hy vọng mà níu tay. Khi hắn dứt khoát buông, có lẽ là lúc nội tâm đau đớn nhất. E muốn người đọc cảm nhận được mà có lẽ là fail mất rồi.
Như e đã nói với ss, khi e chọn tình tiết, e muốn đẩy hiểu lầm lên đến cao trào nhất, đến mức bọn họ chẳng thế giải quyết được, cứ thế mà sống trong tiếc hận. Thật xin lỗi mọi người khi mà e chưa thể làm rõ để m.n có được cảm nhận sâu sắc hơn.
Chính e khi đọc bài của mình cũng cảm thấy thiếu, thiếu cảm xúc để chạm đến cái gọi là " ngược luyến tàn tâm" mà ban đầu e muốn.
Quả thật, e không viết fic nhiều nhưng nếu đã viết, đối với những sai sót e không nguy biện bằng lí do đó. Nhưng gì ss góp ý e sẽ thấm và cải thiện vậy.
@Hasegawa Tomomi Trước hết cảm ơn e đã viết. Khi đọc phần của e ss rất thích cách e xây dựng hình tượng ban đầu của hắn. Không phải kiểu lạnh lùng, oai nghiêm gì mà nó rất thuần chất, cũng cảm giác rất thật, gần gũi. Ss rất thích a. Cái sự vụng về của hắn trong lần đầu gặp nàng để lại trong ss ấn tượng rất nhiều. Ss từng nói với ss Sún giọng văn của e nhẹ nhàng nó hợp với cổ trang, mà bản thân ss cũng khá thích cổ trang, nên thích màu văn của e. Bản thân ss viết chưa tốt nhưng mà ưmmm khi đọc lại khó tính chút. Phần e viết, đã viết được nhiều thứ nhưng khi đọc ss lại thấy cảm xúc chưa thật chạm. Có buồn nhưng cứ lửng lửng. Hoặc tại ss đọc nó trong lúc khó ở nên đọc thế nào cũng cứ thấy vậy. Ngay cả khi ss viết và đọc lại phần của mình cũng thấy chả đau đớn lắm, ss nghe buồn mà chẳng đau.
Haiz nói vậy thôi nhưng e đã làm tốt hơn ss rất nhiều. Cũng không biết những gì ss viết sau này có đúng theo định hướng ban đầu của e không nữa. Thật ra là ss có viết 2 bản dưới góc của Ran và Thái tử. Nếu e muốn ss sẽ gửi cho e bản kia.
***
Một lần cuối, cảm ơn mọi người đã đọc. Cảm ơn ss Sún, món quà sn này đối với e rất ý nghĩa. Cảm ơn Hase. Những thiếu sót mong mọi người hãy bỏ qua.
~Windy~
Trước hết cảm ơn ss @Thu Hà đã bỏ công ra beta và review cho bọn e. E biết thời gian này ss rất mệt, công việc nhiều. Khi e gửi fic cũng không nghĩ sẽ nhận review sớm như thế. Haiz giữa rất nhiều việc vậy mà ss vẫn dành mấy tiếng đồng hồ ngồi review, e thật sự rất cảm động a. Những góp ý của ss, e sẽ cố gắng tiếp thu và cải thiện. E đã nói, e rất thích coi review của ss. E cảm thấy ss có cảm nhận sâu và dễ nhìn ra ưu nhược của người viết. E cũng nói rồi mà, cia trái tym sắt đá này sẽ không dễ nản lòng trước đả kích đâu. Khi e nhận được review, không biết có vui quá hay không mà e ko cảm thấy chút buồn nào cả mặc dù phần của e vẫn còn thiếu sót rất nhiều.
Ừm, bước vào fic: phải nói khi lần đầu e nhận plot và phần viết của Hase, trong đầu e nó chỉ nghĩ được " ngược luyến tàn tâm". Cá nhân e rất thích bài hát đó và còn là thể cổ trang nên e rất muốn nối.
Như ss đã nói, plot này dù viết dưới góc nhìn của ai cũng không toàn diện. Có nhiều thứ nếu ở góc độ của Ran thì lại không thấy được nội tâm của Shin và Thái tử, nếu ở góc nhìn của Shin sẽ bộc lộ được đau đớn của hn nhưng mà như thế có một vài tình tiết cần Ran và Thái từ lại gặp khó khăn. Còn ở góc Thái tử, nó toàn diện bố cục hơn nhưng nội tâm 2 nhân vật chính là khó diễn tả. Nên khi viết lại e thiên về Ran nhiều hơn, còn đứng dưới góc của Thái tử ban đầu e chỉ định thử sức thôi, cuối cùng... ( ss hiểu mà
Cũng giống như ss, trong fic này e thích nhất nam phụ, cũng vì thế mà không muốn đứng dưới góc thái tử, vì nếu đứng góc này, nội tâm y sẽ bộc lộ ra. Huhu.
Về 2 nhân vật chính, ngay từ đầu, kết quả của họ đã là không thể. Một người là người , một người là hồ, để mạch truyện tự nhiên thì mối tình của họ cũng chỉ có thể là bi. Họ yêu nhau như giữa họ có cách trở thân phận. Hắn là người đầu tiên bước vài cuộc đời nàng. Mấy trăm năm tu luyện, chỉ một thời khắc gặp hắn, số phận cuộc đời nàng đã thay đổi. Nàng bị những cử chỉ vụng về lần đầu gặp của hắn làm rung động. Từ đó nàng khắc ghi hắn, chấp niệm hắn. Hắn không biết thân phận nàng, nàng lại giấu kín bí mật cho mình. Nàng vì hắn mà đứng giữa bước và không bước, lại gần hay lùi xa. Viết mà đày Ran, cảm thấy rất có lỗi nhưng mà không đày không được.
Về hắn, thật sự là e muốn tìm một cách nào đó khắc hoạ thật rõ nội tâm nhưng mà có lẽ e còn non nên không thể. Nếu Ran đau, e cũng muốn hắn đau. Khi viết, e từng có suy nghĩ hay để cuối cùng khi Ran đã chết, cho hắn biết sự thật, cho hắn hối hận cả đời, nhưng mà như vậy lại thêm tình tiết, sẽ vướt giới hạn. Vì e không thể viết rõ nhưng đại khái khi e xây dựng hình tượng hắn thì e cũng muốn hướng đến hắn một người thâm tình. Hiểu làm không phải do hắn nên cũng không thể trách hắn. Hắn dù thế nào cũng muốn giữ nàng. Ngay cả khi nhìn nàng trong giá y, khi nàng đã quay bước, vẫn cố chấp một tí hy vọng mà níu tay. Khi hắn dứt khoát buông, có lẽ là lúc nội tâm đau đớn nhất. E muốn người đọc cảm nhận được mà có lẽ là fail mất rồi.
Như e đã nói với ss, khi e chọn tình tiết, e muốn đẩy hiểu lầm lên đến cao trào nhất, đến mức bọn họ chẳng thế giải quyết được, cứ thế mà sống trong tiếc hận. Thật xin lỗi mọi người khi mà e chưa thể làm rõ để m.n có được cảm nhận sâu sắc hơn.
Chính e khi đọc bài của mình cũng cảm thấy thiếu, thiếu cảm xúc để chạm đến cái gọi là " ngược luyến tàn tâm" mà ban đầu e muốn.
Quả thật, e không viết fic nhiều nhưng nếu đã viết, đối với những sai sót e không nguy biện bằng lí do đó. Nhưng gì ss góp ý e sẽ thấm và cải thiện vậy.
@Hasegawa Tomomi Trước hết cảm ơn e đã viết. Khi đọc phần của e ss rất thích cách e xây dựng hình tượng ban đầu của hắn. Không phải kiểu lạnh lùng, oai nghiêm gì mà nó rất thuần chất, cũng cảm giác rất thật, gần gũi. Ss rất thích a. Cái sự vụng về của hắn trong lần đầu gặp nàng để lại trong ss ấn tượng rất nhiều. Ss từng nói với ss Sún giọng văn của e nhẹ nhàng nó hợp với cổ trang, mà bản thân ss cũng khá thích cổ trang, nên thích màu văn của e. Bản thân ss viết chưa tốt nhưng mà ưmmm khi đọc lại khó tính chút. Phần e viết, đã viết được nhiều thứ nhưng khi đọc ss lại thấy cảm xúc chưa thật chạm. Có buồn nhưng cứ lửng lửng. Hoặc tại ss đọc nó trong lúc khó ở nên đọc thế nào cũng cứ thấy vậy. Ngay cả khi ss viết và đọc lại phần của mình cũng thấy chả đau đớn lắm, ss nghe buồn mà chẳng đau.
Haiz nói vậy thôi nhưng e đã làm tốt hơn ss rất nhiều. Cũng không biết những gì ss viết sau này có đúng theo định hướng ban đầu của e không nữa. Thật ra là ss có viết 2 bản dưới góc của Ran và Thái tử. Nếu e muốn ss sẽ gửi cho e bản kia.
***
Một lần cuối, cảm ơn mọi người đã đọc. Cảm ơn ss Sún, món quà sn này đối với e rất ý nghĩa. Cảm ơn Hase. Những thiếu sót mong mọi người hãy bỏ qua.
~Windy~